Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mơ - Pondphuwin

///

cảm giác mơ hồ khi lúc ấy, em đeo khăn choàng cho anh

anh cảm ơn, rồi nói yêu em
em cười định miệng trả lời

anh xin lỗi, mình ct đi
anh bước đi và không bao h quay lại nữa

em vẫn nhìn theo bóng dáng anh

tới ngày hôm nay
em nhớ về lúc đó, anh vẫn không về

em không khóc, không hoảng loạn, không tìm kiếm anh

chỉ là

em lạc lõng
không biết phải làm gì

khép lại dòng ký ức
em nhìn ra cửa sổ

ngay trước mắt
chính là nơi em nhìn
khoảng khắc lúc đó

anh bước đi

thật xa

xa lắm

đi đến khi

khuất khỏi tầm mắt em

giờ đây nhìn lại

vẫn không thấy

hình bóng anh

chắc anh không về

nữa nhỉ

em vẫn ở ngôi nhà

hai ta từng chung sống
chưa một lần bước ra

em mệt rồi

em nằm xuống

nước mắt em rơi rồi

sau từng ấy năm

cuối cùng

anh cũng không về.

///

Nếu được một lần, mình sẽ cho m.n bt cảm giác khó tả ấy

vừa mơ hồ vừa lạc lõng

mình không biết những điều này xuất phát từ gì, mà não mình cứ quẩn quanh nó

hết chuyện này tới chuyện khác

buồn, vui
có đủ

chỉ là

mình không diễn tả được nó

không ai hiểu mình cả...

khó thở thật.

À mà

Còn khúc đầu kể về khi xưa nữa, truyện này sẽ k có kết, tất cả sẽ đều không có kết.

-cảm ơn mn đã đọc hết, tạm biệt-    _ld

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro