BirdLB (VGM) x Kimsensei (Bacon Time) Linh cảm tim em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bonus cái ảnh của anh nhà,đã đủ cute chưa ạ :))

*Cp tui tự ghép,nguyên do là nọ tui lướt hình như có ảnh chụp hai ổng á,bác nào biết thì đính chính cho tui nhé :)))
Nhạc chỉ mang t/c minh họa
Nội dung là do tui tự biên tự diễn,chứ thứ hạng chắc chắn sẽ khác nha.
Tui để năm sinh ở đây luôn
BirdLB:2001
Kimsensei:2004
Giờ thì mấy bác đã hiểu lý do r đó :)))
×××
Thà làm người cô đơn đỡ hơn là đau đớn
Dạy mình khôn lớn là khi người thương bỏ đi chẳng lường trước
Tại vì anh ích kỷ tìm người khác chỉ vì
Chỉ mỗi em chẳng đủ để anh thú vị

Từ đầu em sai muốn anh được thoải mái
Để mặc anh ở ngoài bên cạnh ai Vẫn thương chẳng nghĩ lại
Để rồi em thẫn thờ người mình thương trước giờ
Quay ngoắt bỏ đi tặng em chữ ngờ bơ vơ
×××
"Ta gặp gỡ nhau...thật tình cờ...và cũng thật chóng vánh"
"Tình cờ quen biết nhau trong một lần giao lưu,cứ nghĩ rằng chúng ta chỉ là đối thủ thôi"
" Nhưng tại sao...đối thủ của cậu...lại khiến cậu mù quáng coi là đồng đội của mình vậy?"
" Phải chăng...cậu đang có tình ý với anh?"
___
"Kim,cậu có thể trò chuyện với tôi bằng tiếng Việt được chứ?"
"Rất sẵn lòng.Nhờ chị Thảo mà giờ tôi đã nói tiếng Việt khá tốt rồi"
Dù bất đồng ngôn ngữ và lời nói của cậu vẫn còn hơi khó nghe,nhưng nhìn chung cũng không gây khó khăn gì cho cả hai cả.
"Chúng ta vừa là bạn,vừa là đối thủ.Đừng để chuyện cá nhân làm ảnh hưởng đến việc thi đấu của mình nhé"
"Dạ vâng,tôi đã hiểu rồi ạ"
....
Chỉ có 1 tháng để thi đấu,mà đội cậu chạm trán team của anh tận 4 lần
Trận thắng,trận thua,vui buồn lẫn lộn,nhưng vẫn chưa tìm được đội đứng trong top 4.
"Tôi...rất muốn đội của cậu nằm trong top 4,nhưng vì áp lực từ phía fan nên có lẽ....tôi sẽ để cậu phải về nước rồi"
"Cảm ơn anh...tôi chúc anh sớm có được vị trí mà toàn đội mong muốn"
Và đúng là như vậy,team cậu đã sớm dừng bước ở top 5.Tuy có chút tiếc nuối nhưng có lẽ đây là mùa giải thành công nhất trong sự nghiệp của đội tuyển rồi.
Vào ngày đội tuyển anh chiến thắng,cậu đã được hẹn lên tầng thượng của nhà thi đấu để nói chuyện
" Chúc mừng anh và đồng đội đã lọt vào top 4.Hôm nay các anh chơi hay lắm"
"Cậu quá lời rồi,chúng tôi nhiều lúc còn bất ngờ với lối đánh của Bacon á"
"Dẫu sao chúng tôi cũng đã cố hết sức rồi,đây chắc chắn sẽ là trận đấu khó quên trong tâm trí của tôi"
" Tôi cũng mong là như thế...."
Cứ ngỡ rằng cuộc trò chuyện sẽ kết thúc tại đây,nhưng không,anh đã giữ cậu lại...
"Kim,đừng đi vội.Ở lại nghe tôi nói đã"
"Anh có gì cần hỏi tôi sao?"
Nói rồi anh hướng về ánh hoàng hôn đang dần tắt trên bầu trời,lặng lẽ nói
"Cậu có biết vì sao...tôi muốn đội cậu lọt vào top 4 không?"
"Không phải anh từng nói là do fan sao?"
"Đó chỉ là lý do đội tuyển,còn lý do của tôi....là vì..."
"Đừng nói là...anh lo lắng cho tôi?"
"Gần đúng rồi.Không chỉ là lo lắng đâu,mà còn là vì...tôi đã trót có tình cảm với cậu rồi!"
Cậu vô cùng bất ngờ trước lời nói của anh.Vậy hóa ra...cả hai đều có tình ý với nhau sao?
"Chúng ta chỉ là anh em....không thể có tình cảm với nhau đâu!"
"Em đừng đi..."
Đến lúc này...cách xưng hô của anh đã thay đổi.
"Hãy ở bên anh đi..."
"Ngày mai...em bay về Thái Lan rồi...cho anh...bên em lần cuối đi"
Cậu đã ở lại bên anh...
Đến khi trời đã ngả về tối,cậu mới có thể rời đi...
"Em đi đâu vậy?Cả đội tìm em suốt đó"
"Em đi lên tầng thượng hóng gió ấy mà.Xin lỗi vì đã khiến mọi người lo lắng"
"Không sao đâu,thôi chúng ta về chuẩn bị hành lý đi,mai bay về Thái Lan"
"Dạ vâng ạ..."
....
"Anh có thể hôn em được không?"
"Hôm nay là ngày cuối em ở Việt Nam,anh muốn làm gì thì làm"
Cậu lặng lẽ đón nhận nụ hôn của anh mà không một chút do dự.
"Em là thầy Kim của anh"
"Mãi là của anh mà thôi!"
...
Đêm đó,cậu không thể ngủ được
Nước mắt cứ rơi ướt đẫm cả gối.
"Xin lỗi anh...chúng ta chỉ là bạn"
"Càng yêu nhau...lại càng đau thêm mà thôi!"
....
Cuối cùng...cậu cũng đã lên máy bay để trở về Thái Lan
Anh không có mặt ở sân bay.
Cậu vẫn tốt mà
Thà làm người cô đơn....đỡ hơn là đau đớn
"Tạm biệt Sài Gòn,hẹn một ngày nào đó,tôi sẽ quay trở lại!"
Chuyến bay đã cất cánh...mang theo một tình yêu dang dở về quê nhà...
" Chúc anh...sớm có được chiếc cúp...của lòng em"
"Nhất định phải vô địch nhé!"
Nhưng...ở một nơi nào đó tại Sài Gòn...anh đã khóc thật rồi!
....
Cuối cùng VGM đã dừng chân ở top 2.
Món quà này...đã là thành quả xứng đáng của đội tuyển rồi!
Còn anh...vẫn không thể quên được cậu.
"Kimsensei,anh đã được chung đường với em rồi!"
....
"Cảm ơn anh..."
" Chúc mừng anh nhé"
"Em vẫn thi đấu tốt,anh không phải lo lắng nhé"
...
Và từ đó...chúng ta...không...thuộc về nhau"
____
Tui viết dở lắm,đọc gtri thôi nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro