Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi bị bắt tưới nước và cắt tỉa cả khu vườn thì đến chiều tối Sana cũng được Tử Du lái xe đưa về tận nhà. Nhận ra tâm trạng của người đang chăm chú lái xe dường như không được tốt, Sana nghiêng đầu lén nhìn góc nghiêng của Tử Du một lúc rồi cũng nhún vai hướng tầm nhìn ra cửa sổ để ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài. Chu Tử Du này thật sự đúng là kiểu người tâm tình thay đổi rất thất thường.

Vừa lái xe vừa liếc nhìn người ngồi cạnh đang chống cằm ngắm khung cảnh bên ngoài ô cửa sổ nhỏ, Tử Du khẽ thở dài trong lòng. Đúng là tâm trạng cô đang rất xấu. Sana thật sự muốn thoát khỏi cô đến thế sao? Khi nãy vừa nghe được về thì đồ ngốc này liền nhảy cẫng lên vui sướng, còn cười tít cả mắt. Trong khi cô thì thập phần luyến tiếc. Và hiện tại, dù là cạnh bên nhưng sao cô cảm thấy trong mắt Sana dường như cô chỉ là người vô hình.

Thả chậm tốc độ xe, Tử Du lấy hết can đảm đưa tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé kia khẽ siết nhẹ làm Sana giật mình vội rụt tay lại.

_ Tôi nắm nhầm.

Bình thản trước khuôn mặt hoảng hốt của người ngồi cạnh, Tử Du đưa tay lấy hộp kẹo nhỏ đặt cạnh rồi lấy một viên cho vào miệng. Cũng may là có hộp kẹo này cứu nguy. Chỉ vì muốn Sana nhận thấy sự hiện hữu của mình nên cô đã hành động trước khi suy nghĩ. Mà đồ ngốc này có cần nhìn cô với ánh mắt bất mãn thế không?

_ Hẻm kia là khu nhà trọ của tôi. Cô cứ dừng xe ở đó là được rồi.

Sana chỉ chỉ tay về phía hẻm nhỏ ở cách một đoạn ngắn, trong lòng đang thở phào nhẹ nhõm vì đã đến nơi. Sao càng ngày cô càng cảm thấy đồ đáng sợ này dị dị vậy nè? Nắm nhầm mà còn siết tay cô nữa cơ đấy. Không lẽ cô ta ghét cô đến mức đó? Sau này hẳn là phải cẩn thận hơn mới được. Ôi trời, cô đang vướng phải rắc rối gì thế này?

Xe vừa dừng lại, dáng người quen thuộc đang đứng ở đầu hẻm làm Sana vui mừng mở vội cửa xe chạy nhanh đến chỗ Momo.

_ Momo, cậu đang chờ tớ hả?

_ Sóc nhỏ, cô ta có ức hiếp cậu không? Mau xoay người cho tớ kiểm tra nào.

Momo vịn nhẹ hai vai cô bạn của mình, mắt tia hết chỗ này rồi nhanh chóng tia chỗ khác để xem có vết thương không. Từ lúc về đến nhà thì cô đã lo lắng đi đi lại lại ở đầu hẻm rất lâu để chờ Sana.

_ Tớ không sao mà, Momo đã ăn gì chưa?

Sana bật cười khi thấy khuôn mặt cuống quít của Momo. Lúc nào cũng lo xa đến thế cơ đấy, cậu ấy vẫn luôn xem cô như đứa con nít mà chăm sóc.

_ Cô không định cảm ơn tôi đã đưa cô về sao?

Giọng nói lạnh lẽo phát ra từ phía sau làm Sana khẽ rùng mình. Chết mất, khi nãy vội xuống xe cô mà đã quên cảm ơn Chu Tử Du. Dù sao thì đồ đáng sợ này cũng đã đưa cô an toàn về đến nơi đến chốn.

Tử Du khoanh tay nhìn hai cô gái trước mặt. Ở trên xe cô đã rất khó khăn kiềm nén những cảm xúc đang trỗi dậy để có thể bình tĩnh đứng ở đây. Khoảng khắc Sana vui mừng vội xuống xe chạy đến cô gái kia mà bỏ quên cô thì khi ấy nơi ngực trái cô nhói lên thật chẳng dễ chịu, trái tim như nghẹn lại nhịp đập. Khi yêu là như thế này sao?

_ Sao cô lại ở đây?

_ Momo, là Tử Du đưa tớ về. Chu Tử Du, cảm ơn cô.

Sana vội kéo Momo lại khi thấy cô bạn hùng hổ bước đến chỗ Tử Du mà tra hỏi. Song, cô quay sang phía Tử Du ngại ngùng gật đầu cảm ơn.

_ Hừ.

Bực dọc trước thái độ xa lạ của Sana, Tử Du im lặng xoay người bước vào xe nhanh chóng khởi động để về nhà.

Lặng nhìn theo bóng xe đã xa dần,  lòng Sana khẽ nhảy lên. Có phải cô đã làm Chu Tử Du giận không? Chỉ vì không cảm ơn cô ta sao?

_ Sana, Sana à. Cậu sao thế?

Quơ quơ tay trước khuôn mặt cô bạn đang thẫn thờ nhìn theo bóng xe đã khuất dạng, Momo nhíu mày khi cái cảm giác bất an chết tiệt trong lòng lại dâng lên.

_ Tớ không sao, chỉ cảm thấy có lỗi thôi.

Sana mỉm cười kéo tay Momo vào nhà trọ. Hôm nay thật sự cô chỉ muốn ngủ một giấc cho khỏe thôi. Ngày đầu tiên đến trường thì đi trễ, đã thế lại còn làm nát bét điện thoại của người ta, gặp phải ngay Chu Tử Du đáng sợ, cả ngày mệt mỏi làm osin cho cô ta. Nhọ đến thế là cùng.

_ Cậu đâu cần cảm thấy có lỗi. Được rồi, tớ có đem kem về cho cậu đấy. Chúng ta ăn cơm rồi ăn kem nha.

Nhìn gương mặt Sana ủ rũ mệt mỏi, Momo thở dài trong lòng, cô đã định sẽ nói chuyện vui kia. Nhưng chắc để mai dành sự bất ngờ cho cô bạn vậy.
___________________________________

_ Sao hai người ở đây? Về đi.

Vừa vào nhà đã gặp cảnh tình tứ của hai cô chị thân thiết, Tử Du bực dọc ném chìa khóa xe lên bàn, cởi áo khoác treo lên giá rồi nhanh vào bếp uống một cốc nước lạnh để hạ hỏa.

_ Aigoo, ai dám chọc giận Tử Du thế này?

Bỏ qua lời tiễn khách, Nayeon đá mắt với Mina, tự hào vì suy luận của mình. Đứa nhỏ này rất giỏi che giấu cảm xúc, lúc nào cũng trưng bộ mặt thờ ơ lạnh nhạt ra. Thế mà hôm nay lại bực tức ra mặt thế kia. Chắc là liên quan đến người nào đó rồi a ~

_ Minatozaki Sana. Sinh viên xuất sắc vượt qua hai kì thi để đậu vào trường chúng ta. Nếu vậy thì hôm nay là ngày đầu em ấy đi học. Love at first sight sao?

Thấy Tử Du vẫn im lặng uống nước trong bếp, Nayeon tựa cả người vào Mina nói rõ to để đứa em nghe. Cô khẽ cười thầm khi thấy Tử Du đã khựng lại vài giây lúc nghe đến tên cô gái kia vang lên. Minatozaki Sana này thật sự rất có sức ảnh hưởng với Tử Du. Hôm nay cô và Mina đã xem qua hồ sơ của Sana, thật sự là rất xinh nha.

Đặt cốc nước xuống bàn, Tử Du bước ra phòng khách ngồi đối diện Mina và Nayeon, đôi mày khẽ nhíu nhìn cô chị răng thỏ đang cười gian.

_ Nayeon unnie, chị lại nói gì nữa đây?

_ Tử Du này, em để ý cô gái đó thật à?

Sau một lúc im lặng, Mina cũng nhịn không được mà tò mò hỏi. Vì quyết định tự lập nên Tử Du đã chọn một thân một mình đến Hàn tiếp tục việc học từ khi vừa lên cấp 3. Cô và Nayeon vẫn luôn xem em ấy như em gái mà quan tâm chăm sóc.

_ Hai người nói gì thế? Em không hiểu.

_ Em hiểu mà.

Khuôn mặt dửng dưng của Tử Du vẫn không làm Nayeon bỏ qua chuyện này. Cô buông người yêu ra, đôi mắt tinh nghịch sáng lên nhìn thẳng đứa em đối diện mà tra hỏi.

_ Được rồi, em biết mấy chuyện này không qua mắt được chị. Nhưng hôm nay không phải ngày đầu tiên em gặp Sana.

Tử Du thở dài thừa nhận trước hai cô chị ngồi đối diện. Cô chị Im Nayeon này trong mấy chuyện tình cảm thật sự rất nhạy bén. Chả bù cho cô và Mina luôn như khúc gỗ.

_ Vậy em định như thế nào?

Mina ngồi thẳng dậy nghiêm túc hỏi.

_ Chưa biết.

_ Đợi em biết thì người ta yêu người khác mất rồi. Chà, tình địch rành rành trước mặt thế mà.

Dù cho bị lườm cháy cả mặt thì Nayeon vẫn vờ như không thấy. Phải khiêu khích thì khúc gỗ này mới chịu hành động chứ. Cô là cô muốn tốt cho Tử Du thôi a ~

_ Sana là của em.

Tử Du dứt khoát trả lời một cách nghiêm túc. Tình địch? Yêu người khác? Cô sẽ không để chuyện đó xảy ra. Cô đã xác định Sana là người nắm giữ trái tim mình thì dù thế nào Minatozaki Sana sẽ chỉ có thể là của Chu Tử Du.

Mina và Nayeon nhìn thấy ánh mắt kiên định của Tử Du thì cười thầm trong lòng. Trước khi đến đây cả hai đã không nghĩ sẽ thấy được một mặt này của Tử Du. Đứa nhỏ này luôn lãnh đạm với mọi thứ, khái niệm tranh giành dường như không liên quan đến em ấy. Hôm nay khía cạnh hoàn toàn khác đã lộ ra. Đúng là Chu Tử Du biết yêu rồi.

_ Được rồi, chưa gì mà đã đánh dấu chủ quyền. Hôm nay em có làm gì để người ta sợ không đó?

Lắc lắc đầu trước sự bá đạo của Tử Du, Nayeon cười gian chuyển chủ đề.

_ Làm gì là làm gì?

_ Thì làm sao chị biết được.

Tử Du đen mặt khi nghe câu nói chẳng mấy trong sáng phát ra từ phía Nayeon. Cô đang tự hỏi tại sao cô chị quý tộc luôn nghiêm túc lại có thể yêu người có tính cách trái ngược đến thế.

_ Về đi.

_ Đừng đùa nữa Thỏ, tụi chị có mua đồ ăn đây. Chờ em về nãy giờ.

Mina lên tiếng đánh trống lãng để dẹp đi bầu không khí u ám do cô người yêu của mình tạo ra. Đúng là hết nói nỗi mà. Đã biết rõ Tử Du khó ở cỡ nào rồi lại còn cứ nhây nhây. Người ta còn chưa theo đuổi được đã hỏi làm gì chưa. Thật là.

_ Ăn thôi. Unnie đói rồi đây, ngưng khó ở đi nào.

Nayeon bước tới câu cổ đứa em cao kều lôi vào bếp. Cả ba cùng ngồi dùng bữa tối với nhau sau khi đã dọn đầy đủ thức ăn ra bàn.

_ Mà ai đời theo đuổi lại trưng bộ mặt lãnh đạm như em thế. Chị thấy hình như Sana rất sợ em đó.

Tử Du khẽ dừng đũa khi nghe câu nói của Nayeon. Làm Sana sợ thật sự là ngoài ý muốn. Cô là kiểu người cứng nhắc lại không giỏi biểu hiện tình cảm. Khoảng khắc nhìn thấy bóng dáng tìm kiếm đã lâu, cô đã ngốc đến mức dùng cách tiêu cực này để tiếp cận Sana. Hàng vạn lời muốn nói nhưng những lời nói thoát ra khỏi miệng lại cộc lốc như thế. Cô thật sự sợ chính mình sẽ vô tình tạo ra khoảng cách với bảo bối.

_ Em biết.

_ Chị cũng thấy em nên mềm mỏng hơn đi. Một tháng này là cơ hội tốt đó. Mau mau theo đuổi người ta đi.

Mina thường ngày nghiêm túc cũng lên tiếng bông đùa khi thấy đứa em ảm đạm chậm rãi ăn cơm. Cô rất mong Tử Du sẽ tìm được một nửa để yêu thương, chăm sóc. Nhìn em ấy cứ lủi thủi một mình cô và Nayeon cũng cảm thấy rất xót.

Im lặng lắng nghe lời của Mina, Tử Du tạm dừng đũa để suy nghĩ. Phải chăng cô nên thay đổi?

_____________________________________

6:00 am

Nhà Trọ

_ Momo à, hôm nay cậu mặc chỉnh tề thế để đi đâu vậy?

Bước ra khỏi nhà tắm, Sana thắc mắc hỏi khi trông thấy Momo đang đứng trước gương buộc cao mái tóc dài. Bình thường thì đi làm thêm Momo ăn mặc rất qua loa vì đến quán phải thay đồng phục.

_ Bí mật. Cậu đã xong chưa? Tớ đưa cậu đến trường.

_ Lại còn bí mật.

Bĩu môi vờ hờn dỗi khi thấy nụ cười bí ẩn của cô bạn, Sana nhanh chóng đeo balô rồi lật đật bước ra cửa chờ Momo.

_ Được rồi, đến trường nào.

_ Momo này, từ ngày mai tớ tự đi xe bus là được rồi, cậu được nghỉ ca thì ngủ thêm sẽ tốt hơn thức sớm đưa tớ đi học.

Khi cả hai đã yên vị trên chiếc xe đạp nhỏ, Sana vịn hai bên eo của Momo nhỏ giọng thì thầm.

_ Ngốc, không cần đâu. Cậu mà lạc mất thì tớ ăn nói sao với hai bác Minatozaki đây?

_ Chúng ta bằng tuổi nhau nhưng cậu cứ xem tớ như con nít.

Giọng nói aegyo vang lên từ phía làm Momo không nhịn được mà bật cười. Sana vẫn chưa biết cô đã được vào Đại học M. Một tí nữa mà biết thế nào cũng sẽ vờ hờn dỗi trách cô cho xem.

_ Tớ vào đây. Tạm biệt Momo.

Xe vừa dừng ở cổng, Sana nhảy phốc xuống rồi trưng nụ cười tươi vẫy tay với Momo rồi chạy nhanh vào trường.

Momo nhìn theo bóng dáng Sana đã khuất thì mỉm cười dắt xe vào cổng trường thân thiện hỏi bác bảo vệ phòng hội sinh viên rồi đi tìm.

____________________________________

Đại học M

Phòng 1225

Sana ngồi vào dãy giữa một mình. Hai bên cạnh chẳng ai dám đến ngồi cạnh vì một số sinh viên đã truyền tai nhau về sự việc hôm qua ở cổng trường. Dù rất nhiều sinh viên rất thích vẻ đáng yêu thân thiện của Sana nhưng liên quan đến Chu Tử Du thì thật sự chẳng ai dám vạ vào.

_ Tôi mua nhầm, cậu ăn đi.

_ Chu Tử Du?

Một cây kem dâu mát lạnh áp vào má làm Sana giật mình vội ngẩng đầu lên nhìn. Dáng người cao ráo đứng cạnh làm tròn mắt vì bất ngờ. Là Chu Tử Du, còn đổi cả cách xưng hô. Nhưng thật sự tôi—cậu nghe thoải mái hơn tôi—cô nhỉ? Sana nở nụ cười tươi rói đưa tay nhận lấy cây kem lạnh từ Tử Du, kem vẫn luôn là món ưa thích của cô. Trông Tử Du vậy mà cũng hậu đậu nhỉ? Mua cũng có thể mua nhầm cơ à?

_ Cám ơn cậu.

_ Cám ơn gì chứ? Tôi đã nói mua nhầm.

Để túi xách lên bàn, Tử Du ngồi xuống chiếc ghế bên phải của Sana rồi lấy một quyển sách dày ra đặt lên bàn. Tất cả sinh viên có mặt ở lớp đồng loạt bất ngờ khi thấy Tử Du bỏ chiếc ghế thân thuộc ở cuối lớp mà lên tận dãy trên để ngồi. Có vẻ họ đang tò mò rốt cuộc Minatozaki Sana là ai mà có thể khiến Chu Tử Du chủ động tiếp cận. 

_ Cậu không ngồi ở bàn kia nữa à?

Thấy Tử Du ngồi cạnh, Sana bĩu môi chỉ tay về phía chiếc ghế đã bị bỏ quên. Đồ đáng sợ ngồi đây thì sao cô có thể tập trung học đây? Nhưng ... góc nghiêng của Tử Du thật sự rất đẹp, rất thu hút. Vội trấn tĩnh bản thân, Sana lắc lắc đầu để thổi bay cái suy nghĩ vớ vẩn đang quanh quẩn trong đầu cô.

_ Tôi thích ngồi đây, cậu có ý kiến? Mà cậu đang nhìn lén tôi?

Hướng ánh nhìn về phía Sana, Tử Du cảm thấy ngàn con bướm như bay lượn trong lòng khi phát hiện đối phương đang mê mẩn lén ngắm nhìn góc nghiêng mê người của cô. Nhìn đến đôi má đang ửng đỏ vì bị bắt quả tang, Tử Du nhịn không được lại muốn trêu chọc Sana. Như chốn không người, cô chồm người sang chủ động rút ngắn khoảng cách giữa hai gương mặt làm cả lớp đồng loạt nín thở trước cảnh tượng kia.

_ Tôi không có.

Sana bối rối trả lời, xoay mặt sang hướng khác để né tránh hơi thở ấm nóng đang phả lên mặt cô hiện tại. Dù không muốn thừa nhận nhưng Chu Tử Du thật sự rất đẹp. Một nét đẹp lạnh lùng xa cách nhưng vẫn rất thu hút khiến cô trong phút chốc như không muốn dứt ánh mắt ra.

_ Này, cô đang làm gì Sana thế?

_ Momo?

Thoát ra tình cảnh ngượng ngùng khi một tiếng nói cất lên, Sana mở to mắt ngạc nhiên khi nhận ra đó là giọng nói của cô bạn thân. Cô vội xoay người để kiểm chứng thì thật sự đúng là Momo.

_ Cậu đã đậu vào Đại học M rồi?

Sana vui mừng đứng dậy nhảy nhảy như một đứa trẻ, tay nắm lấy tay Momo đung đưa. Vậy thì từ nay cô sẽ không còn phải một mình đơn độc ở Đại học M rộng lớn này nữa rồi.

_ Tớ được nhận rồi, hôm qua định nói nhưng lại muốn tạo cho cậu bất ngờ.

_ Khi sáng còn bày đặt làm ra vẻ bí ẩn với tớ  ~

Dùng chất giọng aegyo để làm nũng, Sana không biết lại làm người đứng ở phía sau xao xuyến.

_ Tớ ngồi đây được chứ?

Momo ngồi xuống chiếc ghế bên trái của Sana. Một vài sinh viên đã nhận ra Momo là cô gái hôm qua ở cổng trường. Nhìn vị trí chỗ ngồi, dù ngốc thế nào cũng nhận ra tình cảnh hiện tại của cả ba.

_ Kem của cậu sắp chảy rồi.

Tử Du bất ngờ đưa tay sang nắm lấy tay Sana rồi nhẹ nhàng lấy cây kem ôn nhu tháo lớp vỏ ngoài, dùng lớp khăn giấy quấn một vòng dưới cây kem rồi đưa lại cho bảo bối.

_ A, cám ơn cậu.

Hành động ôn nhu kia làm Sana khẽ hụt đi một nhịp tim. 1, 2, 3, ... , 5 hình như mất một nhịp thật rồi. Sana cúi đầu thưởng thức cây kem đang sắp chảy để giấu đi hai bên má đang ửng đỏ. Hôm nay đồ đáng sợ hình như là lạ. Không phải đêm qua còn trưng bộ mặt khó ở lúc lái xe về sao?

_ Sana, cây kem này?

_ Là Tử Du mua nhầm mà không ăn nên đưa tớ.

Momo cứng miệng khi nghe câu nói ngây thơ từ phía cô bạn thân. Lí do như thế mà cậu ấy cũng tin được sao?

_ Mua cũng có thể mua nhầm à?

Nhìn khuôn mặt đáng yêu của Sana đang ửng đỏ, trái tim của Momo khẽ nhói một cách khó hiểu. Cô nhịn không được mà buông ra một câu nói vu vơ.

_ Mọi thứ điều có thể nhầm. Miễn không nhầm cảm xúc và nhịp đập dành cho một người là được.

Vẫn không rời mắt khỏi người ngồi cạnh, Tử Du không quên đáp trả lại câu hỏi đầy ẩn ý của Momo.

To be continued

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro