Câu chuyện thứ ba mươi tám :

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Câu chuyện thứ ba mươi tám :

Part 4 :

Trong phòng làm việc của Hội Học sinh đầy không khí tang thương. Hội phó thường trực bị xe tông, nằm viện mấy ngày trời. Một nửa các thành viên nằm dài trên bàn, thở than ngao ngán. Một nửa các thành viên vật lộn với hàng chục tờ hồ sơ phòng Đoàn thuyên chuyển lên. Hội trưởng thì không nói chuyện với các thành viên được một tiếng, hết ký giấy lại phải lo tiếp điện thoại từ nước ngoài.

-Vâng, con biết rồi ạ, cảm ơn bố. – Sư Tử tắt điện thoại hạt ngô trong tai.

-Chuyện gì vậy ?

Bạch Dương hỏi bâng quơ cho đỡ chán chứ không quan tâm. Sư Tử lo tập trung làm việc nên không để ý người kia có thực sự cần câu trả lời không, cứ nói cho có lệ.

-Bố tớ hỏi thăm sức khỏe Ma Kết.

-Sao không trực tiếp hỏi thăm bên kia, gọi qua cô bé làm gì ? – Xử Nữ đặt giấy khen thưởng qua một bên, lấy tiếp tờ khác viết.

-Bên ấy... phiền phức lắm.

Các bạn ngẩng đầu lên, hướng mấy người bên Ma Kết đang ngồi trong phòng cười một cái, sau đó cắm đầu xuống mà viết tiếp. Tạ ơn Sư Tử đã ra quyết định rất chính xác, nhận hết công việc về nhóm mình, giao việc luân phiên săn sóc Ma Kết cho nhóm bên kia. Công việc dù có chất chồng cũng sẽ phải giảm dần vì Hội thao đã kết thúc và kỳ kiểm tra sắp tới, trường tạm dừng hoạt động ngoại khóa cho học sinh tập trung vào học, rắc rối gì thì khổ cái tay với cái đầu thôi. Còn săn sóc Ma Kết, tưởng chừng như sẽ bất tận, khổ tay, khổ chân, khổ tim, khổ đầu, nói chung là khổ đủ thứ. Xin đơn cử một vài hình ảnh hiện đang diễn ra trong phòng bệnh của Ma Kết.

-Ma Kết, đừng giận dỗi nữa, ngồi dậy ăn chút cháo đi. – Cự Giải ngọt ngào.

-Máy không hoạt động nữa thì vứt đi, tu bổ làm gì cho phí dầu. – Ma Kết úp mặt vào gối.

-Cậu đã không có gì trong bụng được hai ngày rồi đó ! Phải ăn chút gì cho cái dạ dày nó hoạt động đi chứ !

Nhân Mã dùng bạo lực lật Ma Kết lại định dùng tay nhéo má, bắt Ma Kết phải mở miệng. Cự Giải thấy Ma Kết sắp mở miệng thì mừng húm, nhanh tay đổ cháo vào miệng Ma Kết. Nhưng Ma Kết buông ra một câu phũ phàng, khiến cô nàng phải rụt tay lại.

-Tự các cậu muốn làm gì thì làm.

Cự Giải cắn môi, đặt bát cháo lên bàn, giận dỗi đi ra ngoài :

-Bàn giao !

Song Ngư tiếp nhận bát cháo trên bàn, múc lấy một thìa đưa lên miệng thổi.

-Không cần thổi đâu, dù gì nó cũng vào miệng mình, nóng lạnh quan trọng gì.

Song Ngư há hốc miệng. Thiên Yết từ góc phòng đến bên cạnh, đón bát cháo từ tay Song Ngư. Cậu chàng phẩy tay, nói Song Ngư ra ngoài hít thở không khí đi kẻo lại mang án mạng.

Đã hai ngày, kể từ khi Ma Kết bị xe tông, phải nhập viện. Mẹ Sư Tử, lấy danh nghĩa người bảo hộ làm thủ tục nhập viện dài hạn cho Ma Kết, xin với trường nữa. Mẹ Sư Tử đã đề nghị gia đình đến chăm lo cho Ma Kết nhưng Thiên Yết từ chối, muốn tự mình săn sóc cho bạn, xem như chuộc tội đã giấu giếm bệnh tình lúc trước. Theo phân công, các bạn bên Ma Kết thay nhau đến bệnh viện săn sóc cậu chàng một lần hai người, vậy mà bây giờ chỉ trong hai ngày, từ hai người lên đến bốn người. Nguyên nhân đều từ người bệnh mà ra.

-Cậu bướng vừa phải thôi chứ ! Cứ khăng khăng cái thế giới tâm linh của mình mà bỏ quên thân thể, thế này thì bố cậu ở trên trời có vui nổi không ? – Nhân Mã bực bội kéo ghế ngồi.

-Mình nghĩ để mình đi theo bố mình, chắc ông sẽ vui đấy.

-Cậu...

Bệnh nhân quá bướng ! Cho ăn thì hất tay, quay đầu qua chỗ khác, bị ép bằng bạo lực thì tỏ thái độ mặc kệ, muốn làm gì thì làm, rảnh rảnh cứ lôi chuyện đau lòng ra mà nói mãi. Hai bên giằng co thế này, tô cháo Kim Ngưu dày công nấu chẳng vơi được chút nào. Hai ngày nay Ma Kết toàn no bụng nhờ mấy bình truyền dịch của bệnh viện, dạ dày bị bỏ mặc, muốn chán ngán đến nơi rồi.

-Ma Kết. – Thiên Yết ngồi xuống chiếc ghế cạnh giường. – Ăn chút gì đi cho lại sức, rồi muốn mắng chửi bọn mình thế nào cũng được.

-Các cậu có lỗi gì để mình chửi bới chứ ? Trách, là trách mình vô dụng thôi. – Ma Kết cay đắng nói.

-Lại là vô dụng, chẳng phải cậu đã nói nếu thấy vô dụng thì phải cố mà vượt qua sao ? Muốn cố thì phải ăn cho lại sức chứ.

Ma Kết suy nghĩ thế nào mà chịu ngồi dậy, há miệng ra để Thiên Yết bón cháo. Mọi người mừng rỡ ! Ma Kết chịu ăn rồi ! Đều nhờ Thiên Yết cả. Hôm qua Ma Kết chịu hớp một ngụm nước cũng là nhờ Thiên Yết. Con nhà văn có khác.

Nhưng Thiên Yết không thấy vui chút nào. Ma Kết ăn, uống, cũng quan trọng đấy, nhưng có một chuyện quan trọng hơn nữa cần Ma Kết quyết định mà mỗi lần đả động đến là cậu chàng cứ thoái thác, muốn gạt đi.

-Ma Kết, chuyện phẫu thuật, cậu thấy thế nào ?

-Mình buồn ngủ rồi.

Ma Kết nhắm nghiền mắt, bề ngoài là ngủ, bên trong muốn đuổi khéo các bạn ra ngoài để tìm khoảng không gian riêng tư. Thiên Yết đành đắp chăn cho Ma Kết, nhờ Nhân Mã trông bạn, rồi đi ra ngoài. Vị bác sĩ già đang đứng chờ kết quả.

-Thế nào rồi ?

-Nó vẫn đang suy nghĩ. – Thiên Yết thở dài.

-Không thể nhanh một chút sao ? Nếu kéo dài quá lâu, sợ rằng sẽ sinh ra tai biến đó ! – Vị bác sĩ già dậm chân. – Lúc ấy có thánh xuống cũng không cứu được đâu !

-Bác sĩ thư thả cho cậu ấy vài ngày nữa, việc phẫu thuật này đòi hỏi sự liều lĩnh, mà cậu ấy không thuộc dạng người đó, còn vừa trải qua biết bao nhiêu mất mát. – Thiên Yết tha thiết. – Nếu phẫu thuật thất bại sẽ bị mất ký ức, tệ hơn nữa là tê liệt toàn thân, nếu là cháu, cháu cũng không dám...

-Chắc bây giờ lòng dạ Ma Kết cũng đang rối bời. – Song Ngư thương cảm, nhìn con người đang giả vờ ngủ say ở phòng trong.

Ma Kết nhắm mắt, giả như đang ngủ, thật ra đang trăn trở. Có nên phẫu thuật hay không ? Thành công thì không còn gì bằng rồi. Nhưng nếu thất bại thì sao ? Ma Kết ước gì mình là một kẻ lang thang, không thân thích họ hàng, không bạn bè, thế thì có thể liều lĩnh chẳng màng sống chết. Nhưng bên Ma Kết hiện giờ là gia đình, là các bạn, thất bại, Ma Kết buông bỏ sao nổi ? Có một người, Ma Kết muốn thổ lộ tình cảm, lỡ như phẫu thuật thất bại, những nỗi niềm ấy sẽ trôi về đâu ?

-Chúng ta tính thế nào bây giờ ? – Song Ngư cắn môi.

-Để cậu ấy thư thả suy nghĩ vài ngày nữa đi.

-Không được ! – Cự Giải lắc đầu. – Bố mình cũng đã xem qua phim chụp, ông bảo nếu không nhanh lên thì sẽ không kịp mất.

-Nhưng chúng ta đã cố gắng hết sức rồi ! – Thiên Yết bất lực nói. – Con người như Ma Kết, chỉ có thể từ từ khuyên bảo chứ chẳng thể làm Ma Kết quyết định nhanh chóng ngay chỉ sau một ngày.

-Có ! Mình biết có một người sẽ khiến Ma Kết quyết định nhanh chóng, thậm chí là thay đổi thái độ tiêu cực thế này ngay chỉ sau một ngày. Nếu nhờ người này, chắc chắn thành công. – Cự Giải quả quyết như vậy.

Các bạn kinh ngạc :

-Ai ?

-Hội trưởng của chúng ta, Sư Tử.

-Hoang đường ! – Thiên Yết cười khẩy. – Mình là bạn thân bao nhiêu năm của Ma Kết còn khuyên nhủ không xong, cô ta có thể làm gì ?

Song Ngư lắc đầu, không đồng ý với Thiên Yết :

-Sư Tử với Ma Kết cũng quen biết nhau từ hồi nhỏ xíu, lại còn làm địch thủ bao nhiêu năm. Có thể Sư Tử sẽ biết cách khích Ma Kết tốt hơn.

-Hồi tranh cử, Ma Kết có thời gian bị trầm cảm, chúng ta khuyên nhủ thế nào cũng không nghe, nhờ đi thăm Sư Tử mà phấn chấn lên rất nhiều. Thiên Yết quên rồi sao ? – Cự Giải nghiên đầu, nhắc nhở.

Thiên Yết nhíu mày :

-Nhưng mấy ngày qua, cô ta chẳng hề đặt một bước chân đến đây thăm Ma Kết do mặc cảm. Nếu cô ta chẳng chịu đến thì sao?

-Chúng ta có thể thuyết phục mà. Để mình nói chuyện điện thoại với Sư Tử là xong ngay.

Trong mấy người đứng đây, mối quan hệ giữa Sư Tử với Song Ngư là tốt nhất nên Song Ngư xin đứng ra làm nhà ngoại giao, mời Sư Tử đến đây.

-Dám cá sẽ mất đến hai ba ngày mới mời được cô ta. – Thiên Yết bễu môi. – Học chung cấp hai, mình biết rành quá mà.

-Vậy ư ? – Cự Giải nói bâng quơ.

Mười phút sau, Song Ngư quay lại, mặt ỉu xìu :

-Sư Tử bảo để Sư Tử coi lại đã, công việc nhiều quá.

-Thấy chưa ? – Thiên Yết giương mắt thách thức.

-Quả nhiên là rất hiểu. – Cự Giải lầm bầm, đẩy cửa vào trong phòng bệnh.  

Part 5 :

Sư Tử thở dài, tắt điện thoại di động thường dùng, đặt trên bàn. Cô nàng ngả đầu ra sau ghế dựa, để hình ảnh quạt trần quay đều thổi bay nỗi buồn, nhưng có vẻ như vô dụng rồi. Buồn vơi đi đâu không thấy, đầu lại đau thêm.

-Tội không ? Không có Hội phó đỡ việc, xuống sức thấy rõ, hỉ ?

-Ừ. – Giờ Sư Tử mệt đến mức chẳng thể tranh chấp với Xử Nữ được nữa.

Xử Nữ ngồi ở ghế Ủy viên, chống cằm, tặc lưỡi. Các bạn xong việc, trốn hết vào phòng ngủ ngả lưng rồi, chỉ có Kim Ngưu còn chút lương tâm, lết thân vào bếp làm ít thức uống để giải tỏa căng thẳng cho các bạn. Xử Nữ với Sư Tử còn kẹt ở đây vì công việc chưa xong, Xử Nữ là công việc chưa xong thật, còn Sư Tử vốn đã xong việc, lại đi nhận thêm việc để làm.

-Rõ khổ, chịu trách nhiệm cái kiểu gì mà người ta chẳng khỏe lên chút nào, còn mình thì càng ngày càng tàn tạ là sao ? – Xử Nữ quẳng một tập hồ sơ đến bàn Hội trưởng.

-Chứ ngoài việc này, con còn làm gì khác được sao ? – Sư Tử lừ đừ ngồi dậy, cầm viết, tiếp tục công việc, phần mình và cả phần của Ma Kết.

-Có thể đến tận nơi săn sóc cho nó, thế thì thiết thực hơn. – Xử Nữ nhịp chân.

-Để làm người thừa sao ? Chung quanh Ma Kết là các bạn của bạn ấy, ai cũng săn sóc tận lực, cần con để làm gì ? – Sư Tử ký tên, để hồ sơ đã duyệt qua một bên.

Xử Nữ toan mở miệng nói tiếp, nhưng điện thoại di động trong túi vang lên. Mama tạm gác việc tranh luận với con nhỏ bờm dày, nghe điện thoại trước đã.

-À...ừ... - Xử Nữ bật cười rồi lập tức nghiêm mặt. – Được rồi, được rồi, để ta nói.

Xử Nữ tắt máy điện thoại, nhìn Sư Tử đầy ám muội :

-Cự Giải gọi đến, bảo ta chuyển lời năn nỉ của nó đến cô bé. "Làm ơn thuyết phục Sư Tử đến thăm Ma Kết một lần." Ta hỏi vì sao không điện thoại trực tiếp hỏi thì nó nói "Hồi nãy có hỏi nhưng bị từ chối khéo." Thế là thế nào ? Có việc làm mà từ chối là sao ? – Xử Nữ chống cằm. – Xem ra không phải sợ làm người thừa, mà sợ nhìn mặt thằng nhóc kia thì đúng hơn.

Sư Tử đặt bút xuống bàn :

-Chẳng phải chính con đẩy Ma Kết vào hoàn cảnh ấy hay sao ?

-Nói bậy ! – Xử Nữ nạt. – Cách ấy là cả bọn cùng nghĩ.

-Nhưng nếu gặp, con biết nói với Ma Kết cái gì bây giờ ?

-Thì ngày thường nói sao, gặp nhau cứ nói vậy.

Nói kiểu Xử Nữ thì dễ lắm, gặp trong thực tế mới biết. Ma Kết đang trong hoàn cảnh ngặt nghèo, không chấp nhận phẫu thuật sẽ nguy hiểm tính mạng, chấp nhận phẫu thuật mà thất bại thì càng tệ hơn. Nếu Sư Tử là Ma Kết, chắc chắn sẽ liều lĩnh chấp nhận cuộc phẫu thuật. Nhưng Ma Kết thì khác, Ma Kết đã mất rất nhiều, sẽ không dám liều mạng thêm lần nữa.

Muốn thuyết phục Ma Kết, lời lẽ phải thật chân thành súc tích. Thiên Yết là con nhà văn mà còn cần thời gian, Sư Tử tài cán gì mà đòi Ma Kết đổi ý định chỉ trong vòng một ngày như Song Ngư nói chứ (trời ạ, con gái nhà báo nổi tiếng mà nói thế đấy). Ở trường nghĩ mãi chẳng ra nổi một câu, về nhà trằn trọc trên giường cũng không ra nổi một chữ.

-Nói gì đây trời ? – Sư Tử gác tay lên trán.

-Con gái. – Mẹ Sư Tử gõ cửa. – Uống sô cô la nóng không ?

-Dạ ? - Sư Tử bật dậy.

Mải suy nghĩ, cô nàng quên béng mất việc pha cho mình một cốc sô cô la nóng vào mỗi tối. Mẹ nhắc mới nhớ. Thảo nào cứ thấy thiếu thiếu.

-Con cảm ơn mẹ. – Sư Tử đón ly sô cô la nóng từ mẹ bằng hai tay.

Sư Tử nhấp lấy từng ngụm. Bà Hải Sư ngồi cạnh con, nghiêng đầu quan sát. Món uống ưa thích của con gái bà. Từ khi nào sô cô la nóng lại là món uống ưa thích của con gái bà ? Hồi nhỏ xíu, Sư Tử chúa ghét đồ đắng, vậy mà đi cắm trại về rồi cứ đòi mẹ mua sô cô la nóng để uống, riết rồi thành thói quen không thể bỏ được.

-Bận bịu suy nghĩ gì mà quên mất quy tắc vàng thế ? – Bà Hải Sư xoa đầu con gái.

Sư Tử cười gượng. Coi cô nàng nhởn nhơ thế nhưng sống có nguyên tắc đàng hoàng, đến ông bố kia còn không phá vỡ nổi. Chỉ khi nào cô nàng gặp phải chuyện vô cùng quan trọng mới bằng lòng phá lệ.

-Nói mẹ nghe đi nào.

-Mẹ à. – Sư Tử đặt ly sô cô la trên chiếc bàn nhỏ kê cạnh giường mình. – Song Ngư có gọi điện thoại cho con, bảo con tới bệnh viện thăm Ma Kết.

-Thế thì con mau đi thăm thằng bé đi, còn chần chừ gì nữa !

Sư Tử lắc đầu :

-Mẹ, mẹ cũng biết rõ hoàn cảnh của con mà, làm sao con dám đối diện Ma Kết.

Bà Hải Sư thở dài, cầm tay con gái :

-Con à, đừng có nhận hết lỗi về mình, rõ ràng tất cả các bạn đã cùng giấu bệnh tình thằng bé cơ mà.

-Nhưng con là người giấu nhiều hơn cả, sống chung nhà vậy mà gạt nhau, sau này Ma Kết sẽ không tin con nữa.

-Con có thể sửa chữa mà. – Bà Hải Sư kéo đầu con gái, để tựa vào vai mình. – Như bao nhiêu lần con thất bại lại đứng lên để sửa chữa lỗi lầm vậy. Cố mà động viên Ma Kết.

-Con biết động viên thế nào ? Các bạn thân của Ma Kết còn phải cần thời gian dài. – Sư Tử lắc đầu, như đã bất lực rồi.

-Các bạn có lợi thế của các bạn, con có lợi thế của mình, đừng quên điều đó. – Bà Hải Sư véo mũi con gái. – Giá trị của con trong tim Ma Kết lớn gấp nghìn lần những gì con nghĩ.

Dặn dò lời cuối cùng, bà Hải Sư hôn lên trán con gái, dặn con mau đi ngủ để ngày mai còn làm việc. Sư Tử gật đầu, tắt đèn. Nhưng tối nay Sư Tử không ngủ ở phòng mình mà đến phòng Ma Kết ngủ. Ngủ ở đây một đêm, để trái tim nói lên điều nó muốn.

Sáng ra, Sư Tử chào tạm biệt các thành viên trong gia đình để đến trường. Học hết năm tiết chính quy, cô nàng cùng các bạn lại giải quyết công việc của Hội. Như mọi ngày. Cho đến giờ nghỉ trưa, Kim Ngưu mang nước giải quyết đến phòng họp, để cho Sư Tử uống thì thấy phòng trống không, trên bảng phân công thì chi chít chữ.

-Sư Tử ! Đâu rồi ? – Kim Ngưu hoảng hốt. – Bớ người ta ! Sư Tử mất tích rồi !

Cả Hội Học sinh khối 11 nháo nhào cả lên, sắp đánh động đến Ban Giám hiệu, nhưng chưa kịp, đã đánh động đến Xử Nữ đang ngái ngủ trước. Mama thưởng cho mỗi đứa một cái cốc đầu, ngáp :

-Nó đi thăm bệnh Ma Kết rồi.

-Ủa, chẳng phải đã có bọn Thiên Yết lo rồi sao ?

-Nhiều chuyện, tò mò quá ! Lo mà giải quyết mớ công việc trên bảng kìa. – Xử Nữ trỏ trỏ bảng phân công.

-Trời ơi ! – Các bạn gầm trời với cái bạn chi chít những công việc. – Nhiêu đây làm sao hết ? Sư Tử ơi là Sư Tử !

-Sư Tử ơi là Sư Tử !

Ở bệnh viện cũng đang chấn động bởi câu nói ấy, nhưng vì vui mừng. Các bạn bên Ma Kết chạy đến ôm chầm lấy Sư Tử. Tưởng phải mất đến hai ba ngày để năn nỉ chứ, không ngờ Sư Tử đến ngay hôm sau. Mừng hết cỡ !

-Ma Kết đang ngủ, Sư Tử chịu khó chờ một lát nha. Khoảng mười phút nữa Ma Kết sẽ dậy, để tụi này cho Ma Kết uống nước, uống sữa, ăn hoa quả chút rồi nhanh chóng vào ngay vấn đề nha ! – Nhân Mã liếng thoắng cái miệng.

-Thôi thôi, Sư Tử tự biết mình phải làm gì mà. – Cự Giải bụm miệng Nhân Mã lại. – Chúng ta mau rút đi thôi.

-Tại sao phải rút ? – Thiên Yết nhíu mày. – Cứ nói trước mặt chúng ta có sao đâu. Chẳng lẽ có bí mật gì hay sao ?

Cự Giải lườm Thiên Yết. Thiên Yết mà ở đây, nghe họ nói chuyện chắc sẽ làm sập phòng bệnh này mất. Cự Giải phồng má :

-Thiên Yết giữ ánh mắt giết người này làm sao người ta trò chuyện tự nhiên được.

-Hả ? – Thiên Yết nheo mắt.

Cự Giải gật đầu, chỉ chỉ :

-Đó, cái ánh mắt Phán quan đó đó ! Nên phải đi ngay ! Để nó ở đây có mà hỏng việc. – Cự Giải cầm tay hai ông tướng, kéo ra ngoài.

Song Ngư, Bạch Dương trông mà há hốc miệng. Cô nàng Cự Giải coi mỏng manh dễ vỡ vậy mà mạnh khiếp.

-Song Ngư ! Bạch Dương ! Nhanh ! – Cự Giải giục ở ngoài.

-À, ừ. Đi liền ! – Hai cô nàng quay sang Sư Tử. – Giao Ma Kết lại cho ấy nhé !

Sư Tử mỉm cười, gật đầu.

-Đi ! – Cự Giải kêu réo.  

Part 6 :

Các bạn đã ra ngoài hết, chỉ còn một mình Sư Tử và Ma Kết trong phòng bệnh. Ma Kết đang ngủ say, tiếng thở đều đều. Sư Tử chống cằm quan sát. Thật hiếm khi thấy cảnh Ma Kết ngủ, toàn là Ma Kết thấy Sư Tử ngủ không thôi. Hoàn cảnh này làm Sư Tử nhớ đến hồi tranh cử, nghe nói lúc Sư Tử hôn mê vì bị tấm sắt đập trúng đầu, Ma Kết đã đến thăm và nhìn Sư Tử suốt mấy tiếng đồng hồ không mệt mỏi.

-Dạo này Ma Kết hơi gầy đi đấy, bộ lười ăn lắm hả ? – Sư Tử chu môi ra. – Phải ăn vào thì mới khỏe được chứ.

Hình như Ma Kết nghe được những lời ấy, đôi lông mày hơi nhíu lại. Sư Tử liền vươn tay ra vuốt cho chúng trở về vị trí cũ. Với Sư Tử, cơ thể này đã mất khả năng phòng vệ từ lâu, đuôi lông mày lập tức hạ xuống, gương mặt Ma Kết trở về yên bình, để Sư Tử ngắm cho thỏa mắt.

Mười phút sau. Cơ thể Ma Kết giống được lập trình sẵn, cựa quậy rồi mắt từ từ mở ra. Ma Kết cục cựa đôi vai, muốn tìm một chỗ tựa tốt để ngồi dậy. Sư Tử liền tiến đến đỡ lấy Ma Kết, để cậu chàng dựa lưng vào đầu giường.

-Không phải chứ. – Ma Kết thì thầm với chính mình. – Sao lại là cảm giác này ?

Cảm giác có người con gái Ma Kết thương đang ở kế bên. Ma Kết lắc đầu. Không thể nào. Cô ấy chắc chắn đang ở trường, như lời Thiên Yết nói, cô ấy đang bận rộn với đống sổ sách do Ma Kết vô dụng, chẳng thể đỡ đần được. Không thể nào. Có lẽ Ma Kết vì quá nhớ nhung nên tự tưởng tượng ra. Nên uống chút nước cho đầu óc tỉnh táo.

-Lấy hộ mình ly nước.

Sư Tử chớp mắt, nhưng cũng nghe lời thỉnh cầu. Cô nàng rót một ly nước, kề môi cho Ma Kết uống. Hơi ấm từ đôi tay phả vào môi làm Ma Kết rùng mình, cậu chàng muốn dùng tay kiểm tra, khổ nỗi nó đã nằm yên trong hai khuôn thạch cao, chẳng thể nhúc nhích được. Ma Kết uống từng ngụm nước nhỏ cho đến hết ly.

Xong chuyện, cậu chàng không tỏ thái độ gì cả. Sư Tử nhìn cốc sữa để trên bàn, hiểu là Ma Kết đang chờ sữa, chắc các bạn chăm bệnh ở đây tập cho Ma Kết thói quen uống sữa sau khi thức dậy. Cô nàng mang ly sữa đến, kề môi Ma Kết như cho cậu chàng uống nước hồi nãy. Sữa còn nóng, bốc khói nghi ngút, Ma Kết nhấp một ngụm, thấy nóng quá nên nhăn mặt. Sư Tử liền thu hồi lại ly sữa, thổi lên đấy vài hơi cho nguội bớt, khi thấy đã ổn, cô nàng lại kề miệng ly vào môi Ma Kết.

-Thử xem có còn nóng không.

Toàn thân Ma Kết chấn động. Là giọng nói ấy, đúng là giọng nói ấy. Ngay bên cạnh Ma Kết ư ? Cứ như một giấc mơ vậy. Ma Kết nhớ Sư Tử rất nhiều. Nhưng không muốn gặp mặt lúc này.

Ma Kết cố vận hết sức, quay người đi. Vai Ma Kết va vào đôi tay vốn mỏi nhừ vì công việc của Sư Tử làm ly sữa trong tay cô nàng lung lay, rơi xuống, sữa đổ ra ngoài. Sư Tử sợ sữa văng trúng da Ma Kết nên dùng bàn tay đang rảnh rang chắn lấy, một phần chạm phải da cô nàng. Dù Sư Tử đã thổi hai ba hơi, cốc sữa vẫn còn rất nóng, văng vào da thịt khiến da trắng bệch cả một mảng, chắc sắp phỏng đến nơi rồi. Sư Tử cắn răng chịu đựng, lau dọn hiện trường, đặt ly sữa vào vị trí cũ. Cô nàng định vào nhà vệ sinh xối nước lạnh rồi xuống phòng cấp cứu băng bó. Vừa chuẩn bị đi.

-Cậu không cần đến đây đâu, từ nay về sau cũng không cần. – Ma Kết nói qua cái gối.

-Ma Kết...không cần gặp tớ sao ? – Sư Tử cắn môi, tay lành làm dịu cái nóng cho tay bị phỏng.

-Không phải. – Ma Kết thở dài. – Mình không muốn cho cậu thấy hình ảnh vô dụng này của mình.

-Thế nào là vô dụng chứ ?

Ma Kết bật cười. Mắt mù, tay chân bất động, phải sống bám vào các bạn, không là vô dụng thì là gì ? Sư Tử có thiên vị Ma Kết đến thế nào cũng phải nhận ra chứ.

-Người vô dụng không phải là người vấp ngã, mà là người vấp ngã mà chẳng thể đứng lên. Chẳng phải chính Ma Kết đã nói với tớ như vậy sao ?

Sư Tử đang nhắc cho Ma Kết kỷ niệm hồi bảy tuổi, tại Hội trại liên kết hai nước Nga – Đức. Câu nói ấy của Ma Kết, khi Sư Tử thua Ma Kết lần đầu tiên, đã bị sốc, tự nhốt mình trong trại suốt mấy ngày trời.

-Chỉ cần chịu đứng lên thì chẳng phải là kẻ vô dụng rồi. – Sư Tử dùng bàn tay lành lặn đập đập vào nệm Ma Kết. – Có phải không nào ?

-Theo cậu, mình có thể đứng dậy bằng cách nào đây ?

-Đương nhiên là bằng cách chấp nhận phẫu thuật não bộ rồi, bằng cách ấy, Ma Kết có thể tìm lại được ánh sáng, rồi từ từ dùng vật lý trị liệu phục hồi lại tay chân sau.

-Nhưng, nếu như phẫu thuật thất bại thì sao ?

Nếu phẫu thuật thất bại, Ma Kết có thể mất đi ký ức, hoặc bán thân bất toại, tệ nhất là toàn thân tê liệt, nhúc nhích một ngón tay cũng không đủ khả năng. Đây là một ván cược lớn, nếu được, sẽ được tất cả, nếu mất, sẽ mất tất cả. Với một người đã mất mát quá nhiều điều quan trọng trong một khoảng thời gian ngắn, sẽ không dám tung hạt xí ngầu quyết định vận mệnh cho mình.

-Ma Kết đã đọc qua sách báo rồi mà, với các chuyên gia, phẫu thuật thất bại xảy ra với xác suất rất thấp. Bạn xem gương cô Như kìa, cô ấy cũng bị tai nạn, mất thị giác như bạn, giờ đã phục hồi hoàn toàn nhờ phẫu thuật đấy.

-Xác suất thấp, không có nghĩa là không xảy ra.

-Tại sao cứ phải nghĩ đến chuyện tiêu cực như thế ?

-Vì ván cược này, mình phải cược rất lớn, cậu không hiểu sao ?

Ma Kết xoay cả người lại, mặt đối mặt với Sư Tử. Sư Tử nhìn thẳng vào mắt cậu chàng. Dù bây giờ nó đang mù mờ, mất phương hướng nhưng sự quyết tâm vẫn lóe lên.

-Nếu thất bại, mình sẽ mất đi những hồi ức quý giá về gia đình, về các bạn. – Ma Kết thở dốc vì quá kích động.

-Tất cả ký ức đều được hình thành từ thực tiễn. Mất đi, có thể xây dựng lại từ đầu. – Sư Tử điềm tĩnh nói. – Miễn là Ma Kết còn sống khỏe mạnh.

-Với cậu thì dễ lắm ! Cậu không biết chúng quý giá với mình thế nào đâu ! Nếu mất đi chúng, mình sẽ phải chơi vơi giữa cuộc đời, không biết phải bám trụ vào đâu cả ! Sống mà trắng tay về cả thể xác và tinh thần, tương lai ấy, Sư Tử thấy đẹp đẽ lắm sao?

-Vậy bạn nghĩ thực tại đẹp đẽ lắm sao ? – Sư Tử gầm lên.

Cô nàng bật dậy khỏi ghế, hùng hổ dùng cả hai tay nắm chặt vai Ma Kết, siết mạnh.

-Bọn tớ không chịu nổi một Hội phó suốt ngày cứ nằm dài trên giường than thân trách phận, tự đánh giá sai bản thân của mình. Bạn bảo bạn không muốn mất đi ký ức về mọi người nhưng bản thân lại tự xóa ký ức cậu bạn Ma Kết đầy trách nhiệm trong tim mọi người. Bạn bảo không phiền, không trách bất cứ ai, thực ra bạn đang xát muối vào các bạn. Biết không hả ?

Ma Kết sững người, lưỡi cứng đờ, chẳng biết từ ngữ nào đủ sức mạnh để chống trả sự mãnh liệt này. Các bạn đang rình mò ở bên ngoài thì trầm trồ. Xem ra mời Sư Tử đến là quyết định đúng đắn. Xét chung, trong cả Hội Học sinh, chỉ có mình Sư Tử mới đủ can đảm mắng Ma Kết một trận ra trò để Ma Kết tỉnh ra.

-Bạn sợ phải đặt cược với vốn lớn, khi mất là mất sạch, đương nhiên bọn tớ biết. Nhưng bạn có biết rằng, ván cược này, tất cả mọi người quan tâm tới bạn đều tham gia vào, đều đánh cược rất lớn, đặt hết vào kết quả bạn sẽ được hồi phục thị giác. Nếu bạn chấp nhận tham gia, đặt cùng cửa với chúng tớ, có được, tất cả đều được, mất trắng, tất cả đều mất trắng. Nhưng nếu bạn không tham gia, bọn tớ sẽ mất sạch mà không cần chờ viên xúc xắc của định mệnh tung lên. Bạn thấy sao, hả ?

Ma Kết cúi gằm đầu, gặm nhấm từ từ những lời Sư Tử nói. Mấy con người lấp ló ngoài cửa trầm trồ, lại tiến thêm một bước mới rồi. Khác với các bạn bên Ma Kết, chỉ chăm chăm vào lợi ích của Ma Kết, Sư Tử chủ yếu xoáy vào lợi ích các bạn, hiệu quả hơn nhiều. Đối thủ lâu năm luôn giỏi hơn bạn thân về mặt khích bác.

-Công việc Hội hiện đang chất chồng, chúng tớ cần gấp Hội phó thường trực giỏi xử lý hồ sơ, ngoại giao tốt trở về trước khi tất cả đều ngã gục dưới áp lực. Làm ơn mau quyết định đi, đừng lâu quá, giới hạn của bọn tớ đã đến cực hạn rồi.

Sư Tử buông hai vai Ma Kết, xoay gót bước ra khỏi phòng. Vết thương trên tay đang lên tiếng biểu tình, bắt buộc chủ nhân nó phải xử lý gấp. Sư Tử bước thật nhanh đến phòng cấp cứu.

-Sư Tử. – Cự Giải phát hiện vết thương trên tay cô nàng Hội trưởng, vội vàng đuổi theo.

-Bị thương sao ? – Thiên Yết lầm bầm.

-Ủa, vậy là chịu thua rồi hả ? – Nhân Mã chớp mắt.

-Vậy là thành công rồi còn muốn gì nữa. – Bạch Dương nói. – Giờ chỉ cần vài lời ngọt ngào với Ma Kết là xong thôi.

Song Ngư gật đầu :

-Phiền Thiên Yết thêm một lần nữa rồi. – Cô nàng nháy mắt với Thiên Yết.

Thiên Yết nhanh chóng định thần, bước vào phòng bệnh. Ma Kết cũng đã bình tĩnh trở lại, lắc đầu hai ba cái, tự trấn an mình. Nghe tiếng kéo ghế, cộng với điệu nhịp chân quen thuộc, Ma Kết đoán Thiên Yết đang ngồi trên ghế.

-Sư Tử về rồi sao ?

-Không, tay bị bỏng nên xuống phòng cấp cứu băng bó.

-Sao ?

Sư Tử ngồi ở phòng nghỉ của nhân viên trong bệnh viện, để Cự Giải xử lý vết phỏng trên tay mình. Vết thương trên tay nhức nhối thật, nhưng nghe Cự Giải càm ràm còn nhức nhối hơn, băng xong vết thương vẫn càm ràm.

-Tay cầm viết nữa chứ !

-Rồi rồi, nhức đầu quá.

-Ngồi yên đó ! Mình đi kê thuốc cho Sư Tử !

Cự Giải hùng hổ đá văng cái ghế vào góc, đi bịch bịch đến cửa. Hai tay cô nàng rảnh rang nhưng tâm trạng hiện giờ chỉ thích dùng chân mở cửa, ịn nguyên cái đế giày lên cửa. Quái ! Bình thường cửa này chỉ một cái hẩy tay hay hẩy chân là mở ra ngay, sao hôm nay khó mở vầy nè ? Cự Giải bèn vận hết sức vào chân, đẩy cánh cửa ra. Vô tình xô ngã cái gì đó.

-Ma Kết ! – Cự Giải hốt hoảng.

-Ma Kết ? – Sư Tử sững sờ.

-Sư Tử có trong đó phải không ?

Ma Kết nằm sóng xoài trên nền nhà, mấy ngón tay bấu chặt tấm thảm, cố hết sức ưỡn người để trườn lên.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro