Review manga (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

16. Yoru ni naru boku wa
Chị của nam chính bị cưỡng hiếp rồi giết khi mới 14 tuổi, ba kẻ thủ phạm đều còn vị thành niên nên không bị hình phạt nặng, sớm được thả. Nam chính sau một tai nạn (?) thì có được năng lực thoát hồn trong lúc ngủ, đi vào giấc mơ của người khác và tha hồ làm gì họ cũng được. Nam chính nhờ năng lực này mà tính toán đi trả thù ba thủ phạm.
Truyện có tiết tấu nhanh, ngắn gọn nhưng phân bố chưa hợp lý giữa các thủ phạm vì... chắc là bị ép kết thúc. Nam chính cũng tạm, làm đủ cách để trả thù. Tiếc là doanh số rất thấp nên chỉ có vài cuốn. Ai nói Kodansha push Eden's Zero mà bỏ bê mấy bộ như thế này là tào lao nhé, Kodansha cực kỳ thích thể loại này, suốt ngày ra mấy bộ như Real Account là hiểu rồi. Doanh số bộ này mà cao (chí ít phải được trên 10k) thì có hi vọng kéo dài chứ doanh số quá thấp sao Kodansha chấp nhận được. Bớt bôi bác Kodansha giùm cái.

Đến cuối cùng luật pháp không thể giải quyết thủ phạm vì bọn họ còn là vị thành niên, nhưng liệu việc nam chính trả thù là đúng hay sai? Nói chung trong xã hội hiện đại thì không thể chấp nhận hành vi của nam chính, vì ai cũng như nam chính thì loạn hết.

17. Sen wa, boku wo egaku

Nam chính đẹp quá trời, nam phụ cũng đẹp nữa :(((

Nam chính tình cờ gặp được bậc thầy vẽ tranh thuỷ mặc và được ông nhận làm học trò, từ đó bước chân vào con đường hoạ sĩ tranh thuỷ mặc. Truyện chỉ có 4 vol, diễn biến cũng nhanh. Nam chính thuộc dạng có tài nên học mới một năm mà vẽ rất đẹp, lại còn hiền lành, lễ phép. Các nhân vật phụ như ông hoạ sĩ thầy của nam chính, các học trò của ổng cùng với bạn của nam chính ai cũng tốt, hiền nên đọc dễ chịu lắm. Nét vẽ cực kỳ đẹp, nhẹ nhàng làm có cảm giác như đang được ngồi cạnh nam chính ngắm nhìn khu vườn. Đọc bộ này sẽ có người so sánh với Blue period, nhưng nói thật bộ Blue period rất là làm màu, hay ép độc giả phải thấy một bức tranh nào đó đẹp trong khi tui nhìn lác mắt cũng không thấy nó đẹp chỗ nào??? T thật sự không thích kiểu ép độc giả như thế, lại còn kiểu làm màu thường thấy trong thể loại seinen slice of life, nhiều người nghĩ seinen chắc chắn hay và "sâu sắc" hơn shounen trong khi.... Ví dụ bộ Raise wa tanin ga ii, ừ thì nó là seinen nhưng không có nghĩa nó thượng đẳng hơn shoujo vì tình cảm khá lạ khi nam chính hơi bạo lực. Nope, bản chất vẫn là nam chính yêuuuuuuuuuuuu nữ chính như shoujo thôi. Còn một bộ nữa là Honey and Clover, vâng bộ này được nhiều fan việt nam tôn làm cái gì đó cao quý thánh kinh lắm trong khi nó khác gì shoujo khi nữ chính mary sue bao nhiêu anh yêu đâu? Thượng đẳng làm gì không biết nữa. T không thích shoujo nhưng t còn anti mấy bộ "chỉ vì nó là seinen nó thực tế hơn shoujo" để tung hô ba cái mary sue lên.
Ủa lạc đề, nói chung t thích Senboku hơn Blue period nhiều, nv phụ không hãm như blue, nội dung dễ hiểu, tình cảm chân thành.

17. Yowamushi Pedal

Pedal cùng với Iruma-kun và Beastars là ba bộ có doanh số cao nhất tạp chí Champion của Akita Shoten. Nam chính mỗi tuần đạp xe từ trường ở Chiba đến Akiba mua đồ anime (nam chính là otaku mà), sau một vài chuyện thì vào clb đạp xe của trường và tham gia thi giải Interhigh (hỏi thật có phải môn thể thao nào cũng có giải Interhigh không vậy?). Nam chính tính cách hiền lành.... như bao nam chính khác của Akita Shoten =__= Tuy không phải vì yêu thích đạp xe mãnh liệt như các thành viên khác nhưng cuối cùng vẫn trở thành một nhân tố không thể thiếu của clb.
Nét vẽ không được đẹp lung linh, nam chính là người trông bình thường nhất bộ. Nói chung ai thích môn đua xe đạp thì nên đọc.

18. Daiya no A
Ai thích nam chính được sủng thì đừng bao giờ đọc bộ này. Nam chính là con ghẻ của tác giả, bị hành suốt chả thấy ánh mặt trời đâu còn nam phụ thì được buff như chúa cứu thế. Tác giả đổi tên thành Miyuki no Ace hoặc Furuya no ace đi cho có lý. Không hiểu sao fan Sawamura đọc được từ đó đến giờ, xem người mình thích bị hành, M hay gì. T đọc được vào chục chap vì Okumura xong bỏ luôn vì 100% Okumura không có đất diễn khi Miyuki là con ruột của tác giả, đến khi thằng cha này rời trường cũng chưa chắc Okumura được làm catcher chính thức. Bye sớm cho đỡ bực.

Okumura nói với Sawamura: "Tôi sẽ không để anh chết một mình"
Hai trang t thích nhất về Okumura. Chân thành hơn hai thằng cha Miyuki và Furuya ngàn lần.

Bộ đôi trong mơ nhưng chả có mùa xuân nào được thi đấu chính thức.

19. Shion no Ou

Cha mẹ nữ chính bị giết, nữ chính từ đó không nói được nữa. Sau được nhận nuôi, nữ chính bắt đầu chơi shogi. Cả bộ là quá trình nữ chính thi đấu shogi đồng thời tìm thủ phạm giết cha mẹ. Nói vậy chứ đọc xong cũng chả biết shogi chơi thế nào vì tác giả không hướng dẫn rõ ràng, chủ yếu người đọc vì muốn biết thủ phạm là ai. Đọc lâu lắm rồi không nhớ chi tiết nữa nhưng chắc chắn về shogi thì nên đọc bộ này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro

#review