BÂY giờ trong công ty Heo Solji là trung tâm gây rắc rối .
Ahn LE rất đau đầu về vấn đề naỳ , các phòng ban đã phản ánh lên với cô rất nhiều , họ thực sự không thể chịu đựng nổi chị nữa .
Còn Solji thì vẫn vô tư , hồn nhiên , yêu qúi thăm hỏi mọi người ,sau đó lại tranh thủ phá .
Đã mấy lần LE định nói muốn chị ở nhà , nhưng những lúc đó đều vào buổi tối , mà lúc đó Solji lại rất ngoan , chiều chuộng nghe lời cô , khiến cô đắm chìm vào hạnh phúc tình yêu, mà quên hết những cần nói với chị.
LE ngồi trong phòng làm việc , nghĩ phải làm thế nào để cho Solji ở nhà . Chứ không cứ đà này vài chục năm nữa , công ty sẽ phá sản trong tay chị mất .
LE đang suy nghĩ , tìm cách thì Solji bước vào.
Nhìn thấy LE chị cười tươi vui vẻ . Vì ngoài kia chẳng có ai chơi với chị cả , chị đành phải vào đây ngồi nói chuyện với LE cho đỡ buồn , chị biết LE sẽ không bao giờ dám từ chối chị đâu .
- LE , cô đang làm gì đấy?
- Em đang xem xét lại 1 số hợp đồng , rồi kí
- Có cần tôi giúp cho không , việc này tôi làm được.
- Không cần đâu
” để Solji chị giúp thà tôi tự xé chúng cho xong”
SOLJI UNNIE Này!…
- hởở…
- Chị có thể … Ở nhà… Không đến công ty nữa… Được không?
- Tại sao?
- Tôi không muốn chị vất vả , chị chỉ cần ở nhà nghỉ ngơi là được rồi .
- . Không sao đâu , tôi chịu được mà .
Dù sao công ty lớn như vậy , tôi cũng muốn gánh vác 1 chút vất vả với cô .
Đó gọi là đồng cam cộng khổ , biết chưa?
Bây giờ LE cô có đi đâu , cũng không thể tìm được người vợ tuyệt vời , biết thương ,giúp đỡ cô như tôi đâu.
- Ừ ừm
” tôi không cần chị giúp , tôi chỉ cần chị đừng phá của tôi là được rồi”.
NHƯNG MÀ…
- Cô không thích tôi đi làm , cô sợ tôi sẽ giỏi hơn cô chứ gì . Tuy bây giờ tôi đang đi tạo mối quan hệ gần gũi, thân mật với nhân viên .
Nhưng LE nhà cô yên tâm đi , công ty cô cũng là công ty tôi . Tôi sẽ không đạp đổ cô để cướp ngôi chủ tịch đâu mà sợ .
Tôi hứa đấy .
- Ôi trời ơi! *bóp đầu , xoa thái dương*.
Thế phải làm sao chị mới chịu ở nhà đây ?
- Tôi nói rồi LE nhà cô ở đâu thì tôi sẽ ở đó!
” muốn tôi ở ta 1 mình buồn chết sao , đừng có mơ”
- Chị sao cứng đầu thế ? Tôi ở đâu thì chị sẽ ở đó?
- Đúng!
- vậy thì… Từ giờ trở đi tôi sẽ làm việc ở nhà .
” thôi vì sự nghiệp , vì công ty . Mình phải chịu vất vả 1 chút vậy ”
- Cô… cô … Về thì về… Đi .
” để xem cô làm ở nhà được mấy ngày”
Solji hậm hực theo LE về nhà , đi qua mọi người Solji ngước đôi mắt cún con lên cầu cứu . Nhưng bọn họ không những đứng yên , mà còn nhìn chị cười hơn ăn mừng , đã thế còn vẫy tay tạm biệt nữa chứ .
Khiến chị có chút buồn buồn . Bọn họ lại hiểu lầm nữa rồi . Đây là chị bị cô bắt về nhà chứ có phải là đi du lịch đâu , mà họ phải mừng thay cho chị như vậy chứ!
1 buổi chiều tối nào đó , Solji đang ngồi xem phim hoạt hình DÔRÊMON mà mình thích . Khi đang đến đoạn gay cấn , thì có kẻ đến làm phiền chị .
- Phu nhân có thể cho tôi xin ít phút được không?
- Tránh ra người tôi đang xem phim , vô duyên
_ Vâng .
Sau 30 phút chờ đợi trong sốt ruột , lo lắng , thấp thỏm của người kia . Thì bộ phim cũng hết .
Anh đành đánh liều hỏi chị thêm lần nữa .
- Xin lỗi phu nhân , tôi…
- À! Lần sau khi người khác đang bận , thì đừng có mà xen vào .
anh là ai ? Tôi quen biết anh à?
- Dạ! Tôi là người dưới của cô chủ !
- Ừ ! Thì sao ? Liên quan gì tới tôi?
- Tôi đến là để xin phu nhân giúp tôi 1 chuyện
- Giúp anh à ! Hahaha , được , được . Anh nói đi
” Há há lại có việc làm rồi”
- Phu nhân chắc có biết giám đốc Lee Seyun hả? .
” phu nhân tốt thật đấy , nhờ 1 cái là đồng ý giúp liền . Vậy mà Seyun cứ nói nhờ ai thì nhờ , nhưng không được nhờ phu nhân . Phu nhân tốt bụng , lại được cô chủ rất mực yêu thương , không nhờ hơi phí”
- À . Seyun tôi biết , anh ấy làm sao?
- Dạ ! Anh ấy vì tin tửơng cô người yêu mới quen . Cho nên đã lấy tạm 1 khoản tiền khoản tiền của công ty
cho cô ấy vay . Bây giờ thì cô ấy đã cao chạy xa bay , chẳng biết nơi nào mà tìm .
Mọi người định bù lỗ hổng đó vào rồi giấu nhẹm đi .
Nhưng ai ngờ đâu cô chủ lại phát hiện ra .
Cô ấy rất ghét những người ngu vì gái .
Cho nên đã quyết định Xử phạt Giám Đốc Seyun theo quy định trong bang , để răn dạy những người sau .
-Thế xử như thế nào?
- Chặt 2 tay, nếu nặng hơn thì sẽ Thiến
-hả? - Solji há hốc
- Xin cô hãy giúp anh ấy
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro