124 - Học Sắc Thái

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tính ra, Se Na đã học ở JYK được ba tháng

Qua mấy tuần tiếp theo, việc học càng ngày càng khó và phức tạp, không khí giữa các học viên cũng càng ngày càng khẩn trương, bởi vì mỗi lần kiểm tra, học viên được điểm tốt càng lúc càng ít, loại khá và loại vừa đạt càng lúc càng nhiều. Cả lớp chỉ có Chanyoel và JungAh là luôn được loại tốt. Se Na , Dara,Amber,  Henry đều bị một lần được loại khá. YongBae, ChanSung có hai lần, Ji Yoen còn có một lần ở mức vừa qua. Ba người bọn họ đều có ít cơ hội vào top mười hơn. Nhưng Ji Yoen nói:

-  Còn ba tháng, mình sẽ không bỏ cuộc đâu!

Từ sau khi Se Na cho Ji Yoen vay tiền mua đồ, Ji Yoen cũng dần dần gia nhập với 6 người bọn họ. Tuy rằng không còn cảnh giác, cẩn thận như trước nhưng chỉ là chơi với mấy người Se Na , Dara, những người khác thì Ji Yoen nói:

-         Lòng đề phòng người không thể không có, người khác cũng chẳng luôn đề phòng đó sao?

Cũng không phải không có lý.

Lần này bắt đầu học tập về việc phối hợp sắc thái chủ thể với trang phục. Người đứng lớp Lee Hyori là một giáo viên nữ mới. Sau này ChanYoel nói cho bọn họ, thì ra Hyori cũng là một bậc thầy trong công ty, chủ yếu nghiên cứu về sắc thái học, có rất nhiều ngôi sao nổi tiếng đều mời Hyori cùng đi tư vấn mua sắm , lương tính theo tiếng, mỗi tiếng 5 triệu won. Nói tới đó, Amber trợn tròn mắt, chậc chậc:

-         Trời ơi, vậy tiền lương một tháng nhiều tới mức nào?!

ChanYoel cười nói:

-         Người chuyên về sắc thái học ở nước ta không nhiều, hơn nữa người giỏi lại càng ít. Có kinh nghiệm, được đào tạo bài bản ở nước ngoài và được giải thưởng quốc tế như  Hyori lại cực cực cực hiếm. Năm triệu won một tiếng tuyệt đối không uổng phí. So với Yoon Ki , 10 triệu won một tạo hình chỉnh thể thì cũng không quá đắt đâu.

Nhắc đến Yoon Ki, Se Na hỏi:

-         Lúc nào Yoon Ki mới dạy chúng ta?

-         Hai tuần cuối thầy ấy mới xuất hiện, hơn nữa, thầy ấy còn là giám khảo chấm thi của chúng ta đó

Stylist bậc nhất trong nước, ai nấy đều tỏ vẻ mong chờ

Chương trình học về sắc thái là một môn học rất thú vị. Giáo viên Lee Hyori nói:

-     Con người chúng ta có rất nhiều màu sắc khác nhau, màu da, tóc và mắt khác nhau sẽ quyết định việc màu sắc nào phù hợp với chúng ta, màu sắc nào cần tránh. Nắm bắt tốt quy tắc này thì mới có thể sử dụng màu sắc linh hoạt, dùng nó để trang điểm, tô vẽ cho cuộc đời chúng ta

Hyori hơi dừng, thoáng mỉm cười rồi nói tiếp:

-         Tuần này chúng ta có bài kiểm tra, tôi sẽ chọn hai học viên có thành tích tốt nhất để đi tư vấn cuối tuần cùng tôi, chọn quần áo cho diễn viên nổi tiếng  Han Hyo Joo đó, các anh chị nào muốn có cơ hội này cần phải cố gắng nhiều

Lời vừa nói ra như quả bom tấn ném vào giữa đám học sinh, lập tức nổ tung. Cùng đi tư vấn, kinh nghiệm hiếm có cỡ nào, huống chi còn được gặp diễn viên Han Hyo Joo, đó là người chỉ có thể nhìn thấy trên TV mà thôi, giờ còn có cơ hội tư vấn cùng cô ấy đi mua sắm. Ánh mắt ai nấy đều sáng bừng, vẻ mặt hừng hực quyết tâm.

Đây là tuần học tập nghiêm túc nhất của mọi người từ trước đến nay, Chaerin cũng dùng hết sức mà chuẩn bị cho lần kiểm tra này. Cô ngoài học ở trường còn đến thư viện tìm tạp chí thời trang mới để xem, đi trên đường còn phân tích về màu sắc hợp với từng người, cũng có đôi khi còn góp ý với người ta. Có lần có những cô bé trẻ nghe được mà rất vui , hai người còn thảo luận, nói chuyện một lúc lâu

Chuyện ở quán Bar cũng không khác là mấy, đến quán bar đều là các cô gái tuổi trẻ, ăn mặc hợp mốt. Lúc Se Na bưng rượu còn tư vấn cho người ta cách ăn mặc, phối đồ, lại nhìn người ta thật lâu khiến con gái nhà người ta còn tưởng rằng Se Na có vấn đề tâm lý.

Lúc ăn cơm với mọi người, Dara cười kể chuyện này cho mọi người nghe, còn nói Se Na bị tẩu hỏa nhập ma. Nhưng phản ứng của mọi người mỗi người một khác. Ji Yoen có chút đăm chiêu. Amber và YongBae đều hâm mộ. Henry  đùa đùa Se Na, Chanyoel chỉ yên lặng nhìn Se Na, vẻ mặt suy nghĩ sâu xa. ChanSung thì hoàn toàn là sự kính nể.

ChanYoel thở dài:

-         Lúc mình làm trợ lý cho anh của JungAh từng nghe anh ta kể về quá trình học tập của Yoon Ki. Krystal, nếu sau này cậu trở thành stylist nổi tiếng như Yoon Ki thì mình tuyệt đối sẽ không cảm thấy ngạc nhiên!

Nghe Chanyoel nói xong, ai nấy đều kinh ngạc khó tin. Nhưng nghĩ Chanyoel là người duy nhất từng tiếp xúc với Yoon Ki nên những lời này hẳn cũng có chút căn cứ.

Se Na bị mọi người khen ngợi mà mất tự nhiên cười nói:

-      Chanyoel lại đùa mình rồi, cảnh giới của Yoon Ki nào phải ai cũng dễ dàng đạt đến được.

ChanSung lại nói:

-         Mình cảm thấy Krystal nhất định có thể trở thành stylist giỏi nhất.

Đối với điều này, mọi người đều đồng ý, Krystal là người có tinh thần thép đáng sợ, cũng không phải ai cũng có thể làm được. Ít nhất những người ngồi đây cũng không thể đem toàn bộ nhiệt huyết mà dốc lòng học tập được như cô ấy.

Se Na cười cười:

-         Trở thành stylist giỏi nhất chẳng phải là giấc mơ của mỗi người chúng ta sao, chẳng có gì là không thể cả.

Mọi người như bị sự tin tưởng của Se Na dẫn dụ mà gật đầu. Ji Yoen nói:

-         Đúng, chỉ cần cố gắng, chúng ta đều có thể trở thành người giỏi nhất.

Kì thi được chờ đợi cuối cùng cũng đến

Vẫn như mọi lần thi, trường học chuẩn bị người mẫu cho bọn họ, sau đó chia cho các học viên. Yêu cầu là, học viên trong thời gian quy định  phải dựa vào đặc điểm của người mẫu mà chọn quần áo phù hợp cho họ, sau đó tự mix với cách trang điểm. Phòng thực hành có một tủ lớn, trong đó còn có đủ các loại quần áo để cho học viên lựa chọn.

Người mẫu của Se Na là cô gái trẻ, tóc dài, da vàng, mắt nâu đậm. Nhưng người mẫu lại nhuộm mái tóc đen dài thành màu vàng sáng. Điều này khiến cô ấy nhìn không có tý sức sống nào, mà lại khiến màu da trở nên tối đi.

Se Na thầm than trong lòng, không khỏi hỏi người mẫu:

-    Vì sao cô lại nhuộm tóc thành màu này?!

Người mẫu sờ sờ tóc mình trả lời:

-         Không phải nói màu này sẽ càng làm da trắng hơn sao? Màu da của tôi rất tối. Mong cô có thể giúp tôi tìm được những cách phối màu phù hợp nhất

Se Na bất đắc dĩ thở dài, mái tóc dài vàng sáng này chính là điểm hỏng lớn nhất. Cho dù phối quần áo màu sắc phù hợp cũng không thể đạt được hiệu ứng tốt nhất. Nên làm gì bây giờ? Giờ không thể kịp để nhuộm lại tóc cho cô ấy được

Se Na vừa suy nghĩ vừa đi đến bên tủ, chọn quần áo. Se Na suy nghĩ, da người mẫu là da vàng, mắt nâu đậm, căn cứ lý thuyết sắc thái bốn mùa thì cô ấy thuộc loại người mùa  thu. Se Na tìm tòi cẩn thận, tuổi người mẫu cũng không lớn, ánh mắt nhu hòa, tính cách hẳn là rất dịu dàng. Màu sắc đậm mà hoa văn có thể khiến cô ấy trông sang hơn.

Nhưng tóc thì làm thế nào? Đúng là chuyện đau đầu mà.

Trước tủ lớn có rất nhiều học viên đang chọn quần áo, ai náy đều chăm chú suy nghĩ, cũng không nói chuyện, hơn nữa còn giữ chặt quần áo trong tay, tránh để người khác cướp được.

Đang lúc này, có người đi đến bên Se Na, lấy đi bộ quần áo màu đậm trước mặt Se Na. Se Na đang nghĩ có nên dùng bộ quần áo này không nên còn chưa kịp cầm lên. Se Na ngẩng đầu thì thấy là JungAh, cô ta không chút thay đổi cầm chắc quần áo, xem ra là không thể buông tay.

-      JungAh, đây là quần áo tớ đã chọn

JungAh nhíu mày:

-       Ồ, nếu thế sao cô không cầm trên tay, giờ nó trong tay tôi, chẳng liên quan gì đến cô nữa.

Se Na chán nản những chuyện này cũng chỉ có thể tự trách mình không cẩn thận, ra tay quá chậm, cho nên cũng không nói gì, quay đầu lại tiếp tục chọn quần áo.

Bên tai lại nghe thấy JungAh phì cười. Se Na quay đầu đã thấy cô ta đang nhìn người mẫu của mình mà cười, ý cười đầy châm chọc, cô ta nói:

-    Người mẫu của cô có màu tóc đẹp quá đi mất...

Cô ta quay đầu lại nhìn Se Na, ánh mắt vui mừng khi thấy người gặp chuyện:

-         Nếu tôi là cô thì sẽ chịu thua luôn cho rồi, như cô ta, mặc quần áo gì chẳng thế.

Giọng JungAh không cao không thấp, có thể cho người chung quanh nghe thấy nhưng các giáo viên ở xa sẽ không nghe thấy. Các học viên xung quanh nhìn về phía người mẫu của Se Na , đương nhiên cũng hiểu được ý của JungAh, những người quen biết Se Na đều tỏ vẻ tiếc nuối, còn những người khác đều che miệng cười thầm vì bớt đi được một đối thủ mạnh. Bởi vì bất kì ai cũng đều nhìn ra, thời gian có hạn mà muốn thay đổi màu tóc của người mẫu là không thể, cho dù cẩn thận phối đồ thì hiệu quả cũng không được cao. Một điểm khá không thành vấn đề nhưng để được điểm tốt, thậm chí thành một trong hai người xuất sắc nhất thì tuyệt đối không thể có khả năng.

Se Na không để ý sự cười nhạo của người xung quanh, cô chỉ lẳng lặng nhìn JungAh, khuôn mặt chất chứa sự tức giận. Đang lúc mọi người nghĩ cô sẽ phát tiết thì cô đột nhiên lại cười thản nhiên. Nụ cười thong dong khó mà nói hết, cô nhìn JungAh , giọng  không cao không thấp, không nhanh cũng không chậm:

-     JungAh, là một stylist mà coi thường, làm nhục người mình khách hàng là hành vi cực không nên. Tôn trọng đối tượng phục vụ là đạo đức cơ bản mà một stylist nên có. Đây là bài học đầu tiên chúng ta từng học, người học giỏi như cô, không quên lẽ nhanh quên đến vậy sao.

-         Nói rất đúng!

Một giọng nói đột nhiên vang lên.

Nghe thế, mặt JungAh trắng bệch bởi vì cô ta nhận ra, đây chính là giọng của Hyori. Các học viên xung quanh đều quay đầu đi, lén lút rời xa hai người , tỏ vẻ không liên quan đến mình

Hyori đi từ bên kia tới, khóe miệng cười nhẹ nhàng tự tin, cũng không biết cô đã đứng đó tự bao giờ

JungAh đứng sững ở đó, mặt lúc trắng lúc đỏ, không nói được gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro