☸ ĐỨC PHẬT VÔ LƯỢNG THỌ VÀ TỊNH ĐỘ CỦA NGÀI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phật bảo ngài A Nan:

"Ông hãy đứng dậy, sửa sang y phục, rồi chắp tay cung kính và hãy đảnh lễ Đức Phật Vô Lượng Thọ. Chư Phật Như Lai ở các quốc độ trong mười phương luôn đồng ngợi khen và tán thán Đức Phật kia, là bậc vô ngại và không chấp trước."

Lúc bấy giờ, ngài A Nan đứng dậy, sửa sang y phục, và mặt xoay về hướng tây. Rồi ngài chắp tay cung kính, cúi đầu đảnh lễ sát đất, và đảnh lễ Đức Phật Vô Lượng Thọ.

Sau đó, ngài bạch Đức Phật rằng:

"Bạch Thế Tôn! Con nguyện muốn thấy Đức Phật Vô Lượng Thọ cùng cõi nước Cực Lạc, chư Bồ-tát và hàng Thanh Văn thánh chúng."

Khi vừa nói lời ấy xong, Đức Phật Vô Lượng Thọ phóng đại quang minh, chiếu khắp tất cả thế giới của chư Phật. Núi Kim Cang, núi Tu Di, và các núi lớn nhỏ, tất cả đều đồng một màu sắc. Ánh sáng giống như nước trùm khắp thế giới khi đến kiếp thủy tai. Hết thảy vạn vật ở trong đó đều chìm chẳng hiện, duy chỉ thấy nước lớn mênh mông. Ánh quang minh của Đức Phật kia cũng lại như vậy. Tất cả hào quang của Thanh Văn và Bồ-tát thảy đều lu mờ, duy chỉ thấy ánh hào quang của Phật sáng chói hiển hách.

Lúc bấy giờ, ngài A Nan liền thấy uy đức lồng lộng của Đức Phật Vô Lượng Thọ, như núi Tu Di, cao hơn trên tất cả thế giới. Tướng hảo và quang minh của Ngài chiếu sáng trùm khắp. Khi ấy, bốn chúng đệ tử trong Pháp hội này đều đồng một lúc thấy quốc độ kia và đại chúng trong cõi nước đó cũng lại như vậy.

Lúc bấy giờ Phật bảo ngài A Nan và Di Lặc Bồ-tát:

"Ông có thấy cõi nước kia, từ dưới đất lên đến các cõi trời Tịnh Cư, tất cả mọi vật ở trong đó đều tự nhiên thanh tịnh và vi diệu trang nghiêm chăng?"

Ngài A Nan thưa rằng:

"Dạ vâng, con đã thấy!"

"Ông lại có nghe Đức Phật Vô Lượng Thọ dùng âm thanh lớn mà tuyên cáo đến tất cả thế giới để giáo hóa chúng sanh chăng?"

Ngài A Nan thưa rằng:

"Dạ vâng, con đã nghe!"

"Chúng sanh ở cõi nước kia du hành trong cung điện bảy báu lớn bằng trăm ngàn do-tuần đến khắp mười phương để cúng dường chư Phật mà không bị chướng ngại. Ông lại có thấy chăng?"

Ngài A Nan thưa rằng:

"Dạ vâng, con đã thấy!"

"Có chúng sanh ở cõi nước kia sanh ra từ trong thai của hoa sen . Ông lại có thấy chăng?"

Ngài A Nan thưa rằng:

"Dạ vâng, con đã thấy!"

"Những ai sanh ra từ trong thai của hoa sen sẽ ở trong cung điện rộng lớn trăm do-tuần hay 500 do-tuần. Họ thọ hưởng các sự vui sướng nơi đó như ở trời Đao Lợi vậy."



Lúc bấy giờ Di Lặc Bồ-tát bạch Phật rằng:

"Bạch Thế Tôn! Do nhân duyên gì mà có những chúng sanh ở cõi nước kia người  hóa sanh, người sanh ra từ trong thai của hoa sen?"

Phật bảo ngài Di Lặc:

"Nếu có chúng sanh nào nguyện sanh về cõi nước kia nhưng tu các công đức với lòng hoài nghi. Họ không thấu hiểu trí tuệ của Phật, trí tuệ chẳng thể nghĩ bàn, trí tuệ chẳng thể xưng tán, trí tuệ Đại Thừa quảng đại, trí tuệ không ai ngang bằng, trí tuệ tối thắng vô thượng, và nghi ngờ hay chẳng tin các trí tuệ như thế. Tuy nhiên, do bởi tin tội phước cùng tu tập căn lành, và nguyện vãng sanh về cõi nước kia, nên cũng được vãng sanh. Họ sống trong cung điện nơi đó 500 năm và chẳng hề thấy Phật, không nghe Kinh Pháp, chẳng thấy chư Bồ-tát cùng hàng Thanh Văn thánh chúng. Cho nên ở quốc độ kia gọi là sanh ra từ trong thai của hoa sen.

Nếu có chúng sanh nào tin sâu và biết rõ trí tuệ của Phật, cho đến trí tuệ tối thắng, rồi làm các việc công đức và tín tâm hồi hướng, thì những chúng sanh này sẽ ngồi xếp bằng với tư thế hoa sen ở trong hoa sen bảy báu và tự nhiên hóa sanh. Trong khoảnh khắc, thân tướng quang minh và trí tuệ công đức của họ sẽ thành tựu đầy đủ như các Bồ-tát đã ở đó.

Lại nữa, Di Lặc! Nếu có chư đại Bồ-tát nào ở cõi nước phương khác mà phát tâm muốn thấy Đức Phật Vô Lượng Thọ cùng chư Bồ-tát và hàng Thanh Văn thánh chúng để cung kính cúng dường, thì khi những Bồ-tát này mạng chung, họ sẽ vãng sanh đến cõi nước của Đức Phật Vô Lượng Thọ và tự nhiên hóa sanh ở trong hoa sen bảy báu.

Này Di Lặc! Nên biết rằng, những bậc kia có trí tuệ thù thắng, còn những ai sanh ra từ trong thai của hoa sen có trí tuệ thấp kém. Trong 500 năm, họ chẳng hề thấy Phật, không nghe Kinh Pháp, chẳng thấy chư Bồ-tát cùng hàng Thanh Văn thánh chúng. Do họ không thể cúng dường chư Phật và chẳng biết Pháp tu tập của Bồ-tát nên không được công đức. Phải biết đây là do bởi những người này thiếu trí tuệ và khởi lòng hoài nghi ở đời trước."



Phật bảo ngài Di Lặc:

"Ví như Chuyển Luân Thánh Vương có cung điện đặc biệt được trang nghiêm bằng bảy báu với giường nệm, màn che, các lọng che, và tràng phan. Nếu có các tiểu vương tử đắc tội với vua cha, thì sẽ bị giam ở trong cung điện kia và siết lại với ổ khóa vàng. Họ được cung cấp y phục, ẩm thực, giường nệm, và hương hoa âm nhạc như vua Chuyển Luân--không chút thiếu hụt.

Ý ông nghĩ sao? Các vương tử này có vui thích nơi đó chăng?"

Ngài Di Lặc thưa rằng:

"Dạ không! Họ luôn dùng đủ mọi cách và mong có sức mạnh để muốn được ra khỏi."

Phật bảo ngài Di Lặc:

"Những chúng sanh này cũng lại như vậy. Do bởi hoài nghi trí tuệ của Phật nên phải sanh về cung điện kia. Tuy ở đó không có hình phạt và cho đến một niệm nghĩ đến việc ác cũng không, nhưng họ sẽ phải ở trong đó 500 năm. Họ chẳng thấy Tam Bảo và không thể cúng dường hoặc tu các thiện căn. Đây gọi là khổ. Mặc dù có nhiều sự vui sướng nhưng họ chẳng ưa thích nơi đó. Tuy nhiên, nếu những chúng sanh này tỉnh ngộ nghiệp tội của đời trước, rồi ăn năn tự trách, và cầu mong ra khỏi nơi ấy thì lập tức sẽ được như ý. Sau đó, họ liền đến Đạo Tràng của Đức Phật Vô Lượng Thọ và cung kính cúng dường. Họ cũng có thể đến vô lượng vô số Đạo Tràng của chư Như Lai để tu hành các công đức.

Này Di Lặc! Nên biết rằng, nếu có Bồ-tát nào sanh tâm hoài nghi thì sẽ mất những lợi ích to lớn. Vì thế, hành giả phải nên biết và tin sâu trí tuệ vô thượng của chư Phật."  


Di Lặc Bồ-tát bạch Phật rằng:

"Bạch Thế Tôn! Ở thế giới này có bao nhiêu Bồ-tát không thoái chuyển đã vãng sanh về cõi nước của Đức Phật kia?"

Phật bảo ngài Di Lặc:

"Ở thế giới này có 67 ức Bồ-tát không thoái chuyển đã vãng sanh về quốc độ ấy. Mỗi vị Bồ-tát đó đều từng cúng dường vô số chư Phật và công đức chỉ sau Di Lặc ông đây. Trong vị lai sẽ có không thể tính xuể các tiểu hạnh Bồ-tát cùng những vị hành giả ít công đức đều sẽ vãng sanh đến đó."

Phật bảo ngài Di Lặc:

"Không chỉ riêng chư Bồ-tát ở quốc độ của Ta sẽ vãng sanh về cõi nước kia, mà các cõi nước của chư Phật ở phương khác cũng lại như vậy.

- Một là cõi Phật Viễn Chiếu, cõi ấy có 180 ức Bồ Tát, đã được vãng sinh sang cõi nước ấy.
- Hai là cõi Phật Bảo Tạng, cõi ấy có 90 ức Bồ Tát đã được vãng sinh sang cõi nước ấy.
- Ba là cõi Phật Vô Lượng Âm, cõi ấy có 220 ức Bồ Tát đã được vãng sinh sang cõi nước ấy.
- Bốn là cõi Phật Cam Lộ Vị, cõi ấy có 250 Bồ Tát, đã được vãng sinh sang cõi nước ấy.
- Năm là cõi Phật Long Thắng, cõi ấy có 14 ức Bồ Tát đã được vãng sinh sang cõi nước ấy.
- Sáu là cõi Phật Thắng Lực, cõi ấy có 14.000 Bồ Tát đã được vãng sinh sang cõi nước ấy.
- Bảy là cõi Phật Sư Tử, cõi ấy có 500 Bồ Tát đã được vãng sinh sang cõi nước ấy.
- Tám là cõi Phật Ly Cấu Quang, cõi ấy có 80 ức Bồ Tát đã được vãng sinh sang cõi nước ấy.
- Chín là cõi Phật Đức Thủ, cõi ấy có 60 ức Bồ Tát đã được vãng sinh sang cõi nước ấy.
- Mười là cõi Phật Diệu Đức Sơn, cõi ấy có 60 ức Bồ Tát đã được vãng sinh sang cõi nước ấy.
- Mười một là cõi Phật Nhân Vương, cõi ấy có 10 ức Bồ Tát đã được vãng sinh sang cõi nước ấy.
- Mười hai là cõi Phật Vô Thượng Hoa, cõi ấy có vô số các bậc Bất Thoái Bồ Tát, trí tuệ dũng mãnh, đã từng cúng dường vô số chư Phật, Chỉ trong bảy ngày mà thu nhiếp, được các pháp kiên cố của các Đại Sĩ, đã từng tu tập trăm ngàn ức kiếp. Các Bồ Tát ấy đã được vãng sinh sang cõi nước ấy.
- Mười ba là cõi Phật Vô Úy, cõi ấy có 790 ức Đại Bồ Tát, còn Tiểu Bồ Tát và các Tỳ Kheo, chẳng thể kể xiết, đã được vãng sinh sang cõi nước ấy.

Phật bảo ngài Di Lặc:

"Không những chỉ 14 Phật độ trên có chư Bồ-tát ở đó sẽ vãng sanh đến cõi nước kia, mà chư Bồ-tát ở vô lượng thế giới của chư Phật trong mười phương sẽ vãng sanh cũng lại như vậy. Số ấy nhiều vô số kể. Nếu Ta ngày đêm chỉ nói về danh hiệu của mười phương chư Phật cùng chư Bồ-tát và các vị Tỳ Kheo, sẽ vãng sanh về cõi nước kia đến trọn một kiếp thì cũng chẳng thể hết. Ta nay vì ông nên mới lược nói như thế."  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro