Chương 43: Đại Hoạ Ập Xuống Đầu Tinh Gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Hoàng huynh!” Hoàng Phủ Linh Huyên đầy mặt không phục, dung nhan hiển lộ bất mãn! Nếu là thua người khác thì thôi, lại chính là Đạm Thai Hoàng không chỉ khi dễ biểu muội, còn mê hoặc Sở Trường Ca, hơn nữa nàng làm ra cái gì diêu khán WC, như vậy có thể đoạt giải quán quân, căn bản là chuyện cười lớn nhất thiên hạ!

Đạm Thai Hoàng dù bận vẫn ung dung nhìn nàng, công chúa cũng không biết là ngu thật hoặc là giả ngu, Hoàng Phủ Hiên nói là mình thắng, nàng hiện nay đứng lên phản đối lại có ích lợi gì? Chẳng lẽ đế vương ở trước người trong thiên hạ phủ định lời mình sao? Đây không phải là tự tát tai?

Quả nhiên, Hoàng Phủ Hiên nghe vậy, tầm mắt phóng trên người nàng, lạnh lùng mở miệng: “Khuynh hoàng công chúa làm câu thơ, ngươi tiếp được thì tiếp đi?” Ghê tởm, dù sao đánh chết hắn cũng tiếp không được!

Đông Lăng cùng Bắc Minh đều là cường quốc, tự nhiên là không kiêng sợ Bắc Minh cường quyền, nếu Đông Lăng hoàng nói như vậy, câu thơ kia chính là thật sự không người nào đón được. Cho nên nguyên bản còn có chút khó chịu các đại thần cũng nháy mắt bình tĩnh.

“Tôi...” Hoàng Phủ Linh Huyên trong lòng có một ngàn cái bất mãn, một vạn cái bất mãn nhưng câu này nàng phải thừa nhận nàng cũng đón không được.

“Đón không được thì an vị đi, thân là công chúa, ở đại điện lớn tiếng xôn xao, còn thể thống gì!” Hoàng Phủ Hiên lạnh giọng quát lớn!

Hoàng Phủ Linh Huyên lúc này mới biết mình kích động, không đem hoàng huynh uy nghiêm đặt ở thứ nhất, quân vương mở miệng đó là thánh chỉ, bất luận đúng sai cũng quả quyết không có sửa miệng, nàng như vậy nhảy dựng lên cũng là coi rẻ quân uy! Nghĩ vậy nhanh quỳ xuống: “Thần muội biết sai, thỉnh hoàng huynh thứ tội!”

“Tốt lắm, bất quá một hồi hội thơ thôi. Phủ của Hoàng thúc có một khối Thanh điểu hoàn thúy, Huyên nha đầu đã như thế này thì sai người đến đây đi, cũng không kém so với thiên diệp Quan Âm!” Hoàng Phủ Dạ mở miệng hoà giải.

Thanh điểu hoàn thúy là thiên hạ ngọc khí đứng thứ bảy, so với thiên diệp Quan Âm tự nhiên là tốt hơn nhiều. Mọi người lại bất giác ở trong lòng cảm thán, Hoàng Phủ gia mọi người là thổ hào a, ra tay hào phóng!

Hoàng Phủ Linh Huyên cúi đầu mở miệng: “Đa Tạ hoàng thúc!”

Mà Đạm Thai Kích ở một bên nhìn Hoàng Phủ Dạ, có chút thất thần. Hoàng thúc... Nguyên bản nên là vương thúc của bọn hắn!

Vẻ mặt thất thần tự nhiên không tránh được ánh mắt của Đạm Thai Hoàng. Vương huynh vậy mà cũng có lúc thất thần? Lúc này Hoàng Phủ Dạ cùng Vương huynh, bộ dạng quả thật giống nhau.

Đối diện là Quân Kinh Lan đang nở nụ cừoi nhàn nhạt, Đạm Thai Kích phản ứng hoàn toàn ở trong dự liệu của hắn. Lập tức liếc mắt nhìn Đạm Thai Hoàng một cái, hiển nhiên là nhắc nhở đối phương ước hẹn!

Đạm Thai Hoàng nhận thấy đến ánh mắt của hắn, ánh mắt giả bộ liếc nhìn xung quanh làm bộ không phát hiện.

Ngay tại lúc này, Hoàng Phủ Hiên mở miệng lên tiếng: “Thiên diệp Quan Âm  này là của Mạc Bắc công chúa!”

Đang nói một đường, thị tỳ liền bưng khay tới chỗ Đạm Thai Hoàng. Nàng cũng không khách khí, tiếp nhận đến trên cổ, quả nhiên so với kiếp trước giống nhau như đúc. Ánh mắt cảm kích hướng đến Quân Kinh Lan, khối ngọc này đối với nàng mà nói, quá qua  trọng! Dựa vào thơ của nàng Diêu khán WC nghĩ muốn đoạt được thứ nhất, quả thực là người si nói mộng, những người khác cũng sẽ không đáp ứng. Mà nay vì giúp nàng, hắn cũng đắc tội không ít người, nhân tình này nàng khắc ghi.

“Chúng vị đại nhân cũng làm mệt mỏi, tan đi!” Hoàng Phủ Hiên lạnh giọng mở miệng.

Triều đại Nam Tề sứ thần lại không ngăn chặn lòng hiếu kỳ của mình: “Đông Lăng hoàng, không biết Khuynh Hoàng công chúa hai câu sau là cái gì? Có không làm cho ta nghe một chút?”

Hoàng Phủ hiên đang muốn nói, há miệng thở dốc lại là cảm thấy được khó có thể mở miệng! Cái rắm, câu như vậy, hắn như thế nào nói ra? Nghĩ âm thanh lạnh lùng nói: “Trẫm mệt mỏi, vẫn là bảo Khuynh Hoàng công chúa chính mình nói đi!”

Dứt lời, dẫn đầu rời đi. Hắn thật sâu sắc cảm nhận  được bài thơ kia, hắn thật sự vài ngày cũng không sao dùng được bữa! Hiện nay ngoài  buồn nôn vẫn là buồn nôn!

Mọi nơi người đúng quanh nhìn xem cũng không hiểu được có ý gì, chuẩn bị tan. Quân Kinh Lan đứng dậy, chậm rãi đi đến chỗ Đạm Thai Hoàng, cười nói: “Công chúa, bản Thái tử thắng!”

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người chân đã bước một nửa ra ngoài cửa điện đều dừng lại, vểnh tai nghe lén chuyện bát quái! Thắng gì?

“Ta đâu có cược với ngươi!” Đạm Thai Hoàng gian cười ra tiếng? Lúc ấy hai người bọn họ nói, chỉ nói tiền đặt cược, nàng căn bản cũng chưa đáp ứng phải cược.Bất quá ngươi có thể cách lão nương xa một chút không được sao, gần như vậy nhìn mặt của ngươi lão nương nghĩ muốn xịt máu mũi nha!

Quân Kinh Lan mày kiếm nhíu, mắt hẹp dài cũng mị lên, bình tĩnh nhìn Đạm Thai Hoàng liếc mắt một cái, bỗng nhiên nở nụ cười, sớm biết nàng không có thành thật như thế!
"Coi như là đáp lễ, công chúa nói cho bản Thái tử bài thơ này nửa sau thế nào?”

Hoàng Phủ Hiên đã biết, hắn lại không biết, cảm giác như thế không tốt lắm.

Đạm Thai Hoàng đang muốn nói, khóe mắt dư quang lại bỗng nhiên nhìn tới Tiểu Tinh đang đối nàng mắt trợn trắng, còn quay mông, tự nhiên nhớ tới chính mình bị chỉnh ở WC suýt nữa hư thoát, hừ một tiếng: “Bản công chúa không nghĩ nói!”

“Kia bản Thái tử nếu là đoán được, công chúa liền thực hiện lời hứa như thế nào?” Hai tay khoanh lại, môi mỏng nhích, hưng trí nêu điều kiện.

Thực hiện lời hứa, chính là lúc ấy nói ván bài thua gả cho hắn. Nhưng Đạm Thai Hoàng xác định, chỉ cần Hoàng Phủ Hiên không nói, thơ tuyệt đối những người khác có thể đoán dược ra, mà lấy quan hệ yêu nghiệt cùng Hoàng Phủ Hiên, Hoàng Phủ Hiên khẳng định không nói cho hắn biết! Hơn nữa nếu nói là yêu nghiệt thiệt tình muốn kết hôn với nàng, đánh chết nàng cũng không tin! Cho nên, Đạm Thai Hoàng thực rõ ràng gật đầu: “Được! Ta đáp ứng!”

“Tuyệt không đổi ý?”

“Tuyệt không đổi ý!”

“A...” Thái tử gia tâm tình vô cùng tốt xoay người đi rồi, Tiểu tinh lại đem mông duyên dáng nhếch lên vội đi theo hắn tiêu sái.

Mà Đạm Thai Kích mày kiếm hơi nhíu, quét Đạm Thai Hoàng liếc mắt một cái, lại cảnh cáo: “Về sau cách Quân Kinh Lan xa chút!”

“Đã biết!” Vương huynh không nói, nàng cũng sẽ cách hắn xa một chút, quá nguy hiểm! Nhưng là... Tiểu tinh, đợi đó!

...

Đi tới nửa đường, tiểu mầm bất mãn mở miệng: “Gia, cái kia Mạc Bắc Tam công chúa thật sự hơi quá đáng, dám trêu chọc ngài! Thiên hạ này mỹ nữ dữ dội nhiều, ngài làm gì đối nàng để bụng thế?”

Đúng vậy a, thiên hạ này mỹ nữ dữ dội nhiều! Nhưng dám trêu chọc gia, còn có thể trêu chọc thành công, nàng là một người duy nhất!. Quân Kinh Lan cười nhạt, hơi hơi vuốt cằm nhìn trời, tâm tình rất tốt, tình cảm trong lòng đối với nữ nhân kia vốn đang mông lung cũng chậm chậm tăng lên.

Tiểu mầm không nói gì, gia, ngài đây là tìm ngược, hay là tự ngược đây? Nghĩ chuyện vừa rồi, hắn hít một hơi, lại hỏi tiếp: “Gia, Khuynh Hoàng công chúa làm thơ, ngài thật có thể tiếp được đi?”

“Gia không được, nhưng có người nhất định có thể! Nếu là nàng đều không được, thiên hạ này sợ thật không có người có thể tiếp được đi!” Hắn hướng ánh mắt trông về phía xa xôi

Tiểu mầm theo tầm mắt của hắn vừa thấy, trong lòng máy động, mở miệng nói: “Ngài là nói... Phu nhân?” Phu nhân là nghĩa mẫu của Thái tử điện hạ, ý tưởng cũng rất cổ quái, nói không chừng thật sự có thể!

Quân Kinh Lan cười cười: “Đúng vậy, chính là nghĩa mẫu! Đi gọi hải đông thanh đến, gia truyền tin cho nghĩa mẫu. Nói đến, cũng đã lâu không gặp bọn họ!”

Dứt lời, chậm rãi hồi cung.

Tiểu mầm nghe vậy, chạy nhanh hưng phấn sai người đi cho đòi hải đông thanh, một bên sai người một bên kích động gạt lệ, nói đến, hắn cũng đã lâu không gặp lão chủ tử...

Mà Tiểu Tinh thực mất hứng đi theo Quân Kinh Lan: “Ngao ô!” Chủ nhân, ta muốn ăn Thiên Sơn thánh quả!

Quân Kinh Lan không phản ứng.

“Ngao ô! Ngao ô!” Có nghe thấy không, tinh gia muốn ăn Thiên Sơn thánh quả!

Quân Kinh Lan vẫn là không phản ứng.

Tinh gia nhất thời giận dữ, chạy đến chỗ hắn, cong mông đối với hắn: “Ngao ô!” Không để cho ăn tinh gia ăn, tinh gia đánh rắm vào ngươi!

Quân Kinh Lan nhìn mông nó trong chốc lát, bỗng nhiên nói: “Ngươi đi ngoài xong, mông lau khô chưa?”

Tiểu Tinh vừa nghe, chạy nhanh ôm mông nhảy dựng lên, bay nhanh đến một bên đi kiểm tra! mông không lau khô?! Chờ nó ôm đuôi lay nửa ngày, phát hiện mình kỳ thật lau khô rồi, Quân Kinh Lan đã biến mất. Ngửa mặt lên trời khóc ròng, bị lừa!”Ngao ô ô ô ô...” Chủ nhân, người lừa tôi...

...

Đạm Thai Hoàng vui vẻ đeo ngọc bội, đi theo Đạm Thai Kích hồi cung. Hồi cung, liền đóng cửa lại ở trong phòng ngủ một giấc, thẳng đến hoàng hôn, trong điện bỗng nhiên phát ra một trận tiếng cười, như là quỷ mị... Tiểu tinh, dám hạ thuốc xổ lão nương , lão nương hôm nay đùa chết ngươi!

“A ha ha ha... Nga rống rống rống...”

bọn thị vệ không hẹn mà cùng run lên một chút, công chúa cười đến thật là khủng khiếp, nàng muốn làm gì?

Mà xa xa kia kiểm tra mông xong, Tiểu Tinh đang lau nước mắt, chợt run lên một cái, phòng bị nhìn mọi nơi... Ai tính kế tinh gia?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro