CHAP 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở trong phòng làm việc, Yoona nhảy mũi nhiều lần, thật không biết làm sao? Chẳng lẽ không có Seohyun là không được sao?

Nhìn hồ sơ chất đống như núi trên bàn, lúc này mới phát hiện ra, mấy ngày nay, tốc độ xử lý hồ sơ của mình xuống đi rất nhiều lần.

Trước kia, hồ sơ đưa vào đây đều đã được Seohyun xử lý qua, Yoona chỉ sửa đổi vài chỗ rồi ký tên là được, không ngờ không có cô ở đây, việc cần mình xử lý sẽ nhiều như vậy, Yoona đang hoài nghi, những người dưới lầu cố ý chỉnh Yoona.

Yoona phiền não mà ném hồ sơ trong tay, không muốn xem nữa! Một chút suy nghĩ cũng không có.

Đến bây giờ, Yoona không nghĩ ra được, là mình quá dứt khoát, hay là cô quá dứt khoát, sau khi đi khỏi, cô cũng không trở lại?

Cũng không biết có phải là bị Yoona dọa sợ hay không, nhưng ngày đó, Yoona rất giận! Cô lại không tin Yoona, còn cho Yoona một cái tát trước mặt cấp dưới như vậy, Yoona làm sao có thể xuống dưới được nữa

Mặc kệ nói thế nào, sai đều là cô, nếu cô không nghi ngờ Yoona như vậy, chuyện này sẽ không xảy ra.

Lúc này, bà Im tức giận đá cửa phòng làm việc, "Yoona, xem con đã làm chuyện tốt gì?"

Yoona nhìn thấy mẹ, biết mình không thể an bình, "Umma! Chuyện gì?"

"Còn hỏi umma chuyện gì? Cái tên nhóc xấu xa này, lại làm ra chuyện như vậy, con mau trả con dâu cho umma!" Bà Im thật muốn bổ đầu của Yoona ra, xem bên trong chứa cái gì?

Xem ra mẹ đã nghe nói từ nơi nào rồi.

"Sao con không nói gì? Con mau nói cho umma biết, chuyện này rốt cuộc là thế nào?" Bà chỉ biết là chia tay, nhưng chuyện rõ ràng, Seohyun không chịu nói.

Nếu không chịu nói, bà chỉ có thể tới hỏi đứa con này, nếu đứa con này không chịu nói, bà bất chấp tất cả, đánh con một trận trước tiên.

"Không có chuyện như vậy! Umma đừng hỏi!" Yoona không muốn nói!

Hôm nay bà Im không nghe được đáp án, sẽ không đi, "Nói, rốt cuộc là con làm gì Seohyun? Để nó đau khổ như vậy? Có phải con trước chơi sau bỏ? Chiếm được rồi vứt bỏ?"

Tại sao mọi người đều nghĩ như vậy? Yoona chính là người xấu xa sao? Yoona muốn đối tốt với cô, nhưng cô không muốn tin tưởng Yoona, mình có cách gì?

"Con là loại người đó sao? Là cô ấy hiểu lầm con." Nếu Yoona không nói rõ với mẹ, đoán chừng bà lại nói lung tung một trận.

"Hiểu lầm cái gì? Sao lại vô duyên vô cớ hiểu lầm con?" Bà Im không hiểu, không có lửa làm sao có khói, Yoona làm gì thì mới làm cho người ta hiểu lầm chứ?

Yoona đành phải kể chuyện ngày đó cho bà biết.

"Là phụ nữ, thấy cảnh như vậy sẽ hiểu lầm! Nếu là hiểu lầm, chỉ cần con giải thích rõ là được rồi!" Chuyện đơn giản như vậy, chẳng lẽ muốn người mẹ như bà dạy sao?

"Không cần!" Yoona mới không cần, như vậy là thừa nhận cô không sai?

Bà Im cắn răng trợn mắt, giận dữ nói "Tại sao không cần?"

"Con không sai, là cô ấy hiểu lầm con, hơn nữa cô ấy còn tát con một cái!" Giọng điệu này, Yoona không dễ dàng nuốt xuống như vậy.

Bà Im giận, đập bàn, "Con có phải là quân tử không? Đại trượng phu co được dãn được, vì một chút chuyện nhỏ như vậy, làm một người phụ nữ tức giận, còn ở nơi này nói nhảm như vậy, con cảm thấy con nên sao? Mặt mũi quan trọng hay là vợ quan trọng?"

Yoona không nói nhất định phải cưới người phụ nữ này, là mẹ quyết định mà thôi.

Bà Im nhìn một bộ không quan tâm của Yoona, càng tức giận.

"Rõ ràng là con chỉ thích nó, tại sao phải làm nó đau lòng? Chẳng lẽ lúc nó đau lòng, con không đau lòng sao?"

Yoona nhớ lại, lúc cô tới, thấy Yoona cùng Goo Anna quần áo xốc xếch, vẻ mặt đau khổ, nhưng mà tim của Yoona cũng đau khổ, còn có sợ, sợ cô sẽ tức giận!

Sự thật chứng minh, cô giận thật, hơn nữa còn vô cùng tức giận.

"Con thích nó, không phải sao? Bằng không sẽ không buồn phiền ở chỗ này, mà không đi tìm nó, bởi vì không muốn thừa nhận mình yêu nó, hơn nữa nó làm con mất mặt trước mặt cấp dưới!"

Đúng vậy! Mẹ nói đúng, Yoona không bỏ được, nhưng tới nay, đã lâu như vậy rồi mà cô chưa từng nói thích Yoona! Chỉ có Yoona chủ động, cô chưa từng nói với Yoona một câu thích, không phải sao? Cô thích Yoona không?

"Được rồi, umma, con sẽ suy nghĩ!"

Bà Im nhìn sắc mặt của Yoona, đoán chừng là nghĩ thông suốt rồi, bà cũng không có cách tham dự, chỉ có thể ở bên cạnh thúc giục mà thôi, "Vậy cũng tốt! Umma cho con thời gian, nhưng không thể quá lâu, nếu con dâu của umma chạy, con nhất định sẽ đẹp mặt!"

Bà Im uy hiếp nói.

Tiễn bà Im xong, Yoona suy nghĩ rất lâu, rốt cuộc là nên xử lý chuyện này như thế nào đây? Rốt cuộc là bọn họ yêu nhau, hay chỉ có Yoona đơn phương? Nếu như lúc này mình đi cầu hòa, cô sẽ tha thứ Yoona sao? Nhưng như thế có chút mất mặt? Rõ ràng không phải một mình Yoona có lỗi!

Seohyun cảm thấy mình không nên đến đây, làm cô cảm thấy xa lạ.

Nhưng Jessica để Yuri dẫn cô tới, hơn nữa còn trang điểm lộng lẫy xuất hiện.

Cả ngày bị Jessica kéo đi làm tóc, trang điểm, hơn nữa Seohyun còn dậy rất sớm, đi theo Jesisca vì dạ tiệc từ thiện gì đó vào tối nay.

Vì để cô đi lại ở xã hội thượng lưu, Jessica thật đúng là hao tâm tổn sức! Còn đem chồng thân ái cho cô mượn.

"Yuri, em không quen! Em muốn về!" Seohyun kéo tay Yuri nói.

Chung quanh có rất nhiều ánh mắt nhìn cô, hơn nữa cô còn tinh tường cảm thấy, bởi vì lễ phục trên người mình, cái váy này thiết kế để lưng trần tới eo, rất là hấp dẫn, cô rõ ràng nói không muốn, nhưng mà Jessica lại kiên quyết bắt cô mặc, hơn nữa còn nhét cô vào trong xe ngay lập tức, không cho xuống xe.

Còn có một nguyên nhân khác, Yuri xuất hiện ở tiệc tối, luôn có vợ làm bạn, nhưng lần này lại đổi thành cô, khiến tất cả mọi người tò mò về quan hệ của hai người.

Quen biết đã lâu, coi Seohyun như đứa em gái, Yuri chỉ có thể cười xin lỗi, "Seohyun, em biết, lần này là Sica nhờ, unnie không thể không làm! Hơn nữa em đi rồi, vợ của unnie làm sao bây giờ? Sẽ làm chuyện cười cho mọi người!"

Sao cô có cảm giác, hiện tại mọi người đang cười cô?

"Lát nữa, unnie muốn giới thiệu bạn của unnie cho em! Cho nên em không thể đi!" Lần này Yuri gánh vác công việc người làm mai, càng không thể rời đi.

Seohyun chỉ có thể chu cái miệng nhỏ, đi theo bên cạnh Yuri, trước kia, cô cũng đi theo Yoona tới nơi như vậy, nhưng đa số, cô chỉ làm nền, đến lúc đó, mình ăn là được, không trở thành tiêu điểm giống như vậy.

Yuri mang cô đi tới trước mặt hai người bạn, vì cô giới thiệu.

Cô biết một người trong đó, có lui tới với Im thị, mọi người đã gặp mặt vài lần, vốn là quen biết. Tiếp theo, Yuri tới chỗ những người khác nói chuyện, để cô lại cho hai người kia. Thật ra thì cô cũng không để ý, nhưng hai người này vừa nhìn thì không phải là loại cô thích! Mặc dù rất đẹp, nhưng mà cô không có cách thích bọn họ.

Yoona vừa họp xong, liếc mắt thì thấy Seohyun ở giữa.

Tại sao cô lại ở chỗ này? Sao lại cùng hai người kia trò chuyện vui vẻ như vậy?

Tối nay cô rất đẹp! hơn nữa bốn phía đều có ánh mắt nhìn chăm chú vào cô.

Seohyun thoáng nghiêng người, mới để Yoona phát hiện huyền bí trong đó, lưng của cô lại là một mảnh trống không, phần lớn nước da phơi bày ra.

Đáng chết, người này rời khỏi Yoona thì trở nên lớn mật như vậy sao? Lại dám phơi bày nước da hoàn mỹ kia trước mặt nhiều người như vậy? Thật ra thì chỉ có một mình Yoona.

Nhưng mà bây giờ, hai người bọn họ không có một chút quan hệ gì, Yoona có quyền gì mà đi ngăn cản cô không được mặc quần áo như vậy? Yoona buồn bực, cầm một ly rượu trên tay từ nhân viên phục vụ, uống một hớp. Đi tới một góc ngồi xuống, nhìn cô cười như con bướm hoa.

Trước kia có tiệc rượu, rất ít tìm cô tới bổ sung, chỉ có lúc không tìm được người mới kéo cô đi, hơn nữa đều rất gấp, cô căn bản không kịp ăn mặc cái gì, tới cửa hàng quần áo, cầm một bộ quần áo mà thôi.

Hơn nữa, nếu đến hội trường bình thường, hai người bọn họ sẽ tách ra hành động, không quấy nhiễu chuyện đối phương, đến lúc kết thúc, hai người mới gặp lại, sau đó đưa cô về nhà, căn bản không có cái gì.

Nhưng tối nay, cô không giống nhau! Đặc biệt xinh đẹp! Cảm giác làm lóa mắt Yoona.

Seohyun cảm thấy không nói chuyện nổi nữa, ý bảo Yuri tới cứu cô, nhưng người kia giống như Yoona, sẽ không nhìn sắc mặt người khác, chỉ có thể dựa vào mình. Sau khi thoát khỏi bạn của Yuri, tùy tiện cầm một chút thức ăn, đi tới ban công của tiệc rượu, cô vô luận tham gia bữa tiệc bao nhiêu lần, cuối cùng cô đợi ở đây.

"Hey, nơi này thật thoải mái!" Seohyun nhìn bầu trời đêm nói.

Cảm giác như thế, làm cô nhớ tới buổi tối ở cùng Yoona trên biệt thự ở chân núi ngắm những vì sao.

Mặc dù có chút tức giận, nhưng đó là một buổi tối tốt đẹp.

Thật ra thì cô không muốn kết thúc, nhưng là cảnh tượng kia đã đả kích cô, phá vỡ tất cả những ảo tưởng về cuộc sống tốt đẹp của cô.

Đột nhiên, một người đàn ông xuất hiện bên người cô.

"Tiểu thư, có thể tâm sự cùng tôi không?" Một người đàn ông dáng dấp coi như là không tệ nói với cô.

Seohyun nhìn người đàn ông này, chuông báo động trong lòng lập tức vang lên. Cô có thể không trả lời, được không?

"Tiểu thư, tôi cảm thấy em thật quen mắt! Chúng ta đã gặp ở nơi nào?" Người đàn ông cười nói.

Mánh khóe cũ như vậy, bây giờ còn có người dùng sao?

"Thật xin lỗi, tôi không biết anh! Hơn nữa, tôi không nghĩ là tôi đã gặp anh!" Seohyun nhìn thức ăn trong đĩa, cô chỉ muốn ăn cái gì đó mà thôi.

Seohyun thấy vẻ mặt của hắn trở nên bỉ ổi, một tay vòng qua eo của cô, nơi bị phơi bày lưng, dọa cô giật mình, vội vàng nghiêng người né tránh hắn đụng vào, "Làm ơn tự trọng!"

"Có quan hệ gì? Tôi thấy em là phụ nữ Yuri nuôi dưỡng? Đã như vậy, vậy chúng ta vui đùa một chút!" Người đàn ông không biết xấu hổ nói lời nói chán ghét.

Seohyun tức giận, trợn mắt lên giận dữ nhìn hắn, muốn ra ngoài, lại bị hắn cản lại.

"Anh đừng tới đây! Tôi sẽ kêu!" Cô rất hồi hộp, chưa từng có chuyện xảy ra như vậy.

"Tùy tiện! Nếu em có cơ hội kêu, chắc là tiếng rên rỉ dễ nghe!"

Seohyun chán ghét, tiếp tục nhìn hắn chằm chằm , nhưng người đàn ông lại đẩy cô tới tường, hơn nữa áp chế cô. Cái đĩa trên tay đã rơi trên mặt đất, hơn nữa còn bể ngổn ngang.

Không được? Bên trong là bữa tiệc ồn ào náo động, căn bản sẽ không có người chú ý cô rời đi.

Yuri! Cứu mạng !

Cô mới lẩm nhẩm trong lòng, người đàn ông ở trước mắt liền bị nắm lên, hơn nữa còn bị đánh một trận, mà người cứu cô lại là Yoona, Seohyun bị kinh ngạc sợ hãi, ngây ngốc nhìn Yoona.

"Biến, nể mặt mũi cha mày, tao tha cho mày, lần sau còn dám đụng tới cô ấy, tao làm thịt mày!" Yoona hung dữ nói với cùng người đàn ông kia, người đàn ông kia lấy được tự do, liền chạy.

Yoona quay đầu, lại nhìn thấy Seohyun đang sợ hãi, cởi áo khoác của mình xuống, mặc trên người cô, che kín tấm lưng xinh đẹp của cô, "Sao em không cẩn thận như vậy? Một mình đến ban công? Nếu Yoong không thấy, em không biết em sẽ xảy ra chuyện gì sao?" Yoona khẩn trương nói, đã quên lời nói ngày đó, Yoona không muốn nhìn cô nữa.

Seohyun không được tự nhiên xoay người, không muốn thấy Yoona, mặc dù không biết tại sao Yoona ở chỗ này, nhưng rất cảm kích Yoona cứu cô, "Cám ơn!"

"Tại sao em đến nơi này?" Nếu không có vé mời của bữa tiệc này, không thể tiến vào.

Seohyun nhìn phương xa, "Tôi theo người khác tới đấy!"

"Tại sao tới?" Bữa tiệc như vậy, cô không có tiền, cô tới nơi này làm gì?

"Sao hỏi nhiều vậy? Tổng giám đốc Im, tôi muốn làm cái gì, là chuyện liên quan đến tổng giám đốc?" Seohyun nhịn không được nói, rốt cuộc là Yoona hỏi đủ chưa? Cảm giác của cô bây giờ như là bắt vợ.

Yoona yên lặng nhìn cô, chuyện không liên quan đến Yoona thật? Vậy Yoona vừa cứu cô làm cái gì?

Yoona bị lời của cô chọc giận, như người đàn ông kia, đè cô ở trên tường.

"Đáng chết, Yoona muốn hỏi thì thế nào?"

Seohyun kinh ngạc nhìn Yoona, Yoona muốn làm cái gì?

Yoona nhìn bộ dạng điềm đạm đáng yêu của cô, có chút không đành lòng, tại sao cô sợ hãi Yoona như vậy?

Yoona hôn môi của cô, mút hồi lâu đến không còn cảm giác.

"Không. . . . . ." Cô đẩy Yoona ra, "Chúng ta đã chia tay! Yoona. . . . . ."

Chia tay? Đáng chết, lúc này mà cô còn nói về điều này? Lúc này, Yoona trong cơn giận dữ, cô không nhắc tới cái này cũng may, nhắc tới thì Yoona không nhịn được lửa giận trong lòng.

Nếu cô không hiểu lầm Yoona, hai người bọn họ sẽ chia tay sao?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro