Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hikaru tâm không tình nguyện bị Touya lôi kéo, trong lòng cậu cùng Sai than vãn: "Nhìn xem, thực nhanh Touya sẽ bị vị đàn anh kia cho nhảy hố."

Sai khó hiểu nhìn Hikaru, lại quay qua nhìn Touya, sau đó nhìn vị "đàn anh" đi phía trước, mạc danh trầm mặc xuống.

"Tới rồi." Đàn anh đi ở phía trước ngừng lại, anh ta chỉ vào một phòng học, sau đó ý bảo Hikaru cùng Touya vào trong, khi nhìn đến ánh mắt kinh ngạc của hai người, "Có phải thật lộn xộn không?"

Touya không nói gì, Hikaru nhìn một màn trước mặt liền biết đàn anh này đang tính toán cái gì, cậu kéo ống tay áo Touya một chút, đối với đàn anh nói: "Xin lỗi, bọn em rất bận, nếu anh là muốn bọn em quét dọn phòng học này, em chỉ có thể nói mời anh vẫn đi tìm người khác thì hơn."

Itou không nghĩ tới chính mình còn chưa kịp mở miệng đã bị đối phương cự tuyệt, anh ta bị Hikaru làm mất mặt, sắc mặt lập tức phi thường khó coi, "Shindou Hikaru, cậu đừng có không tôn trọng đàn anh."

"Thật có lỗi." Hikaru nhìn về phía Itou, cậu khèo khèo lỗ tai của mình, tựa hồ như đang nghi ngờ thính lực của bản thân, "Không tôn trọng đàn anh?"

Itou cố ý dùng ánh mắt ghét bỏ nhìn về phía Hikaru, "Shindou Hikaru, cậu thật không lễ phép." Còn đặc biệt rất không lễ phép, Shindou Hikaru luôn luôn ôn hòa có lễ sao có thể làm ra động tác thô lỗ như vậy!

Touya thấy tình thế phát triển ra ngoài sở liệu, lập tức mở miệng cản lại Hikaru, "Shindou, mình có thể dọn dẹp."

"Cậu im lặng đi!" Hikaru nhìn về phía Touya, "Cậu đi dọn dẹp? Phòng này lộn xộn như vậy, vừa nhìn thấy là biết quanh năm suốt tháng đem bao nhiêu đồ vật đều đặt ở chỗ này. Cậu nhìn bên trong đi, tất cả đồ vật đều có liên hệ tới cờ vây, rõ ràng đều là đồ vật của câu lạc bộ cờ vây. Phàm là những kỳ sĩ có một chút yêu quý những thứ này, căn bản không có khả năng đem nơi này làm lộn xộn lên như vậy!"

Sai dùng cây quạt đạt ở vị trí trước môi, Hikaru nói một chút đều không sai. Tất cả những người yêu quý cờ vây, liền không có khả năng đem nơi này xếp đặt lộn xộn đến như vậy.

Itou hoàn toàn không nghĩ đến Shindou Hikaru sẽ dùng những từ "không yêu quý" công kích tới bọn họ!

Hikaru hít một hơi, bình phục lại cảm xúc của mình, "Chúng tôi không phải thành viên của câu lạc bộ cờ vây, cả tôi lại càng chỉ tới câu lạc bộ cờ vây một lần, liền bởi vì như vậy, 'đàn anh' thân là thành viên câu lạc bộ cờ vây liền nhìn chằm chằm chúng tôi? Cảm thấy chúng tôi đặc biệt dễ khi dễ? Muốn chúng tôi quét dọn phòng để đồ sao?"

Hikaru: "Là ai nói, loại chuyện dọn dẹp phòng học này nên là học sinh năm nhất làm?"

Itou nghiến răng nghiến lợi, "Shindou Hikaru, chẳng lẽ không ai nói với cậu, phải nghe lời đàn anh sao?"

"Thật có lỗi, quả thật là không có." Hikaru tự nhận trên đời này trừ bỏ Sai, sẽ không có người nào tuổi tác lớn hơn cậu, đối mặt với đứa nhỏ thẹn quá thành giận trước mặt, cậu một chút cũng không đặt trong lòng. Quay đầu lại nhìn về phía Touya, "Vừa rồi không phải nói đi nhà cậu làm khách sao. Vừa vặn đều đã tan học rồi, đi thôi?"

"A....... Được." Touya nguyên bản còn có một chút do dự có muốn lo lắng mặt mũi vị đàn anh trước mặt này hay không, nhưng vừa nghe đến những lời này của Hikaru, liền đã biết những người này không phải những "kỳ sĩ" chân chính yêu quý cờ vây. Mặt sau lại nghe được Hikaru muốn đến nhà mình, tự nhiên rất cao hứng, mới không quản vị đàn anh trước mắt.

Touya Akira theo Shindou Hikaru rời đi, Itou đứng tại chỗ siết chặt nắm tay của mình, Kojima và Okamura đứng ở ngoài cửa đã nhận ra không thích hợp, liền nghe được Itou tức giận nói ra tên Shindou Hikaru.

Itou: "Shindou Hikaru! Tôi liền chờ cậu ngã xuống, rốt cuộc cậu sẽ còn bộ dáng kiêu ngạo đến lúc nào! Đến lúc đó, tôi nhất định sẽ hung hăng mà cười nhạo cậu!"

Okamura: "........." Đây thật là câu lạc bộ cờ vây Kaio bản thân luôn hướng tới sao? Tại sao lại cảm thấy các đàn anh có mục tiêu biến mạnh tâm lại nhỏ như vậy?

======

"Shindou? Hôm nay cậu thật sự muốn tới nhà mình?" Thời điểm Touya đối mặt với Hikaru, hơi lộ ra một chút chờ mong, còn có một chút thẹn thùng cẩn thận.

Hikaru đối mặt với Touya ngoan ngoãn như vậy hoàn toàn không thể chống đỡ được, tưởng tượng đến đối phương ở đời đầu tiên đều dỗi chính mình, dỗi đến mức bản thân hận không thể duỗi tay bóp chết cậu ta cho xong chuyện, lại xem bộ dáng hiện tại của Touya, thật là đáng yêu......

Hikaru đối với Touya lộ ra ánh mắt "hiền từ của người lớn tuổi" đến chính mình cũng không nhận ra được, tuy không có bị Touya nhìn thấy, lại bị Ogata Seiji đến trung học Kaio đứng đợi đón Touya nhìn đến.

Ogata đối với Touya giơ tay vẫy, sau đó đối mặt với Hikaru có chút ngây người ra, cười như không cười nói: "Như thế nào? Nhìn đến tôi thật ngạc nhiên sao?"

"Điều này nhưng thật ra không phải." Hikaru đi theo Touya đến ghế sau ngồi xong, lại xem bộ dáng nghiêm túc lái xe của Ogata, bỗng nhiên cảm thấy tay chân của mình không biết đặt ở nơi nào.

Sai là người dễ dàng cảm nhận được cảm xúc của Hikaru nhất, anh nhìn Hikaru ngồi bên cạnh, "Hikaru, em đối với người này có phải nảy sinh tình yêu hay không?"

Hikaru: "........" Liền tính đời đầu tiên, Akari biểu hiện thích cậu rõ ràng như vậy, Sai đều không có ở trước mặt cậu nói trắng ra vấn đề như vậy. Như thế nào đến đời này, rốt cuộc gặp lại Sai, đối phương lại trắng ra đến cậu phải cảm thấy sợ chứ?

"Có phải hay không?" Sai nhìn Hikaru không có trả lời vấn đề của mình, cũng không từ bỏ tra hỏi.

"Đúng." Chuyện này Sai sớm hay muộn đều sẽ phát hiện, những ngày sau này, lúc Hikaru đối mặt với Ogata, cũng sẽ biểu hiện ra một ít cảm xúc kỳ quái. Cho nên Hikaru lần này không có bất luận điều gì trốn tránh, trực tiếp liền cho Sai câu trả lời khẳng định.

"Nhưng mà, mẹ của Hikaru lại không quen biết người này." Sai không có quên thời điểm lần đầu tiên mẹ Hikaru nhìn đến Ogata Seiji đưa Hikaru về nhà, còn dò hỏi đối phương.

Sai nghĩ nghĩ, lại nghĩ đến sự yêu thích của Hikaru đối với cờ vây, "Chẳng lẽ Hikaru em là xem tin tức liên quan đến cờ vây liền thích người này sao?"

Hikaru yên lặng mà đỡ trán, ".......... Đúng." Không thừa nhận như vậy, cậu chẳng lẽ nói với Sai, bọn họ đã sớm lâu – ngày – sinh – tình sao?

Sai làm ra biểu tình bừng tỉnh, "Thì ra là thế, trách không được." Trách không được Hikaru sẽ hiểu rõ việc của Ogata tiên sinh, còn có việc của Touya Akira.

Mấy tin tức này đều không khó nghe ngóng được.

Touya ngồi trên xe hồi lâu, nhìn đến Hikaru biểu tình thản nhiên cùng Ogata tiên sinh nói chuyện, tò mò hỏi: "Cậu cùng Ogata tiên sinh rất quen nhau sao?"

Nguyên bản Hikaru muốn hỏi Sai vì cái gì "trách không được", nghe đến câu hỏi của Touya, liền nói: "Chỉ là gặp qua một hai lần."

"Không cần phải nói xa lạ như vậy, chúng ta không phải ở bên nhau ở suối nước nóng hay sao?" Ogata nhìn đến Hikaru ngồi ở ghế sau, khi nhìn được bộ dáng thời điểm nghe thấy lời của mình, kiệt lực khắc chế tính tình, đặc biệt đáng yêu.

Hikaru: "Làm ơn! Ogata tiên sinh, ngài có thể đừng chỉ nói một nửa có được hay không, rõ ràng là ở chỗ chơi cờ của suối nước nóng, không ở suối nước nóng!"

Ogata thực bình tĩnh nói: "A...... Cậu không phải đã hiểu rồi sao."

Sai che miệng cười, "Anh ta đây là trả thù việc lần trước em nói 'liền không nói cho ngài'."

"Em biết." Hikaru đồng thời trả lời Sai, còn đối với Ogata lộ ra biểu tình bất mãn.

Touya nhìn Ogata, lại nhìn về phía Hikaru, lại nói: "Hai người thật đúng là quen thuộc......."

Ogata nghe được lời của Touya, sửa đúng nói: "Không quen thuộc."

Hikaru ngồi rất đoan chính, lại nghi hoặc, lấy tính cách Ogata, sao lại nói chuyện tốt như vậy?

"Ít nhất còn không có quen thuộc đến nỗi gặp nhau là thẳng thắng thành khẩn." Ogata lại nói.

Quả nhiên, Ogata lại nói ra lời như vậy.

Ogata tiên sinh mỗi một câu đều sẽ làm Hikaru hiểu lầm, nhưng Touya sẽ không, cậu đã thói quen bộ dạng này của Ogata, cho rằng đối phương đang trêu đùa Hikaru. Touya: "Ogata tiên sinh vẫn là không cần trêu đùa Shindou."

"Hừ.........." Ogata vững vàng điều khiển xe xoay cua, rồi chờ đèn đỏ qua đi, "Akira như thế nào cảm thấy tôi trêu đùa cậu ta?"

Touya ngậm miệng không đáp. Nhưng Hikaru thật ra lại nhớ tới một sự kiện, "Vì cái gì Ogata tiên sinh lại ở chỗ này?"

"A?" Ogata thông qua kình chiếu hậu nhìn Hikaru, "Hiện tại mới nhớ tới hỏi tôi vì sao xuất hiện ở đây sao?"

Touya mới không có phản ứng Ogata trêu đùa, chỉ lo trả lời Hikaru, "Ogata tiên sinh mỗi thứ tư đều sẽ tới nhà tìm cha mình chỉ đạo cờ vây, lúc trước khi mình tới trường đều như vậy, thẳng đến bây giờ mình lên trung học vẫn giữ thói quen này."

"Hôm nay vừa lúc là thứ tư." Hikaru nhìn về phía Ogata, "Thật đúng là trùng hợp."

"Đi gặp thầy........" Ogata mới vừa mở miệng, liền chuyển qua đề tài khác: "Cậu hôm nay như thế nào tính toán đến nhà Touya?"

Hikaru còn đang trong khiệp sợ, trong trí nhớ của cậu, Ogata đều là cuối tuần có rảnh mới có thể đi nhà Touya. Khi nào lại sẽ xác định thời điểm đến nhà Touya gặp Danh nhân Touya như vậy? Không nói đến vấn đề anh xác định thời gian rảnh, Danh nhân Touya liền thứ tư nhất định có thời gian rảnh sao?

Chẳng lẽ có chuyện gì, ở phương hướng cậu không biết, lặng lẽ xảy ra thay đổi sao?

Hikaru đang ở trạng thái khiếp sợ không có quên trả lời vấn đề của Ogata, nhưng mà Touya lại nhanh hơn trả lời vấn đề của Ogata, "Là ý của cha."

"Tôi còn tưởng là ý của cậu." Ánh mắt Ogata sắc bén đảo qua Hikaru, bên trong ánh mắt có thể nhìn thấy được chiến ý.

Hikaru: "........." Xem ra người đàn ông này cùng ý nghĩ của mình không giống nhau, ít nhất ánh mắt cậu nhìn về phía Ogata, không có chiến ý tràn đầy như vậy.

Touya nhìn về phía Hikaru bên cạnh, biểu tình có chút phức tạp.

Hikaru càng sống lâu ngược lại càng không biết cùng những người quen thuộc ở chung, cậu giờ phút này yên lặng ngồi ở chỗ đó, cả người thoạt nhìn đã sớm không ở chỗ này.

Lúc này, Ogata quay hướng hỏi Hikaru, "Trên Internet đột nhiên xuất hiện một kỳ sĩ rất mạnh, tôi cảm thấy anh ta một chút so với Shindou cậu cũng không yếu."

"Cái gì?" Touya cảm thấy những lời này của Ogata tiên sinh rất kỳ quái, Hikaru tuy rất mạnh, nhưng không có mạnh đến nỗi có thể chiến thắng nhiều kỳ sĩ Nhật Bản như vậy? Liền tính là cao thủ xuất hiện trên Internet, cũng không thể đại biểu Hikaru nhất định mạnh hơn đối phương!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro