Chương 65: Cố Thành hắc hoá

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ ngày đó, Nhiễm Tái Tái trừ cùng bọn hắn tìm đồ, sống riêng cách vách.

Vì sống sót, mấy ngày nay cô thật sự liều mạng, bất quá hiệu quả cũng không sai, ít nhất cô đã có thể thuần thục đồng thời đối phó hai đến ba zombie.

Đối với bàn tay mềm mại bị xước ra máu, Nhiễm Tái Tái chậm rãi thả dị năng, nhìn ánh trắng nhỏ bé, thở dài, mấy ngày này cô đã nghiên cứu, dị năng ánh sáng vừa thức tỉnh chỉ có thể chữa khỏi vết thương rất nhỏ, hơn nữa lực công kích đặc biệt kém, thôi coi như có chút tác dụng.

Mà bên kia Cố Thành đã thật sâu chán ghét bản thân, mấy ngày này anh đã bất chấp Trình Phong, không thể điều khiển tự động hồi tưởng biểu hiện quyến rũ động nhân của Nhiễm Tái Tái ngày đó, vòng eo tinh xảo mê người, da thịt lạnh lẽo nhẵn nhụi, nơi riêng tư bóng loáng phấn nộn, khiến thần hồn anh run rẩy căng chặt, anh như nghiện cô, mỗi ngày càng nghiêm trọng, cuối cùng dục vọng đen tối không thể tiết chế khiến anh trong đêm trước ngày bọn họ quyết định khởi hành đến căn cứ của chính phủ đã điên cuồng bùng nổ.

Khôi phục xong miệng vết thương, Nhiễm Tái Tái đang xoa nắn cánh tay đau mỏi nhìn chàng trai trước mắt đẩy cửa vào, có chút kinh ngạc từ trên giường ngồi dậy, "Học trưởng?!... Học trưởng, anh vào bằng cách nào??"

Cửa rõ ràng khóa trái, anh vào bằng cách nào?

Cố Thành cả người tản ra hơi thở xâm lược cường liệt, mắt ám trầm gắt gao nhìn chằm chằm cô, "Chuyện đó quan trọng sao?"

Nhiễm Tái Tái nhìn chàng trai có điểm không thích hợp, ôm chặt chăn, chậm rãi dịch vào trong: "Học trưởng, anh có chuyện gì, chúng ta ngày mai lại nói?"

Cố Thành nhìn cô gái trước mắt, tóc đen mềm mại rối tung, mày liễu cong cong, một đôi mắt sang câu hồn nhiếp phách, mũi tú thẳng quỳnh, má phấn hơi hơi phiếm hồng, môi anh đào căng bóng, mặt trái xoan như cánh hoa trong suốt như ngọc, da thịt trơn mềm như băng như tuyết, giờ phút này khẩn trương nhìn hắn.

Vì sao, ngoại hình mà thôi, mình rõ ràng trước kia không thèm để ý, hiện tại vì sao ngày nhớ đêm mong sắp nổi điên.

Thô lỗ bắt lấy cánh tay của cô, tới gần khuôn mặt nhỏ nhắn: "Nhiễm Tái Tái, anh hiện tại đã điên rồi! Em nói, em đến cùng đã làm gì anh?"

"A, đau quá! Học trưởng, em không làm, anh mau thả em ra?"

Nguy cơ cường liệt khiến tóc gáy Nhiễm Tái Tái đột nhiên dựng thẳng lên, cô cơ hồ theo bản năng căng thẳng thân mình, giãy dụa đứng lên.

"Buông ra?"

Giọng nam ôn nhu nỉ non, sau đó một giây rống giận: "Anh không buông!"

Cố Thành lôi chăn cô gái ôm trước ngực ra ném trên sàn, tóm chặt hai tay cô giãy dụa, cả người áp lên cô.

Chế trụ cằm cô gái, anh hung hăng hôn lên đôi môi run rẩy trốn tránh, cắn cắn môi cánh hoa của cô, trong tiếng cô ngô ngô bất lực hấp lưỡi cô mềm nhẵn, tận tình càn quét trong khoang miệng.

Thẳng đến hôn cô gái sắp hít thở không thông, anh mới buông cô ra, không đợi cô thả lỏng, bạo lực bắt đầu xé rách quần áo của cô...

"A, học trưởng, không cần! Không cần!... Ô ô anh rốt cuộc làm sao?"

Nhiễm Tái Tái kinh hoảng khóc thành tiếng, đây là làm sao, lần trước vô thức cường bạo thì thôi, lần này còn thực thanh tỉnh a, cô thật sự không muốn lại đau một lần!

Cô gái liều mạng khóc kêu giãy dụa cũng không ngăn trở được chàng trai, chỉ thấy, từng phần quần áo bị xé rách từ trên người cô gái rơi xuống, sau đó tay anh vội vàng vuốt ve trên người cô trần trụi.

"Bỏ tay ra, đừng chạm vào tôi, ô ô Cố Thành, anh mau thả tôi ra, ô ô."

Tay anh nóng cháy, thô lỗ xoa nắn trên người cô, không chút ôn nhu.

Cố Thành không để ý cô gái khóc kêu, anh dùng ý niệm khống chế cô gái giãy dụa, trực tiếp cúi xuống, tầng tầng hôn lên môi cô, hai tay làm càn du tẩu trên người cô, trên làn da cô trắng nõn non nớt lưu lại từng dấu vết xanh tím.

Dần dần dục vọng đen tối sôi trào thúc đẩy anh không thỏa mãn bắt đầu dùng răng nanh hung hăng cắn cắn môi cánh hoa, hai má, cổ trắng nõn, xương quai xanh tinh xảo, đỉnh mềm mại đầy đặn mẫn cảm của cô.


"A -- đau, học trưởng, không cần! Ô ô, đau quá! Xin anh, xin anh không cần đối với tôi như vậy!"

Cảm nhận răng nanh anh đại lực cắn cắn, cô gái nước mắt dọc theo khóe mắt không ngừng rơi, cô thật sự thực ủy khuất, cô rõ ràng cái gì cũng không làm, vẫn ngoan ngoãn học tập kỹ năng sinh tồn, vì sao Cố Thành lại hắc hóa.

Lúc này, Cố Thành vì hương thơm mê người, làn da mềm nhẵn, miệng hương nộn thịt mềm của cô gái dưới thân, dục vọng đã nhanh chóng thức tỉnh, hô hấp càng thêm dồn dập anh nâng thân, bắt đầu thoát quần áo.

Mấy ngày nay anh từ áy náy đối với cô, đến chấn động khi thấy cô kiên cường cầu sinh, đến vô thức khát vọng cô, đến ghen tị với người khác, lại đến lý trí cùng dục vọng thống khổ giãy dụa, cuối cùng lại phát hiện mình kháng cự không được tuyệt vọng điên cuồng này...

Hiện tại, ai cũng đừng ngăn cản, anh không muốn để ý chuyện khác, thầm nghĩ vâng theo khát vọng, điên cuồng muốn cô, dung nhập cô.

"Ô ô, đau quá!"

Nhìn trong mắt Cố Thành cực nóng cùng điên cuồng, Nhiễm Tái Tái trong lòng một trận co rút nhanh, chàng trai này trong chốc lát sẽ không mất lý trí giết chết cô đi, cô thật sự không muốn bị ngược trên giường mà chết a, hiểu rõ thời thế mới là người tài.

Cô đổi đáng thương thấp khóc, ôn nhu dụ: "Học trưởng, em thích anh, vẫn thích anh, ô ô... Cho nên em nguyện ý, nguyện ý hiến dâng cho anh, ô ô, xin anh, đừng như vậy làm em sợ!"

"Thích anh?! Có thể cho anh hết thảy sao?!"

Tay cởi quần áo tạm dừng một chút, nghĩ đến ngày đó cô thống khổ thấp khóc, ánh mắt ái luyến, thật cẩn thận chăm sóc mình, tỉnh lại ủy khuất ẩn nhẫn...

Trong lòng không khỏi xuất hiện mềm mại.

Nhìn anh có chút ý động, Nhiễm Tái Tái càng thêm tình nhu nhược nhìn.

"Vâng, học trưởng, em thích anh... Nguyện ý cho anh hết thảy!"

Rốt cuộc, anh kéo áo, mạnh ngừng động tác, nguy hiểm tới gần cô, "Tin tưởng em một lần!"

Sau đó đột nhiên buông khống chế cô, nâng cô dậy, mình dựa trên giường, "Lại đây, hầu hạ anh!"

Nhiễm Tái Tái nhịn xúc động muốn cho anh một bạt tai, hít sâu một hơi, người hắc hóa không thể trêu, coi như vì thăng cấp dị năng mà ủy khuất đi.

Nhẹ nhàng tới gần anh, vươn tay mảnh khảnh, ôn nhu ôm chặt anh, môi mềm mại chủ động áp đến môi anh, sau đó, từ bên trong vươn cái lưỡi hương hoạt, hơi thẹn thùng tiến vào trong miệng của anh câu triền đầu lưỡi, lại chậm rãi từ khóe môi trượt đến sau tai anh, nhẹ nhàng mút phần da thịt mẫn cảm.

Khi thấy anh tim đập hỗn loạn cùng tiếng thở dốc kịch liệt, cô càng thêm kề sát, dùng da thịt lạnh lẽo cọ xát lồng ngực trần trụi của anh.

Da thịt tướng thiếp trong nháy mắt, Cố Thành chỉ cảm thấy mình cả người nhiệt huyết sôi trào, anh vội vàng dùng lực kỹ càng ôm thân mình cô gái mềm mại vào trong lòng, nhiệt liệt hôn xuống.

Đại thủ cầm vòng eo tinh tế, cơ khát dọc theo da thịt non mịn vuốt ve đến giữa hai chân của cô, sau đó ấn cô ngã trên giường, cúi người hôn lên nơi riêng tư của cô.

"A -- đừng"

Cô gái kinh thanh trừu hấp, vô thố giãy dụa, bản năng đẩy hắn.

"Ngày đó anh đã muốn thân nó như vậy!"

Cố Thành tình dục liếm đóa hoa run rẩy cùng tiểu khẩu khẩn trương mấp máy, sau đó tầng tầng mút mát, tham nhập huyệt khẩu căng chặt tiến hành mở rộng.

"Học trưởng... Không cần... A..."

Chậm rãi, đầu lưỡi cùng ngón tay anh mang cho cô run rẩy cảm cùng trống rỗng luân phiên, khiến cô sắc mặt ửng hồng chỉ có thể rên rỉ.

Bị tiếng rên rỉ tê dại mê người kích thích, Cố Thành cảm giác mình sắp bạo tạc, nhịn không được vươn đầu lưỡi dò xét vào, thân mình Nhiễm Tái Tái càng thêm run rẩy, cả người càng ngày càng mềm yếu, không ngừng chìm nổi, đột nhiên, trong nháy mắt trong đầu nổ tung, hạ thân mãnh liệt, huyệt co lui, sữa tươi vẩy ra, Nhiễm Tái Tái nhịn không được thét dài.

A - cô lại không tiền đồ bị Cố Thành nhanh như vậy khẩu giao cao trào ~~

Cố Thành dùng mật dịch không ngừng nhỏ giọt thấm ướt côn thịt mình cọ xát huyệt khẩu mê người, theo sữa tươi chảy xuôi liếm hôn trấn an cô gái thường xuyên run rẩy, khi anh đột nhiên ngẩng đầu hung hăng ngăn chặn môi cô, đồng thời hạ thân hung mãnh đâm vào.

Kia cự đại cứng rắn chợt xâm chiếm khiến cô gái không phòng bị lập tức cong nhanh lưng, nước mắt mông lung nức nở lên tiếng: "Ngô -- đau!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro