Chương 113:Trong sạch không giữ được

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người đàn ông dừng bên giường không trả lời cô, Nhiễm Tái Tái bối rối không thôi, cố gắng khống chế mình tỉnh táo, "Mặc kệ anh vì sao bắt cóc tôi, nhưng tôi đề nghị anh không nên khinh cử vọng động, tôi không phải ai cũng có thể động tới, hi vọng anh điều tra xong, không muốn làm chuyện mình sẽ hối hận!"

...

Vẫn trầm mặc, Nhiễm Tái Tái tâm chậm rãi chìm xuống, nghĩ có thể là đám thiếu gia kia, liền thăm dò, "Nếu anh thích tôi, có thể quang minh chính đại theo đuổi, thế này thật không phải là hành vi quân tử!"

...

Nhu hòa cầu khẩn, "Anh không muốn thương tổn tôi thật sao? Vậy anh thả tôi có được không?"

...

Mặc kệ Nhiễm Tái Tái nói gì, uy hiếp cũng tốt, lợi dụ cũng được, bên người vẫn là hoàn toàn yên tĩnh cùng hắc ám, từ từ, thần kinh Nhiễm Tái Tái càng kéo căng chặt, rốt cục, cô cũng không khống chế được nữa sợ hãi tới cực điểm, nước mắt nóng hổi chậm rãi từ khóe mắt tràn ra, hốt hoảng nghẹn ngào, "Anh nói đi a? Ô ô, anh đến cùng muốn sao? Ô ô, tôi thật là sợ ~~ "

Khi cô gái khóc thành tiếng, thân thể người đàn ông bên giường một mực trầm mặc chấn động, lo lắng duỗi tay ấm áp xoa lên gương mặt cô gái kiều nộn trơn mềm, một chút lau đi nước mắt.

Cảm thấy anh ta mềm hoá, nước mắt Nhiễm Tái Tái liền không ngừng được, thanh âm trở nên càng thêm đáng thương, "Ô ô, xin anh thả tôi ~~ "

Bàn tay trên mặt cô dừng một chút, một lúc lâu sau, cô nghe thấy anh ta thở dài, sau đó, cô cảm giác hơi thở ấm áp chậm rãi tiếp cận, nước mắt cô bị một vật nóng ướt đụng một cái, cô bản năng nghiêng đầu trốn tránh, lại bị tay anh ta kiên định lại ôn nhu khống chế hàm dưới, cô không biết làm sao, môi lưỡi ấm áp mềm mại của anh ta mang theo vô hạn thương tiếc, từng chút liếm hôn nước mắt cô nóng hổi.

Nhiễm Tái Tái cho là anh ta thử xong nước mắt cô sẽ rời đi, nhưng, lại cảm thấy tay anh ta ấm áp thon dài vỗ lên cổ tay cô bị trói, năm ngón tay có vết chai mỏng chần chờ lượn quanh cổ tay của cô một vòng, cô nhịn không được đoán, anh ta muốn thả tay cô sao, nhưng cuối cùng, tay ấm áp vẫn rời khỏi nơi bị trói, chậm rãi triền miên ma sát chậm rãi đan xen ngón tay của cô, sau đó, cái hôn cực nóng rơi xuống làm cô trở tay không kịp.


"Ngô ---- ngô ngô"

Nhiễm Tái Tái phút chốc trợn to, cảm giác bờ môi mình bị anh ta trằn trọc hút, chỉ làm trong lòng cô càng bối rối và tức giận, cô liều mạng giãy dụa, nhưng tứ chi của cô đều bị chế trụ, vòng eo vặn vẹo cũng bị tay kia nắm thật chặt, lực đạo ôn nhu cũng không phải kiên định, chỉ để cho thân trên hai người càng thiếp chặt.

Cánh môi cô gái ướt át mà mềm mại, giống như nhụy hoa mới nở, kiều nộn hấp dẫn anh thưởng thức.

Hô hấp của anh càng ngày càng nặng, không nhịn được nhiều lần hôn sâu sắc hơn, cô gái dán chặt anh mềm mại không xương, không ngừng tản ra hương thơm sâu kín, từng chút hòa tan trong thân thể của anh, kích thích dục vọng anh vốn bộc phát, tư vị quá mức mỹ hảo, chỉ làm cho anh vô luận thăm dò thế nào cũng chưa đủ...

Thẳng đến khi cô gái hung hăng cắn đầu lưỡi anh.

"Ngô ----" kêu rên, anh ta rời đi bờ môi cô, may mắn, anh rút lui tương đối nhanh, mới không bị thương tích quá nặng.

"Cút đi, không được đụng vào tôi, đồ biến thái buồn nôn!"

Môi sưng vừa được buông ra, Nhiễm Tái Tái liền bi phẫn khí khổ kêu ra tiếng, nhưng, chỉ cách xa mấy giây, môi anh ta lại không chậm trễ chút nào lần nữa hôn cô, lần này hôn cổ thon dài, khi cô sụp đổ nghẹn ngào, dần dần dời xuống, triền miên đi tới đứng thẳng trước ngực cô.

Khi anh ta chần chờ ngậm núm vú Nhiễm Tái Tái mẫn cảm, Nhiễm Tái Tái bỗng nhiên sắt rụt lại, sau đó, cô quay thân giãy dụa phản xạ mạnh hơn, thanh âm cũng kịch liệt run rẩy, "A ---- không muốn như vậy, ô ô buông ra, ô ô không muốn! Van anh, ô ô, không được đụng vào tôi!"

Nghe cô gái bất lực khóc, trong lúc bối rối, anh ta vô cùng nhu hòa cẩn thận xóa đi nước mắt của cô, ngẩng đầu từng cái từng cái hôn môi cô tránh né, đại thủ dọc theo nhũ phong vừa đi vừa về vuốt ve vài vòng, liền bắt lấy toàn bộ nhũ phong nắn bóp, lực đạo ôn nhu cực kỳ, đầu vú cũng bị đầu ngón tay xoa nắn.

Phòng tối như mực, mắt nhìn không thấy, giác quan sẽ trở nên phá lệ nhạy cảm, khi cô thút thít cũng xấu hổ cảm giác anh ta không ngừng mổ hôn cùng vuốt ve, đầu vú mẫn cảm đã trở nên sung huyết cứng rắn đứng thẳng.

Người đàn ông phát hiện cô càng dồn dập thở dốc cùng biến hóa trong cơ thể, đứng dậy, buông cô, sau đó lục lọi một lần nữa che mắt cô, miệng cũng dùng nhuyễn ngọc một lần nữa chèn chắc, một lát sau, khi cô không biết, anh ta mở đèn.

Nhiễm Tái Tái vô tri vô giác trong mơ hồ nghe thấy anh ta cấp tốc thở dốc cùng nuốt nước miếng, ngay sau đó, một thân thể nam tính nóng rẫy ép trên người cô trần trụi, "Ngô, ngô" kích động, vú cô bị gắt gao áp dưới bộ ngực nam tính, đùi bị một dị vật thô sáp chống đỡ, cô vừa rồi cho là anh ta muốn thả cô, lại hóa ra anh ta chỉ đứng dậy thoát quần áo của mình.

"Ngô ---- ngô ngô —— ngô ngô ngô ——"

Nhiễm Tái Tái biết, xong, đã không có bất kỳ cơ hội nào, trong sạch của mình giữ không được!

Cô liều mạng quay thân muốn tránh tay anh ta, lại hoàn toàn không đắc lực, nhũ phong vẫn bị chăm chú nắm trong tay.

Theo một hơi thở ấm áp phun đến ngực mình, đầu vú bên phải lần nữa bị anh ta há miệng bao trùm, anh ta tựa như vô cùng kiên nhẫn, đầu lưỡi hữu lực vừa đi vừa về tảo động, từ hai bên đè ép nhũ phong Nhiễm Tái Tái ở giữa, vùi thật sâu đầu mình vào khe vú, sau đó thay phiên khẽ hôn hai bên kiều nhuyễn.

Một mực chờ Nhiễm Tái Tái bị hôn toàn thân rã rời, lực giãy dụa lực tiêu tan, anh ta mới buông hai vú tràn đầy nước bọt, chậm rãi hướng dưới, eo, bắp đùi, mãi cho đến cô khẩn trương cuộn chân nhỏ.

"Ngô ——"

Ngón chân câu lên bị khoang miệng ấm áp bao trùm, Nhiễm Tái Tái giống như bị dòng điện kích qua, toàn thân run lên, quá sợ hãi bên cô điên cuồng đá đá cùng ngô gọi, nhưng cổ chân bị anh ta nắm chặt, cô không cách nào tránh thoát tra tấn ngứa ngáy kia.

Anh ta cố định cổ chân cô, xem từng ngón chân tiểu xảo tinh xảo, bạch óng ánh sáng long lanh như trân bảo hiếm thấy, dùng khoang miệng cùng đầu lưỡi ôn nhu lặp đi lặp lại ngậm cùng liếm láp.

Anh không luyến chân, cho tới bây giờ cũng không hôn chân một cô gái thế này, nhưng chân của cô quá đẹp, không mập không ốm, nắm trong tay mềm nhũn, đường cong nhu hòa, phảng phất chạm ngọc tinh tế tỉ mỉ, mùi thơm nhàn nhạt, anh cho tới bây giờ không biết, một đôi chân ngọc có thể đẹp càng rung động lòng người hơn cả tay!

Nhiễm Tái Tái cắn nhuyễn ngọc, ngăn rên rỉ đã đến yết hầu, bị xấu hổ chấn kinh vạn phần, cô thật không ngờ người này thế mà bưng chân của mình, liếm láp ngón chân của mình.

Mỗi ngón chân đều bị đối phương ngậm vào tinh tế khẽ hôn liếm láp, khoái cảm mãnh liệt không ngừng kích thích giác quan Nhiễm Tái Tái yếu ớt rung chuyển...

Cô cảm thấy mình sắp hòa tan mất ~~

Không biết khi nào chân nhỏ bị buông ra, người đàn ông lại dọc theo bắp chân hướng lên hôn, mềm yếu vô lực run rẩy, thân thể cô mỗi một tấc đều bị anh ta nhu hòa hôn qua.

Hoảng hốt, toàn bộ thân thể Nhiễm Tái Tái sớm đã động tình, sắc mặt cô ửng hồng, tóc rối tung trên gương mặt mồ hôi ẩm ướt, da thịt sáng như mỡ đông cũng mê người hồng nhạt, toàn thân mềm mại như nước, tiểu huyệt khẩu đóng mở, nước óng ánh chậm rãi tràn ra, trong veo mê người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro