Ngoại Truyện 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

109 : Nhà vệ sinh bằng thịt yêu quý của cảnh sát hạng nhất

" cẩn thận một chút!"

Liên Hân thản nhiên đáp, tay xách ba lô và một cái bình giữ nhiệt, chạy ra khỏi cửa, đem lời dặn dò của anh trai để sau lưng.
Cô chạy dọc theo bãi cỏ uốn lượn, rẽ vào một khu nước, đi qua một mảnh vườn, chạy qua tiếng gió vo ve và cỏ vỗ dưới chân, chạy đến cánh cửa bằng phẳng rộng lớn của Kỳ Việt, cô dùng vân tay để mở khoá.

Hôm nay có một buổi học, cô đi ra ngoài từ rất sớm, chỉ để cho hắn nếm thử món canh bổ dưỡng mà cô đã nấu cẩn thận.

Mấy năm gần đây, Kỳ Việt luôn chiến đấu đẫm máu trên chiến tuyến, chưa bao giờ xuống dốc khoe khoang nhận chính mình là cục trưởng, sẽ luôn ở nơi nguy hiểm nhất và luôn ở nơi mệt mỏi nhất, điều đó khiến cô cảm thấy đau lòng lắm, dù nổi lên như tên lửa cũng không thể đánh đổi nỗi lo như vậy để thăng quan tiến chức, năm nay lại giải quyết được hai vụ án lớn và được thăng chức từ cục trưởng cục thành phố lên phó phòng công an tỉnh, hiếm khi có một vài ngày nghỉ.

Kỳ Việt lúc sáng dậy sớm luyện tập xong hiện đang nghịch bọt cạo râu, Liên Hân đặt phích nước xuống, chạy vào phòng tắm, từ phía sau ôm lấy vòng eo cường tráng của hắn, thò tay vào trong áo sơ mi của hắn mò mẫm trên cơ bụng.

Kỳ Việt đặt dao cạo râu xuống, lau cằm, xoay người ôm cô vào lòng, vươn tay chạm vào gò má non nớt của cô, hôn lên trán cô một cái.

Liên Hân vòng tay qua cổ hắn, gối đầu lên vai hắn, ngửi thật sâu mùi kem cạo râu trên cơ thể hắn: "Em đã nấu canh. Có nhiều mùi vị. Anh có thể thử loại nào mà anh thích nhất."

"Được."

Kỳ Việt bế cô vào phòng khách bằng một tay.

Hắn ta nói muốn nếm thử món nào hắn ta thích nhất, nhưng Kỳ Việt người yêu vợ, uống hết một hơi bảy bát, sau đó nhận xét rất thành thật: "Tất cả đều ngon."
Liên Hân nhìn hắn, bất lực giơ chiếc cằm nhọn hoắt của người đàn ông lên và ấn hắn xuống ghế.

Cục Trưởng Kỳ đang bị đè lên lưng ghế, ngẩng đầu lên, môi mỏng hơi hé, cùng Liên Hân lặng lẽ trao đổi nước bọt, hầu kết nhô lên không ngừng di chuyển lên xuống.

Một phòng đầy lưu luyến.

Sau khi hôn một lúc, Kỳ Việt ôm Liên Hân bế lên trên đầu gối của mình và ôm cô như một đứa trẻ.

Hắn trầm mặc nhìn cô, bất giác nở nụ cười: "Đi học?"

"Ừ." Liên Hân gật đầu. Mặc dù các khóa học chính của cô ấy rất ít và rải rác, nhưng cô vẫn phải theo học, và nó khá thú vị. Nhìn thấy quần áo của Kỳ Việt treo bên cạnh, cô cũng ngẩng đầu hỏi: "Đi làm?"

Kỳ Việt gật đầu, đứng dậy mặc quân phục, tư thế cứng rắn, huy hiệu cảnh sát trang nghiêm, trên vai cảnh hàm thanh tra cảnh sát cấp một, quay đầu lại nói với Liên Hân: "Đi thôi, tôi đưa em đi."

Liên Hân lắc đầu: "Không cần." Kỳ Việt rất nghiêm khắc với bản thân, hắn không bao giờ tùy tiện lấy việc công vào việc tư,cô cũng không náo loạn ngồi trên xe của anh.

Kỳ Việt vươn tay nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Liên Hân vào trong lòng bàn tay: "Hôm nay không sao."

Sau khi ra ngoài, tài xế của Kỳ Việt đã đợi sẵn bên ngoài , trong xe còn có một tên thuộc hạ mà Liên Hân không quen biết, anh ta chào Kỳ Việt và nói: "Kỳ Thính!"

Sau khi nhóm người lái xe vào trường đại học F, Liên Hân xuống xe ở học viện, cô tưởng Kỳ Việt sẽ lái xe đi, nhưng chiếc xe vẫn tiếp tục lái vào, Liên Hân sửng sờ , Kỳ Việt nghiêng đầu liếc nhìn cô và cười.

Sau một buổi học, nhà trường thông báo cho một số giáo viên và học sinh xuống giảng đường tham gia hội nghị thành tựu khoa học và công nghệ hàng năm.

Sau khi ngồi xuống với các bạn cùng lớp, Liên Hân nhìn thấy chủ tịch đang ngồi bên cạnh Kỳ Việt, cười cười nói nói gì đó trước mặt hắn.

Mỗi năm đại học F sẽ công bố và tuyên dương thành tích nghiên cứu khoa học và sáng tạo đổi mới hàng năm của trường, năm nay có giải thưởng phát minh an toàn công cộng đạt danh hiệu quốc tế, Kỳ Việt người đã được thăng chức phó thính phòng, được mời đến tham dự và trao giải,  Lãnh đạo nhà trường và phòng giáo dục đến  tham dự buổi trao giải đều rất trang nghiêm, bọn họ ngồi vào hàng ghế trống, Kỳ Việt ngồi bên cạnh.

Liên Hân chống cằm, ngưỡng mộ người chồng trông có vẻ lịch sự của mình, đôi mắt xoay tròn nhìn từ đôi môi mím chặt của hắn nhìn bờ vai phẳng và dày, rồi đến những ngón tay khác biệt. Các bạn cùng lớp xung quanh hào hứng hơn cả cô bọn họ la hét liên tục miệng không ngừng kêu "thật là đẹp trai", tất nhiên là  đang nói đến Kỳ Việt oai hùng bên cạnh ông hiệu trưởng đầu trọc.

"... Cô đem mấy cái cúc áo này của hắn mà cởi bỏ."
Liên Hân nghe thấy tiếng xì xào bàn tán bên cạnh, và quay đầu lại thì thấy các sinh viên trong khoa đang hướng dẫn sinh viên Học viện Mỹ thuật vẽ phác thảo của Kỳ Việt và yêu cầu một chút sáng tạo nghệ thuật dựa trên thực tế, chẳng hạn như cởi cúc áo và vẽ chúng thành cơ ngực, cơ bụng, ...

Liên Hân: ...

Ánh mắt của Kỳ Việt cứ bất động mà nhìn, cuối cùng cũng nhìn thấy  Liên Hân giữa hàng nghìn người.

Khóe môi hắn mím lại.

Đôi mắt hạnh của Liên Hân cong lên.
Trong quá trình tiến hành công bố kết quả dài dòng, Liên Hân cảm thấy biểu hiện của Kỳ Việt dần dần thay đổi.

Hắn là một người rất giỏi chịu đựng, nếu không phải hiểu rất rõ về hắn, rất khó để có thể ghi lại được dáng vẻ xấu hổ trên gương mặt hắn.

Liên Hân nghi hoặc gửi cho hắn một tin nhắn: "?"

"Chồng, anh không thoải mái sao?"

Kỳ Việt liếc nhìn màn hình bên cạnh, không nhúc nhích.

Một lúc sau, tay hắn vô thức cầm lấy tay cầm tách trà, nhanh chóng thu lại, thậm chí còn cau lại lông mày.

Liên Hân suy tư một chút, sau đó đột nhiên nhớ tới của bảy chén canh của cô: "Không thể nào..."

Liên Hân đã tính sơ sơ. Một xô lớn chắc hơn một kg nước. Vốn dĩ cô yêu cầu hắn thử từng chén xem hắn thích hương vị nào nhất, nhưng Kỳ Việt quá thật lòng, hết chén này đến chén khác.

Các phản ứng sinh lý nhất định lúc này là không chịu đựng được.

Thắt lưng Kỳ Việt vẫn thẳng tắp,mày nhướng hiện ra  ấn đường càng khiến hắn trở nên uy nghiêm, ngón tay mảnh khảnh cong lên, gõ vào nút cổ áo, tựa hồ muốn giải tỏa cái gì.

Bên cạnh Liên Hân một số người cảm thán và kinh ngạc hét :Thật là dâm quá đi, cái mũi cao cao của trưởng quan nhìn thấy liền rất to,....

Liên Hân bất đắc dĩ , côn thịt của trưởng quan quả thực rất lớn, nhưng thận của trưởng quan ngàn vạn đừng có nghẹn mà hỏng rồi,  cô vẫn cần dùng đến.

Cô lại nhắn cho Kỳ Việt: "Buổi sáng có phải anh uống quá nhiều nước không?"

Kỳ Việt liếc mắt một phát trong tầm tay ,không dấu vết mà mím môi, ánh mắt có chút bất lực.

Liên Hân liếc nhìn tấm màn đen đằng sau chỗ trống trên đài, rồi đến vị trí mà Kỳ Việt đang ngồi. Phía bên trái của chỗ trống là bục nơi nhà xuất bản đang đứng. Kỳ Việt ngồi ở phía ngoài cùng bên phải của chỗ trống, cảm thấy nếu hắn rời đi một chút chắc hằn không vấn đề gì. Nhưng khán phòng được xây dựng từ thời Trung Hoa Dân Quốc. Không có nhà vệ sinh. Nhà vệ sinh gần nhất gần đó nằm trong một tòa nhà khác. Liên Hân chống cằm, nhìn lướt Kỳ Việt từ trên xuống, liếm môi, rồi cúi đầu đi ra khỏi chỗ ngồi, từ bên ngoài lén đi vào hậu trường .

Ở đây không có ai, chỉ có một số đồ đạc được thu dọn tạm thời.

Giọng nói lớn và mạnh mẽ của nhà xuất bản vang lên bên ngoài.

Liên Hân gửi tin nhắn cho Kỳ Việt: Em đang ở trên khán đài, sau bức màn

Một lúc sau, Kỳ Việt yên lặng vén một góc rèm lên đi vào.

"Làm sao vậy vậy?" Hắn nắm tay Liên Hân, giọng nói trầm xuống có chút ngẩn người.

Liên Hân theo thói quen chui vào trong lòng ngực của Kỳ Việt và ấn tay lên vùng bụng dưới bằng phẳng và rắn chắc của hắn.

"Tê ..." Kỳ Việt bất ngờ không kịp phòng bị.

Liên Hân quan tâm: "Thực trướng sao?"

Kỳ Việt dừng một chút, cằm siết chặt, chịu đựng vài giây, trầm giọng nói: "... Không sao." Trên trán gân xanh cũng nổi lên. Hắn giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ, " Anh không biết khi nào giải thưởng sẽ được trao. Anh không rời đi lâu được ".

Liên Hân biết rằng khi ai đó đang vội sẽ rất đau khi di chuyển, nhưng hắn đã đi tới ngay khi nhìn thấy tin nhắn của cô, cô không thể nhịn được mà nhếch miệng, đưa tay ra vén quần của Kỳ Việt: "Em sẽ giúp anh giải quyết..."

Kỳ Việt đè tay cô lại: "Giải quyết cái gì?"

Liên Hân quỳ giữa hai chân hắn, mở miệng, nói linh tinh: "Mau, cho em nước tiểu..."

Kỳ Việt toàn thân chấn động, một cổ khí huyết xộc lên đầu, chính là bởi vì hắn vốn đã nhịn, lại bị lời nói của Liên Hân làm cho chấn động.

"Không," hắn nhíu mày, lắc đầu và dỗ dành Liên Hân, "Đừng làm loạn."

Liên Hân lắc đầu: "Em không làm loạn đâu. Trong khán phòng này không có phòng vệ sinh. Nếu anh nghẹn đến hỏng thì không phải người đau lòng là em sao"

Kỳ Việt hít vài hơi, nhắm mắt lại, kiên cường từ chối: "Anh còn có thể..."

Liên Hân trực tiếp mở khóa quần của Kỳ Việt.

Bởi vì Liên Hân có một thân thể đặc biệt, mỗi khi về nhà Kỳ Việt sẽ tuỳ thời tuỳ chỗ đem hạ bộ chuẩn bị thật tốt để hầu cô, vì vậy hắn thường mặc đồ lót hở đáy có thể móc ra ngoài , mặc dù hắn rất nghiêm túc và chu đáo suy nghĩ cho Liên Hân. Nhưng hiện tại rất là thuận tiện cho Liên Hân giúp hắn giải quyết .

Trong quần lót, dương vật dài dày nửa bên phải cương cứng, Liên Hân nặng nề lấy ra, hé ra đôi môi đỏ mọng, đem quy đầu hướng ngay cổ họng nhỏ giọng nói: "Mau, tiểu cho em..."

Kỳ Việt nhìn chằm chằm đôi môi đỏ mọng hình chữ O, trước mặt tối sầm , đưa tay nhéo nhéo ấn đường.

Liên Hân dứt khoát dùng tay nhỏ cầm dương vật to lớn lên, vươn đầu lưỡi, liếm từ gốc dương vật từ từ lên trên, từng li từng tí, từ từ liếm láp, cơ bắp phồng lên cho đến khi cứng như chày sắt.

Đốt sống đuôi của Kỳ Việt như bị nhiễm điện, hít sâu một hơi.

Dương vật của hắn thẳng tắp, đầy đặn, cứng cáp và gớm ghiếc, sau khi Liên Hân ngậm nó cẩn thận, cô kiên nhẫn quét nó qua miệng của mình bằng đầu lưỡi mềm mại, cố gắng ép dục vọng của hắn phóng ra, nhưng Kỳ Việt lại siết chặt lông mày, ánh mắt nặng trĩu, hàm răng cắn chặt, không thể chống cự, hai tay ôm lấy vai Liên Hân: "Liên Hân..."

Liên Hân đôi môi đỏ mọng ẩm ướt nhàn nhạt liếm liếm quy đầu của hắn một hồi, cũng không hút ra được cái gì, nhìn thấy côn thịt lớn hung tợn nhảy lên, chính mình gật gật đầu, nhìn như là sẽ biết nó sẽ khoan mình thành lỗ. Vì vậy cô dứt khoát cởi quần lót ra, ngồi ở trên bàn phía sau, ôm lấy hai chân uốn cong hình chữ M, cho Tề Nhạc thấy da thịt quyến rũ ở chính giữa hai chân :" Dùng nơi này tiểu toàn bộ vào , em sẽ tiếp nhận hết.. .. . "

Kỳ Việt trợn hai mắt lên, nhìn người phụ nữ  đầy đặn mà trái tim co rúm run rẩy, côn thịt đã cứng ngắc nhướng lên không trung, quy đầu tiết ra dịch trắng, trên gốc rễ của con rồng gân xanh nỗi lên tức giận.

Hắn không biết là hắn cần lỗ của cô hơn hay cô muốn con cặc của hắn nhiều hơn, hắn chỉ biết rằng hắn không thể nhịn được nữa.

Kỳ Việt bước hướng con cặc của mình về phía trước,  giúp Liên Hân nâng hai chân cô cong lên , và đẩy quy đầu lớn vào lỗ nhỏ của cô.

Liên Hân cúi đầu nhìn và di chuyển cặp mông trắng nõn một cách thích thú.

Kỳ Việt đẩy thắt lưng của hắn, côn thịt đẩy vào từng tầng mị thịt, dưới cái miệng nhỏ tê ngứa liếm mút mà cắm thẳng vào sâu trong.

"Ha ..." bị đâm vào chỗ chỗ sâu nhất trong âm huyệt, khiến Liên Tâm khẽ thở dài, nhìn lỗ nhỏ hoàn toàn bị thân gậy đâm vào mở rộng ra, ánh mắt lóe lên một cái, cô nhanh chóng nhớ tới trách nhiệm của mình. , vội vàng ôm lấy hai chân của hắn, nắm lấy côn thịt thô nóng trước mặt, sẵn sàng đáp ứng dòng nhiệt của anh: "Chồng mau tiểu vào đi, nhanh lên."

Kỳ Việt rũ mi, yết hầu giật giật.

Liên Hân có thể cảm nhận được cơ thể bên dưới của Kỳ Việt bị ép chặt hơn, cô yên lặng chờ đợi một lúc, nhưng Kỳ Việt vẫn không cử động.

"Kỳ Việt?"

Kỳ Việt đem hai chân trắng nõn và mềm mại của Liên Hân nâng lên, cơ mông của hắn siết chặt và ấn sâu hơn vào lỗ huyệt ấm áp của Liên Hân, não hắn ra lệnh tiết nước tiểu ngay lập tức, nhưng cơ thể hắn đang gắng gượng ở đó, căn bản ra không được. .

Liên Hân sờ sờ khuôn mặt cứng rắn của hắn: "Làm sao vậy?"

Kỳ Việt lắc đầu đem dương vật rút ra : "Không được, tiểu không ra."

Liên Hân nhìn người đàn ông đang cầm con cặc nóng hổi, ​​đỏ bừng và cứng ngắc, với đôi lông mày rậm đang siết chặt đau đớn, cô trượt xuống khỏi bàn, đôi môi đỏ mọng bĩu ra đau lòng chết đi được.

Quy đầu của Kỳ Việt giống như đang khóc thút thít và phun ra dịch tuyến tiền liệt, cây gậy đang co giật mạnh mẽ , nhưng hắn không thể giảm ham muốn tình dục và tiểu tiện của mình. Hắn thở hổn hển vì đau, nhấc một bên chân của Liên Hân và đưa dương vật của mình vào âm đạo một lần nữa. . Rất cố gắng chống cự để đi tiểu, nhưng vẫn như cũ không thể tiều được.

Hắn lắc đầu và thở hổn hển, rút ​​nó ra, buộc phải nhét con cu to cương cứng và đang co giật của mình vào trong chiếc quần cảnh sát cứng ngắc, kéo váy của Liên Hân xuống và sửa soạn lại, ôm lấy cô, nhìn đồng hồ với đôi lông mày đau đớn,hít sâu nói: "Ta không thể rời đi quá lâu, trở về đi, không sao."

Sau khi nhìn Kỳ Việt trở về chỗ ngồi, Liên Hân xoa xoa cái váy vốn đã nhăn và rối mù một mảnh lầy lội , ngồi xổm trong góc rèm nhìn ra bên ngoài.

Sau khi kết quả được công bố có bốn người mới rời đi  và có hơn một chục tài năng sáng tạo đang chờ đợi để bước lên sân khấu ở hàng đầu tiên bên dưới. Sau quá trình dài lê thê này, cô cảm thấy rằng sẽ mất hơn một giờ để kết thúc các giải thưởng.

Cô kiểm tra bằng điện thoại di động, khi đàn ông cương cứng thì không có cách nào bài tiết ra ngoài, không thể đi tiểu cho đến khi xuất tinh xong. Dưới sự điên cuồng của nước tiểu, có lẽ cô ấy chỉ cần ...

Liên Hân thấp người nâng một góc rèm lên, nhanh chóng chui vào lỗ bàn cạnh chân Kỳ Việt.

Kỳ Việt dừng lại một chút, bất động liếc nhìn Hiệu trưởng F.  bên cạnh mà nhẹ nhõm, quay người sang chỗ khác nhìn đám học sinh trẻ tuổi của trường.

Kỳ Việt nắm chặt quả đấm lớn, nhắm mắt lại.

Liên Hân quỳ gối giữa hai chân Kỳ Việt và vội vàng thả gã khổng lồ đang đau buồn của người đàn ông xuống dưới lỗ bàn mờ ảo. Con cặc cương cứng khủng khiếp này đã tới mép của vụ nổ ngay cả những đường gân nhỏ cũng mở ra rõ ràng. Các mạch gân giận dữ màu xanh lam giống như một cánh tay cơ bắp của người đàn ông, với một động cơ sắp nổ tung bên trong.

Liên Hân nhanh chóng xoay người vén váy lên, ngồi quỳ trên đất, tách ra mật huyệt đầy chất lỏng trơn trượt chậm rãi nuốt gốc rễ khổng lồ vào.

"Tê ... a ..."

Lần này thực sự không thể tin được, ờ trong lỗ huyệt côn thịt rung lên cứ mỗi giây lại co bóp đến cực hạn, co giật sinh lý khiến âm đạo tê nhói và cảm giác sung sướng tột độ.

Liên Gân há mồm khắc chế không tiếng động  , dùng lòng bàn tay giữ chặt miệng, sau khi điều chỉnh một lúc, cô nằm dài nửa người trên mặt đất, bắt đầu lắc mông, dùng hết sức nuốt cây gậy thịt.

Kỳ Việt bị tao huyệt quấn lấy tứ phía, một cỗ tê ngứa khó chịu  dọc theo côn thịt , ngọn lửa và dòng điện bốc lên từ hạ thể, sắc mặt hiếm thấy nhuộm lên khuôn mặt uy nghiêm, trên trán cương nghị lấm tấm mồ hôi. .

Liên Hân cắn mái tóc dài của mình vào miệng gãi gãi lòng bàn tay lặng lẽ trong bóng tối, lúc đầu còn nhớ phải tìm cách giúp Kỳ Việt trút được gánh nặng càng sớm càng tốt, nhưng côn thịt to lớn cứ ra vào khiến cô quên hết mọi chuyện, thật ngứa ngáy., thật thỏa mãn, người phụ nữ nào có thể giữ được bình tĩnh khi vướng vào một gốc đại thụ nóng bỏng như vậy?Cô điên cuồng di chuyển mông, có khi ép hông, có khi vặn eo, có khi chỉ kẹp chặt lấy quy đầu to lớn mà chơi nông cạn ở cửa âm đạo, có khi cô ngồi sâu đến tận cùng mà tự mình cạo lấy những cái gân thịt ngoằn ngoèo .. .

Liên Hân dùng hai tay đẩy áo lót lên, sờ ngực cô, vặn vẹo mông chơi đùa với con cặc chất lượng của Kỳ Việt khiến hắn lâm vào cảnh  tuyệt vọng .

Nhạc nền được phát lên bởi kết quả bên ngoài có nhịp điệu mạnh mẽ, và lời giải thích của nhà xuất bản rất cao. Tốc độ ngồi trên huyệt bổng của Liên Hân cũng ngày càng nảy nhiều hơn. Cô lắc đầu theo nhịp trống, rộn ràng trong tiếng nhạc , âm đạo co giật phun nước bắn tung tóe.

Trong không khí ấm áp, hiệu trưởng cười vỗ tay, quay đầu nhìn Kỳ Thính Trưởng, thấy hắn vẫn đang cau mày nhìn tài liệu trên bàn với vẻ mặt nghiêm túc, nắm đấm thật to, vẻ mặt nghiêm trọng, Kỳ Thính Trưởng xem ra yêu cầu rất cao.

"Kỳ Thính, tác phẩm đoạt giải Vàng Sáng tạo Internet Quốc gia này, vẫn rất tốt, ngài nghĩ thế nào?" Hiệu trưởng cười hỏi.

Kỳ Việt  thân dưới bị âm đạo nữ nhân nuốt vào  , nghiêm mặt đứng lên, đối với hiệu trưởng khó khăn gật đầu: "Tốt lắm..."

Hiệu trưởng hài lòng quay đầu lại, cứ cách một lát sẽ hỏi ý kiến ​​của Kỳ Việt, Kỳ Việt trước mắt chỉ nghĩ chính là bao quy đầu không ngừng căng ra co rút lại trong huyệt đạo chảy nước của Liên Hân làm gì có tâm trạng nhìn cái gì họp báo ,hiện tại chỉ theo tiết tấu nhịp điệu ra vào của  Liên Hân kêu : "Tốt", "Thực Tốt", "Thực nỗ lực", "Thực mau ... mạnh ..."

Liên Hân cả người run lên, thật sự đã đem gậy thịt lâu ngày này hai lần xuất ra cực khoái, cho dù chỉ là bất động và cứng rắn ở đây, cô cũng không phải là đối thủ, nhưng có một cây gậy trong lỗ của cô thì có thể không dừng lại, bị khoái cảm tận cùng thúc đẩy, cô nhấc mông tiếp tục co rút hoa huyệt.

Đôi mắt đen của Kỳ Việt cố nén nỗi đau, thực không dễ dàng mà thở một hơi.

Khi một nhà xuất bản nào đó thực hiện một màn "ảo thuật" khoa học ngay tại chỗ, cả khán phòng đứng dậy theo dõi, bầu không khí lên đến cao trào, thậm chí cả những người đứng đầu trên sân khấu cũng đứng dậy vỗ tay kịch liệt. Kỳ Việt đứng lên và vỗ tay nhẹ, sau đó thò tay vào lỗ bàn và nắm lấy phần hông tròn trịa của Liên Hân bằng bàn tay to của mình. Phần hông và chân rắn chắc của hắn nhanh chóng thúc mạnh lực vào bên trong Liên Hân. Nước chảy ào ào, sóng thịt cuồn cuộn, hòa vào khung cảnh sinh động cảm xúc dâng trào, thầy hiệu trưởng bên cạnh đang rướn người nghiên cứu ảo thuật, còn Kỳ Việt thì cúi đầu nghiêm túc thao cái âm huyệt nhỏ dưới lỗ bàn, cơ mông rung động,toàn lực ứng phó thẳng cho đến khi ma thuật thành công và "kì tích" xuất hiện, khán giả ồ lên và vỗ tay như sấm, Kỳ Việt đập mông Liên Hân dùng sức ra vào âm thuyệt thật nhanh và bắn ra tinh dịch !

"Ahhhhhhh ..." Liên Hân không khỏi hét lên trong môi trường ồn ào, hai chân cô run rẩy kịch liệt, chịu đựng sự xuất tinh bùng nổ bị kìm nén của người đàn ông trong một thời gian dài.

Âm Huyệt bị tinh dịch bắn lên vấy bẩn một cách sinh động, chua chua và tê dại.

Hai tinh hoàn giật giật một cái, bắn hết đạn lên không trung, Kỳ Việt rốt cục thả lỏng, đầu óc căng thẳng buông lỏng, thắt lưng đau nhức, nước tiểu trào lên thuận lợi, hắn một lần nữa phải bế Liên Hân lên lại eo thon ép chặt vào huyệt nhỏ của cô, ở bên trong thuận lợi tiểu vào.

Một người đàn ông trưởng thành có quả thận cường tráng có khả năng phóng nước tiểu rất mạnh, liên tục mà bắn khiến Liên Hân mở mắt ra hét lên, tinh khí cô đặc trong huyệt đạo bị cuốn trôi một cách mạnh mẽ, nó xông thẳng vào điểm G, bắn tung tóe vào trong hoa huyệt cô lao vào cửa cung, ở tứ phía bắn ra mọi điểm mẫn cảm ngứa ngáy, Liên Hân chưa bao giờ trải qua một lần xoa bóp tiểu huyệt nóng bỏng và điên cuồng như vậy, mông cô điên loạn, miệng bị đánh nát và hai chân bị đập chết.

Với sự giải mã khoa học của ảo thuật, sự nhiệt tình xung quanh tan biến, Kỳ Việt từ từ đi tiểu, từ từ ngồi xuống, khôi phục lại vẻ lạnh lùng , cứng rắn của một thanh tra cảnh sát cấp một.

Sau khi kéo váy cho Liên Hân, hắn nhẹ nhàng xoa xoa cặp mông vẫn còn đang co giật của cô thở ra một hơi dài.
____________________________________
Còn hai chương nữa là hết nha !!!! Mình đang cố gắng hoàn thành nốt ^^ mọi người đọc nhớ gắn sao cho mình nha ❤️ chắc trong tuần này sẽ xong 2 chương cuối nè

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro