Episode XXVIII Epidemic (Bệnh dịch)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Episode XXVIII Epidemic (Bệnh dịch)

Editor: Rosaline

Beta: Rosaline


Kế hoạch nhìn lén kết quả vẫn là giữa đường hủy bỏ, bởi vì tôi quả nhiên như Augustine nói xương sống thắt lưng cùng chân mềm đến không có khí lực từ trên giường đứng lên, ngủ một giấc đến giữa trưa ngày thứ hai. Ngay lúc tôi và Augustine lại tiến hành giường chiến, Lodge đã trở về.

Augustine mới vừa từ dưới lầu lấy bữa sáng đến, lúc trở về phòng đã quên khóa cửa, kết quả khiến cho thân thể trần truồng tứ chi mở rộng ra cùng dáng vẻ ở trên giường của tôi bị Lodge không có chào hỏi liền xông vào nhìn một cái không sót gì, hơn nữa tôi trong mơ hồ mềm yếu một tiếng "Sớm a, Lodge thân ái" nhất thời làm Augustine ghen tuông quá trớn, một tiếng rít gào đem Lodge vô tội đáng thương đạp đi ra ngoài.

Nửa giờ sau, lại giường đấu tranh rốt cục lấy thất bại của tôi tuyên bố kết thúc, bị Augustine làm cho tỉnh tôi căn bản không có ý thức được vừa phát sinh qua cái gì, vừa mặc quần áo, vừa tiếc nuối cảm thán đêm qua không có thể đi tòa thành Blood-red Bat nhìn lén, chờ tôi ăn mặc xong xuôi, Augustine mở cửa, mới thấy Lodge vẻ mặt oán niệm ngồi xổm trước cửa.

"Lodge, ngươi đã trở về a." Tôi hướng nó cười cười, "Chỗ cái bụng làm sao vậy? Hình như giống như bị người đá qua, không phải là đám người giáo đình kia làm đi." Tôi khó có được có ý tốt đi tới thay nó xoa xoa, lại gặp nó hung tợn trợn mắt, nghiêng đầu qua chỗ khác mở miệng liền hướng tay của tôi cắn qua đây.

"Ta gặp phải chủ nhân như ngươi vậy xem như là đời này cũng xui xẻo!"

Tôi giãy dụa cổ tay, thế nhưng tên Lodge kia cũng một chút không chịu nhả ra, đem toàn bộ tay phải tôi cắn ở trong miệng, tuy rằng hàm răng bén nhọn cũng không có đem tôi làm đau nhức, nhưng nghĩ đến trên tay dính đều là nước bọt sói ẩm ướt, tôi ngay cả dục vọng ăn cơm cũng mất.

"Augustine, con sói xám bự này lại khi dễ em!"

Tôi quyết miệng quay đầu đi cáo trạng, biểu tình Augustine lại phức tạp nhìn tôi cùng Lodge một chút, dĩ nhiên không có giúp đỡ tôi cùng nhau khi dễ nó, chỉ là có chút chột dạ ho khan hai cái, "Lodge, ngươi nên hồi báo."

Lodge lúc này trừng Augustine một cái, tiếp theo buông miệng lỏng ra.

"Nora đã không ở Vatican, ta theo khí tức của cô đuổi tới Ý. Giáo đình đích xác đã biết chuyện này, hơn nữa theo Nora nói năm thánh nữ dự khuyết đều xuất động."

"Thật là điệu bộ lớn..." Tôi theo thói quen dùng tay phải hướng về phía xoa bóp cằm, nhưng là nhớ tới nước bọt đầy tay, không thể làm gì khác hơn là thay đổi cái tay, "Biết rốt cuộc là người nào làm ra? Wallen? Vẫn là Lagrand? Croyman không có thế lực cho nên cũng không dám to gan như vậy..."

"Nora cũng không biết, cô chỉ là căn cứ mệnh lệnh của thánh nữ cùng một đội thánh chiến sĩ ở phụ cận bắc bộ Ý tìm kiếm người hút máu này, sau khi tìm được đeo gông xiềng thánh giá xiềng đưa về Vatican."

"Cô có hay không nói tìm được bao nhiêu?"

Lodge lắc đầu, "Thời điểm ta tìm được cổ, cổ đang trên đường chạy tới địa điểm chỉ định."

Tôi cúi đầu tự hỏi, năm thánh nữ dự khuyết giáo đình xuất động, có nghĩa là chuyện này tuyệt đối cùng bọn họ không thoát được quan hệ. Cột lên gông xiềng mang về Vatican? Đoán chừng là để che giấu tai mắt người khác mà hủy thi diệt tích đi.

"Augustine, chúng tôi đêm nay đi Ý chuyến nữa đi, " Tôi quay đầu, "Xuất động nhiều người như vậy liền có nghĩa là sẽ có không ít loại đồ vật này, hơn nữa trên người bọn họ còn mang theo máu của anh..." Tôi chán ghét co mũi lên, nắm quyền chặc "Không thể tha thứ!... Nếu như khi đó em sớm một chút đi cứu anh biết đâu liền sẽ không phát sinh chuyện như vậy..." Tôi dựa vào trong ngực hắn, nhớ tới tình cảnh thời điểm đó, tôi vẫn là đau lòng một trận.

"Không, bảo bối, sự kiện kia là sơ sẩy là của ta." Hắn nâng mặt của tôi lên hôn một cái, "Em đã làm rất khá, khi đó em vẫn chỉ là một cái ấu tử không biết gì."

"Thế nhưng..."

"Đương nhiên Theodore chết tiệt kia cũng có trách nhiệm, nói chung đó không phải là lỗi của em, bảo bối, đừng suy nghĩ nữa." Hắn dùng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve mặt của tôi, tiếp tục ôn nhu hôn "Buổi tối chúng ta đi Ý, chuyện lần này biết đâu sẽ không đơn giản như vậy."

Thuấn di đến địa điểm ngoại ô phía Đông của Milan, cách góc đường ngày hôm trước thấy một màn buồn nôn kia rất gần. Cô gái kia sau đó không biết thế nào, chẳng qua có thể ở chỗ này phát hiện hai cái khẳng định không chỉ là ngẫu nhiên đúng lúc như vậy, nếu như chúng tôi suy đoán không sai, hai cái hấp huyết quỷ cấp thấp kia có thể là từ trong sở thực nghiệm trốn tới, như vậy, sở thực nghiệm biết đâu ở vùng phụ cận nơi này. Cho dù chúng tôi không thể nhanh như vậy tìm được cái sở thực nghiệm người không nhận ra kia, đêm nay còn có thể gặp lại một, hai cái loại đồ vật này.

Chúng tôi giấu ở trong kết giới ẩn thân, ở trên cao mấy thước tầng trời thấp vận tốc thấp trôi nổi, làm cho Lodge không buông tha từng góc. Thế nhưng Châu Âu là một chỗ nhân khẩu thưa thớt, hơn nữa tại đây loại buổi tối, hơn nữa khẳng định tin tức hấp huyết quỷ đã lan ra, chúng tôi bay hơn nửa canh giờ đều tìm không được một bóng người. Thụy nhàm chán từ đỉnh đầu của tôi leo đến trên vai, lại từ trên vai phịch đến trên mặt tôi, cọ cọ da của tôi, sau đó lại bay đến trên đầu Lodge, dùng móng vuốt lỗ tai của nó, chọc cho Lodge tức giận lắc đầu muốn đem nó hất ra.

"Ngươi con dơi trắng này, xuống phía dưới, đừng quấy rầy ta!"

"Ta lại không phải đang đùa, ta giúp chủ nhân cùng nhau tìm."

"Ngươi có thể tìm tới cái gì!"

"Hừ, lần trước cũng ta tìm được chủ... Chủ nhân, phía trước có người!"

"Lăng, phía trước có người!"

Hai động vật hầu như đồng thời kêu lên, tôi và Augustine dựa theo bọn họ chỉ dẫn, hướng tây nam bay ước chừng bốn, năm trăm thước, thấy được người kia trong miệng chúng nó. Từ quần áo đến xem hắn phải là một cậu bé, hắn thoạt nhìn rất thống khổ mà nằm co trên mặt đất nắm chặt quyền không ngừng run, bên người rơi một túi giấy lớn, một ít rau dưa cùng chai lọ bên trong lăn xuống đi ra.

Tôi nhìn nhìn Augustine, từ trong kết giới ẩn thân đi ra, nhưng ngay lúc tôi đạp bước đầu tiên về phía trước, cái cậu bé kia ngẩng đầu mạnh lên, một đôi mắt màu đỏ thắm như mãnh thú thấy được con mồi nhìn tôi chằm chằm. Lòng vừa thu lại, nhất thời sững sờ ở tại chỗ, ngoại trừ chủ nhân Satan hầu như tôi không sợ trời không sợ đất đối với cặp mắt máu đỏ kia không hề sợ hãi, nhưng dung mạo của nam hài này tôi còn có ấn tượng, chính là ngày hôm trước tôi thiếu chút nữa muốn làm thành con mồi cậu bé có dấu răng kia!

Cậu bé giùng giằng đứng lên, khó khăn muốn đi về phía tôi tấn công. Tôi vươn tay, làm xong chuẩn bị tùy thời mở kết giới, thế nhưng con ngươi của cậu bé đột nhiên kịch liệt co rút lại, hai tay ôm lấy đầu, cao giọng rên rỉ, té quỵ dưới đất.

"... Không! Không nên —— "

Tôi cau mày nhìn, cảm thấy tay của Augustine ở trên vai tôi vỗ một cái. Tôi gật đầu, Augustine cấp tốc tiến lên chế trụ hai tay của hắn, tôi cố sức đẩy ra cái miệng của hắn, hai khỏa răng nanh bên trong đã so với người bình thường dài ra.

"Làm sao bây giờ?" Tôi có chút bất an nhìn Augustine, nam hài này thoạt nhìn đang đứng ở trong quá trình từ nhân loại biến thành, nếu như chỉ là bởi vì bị cắn liền sẽ biến thành như vậy, vậy cô gái kia ngày hôm trước, còn có người khác bị cắn qua chẳng phải là đều...

"Mang về." Augustine nhíu mày, như đinh đóng cột mà nói, "Ở tại chỗ này hắn cũng chỉ sẽ biến thành cái loại hấp huyết quỷ cấp thấp này, sẽ bị giáo đình tiêu diệt, hoặc là bị chúng ta mang đi. Dây thanh người này hoàn hảo, chúng tôi có thể nghe được nhiều thứ hơn, hơn nữa còn không biết có hay không người bị hắn cắn qua cũng sẽ biến thành đồng loại của hắn."

Tôi cắn cắn môi, gật đầu. Hiện tại đã không phải là lo lắng hắn có đúng hay không có người nhà, có thể hay không để cho giáo đình phát hiện hành tung của chúng tôi các loại vấn đề, chủ nhân Satan kỳ vọng chính là đại biểu hắc ám cái loại nguyên thủy này một lần nữa trở về nhân giới, mà cũng không phải nhân giới bị người do hấp huyết quỷ cấp thấp tạo ra đầy rẫy như thế, nếu như đợi đến đầy đường đều là loại buồn nôn này mà nói, tất cả liền đều quá muộn!

"Lúc này thật là có phiền toái." Augustine túm cánh tay của hắn, tôi huy động tay thi triển thuấn di nổi lên. Khi trở lại cổng vào lãnh địa của Weafer, liếc về quân giáo đình ngoài động vẫn còn bận rộn mà nỗ lực tu bổ thánh giá lớn lúc ngày hôm trước bị tôi lần thứ hai phá hư, một trận trào phúng xẹt qua trong lòng.

Lần này thật sự có đại phiền toái, không riêng gì giáo đình, huyết tộc chúng tôi cũng vậy.

←Chương trước: Episode XXVII: ERSATZ←

→Chương sau: Epidose XXIX: EXPLICATION→

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro