Episode XXV Eventfulness (Có nhiều sự kiện quan trọng)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Episode XXV Eventfulness (Có nhiều sự kiện quan trọng)

Editor: Rosaline

Beta: Rosaline

Tổng bộ giáo đình Vatican

"Nghe nói không?"

"Nghe nói, lẽ nào bọn họ bắt đầu trả thù?"

"Thế nhưng tôi luôn cảm thấy chuyện này rất kỳ quặc..."

Nora mặc trường bào trắng noãn của thánh nữ dự khuyết, đi ở trên hành lang. Chung quanh không ngừng có người xúm lại xì xào bàn tán, thoạt nhìn thần sắc rất ngưng trọng. cô hơi nhíu nhíu mày, tiến nhập giáo đình không bao nhiêu ngày, có lẽ là cô quan niệm vào trước là chủ, nhưng giáo đình cho cô ấn tượng là càng ngày càng không xong. Ba hồng y giáo chủ vì vị trí giáo hoàng lục đục với nhau, nhóm người thánh chức này ở sau lưng làm chút chuyện nhận không ra người, ngay cả mấy người thánh nữ dự khuyết cùng mình đồng thời tiếp thu nghi thức kiểm tra khi nhìn đến thánh cường đại như vậy trên người mình cũng bắt đầu đố kị thậm chí xa lánh mình. Nora lắc đầu, lần này lại là có chuyện gì?

Hướng chung quanh nhìn một chút, Nora nghĩ hướng về phía hai người giáo chủ bên trái phía trước hỏi thăm, mới vừa đi lên trước, chỉ nghe phía sau có người kêu tên của cô.

"Nora thánh nữ dự khuyết, Marina đại nhân mời ngài qua."

"Ừ, tôi đã biết, cám ơn ngươi."

Nora cười cười, vén tóc vàng rơi xuống áo choàng, chậm rãi hướng về phía chỗ ở của thánh nữ đi đến. Phía sau truyền đến một ít giọng nhỏ.

"Cái kia chính là thánh nữ dự khuyết mới? Thoạt nhìn lớn lên thật không tệ."

"Nghe nói thánh lực của cô lớn đến kinh người, chỉ bằng ngươi loại này dựa vào quan hệ lăn lộn đi lên giáo chủ, người tôi nhìn cũng sẽ không nhìn một cái."

Ánh mắt của Nora nheo lại một chút khó có thể nhận ra được, tiếp tục làm cái gì cũng không nghe được, tiếp tục hướng về phía mục đích của cô mà đi tới.

"Một ngày tốt lành, Marina đại nhân."

*贵安 đắt án: là một lời chào, tôi chúc bạn mọi điều tốt nhất và chăm sóc.

Nora sau khi hành lễ đi vào phòng, bên trong ngoại trừ Marina, còn có bốn thánh nữ dự khuyết khác. Marina là một là một cô gái hai mươi bốn, năm tuổi, tóc nâu sáng ngời, tướng mạo thanh lệ, khí chất cũng cùng chức thánh nữ vô cùng thích hợp, là một trong số ít người tại giáo đình Nora ôm hảo cảm. Mà đối với bốn thánh nữ dự khuyết khác, Nora biểu hiện ra mỉm cười cùng các cô, nhưng trong lòng lại không chút nào đem các cô coi ra gì, không người nào có thể phủ định thánh lực của cô hà tất sợ các cô? Huống chi lòng của cô đã sớm rơi vào hắc ám, có một thân vương huyết tộc chịu sủng ái của Satan ở sau lưng làm chỗ dựa, cô căn bản không cần đem xa lánh của các cô để vào mắt.

"Mời ngồi, Nora." Marina ý bảo cô đóng cửa lại, "Mời mọi người đến là vì một việc, có lẽ chỉ có chút người đã nghe nói, chuyện này quan hệ đến vinh dự của giáo đình chúng tôi, hy vọng các vị hết sức hiệp trợ. Nhất là cô, Nora hy vọng lực lượng của cô có thể mang đến thắng lợi cho chúng ta."

Tròng mắt màu lam ôn nhu của Marina nhìn Nora, Nora không khỏi cúi thấp đầu xuống, "Dạ, Marina đại nhân."

* * *

Lâu đài Golden-Bat

Bên trong Huyết Giới có rất ít ngày mưa dầm, có lẽ là liên quan đến khi còn nhỏ không cách nào bị ánh mặt trời chiếu, đại bộ phận huyết tộc đều vô cùng thích khí trời có ánh dương quang rực rỡ, tôi mặc dù không có trải qua tuổi nhỏ buồn chán như vậy, nhưng đích xác so với khí trời ẩm ướt, tôi cũng càng thích cảm giác ánh sáng mặt trời ấm áp. Cho nên lúc này nhìn ánh mặt trời sáng rỡ ngoài cửa sổ, tôi hăng hái mà quyết định đem đống văn kiện còn dư lại trên bàn ném cho Roy bọn họ, cùng Augustine hai người tản bộ tới trong vườn hoa hưởng thụ thời gian buổi chiều mỹ hảo.

Một ly trà một khối bánh ga-tô lót bụng, chỗ ngồi của tôi đã từ đối diện Augustine dời đến trong lòng Augustine. Liếm liếm bơ bên mép, tôi một bộ dáng vẻ lười biếng híp mắt, hướng về phía môi Augustine hôn một cái, tiếp theo xoay xoay thắt lưng tìm một vị trí thoải mái ngáp một cái. Loại buổi chiều tốt đẹp này nhất định hẳn là dùng để ngủ trưa, thế nhưng Augustine ôm tôi hình như không cho là như vậy.

"Bảo bối, em như thế liền ngủ?"

"Ừm?" Tôi hơi mở mắt ra, khóe miệng mang theo nụ cười quyến rũ không tự chủ được, đem đầu tựa ở lồng ngực hắn, "Ánh sáng mặt trời tốt như vậy..."

"Em không cảm thấy ngươi rõ ràng là đang dụ dỗ ta sao, vật nhỏ?" Augustine nhéo nhéo mặt của tôi.

"Phải không?" Tôi buồn chán mà nháy mắt mấy cái.

"Nga, chết tiệt, em toàn thân từ đầu đến chân chính là dùng để mê hoặc người!" Augustine vừa mắng, vừa triển khai một đạo kết giới bán kính mười mấy thước. Chỉ chốc lát sau, cúc áo cổ áo tôi đã bị mở ra, môi của Augustine theo yết hầu của tôi trợt đến xương quai xanh của tôi.

"Ừm..."

Biết đâu tựa như Augustine nói như vậy, tôi trời sinh chính là mê hoặc người, bất quá tôi cũng cảm thấy khai quật ra loại bản lãnh này của tôi chính là bản thân Augustine. Tôi câu dẫn người khác là vì lợi dụng, mà câu dẫn Augustine là bởi vì thích cảm giác được hắn ôm thật chặt. Tuy rằng đêm qua tôi lại một lần nữa bị hắn làm đến mất đi tri giác, thế nhưng đợi đến khi tỉnh lại đau nhức trên thân thể mất, cái loại dục vọng nguyên thủy này lại bắt đầu nhún nhảy, hiện tại một kích thích liền thay đổi không cách nào thu thập. Tôi vươn cánh tay ôm hắn, trong cổ họng phát ra thanh âm mị người như thôi tình dược giống như trêu chọc hắn. Áo sơmi bị mở ra, Augustine vừa gặm cắn đầu vai lõa lồ của tôi, đem hô hấp nặng nề thổi tới trên cổ của tôi, vừa không ngừng đùa điểm trước ngực của tôi. Ý niệm nghỉ trưa trong đầu của tôi cũng sớm mất, phối hợp đem chỗ mẫn cảm trước ngực đưa đến trước mặt hắn, thở gấp khiến trong không khí đều tràn đầy nguyên tố ve vãn, ngay tại lúc loại thời điểm hai người đều không thể dừng lại này, một tiếng "Răng rắc" thanh thúy phát ra mà truyền đến trong lỗ tai của tôi và Augustine ——

Kết giới nát.

"... Augustine, ngươi làm cái kết giới gì..."

Trong đôi mắt xanh biếc bảo thạch của Augustine còn nhuộm một chút màu vàng tình dục, cau mày nhìn tay của mình, "Làm sao có thể..."

Tôi hít một hơi, theo phương hướng của Augustine cùng nhau hướng về phía rạn nứt nhìn lại. Hơn mười thước, cái đầu sỏ gây nên kia đang vẻ mặt vô tội đứng, tóc vàng ở dưới ánh sáng mặt trời có vẻ có điểm quá chói mắt, mà trên tay còn lại là một đoản kiếm đen như mực.

"Nga, chủ nhân thân ái của tôi..."

"Theodore!" Tôi hít sâu một hơi, đang muốn không để ý hình tượng tiến lên chửi ầm lên, bị Augustine tay mắt lanh lẹ một tay đè lại, lấy tốc độ nhanh như tia chớp thay tôi sửa sang lại quần áo xốc xếch, "Ngươi thành thật giao phó cho ta ngươi ở nơi này làm cái gì! Ta hy vọng ta có thể nghe được một đáp án hài lòng!"

"Nga, Lăng thân ái của tôi." Chân của Theodore bước ra dừng một chút, bất quá tiếp theo lợi dụng tư thái ung dung thậm chí có chút không kịp chờ đợi đã đi tới, "Tôi chỉ là y theo phân phó của ngươi nghiên cứu cây đoản kiếm này, đang muốn tìm một kết giới thử xem, phía trước lại vừa lúc xuất hiện một..."

"Ý của ngươi là kết giới tôi tạo không đúng chỗ nào sao?" Ánh mắt của Augustine híp một cái, khí thế kia đủ để dọa lui một đại đội thánh kỵ sĩ, thế nhưng hết lần này tới lần khác hù dọa không được cái người làm xáo trộn này.

"Nga, Augustine, ngươi tựa hồ trở nên am hiểu lòng người * đi, đây thật là chuyện tốt, nhất định là công lao của Lăng thân ái của tôi, ừm, nhất định là như vậy."

* thiện giải nhân ý

Theodore như người nhiều chuyện lải nhải khiến cho gân xanh trên trán Augustine bắt đầu nhảy, tiếp theo tôi bị một tay áp đảo trên tay vịn ghế đang ngồi, Augustine bá đạo mà hôn tôi, tựa hồ là đắc ý hướng về phía Theodore biểu đạt hắn vĩnh viễn không có được tôi là tuyệt vời cỡ nào. Tôi thực sự không biết giữa Augustine cùng Theodore lúc nào biến thành loại quan hệ tranh đoạt kẹo của đứa nhỏ này ghê gớm thế này, chẳng qua cắt đứt tình trí của tôi xác thực hẳn là cần phải trả thù Theodore.

"Theo." Sau khi kết thúc cái hôn thật dài, tôi một lần nữa ngồi dậy, ý môi của Augustine chưa thỏa mãn * lại liếm liếm, bày ra nụ cười điềm mỹ.

*ý do vị tẫn

"Vâng, Lăng thân ái của tôi, tôi đang chăm chú lắng nghe đây."

"Phách nhận hẳn là nghiên cứu thật tốt, bất quá ngươi đã tìm không được kết giới dùng thực nghiệm, tôi liền đến giúp ngươi một tay là tốt rồi." Tôi cười đến ngây thơ không gì sánh được, "Meyera."

Meyera ở dưới sự hiệu triệu của tôi đến, nhìn hiện trường, lập tức hiểu hấp huyết quỷ nào đó phải xui xẻo.

"Meyera, thay ta hướng về phía thân vương của Rothschild, Dudley, Bathory cùng Bega Anna truyền tin, nói cho bọn hắn biết hầu tước Essex tộc ta tự nguyện thay bọn họ thanh lý kết giới giáo đình ở cổng vào, ta đã phê chuẩn khẩn cầu của hắn, nếu có chuyện gì trực tiếp tìm hắn phụ trách là được."

Không có bị mắt hí của Augustine dọa lui nửa bước Theodore lúc này lại thua ở dưới nụ cười ngây thơ của tôi, mặt vui cười nhất thời cứng đờ, "Lăng thân ái của tôi, ngươi không cảm thấy độ khó này tựa hồ có chút rất cao...?"

"Cao sao? Meyera, lại thêm một câu, hầu tước Essex của tộc ta là quý tộc thuần huyết ưu tú, hơn nữa hắn là chủ nhân của phách nhận, thỉnh các vị thân vương yên tâm tin tưởng năng lực của hắn."

"Nga, Lăng thân ái của tôi..." Theodore đã đáng thương mà bắt đầu xin tha.

"Meyera, lại thêm một câu..."

"Nga, đừng, đừng, người hầu trung thành của ngươi biết sai..." Theodore nói đột nhiên phanh lại, tròng mắt cảnh giác mà hướng các nơi nhìn một vòng, "Lăng Thân ái, như vậy người hầu trung thành của ngươi đi chấp hành mệnh lệnh của ngươi." Nói xong chớp mắt một cái, cả người đã không thấy.

Tôi đối hành vi của hắn không nghĩ ra, mấy giây sau, trong vườn hoa lại xuất hiện một người.

"Điện hạ, chủ nhân." Roy Băng sơn thờ ơ mà nhìn động tác mập mờ của tôi và Augustine, "Ban nãy hầu tước Essex có hay không đã tới?"

"Theo?" tôi nhìn Roy, không nghĩ ra hắn muốn tìm Theodore làm cái gì.... Nga, tôi nhớ ra rồi, tôi tựa hồ để cho Roy nâng cao sức mạnh của Theodore, Theo đáng thương, tôi cũng biết Roy là một giáo sư ma quỷ, cho nên khi dễ không được ngươi tôi liền đành đi ức hiếp khi dễ Roy đi. "Hắn đã tới, bất quá vừa rồi tôi phái hắn đến... Bathory đi." Tôi cố ý chọn một địa phương cách Weafer rất xa.

"Bathory?" Roy chau mày.

"Không sai, Bathory." Tôi cười hì hì gật đầu, Roy suy tư một hồi, hành lễ xin cáo lui. Bên cạnh gật đầu thấy thế cố nén cười cũng tôi hành lễ, chuẩn bị bị đi chấp hành mệnh lệnh của tôi, bỏ đi một bước lại nghĩ tới cái gì.

"Lăng điện hạ, ban nãy có con dơi thư từ qua lại bay tới, ngài nếu như có rỗi rãnh liền đi xem. Là hầu tước Wright đưa tới."

"Stephen đưa tới? Thụy, đi đem nó kêu đến đi."

Cách đó không xa Thụy câu ở trên người Lodge nghe được lời của tôi, chỉ chốc lát sau liền lĩnh một con dơi màu đen bay trở về.

"Đi phía Bắc Italia, sẽ phát hiện chuyện rất thú vị?" Nghe xong con dơi của truyền lời, tôi nghi ngờ nhìn Augustine nhìn một chút, suy nghĩ vòng vo một hồi, bỗng nhiên cùng liên hệ sự kiện nào đó, hứng thú thoáng cái bị câu lên, "Augustine, chúng ta đi Châu Âu hưởng tuần trăng mật đi, thuận tiện đi xem Judy bọn họ."

"Tuần trăng mật?" Augustine cười ra tiếng, "Nghe tựa hồ sẽ là một tuần trăng mật rất đặc biệt. Được rồi, bất quá ở trước đó, bảo bối, chúng ta hẳn là trước tiên đi giải quyết một cái chuyện quan trọng nào đó." Hắn nói, tay hướng giữa hai chân của tôi bóp một cái, tôi khẽ rên một tiếng, ngã vào trên người hắn, cười híp mắt tùy hắn ôm trở về phòng.

EPOCH THREE

Evil's with the God

←Chương trước: Episode XXIV: ENVIRONS←

→Chương sau: Epidose XXVI: EXTRANEOUSNESS→

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro