Episode XXI Euhemerism (thuyết thần thoại lịch sử*)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Episode XXI Euhemerism (thuyết thần thoại lịch sử*)

*cho là thần thoại có nguồn gốc lịch sử

Editor: Rosaline

Beta: Rosaline


Phòng ở của Weafer ở lâu đài Vatican Pyle đã được Meyera quét dọn qua, trong phòng ngủ không nhiễm một hạt bụi, các loại đồ dùng đều là đẹp đẽ quý giá tối cao, trên tủ thấp ly cao cổ ở dưới ngọn nến chiếu rọi xuống phát sinh sáng bóng kim cương, chăn lụa sa tanh đen phủ đầy lông mềm, còn có huân hương tràn đầy cả phòng, đem bầu không khí càng thêm nhuộm đẫm lãng mạn nồng nặc, chỉ bất quá tôi hiện tại nhưng có chút oán hận những thứ bố trí vô cùng có thể kích thích dục vọng này.

Satan nhìn quanh căn phòng một chút, đi thẳng tới bên giường, đem tôi ném tới trên giường, sau đó mình ngồi ở bên giường, cúi người nâng cằm của tôi.

"Con dơi nhỏ, chúng ta nên từ cái gì bắt đầu đây?"

Mắt màu vàng híp lại thành đường chỉ, lóe lên ánh sáng gian tà. Tôi nhất định là người hầu của chủ nhân Satan, nguyên do trong này tôi đã biết được, nhưng cho dù như vậy, tôi cũng không cách nào khắc phục sợ hãi đối với chủ nhân Satan, sợ hãi này trái lại thành một loại trời sanh, có thể khiến cho tôi ngay cả ý niệm đi tìm phương pháp khắc phục nó trong đầu cũng dần dần nhạt, tựa như chuột thấy mèo vậy, nguồn gốc sợ rằng đã thâm nhập đến trong gen di truyền.

"Ha hả, thoạt nhìn vẫn là sợ ta như vậy." Satan chủ nhân nhìn biểu tình của tôi, nhéo cằm của tôi một chút, "Đã quên lời của Del."

"... Không, không có, Satan chủ nhân..." Tôi nhẹ khẽ lắc đầu, căn dặn của ông cố ngoại tôi tự nhiên không dám quên, nhưng cho dù tôi trong ngày thường có thể ở trước mặt thân vương khác trong Huyết Giới mà đối diện không chút nào nao núng, đối mặt giáo đình, nhưng vừa đến trước mặt chủ nhân Satan, bản năng sợ hãi chung quy chiếm lên trên cùng, lo lắng hãi hùng đến tựa hồ bất luận cái chỗ nhỏ xíu gì cũng có thể xúc phạm cấm kỵ.

Satan câu khóe miệng, ngón tay ở trên cổ của tôi vuốt ve, thật lâu không có lên tiếng. Tôi bất an nhìn hắn, tựa như nai con bị sợ hãi. Rất nhanh ngón tay của hắn cởi cúc áo cổ áo tôi ra, theo cổ áo rộng mở, sờ vào ngực trái của tôi, đùa một hồi, đột nhiên nở nụ cười tà.

"Cũng đúng, dù sao Del cũng không biết ta đến tột cùng ở trên linh hồn của ngươi động tay chân cái gì."

Tôi ngẩn ra, đây là ý gì, chẳng lẽ nói ngoại trừ in lên ấn ký thuộc về chủ nhân ra, còn có cái gì khác...

"Đoán được không sai, con dơi nhỏ." Satan lại cởi mấy cúc áo của tôi, bàn tay to càng thêm tùy ý mà di chuyển kh8ắp nơi, "Biết dáng vẻ của Del lần đầu tiên bị ta triệu kiến sao?"

Tôi lắc đầu.

"Em ấy tuyệt không sợ ta, nói với ta, mạng của em ấy nắm giữ ở trong tay ta, cho nên vô luận em ấy biểu hiện sợ hay không, ta cũng có thể ở trong nháy mắt kết thúc tánh mạng của em ấy, cho nên còn không bằng dựa theo dáng vẻ bình thời hành sự. Rất giống phong cách hành sự của em ấy có đúng hay không? Ta cũng rất vừa ý điểm này của em ấy, bất quá một huyết tộc dĩ nhiên không sợ ta, đây chẳng phải là để cho ta rất mất tôn nghiêm? Cho nên ta lại càng muốn nhìn một chút người thống trị huyết tộc tương lai dáng vẻ sợ như con cừu nhỏ."

Trong mắt vàng hiện ra vui vẻ để cho tôi nhất thời cảm thấy cả người rét run, tôi vẫn cho là sợ hãi của tôi đối với Satan chủ nhân là xuất phát từ ràng buộc quan hệ chủ tớ, chưa từng nghĩ tới sẽ là nguyên nhân khác...

"Con dơi nhỏ, dáng vẻ ngươi run lẩy bẩy quả nhiên rất mê người, bất quá thời gian lâu dài, ta cũng chán ngán, muốn chơi chút mới mẻ."

Không đợi tôi có bất kỳ phản ứng nào, tay của chủ nhân đột nhiên hướng về phía ngực của tôi, tiếp theo tôi cảm thấy có vật gì rành rành mà cắm vào ngực của tôi, ở bên trong trở mình khuấy khuấy. Đau thắt từng đợt đánh vào đầu của tôi, đụng nát lý trí, tôi cố gắng thu mình lại, thoát khỏi bàn tay đang đè lên trái tim tôi, lại bị bàn tay vô hình áp chế không thể động đậy.

"Dừng tay... Dừng tay a!" Tôi cao giọng la lên, mắt phút chốc trở nên vàng óng ánh, đám hư không thật nhỏ nổi lên bên người, bản năng sinh tồn khống chế chúng nó hướng về phía căn nguyên thống khổ tôi bay đi, nhưng sau đó một khắc bị tiêu diệt không còn một mảnh.

"Không tệ con dơi nhỏ, mới tiêu trừ một chút sợ hãi như thế liền dám đối với chủ nhân động thủ? Xem ra chốc lát nữa ngươi phải bồi thường thật tốt a."

Lời nói trầm thấp đập vào đầu óc của tôi, tôi hơi chút thanh tỉnh một chút, ý thức được trước mặt là chủ nhân của tôi, tồn tại chí cao vô thượng trong bóng tối, nhưng mà ngay sau đó, đau đớn lớn hơn lại đánh sâu vào qua đây, như một làn sóng dữ dội đổ ra, đê đập không thủ được rốt cục bị vở tan, ý thức của tôi chìm vào trong một mảnh trống rỗng.

Đợi tôi mở mắt lần nữa, chỉ thấy chủ nhân Satan như trước ngồi ở bên giường, chỉ là trên tay thêm một ly rượu. Tôi xoa xoa con mắt, cố hết sức ngồi xuống, nhẹ nhàng hô hấp, nhìn đồng hồ treo tường một chút mới phát hiện thời gian chỉ bất quá qua mấy phút. Satan nhiều hứng thú nhìn tôi, quơ quơ cái ly trong tay, tính ám chỉ mà hướng tôi nhíu mày.

"Cảm giác thế nào, con dơi nhỏ? Tiêu trừ ấn ký linh hồn không có thể có chuyện dễ dàng như vậy."

Tôi nhìn mắt vàng của hắn, đích xác, cái loại cảm giác không thở nổi biến mất, tôi lần đầu tiên cảm giác được trước mặt là sinh vật giống như tôi, đương nhiên thân là người đứng đầu hắc ám không có giống với một huyết tộc như tôi, nhưng loại bất đồng này lại đã không có cách xa như sơn dương cùng sư tử vậy. Hắn là chủ nhân của tôi, nhưng không hơn, tựa như Theodore là người hầu của tôi, cũng không thường xuyên lấy tôi đùa giỡn?

"Satan chủ nhân..."

Trong tiềm thức vẫn là lưu lại một ít sợ hãi, bất quá về chút phân lượng này đã không cách nào khống chế suy nghĩ của tôi. Tư duy của tôi bắt đầu vận chuyển như thường ngày vậy, nếu Satan chủ nhân đã đáp ứng ông cố ngoại sẽ không chạm tôi, những lời trả lời của Augustine đối với trước hắn cũng thể hiện điểm ấy, như vậy tôi cho dù biểu hiện vô cùng thân thiết tuyệt sẽ không sản sinh cái hậu quả nghiêm trọng gì, dù sao cũng tôi đã bị Augustine bình luận là thấy thuận mắt sẽ câu dẫn, lại nhiều thêm cũng không hề gì, huống hồ mục đích chủ nhân Satan tiêu trừ sợ hãi của tôi, cũng có thể ở chỗ này.

"Nghĩ xong chưa?"

Ý nghĩ trong đầu óc tôi đối với Satan giống như là trong suốt, chỉ thấy hắn một tay nâng má, tay kia nâng ly rượu đem một ngụm rượu đỏ cuối cùng uống cạn, theo cổ tay ưu nhã khẽ lật, ly thủy tinh bị tung một đạo đường vòng cung hoàn mỹ, ở điểm cao nhất đường vòng cung bỗng nhiên một tiếng thanh thúy nghiền nát, cái ly vỡ thành bột phấn cực nhỏ, óng óng ánh ánh một chút mà bay lên trên không trung.

Tôi bỏ giày đi ngồi chồm hỗm đến trên giường, bỏ áo khoác đi, quần áo lót tơ tằm bên trong đã bị giải khai ba cúc áo, một vai cũng đã tuột xuống tới chỗ khuỷu tay. Thời điểm đang bò đến bên người Satan tôi vẫn là do dự một chút, bất quá chỉ là hơi do dự một chút, tôi liền ngồi vào trong ngực của hắn, lộ ra một nụ cười ngọt khả ái.

"Satan chủ nhân —— "

Thanh âm mang theo nũng nịu làm cho Satan híp mắt một cái, một tay nắm lấy thắt lưng của tôi, tay kia đem một vai khác của tôi cũng lộ ra ngoài.

"Nhanh như vậy liền từ con cừu nhỏ biến thành con mèo nhỏ?"

Tay hắn càng không ngừng ở trên lưng của tôi vuốt ve, bất quá tựa hồ không có động tác tiến thêm một bước, lá gan của tôi lại lớn một chút, dựa vào lồng ngực của hắn, trong ngực ấm áp làm cho tôi không tự chủ được muốn càng thêm tới gần hơn nữa.

"Con dơi nhỏ, ngươi rất thoải mái?" Satan nâng đầu của tôi lên, tôi nhìn ánh mắt của hắn, hắn tựa hồ không có dấu hiệu tức giận, liền thản nhiên gật đầu.

"Ngài là chủ nhân của tôi, ở trong lòng chủ nah6 người hầu tự nhiên đều rất thoải mái."

"Mở miệng ra đã nguỵ biện." Hắn lại híp mắt một cái, tôi lần thứ hai thăm dò ánh mắt của hắn, ánh mắt kia thật có chút âm trá, nhưng là tay của hắn cũng không có tiến một bước, tôi hơi suy tư một chút, quyết định nắm lấy cơ hội đưa ra vấn đề của tôi.

"Satan chủ nhân, ... Thần là cái gì? Trên kinh thánh viết đều là chuyện phát sinh qua thật sự sao?"

"Sách đó do nhân loại viết ra ngươi cũng sẽ tin?" Satan hỏi ngược lại, ngón tay thon dài kéo dây lưng của tôi, vói vào trong quần ở trên bụng của tôi đánh vòng, "Hay là nói, lòng của ngươi dĩ nhiên dao động?"

"Tôi làm sao dám..." Giọng của tôi có chút lo lắng không đáng, một phần là bởi vì kỹ thuật khiêu khích thành thạo của Satan đưa qua, một phần khác cũng xuất phát từ chột dạ. Satan chủ nhân đối với tôi là không gì không biết, cho nên tôi cũng không cách nào giấu diếm nghi ngờ trong lòng, bằng không bị nghiêm phạt có lẽ là tôi không cách nào thừa nhận. Tôi nhắm mắt lại, buông lỏng sức nặng dựa vào trên người hắn, "Satan chủ nhân, tôi chẳng bao giờ hoài nghi tới thần thánh của ngài, cũng rất tin hắc ám cuối cùng thống trị tất cả, tôi chỉ là không rõ bản chất của bóng tối, làm người thay mặt trên mặt đất của ngài, lại không rõ ngài hy vọng nhân giới biến thành cái dạng gì..."

Bên mép của Satan như trước lộ vẻ ý cười tà, một giây đồng hồ sau, tay hắn đưa về phía hạ thân của tôi, "Con dơi nhỏ, hắc ám là thế nào ra đời?"

"... Bởi vì có ánh sáng."

"Đúng, thế nhưng nếu như ánh sáng mất, hắc ám lại vẫn tồn tại như cũ, vì sao?"

"Bởi vì... Ừm... Ừm..." Động tác ngón tay của Satan bắt đầu làm cho tôi thở dốc, thân thể phản ứng không ngừng đã quấy rầy tư duy của tôi, ám bởi vì quang mà tồn tại, cũng không sẽ bởi vì quang mà tiêu vong, đây là bởi vì... Bởi vì...

"Ừ... Ừ... A!" Đột nhiên bị dùng sức nắm làm cho tôi kêu thành tiếng, lại đồng thời ở trong mảnh vụn tư duy phát hiện một đáp án, "... Bởi vì... Mọi người đã... Hiểu được ánh sáng cùng bóng tối khác nhau..."

"Tốt, " Satan rất hài lòng mà đem chút chất lỏng dính ngón tay đưa đến bên mép liếm liếm, "Ngươi thật để cho ta thoả mãn, con dơi nhỏ, như vậy ta liền đặc biệt nói cho ngươi, thế giới này đến tột cùng phát sinh qua cái gì —— bất quá đây đương nhiên là phải trả giá."

Hắn kéo tôi mềm nhũn mà tựa ở trong ngực hắn, chợt hôn xuống tới, đồng thời lưu loát mà đem quần áo trên người tôi cởi sạch sẽ, áp ngã xuống giường. Tôi đã quên mất phản kháng, chỉ có số lớn hình ảnh tràn đầy ma vật cùng thiên sứ không ngừng mà tràn vào đầu óc của tôi, chiếm cứ tất cả tư duy tôi...

Thế giới ban đầu, thần nói phải có ánh sáng, vì vậy trên đời có ánh sáng, phân biệt với bóng tối;

Vì vậy thần có cái bóng của mình, thành thần thứ hai, sinh mệnh thứ hai trên đời.

Thần sáng lập thiên đường của bản thân, ở bên trong dựng dục thiên sứ mang cánh;

Cái bóng của thần kiến tạo quốc gia của mình, ở bên trong sinh ra ma vật sừng dài.

Thần nói tất cả phải có quy tắc, các thiên sứ trải qua sinh hoạt yên bình thuần khiết, nghe theo chỉ ý của thần;

Cái bóng của Thần nói tất cả phải tuân theo tự nhiên, vì vậy nhóm ma vật trải qua sinh hoạt phân tranh hoang dâm, tôn trọng sức mạnh của cái bóng của thần.

Quy tắc cùng tự nhiên, cuối cùng có một ngày xảy ra xung đột;

Xung đột này liền phát sinh ở trong thiên giới cùng Ma giới, ở một mảnh chỗ lặng yên không một tiếng động sinh trưởng, tên là nhân giới.

Thần đối với cái bóng nói, nhìn ma vật của ngươi đi, bị ích kỷ cùng dục vọng chinh phục;

Cái bóng đối với thần nói, nhìn thiên sứ của ngươi đi, ngay cả yêu cùng tự do cũng không hiểu được.

Hai bên tranh chấp liên tục, vì vậy thần cùng cái bóng quyết định, đem quyền lựa chọn giao cho sinh mệnh trong nhân giới, liền là nhân loại.

Thần mang thiên sứ thiên sứ tới, mặc áo bào trắng noãn, tề xướng thơ ca tụng thần thánh;

Cái bóng của thần mang ma vật đến, mặc hoa bào ngũ sắc, biểu diễn sức mạnh huyền bí.

Hai bên vốn nên cân sức ngang tài, lại không biết nhân giới sớm có khí tức thiên giới.

Thuỷ tổ nhân loại tên là Adam, cùng với vợ là Eva, hai người lúc đầu là thiên sứ, lại bởi vì ăn vụng thánh quả mà bị đuổi ra thiên giới.

Con cháu của Adam cùng Eva hướng về thiên giới, dẫn dắt nhân loại lựa chọn thiên giới, tiếp thu lễ rửa tội quang minh cùng thập đại điều cấm;

Chỉ có cực ít, hướng về tự nhiên, lựa chọn Ma giới, thu được sức mạnh bóng tối cùng sinh mệnh vĩnh hằng.

Cái bóng của thần cho rằng kết quả bất công, vì vậy thần thu được quyền thống trị nhân giới bỏ qua chiến lợi phẩm.

Thần thối lui ra khỏi đất đai tân sinh, chỉ có người thờ phụng thần tuân theo huấn điều quang minh, một đời lại một đại;

Cái bóng của thần rời khỏi vùng đất mới này, chỉ có người theo đuổi cái bóng của thần thi hành giáo lí bóng tối, một đời lại một đời...

EPOCH THREE

Evil's with the God

←Chương trước: Episode XX: ENTRENCHED←

→Chương sau: Epidose XXII: ERRANCY→

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro