Episode VIII Evocation (Sự gợi nhớ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Episode VIII Evocation (Sự gợi nhớ)

Editor: Rosaline

Beta: Rosaline


Một cánh cửa bị đẩy ra, thẳng đến cánh thứ chín —— cánh cửa vẽ đồ án. Tôi nhớ kỹ tác dụng của câu kia giống như vừng ơi mở ra, trong lòng lại không khỏi cảm thấy kỳ quái. Lần trước lúc tới rõ ràng tổng cộng mở 11 cánh, lần này sao lại thiếu?

(Lần sau lúc tới cũng đừng lại đi lang thang do dự nữa, mỗi lần đều muốn ta phải chờ ngươi đẩy ra cánh cửa dư thừa, ta nhưng là sẽ không nhịn được)

Trong đầu bỗng nhiên xuất hiện câu nói kia của chủ nhân Satan, chẳng lẽ nói chỉ cần tôi đi lang thang do dự, cánh cửa nơi này liền sẽ tự động tăng sao? Nói như vậy, trách không được tôi lần đầu tiên tới lúc đẩy ra càng nhiều cánh cửa hơn.

Ma vật sừng dài thẳng tắp như cũ ở bên kia cánh cửa đứng, tựa hồ biết tôi muốn tới, hoặc là công việc của hắn chính là ở đó bảo vệ. Hắn nhìn thoáng qua Thụy trên vai tôi, tiếp theo hơi khom lưng.

"Bệ hạ ở đại sảnh."

Tuy rằng tôi đã biết được đường, nhưng ma vật này vẫn là không nói tiếng nào ở phía trước dẫn đường. Hành lang dài lê thê có thể làm cho Thụy trên vai tôi có chút bất an, càng không ngừng chuyển đầu nhìn chung quanh.

"Chủ nhân, nơi này là nơi nào?"

"Điện Vạn." Ma vật Phía trước thay ta trả lời cái vấn đề tôi cũng không biết câu trả lời này, "Nơi này là cung điện của người thống trị Ma giới Satan bệ hạ. Điện hạ Weafer, mời người xem quản tốt con dơi của ngài, trên người nó có cái mùi vị làm ma vật hưng phấn."

"Ừm? Ừ, ta hiểu được, ta sẽ." Tôi gật đầu, vừa chiếu cố Thụy không nên đem thánh lực trên thánh giá phát ra.

Trong đại sảnh một mảnh cảnh tượng dâm mỹ như trước, tôi tiến vào là có thể cảm thấy hơn mười ánh mắt lập tức bắt đầu nhìn chòng chọc, chẳng qua cùng lần trước bất đồng, trong bọn họ không có một người dám can đảm tiến lên đây có ý đồ với tôi. Tôi hướng về phía khắp nơi nhìn xung quanh một cái, tiếp theo liền nghe được cái thanh âm từ tính êm tai lại làm ta sợ kia.

"Qua đây, con dơi nhỏ."

Tôi theo phương hướng của thanh âm đi qua hơn mười đàn ma vật vui mừng mua vui, rốt cục đi tới đại sảnh phía trước nhất. Trên mặt đất cao hơn để tháp mềm đẹp đẽ quý giá, trước cửa có một cái thảm đen bóng không biết là da lông của động vật gì, Satan tứ chi thoải mái nằm nghiêng, trên người có chừng một áo choàng tơ tằm màu đen đơn bạc chỉ ở bên hông buộc lại dây lưng, lộ ra lồng ngực cùng chân thon dài, ở phía duới có da lông màu đen làm nền, vốn là da thịt trắng noãn trở nên dị thường mê hoặc. Thế nhưng hắn cũng không có triệu hoán bất luận kẻ nào hầu hạ, chỉ là thưởng thức rượu, ăn hoa quả tươi, không để ý chút nào đến một cặp mắt khát vọng gần đó.

Tôi nhìn ma vật chung quanh, cũng không dám đạp lên bậc cấp, liền ở dưới bậc thang quỳ xuống hành lễ.

"Satan chủ nhân."

"Không nghĩ tới nhanh như vậy liền lại tới, gấp gáp muốn ta sủng hạnh như vậy sao?" Satan dùng giọng nói khinh bạc nói.

"Không... Không phải." Tôi sợ hãi mà lắc đầu, tôi cũng không biết mình vì sao muốn đến, muốn nói đó cũng không phải ta muốn nên mới tới.

"Ha hả." Hắn cười quỷ dị, tay nhẹ vung lên, tôi liền bị một cổ lực vô hình mang theo, thẳng đến tháp mềm của hắn, ngã ở trong ngực hắn. Hắn không nói lời gì chế trụ thắt lưng của ta, kéo qua cằm của ta hôn nồng nhiệt, thẳng đến tôi thở gấp đỏ mặt mới rời khỏi môi của tôi, bất quá cả người vô lực tôi đã không cách nào rời khỏi ngực của hắn.

"Xem đã có phản ứng không phải sao? Có đúng hay không lâu lắm không ai thỏa mãn ngươi, cho nên mới không kịp chờ đợi muốn ta ăn sạch ngươi, hửm?" Ngón tay của hắn vuốt ve mặt của ta, tiếp theo đưa đến trong miệng tôi. Cơ thể của ta như trúng độc gì, không tự chủ được bắt đầu cẩn thận liếm ngón tay.

"Nếu nghĩ như vậy phải, vậy cỡi quần áo."

Thanh âm của hắn mị hoặc tiếp tục ở bên tai tôi đầu độc, tôi bắt tay đưa về phía áo choàng của mình, đang muốn kéo ra, chợt dừng lại. Tôi đang làm cái gì? Rõ ràng không thể như vậy...

"Làm sao vậy?" Thanh âm trầm thấp mang theo chút không vui, tôi đang muốn kinh hãi, thanh âm của Satan lại tà nở nụ cười, "Ở trước mặt nhiều người như vậy xấu hổ sao? Thực sự là con dơi nhỏ khả ái, vậy như ngươi mong muốn."

Hắn ôm ngang tôi đứng lên, mắt màu vàng hướng phía dưới đảo qua, tất cả ma vật nhất thời ngừng chuyện trong tay, hướng về phía hắn đi nhìn chằm chằm.

"Mang tốt thú cưng nhỏ của ngươi." Hắn đối với tôi nói một câu, tôi vội vàng đem Thụy ôm ở trên tay, tiếp theo liền dưới ánh mắt ghen tị của chúng ma vật bị hắn mang về phòng ngủ.

Trong phòng ngủ Không nhiễm một hạt bụi, tôi rất nhanh bị hắn ném lên giường rất lớn, tiếp theo ngón tay hắn khẽ động, Thụy từ trong lòng của ta bị lôi đi ra ngoài, đem nhốt vào một đạo kết giới trong suốt ở trong đầu giường trong góc phòng, tiếp theo chỉ thấy nó yếu ớt mà ngã xuống.

"Thụy! Satan chủ nhân..."

"Là một vật cưng nhỏ trung tâm, thế nhưng ta cũng không muốn nó đã quấy rầy chuyện tốt của chúng ta."

Hắn cũng không vội đến trên giường, chậm rãi từ quầy thấp rót một chén chất lỏng đỏ thẩm nhỏ, giơ lên trước mặt của ta.

"Đây là mị dược ta thích nhất, có thể khiến cho thân thể của ngươi lộ ra dáng vẻ mê người nhất, suy nghĩ lại thời khắc bảo trì thanh tỉnh." Hắn chút nào không kiêng kỵ mà nói cho ta biết trong ly chứa cái gì, "Uống vào, hay là muốn ta đút ngươi, ừ?"

Tôi do dự mà sợ hãi, hắn lại bắt đúng cơ hội, nâng cằm của ta lên, đem cái ly nhắm ngay miệng của tôi mạnh mẽ đổ xuống phía dưới.

"Làm sao? Đã cảm thấy hiệu quả?"

Cơ thể của tôi bắt đầu từ bên trong ra ngoài mà phát nhiệt, cổ họng trở nên khô ráo. Dục vọng trần truồng bắt đầu bay lên, mắt biến thành màu vàng, da bắt đầu nổi lên màu hồng. Ngứa ngấy làm cho tôi cong thân thể lên, ở trên giường hơi ma sát, trong cổ họng thỉnh thoảng nhẹ giọng rên rỉ. Satan cố ý ở trước mặt tôi lộ ra đường cong thân thể nam tính mười phần, tựa ở đầu giường mang theo tiếu ý quan sát tôi.

"Quả nhiên là một vật nhỏ câu người."

Hắn kéo tôi qua, tay tự nhiên vói vào bên trong quần áo của ta, vòng qua vai của tôi, theo sống lưng của tôi một đường xuống. Áo choàng trên thân theo động tác của hắn không ngừng cởi ra, rất nhanh cả thân đều lỏa lồ ở tại trong không khí. Tay hắn thuần thục mà cao siêu vuốt ve tôi, đầu lưỡi liếm xương quai xanh của tôi, cơ thể của tôi khẽ run, càng ngày càng hưng phấn, nhưng cùng lúc đó, ý nghĩ lại như cùng thân thể chia lìa giống nhau, thanh tỉnh mà mà nhìn phản ứng thân thể dâm loạn của mình, một thanh âm trong tiềm thức bắt đầu phóng to, không ngừng mà khuếch trương, không thể, tuyệt đối không thể như vậy...

"Thoải mái sao, con dơi nhỏ của ta?" Satan ở bên tai ta thổi khí, tay dần dần đã mò lấy bụng dưới của ta, một dòng điện theo cái chạm của hắn vọt qua, lập tức phản kháng trong đầu óc cũng càng vang lên.

"... Không nên, xin ngài dừng tay, dừng tay..."

Lời nói thốt ra làm hắn nhíu mày, "Thế nào? Chê kỹ xảo của ta không tốt, không thể thỏa mãn thân thể mẫn cảm mà dâm đãng ngươi đây?"

Tay hắn càng thêm dùng sức xoa bóp da dẻ của tôi, lưu lại từng đạo hồng ấn, cho tôi đau đớn đồng thời nhưng cũng gây cho tôi khoái cảm lớn hơn. Tôi bắt đầu rên rỉ, hắn lại ngừng động tác trong tay, khéo tay vòng qua thắt lưng của ta, ngón tay kia chạm vào khuyên trên đầu vú bên phải tôi, "Hay là nói —— là vì vậy? Nói như vậy đem cái này rút không được sao?"

Không có báo trước, hắn bỗng nhiên cong lên ngón tay hung hăng cố sức. Đau đớn một chút khuếch tán đến toàn thân lại đánh tới ý nghĩ, tôi hô lớn.

"Không nên —— xin không cần... Đây là hắn cho ta..."

(không được lấy xuống, bảo bối, vĩnh viễn! )

Thanh âm từ tính tái hiện trong đầu, phạm vi nhìn của tôi bị nước mắt che mơ, mơ hồ thấy màu đỏ từ ngực chảy xuống.

"Xin không cần lấy đi nó, van cầu ngài, Satan chủ nhân..."

Tôi dựa vào trong lồng ngực hắn, nức nở mà cầu xin. Hắn dùng ngón tay chạm vào trên máu của tôi, đặt ở bên mép liếm, đầy vui thích mà híp mắt.

"Ta cũng không thích trên người đồ đạc của mình có tiêu ký của người khác, bất quá ngươi đã thích nó như thế, ta liền ngoại lệ cho ngươi giữ lại, chỉ bất quá chọc ta không vui thì cái giá là rất nặng, con dơi nhỏ."

Hắn đột nhiên đem tôi đẩy ngã xuống giường, xé dây lưng bên hông tôi ra, tiếp theo áo choàng ngắn bị hắn biến thành lông vũ đen bay đi. Tôi theo bản năng đi che nửa mình dưới, nhưng động tác này lại làm hắn càng thêm không vui.

"Đừng cho là ta cưng chiều ngươi, ngươi có thể muốn làm gì thì làm."

Hắn kéo cao hai tay của tôi, áp lên đỉnh đầu, trong tay biến ra một cái dây thừng, đem hai tay của tôi trói chặt, thắt ở trên cây cột đầu giường.

"Đứa nhỏ hư không nghe lời là sẽ phải chịu trừng phạt, ta cũng không hy vọng ở trên thân thể xinh đẹp như vậy lưu lại cái chỗ thiếu hụt gì." Thanh âm của hắn lại trở nên mềm nhẹ lên, bỏ đi quần áo trên người mình, thân thể hắn cực nóng, "Ngươi sẽ không phản kháng của ta, cũng không dám phản kháng của ta đúng hay không?"

Thân thể giãy dụa trở nên yếu đi, trong đầu óc một ý thức nói cho tôi biết, tôi không thể phản kháng hắn, hắn là chủ nhân của tôi, chủ nhân được định từ lúc sinh ra, cuộc đời của tôi đều phải làm người hầu của hắn nghe theo mệnh lệnh của hắn.

"Đây mới là đứa nhỏ ngoan chứ." Hắn giống như ca ngợi mà hôn tôi một cái, "Như vậy để cho chủ nhân ta xem xét thân thể mỹ lệ con dơi nhỏ của ta thật tốt." Hắn ngồi dậy, đem lót thắt lưng tôi, cầm mắt cá chân đem hai chân tôi kéo ra, "Quả thực rất mỹ lệ, vô luận phía trước hay là phía sau, thật không hổ là thân thể xứng đáng cho người đại diện trên trần thế của ta."

"... Không nên..." Cơ thể của tôi bị hắn nhìn chăm chú, trở nên càng thêm phấn khích, đồng thời trong đầu óc lại bắt đầu có một cái bóng mơ hồ lay động xuất hiện, bên tai hiện ra vài câu vụn vặt, chợt xa chợt gần.

(bảo bối... )

Người nào, cái thanh âm kia là ai!

"Nhìn không ra ngươi hưng phấn như thế sao? Như vậy ngươi tiếp theo nên làm cái gì bây giờ?" Satan nói, dùng đầu gối mình chống đầu gối của tôi, vươn tay tới chỗ tư mật, "Ngay cả xúc cảm đều tốt như thế, đáng tiếc trên mặt đất chỉ cho một người chạm đến, chẳng phải là quá lãng phí?"

Tôi phút chốc mở to hai mắt, chỉ cho một người chạm đến, người kia là...

(không cho phép tên đàn ông khác thấy thân thể trần truồng của em, lại càng không được để cho đàn ông khác chạm chỗ đó em, ngoại trừ ta, hiểu chưa?)

Trong đầu cái thanh âm kia trở nên càng thêm rõ ràng, bá đạo mà dục vọng độc chiếm như vậy, tôi làm sao sẽ quên mất chứ... Ôn nhu chiếm làm của riêng như vậy, làm sao sẽ quên mất chứ...

"Như vậy ta nên thưởng thức con dơi nhỏ của ta thật tốt, thân thể xinh đẹp như vậy, bên trong có phải là giống nhau hay không có thể cho ta thoả mãn?"

"Không nên!" Tôi hoảng sợ hô lên, không thể, cơ thể của tôi là thuộc về người kia, không thể, tuyệt đối không thể lấy...

"Không nên cái gì?" Satan mảy may không thèm nhìn tôi, tách chân tôi, ngón tay chấm vào thuốc mỡ chẳng biết lúc nào biến ảo ra, làm chuẩn bị cuối cùng, "Không muốn bôi trơn sao? Nếu như vậy ta đây cũng không khách khí."

Thuốc mỡ bị hắn ném ra giường, hạ thể to lớn cố tình lắc lư trước mặt tôi. Trong đầu óc cái gì cũng bị mất, chỉ còn lại có sợ hãi. Tôi bắt đầu giãy dụa, kéo kéo sợi dây trói tay tôi, liều mạng nỗ lực thoát khỏi. Tôi không muốn, cho dù là chủ nhân Satan, tôi cũng không cần người khác chiếm tôi. Tôi đã thề, tôi đã thề không cho người đàn ông nào khác chạm tôi, chỉ thuộc về một mình hắn. Hắn cũng đã thề chỉ thích một mình tôi, tôi là bạn đời duy nhất của hắn. Tôi tại sao có thể phản bội hắn, cho dù là mệnh lệnh của chủ nhân Satan, tôi cũng không nguyện phản bội hắn. Là hắn cho tất cả, sinh hoạt, yêu mến, địa vị, tôi làm sao sẽ quên chứ, cặp mắt bảo thạch xanh biếc kia, ánh mắt cưng chiều, lồng ngực kiên cố, bất cứ lúc nào đều cưng chìu tôi che chở tôi yêu người bạn đời là tôi, tôi làm sao sẽ quên chứ!

"Đừng, Augustine —— "

Vật thể cực nóng đã chỉa vào trước cửa vào thân thể ta, tôi dùng hết tất cả khí lực la lên, nước mắt không ngừng mà chảy xuôi, biết rõ Augustine không có khả năng tới nơi này, cho dù tới cũng không cách nào ngỗ nghịch chủ nhân Satan, lại như cũ la lên.

"Augustine —— "

"Ngươi chẳng lẽ không biết phản kháng sẽ tăng thêm ham muốn chiếm làm của riêng của đàn ông sao? Về phần nước mắt, sẽ chỉ làm ngươi có vẻ càng thêm quyến rũ động lòng người." Satan cười xấu xa, chăm chú đè hai chân của tôi xuống, đang chuẩn bị động thân, bỗng nhiên, cửa phòng ngủ mở ra.

"Satan, ta đã trở về."

←Chương trước: Episode VII: EARRING←

→Chương sau: Epidose IX: EDIFICATION→

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro