Tìm hiểu
Bữa sáng hôm nay thật lạ đối với cả Lucius và Harry . Ngay khi họ ngồi xuống , một gia tinh nhà xuất hiện và cười toe toét . Cô yêu tinh nhỏ này tự giới thiệu mình là Livvy , chất đầy bàn với bánh mì nướng , bánh quế , thịt xông khói , nấm chiên tất cả những gì Lucius có thể tưởng tượng sẽ ăn vào bữa sáng . Miệng hắn ứa nước khi Harry cảm ơn Livvy , người đã biến mất với một tiếng bật nhẹ .
"Lucius?" Harry hỏi khi quý ngài bạch kim không cử động .
" Ồ, ừm ... chỉ là ... " Lucius đỏ mặt và Harry cười khúc khích . Cậu thiếu niên đứng dậy và bắt đầu chất một chiếc đĩa cao với thức ăn .
" Anh không thích ăn gì ? " Harry hỏi.
" Ta không thích trứng và cà chua " Lucius thừa nhận .
Harry gật đầu và lấy một ít bánh mì nướng , thịt xông khói và bánh quế . Cậu thêm sữa chua khi Lucius gật đầu đồng ý và đặt một phần trước mặt hắn . Lucius bắt đầu ăn đĩa của mình khi Harry tự lấy bữa sáng .
" Nồi-hum , Harry ? "
" Mm , sao vậy ? " Harry nói, không nhìn lên.
" Tại sao em lại phục vụ bữa sáng cho ta ? "
Harry chớp mắt và nhìn lên, như thể cậu vừa nhận ra mình đã làm gì. "Ồ ..." cậu nói và mặt bắt đầu đỏ lên. " Em ... em không biết "
Lucius mỉm cười với màu sắc trên khuôn mặt người bạn đời của mình . "Thành thật mà nói tôi không phiền , Harry."
" Em không biết tại sao em lại làm như vậy " Harry nói " Nó chỉ ... có vẻ là một ý kiến hay "
" Well , là người phục tùng trong mối quan hệ của chúng ta , đó là điều để em muốn chăm sóc gia đình của mình " Harry nghiêng đầu và Lucius tiếp tục . " Bạn đời của Veela phục tùng là tất cả về gia đình ; bảo vệ trẻ của họ , người bạn đời của họ và đảm bảo mọi người đều hạnh phúc . Em sẽ phải bảo vệ bản thân và Draco một cách quyết liệt , điều đó bao gồm cả việc đảm bảo rằng chúng ta có một bữa ăn thật tốt . Công việc của tôi là kiếm sống và chu cấp cho gia đình "
" Vậy em giống một người ... mẹ ? " Harry hỏi.
" Đúng , ta cho là vậy " Lucius gật đầu . Khi hắn nhìn thấy vẻ mặt của Harry , hắn nói tiếp " Harry, trở thành người phục tùng không phải là một điều xấu . Mọi người nghĩ rằng điều đó có nghĩa là em yếu đuối và chỉ làm theo những gì tôi nói nhưng nó không đúng . Đó là rất nhiều công việc chăm sóc một gia đình và giữ mọi người liên kết lại với nhau . Em là người duy nhất có thể giúp tôi bình tĩnh nếu tôi tức giận . Em là người duy nhất tôi sẽ lắng nghe và tin tưởng mà không nghi ngờ gì "
" Vậy ... em là một nửa mạnh mẽ hơn cả anh à ? " Harry cười toe toét.
Lucius nói thêm " Ta không nói điều đó , cậu Potter "
" Chỉ cần thừa nhận nó thôi " Harry trêu chọc " Em là bộ não trong mối quan hệ này đấy "
Lucius đảo mắt và bắt đầu ăn .
"A , Lucius thống trị kém , cần phải nghe lời một đứa trẻ mười tám tuổi " Harry cười toe toét .
" Câm miệng "
" Ồ " Harry nói và Lucius không thể không cười " Ha , em đã khiến anh cười vui vẻ thế kia mà "
Lucius lắc đầu nhưng vẫn mỉm cười khi họ ăn .
***
Họ dành cả buổi sáng chỉ để nói chuyện và âu yếm nhau trên ghế sofa . Lúc đầu , cả hai ngồi trên những chiếc ghế bành riêng biệt , sau đó lại xoay chuyển một cách vụng về và cố gắng bắt đầu một cuộc trò chuyện . Cuối cùng thì Harry cũng kéo Lucius đến ghế sa lông của mình và bắt hắn ngồi xuống . Cậu rúc vào người đàn ông lớn tuổi hơn , gục đầu vào ngực hắn . Lucius do dự trước khi choàng một tay qua cậu thiếu niên , thì thầm mãn nguyện .
Sau đó, các cuộc trò chuyện diễn ra dễ dàng .
Họ thảo luận về sách và âm nhạc , cuộc sống học đường và gia đình . Lucius đã biết thêm một chút về Harry ; môn học yêu thích của cậu , những cuốn sách yêu thích , việc cậu yêu Quidditch đến mức nào và sự tôn trọng của cậu dành cho Sirius lẫn Remus , Hermione và Ron . Ron có vẻ là một chủ đề nhức nhối đối với cậu thiếu niên nhà Gryffindor trong lòng hắn , người đã không thể nghe được bắt kỳ tin tức gì từ bạn của mình kể từ ngày hôm trước .
" Sẽ ổn thôi " Lucius nói . Harry càu nhàu " Cậu ta sẽ đến xung quanh đây , Harry " Harry đã kể cho hắn nghe về cuộc phiêu lưu của họ một cách sâu sắc về hòn đá phù thủy , phòng chứa bí mật, tiết lộ rằng Pettigrew là một tên khốn , Harry cảm thấy như thế nào trong Giải đấu Triwizard và tất cả về cuộc săn lùng linh tinh " Cậu ấy là bạn thân nhất của em " Lucius nói .
" Cậu ấy đang làm điều này tệ hơn " Harry lầm bầm " Khi em nói với Hermione rằng em cảm thấy thế nào , cô ấy đã lao mình vào thư viện để nghiên cứu về nó . Mãi cho đến khi cô ấy nói chuyện với Draco , chúng em mới biết em là bạn đời của anh . Cô ấy đã hoàn toàn chấp nhận nó , cô ấy đã đọc tất cả về liên kết của veela và biết rằng anh sẽ không bao giờ làm tổn thương em "
Cậu thở dài .
"Nhưng Ron ... em đã nói với cậu ấy khoảng một tuần trước và cậu ấy đã bỏ đi . Cậu ta hét lên rằng chắc anh đã bỏ bùa em trong trận chiến . Hermione chỉ ra rằng anh không có đũa phép nhưng cậu ấy sẽ không nghe "
"Đó là mối thù giữa nhà Weasley và gia đình ta " Lucius nói " Nó có từ nhiều thế hệ trước , ta thậm chí không biết nó nói về cái gì "
" Anh và gia đình Weasley ghét nhau mà không thể nhớ tại sao ? " Harry hỏi.
Lucius vặn vẹo " Đó không phải là lỗi của ta , Arthur Weasley luôn là một tên khốn đối với ta ở trường học . Hắn vào Hogwart trước ta vài năm và không bao giờ lãng phí cơ hội để đổ tội ta "
" Thực sự là ông Weasley đã từng đánh lừa anh sao ? " Harry nói " Well , anh và ông ấy đã có một cuộc chiến trong hiệu sách năm thứ hai của em "
Lucius cười và xoa má " Cuốn sách đó rất đau "
Harry cười khúc khích và ngả người xuống , vòng tay qua eo Lucius "Hai người đều là những kẻ ngốc "
" Còn em và Draco ? "
" Còn chung em thì sao ? "
" Hai đứa em luôn tranh cãi và đánh nhau "
" Cậu ấy đã bắt đầu nó , cậu ấy đã cố ăn trộm đồ ngọt của em " khi Lucius tò mò nhìn cậu , Harry giải thích về việc Draco , Crabbe và Goyle cố gắng ăn trộm đồ ngọt của cậu và Ron trên tàu tốc hành Hogwarts .
Lucius nói kèm theo " Đó là con trai đó của ta "
"Của chúng ta " Harry sửa lại " Có lẽ em nên hạ gục cậu ta "
" Nó đã mười tám tuổi rồi " Lucius nói với một nụ cười tự mãn.
" Hừm ... cắt tiền tiêu vặt của nó đi "
Lucius cười khúc khích. " Hãy nói với nó điều đó trước mặt ta "
Harry cười toe toét và cọ má mình vào ngực Lucius , người đàn ông lớn tuổi đặt lên tóc cậu một nụ hôn .
" Ta có thể hỏi tại sao tóc em luôn trông như thể em vừa bước xuống một cây chổi sau trận Quidditch không ? "
" Là lỗi của bố em " Harry nói và vò đầu bứt tóc " Vì đã đưa cho em mái tóc tinh thần của ông ấy , cái đầu tổ quạ này "
" Mm , ta nhớ hắn ta luôn làm rối tóc của mình khi còn đi học " Lucius trầm ngâm.
" Anh có nhớ cha em không ? "Harry hỏi .
Lucius gật đầu " Cậu ta bắt đầu học khi ta đang ở năm thứ năm . Hắn và Sirius Black giống như anh em sinh đôi vậy , cùng tham gia Quidditch . Và Lupin , cậu ta luôn dõi theo họ trong khi vừa chúi mũi vào cuốn sách " Harry cười khúc khích. " Ông ấy chơi đẹp hơn họ , Lupin ấy . Em cũng không nói cha và cha đỡ đầu là xấu xa, họ chỉ là ... những đứa trẻ ngu ngốc thực sự . Tuy họ đã trưởng thành hơn rất nhiều khi lớn lên nhưng em nghĩ đó là nhờ công lao của mẹ em "
" Mẹ , Severus nói bà ấy là người có ảnh hưởng tốt với mọi người " Harry nói.
" Em đã nói chuyện với Severus ? "
Harry gật đầu và nói " Kể từ sau cuộc chiến , cả hai đã xích lại gần nhau hơn . Ý em là , cả hai người sẽ không bao giờ là người bạn hay bắt kể thứ gì tốt nhất , nhưng ông ấy đã dành nửa cuộc đời và tất cả chỉ để bảo vệ em , tất cả vì ông ấy yêu mẹ em . Phải , ông ấy hơi ngỗ ngược , nhưng em không thể trách ông sau cách cha em đối xử với ông ấy ở trường "
" Đó là một cách rất trưởng thành để nhìn nhận nó "
" Em đã là một người rất trưởng thành rồi nhé " Harry cười .
" Mm " Lucius thì thầm , đưa tay vuốt dọc bên hông Harry . Cậu thiếu niên rùng mình trước khi hắng giọng .
" Lucius ... "
" Sao ? "
" Chúng ta đang đợi, nhớ không ? "
" Ta không thể chạm vào em mà em lại không nghĩ rằng ta muốn quan hệ tình dục ? " Lucius hỏi.
Harry nhếch mép. " Có vẻ như anh không " cậu trêu chọc.
Lucius mỉm cười. " Tuyệt vời như khi ta tìm thấy cơ thể của em dưới lớp áo đó ... " ánh nhìn hắn đi theo và quét mắt xuống Harry , khiến cậu thiếu niên lại rùng mình "... Ta có thể đánh giá cao cái khung cảnh tuyệt vời đó mà không cần đụng chạm nó "
" Chắc chắn rồi " Harry nói nhưng vẫn nằm xuống , để những ngón tay mảnh khảnh của Lucius lần xuống áo sơ mi của mình . Cuối cùng hắn cũng tiến đến tóc của Harry , cào qua những lọn tóc rối bù " Mm , em đang cảm thấy tốt " Harry gầm gừ và ngọ nguậy một chút .
" Ồ , hóa ra ta có những ngón tay ma thuật " Lucius nói .
Harry đảo mắt " Anh phải làm rối tung khoảnh khắc với bản ngã của anh à"
" Bản ngã của ta cần được vuốt ve "
" Và em sẽ tát nó nếu nó không bình tĩnh lại "
Lucius cười khúc khích và bắt đầu nhào vào gáy Harry . Cậu chàng nhà Gryffindor rên rỉ và duỗi ra , đặt lưng dọc theo chân Lucius . Hắn mỉm cười. " Em giống như một con mèo "
" Meow " Harry lầm bầm .
" Đừng ngủ quên đấy " Lucius nói vài phút sau khi hơi thở của Harry dồn dập .
" Không ... ngủ gật ... " Harry lầm bầm , ngáp dài .
" Tất nhiên là không rồi " Lucius nói . Vài giây sau Harry lại ngáy và Lucius cười khúc khích .
***
Harry thức giấc với một tiếng hét , ngồi thẳng lưng trên ghế sofa và nhìn chằm chằm xung quanh . Cậu vén mái tóc ẩm ướt khỏi vầng trán đẫm mồ hôi khi Lucius trở vào phòng khách .
" Harry ? Chuyện gì vậy ? "
Hắn nặng nề ngồi xuống và kéo Harry lại gần , ôm lấy khuôn mặt của cậu thiếu niên và tìm kiếm đôi mắt của cậu , cố gắng tìm ra điều gì không ổn .
" X-xin lỗi " Harry thở gấp , cố gắng kiểm soát hơi thở của mình " Em gặp ác mộng "
Lucius cau mày " Em gặp ác mộng ? "
Harry gật đầu và nói " Em đã gặp rất nhiều ác mộng ; từ chiến tranh và từ cảnh Voldemort giết cha mẹ em " Lucius cau mày sâu hơn . " Em thấy mình sống lại cảnh mẹ em la hét , và cha bảo mẹ hãy chạy cùng em " Harry thừa nhận " Và Pettigrew giết Cedric Diggory , cảnh Voldemort tra tấn mọi người " cậu hít một hơi thật sâu và rùng mình " Xin lỗi , em thường mất một phút để kiểm soát bản thân "
" Đừng xin lỗi vì điều đó em yêu " Lucius nói " Ta cũng gặp ác mộng " Harry ngước nhìn hắn " Chúa Tể Hắc Ám đã tra tấn Draco một lần " Lucius nhẹ nhàng nói. " Ở Azkaban , các giám ngục đã khiến ta phải chết đi sống lại nó nhiều lần " hắn rùng mình và ướt đẫm môi " Ta không đủ mạnh mẽ để bảo vệ con trai mình và- "
" Suỵt " Harry nói khi thấy Lucius sắp bắt đầu tự trách mình " Voldemort có khả năng khiến những người đàn ông tuyệt vời phải quỳ gối . Đó không phải lỗi của anh "
" Ta nên ngăn hắn lại " Lucius nói .
" Và anh đã làm , cuối cùng anh đã bảo vệ Draco " Harry nói " Đừng bao giờ xin lỗi vì đã sợ hãi Voldemort , Lucius "
Lucius nhắm mắt và Harry ôm hắn , kéo người bạn đời xuống để họ nằm cạnh nhau trên ghế sofa .
" Ta xin lỗi " Lucius thì thầm " Ta nên an ủi em "
" Đúng vậy " Harry nói và đưa tay vuốt tóc Lucius " Bằng cách thừa nhận rằng anh cũng phải chịu đựng những cơn ác mộng , điều đó khiến em cảm thấy tốt hơn "
" Thật không ? "
Harry gật đầu. " Vâng . Nó cho thấy em không phải là người duy nhất gặp vấn đề "
Lucius mỉm cười " Mọi người đều có vấn đề của riêng mình , Harry "
" Nhưng em có nhiều hơn so với hầu hết mọi người "
" Em có thể chia sẻ chúng với ta " Lucius nói " Ta sẽ không bao giờ phán xét em "
" Mm " Harry thì thầm và rúc vào người đàn ông bạch kim . Lucius vòng tay qua người thiếu niên và cậu thở dài hài lòng " Vị trí yêu thích của em " cậu lầm bầm .
Lucius mỉm cười .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro