Chương 5.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi chiều, trước khi ra về, cô lăng trì Lục Trình Dận đến mức đầu hắn chịu không nổi muốn mọc lên hai cái bánh bao thì cô mới chịu rời đi.

Nếu ánh mắt của cô có thể giết người thì xin thưa, Lục Trình Dận đã nhừ như cháo rồi.

Buổi trưa trong lúc ăn cơm, cũng may đồng nghiệp thấy cô uất ức nhiều như thế, cho cô một mảng thịt sườn nướng của cô ấy cô mới có thể lấy lại tinh thần....

----------------------

Bình thường, Lão mẹ ít quan tâm đến việc cô có bạn trai lắm, mà cô cũng lười yêu đương, mỗi ngày được nhìn mỹ nam công thụ, đối với hủ nữ như cô đã là vui rồi.

Xem " nam thừn " cũng giống như bị tiêm máu gà vậy, càng xem càng cảm thấy phấn chấn.

Hôm nay lão mẹ đánh mạt chượt trở về, vừa thấy cô ôm bát cơm thật to đang hí hoáy ăn thì kéo cô lại, giọng quở trách:" Đào Đào, con gái con lứa, ngồi ăn cho ý tứ một chút ".

Mạch Vy bị bà đánh vào chân một cái, nghe bà nhắc đến thục nữ nhìn lão mẹ như người xa lạ.

" bình thường mẹ có bảo con như này nọ gì đâu, sao hôm nay lại...".

Lão mẹ đánh cô:" lại lại cái gì, mày cũng lớn rồi, cứ nếu như thế thì đến cả bạn trai còn không thể có nữa ".

Mạch Vy cả ngày đều bị Lục Trình Dận càm ràm, trở về lại nghe lão mẹ nói này nọ, cả người sắp bốc hỏa, nhưng cô suy nghĩ... lão mẹ nói cũng không sai đi...

Nhưng mà...

" mẹ, ở nhà cho con thoải mái một chút đi mà~~ ".

Theo quan điểm của cô, ăn ở nhà và ở ngoài ý tứ sẽ khác nhau, ở đây chỉ có lão mẹ thì thục nữ cho ai xem.

Lão mẹ lại đánh cô.... đánh xong thì ngồi xuống bên cạnh cô vuốt đầu cô... cười " hòa ái", làm Mạch Vy toát mồ hôi, nghiêm túc load độ nguy hiểm và âm mưu của lão mẹ....

Tự nhiên lại dịu dàng như thế....

Chắc chắn là có chuyện, mà chuyện này 100% liên quan đến cô.

Chưa load xong độ nguy hiểm, Mạch Vy nghe lão mẹ nói.

" không cần nói nhiều nữa, Đào Đào à, tuần sau con chuẩn bị đi xem mắt với mẹ ".

Quả nhiên..... lại có chuyện...

Khoan... cái gì chứ, xem mắt á?.

Mạch Vy mắc nghẹn ho khự khự... ánh mắt trăn trối nhìn lão mẹ.

Đừng có đùa chứ, như thế không vui chút nào~.

Lão mẹ của cô lúc này tươi cười:" Đào Đào à, thằng bé này tốt lắm, cũng đã 29 rồi vẫn chưa có bạn gái, mặt lại đẹp, gia cảnh cũng tốt, vả lại người ta làm bác sĩ của một bệnh viện lớn đó, con cũng là y tá còn gì, nghề nghiệp rất hợp".

Hình như cô cảm thấy có gì đó sai sai.... Mạch Vy liền mở não ra vận hành...sau đó như suy nghĩ được cái gì mới bĩa môi...

( ○ ^ ○|||| )
Lừa ai... cái gì cũng tốt lại không có bạn gái sao?, cô nghĩ thầm, nếu là người tốt, bọn con gái chắc chắn đã hốt mất tay trên rồi còn đâu, cô ế là cũng bởi vì lý do này... trai tốt thời buổi này đều có bạn gái, chỉ còn một đám xấu xa để cho cô làm gì chứ~~ cô cũng không thích đầu minh xanh lè hay nhiều sừng quá đâu.

( ý Mạch Vy muốn nói là mấy thanh niên chân đạp nhiều thuyền, tay cầm cả nắm ý)

Mạch Vy co rút khóe miệng, gạt bát cơm sang một bên, mặc kệ khóe miệng còn dính hạt cơm mà kéo lão mẹ qua tán dóc:" mẹ à, mẹ nhìn xem người ta gia cảnh tốt đến như vậy, 29 tuổi rồi mà còn không có bạn gái thì có kì cục quá không, theo con, rất có thể có ba lý do, một là tính cách anh ta không ra gì, còn hai là mắt anh ta quá cao, mẹ nghĩ anh ta sẽ nhắm trúng con sao, ba là có khả năng anh ta thích đàn ông, người như vậy mẹ còn muốn con đi xem mắt".

Cô lại bị cốc đầu, hai mắt chảy nước mắt như muối cả một vựa cá nhìn lão mẹ.
" nói bậy cái gì mà thích đàn ông chứ...nhưng mà... hai ý trên con nói nghe cũng đúng...".

Nếu mọi thứ đều tốt, thì ai mà bỏ qua cho anh ta cơ chứ, nếu là trai tốt sẽ không tới phiên cô đâu....

Lão mẹ lần này lâm vào trầm tư, Mạch Vy tưởng là đã cảm hóa được bà xong, vui vẻ ăn cơm thì lại muốn phụt cơm lần nữa.

" mặc kệ, mặc Kệ, chỉ là đi tìm hiểu xem sao chứ không bắt mày cưới gấp, lo cái gì?... tuần sau nhất định phải đi với mẹ mày nghe rõ chưa... mày đã 25 tuổi rồi đấy".

Lão mẹ nói xong xách túi lên lầu.

Không nhắc thì cô cũng đâu có quên cô 25 tuổi rồi đâu.... haizzzz.....

Mạch Vy kể chuyện này cho đám bạn " khốn nợn " nghe, tụi nó lúc này còn kinh động hơn cả cô.

Đứa A nói:" trên đời, nghề nghiệp dễ ngoại tình nhất, một là bác sĩ, hai là quân nhân, còn ba là tài xế, Đào Đào lần này nguy rồi ".

( mấy nghề nghiệp xã hội này tiếp xúc rất nhiều người và điều đi nhiều nơi, đại loại là vậy, ta chỉ thu thập chứng cứ từ lời nói của bọn con gái trong cuộc sống thôi chứ ta không biết đến cái này, khi hỏi con gái, hầu hết ta đều nhận được kết quả tương tự như thế này.
Còn riêng ta thì.... haizz ta không biết đâu... ta là cẩu độc thân mà😭).

Đứa B nói:" tao muốn cười quá đi".

Đứa C thì nhíu mày:" không được, lỡ may mày cưới hắn ta, tối về nhà, hắn sẽ dùng kim tiêm đâm mày chết mất, mày cũng biết, bác sĩ đều thường hay biến thái lắm ".

Mạch Vy nghẹn họng....chỉ là mới định đi xem mắt thôi mà, tại sao qua miệng tụi nó cô như thể chuẩn bị cưới luôn rồi....

😑😑😑😑😑.

Mạch Vy càng nghe tụi nó nói càng thấy hoảng, dứt khoát tắt đi QQ rồi đi tìm chu công cho hạnh phúc.... nghĩ nữa sẽ đau đầu lắm đó.

( chu công: thần ngủ ).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro