Ngoại truyện: Ngày thường của Sakayanagi Arisu - Phía sau bài thi cuối kỳ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bao nhiêu lần mình mơ thấy nó rồi nhỉ. Cái sân khấu diễn ra tại lễ hội thao ấy. Không rõ đã là lần thứ mấy rồi nữa.

Phần lớn thời gian nhàm chán kéo dài vô tận đã hoàn toàn biến mất khỏi những giấc mơ của tôi. Chỉ vì 1 hành động thôi - hành động duy nhất ở trò chạy tiếp sức, cũng là sự kiện cuối cùng của lễ hội thao, từ từ chậm rãi nhưng lặp lại vô tận trong mỗi giấc mơ của tôi.

Tôi tiếp tục có những giấc mơ tương tự, có lẽ là vì tôi muốn thấy nó lại lần nữa. Hoặc tôi tin là tôi cần điều đó. Ngoài ra không còn lý do nào nữa. Có lẽ là vì cái khoảng khắc đó đã in đậm trong tâm trí tôi rồi.

Cậu ta ngang tài ngang sức với Hội trưởng Hội học sinh Horikita-san ....không, theo như tôi thấy, đó phải là trận chiến một chiều. Từ cái giây phút tôi nhìn thấy hình bóng ấy, sự nhàm chán kéo dài ngày qua ngày đã đổi thay, cứ như tôi đang chờ ngày lời hứa ấy nở hoa vậy.

Cả ngôi trường giờ đây xoay quanh lớp D, xoay quanh người con trai tên là Ayanokouji-kun ấy. Hình bóng ấy tràn ngập tâm trí tôi, không còn gì khác cả.

Tôi nhè nhẹ mở đôi mắt mình.

Bình tĩnh lại nào, hơi thở nhẹ nhõm. Đã xế chiều, hoàng hôn đang dần buông xuống.

Có vẻ như tôi đã ngủ quên ở cái nơi hoang vu này.

"Mình thực sự khao khát có được người con trai ấy."

Tôi lúc nào cũng luôn nghĩ về Ayanokouji-kun như 1 thiếu nữ đang yêu vậy.

Cần gì phải quan tâm tới lí do tại sao cậu ta lại ở lớp D.

Miễn là cậu ấy còn ở trường, còn là đối thủ của tôi, vậy thôi cũng mãn nguyện rồi.

Kì diệu quá. Không, đây là phép màu mà Chúa ban mới đúng .

"Hehe"

"Cậu thực sự có thể ngủ ở 1 nơi thế này luôn!!"

Người vừa cất tiếng bất ngờ bên cạnh tôi là Masumi-san từ lớp A.

Nhìn cái bộ dạng khoanh 2 tay đấy, có vẻ đang bất bình gì đây.

"Hay là cậu cũng ngủ 1 giấc đi? Ấm cực."

"Giờ không phải lúc ngủ đâu. Nhìn gì tôi đấy? Tôi muốn về sớm."

Cô nàng này vẫn luôn thiếu kiên nhẫn. Cô ấy mà học được cách tận hưởng bầu không khí thì tốt biết mấy.

Có vẻ nếu tôi còn nhây thêm chút nữa, cô ấy sẽ bỏ về lập tức luôn, nên tôi vào thẳng vấn đề.

"Kì thi cuối kì sắp diễn ra rồi đấy, cậu ôn tập kỹ chưa?"

"Tôi ôn kỹ rồi. Trung bình chắc tôi khoảng 60-70 điểm."

"Nếu không phiền thì tớ có thể gia sư cho cậu đấy. Chỉ một mình cậu thôi."

"Đừng có đùa nữa."

Tôi đang nghiêm túc mà, nhưng Masumi-san bị sốc khi trán cô nàng khắc lên 2 chữ kinh tởm.

"Cậu không cần khoe khoang trình độ của mình đâu. Nếu chỉ có thể thì tôi về đây."

"Tình hình trong lớp sau giờ học thế nào?"

"Chuyện gì à? Bình thường thôi. Không phải lớp mình chuẩn bị cho kì thi này từ rất sớm rồi à?"

"Còn họ thì sao?"

"Bên phe phái Katsuragi à? Họ liên tục phàn nàn về chiến lược chống lại lớp B. Mà cậu cũng nhận thức được điều này rồi còn gì. Nếu cậu hỏi tôi thì, tôi cũng nghĩ rằng chọn lớp D hoặc lớp C sẽ tốt hơn."

Lại cái bộ mặt cau có đấy. Có vẻ cô ta cũng nghi ngờ về kế hoặc nhắm trực tiếp tới lớp B .

"Nếu ta thua trực tiếp cuộc đối đầu này nữa, họ gần như sẽ bắt kịp điểm số lớp A đấy."

"Cậu không cần phải lo lắng đâu. Miễn là không thể vượt mặt điểm lớp ta, thì họ vẫn chưa phải mối đe dọa. Con người là thứ sinh vật, miễn là con hy vọng, sẽ cố gắng bám lấy nó. Nghĩ mà xem, nếu bọn họ mà không cố gắng hết sức thì cái trường này sẽ chán đến chết mất."

Nói đúng ra thì kể cả họ vượt qua cũng chẳng sao. Tuy nhiên mấy lời đó sẽ ám ảnh tâm trí Masumi-san mất, nên tôi không nói thành lời.

Xét cho cùng thì không chỉ Masumi-san, ai ai trong lớp A cũng muốn giữ vị trí của mình .

"Tôi vẫn không thể hiểu được. Cái gì mà nhàm chán với thú vị? Ưu tiên bây giờ phải là giữ vị trí lớp A chứ. Cho đến giờ mấy việc cậu làm toàn là quấy nhiễu phe Katsuragi, những người không cùng quan điểm với cậu, và dấy lên cuộc chiến tranh nội bộ. Nhưng kết thúc rồi. Cậu thắng cuộc chiến bè phái rồi. Giờ phải là lúc hợp tác chứ."

Lần đầu gặp nhau, Masumi-san không cởi mở thế này. Giờ cô ấy thú vị hơn rồi đấy.

Dù tôi không ghét cái thái độ kiêu ngạo trước đây, nhưng với tư cách là bạn, thế này đúng là tốt hơn nhỉ.

"Hợp tác với Katsuragi-san à, cũng đến lúc rồi nhỉ."

Miễn là chiến lược phòng thủ và lãng tránh được thiết lập ở lớp A, thì sẽ có nhân lực cho những việc còn lại à.

Nếu vậy chắc là cũng nên đặt 1 vài vị trí quan sát lớp B nhỉ .

"Sao tôi lúc nào cũng dính tới mấy thứ kiểu này vậy nè? Nữa hả trời, vậy thì, xin thứ lỗi, cậu có thể nói toạc ra được không?"

"Hãy vui lên nào. Hôm nay tớ sẽ đàm phán với Katsuragi-kun."

"...với Katsuragi-san?"

Giờ thì Masumi-san lại nhìn về 1 phía xa xăm.

"Ừm. Và nội dung sẽ là có nên hợp tác hay không, cơ mà tớ nghĩ cậu cũng nên tham gia đi 'cánh hữu' của tớ ạ."

Thời gian gặp mặt đã gần tới ,chỉ còn khoảng 5 phút nữa tôi. Có vẻ đã tới lúc rồi.

Cái bộ dạng đó cuối cùng cũng xuất hiện, sớm hơn 1 phút à. Cậu ta cũng mang theo 1 người nữa, Inoue-kun.

"Có việc gì với bọn tôi ở đây sao?"

Trước khi Katsuragi-kun kịp nói gì, Inoue-kun đã hỏi mấy câu thô lỗ vậy rồi.

Có vẻ họ đang cảnh giác cao độ. Cũng dễ hiểu khi nhìn lại những chuyện đã diễn ra nhỉ.

"Hôm nay, tớ muốn tham khảo ý kiến cậu 1 lần nữa liên quan tới kì thi cuối kì."

"Tham khảo? Không phải cậu đã lên kế hoạch hết rồi à?"

Katsuragi-kun khoanh tay lại -muốn nói rằng không cần phải thảo luận gì nữa hết.

"Mấy cậu vẫn nghĩ rằng cái ý kiến tấn công lớp B của tớ là 1 sai lầm ?"

Giờ mấy cậu nghĩ lại vẫn còn kịp đấy.

"Đúng vậy, ngay cả lúc này. Nếu là tôi, tôi sẽ nhắm vào lớp D hoặc lớp C."

Ơ xác thực làm gì nhỉ, rõ ràng là cái câu trả lời tôi mong ước không tồn tại rồi.

"Đúng như mong đợi, cậu thực sực đần độn Katsuragi-kun à. Sau bao nhiêu chuyện xảy ra rồi mà cậu vẫn luôn đần như thế được mới hay chứ."

"Đần à. Đúng, tôi đần đấy. Tôi cũng không phủ nhận tôi luôn theo đuổi sự đảm bảo. Nhưng ít nhất thì nó là giải pháp tối ưu để dành chiến thắng."

"Nếu đó là giải pháp tối ưu, tớ đã không phản đối rồi."

Giờ nói gì với cậu ta cũng vô dụng. Chăm chăm làm theo cơ bản thì cũng mạnh đấy, nhưng với tôi nó thật là nhàm chán, chán gần chết ấy. Trò này 10 năm trước tôi cũng làm rồi.

"Rút cuộc thì cậu muốn ám chỉ gì Sakayanagi?"

Inoue-kun gào lên như thể tôi đang nói chuyện với cậu ta vậy.

Có vẻ cậu ta khá là trung thành với Katsuragi-kun, không, chính xác hơn thì sự ủng hộ này tới từ tư cách của 1 người bạn.

"Người duy nhất làm cậu hài lòng chắc chỉ có gã lập dị Ryuuen thôi."

"Có thể nhỉ. Tớ không mấy hứng thú với người như Ichinose hay cậu."

Quả thật, Ryuuen là một tài năng thú vị. Có nhiều người tương tự cậu ta nhưng chỉ có 1 số ít có thể nổi bật được vậy thôi.

Cậu ta có thể là người duy nhất ở trường khiến tôi thích thú .

Có thể thôi, nhưng dù sao cũng là quá khứ rồi.

Giờ trong mắt tôi chỉ còn Ayanokouji Kiyotaka-kun, không ai lọt vào mắt tôi ngoài cậu ấy cả.

"Phương pháp của cậu sẽ kiến rất nhiều người phải gánh chịu. Đó là điều duy nhất tôi tin."

"Cũng có thể."

Miễn là tôi có thể trực tiếp đánh bại cậu ta ,tôi sẽ dùng cả lớp A.

Tôi cũng sẽ mặc kệ nếu bọn tôi rớt hạng thành lớp B-- đây là điều tôi hiện tại tôi nhắm tới.

Miễn là tôi đánh bại được người con trai ấy , thậm chí có phải 'rời trường' tôi cũng cam lòng.

Nếu vậy, chỉ có bất hạnh dành cho Katsuragi-kun và lớp A thôi.

"Tớ thực sự muốn hỏi cậu có hối hận vì lựa chọn của lớp A lại lần nữa. Nhưng nhìn cậu có vẻ tớ không thể hòa hợp được cùng cậu rồi."

"Lần này Katsuragi-san nhượng bộ thôi, không có lần sau đâu!."

"Vậy cậu sẽ làm gì đây? Vẫn muốn chống lại tớ à?"

"Tất nhiên! Chỉ có duy nhất 1 leader của lớp A và đó là Katsuragi-san!"

Trái với Inoue-kun om sòm, Katsuragi-kun vẫn bình tĩnh lắm.

fanart

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro