Chap 92:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 92: KẾ HOẠCH CỦA NHỎ UYÊN

Buổi học hôm sau , nhỏ Uyên ko đi học . Cuộc sống của bọn hắn và nó lại diễn ra bình thường . Nhưng sự bình thường đó có diễn ra lâu ko trong khi :

"Ting...toong ...." một hồi chuông cửa vang lên kéo dài ở một ngôi biệt thự cổ điển kiểu Pháp rất sang trọng đã nói lên sự giàu có và quý phái của chủ nhân sở hữu ngôi biệt thự . Sau hồi chuông , chỉ một lúc sau có người mở cửa

--Cô tìm.....a cô Uyên__người ra mở cửa là một bà trung niên tầm 40t nhưng xưng hô rất cẩn trọng vs người khách à nói thẳng ra là nhỏ Uyên nhỉ . Bà ấy nhìn Uyên nói mà mắt rưng rưng như muốn khóc như vậy đã hiểu là người này rất thân thiết và thương cô ta

--Bác quản gia , con nhớ bác quá__nhỏ Uyên ôm bà ấy nói . Trông nhỏ cứ giả tạo sao ấy . Bà quản gia đẩy nhẹ nhỏ ra rồi nói :

--Con vào nhà đi__bà ấy nói rồi mở cửa to một chút cho nhỏ vào , nhỏ vào nhà thay đôi giày cao gót 7 phân bằng đôi dép bông đi trong nhà . Thay xong nhỏ nhìn bà quản gia hỏi :

--Bác , mẹ anh Vin có nhà ko ạ?__nhỏ hỏi . Đúng nhỏ là đang tới nhà hắn . Nhỏ có mục đích gì đây , ko ai biết , chỉ có nhỏ là biết rõ nhất ý định của mình khi tới đây thôi .

--Có , bà chủ đang ngồi xem ti vi__bà quản gia nói rồi đi trước tới phòng khách nhỏ thì theo sau

--Bà chủ , bà xem ai này__bà quản gia lễ phép nói . Người phụ nữ trung niên dsang ngồi xem ti vi ngoảnh đầu lại nhìn , khi thấy nhỏ Uyên bà vừa ngạc nhiên vừa vui mừng nói :

--Uyên , con về rồi .

--Vâng con về rồi , bác gái__cô ta nói rồi ôm bà trung niên đó ko là mẹ hắn , chủ nhân ngôi biệt thự . Bà quản gia cũng đi chỗ khác để cho hai người họ tâm sự.

--Tốt rồi con , đã về__bà ấy vuốt lưng nhỏ nói .

--Nhưng hình như con về muộn mất rồi__nhỏ tránh ra khỏi vòng tay của bà ấy nói , vẻ mặt trông rất đáng thương .

--Ý con là sao__bà ấy nhăn mày nói .

--Con rời xa anh Vin là vì muốn thực hiện ước mơ trở thành thiết kế nổi tiếng mà mình muốn , cũng như là bác muốn .

 Trong thời gian đó con rất nhớ anh Vin nhưng ko giám gọi điện vì sợ chỉ cần nghe giọng nói của anh ấy là con sẽ từ bỏ ước mơ của mình mà trở về bên cạnh anh ấy . Con đã cố gắng kết thúc khóa học đó sớm nhất có thể để được trở về bên cạnh anh ấy . Và sau 2 năm ước mơ của con đã trở thành hiện thực . Con đã trở về nhưng bác biết ko....__nhỏ khuôn mặt đau khổ nhìn bà ấy nói , nước mắt nhỏ rơi xuống .

Đúng cô ta rời xa hắn vì ước mơ của mình và cũng là vì mẹ hắn mong muốn . Nhưng hai người này lại giấu hắn việc đó .

--Rốt cuộc là đã có chuyện gì???__bà ấy lau nước mắt nhỏ hỏi .

--Con muốn cho ....hức.... anh ấy bất ngờ nhưng ....hức.... anh ấy đã có người yêu mới rồi__nhỏ khóc nấc lên nói .

--Cái gì , sao ta ko biết chứ hay nó chỉ quen qua đường__bà ấy nói .

--Ko đâu bác àk , ở trường học anh ấy lạnh lùng vs con lắm__nhỏ lau nước mắt nói .

--Vậy hử , hay là con đi ko nói một lời nên nó mới như thế__bà ấy đăm chiêu nói

--Con ko biết nữa , nhưng lỡ anh ấy bỏ con thì sao__nhỏ nói mắt nhìn bà ấy ko rời .

--Ko được , ta chỉ thích con là con dâu ta thôi . Vì vậy hãy nghĩ cách giành lại thằng Vin , nó chỉ tạm thời lầm đường lạc lối thôi__bà ấy quả quyết nói .

--Nghĩ cách giành lại sao???__nhỏ hỏi lại bà ấy nhưng thực chất trong lòng đã có kế hoạch sẵn .

--Đúng vậy , nhưng ta lại chưa nghĩ ra nèk__bà ấy buồn thiu nói.

--Ko sao con nghĩ ra rồi__nhỏ nói rất vui vẻ như là mình làm việc tốt

--Nói cho bác nghe đi con__bà ấy vỗ mu bàn tay nhỏ nói . Nhỏ ghé sát tai bà nói thì thầm , ko ai biết được nhỏ nói gì , bày kế gì để giành lại hắn .

--Như thế được chứ__bà ấy nói khi nghe nhỏ nói ra kế hoạch .
Nhỏ gật đầu khẳng định .

--Vậy con cứ làm thế đi , có cần gì nói ta , ta sẽ giúp con__bà ấy nói rồi vỗ nhẹ bả vai nhỏ .

--Cảm ơn bác đã ủng hộ con__nhỏ cười tươi nói . Trong lòng thì nghĩ "kế hoạch của tôi đã bắt đầu , Zui cô chỉ là con cờ trong trò chơi này thôi" . Thì ra nhỏ đã có kế hoạch này từ trước , đây là bước đầu của một trò chơi .

Ngày hôm sau , tại trường học giờ ra chơi .

--Anh , anh nói chuyện vs em một lát nhé__nhỏ đứng trước mặt hắn nói khi nó đã đi ra khỏi lớp nói là đi vệ sinh .

--Tôi và cô có chuyện gì để nói chứ__hắn lạnh lùng nói .

--Chỉ cần 5 phút thôi , rồi anh quyết định sao cũng được__cô ta năn nỉ nói .

--Được , tôi cũng muốn nghe cô sẽ nói gì__hắn nói .

--Vậy chúng ta lên sân thượng đi__nhỏ mừng khi hắn đã cho nhỏ thời gian để nói chuyện , đối vs nhỏ từng đó cũng đủ để cho nhỏ thực hiện kế hoạch . Hắn đứng dậy đi lên sân thượng cùng còn bọn bạn hắn thì đơ như cây cơ . Đến lúc nó quay lại ko thấy hắn thì hỏi theo một cách tự nhiên :

--Vin đâu ???__nó hỏi khi ngồi xuống bàn mình , đây là lần đầu tiên nó gọi tên hắn .

--A , Vin....__cả bọn ấp úng ko biết nói sao . Việc này khiến nó chú ý đến , chẳng qua nó chỉ hỏi có lệ vậy mà bọn họ lại nói ấp úng như vậy thật là đáng nghi .

Nó nheo một bên mắt nhìn bọn bạn , rồi vị trí trống của cái bạn nhỏ Uyên ngồi gây chú ý cho nó . Lúc nó đi tất cả vẫn ở lớp bao gồm cả nhỏ , lúc nó về ko thấy hắn cũng chẳng thấy nhỏ . Vậy....

--Tôi biết rồi__nó nói ko đầu ko đuôi khiến cho bọn bạn nghi hoặc ko biết nó nghĩ gì .

--Chị , chị yên tâm , em luôn ủng hộ chị__Hân nói .

--Ủng hộ ???__nó lặp lại hai từ đó, ủng hộ cái gì chứ , mấy người này thật lạ .

--Đúng vậy , ủng hộ chị vs Vin__Đan nháy mắt tinh nghịch nói .

--Cả anh/em/tớ cũng vậy__những người còn lại đồng loạt nói .

--Tình yêu cần xuất phát từ hai phía , có lòng tin tưởng nhau tình yêu đó sẽ bền chắc , nếu ko nó sẽ tan vỡ như bong bóng xà phòng cho dù người ngoài cuộc có ủng hộ nhiều bao nhiêu đi chăng nữa cũng vậy thôi__nó nói, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ nhìn vào khoảng không vô định .

 Đúng , tình yêu cần có lòng tin tưởng của đối phương . Nếu đã ko thành thì buông tay , giữ lại tình yêu mà thiếu sự tin tưởng cũng vô nghĩa . Bọn bạn im lặng trước câu nói dài của nó , biết nói gì nữa trong khi nó nói đúng chứ .....

Ở trên sân thượng , gió thổi lộng lồng thật là mát . Hắn chống tay lên lan can sân thượng mắt nhìn xuống sân trường . Còn nhỏ Uyên thì đứng quan sát hắn . Hắn lên đây đã được 3 phút rồi nhưng ko nói chuyện vs nhỏ dù chị một chữ .

--Anh , sao anh ko nói gì???__nhỏ hỏi .

--Nói gì ??? Cô có chuyện nói vs tôi chứ ko phải tôi có chuyện nói vs cô__hắn chuyển tầm mắt từ sân trường sang nhỏ rồi nói .

--Đúng , em có chuyên muốn nói, vì vậy ạnh hãy nghe cho kỹ__nhỏ nói giọng nói trở nên nghiêm túc.

--Được , tôi muốn nghe thử cô sau 2 năm thì có gì muốn nói vs tôi__hắn đút tay vào túi quần rồi quay lại cho lưng tựa vào thành lan can . Lúc này gió thổi qua tóc hắn kèm theo ánh nắng vàng trông hắn thật đẹp .

--Anh , em bỏ anh đi là có lý do__nhỏ nói , hắn im lặng nghe mà như ko nghe . Nhỏ nói tiếp :

--Em bị ung thư giai đoạn hai , vì sợ phẫu thuật ko thành công , em chết đi anh sẽ đau khổ . Vì vậy em đã bỏ anh đi ko một lời .

- Trong hai năm qua em đã phẫu thuật thành công nhưng vẫn phải trị liệu bằng thuốc . Bây giờ em quay về vs hy vọng anh vẫn yêu em như ngày nào , nhưng hình như đã muộn....__nhỏ nói , nước mắt đã rơi .

- Từng câu nói của nhỏ như dao găm đâm vào tim hắn , hắn nắm chặt nắm đấm lại . Hắn bị sao vậy , hắn đã từ bỏ nhỏ để yêu nó cơ mà . Tại sao tim hắn lại đau vs từng câu nói của nhỏ . Hắn là vẫn đang yêu nhỏ ??? Hay là thương cảm ??? Hắn ko biết , hắn đang rất rối .

--Anh , em vẫn còn cơ hội chứ???__nhỏ ngước khuôn mặt đẫm nước mắt lên nhìn hắn hỏi.

--Chuyện này cô nói ra bây giờ có phải quá muộn ko ???__hắn hỏi nguọc lại nhỏ .

--Anh , em đã hối hận rồi , vậy anh cho em cơ hội một lần nữa nhé__nhỏ ko từ bỏ ý định nói .

--Tôi ko muốn nói chuyện này nữa__hắn nói rồi đi khỏi sân thượng . Sau khi hắn đi khuất , nhỏ đã lau sạch nước mắt của mình thay vào dó vẻ mặt cười, nhỏ nói:

--Anh đã bắt đầu rung động rồi đúng ko ??? Em sẽ khiến cô ta (nó) từ bỏ anh để anh quay về bên em__nhỏ nói nhưng câu nói này chỉ có nhỏ biết , gió biết , trời biết , đất biết .

Hắn sau khi bỏ đi xuống khỏi sân thượng thì liền trở về lớp . Hắn ngạc nhiên khi thấy nó đã ngồi trong lớp , nó biết hắn đã vào lớp và ngồi bên cạnh mình nhưng ko nói gì cũng như ko quay lại nhìn hắn dù chỉ một giây. Hắn thấy thái độ này của nó thì ko biết phải làm sao cũng như ko biết nó tức vì cái gì . Hắn quay lại đám bạn đang nhìn hắn vs cặp mắt "thắm thiết" hỏi nhỏ chỉ để hắn và bọn bạn nghe :

--Cô ấy làm sao vậy ???

--Làm sao tớ nghĩ cậu là người biết rõ nhất chứ__Long nói . Hắn cũng đã hiểu Long đang ám chỉ điều gì .

--Các cậu ko nói tớ cũng đang rối lên đây__hắn vò đầu bứt tai nói .

--Cô ta nói chuyện gì vs cậu vậy???__Nhân hỏi.

--Cô ta nói cô ta rời xa tớ vì bệnh ung thư , vì ko muốn làm tớ đau khổ nên ko nói lời từ biệt . Bây giờ cô ta đã chữa lành bệnh và quay lại muốn nối lại tình cảm vs tớ__hắn nói tóm gọn lại những gì nhỏ Uyên kể .

--Vậy giờ cậu tính sao , cậu vẫn yêu cô ta sao ???__Tronie hỏi .

--Còn chị tớ thì sao ???__Zun hỏi . Cậu ko muốn chị cậu đau khổ vì tình yêu .

--Tớ cũng ko biết nữa__hắn cúi gầm mặt xuống nói .

--Sao lại ko biết , cậu là người rõ nhất trong lòng cậu nghĩ gì và muốn gì , thích ai và ko thích ai mà__Linh nói .

--Hãy cho tớ thời gian suy nghĩ , thuận theo tự nhiên vẫn là điều tốt nhất__hắn nói .

Cả buổi học trôi qua tẻ nhạt , ko ai nói lời nào cho đến khi ra về. Bọn hắn và nó là người ra về cuối cùng .

--Chiều được nghỉ chúng ta đi chơi đi__Zen nói khi cả đám bọn hắn và nó ra đến nhà xe , cậu nháy mắt vs bọn bạn ra hiệu mà ko để hắn và nó phát hiện cái ý ẩn của việc nháy mắt đó . Mun hiểu ra Mun nói :

--Đúng đó hay chúng ta đi biển chơi đi .

--Ý kiến hay , chị đi ko chị ??? Cả cậu nữa đi chứ ???__Zun phụ họa theo câu nói của Như rồi quay sang hỏi nó và hắn .

--Tùy__nó ko lạnh ko nhạt đáp một chữ .

--Cứ quyết định vậy đi__hắn cười nhẹ nói , như vậy cũng tốt . Cuộc đi chơi này coi như để hắn hòa giải mọi hiểu lầm của nó đi .

Thế là cả bọn quyết định buổi chiều đi chơi biển mà ko biết đã có người nghe được cuộc đối thoại đó trừ nó ra . Nó là người phát hiện ra cái người nghe lén bọn hắn nói chuyện , người đó tuy nó ko thấy khuôn mặt bởi vì người đó nấp sau bức tường , nhưng mặt khác người đó đã nấp ko cẩn thận nên nó có thể nhìn thấy là một nữ sinh bởi vì cô ta mang đồng phục nữ sinh trường Royal , cô ta đi đôi giày cao gót màu đỏ chừng bảy phân. Cô ta là ai ??? Cuộc đối thoại này thì có gì để nghe lén chứ ??? Đúng là điên rồ , nó suy nghĩ một hồi thì cũng gạt mọi suy nghĩ đó sang một bên . Cứ vậy đi nếu 'người đó' có ý tốt thì cuộc đối thoại đó chẳng là gì nhưng nếu cô ta có ý xấu thì chẳng biết cô ta sẽ làm gì khi đã nghe được cuộc đối thoại đó .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro