Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Muốn nói nguyên chủ cùng Vệ Lam đã từng gặp nhau, kỳ thật cũng rất đơn giản, đơn giản là nguyên chủ tâm thái bất chính, chính mình vội vàng thiếu ngược. Giới giải trí vốn chính là địa phương đội trên đạp dưới, nguyên chủ một cái mười tám tuyến cùng Vệ Lam loại người hot như vậy cùng quay chương trình, người chủ trì cũng hảo, nhân viên công tác hậu trường cũng thế, đều tự nhiên sẽ chú ý Vệ Lam trước tiên.

Vì thế, liền đã xảy ra sự tình chuyên viên trang điểm hóa trang cho Vệ Lam hơn nửa giờ sau mới vội vàng vẽ cho nguyên chủ vài bút, này vốn không phải cái sự tình gì, chỉ là nguyên chủ cố tình cảm thấy không công bằng, sau lưng liền cùng người đại diện phun tào Vệ Lam, hắn cũng biết thế lực phía sau Vệ Lam lớn, không dám nói quá phận, vì thế liền bắt đầu phun tào Vệ Lam thoạt nhìn dương quang soái khí, kỳ thật lớn lên không đẹp chút nào, toàn dựa hoá trang, bằng không như thế nào trước tiết mục còn phải hóa trang lâu như vậy! Vệ Lam chính là xấu, làn da không tốt, cái mũi khó coi, miệng cũng khó coi, chiều cao của y nhất định là giả, khẳng định đi giày độn, dáng người cũng không tốt, thoạt nhìn rất mập mạp.

Người đại diện thật sự vô pháp che lại lương tâm phụ họa hắn, đang chuẩn bị khuyên hắn, liền nghe hắn nói nói, chờ chính mình có một ngày hot lên, nhất định phải làm Vệ Lam ngoan ngoãn đứng ở bên người chờ mình hoá trang, mỗi ngày gọi mình là anh trai.

Vệ Lam đi WC xong đi ra liền nghe thấy,
Y từ trước đến nay không để mình chịu ủy khuất, vì thế quay người lại xuất hiện ở trước mặt Yến Thanh Trì, hỏi hắn, "Cậu biết anh trai tôi là ai không?"

Nguyên chủ thiếu chút nữa sợ tới mức quỳ ngay tại chỗ, Vệ Lam thấy hắn một bộ dáng kinh sợ, cũng không muốn cùng hắn so đo. Nói, "Lần sau nói chuyện chú ý một chút." Liền rời đi.

Yến Thanh Trì bây giờ nhớ tới, còn cảm thấy ngay lúc đó Vệ Lam đối nguyên chủ cũng coi như là rất khách khí, cho nên chỉ là miệng cảnh cáo một chút, thậm chí thời điểm quay chương trình cũng không làm khó hắn, vậy làm sao ngày hôm nay lại nghĩ đến mình đây.

"Chuyện khi đó, là tôi sai, tôi không lựa lời, tôi xin lỗi."

"Nha, lần này ngoan như vậy." Vệ Lam kinh ngạc, "Như thế nào, đổi tính?"

Yến Thanh Trì xấu hổ cười cười, "Cho nên cậu có thể nói cho tôi, chuyện này rốt cuộc là như thế nào không?"

"Muốn biết?" Vệ Lam mỉm cười.

Yến Thanh Trì nghĩ nghĩ, "Không biết cũng được, nhưng là ngươi cũng đừng nói mấy câu nói kia, coi như cái gì cũng chưa phát sinh, được không?"

"Không được." Vệ Lam ngồi dậy, nhìn cậu, "Tôi còn hi vọng cậu làm bạn trai tôi đây."

Yến Thanh Trì thật sự không biết người trước mặt đánh ngọn gió nào, là bóng đêm đêm nay quá đẹp, ánh đèn quá sáng lạn sao, bằng không Vệ Lam như thế nào sẽ nói ra loại bệnh tâm thần này.

"Thật không dám dấu diếm, tôi đã kết hôn rồi."

"Cậu nói cái gì?" Vệ Lam kinh ngạc, "Cậu như thế nào liền kết hôn, sớm như vậy?"

Yến Thanh Trì gật đầu, "Cậu không hiểu, loại gia đình của chúng ta, cha mẹ yêu cầu chính là, tốt nghiệp đại học nhanh chóng phải kết hôn, cho nên tôi hưởng ứng chính sách gia đình, kết hôn rồi."

Vệ Lam xác thực không hiểu lắm, chính là điều này cũng không gây trở ngại y hiểu biết tình hình trong nước, "Thật sự?"

"Thật sự."

"Nếu cậu gạt tôi, cậu đời này đều hot không được."

"Nếu tôi lừa cậu, tôi đời này đều hot không được." Yến Thanh Trì biết nghe lời phải.

Vệ Lam có chút tiết khí, "Thao, sớm biết vậy đã không chọn cậu, nên trực tiếp chọn Giang Mặc Thần mới phải."

Yến Thanh Trì: "..."

"Cậu đừng nhìn tôi như vậy, tôi chính là muốn dỗi anh trai một chút, cho nên mới chọn cậu vừa thấy liền không phải loại hình hắn thích. Nếu là chọn Giang Mặc Thần, hắn phỏng chừng còn muốn suy xét một chút, cảm thấy hai chúng tôi nghề nghiệp thích hợp, bối cảnh tương đương, nói không chừng liền đi hỏi Giang gia có nguyện ý hay không."

"Cho nên, cậu chỉ là đơn thuần muốn chọc anh cậu tức giận?"

"Đúng vậy."

"Vậy cậu hà tất kéo tôi xuống nước?" Yến Thanh Trì có chút dở khóc dở cười, "Vạn nhất anh cậu xem tôi không vừa mắt động thủ với tôi thì sao?"

"Hắn cũng sẽ không giết cậu, căng chết chính là chèn ép cậu, bản thân cậu chính là mười tám tuyến sợ cái gì?"

Yến Thanh Trì cảm thấy mình có chút nghẹn lời.

Vệ Lam nghĩ nghĩ, "Nói nữa, nói không chừng anh tôi nhất thời động kinh, còn sẽ lấy ra một ngàn vạn làm cậu rời khỏi tôi đâu, đến lúc đó cậu liền nói với hắn 'Giá trị của em trai anh chỉ có chút tiền như vậy thôi sao' làm hắn thêm một cái số 0, sau đó đem tiền qua tay cho tôi."

Yến Thanh Trì, "... Tôi cảm thấy anh cậu sẽ không cho tôi một ngàn vạn làm tôi rời khỏi cậu mà chỉ hỏi tôi tay trái hay là tay phải? Tôi nếu là không đi, hắn liền phế đi tay tôi."

Vệ Lam nghe vậy, thế nhưng nở nụ cười, "Cậu hiện tại so với trước đây thú vị hơn nhiều."

Yến Thanh Trì bất đắc dĩ, "Được rồi, chuyện hai anh em các cậu tôi cũng không dính líu, tôi đi về trước, cậu nhớ rõ cùng anh cậu giải thích một chút đây là hiểu lầm."

"Đừng đừng đừng a," Vệ Lam một phen giữ chặt cậu, "Tôi mới vừa ngay trước mặt hắn nói cậu là chân ái, lúc này liền phủ nhận chẳng phải là thực vả mặt, chờ thêm hai ngày đi, tôi đến lúc đó liền nói tôi chán ngấy cậu rồi, cho nên đem cậu quăng."

Vệ Lam móc di động ra, "Tới, thêm cái WeChat, thuận tiện chúng ta phối hợp."

"Tôi có thể lựa chọn không phối hợp diễn xuất không?"

Vệ Lam mỉm cười, "Trên người của cậu lịch sử đen tối cũng không ít đi."

Đâu chỉ không ít, quả thực có thể sử dụng được nhiều.

Yến Thanh Trì bất đắc dĩ thở dài, bỏ thêm Vệ Lam vào WeChat, quay trở về.

"Cậu không đi với tôi?"

"Không được, chúng ta hôm nào gặp lại." Vệ Lam nói xong, quay đầu thay đổi phương hướng, nhanh chân liền chạy.

Yến Thanh Trì nhìn y nhảy giống như con khỉ, thật sâu cảm khái, tốc độ này, thể dục quốc gia yêu cầu y.

Cậu lại lần nữa về tới trước mặt Vệ Huân cùng Giang Mặc Thần.

Giang Mặc Thần nhìn nhìn đồng hồ đeo tay, "Bốn phút."

Yến Thanh Trì không nghĩ tới hắn thế nhưng thật đúng là bấm giờ, nhất thời có chút vô ngữ, "Anh thật đúng là tính giờ?"

"Em nói ba phút."

Ba phút, cùng Vệ Lam nói chuyện đều nói không xong a!

"Vệ Lam đâu?" Vệ Huân thấy hai người cùng nhau rời đi, cuối cùng lại chỉ có Yến Thanh Trì một người trở về, mở miệng hỏi.

"Chạy." Yến Thanh Trì trả lời hắn.

"Hai người các cậu quen biết?" Vệ Huân một bên hỏi, một bên nhìn kỹ cậu.

"Xem như vậy đi."

"Người yêu?"

"Đương nhiên không phải!" Yến Thanh Trì vội vàng phủ nhận, "Tôi kết hôn rồi."

Vệ Huân giương mắt nhìn Giang Mặc Thần, Giang Mặc Thần "Ân" một tiếng, xem như đáp lại.

"Kia Tiểu Lam nó vì cái gì nói nó thích cậu?"

"Cái này, anh vẫn là nghe chính cậu ta nói đi." Yến Thanh Trì vừa nói, vừa lấy điện thoại di động ra, click mở đoạn ghi âm mình vừa mới trộm bật, đưa cho Vệ Huân.

Kết quả quả nhiên giống như mình nghĩ, chỉ là đơn thuần vì chọc chính mình tức giận, Vệ Huân có chút đau đầu đem điện thoại trả về, "Cảm ơn."

"Không khách khí."

"Nếu Tiểu Lam lần sau còn có chuyện gì quấy rầy đến cậu, cậu có thể trực tiếp liên hệ tôi." Hắn nói xong, từ trong ngực móc ra một tấm danh thiếp.

Yến Thanh Trì duỗi tay tiếp nhận, "Được."

"Quấy rầy." Vệ Huân nói xong, không nói gì thêm, trực tiếp mang theo thủ hạ rời đi.

Yến Thanh Trì thấy hắn đi rồi, duỗi tay đem danh thiếp đưa về phía Giang Mặc Thần.

"Làm gì?"

"Cầm đi, một phần nhân mạch đây, nói nữa, tôi không định cùng hắn giao tiếp."

"Vì sao?" Giang Mặc Thần hỏi cậu.

Yến Thanh Trì cười, "Bởi vì tôi chỉ là một người bình thường, mà Vệ Huân chưa chắc là một người bình thường."

Giang Mặc Thần nghe vậy, trong mắt mang theo chút ý cười, hắn duỗi tay rút đi tấm danh thiếp trong tay Yến Thanh Trì, "Cho nên, cách hắn cùng Vệ Lam xa một ít."

Yến Thanh Trì so cái OK thủ thế, "Yên tâm, lòng tôi hiểu rõ."

...

Edit by Leeah

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro