Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Transit Love - Mumumu-Mushen

Link chương 1: https://samsam-mu.lofter.com/post/30c2776a_2b6424a2c

Bộ truyện này là về chương trình hẹn hò "Transit Love"*

(*show này là show thực tế của Hàn nha)

Tóm lại: ba cặp đôi sống chung trong một biệt thự. Trong giai đoạn này, sáu người có thể chọn yêu người khác.

Nói cách khác: dưới cùng một mái nhà, bạn sẽ thấy người yêu cũ của mình mỗi ngày (được gọi là X), và bạn cũng sẽ thấy X của bạn yêu người khác.

——

-Trường quay-

(MC cố định: Lee Yeoreum, Im Dayoung, Yoo Yeonjung)

Yeoreum: Tôi thường thích xem các chương trình hẹn hò thực tế về tình yêu và tôi là một khán giả nhiệt tình của các chương trình hẹn hò này.

Yeonjung: Tên chương trình của chúng tôi là "Transit Love", và có sự tham gia của những cặp đôi đã chia tay ngoài đời thực.

[Phụ đề: Hãy để những cặp đôi đã chia tay tìm được tình yêu mới.]

Dayoung: Vâng. Xin lưu ý, đây không phải là ngoại tình. Chương trình của chúng tôi sẽ so sánh tình yêu của những người yêu nhau giống như ngồi trên cùng một chiếc xe buýt. Vì thế, bạn có thể đi thẳng đến điểm cuối cùng nhưng cũng có thể xuống giữa chừng.

Yeonjung (đùa): Ding dong, tôi muốn xuống xe và rời đi.

Yeoreum: Tất cả người tham gia chương trình của chúng tôi đều đang trong tình trạng bỏ dở mối tình giữa chừng. Đều đã tập trung tại trạm "trung chuyển".

["Người yêu cũ" là người đã xuống trạm từ mối tình trước, giờ đây tất cả đều tập trung tại điểm trung chuyển, chờ đợi chuyến tàu tình yêu tiếp theo.]

Dayoung (thốt lên): Wow, sau khi Lee Yeoreum dẫn chương trình cho nhiều đài phát thanh gần đây, khả năng dẫn chương trình của cô ấy thực sự đã tiến bộ lên rất nhiều ~

Yeoreum: Thật ra thì tôi đã chuẩn bị lời thoại trước khi đến đây ㅋㅋㅋ.

Yeonjung: Nhưng mà, liệu những người tham gia có muốn quay lại với người yêu cũ thông qua chương trình này không? Có lẽ sẽ có những trường hợp không thể chuyển tiếp tình yêu được?

Yeoreum: Có thể, nhưng tôi cũng không thể nói chính xác được. Bạn có thể nhận thấy sự khác biệt ở người yêu cũ khi tiếp xúc với người khác: "A~ hóa ra người này tỏa sáng như vậy, tại sao mình lại phải chia tay cô ấy?", Có thể bạn sẽ có những suy nghĩ như vậy.

Yeonjung: Tương tự như vậy, dù bạn có sống chung một mái nhà với người yêu cũ nhưng nếu tìm được người mình thích, bạn có thể trực tiếp tỏ tình và ngỏ lời hẹn hò. Bởi vì mối quan hệ trước đó đã kết thúc rồi nên không cần thiết phải giấu giếm cảm xúc của mình vì mối quan hệ cũ nữa.

Yeoreum: Đúng vậy. Tất nhiên là, những người tham gia của chúng tôi được chọn theo sự đồng ý của cả hai bên. 

[Tiêu đề: Ký ức về mối tình xưa.]

Chu Sojung: "Lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau là trong lớp học của trường đại học. Khi ấy tôi vội vã lao vào lớp. Nhiều bạn cùng lớp quay lại nhìn tôi, có lẽ là bị hành động của tôi làm cho sợ hãi, nhưng trong khoảnh khắc xấu hổ đấy, tôi chỉ nhìn thấy cô ấy."

"Lúc đó cứ như là cốt truyện trong truyện tranh (khua tay để diễn tả cảnh lúc đó) Tôi bỗng có cảm giác mình đã yêu."

Kim Hyunjung: "Điều hối tiếc nhất sau khi chia tay? Tôi nghĩ... chúng tôi đã không có nhiều cơ hội đi du lịch riêng với nhau."

Lee Luda: "Việc các cặp đôi chia tay và quay lại là chuyện bình thường (cười mỉm), nhưng mà cô ấy rất đặc biệt đối với tôi. Trước khi gặp cô ấy, tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ yêu một cô gái."

"Khoảng thời gian hẹn hò với cô ấy là khoảng thời gian hạnh phúc và khó quên nhất của tôi. Cô ấy toát ra sự dịu dàng mà người khác không thể thay thế được, (cười) có lẽ là do tôi ít tiếp xúc với các cô gái."

Kim Jiyeon: "Tất nhiên là chúng tôi sẽ có cãi nhau, và trong một thời gian chúng tôi đều tức giận vì lý do nào đó. Nhưng..."

"Chúng tôi đã trải qua rất nhiều điều trong suốt chặng đường, và dù có cãi nhau đến đâu, chúng tôi sẽ không bao giờ chia tay trong giận dữ, ngoại trừ lần đó, cũng là lần cuối cùng."

Park Soobin: "Ban đầu chúng tôi là bạn rất tốt, sau đó chúng tôi mập mờ suốt hơn 8 tháng, (cười) cũng là một thời gian dài phải không? Mỗi lần cô ấy tiến một bước, tôi lại vô thức lùi lại, bởi vì tôi sợ cô ấy chỉ thích tôi vì sự mới lạ. Tôi đã từng nghi ngờ (kinh ngạc!) Cô ấy?? Cô ấy?? Làm sao cô ấy có thể thích tôi? Chúng tôi đã ở bên nhau khoảng một năm rưỡi, và đã gần hai năm kể từ khi chúng tôi chia tay và chúng tôi gần như không còn liên lạc nữa."

Son Juyeon: "Cô ấy là người đã đề nghị chia tay. Cô ấy không hề tỏ ra buồn bã trước mặt tôi. Cô ấy rất lí trí và quyết đoán ngay cả trong các cuộc cãi vã. Nhưng sau khi rời đi, cô ấy ngồi một mình trong xe và òa khóc. Ngày hôm đó, có thể là cô ấy muốn trút bỏ muộn phiền trong lòng. Phải để mọi nỗi buồn trong lòng đột nhiên tuôn trào phải không. Chúng tôi đã chia tay như vậy đấy."

[Phụ đề: Những cặp đôi kết thúc mối tình như thế này, lại lần nữa ở cùng một chỗ.]

-Trường quay-

Yeoreum: A ~ (thở dài) Họ đều đã từng rất đau khổ.

Dayoung: Vừa rồi tôi quên đề cập đến một điều quan trọng. Khi người tham gia bước vào cuộc sống biệt thự trong giai đoạn đầu, họ không được phép tiết lộ X (người yêu cũ) của nhau.

Yeonjung: Đúng vậy. Mấu chốt không phải là vạch trần X mà là giả vờ làm quen với nhau khi gặp lần đầu. Bởi vì bạn có thể tìm thấy tình yêu mới mà không cần nhìn vào mắt ai.

[Phụ đề: Để mọi người có thể tự do tìm kiếm tình yêu mới, quy định là: không được tiết lộ danh tính, và phải sống như thể mới gặp nhau lần đầu.]

Tập 01 -- Bạn và X có thể sống chung một mái nhà được không?

Hannam-dong, Seoul, 15:00 chiều

Một chiếc ô tô cao cấp màu đen chạy tới trước biệt thự, một cô gái mặc váy trắng, đội mũ che nắng màu be bước xuống, cô tháo kính râm ra, liếc nhìn cầu thang dẫn lên biệt thự, hỏi nhân viên: "Đây là đường đi lên phải không?"

Sau khi nhận được lời xác nhận, cô lấy hành lý từ trong cốp xe ra, có chút khó khăn khi xách vali rồi bước lên từng bậc thang. Cô vẫn đang ngâm nga và lẩm bẩm: "Ôi trời, nếu biết rõ hơn thì tôi đã không đi giày cao gót."

Bước vào nhà, cô xịt một ít nước rửa tay ở lối vào để lau tay, vừa thay dép, vừa nhìn vào trong.

"Xin lỗi, có ai không?"

Vì cần phải cung cấp đủ không gian sinh sống cho 6 người để giải trí, trò chuyện, sinh hoạt,... nên phòng khách, phòng ăn và phòng bếp của biệt thự được tích hợp với nhau với tầm nhìn rộng.

Từ trần đến sàn của phòng khách và phòng ăn là cửa kính trong suốt, và bên ngoài là khoảng sân vườn rộng gần 70 mét vuông, có xích đu, nhà kính thực vật, sofa lười... Là nơi giải trí trong ngày và thưởng thức đồ uống tĩnh lặng vào ban đêm.

Cô lang thang quanh phòng khách trống rỗng và cảm thấy thoải mái hơn một chút sau khi xác nhận rằng mình là người đầu tiên đến. Đang định mở cửa trượt để ra ngoài sân thì giọng nói nhập mật khẩu lại vang lên ở cửa, cô căng thẳng buông tay nắm cửa trượt, lập tức quay lại ngồi trên sofa màu trắng. Đôi tay lại đan chặt vào nhau một cách khó chịu.

"Tít tít tít"

Cánh cửa mở ra. Nghe thấy người ở lối vào xịt nước rửa tay giống mình, cô cảm thấy hơi bồn chồn, có nên đứng dậy chào họ không?

Người đó có mái tóc nâu dài, mặc một chiếc váy bó sát màu đỏ và trắng, khoe ra vòng eo và đôi chân thon. Cô ấy trông trẻ trung, dịu dàng và dễ thương. Cô thò cái đầu nhỏ nhắn của mình vào phòng khách như một con chuột hamster rồi lịch sự cởi khẩu trang ra.

"A, có người ở đây ~ Xin chào, tôi tên Lee Luda."

"À ~ Xin chào, tên tôi là Park Soobin."

——

-Trường quay-

Dayoung: Nếu là một cặp thì họ nên giả vờ như không quen biết nhau. Bây giờ là lúc để xem diễn xuất thế nào.

Yeonjung (che miệng): Hai người họ có chút xấu hổ, sao tôi lại nghĩ họ từng là một cặp nhỉ?

Yeoreum: Gặp người lạ cũng sẽ ngại ngùng, họ chưa chắc đã là người yêu, hãy xem tiếp nhé.

——

Trong phòng khách, ngay cả khi đã có hai người đến, decibel vẫn gần bằng "0". Cả hai ngồi đối diện nhau, tránh ánh mắt và gượng cười khi vô tình nhìn nhau. 

Soobin lên tiếng trước: "Hôm nay ngoài trời rất nóng. Tôi nghe nói nhiệt độ là 34 độ đấy."

"Ừm."

Luda ho khan, hắng giọng, dựa lưng vào ghế và nhìn không gian rộng rãi: "Nhưng ngôi nhà này nhìn rất mát mẻ. Có phải là do cây cối xung quanh không?"

(MC Yeoreum (cười): Tất nhiên là do bật điều hòa rồi.)

"Tôi rất thích cách bố trí nơi này, vừa rồi tôi nhìn lướt qua, ngoài phòng khách có một khoảng sân nhìn ra sông Hàn, rất đẹp."

Ánh mắt Luda chuyển động: "Thật sao, chúng ta đi xem thử thế nào?"

"Được chứ." Soobin mỉm cười đồng tình.

Ngay khi cả hai đứng dậy, âm thanh nhập mật khẩu lại vang lên ở cửa. Để thể hiện sự lịch sự, hai người họ đã ngầm thỏa thuận ngồi xuống sofa và lắng nghe những gì đang diễn ra bên ngoài.

—— 

-Trường quay-

Yeonjung: Sao không ra cửa chào hỏi? Thay vào đó họ lại trông lo lắng vậy?

Yeoreum: Nhỡ đâu người mở cửa là người yêu cũ của mình, người đã chia tay mình trong đau khổ thì sao? Chỉ cần ngồi lại và chờ đợi thôi.

Máy quay cắt ngang hình ảnh của các vị khách, hai MC trong trường quay chợt tỏ ra hơi ngạc nhiên và phát ra những âm thanh tò mò. 

Dayoung: Ồ không! Cái này có vẻ là...

——

Có vẻ như người tham gia lần này biết rất rõ mình đang ghi hình, đoán rằng sẽ sớm có người giúp thu dọn hành lý nên sau khi xuống xe, cô để vali dưới cầu thang, không tốn chút công sức như vừa rồi Soobin vất vả kéo lên.

Cô duyên dáng bước vào, ánh mắt nhanh chóng quét qua khung cảnh trước mặt. Cô định hỏi xem có ai ở đó không, nhưng khi thay dép, cô thấy trong tủ giày đã có sẵn hai đôi giày cao gót sáng màu của các nhãn hãng cao cấp.

Cô cởi chiếc khẩu trang trắng ra, mím môi, do dự một hai giây với đôi mắt trống rỗng, rồi bước đi lưu loát về phía phòng khách.

Soobin nhìn thấy có người đến liền đứng dậy chào: 

"Xin chào, tôi là Park Soobin."

Vị khách lịch sự cúi chào: "Xin chào."

Luda đang ngồi quay lưng về phía lối vào, nên khi quay lại, cô sững sờ khi nhìn thấy đối phương vừa mới tháo khẩu trang ra, hai người nhìn nhau và vội vàng chào hỏi: "Xin chào, tôi là... khụ khụ khụ, tôi là Lee Luda. Xin lỗi, tôi bị cảm lạnh."

Vị khách vén tóc ra sau, mỉm cười chào hỏi: "Xin chào, tôi tên là..."

(Hai MC trong trường quay đều tỏ ra hoài nghi và đồng thanh nói: Cô Kim Jiyeon??)

(MC Dayoung ngơ ngác che miệng: Trời ơi! Có diễn viên tham gia chương trình của chúng ta sao?)

(MC Yeonjung: Cô ấy là diễn viên à? Tôi không quen lắm với mấy chuyện này, có vẻ như cậu đã xem rất nhiều nhỉ.)

"Xin chào, tôi tên là Kim Jiyeon."

Soobin không dám nhìn thẳng vào người khác vì sợ bị cho là thô lỗ. Nhưng cô không khỏi buột miệng hỏi: "Tôi luôn cảm thấy cô trông quen quen. Chúng ta đã gặp nhau ở đâu rồi à?" Soobin cuối cùng nheo mắt hỏi.

"Ừ, có lẽ là vậy?"

Jiyeon âm thầm mỉm cười và thản nhiên trả lời những lời đó.

(MC Yeoreum: Soobin à, tất nhiên là trông quen rồi, Kim Jiyeon là một nghệ sĩ.)

(MC Yeonjung: Soobin không chắc đó có phải là cô ấy không, có lẽ rất khó tin rằng chúng ta đã mời nghệ sĩ tham gia chương trình này phải không? Tôi cũng không thể tin được.)

(MC Dayoung: Tôi đã từng xem phim truyền hình của cô ấy trước đây nhưng không ngờ rằng cô ấy lại đồng ý xuất hiện trong chương trình này.)

(MC Yeoreum: Luda đã choáng váng khi gặp Kim Jiyeon lần đầu tiên. Đó là vì cô ấy nhận ra người kia là một nghệ sĩ, hay vì người kia là X?)

(MC Yeonjung: Chắc bây giờ đã có cặp đôi cũ rồi.)

Jiyeon ngồi trên sofa đối diện với Soobin và Luda, ba người gần như tạo thành một hình tam giác, mỗi người tạm thời "chiếm giữ" toàn bộ chiếc sofa dành cho bốn người, cách xa nhau.

Nhìn thấy Jiyeon và Luda đều im lặng, bầu không khí yên tĩnh đến đáng sợ, Soobin nói thêm: "Có lẽ, các cô biết hôm nay sẽ có bao nhiêu người đến không?"

Luda trả lời: "Chắc chắn phải có hơn 6 người. Nếu có 4 người thì cô sẽ đoán được X của ai ngay đúng không?"

Jiyeon đồng ý với Luda: "Chà, chắc là 6."

Soobin bối rối hỏi: "Tại sao?"

Jiyeon ngẩng đầu, kiên nhẫn nói với cô: "Bởi vì vừa rồi đi vào, tôi nhìn thấy 4 đôi dép lê. Bao gồm cả hai người, không phải có dép cho 6 người sao?"

Soobin chắp hai tay lại, nở nụ cười rạng rỡ rồi vỗ tay: "À, vâng ~"

Luda mím môi mỉm cười, cô nhanh chóng và lịch sự liếc nhìn Jiyeon, người có đường nét thanh tú, cô thấy Jiyeon vừa nói xong đã từ từ tắt nụ cười, ngơ ngác nhìn xuống ngón chân mình.

(MC Yeoreum: Tôi có thể thấy Luda rất thông minh và Jiyeon cũng là một người nhạy bén.)

(MC Yeonjung: Vâng, họ có thể là người yêu cũ của nhau không? Jiyeon thậm chí còn chưa nhìn rõ Luda kể từ khi cô ấy vào nhà.)

(MC Dayoung: Luda không dám nhìn thẳng vào Jiyeon, cô ấy có vẻ hơi ngại ngùng? Có lẽ là vì xấu hổ.)

Một lúc sau, một vị khách khác cũng đến.

Cô ấy tương đối cao, treo kính râm trên ngực áo và buộc tóc đuôi ngựa cao. Sau khi cô đến, không khí trở nên sôi động hơn một chút.

"Nhân tiện thì, tôi tên là Son Juyeon, mọi người cũng có thể gọi tôi là Eunseo."

(MC Yeonjung: Chắc chắn lúc này ở đây có một cặp đôi cũ nhưng họ giả vờ như không quen biết.)

(MC Yeoreum: Đúng vậy.)

(MC Dayoung: Eunseo có tính cách thoải mái, giống như một người bạn đồng trang lứa dễ gần.)

Mọi người lần lượt giới thiệu, Juyeon thấy bọn họ đều ngồi cách xa, cô đi tới trước mặt Jiyeon, hơi dừng lại, cuối cùng đi ngang qua cô ấy, và ngồi trên sofa bên cạnh Luda với tư thế thoải mái hơn.

Sofa chìm xuống, Luda dường như không ngờ rằng Eunseo sẽ ngồi cạnh mình, cô ngơ ngác đưa chiếc gối dựa trong tay cho cô ấy.

"Cảm ơn." Juyeon cầm lấy gối, nhìn Luda cười nhẹ, sau đó liếc mắt nhìn Jiyeon.

"Cơ mà..."

Ngoại trừ X của họ, tất cả các thành viên ở đây đều gặp nhau lần đầu tiên, nhưng Juyeon dường như đã quen thuộc với mọi người và hỏi Jiyeon với giọng điệu thân thiện: "Ừm, có ai từng nói rằng cô trông giống như một nghệ sĩ không?"

"Đúng vậy, cô Jiyeon thật chói mắt." Soobin ngay lập tức đồng ý.

Jiyeon có chút trịnh trọng, mỉm cười thân thiện với hai người: "Không không, mọi người cũng rất xinh đẹp."

Trên môi Juyeon vẽ lên một nụ cười đầy ẩn ý. Bốn người thảo luận về thời tiết hôm nay và địa hình phức tạp bên ngoài biệt thự. Luda tương đối yên tĩnh, như thể đang chìm đắm trong thế giới của riêng mình.

Đột nhiên ngoài cửa có tiếng "rầm" vang lên, mọi người đều giật mình. Eunseo có đôi chân dài nên cô bước lùi ra sau sofa và nhanh chóng bước ra cửa để kiểm tra. Soobin cũng tò mò bước tới mở cửa cho người bên ngoài, Luda ôm gối đứng dậy, Jiyeon vẫn bình tĩnh ngồi trên sofa, chỉ liếc nhìn bóng lưng của Eunseo, như thể đang đợi Eunseo nói cho cô biết chuyện gì đã xảy ra. 

Vị khách này mang theo một chiếc máy tính và vài chiếc vali đi thẳng vào cửa, cô rất sốc khi thấy rất nhiều người chào đón mình khi bước vào. Có vẻ lần nào cô ấy xuất hiện cũng rất nổi bật, gây ra khá nhiều chấn động.

"Xin lỗi, tôi mang theo nhiều hành lý quá."

Những vị khách trước chỉ mang theo một chiếc vali, nhưng người này lại xách 3 chiếc vali và trên tay đang cầm một chiếc máy tính, trông có vẻ hơi xấu hổ.

"Ôi, sao cô lại xách được tất cả cái này lên cầu thang thế?" Soobin có chút kinh ngạc, đang cùng Eunseo giúp đỡ kéo chiếc vali vào nhà.

Vị khách dùng mu bàn tay lau mồ hôi trên trán, khó khăn nói: "À không ~ Có một cái ở tầng dưới. Tôi nghĩ dù sao cũng phải lên nên tôi mang lên luôn."

Jiyeon nghĩ đến hành lý cô để bên ngoài nên bước đến lối vào với vẻ áy náy. Quả nhiên, chiếc vali màu trắng của mình đã được mang lên.

"Tôi xin lỗi, chiếc vali trắng đó là của tôi. Sau này sẽ có người giúp mang hành lý lên, nên... thực ra, cô để nó ở đó cũng không sao, cô không cần phải xách lên đâu."

"À ~ Ra là vậy."

Khi mọi người đã ổn định chỗ ngồi, vị khách để ý đến Luda, người đang ngồi ở phía bên kia và tỏ ra im lặng, liền gật đầu chào cô ấy.

Soobin thấy được bầu không khí lại yên tĩnh nên hỏi:

"Xin lỗi, cô tên gì..." 

"À ~ Xin chào, tôi tên là Chu Sojung."

Sau đó một số người lần lượt giới thiệu tên của mình.

Sojung đang liên tục nhớ tên của nhau thì chuông cửa lại vang lên, Eunseo chạy ra mở cửa và nhận thẻ nhiệm vụ đầu tiên từ nhân viên.

Trên thẻ ghi "Hướng dẫn nhận phòng":

1. Danh tính của X không thể được ám chỉ hoặc đề cập trực tiếp trong thời gian sống chung;

2. Cho phép bày tỏ tình cảm ngoại trừ tiếp xúc cơ thể; 

3. Ngày đầu tiên không được tiết lộ tuổi tác, nghề nghiệp;

4. Không thể chia sẻ SNS và thông tin liên lạc tương ứng của mình;

5. Để hai người thay phiên nhau dọn dẹp mỗi ngày; 

6. Tất cả mọi người ăn tối cùng nhau mỗi ngày.

Eunseo: "Dọn dẹp thì dễ rồi. Có ai trong chúng ta nấu ăn giỏi không?"

Luda nghi ngờ hỏi: "Sao bây giờ họ lại mang theo thẻ nhiệm vụ đến đây? Chẳng phải còn có người chưa đến sao?"

Cùng lúc đó, điện thoại di động của mọi người vang lên, tổ sản xuất nhắc nhở họ có thể tự do di chuyển, người còn lại sẽ đến sau 30 phút vì lý do công việc.

——

-Trường quay-

Yeonjung: Tại sao lại có trường hợp đặc biệt vậy? Đó có phải là nghệ sĩ có lịch trình trùng nhau không?

Yeoreum: Rất có thể, dù sao chúng ta cũng cần chỉ số rating. Và chương trình có thể mời diễn viên nên không có gì ngạc nhiên khi người kia là thần tượng. 

Dayoung: Ôi trời ~ Chúng ta có định tiết lộ chuyện tình lãng mạn trong chương trình của mình không? Đây chắc chắn là điều mà các đài truyền hình khác không dám làm.

——

Năm người đứng dậy và cùng nhau đi thăm quan nhà chung. Soobin cuối cùng cũng có thể mở cửa trượt ngắm nhìn sân đối diện với sông Hàn, cô chạy ra, duỗi người hướng về phía sông Hàn, không quên chia sẻ với Juyeon và Sojung ở bên cạnh.

"Wow, từ đây vẫn có thể nhìn thấy sông Hàn. Không khí trong lành, tầm nhìn rất rộng. Khu biệt thự này chắc cao ít nhất 15 tầng so với mặt đất. Quay xong chương trình thì tôi cũng muốn mua một cái ở đây." 

(MC Yeoreum: Nhờ Soobin mà chương trình của chúng ta có thể bán được vài căn nhà đấy phải không?)

(MC Yeonjung: Sao có cảm giác như đang đặt quảng cáo vậy? ㅋㅋㅋ)

Biệt thự có ba phòng ngủ, một phòng nằm ở tầng hai, hai phòng còn lại ở phía Đông và phía Tây của tầng một.

Mặc dù có hai phòng ngủ ở tầng một nhưng để đến phòng ngủ ở phía Đông từ phía Tây, cần phải đi qua hành lang, cầu thang lên tầng hai, sảnh vào, phòng khách, bếp và phòng ăn, phòng giặt là, phòng chứa đồ. Ba phòng ngủ gần như ở ba vị trí hoàn toàn khác nhau trong biệt thự.

Jiyeon trước tiên lên phòng ngủ trên tầng hai để thăm quan, cô đang tựa người trên ban công, tình cờ nghe thấy Soobin cảm thán ở sân dưới. Cô cũng thích ở đây, biệt thự này khá xa trung tâm thành phố Seoul, là một nơi thích hợp để nghỉ ngơi và nghỉ dưỡng ngắn ngày.

Đường cao tốc có 8 làn xe và cầu sông Hàn tấp nập người qua lại nhưng không nghe thấy tiếng động ồn ào, lại có thể nhìn thấy bên kia sông. Cô nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, Soobin nói sau khi chương trình kết thúc sẽ đến đây mua nhà, nghe xong, trên môi nở một nụ cười thoải mái, có lẽ cô đã bắt đầu mong chờ một cuộc sống mới thông qua chương trình này.

Luda cũng đi lên lầu, phòng ngủ ở tầng hai rõ ràng lớn hơn phòng ngủ ở tầng dưới, có lẽ là do có ban công. Cô bước đến gần Jiyeon, thứ cô nhìn thấy là sông Hàn bao la và bầu trời trong xanh, ngoại trừ cây Thường Xuân tươi xanh trên bức tường đá dọc hai bên đường dưới biệt thự, cô còn có thể nhìn thấy những thanh niên trẻ trung đang đi xuống cầu thang cùng với những chú chó của mình và ngân nga những bài hát.

Luda thốt lên: "Nơi này không chỉ đẹp mà còn rất thoải mái. Nhìn thấy nhiều thảm thực vật xanh tươi như vậy khiến người ta khó mà có cảm giác khó chịu được."

"Vâng, tôi cũng rất thích ở đây." Jiyeon nhìn Luda và trả lời.

Luda có lẽ không nghĩ rằng Jiyeon sẽ trả lời mình, cô lặng lẽ nhìn thẳng vào khuôn mặt của Jiyeon với một nụ cười.

Jiyeon có lẽ là kiểu người chậm rãi, cô ấy có vẻ lạnh lùng và hờ hững khi mọi người lần đầu gặp nhau, nhưng bây giờ rõ ràng là cô ấy hay nói chuyện hơn so với lúc đầu đến đây. 

Jiyeon và Luda cũng tìm thấy một căn gác nhỏ có nhiều trò chơi board game ở tầng hai, họ cũng có thể nhìn thấy phòng khách ở tầng dưới. Họ nhìn thấy vài người ở tầng dưới từ phòng giặt đi ra, đồng thời đi xuống lầu.

16:00

Các thành viên tập trung trong bếp để chuẩn bị cho bữa tối hôm nay. Không có nhiều nguyên liệu trong tủ lạnh. Eunseo lấy phi lê cá tươi sống ra và nói rằng họ sẽ làm món ăn Nhật Bản.

Sojung nói rằng cô ấy có thể làm mì ống, nhưng cô ấy phải mua thêm một ít cà chua. Cô cũng nói rằng có thể làm pizza, nhưng có lẽ sẽ mất nhiều thời gian, cô đề nghị vài người đi siêu thị mua một số nguyên liệu.

Eunseo lấy giấy bút và viết ra những nguyên liệu cần thiết, Soobin tìm đồ uống lạnh trong tủ lạnh và phân phát cho mọi người.

Khi mọi người đang tụ tập xung quanh để thảo luận xem ai sẽ ra ngoài mua đồ tạp hóa thì thành viên cuối cùng đã đến.

Một chiếc ô tô riêng chậm rãi lái về phía biệt thự, người xuống xe có mái tóc đen dài, lọn tóc bên tai phải nhuộm vàng. Cô lấy chiếc vali trong cốp xe ra, trước khi lên lầu, người đại diện đứng bên cạnh lại vỗ vai cô như muốn giải thích điều gì đó.

(MC Dayoung: ~ Là thần tượng à?)

Vị khách kéo chiếc vali nặng nề, liếc nhìn nhiều bậc thang, nghĩ rằng có thể có người giúp mang hành lý nên đặt lại dưới lầu, sau đó dễ dàng bước lên.

Những thành viên khác cũng tập trung lại để tổng hợp những nguyên liệu cần mua, chính Soobin là người đầu tiên chú ý đến thành viên cuối cùng đang tháo khẩu trang sau khi bước vào.

"Hi ~ Xin chào!" Soobin ngượng ngùng chào đón vị khách, đồng thời ra hiệu cho những người khác nhìn về phía lối vào.

Khi ánh mắt của mọi người đều tập trung vào vị khách, cô có chút bối rối không biết nên chào ai trước, cuối cùng cô cúi đầu lịch sự và dịu dàng: "Xin chào, tôi là Kim Hyunjung, xin lỗi, buổi chiều tôi có việc nên đến muộn."

(MC Yeoreum: Ồ... Kim Hyunjung có phải là tên thật của cô SeolA không? Chắc chắn, cô ấy cũng là một nghệ sĩ.) 

(MC Yeonjung: ~Tôi biết người này, tôi đã gặp cô ấy từ xa ở hậu trường đài truyền hình KBS.)

Soobin lần này dường như không nhận ra Hyunjung là một nghệ sĩ, và cô cũng không ngạc nhiên như lần đầu nhìn thấy Jiyeon, có vẻ như Hyunjung không quen thuộc với cô ấy, hoặc có lẽ cô ấy đang giả vờ không quen biết nhau.

Soobin chào Hyunjung và giới thiệu tên mình, theo sau là Juyeon.

Juyeon rất nhiệt tình, sau khi đi tới giới thiệu bản thân với cô ấy, ánh mắt cô dừng lại ở lọn tóc nhuộm bên tai của Hyunjung: "Tóc của cô đẹp quá."

"Cảm ơn, tôi làm tóc tại Zb's ở Sinsa-dong." Hyunjung lịch sự mỉm cười và nói, "Bây giờ mọi người đang làm gì vậy?"

"A ~ chúng ta đang thảo luận xem ai nên ra ngoài mua đồ." 

Sojung đưa "Hướng dẫn nhận phòng" đặt trong phòng khách cho Hyunjung và tự giới thiệu: "Tên tôi là Chu Sojung. Cô đến vừa đúng lúc đấy, chúng ta có nên chia phòng ngủ trước không?"

"Được chứ ~" 

Juyeon chạy trở lại phòng bếp, đóng cửa tủ lạnh lại, đưa thực đơn viết tay vừa thảo luận cho Jiyeon đang đứng bên cạnh mình.

(MC Yeoreum ngạc nhiên trước hành động của Tôn Chu Ngạn: Ồ?? Chuyện này... không phải họ mới gặp nhau vào ngày đầu tiên sao? Sao cảm giác quen thuộc quá vậy?) 

(MC Dayoung: Đây giống như thói quen mà các cặp đôi vô tình bộc lộ phải không? Có những thói quen khó mà giấu được.) 

(MC Yeonjung: Nếu họ không phải một cặp thì Eunseo chắc chắn là kiểu người biết cách bày tỏ tình cảm. Bởi vì cô ấy sẽ không khiến bạn cảm thấy xa cách và khiến mọi người dễ dàng mất cảnh giác và đến gần cô ấy.)

Hyunjung đi theo tiếng nói của Juyeon, sau đó đi về phía Jiyeon và Luda đang đứng cách xa trong bếp.

Jiyeon và Luda có vẻ thụ động trong đám đông, vừa rồi những người tham gia khác chào đón Hyunjung và cả hai chỉ đứng đằng sau đám đông và lặng lẽ nhìn Juyeon và Sojung đang nói chuyện với Hyunjung, họ ngại ngùng đến mức không dám cắt ngang.

Hyunjung chủ động tiến lên nói: "Xin chào, tôi là Kim Hyunjung."

Ánh mắt Hyunjung nhanh chóng liếc nhìn hai người, cuối cùng chậm rãi nói về phía Jiyeon: "Sau này hãy chiếu cố cho tôi nhé."

Jiyeon khẽ gật đầu với Hyunjung: "Xin chào, tôi là Kim Jiyeon." 

"Xin chào, cô Kim Yiyeon..." 

Khóe miệng Jiyeon hiện lên một nụ cười nhàn nhạt, cô sửa lại: "Là Kim Jiyeon."

"A, xin lỗi, vâng ~ Cô Kim Jiyeon."

Luda đợi Jiyeon nói xong mới lên tiếng: "Tên tôi là Lee Luda."

Sau khi phạm sai lầm đầu tiên, lần này Hyunjung lặp lại tên Luda với cách phát âm đặc biệt chính xác: "Lee, Luda?"

"Đúng rồi."

"Vâng, xin chào."

Jiyeon gấp tờ giấy Juyeon đưa cho mình rồi bỏ vào túi, ánh mắt cô vô thức rơi vào sợi tóc nhuộm vàng bên tai Hyunjung, Hyunjung nhìn theo ánh mắt của cô ấy, vô thức vuốt tóc rồi giải thích: 

"À ~ tôi mới làm cái này ngày hôm kia."

Sau đó, Hyunjung có lẽ cảm thấy cô gái này cũng không có hỏi mình, điều này khiến bản thân có vẻ rất đột ngột. Vì thế cô lại đổi chủ đề, quay sang phía sau Sojung và Juyeon hỏi:

"Mọi người đã xem phòng ngủ chưa?"

"Ừ, cô có muốn ghé thăm trước khi quyết định không?"

Juyeon tính cách rất hướng ngoại, không ngần ngại lần lượt giới thiệu với Hyunjung như thể đang đưa cô ấy về nhà mình.

Sau khi thảo luận với người đến cuối cùng, phòng ngủ được sắp xếp thành:

Tầng một phía Tây: Kim Hyunjung, Son Juyeon

Tầng một phía Đông: Park Soobin, Lee Luda 

Tầng 2: Kim Jiyeon, Chu Sojung

——

-Trường quay-

Yeonjung: Vậy là những người được phân vào chung phòng không được phép có tiếp xúc cơ thể.

Yeoreum: Đúng rồi. Tôi bất ngờ cảm thấy Soobin và Hyunjung có thể là người yêu cũ của nhau. Bởi vì khi nghe thấy ngoài cửa có động tĩnh, cô ấy là người đầu tiên chú ý tới Hyunjung, tựa hồ đang chờ cô ấy tới.

Yeonjung: À ~ Bởi vì khi con người ở trong một môi trường xa lạ, họ sẽ cần tìm gấp một người quen để cảm thấy an toàn. Vì vậy, cô ấy an tâm khi Hyunjung đến.

Yeoreum: Đúng vậy. Hơn nữa, Hyunjung cũng là một nghệ sĩ nhưng cô ấy không hề ngạc nhiên như khi nhìn thấy Jiyeon.

Dayoung: Tôi đoán Eunseo và Jiyeon có thể đã từng là một cặp.

Yeonjung: Ừm, cặp này cũng dễ gây hiểu lầm. Dù họ có nói đây là lần gặp đầu tiên thế nào đi chăng nữa, thì Eunseo đã rất khéo léo trong việc đưa tờ giấy cho Jiyeon đến nỗi cô ấy trông không giống một người xa lạ.

Yeoreum: Nhưng Eunseo cũng rất năng động và rất thân thiết với các thành viên khác phải không? Cô ấy thậm chí còn chủ động đưa Hyunjung đi thăm biệt thự đấy? 

Yeonjung: Tiếp theo bọn họ sẽ ra ngoài mua nguyên liệu, chúng ta xem tiếp nhé.

——

"Có ai lái xe tới không?"

Sojung hỏi khi đang ở trong phòng khách.

Sau đó Hyunjung chủ động nói: "Xe của tôi ở tầng dưới."

"Sử dụng xe của cô có thuận tiện không?"

"Chắc chắn không có vấn đề gì."

"Vừa rồi mọi người định để tôi, Jiyeon và Luda đi cùng nhau. Nhưng họ vẫn đang thu dọn đồ đạc trong phòng ngủ nên phải đợi một lát."

Hyunjung nghe đến tên người cùng đi với mình, có chút do dự, tựa hồ không phải người mà bản thân nghĩ sẽ ngồi cùng xe với mình, hỏi: "Ừm... Juyeon thì sao? Cô ấy không đi à?"

"Juyeon nói muốn phân loại nguyên liệu trong bếp nên đã viết trước cho chúng ta những thứ cô ấy cần, có lẽ cô ấy sẽ không đi với chúng ta."

Sau khi Jiyeon cất hành lý từ phòng ngủ trên tầng hai và đi xuống tầng dưới, Luda cũng trang điểm và đi ra ngoài.

Hyunjung sẽ lái xe nhưng cô đến mở cánh cửa ghế phụ lái trước. Tình cờ, Jiyeon đang đi theo cô, có vẻ như Hyunjung định mời Jiyeon ngồi xuống.

(MC Yeoreum: Hả? Đây là cố ý hay là lời mời lịch sự vậy?)

"Cô có muốn ngồi phía trước không?" Hyunjung quay người, hỏi Jiyeon ở phía sau mình.

Jiyeon không ngờ Hyunjung sẽ mở cửa xe cho mình, khiến cô sửng sốt. Cùng lúc đó, Luda đã mở cửa sau bên kia xe và bước vào.

Chỉ có một giây bối rối, nhưng Sojung đã ngay lập tức phá vỡ thế bế tắc giữa hai người, cô chủ động nói: "Để tôi ngồi phía trước cho, khu vực này tôi quen thuộc, do tôi mới tới đây không lâu."

(MC Dayoung: Ít nhất một trong bốn người ở đây đã từng là một cặp, nhưng đó là ai?)

(MC Yeonjung: A ~ họ thật sự rất giỏi giả vờ xa lạ. Có lẽ chúng ta sẽ thấy được manh mối khi đi siêu thị phải không?)

Cuối cùng, Jiyeon và Luda ngồi ở ghế sau. Sojung tự nhiên ngồi ở ghế phụ, sau khi lên xe, cô thắt dây an toàn, cố gắng đẩy ghế phụ về phía sau.

"Xin lỗi, làm sao tôi có thể điều chỉnh vị trí này?"

Sojung ngồi ở ghế phụ hỏi Hyunjung.

Hyunjung tháo dây an toàn, nghiêng người giúp cô ấy điều chỉnh. Hai người ở rất gần, Sojung theo bản năng lùi lại, ngồi yên không dám nhúc nhích.

Nhưng Hyunjung đột nhiên tìm nhầm nút, liền khiến lưng ghế dịch chuyển. Ngực của Sojung đẩy thẳng lên, và cằm cô ấy chạm vào đầu Hyunjung.

Hai người họ không hiểu sao lại khiến bong bóng màu hồng nổi lên bên trong xe.

(MC Yeonjung che mặt cười: Gì thế này ~ Bầu không khí này lạ quá.)

(MC Yeoreum cười nói: Thực ra tôi cũng không quen lắm với cấu tạo của ghế phụ, cũng không quen với công tắc điều hòa ở ghế sau xe. Bởi vì khi lái xe, chúng tôi thường ngồi vào ghế lái và không chú ý đến mấy thứ khác.)

(MC Dayoung: Với lại, các nghệ sĩ được chở bằng xe chuyên dụng khi đi lại. Hyunjung có lẽ không có nhiều cơ hội tự lái xe.)

Vị trí ngồi của Sojung là ngay trước mặt Jiyeon đang ngồi ở ghế sau, cô ấy đặt tay lên tựa tay cửa sau, ánh mắt lo lắng nhưng dường như không thể giúp được.

"Có cần giúp đỡ không?"

Luda vịn lấy tựa lưng ghế lái, nghiêng người tới và nói với vẻ lo lắng: "Có một cái hình vuông nghiêng dưới ghế. Hãy thử di chuyển nó thử xem."

"À! Được rồi."

May mắn thay, Hyunjung đã tìm thấy nút ấn.

"Cô Luda cũng có nghiên cứu về ô tô sao?"

Trên đường đi, Sojung quay lại và hỏi Luda.

Luda nhìn ra ngoài cửa sổ và nói: "Chị tôi cũng sở hữu loại xe này nên tôi cũng quen thuộc hơn."

-Siêu Thị-

Sojung rất nhiệt tình chọn những nguyên liệu cần thiết cho tối nay, Hyunjung kéo xe đẩy hàng đi theo cô ấy, hai người vô tình càng ngày càng xa, bỏ lại Jiyeon và Luda đằng sau.

Nhìn thấy hai người đi xa, Jiyeon hỏi Luda bên cạnh: "Cô có uống được không?"

Luda phồng má lên, tuy im lặng nhưng luôn lộ ra vẻ đáng yêu không thể kiềm chế được, khiến Jiyeon nhìn cô và bất giác mỉm cười.

Luda dùng ngón tay ra hiệu trước mặt Jiyeon: "Chỉ một chút thôi... Tôi thích uống rượu, nhưng tôi không phải là loại người uống giỏi."

"Vậy bình thường cô thích uống loại nào?"

Trong khi thảo luận, Jiyeon và Luda tách nhóm và đi đến khu vực đồ uống của siêu thị. Hai người họ đã ngẫu nhiên chọn được ba loại rượu giống nhau. Vẻ mặt Jiyeon càng tươi cười hơn, cảm thấy khó tin trước sự thấu hiểu ngầm trước mặt.

"Sở thích của chúng ta có vẻ rất giống nhau!" Jiyeon khua khoắng hai chai rượu trắng trước mặt Luda.

"~ Có vẻ như tửu lượng của cô rất tốt nhỉ?" Luda chỉ vào một trong những chai rượu trong tay Jiyeon: "Rượu này hơi nồng, vừa uống là tôi đỏ mặt, uống không được ba ly. Nhưng nó ngon và tôi cũng thích nó."

"Vậy cô có thích sashimi không?" Jiyeon đột nhiên rất tò mò về Luda, và họ bắt đầu trò chuyện với nhau.

"Tôi thích chứ!" Luda tựa hồ cũng tìm được một người cùng chí hướng hiếm có, vui vẻ nhảy cẫng lên: "Khu mua sắm này ở tầng trên còn có một nhà hàng Haidilao. Tôi đến đây ba tháng trước, hương vị rất ngon. Cô có thích Haidilao không?"

Jiyeon cũng rất thích ăn lẩu, gần như không khỏi đập tay với Luda: "Tất nhiên là có! Chúng ta thực sự có thói quen ăn uống giống nhau!"

"Mà này..."

Trong khi Jiyeon đang nói chuyện với Luda, Hyunjung một mình đẩy xe đẩy hàng và chặn xe giữa hai người.

"Muốn ăn bít tết không? Sojung bên kia đang chọn thịt bò, hai người có muốn qua xem không?"

"Được thôi."

Jiyeon vẫn đang đắm chìm trong cuộc trò chuyện thú vị với Luda, vừa gật đầu đồng tình, cô vừa đặt rượu trong tay của mình và Luda vào xe đẩy.

Trước khi Jiyeon kịp nhìn sang Hyunjung, cô nhớ tới tờ giấy mà Juyeon đưa cho mình đang ở trong túi, nên cô lấy nó ra và đếm từng món đồ trong xe đẩy.

Nhìn thấy hai người đã lấy nhiều rượu như vậy, Hyunjung nhìn về phía Jiyeon đang cẩn thận đọc lại ghi chú, hỏi:

"Cô có thích uống rượu không?"

Jiyeon vén tóc ra sau tai, đứng thẳng lên nhìn cô ấy: "Tôi cũng không thể nói là thích, thỉnh thoảng tôi uống một chút, còn cô thì sao?"

"... Tôi không giỏi lắm."

Trong cuộc trò chuyện giữa hai người, Luda tự nhiên nắm lấy phía bên kia của xe đẩy và nói với Hyunjung: "Tôi sẽ đẩy cho."

Nhưng khi giao xe đẩy hàng, Luda phát hiện ngón tay của Hyunjung bị xước và chảy máu.

Máy quay phát lại cảnh năm phút trước, khi Hyunjung và Sojung đang cùng nhau lựa trái cây và một hộp đóng gói trái cây bị hỏng vô tình cắt phải ngón tay cô.

"Tay của cô ổn chứ?!"

Luda chỉ vào ngón trỏ bị thương của Hyunjung, Jiyeon nghe được và bước tới.

"Tôi có mang băng cá nhân." - Jiyeon.

"Không sao đâu, không có chảy nhiều máu và cũng không đau đâu." - Hyunjung.

"Đưa tay cô cho tôi."

Jiyeon tao nhã lấy từ trong túi ra một chiếc băng cá nhân, mặc kệ lời từ chối của Hyunjung, cô vẫn nói rằng mình sẽ băng lại cho Hyunjung trước.

"Siêu thị có rất nhiều vi khuẩn, tốt nhất là dán lên trước rồi quay lại xử lý sau."

"Cảm ơn."

Luda đứng ở phía bên kia đã đẩy xe hàng về phía Sojung mà không đợi hai người.

(MC Yeoreum: Không... Các bạn có mang theo băng cá nhân trong túi không? Tại sao Jiyeon lại mang theo thứ này bên mình như thể biết sẽ có người bị thương vậy?)

(MC Yeonjung: Thật sự trong túi của tôi có cái này mà! Bởi vì vội đi quay hình nên thỉnh thoảng tôi phải mang đôi giày không vừa chân, giống như bộ đồ tôi đang mặc hôm nay. Tôi và quản lý cũng luôn có băng cá nhân trong túi. Jiyeon cũng là một nghệ sĩ. Không có gì đáng ngạc nhiên cả.)

(MC Yeoreum: Đó là vì tôi lo lắng quá nhiều. Nhưng khi nhìn Jiyeon băng bó cho Hyunjung, tôi luôn cảm thấy có điều gì đó kỳ lạ.)

(MC Dayoung: Vì Hyunjung không hề tỏ ra từ chối, cô ấy dường như bị khuất phục trước câu nói "Đưa tay cho tôi" của Jiyeon và chấp nhận lòng tốt của người kia.) 

(MC Yeoreum: Tính cách của Jiyeon có chút ngầu, Tôi rất thích điều này.)

Camera quay lại phía bên kia của siêu thị. Sojung đang cầm vài hộp thịt bò và vẫy tay chào Luda đang đi đến từ xa.

"Ở đây ở đây."

Sojung nhìn thấy chiếc xe đẩy hàng gần như lớn hơn Luda, mỉm cười nhìn cô ấy từ xa.

"Sao cô lại cười thế?" Luda đẩy xe đến cạnh Sojung.

Sojung đưa thịt bò cho Luda: "Này, cô vừa nói thích ăn gì cơ?"

"Nhưng cô không định làm mì ống à?"

"Dù sao chúng ta đông người, có thể làm nhiều món hơn. Sau đó chúng ta có thể làm món bánh gạo xào bắp cải cay mà Jiyeon vừa nhắc đến. Mọi người thấy thế nào?"

"Ừ, tôi như thế nào cũng được."

——

Q: Khi bạn ở siêu thị, tại sao bạn lại bảo Kim Hyunjung rời đi?

Chu Sojung: A ~ Bị phát hiện rồi (cười). Chắc cô ấy không vào bếp nhiều, tôi cảm thấy cô ấy không biết cách mua đồ nên không thể cho tôi lời khuyên nào. Hơn nữa, lúc đó Jiyeon và Luda đã 'lạc lối' và tôi muốn lắng nghe những gợi ý của người khác để tôi nấu ăn dễ dàng hơn."

——

Luda hài lòng đặt nguyên liệu trong tay Sojung vào xe đẩy.

Ở bên kia siêu thị, Jiyeon bị thu hút bởi quầy sô cô la. Cô chọn ra vài hộp kem và hai hộp sô cô la bạc hà.

Jiyeon dường như chợt nhớ ra điều gì đó, quay lại hỏi Hyunjung ở phía sau:

"Cô có thích hương vị bạc hà không?"

Hyunjung cau mày lắc đầu: "Tôi không thích vị này."

Khi cô nghĩ Jiyeon sẽ tiếp tục hỏi cô thích hương vị nào, Jiyeon tự nhủ:

"Xung quanh có rất ít người trẻ không thích ăn món này, thật đáng tiếc."

Sau đó cô ấy đi tìm Sojung và Luda với hai hộp sô cô la và kem.

"Clip phỏng vấn cá nhân"

Kim Hyunjung: À không ~ (cười gượng) Không thích ăn "sô cô la vị bạc hà" thì có phải là người già không? (làm các nhân viên cũng bật cười) Còn anh PD thì sao, anh có thích vị bạc hà không?

PD: Có...

Kim Hyunjung: (cắn môi và làm điệu bộ không nói nên lời) Được rồi...

Q: Có kỷ niệm nào đáng nhớ khi đi chơi cùng những thành viên khác không?

Kim Jiyeon: Ở siêu thị? Hmm... Tôi tò mò về Luda.

(MC Dayoung: Tôi tưởng Jiyeon sẽ nhắc đến Hyunjung. Rốt cuộc thì cũng có hành động thân mật là băng bó cho Kim Hyunjung đấy.)

(MC Yeonjung: Có vẻ như vì Hyunjung không thích sô cô la bạc hà nên cô ấy thiếu đi chút quyến rũ trong mắt Jiyeon rồi (cười).)

Kim Jiyeon: Hôm nay khi chúng tôi gặp nhau lần đầu, Luda rất trầm tính và nhút nhát. Tôi không nghĩ cô ấy là người đặc biệt dễ gần. Thật bất ngờ, tôi đi siêu thị và thấy cô ấy toát ra vẻ dễ thương và chúng tôi đều thích những thứ rất giống nhau, điều đó khiến tôi rất ngạc nhiên. Tôi nghĩ tôi đã tìm được người đầu tiên để nói chuyện nên tôi rất vui.

Nếu được chọn lại một người để ở cùng, có lẽ tôi sẽ chọn sống cùng Luda.

(MC Yeoreum: Có vẻ như Jiyeon thích kết thân với những người có cùng thói quen ăn uống.)

——

Vậy còn Eunseo, người ban đầu định làm sashimi thì sao?

Camera quay lại biệt thự, Soobin đang thu dọn hành lý trong phòng ngủ, sau đó cô ngồi trong phòng khách bật dàn âm thanh, nhàn nhã nằm trên ghế massage trong phòng khách trò chuyện cùng Eunseo trong bếp. Mặt khác, Eunseo chỉ đeo găng tay và tạp dề để rửa cẩn thận từng bộ dụng cụ ăn uống.

Soobin: "Cô không muốn nghỉ ngơi à? Sao đột nhiên phải rửa chén vậy?"

Juyeon: "Tôi phát hiện những chiếc bát đĩa và đũa này đều là đồ mới, có một số còn có mùi hộp đóng gói, tôi phải rửa sạch, nếu không tiềm thức của tôi sẽ cảm thấy chúng không sạch sẽ."

Soobin: "Có vẻ như nếu ở cùng cô, nhất định tôi sẽ có được một bữa tối sạch sẽ và hợp vệ sinh."

Juyeon đỏ mặt, cười khúc khích.

"Clip phỏng vấn cá nhân"

Park Soobin: Tôi có thể thấy rằng Eunseo thích sạch sẽ, nhưng liệu cô ấy có mắc chứng ám ảnh sạch sẽ không? Tôi lo lắng rằng nếu chứng sợ bẩn của cô ấy trở nên nghiêm trọng, mọi người sống dưới một mái nhà có thể sẽ căng thẳng, phải không? (cười)

——

Một lúc sau, Eunseo đã đặt bộ đồ ăn xuống và đang cầm điện thoại giúp Soobin chụp ảnh nằm trên ghế massage. Hai người thỉnh thoảng lại cười đùa vui vẻ.

"Bây giờ nằm ​​như thế này, lại có cảm giác như chiếc sofa này đã nuốt chửng mình. Hình ảnh thú vị quá đi."

"Cô Juyeon, chế độ massage này rất thoải mái, cô có muốn thử không?"

"Họ đi mua sắm bên ngoài, còn chúng ta đến đây để mát-xa cơ thể. Có ổn không vậy? ㅋㅋㅋ"

Trong lúc Juyeon đang xem ảnh, Soobin đã ấn cô ấy ngồi xuống ghế massage.

"Chúng ta cần giúp họ thử những chức năng này chứ. Cô có muốn tôi giúp điều chỉnh mức độ không?"

"Được rồi ~"

(MC Dayoung: Gì thế? Họ thân nhau tự nhiên quá. Đây thực sự là lần đầu tiên họ gặp nhau à?)

(MC Yeonjung: Giống như đoàn tụ với những người bạn đã nhiều năm không gặp. Vui quá.)

[Một giờ sau, nhóm mua hàng trở về biệt thự]

Hyunjung, người bị Sojung âm thầm đánh giá là không giỏi nấu nướng, lại được phân công làm đầu bếp vào tối nay.

"Clip phỏng vấn cá nhân"

Kim Hyunjung: Lúc đó tôi đến muộn và không biết sự phân công làm việc trong bếp. Đánh giá tình hình thì đầu bếp chính là Juyeon và Sojung. Nhưng tôi cũng rất giỏi nấu ăn.

——

Trong bếp có tiếng nước chảy, tiếng dao chạm vào thớt, thỉnh thoảng còn có tiếng Sojung ngâm nga, nhưng lại ít huyên thuyên hơn.

(MC Yeoreum: Những thành viên khác có thể vẫn còn hơi xa lạ khi họ mới gặp nhau lần đầu.)

Cảnh quay lại chuyển sang Hyunjung, cô đang cúi người áp tai vào nồi cơm điện. Điều này khiến người dẫn chương trình ở trường quay thích thú.

(MC Yeonjung: Khi mẹ tôi mang thai đứa bé thứ hai, bố tôi mỗi đêm đều nghe bụng mẹ như vậy.)

Sojung cầm mấy quả cà chua rửa sạch, cười nói: "Cô đang làm gì vậy? Cô Hyunjung."

"A~ Không biết nó đã bắt đầu nấu chưa nhỉ."

(MC Dayoung: Không phải cô ấy nói mình giỏi nấu ăn sao?)

"Cô đã nhấn nút chưa? Chắc chắn phải có nút ấn chứ."

"Tôi ấn vào nhưng không có chuyển động hay bất kỳ âm thanh máy móc nào cả. Nhưng tôi không dám mở ra nhìn xem, lỡ nó nổ tung thì sao?"

Sojung bỏ cà chua vào bồn rửa, muốn đi qua giúp cô ấy kiểm tra. Ngay lúc đó Luda đã thay quần áo và bước vào bếp.

"Cô Hyunjung, lần sau nấu ăn nhớ cắm điện nhé."

Luda ngay lập tức tìm ra vấn đề và bật nút nguồn.

Ngay cả khi nồi cơm điện bắt đầu nấu, Hyunjung vẫn lặng lẽ đứng sang một bên và chờ đợi, như thể đang làm chín cơm bằng mắt. Ánh mắt cô dừng lại ở chỗ rau củ trong bồn rửa trước mặt, cô hỏi Sojung có cần rửa sạch không? Nhưng Sojung lại nói, Hyunjung ngón tay bị thương, tốt nhất không nên để bị ướt, lát nữa cô có thể tự mình làm được.

Sau khi thay bộ đồ thể thao nhẹ nhàng, Luda cũng tham gia vào quá trình nấu bữa tối, giúp Eunseo rã đông thịt và cắt thành từng lát. Trong khoảng thời gian này, Sojung đã không chỉ khen ngợi dưới một lần: "Kỹ năng dùng dao của cô Luda thật sự rất tốt."

"Clip phỏng vấn cá nhân"

Chu Sojung: Tôi thích nấu ăn nên tôi nghĩ những cô gái biết nấu ăn sẽ rất hấp dẫn. Tôi thậm chí còn nghĩ đến việc mở một nhà hàng phương Tây với người tôi thích (cười). Luda có vẻ không phải là người biết dùng dao nhưng lại sử dụng nó giỏi đến mức đáng ngạc nhiên. Tôi nghĩ cô ấy có một sức hút ngược.

——

Một lúc sau, Jiyeon đi xuống lầu, cô và Soobin đang xem TV trong phòng khách, nhưng không biết vì có phải cảm thấy xấu hổ khi ngồi trong phòng khách hay không, cô bước vào bếp và giống như Hyunjung, nhìn thấy cà chua, xà lách, hành tây và các loại rau củ khác đang chờ rửa trong bồn, bèn hỏi:

"Những thứ này có cần rửa sạch không?"

"Đúng rồi." Sojung lại liếc về hướng bồn rửa, nói với Jiyeon: "Cô có muốn rửa không?"

"Ừm~"

Jiyeon phát ra âm thanh bằng mũi, khiến mọi người có cảm giác như cô đang nói một cách khêu gợi. Sojung thấy cô ấy đã mở vòi nước liền lập tức cởi tạp dề ra, chu đáo buộc vào người Jiyeon.

(MC Yeoreum: Ôi, trời ơi, sao tôi lại cảm thấy Sojung và Jiyeon cũng là một cặp thế này (cười) ~ Cô ấy có bị tan chảy bởi giọng nói dễ thương của Jiyeon không? Tại sao cô ấy đột nhiên giúp ai đó buộc tạp dề!) 

(MC Yeonjung (cười): Cảnh đeo tạp dề rất ấm áp nhưng có Hyunjung đứng cạnh thì có vẻ hơi mâu thuẫn.)

(MC Dayoung: Không ai có thể ngờ rằng Sojung lại đột nhiên buộc tạp dề cho ai đó. Nếu tôi nhìn thấy cảnh này thì sẽ rất hoành tráng.)

Jiyeon không ngờ Sojung lại ôm cô từ phía sau, nhìn thấy tạp dề trong nháy mắt được đeo vào người cô, toàn thân hơi giật mình: "Còn cô thì sao?"

"Rửa rau sẽ làm ướt áo. Dù sao thì lát nữa tôi sẽ đi nhà kho lấy mấy hộp khăn giấy mà. Tôi sẽ lấy một cái khác."

Bên kia, Juyeon đang làm nước sốt cũng nhìn thấy thái độ quan tâm của Sojung đối với Jiyeon, cô im lặng liếc nhìn cô ấy rồi quay đi.

Jiyeon chọn một bồn rửa và bắt đầu rửa rau cẩn thận. Hyunjung vẫn đang dựa vào mặt bàn, nhưng ngoài nồi cơm điện, giờ trong tầm mắt cô còn có thêm Jiyeon.

(MC Yeonjung: Ôi, nhìn từ phía sau này, sao tôi lại nghĩ Hyunjung và Jiyeon trông đẹp đôi thế nhỉ?)

(MC Yeoreum: Dù cậu nói đúng. Nhưng đừng dám nói nhảm. Hãy cẩn thận với việc người hâm mộ của hai người này để lại tin nhắn trên SNS của cậu đấy.)

(MC Yeonjung vội vàng giải thích: Xin lỗi, nhưng khí chất và ngoại hình thực sự rất phù hợp.)

Lúc này, Hyunjung bày tỏ ý kiến ​​​​của mình về cà chua và rau diếp mà Jiyeon đã rửa trước mặt cô, và vẻ mặt của cô dường như đang cố tình làm khó mọi chuyện.

"Tôi cảm thấy cô còn chưa rửa kỹ, cô có muốn rửa lại không?"

"Không thể nào ~" Jiyeon không chịu thừa nhận thất bại và nhặt lá rau diếp lên kiểm tra: "Nó sạch lắm rồi. Cô rửa nó nhé?"

Hyunjung dơ ngón tay bị thương của mình trước mặt Jiyeon: "Cô Sojung bảo tôi đừng để vết thương chạm vào nước, tôi không thể rửa được."

"Thôi ~"

Cô ấy không thể rửa và nói quá nhiều.

Jiyeon hất nước trên lá rau diếp về phía Hyunjung với vẻ mặt ghét bỏ. Nước bắn vào mũi Hyunjung, cô ấy dùng mu bàn tay xoa xoa, cố nhịn cười.

(MC Dayoung: Chà ~ Tôi điên mất. Trông hai người cũng giống một cặp.)

Soobin một mình buồn chán trong phòng khách, cô đi vào bếp xem các nhãn hiệu tủ lạnh và máy hút mùi, đi vòng quanh như một người giám sát, sau đó chỉ vào hai chiếc lò nướng âm tường và hỏi:

"Trong tủ lạnh có gà quay này. Ai trong số các cô có thể dùng lò nướng vậy? Cô Jiyeon, được không?"

Jiyeon trả lời trong khi rửa lại rau diếp một lần nữa: "Không hẳn."

Luda vừa giúp Eunseo cắt hành, vừa nheo mắt nói: "Tôi biết cách làm. Có thể cần xem một số hướng dẫn cách nướng gà, nhưng tôi tự tin rằng mình có thể làm được pizza và bánh mì."

"Cô có thể làm bánh mì à?"

"Ừ, nó không khó đâu."

"Thật tuyệt vời." Soobin nói: "Tôi cũng thích làm pizza. Sau này chúng ta hãy cùng nhau làm món đó nhé".

"Được chứ."

Luda nói và hắt hơi.

Thấy vậy, Juyeon đưa cho Luda hộp khăn giấy mà Sojung vừa mang ra.

Hyunjung nhìn lại đôi mắt đỏ hoe của Luda và hỏi: "Cô không sao chứ? Cô đang khóc à?"

"Không, do vừa nãy cắt hành đấy."

Juyeon cười: "Mắt của cô yếu quá, vừa rồi đáng lẽ tôi nên đưa cho cô một cặp kính, xin lỗi."

Luda không trả lời, cô nhanh chóng hoàn thành công việc trong tay và trở về phòng ngủ. Juyeon cảm thấy mình không nên nói đùa, một lúc sau, cô bỏ đồ trong tay xuống, rửa tay rồi một mình đi đến phòng ngủ của Luda.

"Cốc cốc cốc. Ừm... cô thấy khỏe hơn chưa?"

Trước khi đến đây, Juyeon đã vào phòng ngủ của mình để lấy khăn ướt đưa cho Luda.

"Tôi xin lỗi, lẽ ra tôi nên tự mình cắt hành."

"Không sao đâu, cô không cần nhạy cảm thế đâu, tôi chỉ về trang điểm mắt thôi mà."

Soobin giúp dọn đĩa, bát và đũa, bước đi của cô ấy nhún nhảy và có vẻ tâm trạng đang rất tốt. Cô tìm thấy vài ly rượu trong bếp, khi đang ngâm nga đi qua giữa Hyunjung và Jiyeon, cô đột nhiên dừng lại như thể đã gặp phải ánh mắt rực lửa của Hyunjung.

Cô hỏi đùa Hyunjung: "Tôi... không làm phiền cô (nhìn cô ấy), phải không?"

-Trường quay-

MC Yeonjung: Hahahaha, Soobin dễ thương quá.

MC Yeoreum: Soobin không hề ghen tị khi thấy X của mình luôn đứng cạnh những người phụ nữ khác.

——

"A?" Hyunjung không hiểu cô ấy đang nói cái gì.

Jiyeon nghĩ Soobin đang nói chuyện với mình nên quay lại, nhưng vô tình bắt gặp Hyunjung, người đứng sau lưng mình chưa đầy một mét, và cả hai đều im lặng tránh nhìn.

Phát lại cảnh quay: Hyunjung đã đứng đây kể từ khi nồi cơm điện bắt đầu hoạt động, nhìn Sojung buộc tạp dề cho Jiyeon trước mắt; nhìn bóng lưng của Jiyeon tập trung rửa rau; nhìn Luda rời khỏi bếp; nhìn Juyeon rửa tay và rời đi cho đến khi Soobin đến.

(MC Dayoung: Nếu Hyunjung tiếp tục như thế này, cô ấy sẽ bị giảm thời lượng khi lên sóng.)

Soobin đưa chiếc ly trong tay cho Hyunjung: "Cô giúp tôi xếp bát đĩa và đũa nhé. Nếu nhìn chằm chằm vào nồi cơm điện như thế này, tốc độ nấu cũng có nhanh hơn không?"

"Clip phỏng vấn cá nhân"

Park Soobin: Tay của cô Hyunjung bị thương nên không thể giúp việc bếp núc được. Nhìn phía sau, tôi có cảm giác như cô ấy đang rụt rè chờ đợi. Thế là tôi đưa cô ấy vào phòng khách.

Jiyeon liếc nhìn bóng lưng hai người họ rời đi, cô sắp xếp nguyên liệu đã rửa sạch và đưa cho Sojung, sau đó ngầm hiểu làm bánh gạo xào bắp cải cay với Sojung.

Sau bữa tối, nhiều người cùng nhau dọn bàn, đến tủ lạnh lấy bia, rượu sake và rượu vang đỏ mua cho buổi tối để ngoài bàn ăn. Lúc này, tiếng chuông cửa vang lên, là nhân viên đến giao nhiệm vụ hôm nay.

Nội dung tấm thiệp: "Thư giới thiệu của tôi do X viết, các bạn hãy lần lượt đọc những bức thư giới thiệu bản thân nhé."

-Trường quay-

Cả ba MC đều choáng váng.

Yeoreum: Lời tự giới thiệu thực ra là do người yêu cũ của tôi viết sao?

Dayoung: Điều này có nghĩa là việc "tự giới thiệu" của tôi không phải do tôi thực hiện mà là do người cũ thực hiện? Ôi chúa ơi ~

Yeonjung: Nếu người yêu cũ của tôi viết rằng tôi là một tên khốn nạn thì sao? Liệu người ta còn có thể tìm được tình yêu mới không chứ?

Dayoung: Tại sao lúc này tôi lại cảm thấy lo lắng thế này?

——

Cả 6 người tham gia đều đã viết những bức thư này từ mấy ngày trước, tuy không có gì đáng ngạc nhiên nhưng khi ngày này đến, họ vẫn cảm thấy khó xử. Tâm trạng vẫn căng thẳng và lo lắng.

Sojung đã chuyển các lá thư cho mọi người. Juyeon xung phong nói: "Vậy để tôi làm trước."

Cô thầm thở dài một hơi trước khi mở phong bì ra, rồi hắng giọng và đọc:

"Juyeon của chúng ta..."

Mới đọc được năm từ, cô đã cảm thấy khóe mắt ươn ướt, trong mắt không ngừng có một luồng nước ấm nóng trào ra, có lẽ "Juyeon của chúng ta" chính là từ mà đã lâu rồi X không gọi cô.

"Xin lỗi."

"Clip phỏng vấn cá nhân"

Lee Luda: Tôi không ngờ Eunseo, người đã vui vẻ cả ngày, lại khóc khi nhìn thấy bức thư đó. Lúc đó tôi hơi ngạc nhiên.

——

Juyeon điều chỉnh hơi thở, tiếp tục đọc:

"Juyeon của chúng ta là một người dễ thương, ngày thường sẽ làm nũng với bạn, thỉnh thoảng quấy rầy bạn để hỏi xem bạn có yêu cô ấy không. Trong những tháng ngày chúng tôi hẹn hò, cô ấy không chỉ là một người yêu đủ tiêu chuẩn mà còn là một người bạn tốt đáng tin cậy. Cô ấy sẽ thường xuyên làm cho bạn hạnh phúc và mang lại ánh nắng cho cuộc sống của bạn. Juyeon rất tốt bụng và biết cách chăm sóc người khác. Nhưng Juyeon của chúng ta cũng sẽ có những lúc chán nản. Tôi hy vọng cô ấy có thể tìm được người hiểu mình, đồng thời sẵn sàng thấu hiểu cô gái bên trong cô ấy. Cố lên, giống như trước đây bạn đã cổ vũ cho tôi, tôi sẽ đứng về phía bạn, ủng hộ và động viên bạn."

"Clip phỏng vấn cá nhân"

Q: Sau khi đọc thư giới thiệu do X viết, bạn có suy nghĩ gì?

Son Juyeon: À... Dù đã lâu rồi chúng tôi không liên lạc với nhau nhưng tôi vẫn rất cảm động khi thấy cô ấy viết cho mình lời nhắn chân thành như vậy. Tôi xin lỗi vì đã chia tay, tôi không ngờ cô ấy lại viết những dòng này, giờ nhìn lại tôi vẫn rất cảm động.

——

Người tiếp theo là Sojung, cô mở phong bì và bình tĩnh đọc:

"Chu Sojung là một người rất tự tin về âm nhạc. Cô ấy thích chụp ảnh. Nếu bạn đang hẹn hò, hãy nhớ kiên nhẫn và giúp cô ấy chụp thêm vài bức ảnh đẹp. Cô ấy có tính tình tốt, nhưng đừng mất bình tĩnh với cô ấy chỉ vì cô ấy có tính cách dễ chịu. Tửu lượng của cô ấy chỉ ở mức trung bình và hay đỏ mặt khi uống rượu, nhưng cô ấy luôn nói những lời kiêu ngạo như "Tôi vẫn có thể uống" trên bàn rượu. Cô ấy là người cẩn thận, luôn suy nghĩ "Có thể mình sẽ dùng nó", nên trong túi xách của cô ấy thường chuẩn bị sẵn rất nhiều thứ nhỏ nhặt bất ngờ. Cô ấy là người sẽ nhớ bạn ngay cả sau khi chia tay."

"Clip phỏng vấn cá nhân"

Chu Sojung: Tôi cứ tưởng X của tôi sẽ viết vài lời không lịch sự lắm, haha. Có vẻ như tôi cũng không đến nỗi tệ trong lòng cô ấy.

——

Người tiếp theo là Hyunjung, nhưng cô nghĩ đến lượt Luda nên cô nhìn Luda ngồi đối diện và chờ đợi.

"Cô Luda?"

Nhưng Juyeon ngắt lời cô, nhắc nhở: "Đến lượt cô đấy."

"À ~ tôi xin lỗi."

Không hiểu thứ tự, Hyunjung vội vàng mở thư của chính mình ra đọc:

"Kim Hyunjung, mặc dù ấn tượng đầu tiên có vẻ lạnh lùng nhưng sau khi làm quen, cô ấy thực sự là một người dịu dàng và chu đáo hơn bất kỳ ai khác. Cô ấy trông giống một con mèo, có nụ cười ấm áp và rất dính người. Dù nhút nhát nhưng cô ấy sẽ mạnh dạn nói ra rằng cô ấy yêu bạn như một người lãng mạn. Cô ấy thích tặng những món quà nhỏ làm cho mọi người ngạc nhiên. Cô ấy rất ân cần, và nếu sống cùng nhau, bạn sẽ cảm thấy cô ấy rất tốt bụng. Cô ấy thích thơ ca và rất tình cảm, và cô ấy có thể nói chuyện thân thiết với những người có sở thích giống mình.

Đối với cô ấy, cổ họng đặc biệt quan trọng, đừng nghĩ rằng cô ấy kén chọn đồ ăn khi hẹn hò, thậm chí một số đồ ăn quá cay hoặc gây nghẹn cũng không thể ăn được. Cô ấy thích ăn bánh mì và sẽ cảm thấy rất vui khi đi ngang qua một cửa hàng bánh mì. Tửu lượng của cô ấy rất thấp và thích nói những điều vô nghĩa sau khi say rượu, nhưng cô ấy sẽ không làm ầm ĩ, tuy nhiên, tốt nhất bạn nên đánh thức cô ấy vào ngày hôm sau hoặc giúp cô ấy đặt nhiều hơn 3 báo thức, nếu không cô ấy sẽ nằm mãi trên giường. Cô ấy thích khóc và không mạnh mẽ như vẻ ngoài của mình, mặc dù cô ấy không bao giờ muốn thừa nhận điều đó."

Q: Đây là lá thư dài nhất mà chúng tôi từng nhận được.

Kim Hyunjung (im lặng hồi lâu): "Cô ấy hiểu tôi rất rõ (gật đầu), và chúng tôi có thể là mối quan hệ lâu dài nhất trong 3 cặp đôi cũ. Tôi từng nói đùa rằng cô ấy ở với tôi còn lâu hơn mẹ tôi nữa. (Nghẹn ngào) Quả thực tôi hơi kén chọn đồ ăn, nhưng cô ấy không bao giờ quan tâm và luôn chiều chuộng tôi. Bức thư này khiến tôi nhớ lại rất nhiều ngày tôi ở bên cô ấy chỉ trong vài giây. À... tôi đã nghĩ chắc bản thân sẽ không khóc khi đến chương trình này, không ngờ đọc những dòng chữ đó lại muốn khóc."

——

Hyunjung đọc xong, dùng phong bì gạt đi nước mắt: "Hừm ~ Tiếp theo."

Sojung đưa chiếc khăn giấy cuối cùng trên bàn cho Hyunjung.

Jiyeon đợi Hyunjung bình tĩnh lại, rồi mới chậm rãi mở phong bì ra đọc:

"Kim Jiyeon là cô gái xinh đẹp nhất mà tôi từng gặp. Tôi không biết phải diễn tả cô ấy như thế nào. Cô ấy thật xinh đẹp!! Nếu bạn không tin, hãy nhìn vào khuôn mặt của cô ấy mà xem."

Giọng nói của Jiyeon lúc đầu có chút nghẹn ngào, nhưng sau khi đọc đoạn khen ngợi ngoại hình của mình một cách cao ngạo, cô đột nhiên ngượng ngùng lấy lá thư che mắt, điều này thực sự khiến Jiyeon xấu hổ và không thể đọc được nữa.

Mọi người nhìn đôi má hơi ửng đỏ của Jiyeon và mỉm cười thấu hiểu.

"Ôi, cô bạn X này thật giỏi khen người khác."

Soobin mỉm cười và đồng ý với ý nghĩa của bức thư.

Lời nói của Soobin khiến bầu không khí thoải mái trở lại, đồng thời cũng phá vỡ bầu không khí khiến Jiyeon ngượng ngùng.

"Khi tôi tự mình đọc nó, nó thậm chí còn có vẻ kỳ lạ hơn." Jiyeon cười nói.

Luda bên cạnh vẫn đang đắm chìm trong bầu không khí đặc biệt xúc động vừa rồi, cô nhẹ nhàng vỗ vai Jiyeon: "Không sao đâu, cô đọc tiếp đi."

Jiyeon hít một hơi thật sâu và tiếp tục đọc: "Cô ấy đã rất nổi tiếng từ khi còn đi học. Hầu như tất cả bạn bè xung quanh tôi đều biết cô ấy. Cô ấy có tính cách rất quyết đoán và làm việc gì cũng rất nhiệt huyết. Nhưng Jiyeon là một người nhạy cảm. Nếu bạn yêu cô ấy, đôi khi cô ấy sẽ cảm thấy bị tổn thương bởi những lời nói hoặc hành động rất nhỏ nhặt. Nhưng cô ấy sẽ không thể hiện điều đó và có lòng tự trọng mạnh mẽ, vì vậy hãy chăm sóc cô ấy thật tốt. Nếu cô ấy thực sự muốn làm điều gì đó, cô ấy sẽ tìm cách thực hiện nó dù khó khăn đến đâu. Cô ấy rất tò mò và thích tìm hiểu những điều mới mẻ. Cô ấy rất giỏi chăm sóc mọi người. Khi chúng tôi còn yêu nhau, cô ấy đã dạy tôi rất nhiều điều và bù đắp những khuyết điểm của tôi.

Tôi hy vọng bạn tìm được một người có thể dành thời gian cho bạn và dành cho bạn nhiều yêu thương hơn."

"Clip phỏng vấn cá nhân"

Kim Jiyeon: Vì công việc nên tôi không thể ở bên cô ấy hàng ngày. Thời gian thực sự rất quý giá đối với tôi.

Trong lòng tôi từng băn khoăn, nghĩ rằng cô ấy chưa hiểu rõ tôi nên hiểu lầm tôi, dẫn đến việc chúng tôi chia tay. Nhưng bây giờ sự nghi ngờ đã biến mất một nửa. À ~ Hóa ra cô ấy hiểu tôi, lúc đó tôi cũng nghĩ vậy.

Nhưng tôi không phải là người hay quan tâm đến người khác, sở dĩ cô ấy nghĩ tôi sẽ chăm sóc cô ấy là vì tôi yêu cô ấy.

——

-Trường quay-

MC Yeoreum: Mọi người viết rất ấm áp và không khí hiện rất buồn.

MC Yeonjung: Phải có người xấu chứ, phải chăng không có người viết xấu về người yêu cũ ư?

——

Người tiếp theo mở phong bì là Luda.

"Lee Luda là một cô gái đáng yêu. Cô ấy rất tốt bụng và thích nuôi những con vật nhỏ."

Luda dừng lại một lúc, đôi mắt cô đẫm lệ và không thể đọc được nữa.

"Clip phỏng vấn cá nhân"

Lee Luda: Khi yêu nhau, chúng tôi đã cùng nhau nhận nuôi một chú chó hoang màu trắng. Nhưng chức năng tim phổi của con chó luôn kém và... nó đã qua đời.

(MC Yeoreum: Ôi ~ Tôi cũng nuôi thú cưng, tôi có thể hiểu được cảm giác này.)

——

Sojung nhìn thấy Luda khóc không kìm được, nhưng cô đã đưa chiếc khăn giấy cuối cùng cho Hyunjung. Thế là cô liền vào bếp lấy hộp khăn giấy đưa cho cô ấy.

"Ôi trời, cô Sojung thật là chu đáo."

Bên cạnh cô, Soobin nhìn Sojung đang chăm sóc người khác bằng ánh mắt sâu thẳm.

"Cô có muốn không? Có một hộp khác cho cô này."

Sojung nói và đặt một hộp khăn giấy khác trước mặt Soobin.

"ㅋㅋㅋ Cảm ơn." - Soobin.

Luda điều chỉnh tâm trạng của mình và nói tiếp: "Cô ấy thích bật nhạc và hát theo khi tắm. Nếu bạn phát hiện ra, đừng để cho cô ấy biết, nếu không cô ấy sẽ rất xấu hổ."

Jiyeon ngồi bên cạnh nở nụ cười trìu mến: "Dễ thương quá."

Nhưng Luda lại mỉm cười lau nước mắt, lẩm bẩm một mình: "Aishh ~"

Soobin ngay lập tức ngắt lời cô và nói đùa: "Trên chương trình đừng nói những lời không hay, cô Luda."

Luda nói tiếp: "Từ nhỏ cô ấy đã học rất giỏi, hiện tại vẫn rất yêu thích công việc của mình. Trong công việc, cô ấy rất duyên dáng và quyến rũ. Tuy không cao nhưng cô ấy rất khỏe mạnh và có cá tính mạnh mẽ, là một người không dễ bị người ngoài bắt nạt. Cô ấy rất tình cảm và quan tâm đến người khác. Cô ấy là người luôn ôm người yêu trong vòng tay và là một người bạn gái rất tốt. Tôi mong cô ấy sẽ hạnh phúc ở đây và không gặp phải những điều tổn thương. Làm ơn nhé."

Khi đọc xong bức thư, Luda yếu ớt tựa lưng vào ghế, vẻ mặt như vẫn còn tức giận vì người kia nói rằng cô rất thích hát trong bồn tắm, đồng thời cũng có vẻ chán nản vì nhớ chú chó con mà cô và X đã từng nuôi trước đây.

"Phụ đề: Người X hy vọng Luda sẽ không bị tổn thương là ai?"

Người cuối cùng đọc thư là Soobin. Với bầu không khí đang sôi sục trước đó và hộp khăn giấy được Sojung đưa trước mặt, cô nói đùa: "Đọc cái này có phải khóc không?"

Điều này lại khiến một số người bật cười.

"Park Soobin là người phụ nữ đầu tiên mà tôi có cảm tình. Cô ấy là người rất nhạy cảm, vui vẻ và tính cách cũng rất thẳng thắn. Yêu cô ấy hay làm bạn bè cũng sẽ khiến bạn cảm thấy rất thoải mái và dễ chịu. Tôi rất hiếm khi thấy cô ấy chán nản, cô ấy đã sống một cuộc sống rất thú vị. Dù bạn là ai, chỉ cần quen biết Soobin, bạn sẽ cảm nhận được sức hấp dẫn khó cưỡng của cô ấy. Tôi hy vọng Soobin sẽ tìm được người thấu hiểu sự quyến rũ của cô ấy và yêu thương cô ấy... Cô ấy là người bạn gái tuyệt vời nhất khiến mọi người phải hối hận khi chia tay với cô ấy."

"Clip phỏng vấn cá nhân"

Park Soobin: A ~ nói thế nào nhỉ. Tôi gần như không liên lạc với cô ấy trong suốt 2 năm kể từ khi chia tay, cô ấy nói tôi là người bạn gái tuyệt vời nhất có thể khiến mọi người hối hận khi chia tay khiến tôi hơi ngạc nhiên. Nhưng cảm ơn người đó đã viết điều này cho tôi.

——

Hyunjung và Soobin cùng nhau dọn dẹp nhà bếp sau khi nấu xong. Soobin có tài giao tiếp tuyệt vời, những chủ đề và hành động vô nghĩa của cô ấy luôn có thể khiến Hyunjung có khuôn mặt lạnh lùng bật cười.

Juyeon mở một chai Whisky trong phòng khách, nhưng Luda nói cô không uống được nên Juyeon đưa cho cô ấy một ly bia đá có hương trái cây, cô còn đặc biệt cầm ly lau lại một lần nữa, lau sạch rồi mới đưa nó cho Luda.

Nhưng Luda đã mất hứng thú kể từ khi đọc bức thư và dường như không muốn uống gì sau bữa tối. Trong khi Juyeon rót rượu cho những người khác, Luda đứng dậy đi vào bếp.

Hyunjung đang đeo găng tay cao su và đắm chìm trong thế giới rửa bát.

"Tay cô không còn đau nữa phải không?"

Giọng Luda nhẹ nhàng, thậm chí còn ngập ngừng một cách thận trọng.

"Ừm?"

Hyunjung không chú ý tới Luda đang đến gần nhà bếp, cũng không nghe thấy sự quan tâm đột ngột của Luda.

"Cô nói gì?"

"Không phải ngón tay của cô vừa bị thương sao? Có rửa chén được không?"

"Ừ, bây giờ ổn rồi."

Nghe trong bếp có tiếng động, Juyeon ở trong phòng khách nhỏ giọng nói: "Xem ra bọn họ rất hợp nhau."

"Cô nói ai cơ?" Jiyeon lắc những viên đá trong ly rượu, như thể cô rất nhạy cảm với lời nói của Juyeon, nhưng dường như cũng chỉ là do tò mò.

Đôi mắt của Sojung lấp lánh khi đang chơi với điện thoại di động của mình, như thể cô rất quan tâm đến câu hỏi của Jiyeon.

Jiyeon nhìn lại về phía nhà bếp và thấy Soobin, Hyunjung và Luda đang cùng nhau nghiên cứu chiếc máy rửa chén mà họ mới phát hiện ra.

Sojung cũng nhìn theo hướng ánh mắt của Jiyeon, nhưng lại nhanh chóng đưa ánh mắt quay lại màn hình điện thoại.

"Không có gì đâu, chỉ đùa thôi." Juyeon ở bên kia ngập ngừng nói.

Lát sau, mọi người đều nhận được tin nhắn nhắc nhở trên điện thoại của mình. Một số người đồng loạt kiểm tra tin nhắn điện thoại.

【Thông tin】

Chúc mừng bạn đã check-in thành công!

Ai là người đã làm bạn rung động ngày hôm nay?

Vui lòng nhập tên đối phương và những điều bạn muốn nói cho tổ chương trình dưới dạng tin nhắn. (Chỉ có thể chọn một người để gửi, bao gồm cả X của bạn)

Nhóm chương trình sẽ gửi ẩn danh cho bên kia.

[Phụ đề: Lần lựa chọn đầu tiên của họ]

-Trường quay-

Dayoung (che miệng): Bây giờ phải chọn à?

Yeoreum: Huh ~ Tôi rất mong chờ sự lựa chọn của họ.

Yeonjung: Thực ra có nhiều người đang thắc mắc bạn gái cũ của ai là ai phải không? Tôi cũng không thể xác nhận được.

Dayoung: Kỹ năng diễn xuất của họ tốt đến mức bây giờ thật khó để biết ai là X của ai.

——

"Clip phỏng vấn cá nhân"

Kim Jiyeon: Tôi không biết phải chọn thế nào ~ Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau.

Son Juyeon: Người đã khiến trái tim tôi hôm nay rung động... chữ "rung động" khiến người ta cảm thấy có chút gánh nặng, nên tôi cần phải hết sức cẩn thận.

Kim Hyunjung: (buồn bã) Tôi không gửi có được không? Lúc đó đây là suy nghĩ duy nhất trong đầu tôi.

——

[Vậy, bạn muốn truyền đạt điều gì cho bên kia?]

[Đối mặt với người yêu cũ, đối mặt với mối quan hệ mới]

[Ý định bắt đầu lại của họ sẽ đi đến đâu?]

Đêm đã khuya, có vài người đang ngồi trò chuyện quanh phòng khách, có người lại quay về phòng ngủ. Họ đều đã chỉnh sửa tin nhắn và gửi cho tổ chương trình nhưng vẫn chưa nhận được phản hồi.

Chỉ còn lại Sojung, Soobin và Hyunjung trong phòng khách.

Hyunjung tắt đèn phòng khách, thắp một nến thơm trên bàn cà phê. Dàn âm thanh nổi trong phòng khách phát những bản nhạc thư giãn từ danh sách bài hát của Soobin.

"Nến thơm này là do cô tự mang đến à?" - Sojung.

"Hmm, tôi thích mùi này. Cô nghĩ sao?"

"Không tệ, rất thoải mái."

Hyunjung quay lại phòng ngủ lấy một cái khác đưa cho Sojung.

"Cô cho tôi à?" Sojung đưa lên chóp mũi ngửi ngửi, trong lòng có chút vui mừng.

"Ừ... tôi mang theo hai cái. Nếu thích, lát nữa cô có thể dùng chúng trong phòng ngủ."

"Vậy thì tôi sẽ nhận nó mà không cần lịch sự chút nào ~"

"Tôi cũng muốn! Tại sao chỉ đưa cho cô ấy? Ai nhìn thấy thì cũng có phần chứ." - Soobin.

Hyunjung có chút xấu hổ, cô thật sự chỉ chuẩn bị hai cái mà thôi.

"Vậy ngày mai tôi sẽ ra ngoài mua một cái mới."

"Haha, không cần đâu, tôi chỉ trêu cô thôi."

Sojung nhấp một ngụm rượu, hỏi Soobin: "Bình thường mấy giờ cô đi ngủ?"

"Khoảng hai giờ." Soobin nhìn đồng hồ: "Vẫn còn sớm mà."

Sojung tiếp tục nói: "Đêm nay khả năng không ngủ được, ngủ trên giường lạ có chút không thoải mái."

"Tôi cũng vậy." Ở phía bên kia, Hyunjung đang nằm trên sofa chơi điện thoại: "Tôi đi ngủ sớm và dậy sớm, nếu đi ngủ muộn thì tôi cũng phải dậy sớm."

Nhưng cô ấy nói tiếp: "Nhưng tôi có thể ngủ đặc biệt ngon vào buổi sáng. Tôi thậm chí có thể ngủ cả ngày, và sau đó tôi sẽ bị mất ngủ vào ban đêm. Thật kì cục."

"Cuối tuần tôi có thể ngủ cả ngày. Có lúc tôi thực sự thắc mắc liệu mình có phải là heo không. Làm sao tôi có thể không thức dậy được chứ?" Soobin mỉm cười và vỗ tay trên sofa.

Sojung nhìn Soobin trong ánh nến mờ ảo, sững sờ, cô vô tình đánh rơi đồ trong áo khoác xuống sàn nhà.

"Hả? Cô làm rơi cái gì vậy?" Soobin chỉ có thể nhìn thấy vật giống như cái hộp nằm trên mặt đất, nhưng ánh sáng hạn chế nên cô không thể nhìn rõ, cô hỏi: "Cô biết hút thuốc à? Đó có phải là thuốc lá không?"

"... Ừm, xin lỗi."

Sojung xin lỗi cất điếu thuốc đi, hỏi Hyunjung ở đối diện: "Này, cô có hút thuốc không?"

Hyunjung lập tức xua tay: "Không, không, tôi chưa bao giờ đụng đến thuốc lá."

Lúc này, Juyeon sau khi tắm xong, lau khô mái tóc đã khô một nửa mới đi vào phòng khách.

"Chỉ có ba người thôi sao? Cô Jiyeon và Luda đâu?"

"Chắc họ đang ở trong phòng ngủ." - Soobin.

Không biết ai đã đề nghị, 4 người tụ tập lại vừa uống rượu vừa chơi board game.

Luda bị tiếng ồn trong phòng khách làm phiền nên cô đi xuống từ hành lang tầng hai và quay lại phòng khách.

Để có thể nhìn rõ họ đang chơi gì, cô ngồi xuống sofa cạnh Sojung.

Một lúc sau, điện thoại di động của mọi người vang lên thông báo có tin nhắn. Trong chốc lát, phòng khách lại trở nên yên tĩnh.

-Trường quay-

Yeonjung: Đột nhiên như vậy sao? Tại sao lại không đợi đến khi họ giải tán rồi mới thông báo? Tôi cảm thấy bây giờ sẽ rất khó xử khi đọc thông tin này.

Dayoung: Wow, tôi nổi da gà rồi. Ngoại trừ Jiyeon, giờ họ đang ngồi đối diện nhau...

Yeoreum: Nhưng tôi tò mò về phản ứng của họ sau khi đọc tin nhắn. Thật thú vị!

——

Trò chơi vẫn chưa kết thúc, Juyeon mở tin nhắn trong khi chờ trò chơi. Đọc xong, khóe miệng cô hơi nhếch lên, lập tức cất điện thoại vào túi.

(MC Yeonjung: A ~ tò mò quá, cô ấy cười cái gì vậy?)

"Tới lượt ai? Tới lượt ai thế?"

Juyeon muốn tiếp tục chơi, nhưng hình như có người đang phân tâm. Mọi người chưa đầy mười phút đã nhận được tin nhắn, trò chơi cuối cùng cũng kết thúc. Vài người lần lượt trở về phòng, bỏ lại Hyunjung và Sojung ở phòng khách, những người vừa nói thấy khó ngủ trên giường.

Hyunjung nép mình trong sofa lười, quay mặt ra cửa sổ kiểu Pháp ngoài trời, bóng lưng cô trông như đang ngủ.

Trên thực tế, cô đã mở tin nhắn trên điện thoại di động của mình và có nội dung:

[Kim Hyunjung đã nhận được 0 tin nhắn]

[X của bạn không chọn bạn]

(MC Yeoreum: A!!!! Hóa ra thông điệp được truyền tải bằng hình thức này.)

(MC Yeonjung: Sẽ rất đau lòng khi thấy X của mình không chọn mình. Và cũng không có thành viên nào khác gửi cho cô ấy phải không?)

(MC Dayoung: Đã đến lúc xé lá thư giới thiệu được viết bởi X rồi đấy.)

(MC Yeoreum: Tàn nhẫn quá đi. Hãy kìm lại những giọt nước mắt vừa rơi.)

Hyunjung đặt điện thoại xuống sàn, chán nản duỗi đôi chân thon thả. Trong đêm tối không thấy rõ vẻ mặt của cô, tựa như cô đã nhắm mắt chờ đêm nay trôi qua thật nhanh.

Sojung xem tin nhắn sớm hơn Hyunjung, cô đang lười biếng ngồi trên sofa chơi khối Rubik, bộ phim câm vẫn đang chiếu trên TV. Có vẻ có tâm trạng tốt hơn Kim Hyun Ting. Tin nhắn của cô cho thấy:

[Chu Sojung nhận được 1 tin nhắn] 

"Cảm ơn"

[X của bạn đã chọn bạn]

(MC Yeonjung: Người gửi lời "Cảm ơn" cho cô ấy là X của cô ấy!!!)

(MC Dayoung: Uh huh, X của Sojung đã chọn cô ấy ~)

(MC Yeoreum: Bây giờ Hyunjung và Sojung ở cùng một chỗ, nhưng niềm vui và nỗi buồn vô cùng khác nhau.)

Jiyeon gần như ở một mình trong phòng ngủ trên tầng hai vào ban đêm, cô chỉ bật đèn tường trong phòng ngủ. Cố dỗ mình ngủ nhưng lại trằn trọc trên giường. Cuối cùng, cô ngồi dậy, tựa vào giường, tâm trạng chán nản, bên gối vẫn còn lá thư X viết cho cô, cô đọc những dòng đó không dưới ba lần.

Cô có vẻ rất phức tạp và mâu thuẫn. Tin nhắn cô nhận được là:

[Kim Jiyeon nhận được 1 tin nhắn] 

"Rất vui được gặp bạn"

[X của bạn không chọn bạn]

——

Luda trở lại phòng ngủ và nằm trên giường trò chuyện với Soobin một lúc.

Soobin hỏi Luda làm gì để kiếm sống, nhưng Luda cười và từ chối trả lời.

"Không phải họ nói ngày đầu tiên không được tiết lộ nghề nghiệp sao?"

"Tôi đoán cô làm việc trong lĩnh vực giáo dục mầm non."

"A? Tại sao?" Luda cảm thấy khó tin.

"Bởi vì cô rất xinh đẹp. Cô khiến người ta muốn đến gần, cử chỉ nào cũng đáng yêu. Chỉ cần nhìn mặt cô là tôi muốn sinh con cho cô rồi. Ồ, nhân tiện, hay cô là người mẫu đồ họa à?"

"Còn cô thì sao, cô là phát thanh viên à? Giọng nói của cô rất hay."

Cả hai tâm sự trước khi đi ngủ, điều này khiến họ gần nhau hơn rất nhiều.

Soobin vào phòng tắm tẩy trang, Luda lặng lẽ nằm trên giường một lúc rồi mới bật điện thoại.

Màn hình điện thoại chiếu sáng khuôn mặt, nhưng cô chỉ liếc nhìn một cái rồi tắt đèn, vùi đầu vào giường, không biết đang vui, đang buồn hay đang mệt.

[Lee Luda nhận được 1 tin nhắn] 

"Chúng ta hãy trở nên thân thiết hơn trong tương lai nhé."

[X của bạn không chọn bạn]

Sau khi tắm xong, Soobin kiểm tra điện thoại, Luda hình như đã ngủ rồi. Cô lặng lẽ tắt đèn phòng ngủ rồi kiểm tra tin nhắn.

[Park Soobin nhận được 1 tin nhắn] 

"Xin chào"

[X của bạn không chọn bạn]

Về phần Juyeon vốn đã ngủ yên trong phòng ngủ, tin nhắn cô nhận được là:

[Son Juyeon nhận được 2 tin nhắn]

"Cảm ơn vì bữa tối của bạn"

"Bạn đã trưởng thành rồi"

[X của bạn đã chọn bạn]

(Còn tiếp)

*ảnh do tác giả đăng trên Lofter

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro