437. 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiểu hôn quân trở lại trong cung, vuốt ve bụng nhỏ đã tròn vo của chính mình, hướng đến long sàng mà nằm.

Trong lòng còn tâm tâm niệm niệm...

Ngô, Tiểu Hoa Hoa, thật đáng yêu.

Sưu Thần Hào cảm thấy nghĩ trăm lần cũng không ra.

Vì cái gì sẽ là đáng yêu chứ?

Không nên là biến thái sao?

Nguyên cốt truyện nói tốt là cái tên tâm tư vặn vẹo biến thái, vì cái gì đến trước mặt tiểu biến thái này liền trở nên đáng yêu đâu?

Bởi vì ước hẹn ngày hôm sau có thịt ăn, cho nên hôm nay Phồn Tinh ngủ thật sớm, Sưu Thần Hào thiếu chút nữa cảm động gào khóc.

Nó cuối cùng không cần lại nghe nhãi ranh niệm kinh nữa nha...

Ngày kế.

Tiểu hôn quân tìm cơ hội thoát khỏi đám cung nhân tùy thân sau đó giơ chân trực tiếp hướng tới miêu cẩu phường mà đi.

Người hầu hạ trong miêu cẩu phường vốn dĩ liền ít đi, hơn nữa Vệ Hiên người này vô cùng cần mẫn, cơ hồ ôm hết toàn bộ công việc nơi này cho nên ngày thường mấy thái giám ở miêu cẩu phường cứ vậy liền không có.

Thời điểm Phồn Tinh đột nhiên xuất hiện.

Vệ Hiên đang cho mèo nhỏ ăn, ngồi xổm trên mặt đất mặt nghiêng tinh xảo tuyệt luân, biểu tình nhạt nhẽo nhu hòa, cảnh tượng kia đều tản ra hơi thở tươi mát.

Hắn nghiêng đầu nhìn thoáng qua tiểu hôn quân.

Chỉ cảm thấy tiểu hôn quân có khả năng thật là thèm thịt thèm đến điên rồi, nhìn xem cái ánh mắt kia đều sáng lấp lánh, tựa hồ cực độ khát khao cùng sung sướng. 

Nhìn về phía hắn tựa như đang xem thịt vậy kìa thế nhưng còn nuốt một chút nước miếng, chép chép miệng.

Vệ Hiên:... Thái Hậu cùng tiểu hôn quân mẫu tử quan hệ không tốt, không phải không có lý do gì. Ngươi xem người kia đem tiểu hôn quân bỏ đói đến nỗi...

Tiếc rằng hắn hoàn toàn không nghĩ tới, tiểu gấu con không chỉ thèm thịt, mà còn... thèm hắn.

"Tới ăn thịt?" Vệ Hiên đem mèo nhỏ bỏ vào lồng sắt đóng chốt lại xong thì đứng dậy rửa tay sạch sẽ, sau đó không ngừng bước chân mà tiến lên nhéo nhéo mặt Phồn Tinh.

Hắn nguyên bản liền so với tiểu hôn quân lớn hơn gần mười tuổi, ở thời điểm trước khi chưa vạch trần thân phận của nhau như này, hắn lấy tư thái đại ca đối xử với tiểu hôn quân lại là quá thích hợp đi.

"Ân ân." Nghe được cái chữ thịt này, tiểu hôn quân lập tức từ trong sắc đẹp hút hồn kia phục hồi tinh thần lại, vội vàng gật gật đầu.

Vệ Hiên:... Hắn phảng phất nhìn đến, tiểu hôn quân nếu có thêm cái đuôi nhỏ phía sau giống như có thể vẫy vẫy không ngừng nha?

Tựa như một con chó nhỏ lấy lòng khoe mẽ với chủ nhân.

Liền vì chút thịt ăn thế nhưng có thể không còn tiết tháo đến nông nỗi này sao?

Vệ Hiên đem người dẫn vào trong phòng chính mình sau đó từ dưới giường lấy ra một cái hộp đồ ăn tới.

Đem hộp đồ ăn mở ra bưng hai món đồ ăn một bát canh đặt ở trên bàn, đồ ăn đều vẫn còn ấm áp.

Thanh âm ôn nhu nói, "Đây, ăn đi, đều là vì ngươi chuẩn bị."

Đều là vì ngươi tốn công chuẩn bị đồ ăn ngon, ăn đi ăn đi, ăn qua lúc sau liền ngoan ngoãn ngốc trong cái hố của hắn nào, đừng nghĩ lại đi ra ngoài.

Tiểu hôn quân nhìn một chén lớn kia tràn đầy thịt, một đôi mắt to gắt gao nhìn chằm chằm.

Ôm chén, liền đem mặt vùi vào trong chén.

Thời điểm ăn đến ngụm thịt đầu tiên tiểu gấu con còn hơi tạm dừng một chút...

Ân, cái này thịt ăn vào giống như có điểm quen thuộc nha.

Có điểm giống thịt thỏ mà khi trước nàng đem đi nướng, chính là Tiểu Hoa Hoa không phải nói, con thỏ chuẩn bị cho bệ hạ, không thể đủ tùy tiện ăn sao?

Nhưng thực mau, tiểu hôn quân liền tự mình tìm tốt lý do cho Vệ Hiên ——

Khẳng định là Tiểu Hoa Hoa tâm địa thiện lương, xem nàng đáng thương cho nên lặng lẽ đem con thỏ làm thịt, nấu cho nàng ăn. 

Nhưng lại không cho nàng biết, sợ dọa đến nàng liên lụy nàng.

Nói ngắn lại liền một câu, đóa Tiểu Hoa Hoa này thật sự quá đáng yêu nha!

Thực thiện lương đâu!

Người khác sao lại có thể tốt như vậy chứ?

Nàng về sau nhất định phải hảo hảo bảo hộ này đóa Tiểu Hoa Hoa làm người siêu tốt này thực kĩ không cho người khác khi dễ hắn!

Tích —— thẻ người tốt.

Vệ Hiên ở dưới tình huống chính mình không biết gì, thành công đạt được một tấm thẻ người tốt.

Nhưng mà, kỳ thật tình huống chân thật hoàn toàn không phải như tiểu gấu con chính mình não bổ như vậy.

Bởi vì thức ăn trong cung đều có số định mức.

Vệ Hiên thân phận thấp kém, cùng người trong Ngự Thiện Phòng cũng không có giao tình gì. Vì thế chỉ có thể chính mình lặng lẽ tìm kiếm ngay tại chỗ lấy tài liệu, tùy tay làm con thỏ lấy thịt mà thôi.

Hai người...

Một người là thật dám làm, một người là thật dám ăn.

Nhìn tiểu hôn quân lấy tư thế gió cuốn mây tan giải quyết rớt hai đĩa đồ ăn cùng một bát canh, còn có một chén cơm lớn.

Vệ Hiên thậm chí trong nháy mắt cảm thấy cực kỳ may mắn, may mắn chính mình không phải ngu xuẩn thích giúp đỡ mọi người, mà đối với tiểu hôn quân có tâm tư, nếu thật sự như vế trước mà nói...

Chỉ sợ là phải bị hắn ăn đến tâm sinh hoảng loạn, ngày ngày lo lắng nhật tử về sau nên như thế nào quá?!

Tiểu hôn quân ăn xong, liền ở thời điểm Vệ Hiên còn không có tới kịp phản ứng liền vui vui vẻ vẻ hướng trên giường nằm xuống.

Ở trên giường lăn một vòng, cuốn chăn kỹ lưỡng gần như chỉ lộ ra cái đầu đối với Vệ Hiên nói, "Tiểu thái giám ca ca, ta muốn đi ngủ. Không thể ngủ lâu lắm, ngươi đến lúc đó kêu ta dậy, được không hả?"

Đôi tay rũ bên người Vệ Hiên hư hư nắm thành quyền.

A, còn được không nha???

Ngươi nếu không phải tiểu hôn quân kia lão tử có thể một quyền đưa ngươi quy thiên, ngươi tin hay không?

Làm một người trời sinh có bệnh sạch sẽ vì thế khi thấy đệm chăn của chính mình bị người ta bọc, Vệ Hiên nếu không phải co được dãn được, hắn thật đúng là có khả năng muốn phun lửa đi.

"Được." Vệ Hiên khóe miệng run rẩy nói.

"Tiểu thái giám ca ca, ngươi làm người thật tốt, ngươi có thể lại đây một chút hay không?" Tiểu gấu con đem móng vuốt từ trong chăn rút ra, giống bé mèo chiêu tài vậy liền hướng phía Vệ Hiên vẫy vẫy tay.

Vệ Hiên biết nghe lời phải đi qua, hỏi, "Muốn ta lại đây làm cái gì?"

Tiểu hôn quân ở thời điểm hắn đi đến mép giường, trảo một cái đã bắt được tay Vệ Hiên, "Ngươi người tốt như vậy, cho nên ta muốn nắm tay ngươi ngủ, không cho ngươi chạy."

Nói xong, liền nhắm mắt lại, bắt lấy tay Vệ Hiên yên tâm thoải mái đi tìm chu công.

Sưu Thần Hào: 【...】

Tốt, thực tốt.

Mọi tinh túy của bá tổng trong tiểu thuyết, đều bị ngươi cái ngoạn ý nhi này học được...

Này mẹ nó còn không phải tình tiết lúc bá tổng bị thương, sau đó tiểu kiều thê hoan hỉ oan gia si tình chờ đợi. Bá tổng duỗi tay, thời điểm nắm lấy tay của tiểu kiều thê liền lâm vào trong giấc ngủ mơ sao?

MMP!

Toàn bộ rập khuôn liền chút cải biến đều không có.

He tui! Cái gì tiểu kiều thê?

 Chiến Thần đại nhân của nó mới không phải tiểu kiều thê!!!

Vệ Hiên nhìn tay chính mình bị nắm lấy liền lâm vào sửng sốt.

Nhìn tiểu hôn quân ngủ say trên giường, không biết vì cái gì tổng cảm thấy giống như có chỗ nào không đúng...

Có lẽ bởi vì đời trước giành được tiểu hôn quân sủng hạnh quá khó, thế cho nên cùng tình huống trước mắt đối lập không nhỏ, hắn thế nhưng mạc danh cảm thấy có chút không quá chân thật.

Tiểu hôn quân có phải cũng quá dễ ở chung quá hay không ?

Thẳng đến lâu thật lâu sau, Cửu thiên tuế mỗi lần nhớ tới chính mình hiện giờ đều nhịn không được sẽ lộ ra MMP mỉm cười.

Rõ ràng sống hai đời, vì cái gì vẫn là tên khờ ngu ngốc vậy chứ?

Tiểu hôn quân lòng dạ Tư Mã Chiêu rõ ràng như vậy, hắn đường đường Cửu thiên tuế am hiểu sâu nhân tâm vì cái gì sẽ mắt bị mù đâu?

Phồn Tinh một giấc này ước chừng ngủ non nửa canh giờ.

Vệ Hiên vẫn luôn ngồi ở mép giường, tùy ý nàng bắt lấy tay mình.

Thời điểm ngay từ đầu còn tốt, kết quả tiểu hôn quân ngủ ngủ liền bắt đầu không thành thật...

Từ lúc đầu chỉ là bắt lấy tay hắn, sau đó lăn hai vòng lúc sau bắt đầu ôm cánh tay hắn.

Nếu không phải bởi vì tuổi còn nhỏ, sức lực không lớn, Vệ Hiên hoài nghi chính mình có thể bị hắn tới trên giường luôn rồi.

--- Thi xong rồi lên chương cho mấy bạn nè~~~

1636 words.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro