Chương 2: Cá cắn thân cặc, mê gian, chỉ gian

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hơn nửa tháng này, bởi vì nguyên nhân trúng dâm độc, Minh Trạch rất ít khi ra khỏi chỗ ở của mình, ngay cả nhiệm vụ trong tông cũng không nhận nữa.

Nhưng từ một tháng trước, tông môn đã có quyết định để cho Minh Trạch cùng một vị Nguyên Anh chân quân khác dẫn đầu đại hội tông môn lần này, còn có hai ngày nữa là phải khởi hành, suy xét đến tình huống thân thể của mình, Minh Trạch muốn xin chưởng môn đổi người.

"Tuy rằng ta cũng muốn đổi, nhưng là Đào sư điệt đã bị kẻ trộm đả thương, bây giờ còn đang hôn mê bất tỉnh, Kỳ sư điệt lại đang bế quan tu luyện, Bạch sư điệt thì về nhà thăm người thân...Trên dưới Kiếm Tông cũng chỉ có ngươi và Lưu sư điệt có thể mang đội đi tham gia đại hội tông môn." Chưởng môn thở dài nói.

Nghe chưởng môn nói vậy, Minh Trạch có chút thất vọng, lại hỏi là ai đã đả thương Đào sư đệ.

"Haizz, Minh sư chất gần đây không rời núi có điều không biết, gần nhất những kẻ trong Ma giáo kia thật sự rất cuồng vọng, vẫn luôn quậy phá thành trì dưới núi của chúng ta, ta phái Đào sư điệt đi thu thập, không nghĩ tới nó lại bị trọng thương, chỉ có thể mời trưởng lão ra tay." Chương môn vuốt vuốt râu nói, trong mắt đều là sầu lo.

Minh Trạch không nghĩ tới Ma giáo bây giờ lại ngông cuồng như vậy, ở trong đại lục tu chân này, được xưng là Ma giáo chính là: Quỷ Vương tông, Hợp Hoan giáo, Thiên Ma tông, cùng với một vài môn phái phụ thuộc bên dưới, theo như Minh Trạch biết, Hợp Hoan giáo lúc này còn chưa thu được tin tức thiếu chủ bị giết, Quỷ Vương tông cách Kiếm Tông rất xa, vậy lúc này tác loạn ở Thanh Ngọc thành chắc chắn là người của Thiên Ma tông.

Dám đến thành trì do Kiếm Tông quản lý làm loạn, sợ là do chưởng môn của bọn họ đã đột phát kỳ Đại Thừa đạt tới kỳ Độ Kiếp rồi, đảo lộn trời đất, chiến tranh xảy ra, sợ là trăm họ lại lầm than.

Sau khi rời khỏi chỗ chưởng môn, Minh Trạch đến giáo đường giảng bài, truyền thụ kinh nghiệm cho các vị sư đệ, giọng nói lạnh băng truyền khắp toàn bộ đại sảnh, vài người ngồi gần Minh Trạch đều ôm cánh tay chính mình sưởi ấm.

Thời điểm giảng bài, Minh Trạch cảm giác thân thể lại bắt đầu nóng lên, lỗ lồn phía dưới cũng vô cùng ngứa ngáy. Minh Trạch không nghĩ tới dâm độc lại phát tác ngay lúc này, sau khi xong khóa hắn đã vội vàng đi tới hàn đàm.

Minh Trạch cời quần áo trên người, lộ ra cặp vú trắng nõn bên trong, sau khi té xỉu vào ngày đó, dục vọng trong cơ thể đã tạm thời ổn định, nhưng xấu hổ chính là vú của hắn đã chậm rãi biến lớn, qua mấy ngày đã lớn đến mức một bàn tay có thể ôm hết.

Minh Trạch dựa vào trên tảng đá nhắm mắt nghỉ ngơi, ánh mặt trời đánh vào trên khuôn mặt hắn, có vẻ tuấn mỹ vô song.

Đột nhiên Minh Trạch cảm thấy đau đớn kịch liệt, bỗng nhiên mở to mắt, phát hiện là mấy con cá nhỏ đang gặm cắn con cặc của mình, thân cặc mềm mại bị hàm răng bén nhọn đối đãi như vậy, chỉ cảm thấy đau đớn vô cùng, nhưng ngay sau đó cảm giác kì dị dâng lên từ trong cơ thể làm cho Minh Trạch có chút mờ mịt, trong khoảng thời gian ngắn đã quên cử động.

Minh Trạch cảm giác một cổ điện lưu truyền đến toàn thân, con cặc bị kích thích trực tiếp bắn ra lượng lớn tinh dịch, bắn vào trong hàn đàm, mấy con cá vốn còn đang liếm cắn con cặc Minh Trạch cũng dời mục tiêu, liếm láp tinh dịch trong nước.

Là một chân quân Nguyên Anh, Minh Trạch không thể không chú ý đến đàn cá bơi gần đến chỗ mình, nhưng bởi vì Long Hoài nên hắn mới không cảm giác được.

Hơn nữa đàn cá này cũng là bị Long Hoài điều khiển nên mới đến gặm cắn con cặc mềm mại của Minh Trạch.

Người tu chân rất ít khi ngủ, mấy ngày nay Minh Trạch vẫn luôn đả tọa tu luyện, Long Hoài không có cơ hội hiện thân, cũng không thể cứ làm cho Minh Trạch hôn mê như vậy, nếu không hắn sẽ nghi ngờ.

Ít nhất trước mắt là không thể.

Minh Trạch ngâm trong hàn đàm, hao hết tâm tư bình ổn dục vọng trong cơ thể, chuyện này làm cho hắn có chút thiếu cảnh giác, liền về tới chỗ ở, ngồi trên giường băng hàn ngọc nhưng không nghĩ tới thiếu chút nữa đã tẩu hỏa nhập ma.

Còn may Long Hoài xuất hiện kịp thời mới làm cho Minh Trạch ổn định tâm thần. Long Hoài cũng nhân cơ hội này làm Minh Trạch hôn mê bất tỉnh, tính toán bắt đầu lần đầu tiên dạy dỗ.

Long Hoài cởi quần áo Minh Trạch, nhìn Minh Trạch băng thanh ngọc khiết trần truồng, ngón tay như ngọc đặt lên trên con cặc Minh Trạch, nhẹ nhàng mở miệng nói: "Trước cứ làm cho hắn sướng một chút."

"Về sau sợ là không còn cơ hội." Nói xong Long Hoài dùng tay bắn lên thân cặc Minh Trạch một chút, có dâm độc cải tạo Minh Trạch hoàn toàn không cảm thấy đau đớn, con cặc bị bắn càng thêm đứng thẳng, dịch nhầy trong suốt cũng chảy ra.

Long Hoài dùng tay sục cặc Minh Trạch vài cái, khoái cảm mãnh liệt kích thích Minh Trạch trực tiếp bắn ra, Long Hoài nhẹ nhàng cười nói: "Hừm, thật nhanh."

Nói xong Long Hoài dời tay chuyển xuống lỗ lồn mềm mại bên dưới, dùng ngón tay kéo hột le đang bị che đậy ra, ngón tay không ngừng lôi kéo hột le mẫn cảm, kích thích cục thịt nứng càng thêm cứng ngắc, nước dâm không ngừng từ giữa chảy ra, Minh Trạch đang hôn mê cũng không khống chế được phát ra tiếng rên rỉ dính nhớp.

"A..." Thanh âm dâm mị làm con cặc Long Hoài càng trở nên phồng to, ngón tay Long Hoài không ngừng đảo quanh hột le, kích thích điểm nứng càng thêm đứng thẳng, dâm dịch cũng không ngừng chảy ra.

Ngón tay Long Hoài cắm vào lỗ lồn Minh Trạch, móng tay thọc cắm âm đạo, kích thích lỗ dâm không ngừng co rút lại, phun ra lượng lớn nước lồn.

"A ưm..." Minh Trạch nhắm chặt hai mắt rên rỉ, hai cái vú mềm mại theo hô hấp không ngừng phập phồng, đầu vú đỏ tươi đứng thẳng.

Ngón tay Minh Trạch không ngừng đảo loạn trong lỗ lồn mẫn cảm, chậm rãi duỗi vào bên trong, sờ tới một tầng lá mỏng, Long Hoài còn dùng tay đẩy đẩy, lỗ dâm sợ tới mức co rút lại.

Móng tay bén nhọn không ngừng xoa nắn lồn dâm của Minh Trạch, bị ngón tay chơi đến kích thích trực tiếp đạt tới cao trào, lượng lớn thủy triều từ lỗ lồn phun ra ngoài.

Chờ Minh Trạch tỉnh lại một lần nữa, đã nhiều lần bất tỉnh làm cho hắn nhíu nhíu mày, mấy ngày tham gia đại hội tông môn hắn nhất định phải tìm ra đồ vật có thể thay thế hàn đàm.

Vừa vặn buổi tối hôm nay có hội đấu giá, Minh Trạch tính toán muốn tới đó nhìn xem.

Hắn triệu hồi phi kiếm của chính mình (bản thể của Long Hoài), ngự kiếm phi hành, gió thổi lạnh lẽo phất lên người Minh Trạch, quần áo bị thổi không ngừng bay lên, sợi tóc cũng bay múa.

Rất nhanh Minh Trạch đã đi tới phòng đấu giá Lâm Uyên, nhà đấu giá này tổng cộng có ba tầng, mái nhà làm từ ngói lưu ly, ngói hình sáu cạnh chồng lên nhau. Mỗi tầng đều có lầu mái tứ giác nhếch lên, giống như chim bay giương cánh, hình thức tao nhã tuyệt đẹp. Nghe nói hình chim bay tầng cao nhất chính là huyết mạch của phượng hoàng thượng cổ. Phàm là người muốn đối nghịch với nhà đấu giá Lâm Uyên, bốn con chim này sẽ hiện ra.

Minh Trạch không nhìn nhiều đã trực tiếp đi vào, thị nữ bên cạnh nhận ra thân phận của hắn, liền dẫn hắn tới một gian phòng.

Minh Trạch ngồi trên ghế lật xem danh sách vật phẩm đấu giá lần này, làm cho hắn thất vọng là trên danh sách đều là một ít đồ vật linh tinh như ngọc giản, kiếm ngọc. Minh Trạch chỉ có thể gửi gắm hi vọng tới năm cái vật phẩm áp cuối.

Minh Trạch đả tọa trong chốc lát, thông qua kính thủy tinh trong nhà thấy đấu giá sư chậm rãi đi lên đài. Minh Trạch buồn rầu nhìn vật phẩm bán đấu giá, cảm nhận được lỗ lồn mình có chút ngứa, không khỏi kẹp chặt hai cái đùi, phát ra thanh âm dâm đãng.

Lúc này Minh Trạch không thể không cảm thấy may mắn chính mình lúc trước đã bảo thị nữ ra ngoài chờ, mới không để đối phương thấy được một màn dâm đãng của mình này.

Sóng nhiệt từ trong cơ thể dâng lên, Minh Trạch căn bản không có tâm trạng nghe đấu giá sư bên ngoài nói gì, tay cũng không chịu khống chế vói vào trong lỗ lồn chính mình, ngón tay ở bên trong không ngừng đảo quanh chỗ hột le, kích thích hột le ngày càng cứng lên, loại khoái cảm bí ẩn này đánh sâu vào trong đầu Minh Trạch, làm hắn phát ra tiếng rên ri ngọt nị.

Một cái tay khác của Minh Trạch cũng luồn vào trong áo vuốt vé cặp vú của mình, khóai cảm không ngừng tăng lên.

Thính lực ở kỳ Nguyên Anh làm cho Minh Trạch rõ ràng nghe thấy tiếng nước chảy ra từ lỗ lồn của mình, cái này làm cho hắn có chút thẹn thùng. Bộ dáng quần áo không chỉnh tề càng làm hắn xấu hổ.

Nghe thấy người đấu giá nói ra tên của vật phẩm cuối cùng, Minh Trạch có chút thất vọng, có lẽ là tình dục làm mòn lý trí, hắn không có lập tức rời đi.

"Phanh!" một tiếng làm cho Minh Trạch có chút tỉnh táo, sửa sang lại quần áo chuẩn bị rời đi, nhưng phòng đấu giá đã loạn thành một nồi cháo.

Phải biết rằng đại lục tu chân đã hai ngàn năm rồi chưa xuất hiện người có thể phi thăng, chỉ cần nghĩ cũng biết, đồ vật cuối cùng xuất hiện bên mình người phi thăng sẽ gây ra oanh động bao nhiêu.

Toàn bộ nhà đấu giá đã bị kết giới thật lớn bao vây, người bên ngoài không vào được, người bên trong không ra được, lúc này người ở kỳ Nguyên Anh cũng chỉ là một con châu chấu, mà dưới Nguyên Anh lại càng giống như loài kiến, dư uy của kỳ Độ Kiếp làm cho bọn họ trọng thương, thậm chí là tử vong.

Bốn con chim bay biến ảo thành hình, phẫn nộ nhằm về phía đám người đang nháo loạn, toàn bộ nhà đấu giá đều là hình ảnh đao kiếm lẫn lộn.

Khắp nhà đấu giá đều là mùi vị máu tươi, một tu sĩ kỳ Độ Kiếp bị người từ phía Đông đánh sang phía Tây, trực tiếp ngã xuống trên người Minh Trạch.

Minh Trạch liền phun ra một ngụm máu lớn, kinh mạch trong cơ thể có chút thác loạn, cuối cùng trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

Long Hoài thấy Minh Trạch bị đánh thành như vậy, trực tiếp bay ra khỏi kiếm, tu sĩ Độ Kiếp trên người Minh Trạch trực tiếp bị y đánh chết, một tên tu sĩ khác cũng không may mắn thoát khỏi, sau đó Long Hoài liền ôm Minh Trạch rời đi, kết giới cũng vì vậy mà bị đánh vỡ.

Long Hoài mang Minh Trạch thuấn di đến một cái sơn động, thuận tay bày ra kết giới, thân hình Long Hoài cũng trở nên có chút trong suốt.

Long Hoài nhìn sắc mặt tái nhợt của Minh Trạch, trong mắt hiện lên một tia đau lòng, cúi người hôn lên cánh môi Minh Trạch, độ qua một cổ khí, thân ảnh Long Hoài đã biến thành trong suốt.

"Hôm nay sẽ không thu lợi tức."

Nói xong Long Hoài đặt Minh Trạch lên giường đá, y cũng trở về trong kiếm tĩnh dưỡng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro