Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





Thẩm Nghiệp nhanh nhẹn nâng tay ông lão lên, nói: "Không cần khách khí, ông cũng đã cứu cháu, chúng ta không thiếu nợ lẫn nhau."

Đoán mệnh này, cũng là chú ý nhân quả, cậu hiện tại chỉ là còn nhân tình của ông cụ.

Trong phòng bệnh những người khác đều đang chờ con của ông lão phản hồi, thấy thật sự đem đứa nhỏ tìm được rồi, đều khiếp sợ không thôi.

Bọn họ chính là chính tai nghe thấy Thẩm Nghiệp chỉ ra nơi bọn buôn người ẩn thân, mà cảnh sát chạy đến cái khách sạn gọi là Thế Kỷ Hữu Duyên, thật sự là liền đem bọn buôn người bắt được........

Này cũng quá chuẩn đi!

Mọi người đồng thời nhìn về phía Thẩm Nghiệp, ánh mắt cực nóng.

"Cậu nhóc, có thể hay không tính cho con gái ta một quẻ, coi khi nào nó kết hôn."

"Đại thần, ngươi nhưng quá lợi hại!"

"Cho ta tính một quẻ đi, ta muốn biết ta khi nào gặp may mắn."

"......"

Thẩm Nghiệp mỉm cười nói: "Đoán mệnh là phải trả tiền, một quẻ hai vạn. Nếu giống ông cụ vậy là yêu cầu giải quyết vấn đề, phí dụng khác nhau."

Lần báo giá này phi thường cao, các bệnh nhân chung phòng và người nhà đều là dân chúng bình thường, muốn họ lập tức lấy ra hai vạn, thật sự có điểm khó khăn, vì thế họ đều tản ra.

Thấy thế, ánh mắt Thẩm Nghiệp từ trên mặt mọi người đảo qua một lượt, nói: "Yên tâm đi, cháu xem mọi người tướng mạo đều có phúc khí, về sau nhất định sẽ trôi chảy bình an."

Kỳ thật hai vạn là Thẩm Nghiệp nói bừa, cậu chỉ là tìm cái cớ thoái thác thôi. Trong phòng bệnh những người này lúc Dương Kế Tổ động thủ với cậu cũng không có ra tay tương trợ. Càng quan trọng là, cậu hiện tại sức lực còn chưa có khôi phục đâu, đoán mệnh cũng tiêu hao tinh thần.

Ứng phó xong các bệnh nhân cùng phòng và người nhà, Thẩm Nghiệp quay đầu nhìn về phía cửa, liền thấy Từ Tư Tư đứng ở đó, mặt đầy khiếp sợ mà nhìn chằm chằm cậu.

Từ Tư Tư vừa xử lý xong sự cố, đem xe đi sửa chữa xong, liền vội vàng chạy tới bệnh viện.

Nếu thật là lá bùa kia cứu cô, kia Thẩm Nghiệp tên tiểu tử thúi này..... Thật là có chút bản lĩnh!

Khi trở lại phòng bệnh, cô vừa văn nghe thấy ông cụ cùng con gọi điện thoại. Sau mọi người lại cùng nhau mồm năm miệng mười, sau khi cô nghe xong, cũng liền đem mọi việc đoán ra đại khái.

Kia ông lão mất cháu trai, Thẩm Nghiệp lại tính ra nơi bọn buôn người ẩn thân, hiện tại đứa nhỏ đã được tìm thấy, bọn buôn người cũng bị bắt. Từ Tư Tư lại lần nữa chịu đả kích lớn. Thẩm Nghiệp....... Thực sự có bản lĩnh lớn như vậy?!

Ánh mắt cô phức tạp mà nhìn thiếu niên trước mắt gầy yếu tái nhợt như cũ, thế nhưng nhất thờ không biết nói cái gì cho tốt.

Nhưng thật ra Thẩm Nghiệp vô cùng bình tĩnh mà cùng cô chào hỏi: "Chị đã đến rồi."

Cậu ngữ khí này, nghe như một chút cũng không kỳ lạ việc cô sẽ chạy về bệnh viện. Chẳng lẽ cậu đã sớm tính đến việc cô sẽ trở về? Từ Tư Tư càng thêm khiếp sợ.

Thẩm Nghiệp liếc nhìn cô một cái, nhấc cái túi trên giường, cười nói: "Chúng ta đi thôi."

Bên trong chỉ có bộ quần áo để tắm rửa và đồ dùng vệ sinh cá nhân, đều là Từ Tư Tư mua cho cậu.

Từ Tư Tư rốt cuộc hoàn hồn, hoài nghi nói: "Cậu làm gì vậy?"

Thẩm Nghiệp nới: "Về nhà. Em đã làm thủ tục xuất viện rồi."

Từ Tư Tư: "......"

Nếu là trước đâu, cô khẳng định đến nói cậu một đống. Từ cầu thang ngã xuống, hôn mê suốt hai ngày, vừa mới tỉnh lại liền xuất viện.......Đây là đầu óc có bệnh!

Nhưng chính mình trải qua tai nạn xe cộ, cùng với việc ông lão tìm cháu trai, cô cảm thấy mình khả năng không còn tư cách mắng Thẩm Nghiệp.

Cô thở sâu, dùng ngữ khí ôn hòa nhất đời này của cô, nói: "Nếu không cậu vẫn là nằm viện quan sát mấy ngày rồi đi?"

Thẩm Nghiệp lắc đầu: "Bác sĩ cho em làm kiểm tra, nói em không có việc gì."

Thấy bác sĩ nói không có việc gì, Từ Tư Tư lúc này mới yên tâm một chút, nói: "Vậy đi, chị đưa cậu trở về."

Hai người hướng cửa cầu thang đi xuống.

Ông lão đột nhiên đuổi theo, nói: "Cậu nhóc, từ từ!"

Thẩm Nghiệp dừng chân lại.

Cậu đã hết ân tình với ông lão, nhưng ông làm người chính trực thiện lương, cậu rất nguyện ý cùng ông qua lại.

Ông cụ bước nhanh đến trước mặt cậu, lấy ra điện thoại, nơi: "Chúng ta thêm wechat đi. Ta họ Phú, con trai ta là Phú Quang Lâm. Hôm nay cháu trai ta có thể tìm trở về, đều là công lao của cháu, nhà chúng ta rất cảm tạ. Về sau nếu cháu có việc gì, cứ việc tìm ta."

Ông cụ mở điện thoại ra, ngón tay nhấm vài cái, hiện ra mã QR đưa tới trước mặt cậu.

Thẩm Nghiệp: "......"

Ông lão nhìn cũng đã sáu bảy chục tuổi, dùng điện thoại cư nhiên thành thục đến như vậy. Cậu tâm tình phức tạp mà cùng ông lão add Wechat.

Đồng dạng tâm tình Từ Tư Tư rất phức tạp, nhưng cô phức tạp chính là, con của ông cụ thế nhưng gọi là Phú Quang Lâm?

Phú Quang Lâm hình như là ông chủ của Phú Dụ Thật Nghiệp, Phú Dụ Thật Nghiệp bán đồ điện, sinh ý làm được rất lớn, là nhãn hiệu rất có ảnh hưởng trong nước, ảnh đế đang hot phía trước công ty cũng thật vất vả mới lấy được chi nhánh đại ngôn của một cái mấy nước nóng Phú Dụ Thật Nghiệp.

Rất mau cô liền phủ định suy đoán của chính mình, nếu ông lão thực sự là cha của ông chủ Phú Dụ Thật Nghiệp, Phú Dụ Thật Nghiệp có tiền như vậy, ông như thế nào cùng mọi người chen chúc một phòng bệnh.

Có thể là trùng tên trùng họ đi.

Lúc này ông cụ lại đưa danh thiếp cho Thẩm Nghiệp, nói: "Con trai ta là ông chủ của Phú Dụ Thật Nghiệp, cậu biết cái nhà giàu có bán đồ gia điện không, đó chính là nhà ta! Con trai ta hiện tại chính là bồi cháu trai ở bệnh viện kiểm tra thân thể, không cách nào có thể gặp cậu cảm tạ. Nó nói chờ thêm mấy ngày, sẽ tự mình tới cửa, ân giúp đỡ nhà của chúng ta."

Từ Tư Tư: "......"

Vả mặt tới quá nhanh.

Cư nhiên...... Thật là ông chủ Phú Dụ Thật Nghiệp......

Cô không khỏi nghĩ thầm, nếu đều có tiền như vậy, ở phòng bệnh bình thường làm gì nha, nên ở phòng bệnh vip a.

Thẩm Nghiệp cười tiếp nhận danh thiếp, nói: "Không cần khách khí như vậy, nếu người trong nhà thật muốn cảm tạ, liền giới thiệu sinh ý cho cháu đi, cháu xem bói rất chuẩn."

Phú Dụ Thật Nghiệp, cậu tìm tòi ký ức của nguyên chủ mới biết được công ty này rất có danh, đặc biệt là máy nước nóng, chiếm cứ 50% thị trường quốc nội trở lên.

Nếu là ông chủ lớn, kia bên người hắn bằng hữu hẳn là cũng rất có tiền đi, hai vạn phí xem bỏi khẳng định không vấn đề..... Huống chi nếu yêu càu cậu ra tay, thì dụng phí tính khác. Kia đều là tiền a......

Thẩm nghiệp cảm thấy, chính mình dựa vào xem bói, hẳn là cũng có thể còn dư sau khi trả hai trăm vạn phí vi phạm hợp đồng, từ đây đi lên đỉnh cao nhân sinh.

Ông lão nghiêm túc gật đầu: "Kia khẳng định. Cháu lợi hại như vậy, người khác trả tiền thỉnh cháu cũng không đến đâu! Cháu liền chờ xem, về sau những người đó đều xếp hàng cầu cháu xem bói!"

Trải qua sự việc tìm về cháu trai, ông lão đã biến thành fan của Thẩm Nghiệp.

Thẩm Nghiệp cười nói cảm ơn, lúc sau liền cùng ông lão tạm biệt.

Thẩm Nghiệp là cái vận cứt chó gì đi? Nếu cậu lúc trước có bản lĩnh này, vậy mẹ ruột cậu sẽ không bị Dương Minh cùng tiểu tam hại chết, cũng sẽ không rơi vào kết cục cửa tan nhà nát.

Bất quá, này khả năng chính là vận mệnh an bài đi.

Cô nhớ rõ Thẩm Nghiệp từng nói qua, năm đó có cao nhân đoán mệnh cho cậu, nói cậu phải trải qua kiếp nạn mới có thể thức tỉnh thiên phú..... Nếu không phải cửa tan nhà nát, cậu như thế nào sẽ trở nên lợi hại như vậy. Từ Tư Tư âm thầm cảm khái một khen, nghĩ thầm Thẩm Nghiệp hiện giờ có bản lĩnh phòng thân, cũng coi như là may mắn.

Cô lất lại tinh thần, nói: "Đi thôi, chúng ta đi lấy xe."

Thẩm Nghiệp nói: "Em phải đi Minh Phượng Sơn một chuyến."

Minh Phượng Sơn là viện điều dưỡng nổi danh, nói là viện điều dưỡng, kỳ thật cùng bệnh viện tâm thần không sai biệt lắm, bên trong trụ sở đều là bệnh nhân tâm thần. Bà ngoại nguyên chủ bị nhốt ở Minh Phượng Sơn.

Sau khi ông ngoại Thẩm qua đời, Dương Minh liền đem tài sản của Thẩm gia chuyển đến trong tay mình, lại đem mẹ nguyên chủ hại chết, đem bà ngoại nguyên chủ đến bệnh viện tâm thần.

Trong tiềm thức của nguyên chủ, có hai cái tín niệm, một là báo thù cho mẹ, hai là cứu bà ngoại.

Thẩm Nghiệp đương nhiên đến thay nguyên chủ hoàn thày tâm nguyện.

Báo thù không vội, cậu trước đem bà ngoại Thẩm cứu ra. Bà ngoại Thẩm đã nhiều tuổi, bị nhốt hơn nửa năm, cũng không biết tình huống thế nào.

Từ Tư Tư nói: "Chị bồi cậu đi."

Thẩm Nghiệp lắc đầu nói: "Không cần, em tự mình đi là được." Nói tới đây cậu liếc nhìn cô một cái, nói: "Tư tỷ, chị trở về tìm em có việc sao?"

Lúc này bọn họ đứng ở cửa lớn bệnh viện, đường lớn người đến người đi, xe ra ra vào vào, có người cầm giấy khám bệnh lộ ra nhẹ nhàng tươi cười, cũng có người đầy mặt trầm trọng, có người nhà đỡ người bệnh đi vào đại sảnh bệnh viện, cũng có người ôm con xuất viện lái xe rời đi.

Vừa lúc có xe cứu thương chạy đến trước mặt bọn họ, người nhà khóc đến tê tâm liệt phế, bác sĩ hộ sĩ đẩy người bệnh vào trong đại sảnh......

Từ Tư Tư nhớ tới ý đồ mình đến, nói: "Lá bùa của cậu dùng rất được, chị là đến ngươi nói lời cảm tạ."

Nếu không có đạo phù giấy kia, lúc này người ở trên xe cứu thương kia ước chừng chính là cô.

Thẩm Nghiệp cười cười, nói: "Là chính chị hảo tâm, mới đổi lấy phúc báo."

Từ Tư Tư vén tóc: "Tiểu tử cậu có thể nói."

Cô giúp qua không ít người, thân thích bằng hữu đều nói cô quá hảo tâm. Đặc biệt là cô giúp Thẩm Nghiệp chuyện này, tất cả mọi người ở bên khuyên cô, đầu tiên Thẩm Nghiệp không có tương lai, thứ hai giúp Thẩm Nghiệp chính là cùng Dương Minh đối nghịch, Dương Minh nhất định sẽ trả thù cô. Nhưng cô thấy Thẩm Nghiệp thật sự rất đáng thương, liền nhịn không được duỗi tay giúp một chút.

Quả nhiên hảo tâm có phúc báo.

Cô cười tủm tỉm nói: "Còn có chuyện này, chị tưởng cùng cậu tán gẫu một chút."

Vốn dĩ Thẩm Nghiệp đã chuẩn bị lái xe đi rồi, nghe vậy dừng chân lại, nói: "Chị nói."

Sau khi tỉnh lại,Từ Tư Tư là người đầu tiên đến thăm cậu, hơn nữa cũng là người duy nhất đối tốt với nguyên chủ, cậu đối với Từ Tư trừ bỏ cảm kích, còn có một phần tín nhiệm.

Từ Tư Tư nói: "Cậu hẳn là còn nhớ rõ, cậu tiền vi phạm hợp đồng hai trăm vạn, cậu có nghĩ tới sau này trả như thế nào?"

Thẩm Nghiệp nói: "Em nghĩ rồi, về sau dựa đoán mệnh kiếm tiền."

Nếu không có trải qua việc tai nạn xe cộ cùng ông lão tìm lại cháu trai, Từ Tư Tư khả năng sẽ tát lên đầu cậu chục cái, làm cậu bớt nói hươu nói vượn. Nhưng cô biết Thẩm Nghiệp hiện tại chính xác có bản lĩnh, liền tán đồng nói: "Biện pháp này không tồi." Thẩm Nghiệp nhìn cô vài giây, cười: "Không phải không tin em sẽ đoán mệnh sao?"

Từ Tư Tư từ trong túi lấy ra một cái túi nhỏ, trong túi đựng hôi tích màu đen. Từ tai nạn xe cô đến bây giờ, cô vẫn chưa vứt. Cô nhìn Thẩm Nghiệp liếc mắt một cái, tức giận nói: "Chị vẫn luôn chỉ tin tưởng khoa học, nhưng trải qua việc hôm nay,cậu cảm thấy tam quan chị có thể bảo trì hoàn chỉnh không? Chị nói cho cậu, tam quan chị đã nát đầy đất!"

Thẩm Nghiệp bị nói đến sững sờ.

Từ Tư Tư nói: "Chĩ chỗ này có cái sinh ý, có thể cho cậu một lần trả hết phí vi phạm hợp đồng."

Thẩm Nghiệp nhìn cô.

Từ Tư Tư: "...... Cậu cái ánh mắt gì?"

Thẩm Nghiệp che ngực lại: "Theo em được biết, chị không phải cái loại đại diện thích kéo · da · điều a."
**拉皮条: giao dịch bất thường, không đúng đắn.

Từ Tư Tư tức giận trực tiếp đánh một cái lên vai cậu, "Cút đi!"

Nếu không phải cậu bị quăng ngã đập đầu quá mạnh, cô liền không phải đập bả vai cậu, mà là đập đầu cậu.

Thẩm Nghiệp vội vàng xin tha: "Chỉ đùa một chút, chị tiếp tục nói."

Từ Tư Tư kêu một tiếng, trước kia tiểu tử này vâng vâng dạ dạ giống người câm, cư nhiên hiện tại dám cùng cô nói giỡn.

Cô hiện giờ đã chấp nhận hoàn toàn biến hóa của Thẩm Nghiệp, cô nhớ vai chính võ hiệp trong tiểu thuyết đều là cái dạng này, sau đả thông lục mạch nhâm đốc, võ công sẽ càng cường đại, trở nên càng tự tin, nhân cách cũng hoàn toàn bị thay đổi.

Cô nói: "Công ty của ông chủ gặp việc...... Nếu cậu có thể giúp, hai trăm vạn kia nhất định sẽ giúp cậu trả."

Khi xử lý tai nạn xe cộ, cô liền nhớ tới trong nhà lão tổng giống như gặp phiền toái, nếu Thẩm Nghiệp có thể xử lý, vậy phí vi phạm hợp đồng liền không lo....... Vì thế cô lập tức chạy tới.

Thẩm Nghiệp nhìn ra được cô là nghiêm túc vì mình mà suy nghĩ,nói không cảm động là giả. Hơn nữa cảm xúc của nguyên chủ còn lưu lại một ít, mũi cậu không khỏi một trận lên men.

Cậu hít hít mũi, nói: "Vậy a, em ngày mai đi tìm chị."

Hôm nay cậu đến giúp bà ngoại Thẩm xuất viện, còn phải dàn xếp tốt cho bà ngoại Thẩm, khẳng định không kịp rồi.

Từ Tư Tư nói: "Chúng ta ngày mai liên hệ. Chị đi cùng cậu."

Thẩm Nghiệp xua xua tay, nói: "Em chính mình đi công ty là được."

Từ Tư Tư cũng không miễn cưỡng, xe cô còn ở chỗ sửa, cậu đi tiếp cũng là gọi xe.

Hai người ở của bệnh viện tạm biệt, Từ Tư Tư trở lại công ty, chuẩn bị cùng ông chủ bàn chuyện Thẩm Nghiệp.

Còn lại Thẩm Nghiệp bắt taxi đi Minh Phượng Sơn.

_____________
Bánh nhỏ: hnay tg khum ns j cả nên tui sẽ ns nhé (',,•ω•,,)♡. Một mình tui edit beta vs cả bận nên toàn lm trên đt, có j sai mn cứ ns nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro