Chương 144

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 144: Tường xương khô 16

Số 3 Đồng Niệm nhận nhiều lượt vote nhất. Kết quả này trong dự kiến, Đoạn Dịch biết không nên trách ai. Huống chi cô còn tự vote mình... Cô quyết tâm muốn đến Đài Thiên Táng.

Nhưng lòng Đoạn Dịch vẫn cảm thấy hụt hẫng, mày nhíu lại.

Hệ thống không cho số 3 Đồng Niệm đi luôn, theo thường lệ cho cô mười phút "Di ngôn".

Trong thời gian này cô vẫn như cũ ngồi im tại chỗ, mỉm cười siêu thoát.

Nhìn cô một hồi lâu, nghĩ đến điều gì, Đoạn Dịch chợt nhìn số 12 Thư Dung Dung.

Trước đó lực chú ý của Đoạn Dịch luôn nằm ở tiểu thương, lạt ma và Đồng Niệm có chết hay không, hơn nữa anh không tận mắt thấy Đồng Niệm té xỉu, cho nên nhất thời bỏ qua dị thường trên người Thư Dung Dung.

Hiện tại anh bỗng phản ứng lại... Vì sao trong lúc tập trung thảo luận, Đồng Niệm hoàn toàn mất lý trí, còn tư duy Thư Dung Dung logic rõ ràng như vậy?

Đoạn Dịch mới vừa nhìn qua Thư Dung Dung, cô ta dường như biết anh nghi ngờ, lập tức giành trước đặt câu hỏi: "Tình huống của Đồng Niệm nghiêm trọng hơn tôi! Tại sao cô ấy không nói một lời?"

Cô ta hỏi cực kỳ tự nhiên, khiến người chơi khác có cảm giác... Trước khi Đoạn Dịch nêu vấn đề, cô ta đã nghĩ đến trước.

Hồng Hiền ngồi bên cạnh vẻ mặt vô vị: "Bởi vì cô ấy giống số 10 là sói. Không biết biện giải như thế nào, dứt khoát khỏi nói gì hết."

Thư Dung Dung nghiêm túc lắc đầu: "Em thấy chưa chắc. Nếu không có vấn đề, cũng nên vì bản thân tranh thủ vài câu chứ... Đúng rồi, Đoạn Dịch, các anh đi tra bên tiểu thương, kết quả như thế nào?"

Đoạn Dịch hơi nheo mắt, đáp: "Tình trạng giống Đồng Niệm không sai biệt lắm."

Ổ Quân Lan lập tức nhìn về phía anh, nói: "Đúng vậy, khi anh đi tìm tiểu thương, bên chúng tôi có thảo luận, Vương phi nói mình sắp chết, muốn được thiên táng. Có thể là tình trạng của bà cũng giống tiểu thương, Đồng Niệm."

"Ừ." Đoạn Dịch gật đầu, "Trước tôi đã suy đoán như vậy, sau khi nhìn thấy tiểu thương, nghi ngờ càng thêm vững chắc..."

Đoạn Dịch chưa nói xong, bị Thư Dung Dung chen lời: "Không, các anh nói không đúng hoàn toàn. Trước mắt, chắc chắn tăng nhân thông qua phương pháp nào đó hại chúng ta, nhưng tình trạng bốn người chúng ta không giống nhau. Đồng Niệm và tiểu thương giống nhau, nhưng chỉ sợ tôi và Vương phi giống nhau."

"Mọi người ngẫm lại đi, ngày ấy Vương phi nói chuyện cùng chúng ta, logic rõ ràng, tư duy nhạy bén, giống tôi hiện tại. Tôi biết mình sắp chết, hơn nữa ta cảm giác được Đài Thiên Táng là chốn về, nhưng tôi không giống Đồng Niệm! Lúc vừa mới tỉnh lại, tôi thực sự rất hoảng hốt, cứ như trúng tà. Nhưng qua cơn hoảng thần ngắn ngủi, tôi biết mình là người chơi, biết phân tích thế cục trong sân. Đồng Niệm thì khác, cô ấy không chỉ muốn giết Đậu Sương, hiện tại còn tự vote mình... Tình huống của tôi không nghiêm trọng như cô ấy."

Đoạn Dịch thầm nghĩ, tình trạng Vương phi đúng là đặc biệt.

Điều này có lẽ liên quan đến thân phận bà, vốn là công chúa Tượng Hùng quốc.

Đồng dạng trúng tà, người thường trực tiếp bị như tiểu thương và Đồng Niệm, nhưng bởi vì huyết mạch công chúa, cho nên tà chú trên người bà có phản ứng khác với người thường.

Nhưng còn một khả năng khác... Cách tăng nhân hãm hại Vương phi khác với người thường.

Tăng nhân hại người thường rất dễ dàng. Hắn ta giấu bẫy ở sa mạc, chờ người dẫm lên là xong.

Nhưng Vương phi thì khác. Thân phận bà đặc thù, được Lâu Lan Vương sủng ái, trong vương cung lại có quốc sư lợi hại tọa trấn. Tăng nhân muốn hại Vương phi là rất khó.

Ngoài ra, nếu ngay từ đầu Vương phi có biểu hiện tương tự như Đồng Niệm hoặc tiểu thương, tinh thần thất thường, xem thường sinh tử, chắc chắn sẽ khiến Vương hoặc quốc sư hoài nghi.

Nếu bà luôn mồm đòi chết, thậm chí muốn Lâu Lan Vương thiên táng cùng mình, vậy thì âm mưu tăng nhân sẽ dễ bị lộ.

Cho nên, kể cả tăng nhân có xuống tay hại Vương phi, thì thủ đoạn sẽ ôn hòa hơn nhiều, làm mọi người bao gồm Lâu Lan Vương, đều cho rằng hành động dị thường của Vương phi là do quá mức thương tâm sau khi con gái chết.

Đoạn Dịch có khuynh hướng chọn khả năng thứ hai.

Tất cả hành vi của Vương phi ăn khớp với tiểu thương, Đồng Niệm.

Chỉ là bà phát tác chậm hơn, chưa hoàn toàn mất trí, thời gian chịu thiên táng trễ hơn một chút mà thôi.

Tình trạng Vương phi đặc thù, là vì thân phận bà đặc biệt.

Nhưng Thư Dung Dung và Đồng Niệm đều là người chơi, hoặc là nói trong phó bản này các cô đều là thương nhân Hoa Quốc. Vì sao hai cô lại có sự có khác nhau? Điều này khiến người ta khó hiểu.

Trong lòng nghi ngờ Thư Dung Dung, nhưng ngoài mặt Đoạn Dịch làm bộ chưa phát hiện cái gì.

Anh dời tầm mắt, nhìn về phía cửa lều lớn.

Mười phút kết thúc, có tiểu binh đến đưa Đồng Niệm đi nhà tù.

Đoạn Dịch cố ý nhìn theo. Minh Thiên không có mặt, anh không biết người chơi nữ bị nhốt ở nơi nào.

Ngoài ra, Đoạn Dịch cũng không thể ngăn cản tiểu binh dẫn Đồng Niệm đi.

Ngăn cản người chơi vào tù là hành vi vi phạm quy định.

Nếu Đoạn Dịch tùy tiện hành động, không chỉ không cứu được Đồng Niệm, bản thân còn hóa trong suốt biến mất.

Cửa lều mở toang, Đoạn Dịch lại chỉ có thể nhìn tiểu binh mang Đồng Niệm đi.

Đoạn Dịch vô thức nắm chặt tay. Số 2 Đậu Sương chịu không nổi kích thích, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

Trong lều nhất thời lặng im.

Sau một lúc lâu, số 9 Vân Hạo nhìn sang đám người Đoạn Dịch, Ổ Quân Lan, Đậu Sương, nói: "Xin lỗi. Tôi cảm thấy, nếu số 3 đã trúng bẫy rập tử vong, việc vào tù hay không không liên quan. Tình huống này tôi đã từng trải qua. Nhà tù và cốt truyện chỉ có liên hệ về mặt chia phe, chứ không dung nhập cốt truyện phó bản."

"Bởi vậy, dù hôm nay không vote số 3, nếu cô ấy phải chết thì vẫn sẽ chết. Lỡ cô ấy lại hại số 2 hoặc những người khác, chẳng phải là càng nguy hiểm?"

Ổ Quân Lan phản bác: "Nếu cô ấy hại những người khác, chúng ta có thể dùng cách khác né tránh. Kể cả không vote cô ấy vào tù chỉ có 10% cơ hội cứu được, chẳng lẽ chúng ta từ bỏ 10% cơ hội hay sao?"

Nghe Ổ Quân Lan nói, Vân Hạo trầm mặc hồi lâu, sau đó cười khổ. "Ở trong trò chơi này đã lâu, cô vẫn còn nghĩ được như vậy, rất khó thấy."

Bạch Tư Niên ấm áp như ánh mặt trời, khí chất hoạt bát, lúc này giữa mày cũng có chút u sầu. "Rất nhiều lúc... Trong phó bản, chúng ta không biết nên lựa chọn như thế nào, khó nói rõ đúng sai. Rất nhiều hướng đi chúng ta không đoán được, cũng không nên quy kết bi kịch phát sinh lên người chúng ta. Dù số 3 có chết cũng không phải chúng ta sai."

"Mọi người đều là người bình thường, không mấy ai trời sinh tàn nhẫn. Đa số người đều có lòng hảo tâm. Ngộ nhỡ số 3 xảy ra chuyện, tôi cũng đau lòng. Nhưng... Trong trò chơi, việc chúng ta có thể làm là hữu hạn. Qúa nhiều thứ không thể dự tính, cũng không thể chịu trách nhiệm cho quá nhiều chuyện. Dưới tình huống này, tôi không thể bận tâm quá nhiều, chỉ có thể làm theo quy tắc Ma Sói."

"Thật ra như lời số 7 Đoạn Dịch nói, nếu số 6 fake phù thủy, có thể giao cho phù thủy thật xử lý. Số 3 đã trúng bẫy, không nay không vote cô ấy cũng không sao. Coi như cô ấy bỏ chơi theo phe. Nguyên nhân tôi vote số 3 một phần giống Vân Hạo, phần còn lại... Còn lại như tôi đã nói, nếu cô ấy phải chết, thế thì dứt khoát vote đi. Nếu vote người khác, ngược lại có lẽ sẽ làm người vô tội liên lụy bị vào tù, đối mặt nguy hiểm. Không có biện pháp vẹn toàn, chỉ có thể dùng át chủ bài Ma Sói mà chơi. Đây là quy tắc trò chơi."

Đoạn Dịch vẫn không nói gì.

Thở dài một hơi, anh ngồi tại chỗ im lặng đỡ trán.

Trong lòng có dự cảm cực kỳ không ổn, anh lược lại toàn bộ thế cục trong sân.

Hôm nay mọi người kéo dài tới gần hết giờ vote, tất cả đều vote sau 9 giờ 50 phút quan trọng. Ai là Bóng ma ác mộng, lợi dụng thời gian vote để dùng kỹ năng, vẫn không thể nào đoán được.

Có ba cách đơn giản để đoán thân phận người chơi: Cách bàn luận, biểu hiện ban ngày và kết quả vote.

Đoạn Dịch biết mình là người tốt, cũng nhìn ra Ổ Quân Lan là người tốt. Người chơi vote số 6 trừ anh và Ổ Quân Lan, còn số 2 Đậu Sương và 4 Phương Đông Vũ.

Số 2 Đậu Sương vote 6 vì không muốn số 3 chết, hoàn toàn là logic bên ngoài, nhưng ít nhất mọi người biết nguyên nhân cô làm vậy.

Nhưng vì sao Phương Đông Vũ vote số 6, đáng để phân tích sâu hơn.

Những người còn lại đều vote số 3.

Trong đó số 11 số 12 đã được Đoạn Dịch xem là người tốt.

Như vậy trừ số 3 tự vote, còn số 5, 6, 9 chưa xác định thân phận.

Lý do số 6 vote số 3 khỏi cần phân tích. Hắn ta và số 3 đều bị vote, để tránh cho mình bị loại, hắn ta chỉ có thể vote số 3.

Như vậy cần phân tích kỹ về số 5 và số 9.

Trên thực tế, cũng chỉ có hai người mở miệng giải thích nguyên nhân vì sao mình vote số 3 mà không phải số 6.

Suy ra tiêu điểm tập trung ở số 4 Phương Đông Vũ, số 5 Bạch Tư Niên, số 9 Vân Hạo.

Kỳ thật ngày đầu tiên nghe lên tiếng, Đoạn Dịch đã cảm thấy giữa số 2 số 3 có một sói.

Kết hợp biểu hiện của hai cô, tỷ lệ số 3 là sói cao hơn một chút.

Ngoài ra, kết hợp hiểu biết về Hồ Tấn, Đoạn Dịch vẫn như cũ cho rằng hắn ta rất có thể là sói.

Như vậy nếu số 3 số 6 là hai sói, số 10 Đường Hiểu sói đã vô tù, số 3 dính nguy hiểm tử vong, thế cục đối với người sói đang rất bất lợi.

Bởi vậy dưới tình huống này, người sói bắt buộc phải đẩy số 3 Đồng Niệm ra ngoài.

Cảnh sát trưởng về phiếu số 3 số 6. Số 3 số 6 đều là sói, nhưng số 3 đã mất trí, không nói không rằng, chắc chắn sẽ chết, giữ lại cũng vô dụng. Số 6 chơi dở, giữ lại ít nhất có thể kéo vote, nghĩ cách vớt vát.

Bởi vậy người sói phải vote số 3, không vote số 6.

Dựa trên lập luận số 3 số 6 là hai sói, logic các người chơi vote có thể nghiệm chứng cho nhau. Suy ra trong số 5 số 9 chắc chắn có sói, và rất có thể là 1 người sói 1 Bóng ma ác mộng.

·

Kế tiếp các người chơi còn lại thảo luận thêm một lát. Đoạn Dịch nghe vài câu, không nói gì thêm, trực tiếp về lều nam nằm xuống. Nhưng anh nằm không yên.

Lúc này bọn họ đã khôi phục tự do, tuy ngoài lều vẫn có binh lính trông coi, nhưng không có quy định người chơi không được ra ngoài.

Vì thế Đoạn Dịch đứng lên đi ra ngoài, muốn đi tìm Minh Thiên.

Anh muốn cùng Minh Thiên nhân lúc đêm khuya chạy tới chỗ Đài Thiên Táng, không thể ngăn cản Đồng Niệm vào tù, nhưng có lẽ có thể ngăn cô chết.

Đoạn Dịch từng bị lăng trì phanh thây, đồng cảm như bản thân mình cũng bị.

Nếu Đồng Niệm sẽ chịu thiên táng, đối với Đoạn Dịch mà nói, cũng không khác gì bị lăng trì.

Ở nơi mình nhìn không thấy quản không tới thì thôi. Nhưng một khi Đoạn Dịch cảm thấy mình làm được, anh sẽ dùng toàn lực ứng phó. Chỉ cần không phải người gian nịnh ác độc, không bắt buộc phải chết, dưới tình huống có năng lực, anh nên ra tay cứu giúp.

Ánh nến chiếu bóng người thật dài trên vải lều.

Đoạn Dịch kéo rèm, vừa tính bước chân ra liền nghe được tiếng vó ngựa.

Giương mắt nhìn, anh nhìn thấy Minh Thiên.

Minh Thiên cưỡi ngựa đến, vươn tay về phía anh. "Nào, lên ngựa."

Cục ghẹn trong lòng theo tiếng thở thoát ra, Đoạn Dịch như trút được gánh nặng, cười. "Em tới thật này. Tôi biết em giống tôi mà."

Nắm chặt tay Đoạn Dịch, kéo anh lên ngựa, Minh Thiên cưỡi ngựa chạy vào màn đêm, ở bên tai Đoạn Dịch trầm giọng nói: "Em không cao thượng như anh. Em nói rồi, trừ anh ra, người khác sống hay chết em không quan tâm. Em tới đây vì em biết anh muốn đi. Em chỉ giúp anh thôi."

Đoạn Dịch nghĩ nghĩ, cười trả lời: "Đổi góc độ suy nghĩ nhé. Em thích tôi bởi vì em thích cá tính của tôi, cũng tán đồng lựa chọn của tôi. Chứng tỏ em là người thiện lương."

Minh Thiên khẽ cong khóe miệng, ôm chặt Đoạn Dịch từ phía sau. Mãi lâu sau, hắn ngước mắt nhìn ngân hà vô ngần cùng bờ cát vàng kéo dài sâu vào bóng đêm.

Đón cơn gió đêm đại mạc, hắn chậm rãi mở miệng: "Anh Tiểu Dịch, em không phải người thiết kế cốt truyện, em chỉ có thể tận lực lấy chút thông tin hữu dụng trong trí nhớ tiểu binh để trợ giúp anh."

"Ngoài ra, có một câu anh phải nhớ, sự thành do người, nhưng kết cục như thế nào phải xem mệnh trời. Nếu kết cục không như anh dự đoán, anh đừng trách bản thân mình."

·

Đoạn Dịch cứ cảm thấy lời Minh Thiên có ẩn ý, dường như đoán được trước điều gì đó.

Mà khi anh và Minh Thiên lặng lẽ từ sa mạc lẻn vào cửa Tây, đến trong sân có khí hậu như mùa xuân Giang Nam, dự cảm xấu trong lòng rốt cuộc ứng nghiệm.

Sau khi vào sân, Đoạn Dịch chiếu đèn pin một vòng, đầu tiên quan sát tình hình Trì Táng Thi.

Trì Táng Thi dưới tán cây tùng ban ngày trong vắt thấy đáy, nhưng hiện tại lại vẩn đục nhiễm máu đỏ.

Hô hấp chậm lại, Đoạn Dịch cau mày chiếu đèn pin hướng giữa ao, bước đến gần Trì Táng Thi, cũng dần dần thấy rõ hai thi thể.

Gương mặt hai thi thể này, Đoạn Dịch đều không xa lạ.

Một là tiểu thương; còn một... Là số 3 Đồng Niệm.

Bọn họ song song nằm giữa ao nước, chắp tay đặt trước ngực, khuôn mặt an tường bình tĩnh, như thể đang ở trên thiên đường, chứ không phải nhân gian luyện ngục.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro