Childe x Reader (Khoản nợ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguồn: https://www.tumblr.com/blog/view/merakiui

Việc edit chưa có sự cho phép của chính tác giả, bản edit chỉ được đăng ở MangaToon và Wattpad, trên những nền tảng khác đều là ăn cắp!

-

-

-

Một luồng sáng ấm áp tỏa ra từ tay bạn, trong thoáng chốc, những vết xước và vết bầm tím trên cơ thể người lạ mạ được xoa dịu, từ từ biến mất như chưa từng xuất hiện, thậm chí còn không để lại sẹo.

Những vết chai sần trong lòng bàn tay kia như đang nói ra thân phận của người này, bạn nhìn những vết chai đó, hình ảnh một chiến binh cầm vũ khí, quyết tâm chiến đấu vì lý tưởng của bản thân mình, làm bạn không nhịn được mà nhìn lâu hơn một chút.

Sau lưng hai người, cách đó vài mét, một con thủ vệ di tích nằm xuống ở đó, trong một đống bộ phận bị chém nát của mình, bạn vừa chữa thương cho Childe vừa nhìn nó.

Chính thứ đó đã đuổi theo bạn, chơi trò ngươi chạy ta đuổi qua từng tàn tích, ý định rõ ràng , bạn thực sự biết ơn chàng trai đang quỳ một chân trước bạn, anh ấy hiện tại như một hoàng tử được trao chiếc vương miện, và vì vậy bạn chọn trả ơn anh ấy theo cách duy nhất mà bạn có thể làm.

Bàn tay bạn xoa dịu vết thương của Childe, sự tiếp xúc nhẹ nhàng với khả năng chữa bệnh thần kỳ khiến những vết thương khủng khiếp kia dần đóng miệng.

Bàn tay của bạn bình tĩnh, chạm nhẹ vào vết thương, truyền từng tí phép thuật trị thương vào chúng, các ngón tay ấn vào các cơ bắp cứng ngắc để giải phóng sự căng thẳng, Childe nhìn bạn khi bạn chăm chú làm việc và anh ấy cười toe toét khi ánh mắt của bạn chuyển hướng nhìn anh ấy.

"Đây là điều tôi nên làm." Bạn nói, thu ​​tay lại: "Trừ khi anh muốn một thứ khác mà tôi đã bỏ qua?"

Không bỏ lỡ một nhịp nào, Childe vỗ tay cười lớn: "Ha ha ha, tiểu thư à, chúng ta đúng là tâm linh tương thông! Quả thật tôi còn muốn một thứ khác từ tiểu thư."

Nụ cười nhếch mép trêu chọc của anh ấy, cách ăn mặc, kể cả vũ khí mà anh ấy đã sử dụng, làm cho bạn chắc chắn rằng chàng trai trước mặt này không phải người tốt lành gì, nhưng dù sao đây cũng là ân nhân của bạn, bạn mỉm cười.

"Oh? Nếu tôi có thể, tôi sẽ đưa nó ngay cho anh."

"Ngay đây, ngay đây nè ~ " Ngón tay của Childe chỉ vào hai bên má trông có vẻ "phúng phính" của mình: "Chắc chắn rằng vị cứu tinh của tiểu thư xứng đáng nhận được một chút thù lao to lớn hơn, nhỉ?"

Đây là muốn bạn hôn tặng anh ấy một cái sao?

Một nụ cười tử tế hiện rõ trên khuôn mặt bạn khi anh ấy chớp chớp con ngươi nhìn bạn đầy mong đợi, bạn giơ tay lên để trưng bày chiếc nhẫn lấp lánh ôm sát ngón áp út: "Xin lỗi, nhưng... e rằng tôi không thể làm điều đó, thưa ngài, tôi đã kết hôn. "

Childe không chớp mắt nhìn vào chiếc nhẫn, sự vui vẻ, tinh nghịch vừa nãy gần như biến mất tăm, ánh mắt của anh ấy trống rỗng đến đáng sợ, không khí yên tĩnh một cách lạ lùng.

Một lúc sau, anh ấy phá vỡ sự ngại ngùng trong không khí: "Bạn đời của tiểu thư chắc hẳn là một người may mắn."

Childe đứng thẳng người khiến bạn giật mình, bạn định vươn tay kéo anh ấy lại, dù vết thương trên cơ thể đã khép miệng nhưng không có nghĩa là có thể được cử động mạnh! Nhưng bàn tay bạn đột nhiên ngưng giữa không trung, dần dần thu lại.

Childe lần nữa nhìn quanh đống đổ nát đầy bụi bẩn, hai tay chống ngang hông: "Chà, tôi hy vọng mình có thể tin rằng tiểu thư đây sẽ không gặp rắc rối nữa, nhưng nếu tiểu thư còn nhớ tôi, còn muốn nhìn thấy khuôn mặt này." Anh ấy bất ngờ tiến sát lại gần mặt bạn: "Tôi sẽ không ngăn cản cô rơi vào nguy hiểm. "

Bạn lắc đầu, bên miệng phát một tiếng cười khúc khích, Vision Hỏa quanh cổ bạn lúc này rung lên, ngay lập tức, Childe bị thu hút sự chú y dời mắt sang, tò mò quan sát vision vốn phải có màu đỏ rực, giờ đã tắt lịm và chỉ còn một màu xám xịt.

Anh ấy nhướng mày, bạn có thể thấy rõ một tia sáng kỳ lạ xoẹt qua trong đôi mắt ấy, nhưng nó sẽ biến mất trước khi bạn có thể hoảng sợ mà đặt ra bất kỳ câu hỏi nào.

Có vẻ bề ngoài kỳ lạ của chiếc vision trên cổ bạn, đã lưu lại trong con ngươi đầy toan tính ấy, hoặc có lẽ đơn giản hơn là mọi thứ do bạn lo xa mà tưởng tượng, bạn đang chú ý quá nhiều vào cử chỉ của anh ấy.

Khi nhận ra điều này, bạn lùi lại một bước phòng trường hợp anh ấy đột nhiên ra tay.

Bạn hướng mắt đánh giá người trước mặt.

Chiếc mặt nạ đỏ trên mái tóc và bộ quần áo vừa vặn với cơ thể Childe, nói cách khác, anh ấy là thành viên của Fatui, bạn nhớ lại cảnh tượng anh ta đánh bại thủ vệ di tích chỉ trong một nhát chém.

Cộng thêm với những lưỡi đao bằng nước quái dị đó nữa...

Tên trước mặt này có thể mạnh đến mức nào chứ?

Bạn phỏng đoán về sức mạnh khủng khiếp ẩn chứa trong cơ thể chuẩn mực của Childe, sự ghen tị nổi lên trong bạn.

Ngay cả khi bạn dùng cả đời, có lẽ cũng không thể mạnh như chàng trai này, bạn biết, đó là một con dao đâm vào lòng kiêu ngạo của bạn.

Childe có thể xử lý thủ vệ di tích, còn bạn thì không, sự khác biệt giữa hai người rõ ràng như ban ngày.

Trước khi bạn có thể đắm chìm vào cơn ghen tị không điểm dừng này, bạn đã tự hồi thần, bạn cảm nhận được người trước mặt chuẩn bị rời đi, với sự tinh tế và lịch sự của một quý tộc, bạn chào tạm biệt anh ấy.

"Tiểu thư có thể gọi tôi là Childe!" Anh ấy cười nói: "Không cần thêm vào chữ 'thưa ngài.'"

Bạn cố tình nói: "Vậy thì chúc ngài có một ngày tốt lành, thưa ngài Childe."

Childe cười thích thú một tiếng trước sự cố tình trắng trợn của bạn, anh ấy quay lại và nhìn bóng lưng bạn khuất xa dần, dáng người bạn thu nhỏ lại trên nền bầu trời màu phấn.

-

Nhìn cuộn chỉ bị rối tung nằm trên bàn, bạn cảm thấy mình là cuộn chỉ đó, không tự chủ được cuộc đời mình và bị cuốn vào một đống thứ rối rắm.

Những thứ xui rủi đan xen lại với nhau, tạo thành cuộc sống mà bạn không mong muốn, bạn đau đầu.

Bằng cách nào đó, bạn đã lọt vào tầm ngắm của tên Fatui kỳ lạ đó, và bạn chắc chắn đó là kết quả của sự kém cỏi của bạn, khi bạn chưa giải quyết được món nợ thì vẫn luôn có những điều không ổn xảy ra, có vẻ như ông trời không muốn buông tha bạn, dù gánh trên vai một món nợ lớn đến mức dù trong mơ, bạn vẫn không thể chi trả được, nhưng giờ đây, cuộc đời bạn đã tươi sáng hơn, bạn đã trả hết khoản tiền đó, nhưng bạn vẫn bị tên Fatui đó làm phiền, không rõ là chán quá không có việc gì làm, anh ấy khiến bạn kiên nhẫn chờ đợi một cuộc gặp gỡ đáng sợ không thể tránh khỏi.

Anh ấy sẽ luôn tìm thấy bạn ngay cả khi bạn sợ hãi trốn ở một nơi mà bạn còn không biết.

Childe, như anh ấy muốn được gọi, sống theo bí danh của mình, tinh quái và luôn trêu chọc người khác, anh ấy đã bắt gặp bạn trên đường phố Liyue nhiều lần, nếu có thể, sẽ giả vờ ngã vào bạn hay sánh bước bên cạnh bạn như chuyện đó là vô cùng bình thường.

Khi Childe đang ba la ba bô về thời tiết hoặc nói về nơi bạn đang đi đến. Bạn sẽ tỏ ra khó chịu với anh ấy, đi thẳng vào vấn đề chính bất cứ khi nào mà anh ấy cố gắng cùng bạn đùa giỡn hay nói chuyện phiếm.

Bạn ghét người này.

Bạn đã nói với anh ấy rất nhiều lần, giải thích và phân tích rõ ràng rằng hai người không phải là bạn! Anh ấy đã giúp bạn một lần và bạn đã đền đáp lại đầy đủ, không dư không thiếu một gam ân tình!

Do đó mối quan hệ mà Childe mong muốn với bạn sẽ không có kết quả, và ngay cả khi nó bắt đầu đơm hoa kết trái, thì kết cục của nó, cũng sẽ là hai người hai lối.

Ngay cả bây giờ, khi anh ấy cười toe toét với bạn với ánh mắt có chút nghịch ngợm khó chịu đó, Vision Hỏa của bạn đang cầu xin rằng hãy thiêu sống Childe ngay tại nơi anh ấy đứng.

Nếu có thể, bạn thực sự muốn làm điều đó, nhưng bạn hiện đang ở giữa khu chợ và hành động đó không thể được thực hiện trước mắt của công chúng. Thay vào đó, bạn đứng đó với vẻ sang trọng như một bức tượng làm bằng sứ, trong tay cầm một chiếc giỏ rỗng. Cảm giác quen thuộc của chiếc giỏ đan khiến bạn thích thú ngay cả khi Childe đang đặt tay thân mật lên vai bạn, cười toe toét như một đứa trẻ có được món đồ mà mình thích.

"Tôi chưa bao giờ nghĩ tiểu thư là một người ngọt ngào như vậy ~" Anh ấy cười nói, không hề có ý định để yên cho đôi vai của bạn

"Và tôi chưa bao giờ nghĩ anh là một kẻ theo dõi biến thái chết tiệt!" Bạn cười, nhưng khóe môi thậm chí chỉ có một đường cong nhỏ xíu, đôi mắt của bạn hầu như không chứa đầy sự thích thú giống như đôi mắt tràn đầy dịu dàng đó của anh ấy, và bạn cũng phải hết sức kiềm chế mới không bị kích động mà đánh Childe.

"Tôi chỉ theo sau bảo vệ tiểu thư thôi, mối quan hệ giữa chúng ta đã tới mức này rồi, nên đó không phải là theo dõi!!" Rút tay về, Childe liếc nhìn quầy hoa quả mà bạn ghé thăm lúc trước, mặt anh ấy đủ dày để cầm một quả táo như muốn thể hiện rằng hai bạn là một cặp đôi tình cảm và chỉ đang đơn thuần đi mua sắm.

Bạn ghét cảm giác mà Childe mang lại cho mình.

Như thể những việc lặt vặt này của bạn chẳng có ý nghĩa gì khác ngoài việc giải trí đối với người khó chịu này.

"Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó chứ?Trước khi tiểu thư thay tôi ký vào giấy chứng tử và hỏa táng miễn phí cho tôi, thì đi dạo một chút cũng không phải là một ý tưởng tồi, đúng không?"

Đó không phải là một ý tưởng tồi, mà là một ý tưởng cực kỳ tồi! Bạn nghĩ thầm trong lòng,

"Thưa ngài Childe." Bạn thấp giọng vừa đủ cho hai người nghe, đoạt lấy quả táo khỏi tay Childe rồi hất một đồng xu sáng bóng về phía chủ quầy hàng: "Tôi có những thứ cần phải làm và anh biết đấy, anh không có trong kế hoạch buổi chiều của tôi. Vì vậy, tôi sẽ rất cảm kích nếu anh có thể để tôi yên bây giờ."

"Oh?" Ánh mắt của anh ấy trở nên sắc bén và sự nguy hiểm hiện lên khi nó lướt ngang qua bạn, anh ấy quan sát cách bạn cắn nhẹ vào quả táo, Childe cười khúc khích làm cho bạn khó chịu, nhưng bạn lại che giấu sự không hài lòng của mình sau vẻ ngoài điềm tĩnh.

"Nhìn này, tôi bị tổn thương bởi những lời nói của tiểu thư này, tiểu thư thậm chí không định dành cho tôi một chút thời gian bù đắp sao?" Childe giả vờ đau khổ, vươn tay đến gần bạn.

"Yeah, tôi sẽ dành cho anh một phút, thời gian này đủ để anh rời đi rồi chứ?" Bạn tránh né cái ôm của anh ấy, dùng mắt để cảnh cáo.

"Cách tiểu thư nhìn tôi thật khiến tôi tổn thương quá đi mà, cái nhìn này còn lạnh hơn thời tiết ở quê nhà của tôi nữa ấy chứ, nhưng chắc chắn sẽ tồn tại một chút ấm áp trong đó! Dù gì tiểu thư cũng sở hữu một Vision hệ Hỏa!"

"..." Bạn cau mày nhìn Childe, con ngươi bạn dần lấy lại sự bình tĩnh vốn có, bạn chậm rãi nói: "Tôi sẽ đi bộ với anh nếu điều đó có thể giúp tôi thoát khỏi của nợ là anh trong phần còn lại của ngày. "

"Yay! Tôi biết tiểu thư sẽ đồng ý mà!"

Có lẽ đây không phải là một lựa chọn đúng đắn, nhưng bạn không có thời gian để suy nghĩ nhiều về nó khi Childe chuyển hướng con đường ban đầu của bạn.

Bạn thở dài, tập trung vào quả táo đang ăn dở trên tay trong khi anh ấy nói về Đại điển Thỉnh Tiên sắp tới. Từ âm thanh, có thể thấy anh ấy tò mò về truyền thống của người dân Liyue, anh ấy khen ngợi Liyue và các sự tinh tế độc đáo và chỉnh chu của nó cho từng sự kiện.

"Tôi cũng rất hào hứng." Bạn lẩm bẩm: "Có rất nhiều thứ cần phải chuẩn bị, nên tôi chắc chắn rằng mọi người đang làm việc chăm chỉ."

"Tôi cho rằng sự kiện này đáng mong đợi. Đây sẽ là một sự kiện lớn, cô biết đấy." Ngữ điệu của anh ấy thay đổi ở câu cuối cùng đó, nhưng bạn không quan tâm đến sự thay đổi nhỏ nhặt ấy.

Childe quay sang nói: "Điều đó nhắc nhở tôi rằng, tôi chưa biết được tên của tiểu thư."

"Mei." Bạn không nghĩ ngợi gì liền đáp.

"Là Mei sao? Đó là một cái tên đáng yêu, giống như tiểu thư vậy."

"Dừng lại ngay với những lời tán tỉnh sến súa đó." Bạn nói với giọng ngọt ngào nhất có thể (?): "Anh có thể nhận ra rằng những lời tán tỉnh ấy sẽ chẳng giúp anh có một bước tiến mới trong mối quan hệ này."

"Nhưng nó cũng đáng để thử, đúng không?"

Bạn bó tay nhìn anh chàng đang cười toe toét trước mặt, bất lực hỏi: "Vậy... anh có thể cho tôi biết lý do tại sao lại muốn cùng tôi đi bộ không? Đại điển Thỉnh Tiên chưa đến, không có gì để tham quan."

Childe nghiêng đầu nhìn về phía bầu trời, nhìn vào những đám mây mịn màng đang di chuyển để cản bớt ánh nắng ấm áp, và rồi ánh mắt anh ấy lại nhìn bạn, bạn nhìn thấy rõ ràng thứ cảm xúc chứa đựng trong đó.

Là sự hy vọng.

Thật kỳ lạ khi nhìn thấy một cảm xúc như vậy trên khuôn mặt của Childe, bạn lùi về sau một bước.

"Tôi đã tự hỏi, Mei thân yêu, nếu em có thể đi cùng tôi ăn một bữa tối, nơi mà chỉ có hai chúng ta. Tôi hứa sau này sẽ để em yên, vì như em đã biết, công việc của tôi có thể khá bận rộn."

Anh ấy vỗ nhẹ mặt nạ của mình khi nói ra điều đó, bạn chú ý đến từng chi tiết lẫn diễn biến cảm xúc của người trước mắt đến mức, bạn không biết anh ấy đã thay đổi cách xưng hô, mắt Childe tối sầm lại khi những tia sáng cuối cùng của mặt trời khuất sau những đám mây.

"Em nghĩ như thế nào về nó?"

"Một bữa tối..." Nghe có vẻ rất hấp dẫn và đó là cũng chính là lý do khiến bạn lắc đầu.

Điều đó thật quá tuyệt vời để trở thành sự thật, đó là câu nói bạn đã được nghe nhiều lần và kẻ trước mặt, Childe hoàn toàn phù hợp với câu nói đó.

Bạn từ chối: "Xin lỗi, nhưng tôi cũng đang rất bận vì Nghi thức. Thời gian còn rất ít, tôi không nghĩ mình có thể dành ra thời gian cùng anh."

"Nhưng bây giờ em đang làm."

"Cứ cho là vậy, nhưng anh không thể lúc nào cũng khiến tôi đưa anh vào lịch trình của mình."

"Tôi sẽ trả tiền cho bữa ăn."

Bạn như một chú mèo bị giật đuôi, giật hết cả mình, không tin vào thính giác: "Anh..."

Bạn nhìn xuống vào giỏ hàng bên dưới, rau xanh và một số thức ăn rẻ tiền khác, nhiêu đây thức ăn chắc chắn không đủ để lấp bụng một người trưởng thành.

Tâm trí bạn cố gắng chống chọi lại ý tưởng về một ngày ăn tối cùng với Childe. Bạn phải từ chối! Phải từ chối!

Não và cái dạ dày của bạn đang tranh cãi kịch liệt.

Childe sẽ trả tiền cho bữa ăn!

Mình sẽ không phải lãng phí bất kỳ khoản tiền nào cho bữa ăn này, đây đúng thật là một bữa ăn miễn phí, và đặc biệt không ai lại bỏ lỡ món hời này cả.

Chẳng có điều gì ngăn cản bạn chấp nhận và gọi hơn một nửa món trong thực đơn trong khi người chi trả là anh ấy?

Vậy còn chần chừ gì...

Và bằng cách đó, chiếc dạ dày đã thắng trận.

"C- Cái này thì... Ừm, ờ... thì được thôi, tại sao lại không?" Lưỡi của bạn như bốc cháy khi đánh vần từng chữ đó, bạn cảm giác mình đã đầu hàng người này một lần nữa.

"Một bữa ăn. Sau đó, anh sẽ ngừng đi theo tôi và tôi sẽ tiếp tục cuộc sống của mình."

"Tất nhiên, ít nhất đó là điều tôi có thể làm cho cô gái mà mình yêu, như một món quà cho cuộc chia ly, tại sao không- "

Bạn độ nhiên nắm lấy cánh tay của Childe, xoa dịu bất cứ cơn đau nào đã xảy ra với nó. Bạn trả giá với anh ấy quá cao, tốt hơn là bạn nên tuân thủ hơn là phản đối. Cho đến khi bữa ăn tối kết thúc, bạn nên hành động khôn ngoan khi ở bên anh ấy. Childe không phàn nàn khi bạn chữa lành vết thương của mình, nhưng anh ấy sẽ căng thẳng lên khi tay bạn di chuyển để chữa các vùng khác trên ngực và vai.

Cuối cùng thì bạn cũng thu tay lại, anh ấy híp mắt cười, nhìn chiếc nhẫn đính hôn trên ngón tay của bạn: "Chúng ta sẽ cùng kết thúc điều đó, em yêu."

Cho dù anh ấy có thể làm phiền đến mức nào đi chăng nữa, bạn cảm thấy nhẹ nhõm vì cuối cùng anh ấy sẽ chấm dứt mối quan hệ kỳ lạ mà anh đã vun đắp với bạn trong suốt hai tuần. Và tất cả những gì bạn phải làm để kết thúc điều này là ăn một bữa tối.

Một bữa tối miễn phí , bạn lặng lẽ bổ sung.

Tuy nhiên, có một thứ cảm xúc bí ẩn, đàn cắn xé thần kinh của bạn, nó giống như đang cảnh cáo bạn điều gì, tựa một ngọn nến cháy bấp bênh, bạn đã dập tắt nó trước khi nó có thể bùng phát thành một đám cháy dữ dội.

-

Thời gian trôi qua, cũng như Đại điển Thỉnh Tiên đã "diễn ra", bạn không bắt gặp được Childe, không có lời mời nào từ anh ấy, điều đó khiến bạn tự hỏi liệu có lẽ anh đã chết ở xó nào, hay đã làm việc quá sức với công việc Fatui của mình đến mức nó giết chết anh ấy.

Bạn cho rằng đó sẽ là một đêm chung kết lý tưởng cho tình huống này, nhưng vẫn có một sự trì trệ khó chịu trong thâm tâm bạn, không có gì đáng ngạc nhiên, đặc biệt là vì các sự kiện từ một tuần trước đã có ảnh hưởng lớn đến Liyue.

Nơi đây trở nên u ám và căng thẳng với sự ra đi không báo trước của Nham Vương Đế Quân, và người dân địa phương trở nên tức giận vì nghi ngờ, mọi người đều tự hỏi ai đã đứng đằng sau cho một tội ác tày trời như vậy.

Bạn ngay lập tức nghĩ về Childe và sức mạnh mà anh ấy thể hiện khi đánh bại con thủ vệ di tích đó. Liệu anh ấy có thể đủ sức mạnh để giết vị Thần của quốc gia bạn? Đó là một suy nghĩ đáng lo ngại, và cũng khá buồn cười, nhưng nó để lại cho bạn một nỗi kinh hoàng và bạn vẫn xem xét nó, bạn đã cảm thấy điều đó có thể xảy ra kể từ khi nhìn thấy xác chết của Nham Thần rơi khỏi bầu trời.

Tất nhiên, đó là một bi kịch, nhưng cảm xúc của bạn đã đặt nhầm chỗ. Có rất nhiều lý do để thương tiếc cho cái chết của Đế quân. Những người khác lo sợ cho tương lai của Liyue, bọn họ nghĩ sự thịnh vượng của đất nước này vẫn sẽ tiếp tục phát triển nếu Nham Thần còn tồn tại, và tất nhiên, nền kinh tế của đất nước này sẽ sụp đổ nếu không có sự tương trợ của Đế Quân.

Bạn biết bọn họ đau buồn vì sự ra đi của Đế Quân, nhưng họ cũng đã hạ thấp giá trị của chính mình rồi.

Cái suy nghĩ yếu đuối này như thể vị Thần của Liyue bị nhốt trong trái tim của chính thần dân mình như một con chim hoàng yến tội nghiệp, bạn cũng đau buồn vì sự ra đi này, nhưng sự ra đi của Nham Thần cũng sẽ mang lại hy vọng về một kỷ nguyên mới - kỷ nguyên phát triển vượt bậc của Liyue.

Bạn phỏng đoán một sự thay đổi lớn như vậy sẽ xảy ra trong vòng vài năm tới, cảm giác thật tuyệt khi đắm chìm vào trạng thái mơ tưởng.

Bạn chạm vào chiếc nhẫn kết hôn phức tạp trên ngón tay của mình, giơ nó lên dưới ánh nắng chiều muộn. Nó phát ra ánh sáng khúc xạ bên trong viên pha lê được đánh bóng, bạn cân nhắc giá trị của nó. Bạn chắc chắn rằng mình có thể kiếm được một khoản kha khá từ nó, nhưng gần như không đủ để thanh toán khoản nợ của bạn với ngân hàng. Tâm trạng tốt đẹp vừa nãy của bạn biến mất không còn một dấu vết, chỉ còn lại món nợ bám chặt lấy tâm trí của bạn như những sợi dây thường xuân.

Bạn thở dài khi di chuyển ra khỏi bức tường, bước chân có ý định đi về nhà. Hôm nay Childe cũng không lộ diện, có lẽ anh ấy thực sự đã chết.

Suy nghĩ đó đeo bám bạn khi bạn đi qua các quầy hàng khác nhau rải rác ở hai bên lối rải sỏi. Bạn nói chuyện với một nhóm thanh thiếu niên xung quanh, tất cả đều nói chuyện với nhau một cách vui vẻ háo hức, và chỉ khi bạn đang đi lên các bậc thang, bạn cảm nhận được sự hiện diện kỳ ​​lạ của Childe.

Bạn cảm thấy cái nhìn chằm chằm của anh ấy, một thứ gì đó sắc bén đâm sâu vào tâm hồn bạn để tìm kiếm những bí mật mà bạn đã chôn giấu. Hoặc có lẽ đó là cách anh ấy đã ở phía sau bạn, sẵn sàng vỗ vào vai bạn hoặc nắm lấy cổ tay bạn để khiến bạn mất cảnh giác. Ngay lập tức, đầu óc quay cuồng trên cầu thang, như một đứa trẻ làm sai sợ bị phát hiện, dùng tay che Vision Hỏa của bạn lại.

Linh cảm của bạn đã đúng, Childe đang đứng trên bậc thang bên dưới bạn, còn sống và khỏe mạnh với một biểu hiện quái dị.

Bạn không thể giải mã được thứ cảm xúc trên khuôn mặt anh ấy bây giờ.

Nó thật giả tạo.

"Ngài Childe."

"Mei."

"Rất vui khi lần nữa gặp anh, tôi đã nghĩ rằng anh đã chết." Bạn thẳng thắn không che giấu nói.

Childe cười nhếch mép, phá vỡ sự giả tạo vừa nãy khi anh ấy gặp bạn: "Tôi đã mời tiểu thư một bữa tối lãng mạn, sao tôi có thể chết khi chưa được cùng cô ăn nó cơ chứ?"

Bạn đảo mắt, khoanh tay trước ngực: "Tạm gác mấy chuyện này sau đi, anh đã chọn nhà hàng rồi chứ?"

"Tất nhiên là rồi."

Có rất nhiều suy nghĩ lướt qua tâm trí bạn khi bạn nhìn anh ấy, có một suy nghĩ, hay nói là phỏng đoán về cái tương lai đen tối của bạn.

Childe khác với thường ngày.

Anh ấy quá trầm lặng.

Quá hiền dịu so với Childe trong ký ức của bạn, mặc dù bạn không thể xác minh phỏng đoán của mình chỉ với những điều đơn giản này, bởi vì có lẽ, bạn không biết tính cách thật sự của Childe, chẳng lẽ những lần gặp mặt lần trước là do anh ấy diễn cho mình xem? Đó không phải con người thật của anh ấy? (1)

Childe đủ dũng cảm, đủ quyến rũ để dư sức hấp dẫn một thiếu nữ nhẹ dạ cả tin nào, một chàng trai hấp dẫn với khuôn mặt trẻ trung, nhưng dưới tất cả sự quyến rũ đó lại ẩn chứa những bí mật đen tối, những mối quan hệ không mấy sạch sẽ và sự khát khao, không thỏa mãn đối với mọi thứ.

Đây hoàn toàn chỉ là suy đoán của bạn, nhưng cũng thật thú vị khi tưởng tượng đủ loại câu chuyện về mặt tối đằng sau con người hài hước của Childe, và bạn càng sợ hãi với những câu chuyện ghê rợn như vậy, cuộn chỉ càng trở nên rối ren, từng sợi chồng lên nhau, pha trộn màu sắc không theo bất cứ bảng màu nào và nhuộm mọi sợi mới với màu sắc tuyệt đẹp, cuộc đời của bạn đang dần bị ai đó theo dõi? Không ai có thể cứu bạn? Vả lại nếu ai đó cố gắng gỡ rối cuộn chỉ đó, khối lượng từng sợi chỉ kết nối giữa bạn và Childe, họ sẽ thất bại trong vòng vài phút đầu tiên (2)

Nhà hàng chắc chắn rất xa hoa, nạn có thể nhận ra từ trang phục những người đang ngồi trong đó, từng món ăn đến khí chất của bọn họ tạo ra cảm giác rất sang trọng, thiết kế nội thất tối giản, nhưng nổi bật ở một mức độ khiến người nhìn là không bao giờ quên.

Khi bạn đang say mê chiêm ngưỡng mọi thứ, thì Childe đã cầm tay bạn, dìu bạn đến bàn của mình, tiếp viên đi tới, đặt hai thực đơn trang trí trên chiếc bàn gọn gàng trước khi khiến bản thân trở nên vô hình trong mắt các thực khách.

Bữa tối của bạn và Childe bắt đầu.

Bạn ngồi đối diện với anh ấy, cả hai giao tiếp bằng mắt trước khi mở menu của riêng mình và dành một vài phút để đọc nội dung. Mọi món ăn đều khiến dạ dày bạn rục rịch và gào thét, bạn giờ đây không còn bận tâm về sự nghèo khổ nữa và có thể thử mọi thứ bạn muốn.

Childe có tiền để bạn tiêu xài phung phí, trong khi bạn còn đang mải mê nhìn thực đơn, tưởng tượng các món ăn tan ra trong miệng mình thì Childe đặt thực đơn xuống, tay anh ấy đan vào nhau và ngắm nhìn con mèo háu ăn là bạn, khóe môi anh ấy nhếch lên.

"Tiểu thư biết không, tôi rất thích những bữa tối như thế này." Anh ấy nói và bạn nhướng mày, ra hiệu cho anh ấy nói tiếp.

"Tiểu thư có thể biết rất nhiều điều về một người chỉ từ việc dành ra khoảng một hoặc hai giờ ở nhà hàng cùng họ, từ sở thích ăn uống đến loại đồ uống mà họ yêu thích, có rất nhiều thứ để cô khám phá."

"Tôi hiểu rồi." Mắt bạn lướt qua một món hải sản khiến bụng bạn rục rịch, và bạn tự hỏi liệu mình có thể ăn toàn bộ những món này hay không. "Chúng thật hấp dẫn..."

"Mọi thứ trở nên tuyệt đẹp trong một bữa tối lãng mạn, nghi thức trên bàn ăm, những câu chuyện phiếm trong lúc say xỉn, và cả những bí mật đen tối đến bẩn thỉu." Khi bạn còn đang chăm chú nhìn vào menu, Childe cười khúc khích. "Tôi nhận thấy tiểu thư đang đợi tôi bước đến bên cạnh cô."

"Childe." Bạn dời mắt khỏi menu: "Tôi đã kết hôn."

"Ha ha, đùa thôi đùa thôi, tiểu thư à, cô thực sự quá lạnh nhạt đó." Anh ấy giả vờ như mình bị tổn thương, môi anh nhếch lên thành một nụ cười trẻ con: "Hy vọng cô vẫn còn nhớ mục đích chúng ta tới đây chứ, tiểu thư?"

"Tôi nhớ." Bạn đóng menu lại: "Và thậm chí rất biết ơn nếu anh cũng nhớ như tôi, đừng lãng sang chuyện khác."

"Hmm... có lẽ. " Childe ngả người ra ghế khi bạn đặt thực đơn xuống bàn, anh ấy đang nhìn vào chiếc nhẫn đính hôn của bạn với ánh mắt i hệt như lần đầu gặp mặt: "Về chiếc nhẫn đó... tiểu thư đã nói rằng mình đã đính hôn, bao lâu kể từ khi hai người kết hôn rồi? "

"... Một năm rưỡi, tại sao anh lại hỏi vậy?" Bạn cảnh giác hỏi.

"Chỉ là tò mò thôi, vì cô còn khá trẻ để suy nghĩ tới việc kết hôn."

"Chỉ là... tôi tìm được chân ái của cuộc đời mình." Sự do dự phản chiếu lại trong lời nói của bạn, điều đó mang lại ánh sáng cho đôi mắt màu xanh kia, anh ấy mỉm cười: "Oh, tiểu thư cứ yên tâm, tôi sẽ không hỏi sâu về vấn đề đó, tiết mục chính luôn phải ở sau cùng mà, đúng không?"

"..." Bạn hơi mở to mắt mà nhìn Childe, cảm thấy một điều gì đó không ổn sắp xảy ra.

Bạn cố gắng giữ bình tĩnh, lia mắt xung quanh tìm kiếm người phục vụ.

"Bạn đời của tiểu thư có phải là người tốt không?"

"... T- Tất nhiên, anh ấy là một người tốt." Đầu bạn quay ngoắt về hướng của anh ấy, sự bối rối in hằn lên khuôn mặt căng thẳng của bạn.

Childe nói: "Xin lỗi? Hình như tai tôi có chút vấn đề, tiểu thư đang nói gì thế?

"Hả...?"

"Không có gì." Childe bật cười thành tiếng khi nhìn biểu cảm sợ hãi trên mặt bạn.

"Tiểu thư đừng để tâm, chỉ là tôi có hơi tò mò về chủ nhân còn lại của chiếc nhẫn này."

"..." Bạn cảm thấy mồ hôi lạnh đã đổ đầy lưng bạn, cảm giác ướt át mà nó mang lại quả thật không dễ chịu chút nào.

Bạn không có đủ kiên nhẫn và thời gian cho những trò chơi vô nghĩa này, những trò mèo vờn chuột chết tiệt của Childe: "Anh muốn nói gì?!"

"Ah." Anh ta nghiêng người về phía trước trên ghế, mất hết vẻ lãnh đạm. "Tôi muốn nói gì cơ?"

"Vào vấn đề chính ngay đi, tôi không có đủ thời gian để tham gia vào trò chơi của anh, Childe."

"Ha ha ha." Childe bật cười: "Cô đúng thật là một người nhạy cảm mà, đó cũng là điều tôi thích ở cô."

"Mei à, tôi không thể không cảm thấy tò mò, cô là một người bí ẩn." Lông mày anh ấy nhíu lại và rồi anh ấy lắc đầu. "Tôi không biết gì về cô, về chiếc nhẫn, và cả tên bạn đời đó nữa."

"Tôi không rõ anh đang nói gì." Bạn nuốt một ngụm nước bọt, né tránh nói, bạn cảm thấy như bí mật đằng sau chuẩn bị được vén màn.

"Không có gì, chỉ là... tôi đang tự hỏi, lần đầu tiên gặp mặt, không biết vì lý do gì mà tiểu thư lại xuất hiện ở một nơi hoang vắng như vậy của Liyue, vả lại còn trong đống đổ nát ấy."

Childe nhìn diễn biến cảm xúc trên mặt bạn, chậm rãi nói: "Sẽ là không khôn ngoan nếu tiểu thư tự mình đi vào những nơi mà cô biết rõ là nguy hiểm, đặc biệt hơn là tiểu thư không đủ mạnh để chống lại kẻ thù."

Anh ấy nhếch môi nở một nụ cười, hệt như lần đầu gặp mặt, nụ cười đó khiến bạn như chìm vào hồ nước lạnh vào mùa đông, anh ấy nói tiếp, dùng menu che nửa khuôn mặt của mình: "Và sau đó, tôi bắt đầu nghĩ về những khả năng khác."

Cả người bạn như bị thạch hóa, cứng đơ ra, mãi mới có thể mấp máy khóe môi: "Khả năng... khác?"

"Đúng, có thể tiểu thư đang đến thăm ai đó ở nông thôn, hoặc đơn giản hơn là đang bị lạc, hay khả năng là một nhà mạo hiểm thích sống độc lập." Childe ngước mắt khỏi menu. "Có lẽ cô không đơn độc."

"Anh... đang nói những điều vô nghĩa. Chuyện này liên quan gì đến chồng của tôi? "

"Tất nhiên! Bạn đời. Ah... làm sao tôi có thể quên anh ta được? Hay đúng hơn là, tại sao tôi phải quên? "

"Huh?"

"Tôi nghĩ nó rất xảo quyệt, kế hoạch ấy..." Giọng anh trầm xuống một cách đáng ngại. "Thi thể dễ dàng nhanh chóng phân hủy khi tiểu thư sở hữu Vision Hỏa".

"Vision... Hỏa? Phân hủy? N- Ngài Childe- "

"Ôi... Tiểu thư vẫn cảm thấy ổn chứ?" Childe hỏi với biểu cảm lo lắng, bạn sẽ thật sự tin rằng anh ấy đang lo lắng cho bạn nếu như, bạn không nhìn vào con ngươi màu xanh kia, nó đầy toan tính và thích thú.

Cuối cùng, không có bí mật nào được chôn giấu mãi mãi cả.

"Rốt cuộc, em đã giết một người." Childe mỉm cười nói, như thể chuyện giết một sinh mạng là chuyện vô cùng nhẹ nhàng.

"Đó là một lời buộc tội không có căn cứ! Anh đang vu oan tôi!!" Đồng tử của bạn đảo xung quanh nhà hàng, điên cuồng nói: "Phục vụ đâu? Tôi muốn đặt món ăn ngay bây giờ... "

"Bình tĩnh nào tiểu thư."

Bạn trừng mắt nhìn: "Bình tĩnh? Anh có vấn đề về não à?! Anh là đang ám chỉ rằng tôi là một kẻ giết người? Thật đáng kinh tởm vì tôi đã từng nghĩ anh là người tốt!"

"Tiểu thư hãy ngồi xuống, tôi đã bảo rồi, tiết mục chính luôn đặt ở sau cùng." Những ngón tay của Childe gõ dọc theo menu, giống như thợ săn đang kiên nhẫn chờ con mồi sập bẫy, nhịp tim của bạn tăng vọt ngoài tầm kiểm soát, giống như một giọt nước làm tràn ly.

"Ah, thêm điều này nữa, 'Mei' đó không phải tên thật của em, phải không?" Childe híp mắt cười: " Y / N , mới là tên thật của tiểu thư? Đúng là một cái tên đẹp, giống hệt tiểu thư vậy."

Childe đã từng nói câu này, bạn đổ mồ hôi lạnh, cổ họng như bị ai bóp chặt lại khiến bạn hô hấp không thông, bạn cố gắng hé môi, vẫn không thể phát ra âm thanh nào.

Chàng trai trước mặt thích thú nhìn bạn giãy giụa, con ngươi anh ấy chỉ nhìn mỗi bạn, giống như bạn là cả thế giới của anh ấy.

"Em có chút ràng buộc với Ngân hàng Bắc Quốc, chuyện nợ nần chưa trả được... có vẻ do khoản nợ này mà em đã có một thời gian khó khăn."

Bạn cắn lưỡi mạnh đến mức làm nó chảy máu, mùi sắt gỉ mang theo máu tanh như kim loại, bạn cao giọng: "Vấn đề về khoản nợ đó... không liên quan gì đến anh! Đừng có mà xỏ mũi vào chuyện đó."

"Em luôn nói 'làm ơn', như lần đầu tôi gặp em vậy, em bảo 'làm ơn hãy cứu em', vậy không biết... người bạn đời kia có nói điều đó khi em bỏ mặc hắn cho đến chết không? Khi em đoạt lấy chiếc vision đó và quan sát hắn chiến đấu với tên thủ vệ di tích đến chết? "

Nụ cười của Childe nguy hiểm và sắc bén hơn nhiều so với bất kỳ lưỡi dao nào bạn đã gặp, bạn cảm thấy tứ chi bạn như bị tê liệt, kể cả cái menu cầm trên tay cũng không thể vững mà rơi xuống bàn.

Childe chống tay lên bàn nhìn bạn: "Tôi tự hỏi không biết dáng vẻ cầu xin của hắn như thế nào, em có cho hắn một hy vọng rồi nhẫn tâm đạp nát nó không? Em có thể chữa lành vết thương trên người hắn, nhưng em đã không làm vì điều đó không đem lại lợi ích gì cho mình."

"Nếu tên đó còn sống thì sẽ chẳng có giá trị gì khi em không thể thừa hưởng tiền của hắn để tự giải thoát mình khỏi đống nợ nần, và khi tên đó chết thì em cũng có đủ mọi thứ mình cần để trốn tránh những kẻ đòi nợ khó chịu đó."

"T- Thật là.... Tôi sẽ không bao giờ làm những điều như vậy, tôi không phải là tội phạm!" Bạn ngập ngừng nói, lòng bàn tay bạn trơn nhớp vì dính đầy mồ hôi lạnh.

"Thế em nói tôi là kẻ nói dối phải không?" Childe vẫn giữ nụ cười.

"Cái này cần phải nói nữa sao? Anh không có bất kỳ bằng chứng nào để chứng minh cho cái tuyên bố kỳ lạ đó của mình! S- Sao anh lại có thể nghĩ rằng tôi sẽ làm điều gì đó như vậy- "

"Một người không có vision đồng nghĩa sẽ không có cơ hội chống lại thủ vệ di tích, họ sẽ hèn nhát và bỏ chạy - nhưng một người sở hữu visuon thig có thể dễ dàng đánh bại những đống rỉ sét đó." Childe tiếp tục nói, độ cong nơi khóe môi chưa hề giảm: "Nếu tôi giả định bạn đời của em là một chiến binh mạnh mẽ, thì tên đó sẽ để người thương của mình trốn ở đâu? Một cô vợ nhỏ bé yếu ớt chỉ có khả năng chữa bệnh và Vision Mộc để giữ cô ấy an toàn?"

"Đó không phải..."

"Là do ghen tị phải không? Hay là tham lam? Thành thật mà nói, tôi không thực sự quan tâm đến những điều đó, nhưng tôi không quan tâm, không có nghĩa là những người khác sẽ không quan tâm."

Childe nói: "Thiên Nham Quân, em nghĩ họ sẽ làm gì khi không tìm thấy kẻ tình nghi hoặc động cơ rõ ràng? Họ sẽ nghĩ gì khi tôi cho họ xem những khoản nợ đáng ngờ của em? Chắc chắn khoản nợ đó không tự giải quyết trong một đêm, nếu họ cần bằng chứng, tôi sẽ đưa biên lai về các khoản nợ đó."

Bạn cảm giác như bị ai đó vuốt dọc sóng lưng, cái cảm giác lạnh băng thấm tận xương tủy, giống như chỉ cần lùi về sau một bước nữa thôi, bạn sẽ hoàn toàn chìm xuống đáy vực sâu, vĩnh viễn không có cơ hội ngóc đầu, sự điên loạn và bệnh hoạn khiến bạn dán mắt vào chỗ ngồi của mình. Bạn sẽ thủ tiêu Childe nếu có thể, nhưng bàn của bạn được đặt ở trung tâm của căn phòng, bạn đã thua, không còn có cơ hội đi lại nước cờ.

Và cũng thật kỳ diệu khi cuộc trò chuyện trong phòng đã lấn át đi cuộc trò chuyện buộc tội bạn ban nãy, nhưng bạn đã không thể tiếp tục quay cuộc sống như trước nữa, cuộn chỉ rối đã trở nên cứng ngắc, không bao giờ có thể gỡ rối được nữa, nó đã khô héo vì sự thật khủng khiếp.

"Đúng là... tôi đã quá xem thường anh." Bạn lẩm bẩm một cách cay đắng. "Tôi quên mất anh là Fatui."

"Ha ha, tôi cho rằng đó là điểm chung của chúng tôi." Không biết từ lúc nào, Childe đã bước tới gần bạn, nhẹ nhàng dùng bàn tay anh ấy xoa dịu cơ thể đang run rẩy của bạn.

"Tiểu thư vẫn ổn chứ?" Anh ấy lại hỏi, câu hỏi này đã lặp đi lặp lại từ nãy đến giờ, bạn không nhìn anh ấy, cúi đầu nói.

"Anh có thấy ai bị vạch trần mà ổn bao giờ chưa?"

"Hmm.... Vậy thì tôi sẽ hỏi một câu khác." Childe xoa nhẹ lưng bạn: "Làm sao mà em có thể tìm thấy tàn tích đó? Em biết nó nguy hiểm đến mức nào không?"

Những ký ức của bạn ùa về ngay lập tức. Buổi chiều đầy nắng đó, nơi bạn đã đưa bạn đời của mình đến với đống tàn tích đổ nát đó - chính nơi mà bạn đã để mắt đến trong nhiều tháng. Bạn đã theo dõi mọi sinh vật và máy móc đi qua khu vực đó, tính toán các tình huống khác nhau và cuối cùng bạn đã chọn thủ vệ di tích.

Không phải là một thách thức quá khó để khiến bạn đời giao Vision cho bạn, người kia tin tưởng bạn, nhưng bạn lại sử dụng sự tin tưởng đó theo cách mà cả hai không mong muốn nhất.

Niềm tin được biết đến là một con dao hai lưỡi, bạn lẩm bẩm điều đó khi nhìn vào Vision Hỏa.

"Có vẻ em vừa nhớ lại một chút ký ức tốt đẹp nào đó." Childe diễn đạt suy nghĩ của bạn như một người có thuật đọc tâm: "Và khi bạn đời của em không còn thuộc thế giới này, em đã giấu thi thể hắn trong một ngôi mộ với những bông hoa và cỏ dại mọc um tùm. Tôi phải nói rằng, điều đó khá ấn tượng. Thậm chí, ban đầu tôi còn nghĩ rằng em chỉ là một người trị liệu đơn thuần."

Bạn cắn chặt răng, nhìn thẳng vào Childe.

"Nó không chỉ là vì tiền, tôi ghét hôn nhân, đặc biệt là nếu nó được sắp đặt, thật khó chịu khi bị ràng buộc với một người mà chính mình không thích."

Tay bạn vân vê đùa giỡn với Vision Hỏa xám xịt quanh cổ: "Có lẽ tôi sẽ cảm thấy điều gì đó đối với người kia nếu chúng tôi yêu nhau một cách tự nhiên, nhưng nhiều đó là quá ít để hy vọng."

Childe mỉm cười khi nghe tất cả những điều này, chào đón những kiến ​​thức mà anh ấy đã biết.

Giọng bạn dịu đi thành tiếng thì thầm khó nghe khi bạn xác nhận sự thật. "Tôi đã để cho thủ vệ di tích đó giết anh ấy, nếu không có Vision, anh ấy không có nhiều tinh thần để chiến đấu và tôi sẽ không chữa trị vết thương, tôi đã lấy vision đó bởi vì tôi ghét vision của mình, Vision Mộc đó, nó vô dụng với tôi. Thực vật có thể giữ cho tôi sống bằng oxy, nhưng chúng sẽ không cho tôi sức mạnh. Ngay cả khi tôi không thể sử dụng Vision Hỏa, nó trông đẹp hơn cái Vision Mộc ngớ ngẩn này. "

Màu sắc thực sự của bạn được bao phủ bởi những sắc thái của sự bi quan xấu xa, của sự hận thù và dối trá, và Childe nuôi dưỡng những cảm xúc tiêu cực mà anh ấy cho là đáng yêu đó.

"Thật là một điều thú vị mới mẻ."

"Vậy anh sẽ làm gì tiếp? Trả tiền cho tôi sau bữa ăn này? Hay trói tôi lại rồi đưa cho Thiên Nham Quân? "

"Em đoán xem?"

Bạn nhíu mày suy nghĩ khi đang suy xét câu trả lời, bạn giờ chỉ muốn tồn tại và sống một cuộc sống mới, một cuộc sống không có những khoản nợ và những cuộc hôn nhân được sắp đặt.

Bạn không muốn gì hơn là sống một cuộc đời đầy phiêu lưu và mạo hiểm. Bạn muốn đủ mạnh để tiêu diệt nhiều thỉ vệ di tích, bạn muốn được đánh giá cao trong giới giàu có ở Liyue.

Nhưng so với sống một cuộc đời đầy mạo hiểm, bạn lại thiên về phía muốn có địa vị cao trong giới quý tộc giàu có, bạn muốn quen những người cao quý nhất của đất nước này, tuy nhiên, bạn lại không thể tự quyết định cho cuộc sống của chính mình, bởi vì chàng trai trước mặt đây đã nắm giữ số phận của bạn trong tay, bạn sẽ không còn cơ hội để gỡ rối cuộn chỉ đó nữa.

"Em thật may mắn vì đã khiến tâm trạng tôi vui vẻ." Childe, sau nhiều cân nhắc, cuối cùng nói. "Hãy cùng nhau thoả thuận."

"Thỏa thuận với Fatui? Buồn cười. "

"Nếu đó là cách em thực sự cảm thấy, có lẽ em sẽ không ngại có một chuyến thăm với Thiên Nham Quân, nhỉ?"

".... Thôi, anh tiếp tục đi."

"Chúng ta sẽ cùng nhau lập một thỏa thuận." Childe mỉm cười ngây thơ vô số tội. "Về nội dung của thỏa thuận... tôi sẽ giữ bí mật nhỏ của em, và em chỉ cần làm một việc, chỉ một việc nhỏ mà thôi."

"Và việc đó là gì?"

"Phải lòng tôi."

Bất chấp tình huống, bạn bật cười, cho rằng chuyện đó là không bao giờ xảy ra: "Đùa à? Tôi đoán mình sẽ tự sát nếu phải làm điều đó."

"Em không thể giả vờ do dự được một chút sao?" Childe bỏ tay ra khỏi tay bạn, một mối đe dọa trống rỗng không có nghĩa lý gì khi anh ta sở hữu Vision Thủy.

"Tôi đã hy vọng em nói có, vì tôi không muốn buộc em phải chịu một cuộc sống bị giam cầm, nhưng nếu em cố chấp từ chối, tôi không ngại gì với việc truyền bá bí mật nhỏ đó. "

"Sẽ không ai tin anh cả, anh là Fatui."

"Họ có thể không tin tôi, nhưng họ sẽ tin một người đã chết, tiểu thư à, xác chết không thể nói dối, tôi giữ trong tay mọi quân bài mà Thiên Nham Quân cần để kết tội em."

Một lời chế giễu ngạo mạn thoát ra khỏi cổ họng khô khốc của bạn.

"Tại sao nhất định phải là tình yêu mà không phải thứ gì khác? Hãy bỏ qua tất cả những chuyện tình cảm, tôi nghĩ chúng ta-"

Từ trong bếp, người phục vụ kia cuối cùng cũng xuất hiện, mắt người đó nheo lại theo dõi chiếc bàn mà bạn và Childe đang ngồi.

"Tốt hơn hết là em nên nhanh chóng đưa ra quyết định. Người phục vụ của chúng tôi sẽ có mặt ở đây bất cứ lúc nào."

Điều này không công bằng.

Bạn không có quá nhiều sự lựa chọn, bạn buộc phải thích nghi với hậu quả từ kế hoạch thất bại đó của mình, và cuối cùng bạn đã nhận ra, mình không còn đường lui.

Nụ cười chiến thắng của Childe biến thành một nụ cười ranh mãnh khi anh ấy thì thầm bên tai bạn.

"Tôi tin rằng em có thể lựa chọn một cách khôn ngoan, tình yêu của tôi. "

-

-

-

(1) Editor: Câu này tôi không biết phải dịch sát nghĩa thế nào, từa tựa là cảm xúc lẫn hành động của Childe đều khác những lần trước gặp mặt, khiến Mei cảm thấy không an toàn, cô nghĩ người đàn ông này đã nắm giữ được điểm yếu của mình.)

(2) Editor: Ở đây, Mei ví cuộc sống của mình như một cuộn chỉ bị rối tung, khác với cuộn chỉ bình thường, cuộn chỉ rối tung, tức là cuộc sống của Mei luôn bị khoản nợ đè nặng, kể cả cô cũng không, khối lượng sợi chỉ dày đặc đến mức dùng kéo cũng không thể cắt hết, và giờ đây, cuộn chỉ rối tung đó quấn lấy Childe, sự hiện diện của Childe khiến nó càng rối thêm, ban đầu, nếu Mei trả hết khoản nợ, cô có thể gỡ rối được cuộn chỉ, nhưng bây giờ, sự hiện diện bất ngờ của Childe làm cô cảm thấy việc muốn gỡ rối cuộn chỉ, tức là cuộc đời cô, sẽ là việc mà không bao giờ có thể làm được, cuộn chỉ đó, sẽ được nhuộm theo màu sắc yêu thích của Childe.

Tôi điên não mất. )

Yep, cứ bỏ qua dòng trên nếu đọc nó khiến bạn rối não, tôi viết mà cũng cảm thấy rối não đây.

-

-

-

Fic này khá dài và tôi đã chia nó ra từng phần để edit theo ngày, đáng lẽ nó đã được edit xong và đăng vào lúc 22h30, nhưng tôi đã quên mất, bản edit chưa hoàn chỉnh và đoạn gần cuối tôi sửa lại nó một cách vội vã, nên sẽ giống Google dịch một chút.

Thứ lỗi về sự bất tiện này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro