8. Đại lão có phần thưởng đặc biệt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit by : llgonir

Giang Bạch Vũ không có đi kiểm tra hồ sơ trừ điểm tín dụng, cậu sợ chính mình càng xem càng sinh khí, nhịn không được chửi bậy.

Tuy rằng thế giới vô hạn luân hồi ăn không ít tiền hoa, nhưng bên trong cũng cho cậu rất nhiều nước uống, hối lộ hơn một nửa điểm tín dụng, nghĩ đến đây, Giang Bạch Vũ lại tự an ủi bản thân, dù sao cậu cũng có thể kiếm được mấy vạn điểm tín dụng mỗi ngày, còn không có trừng phạt, ít nhiều vẫn sinh lời khá cao.

Sau khi ăn một nữa bữa tối, Giang Bạch Vũ lại xem xét một chút thông tin của mình:

Tên : Giang Bạch Vũ

Tuổi: 21

Thân cao: 185㎝

Thể trọng 60㎏

Thân phận: Không biết

Chức nghiệp:  tài xế thế giới vô hạn luân hồi ,lái buôn second-hand thế giới vô hạn luân hồi 

Thể năng: E-

Vũ khí: bao tay thức hoa lê châm cấp B, kịch độc, 24 cái độc châm, đối luân hồi giả dưới 10 cấp tác dụng có trí mạng

Kỹ năng: kỹ thuật lái xe sơ cấp

Ngạch trống: 10133 điểm tín dụng

Cảnh cáo:
1. Số dư điểm tín dụng về không, NPC sẽ bị xóa sổ, chú ý kiếm lấy tín dụng điểm.
2. chú ý tự mình quản lý tốt cảm xúc, không làm luân hồi giả phát sinh dị thường, nếu không tự gánh lấy hậu quả.
3. Cuối cùng cực kì quan trọng ,cùng cư dân thế giới luân hồi xây dựng quan hệ tốt đẹp, thực hiện hình thức ở chung hòa bình lâu dài hoà, ghi nhớ ghi nhớ!!!

Với số điểm tín dụng trong tài khoản, Giang Bạch Vũ liền đi vào trong thôn, đến trước nhà thôn dân mua một ít chăn nệm mới, lại mua hai cái ghế dựa, một cái bàn gấp, một cái tủ áo nhỏ, nồi chén gáo bồn,mua đầy đủ hết. Giang Bạch Vũ lại vội chạy đến quầy bán quà vặt trong thôn, mua một ít bánh mì, bánh quy, chocolate, que cay, lạp xưởng, mì gói, bình nước, đồ uống, sữa bò, đều lấy một rương, ông chủ quầy bán quà vặt thấy một màn như vậy , cười đến không khép miệng được.

“Tiểu Bạch đây là kiếm được tiền a?” ông chủ bộ dạng mũm mĩm, nhìn rất thân thiện, khác ngày hôm qua Giang Bạch Vũ nghèo rớt mồng tơi, đối phương cười nói

Giang Bạch Vũ hàm súc cười cười, nói: “ừm, kiếm một chút tiền nhỏ.”

Cậu cảm giác việc này giấu giếm cũng không được, có người cùng thôn cùng nhau lên xe, nhìn thấy việc cậu làm, cậu đơn giản cũng liền không giấu giếm.

“Vậy cậu chú ý người ở ngoài a, ngàn vạn không cần đối xử tử tế với bọn họ, người ở ngoài căn bản là không xem chúng ta là người. Tiểu Bạch cậu mua nhiều như vậy, là tính ở trên xe bán sao?” ông chủ tiệm tạp hóa xem Giang Bạch Vũ mua nhiều như vậy, liền giúp đỡ Giang Bạch Vũ xách mấy món ăn vặt này lên xe đẩy nhỏ gửi về nhà cho cậu

Giang Bạch Vũ vui sướng nhàn rỗi, cậu phát hiện trong thôn thôn dân, vẫn còn rất có tình người, nếu nơi này không phải là thế giới vô hạn luân hồi , hắn thật sự không cảm thấy mấy thôn dân này là NPC.

“Đúng vậy, cháu tính toán bán ở trên xe, như vậy có thể kiếm một ít tiền, tranh thủ nhanh tay mua một hai kiện vũ khí. Trên xe có người xứ khác quá ngang ngược, hôm nay cháu lái xe liền đụng phải, thiếu chút nữa liền mất đi tính mạng, may mắn có một người xứ khác ra tay giúp cháu.” Nói tới đây, Giang Bạch Vũ còn có chút sợ hãi.

Ông chủ béo đối với hành vi Giang Bạch Vũ buôn đi bán lại cũng không có phản cảm, người thôn dân Vong Xuyên đều có  phương thức kiếm tiền của mình , Giang Bạch Vũ này không cướp việc của hắn, đối với hắn những người xứ khác không có quan hệ, cùng hắn quan hệ không lớn, hơn nữa Giang Bạch Vũ từ chỗ hắn nhập hàng nhiều, hắn cũng có thể kiếm một ít.

“Người xứ khác giúp cậu?” ông chủ béo cười nhạo.

“Cẩn thận kẻo bị người ngoài lừa gạt, người xứ khác đều có mục đích, dù sao mấy năm qua tôi cũng đã nhìn thấu. Bất quá Tiểu Bạch, về sau cậu có gặp nguy hiểm, có thể nhờ người xứ khác hỗ trợ, cậu liền lấy ra một ít đồ vật làm thù lao,người xứ khác đó, đều chưa bao giờ nhìn ra thế giới, cho bọn họ chút đồ vật, bọn họ đều có thể bán mạng cho chúng ta.” Ông chủ béo đối với Giang Bạch Vũ thần bí hề hề cười nói.

Nội tâm Giang Bạch Vũ chấn động.

Này có tính là NPC cùng thôn , tiết lộ cho cậu bí mật nội bộ không?

Ý tứ này ông chủ béo này chính là nói, về sau cậu có khó khăn, tuyên bố nhiệm vụ, có thể không trả tiền, cậu liền cho đồ vật không cần,  đạo cụ vũ khí gì đó, sẽ được trao như khen thưởng nhiệm vụ cho luân hồi giả, là ý này đúng không?

Đúng là một cái hố.

Nhưng cẩn thận suy nghĩ lại một chút, cáu này đối với  cậu tuyệt đối là có lợi a.

Tuyên bố một lần nhiệm vụ, cậu còn phải bỏ tiền túi chi trả một nửa điểm tín dụng của nhiệm vụ, nhưng nếu đem khen thưởng của nhiệm thành đồ mà cậu không cần, ví dụ cái kia chủy thủ, việc này tuyệt đối sẽ ổn thôi.

“Kia cảm ơn ông chủ, ngày mai cháu liền thử xem xem.” Giang Bạch Vũ nóng lòng muốn thử, chờ tất cả đồ vật dọn về nhà, hắn liền đem chăn nệm đã mua trước đó phủ lên, trong nhà có bàn ghế, nồi chén gáo bồn , liền không còn trống trải, thoạt nhìn có hơi thở sự sống.

Nhìn đến thấy tổ ấm nhỏ của mình, dần có hình dáng, Giang Bạch Vũ thở phào nhẹ nhõm.

Chở người nhập cư trái phép nguy hiểm cũng không tồi, nhưng loại này mua bán, thật sự rất kích thích, thu vào cao, nguy hiểm cũng cao.

Trong nhà có chăn nệm, chăn, gia cụ, bộ đồ ăn gì đó, cậu đã tiêu 200 điểm tín dụng  , nhìn tựa hồ không đáng giá, nhưng nếu là dựa vào số khách cậu lchở , ít nhất phải mất 10 ngày nửa tháng, ngẫu nhiên bị phạt tiền, nửa tháng coi như vô ích.

Cho nên, rủi ro cao, phần thưởng cao, điều này vẫn đáng để thử.

Xác định nguồn nước sung túc , Giang Bạch Vũ ngày này cũng xa xỉ một phen, đem toàn thân đều lau vài lần, cả người thoải mái thanh tân, nằm lên chăn gối mềm mại , Giang Bạch Vũ lúc này mới cảm giác, đây mới là cuộc sống.

Đêm nay, Giang Bạch Vũ ngủ thực thoải mái.

Mỹ mãn ngủ một giấc sau, Giang Bạch Vũ đem một nửa bữa tối còn thừa  ăn luôn, ăn xong , cậu liền lập tức xách cả thùng mì gói, bánh mì, bánh quy, nước đóng chai mà mình mua từ cửa hàng nhỏ ngày hôm qua lên xe.

Có tiền , hôm nay Giang Bạch Vũ không cần mượn giấy cùng bút, trực tiếp đi tiệm tạp hóa mua cây bút nước, ở trên hộp bao bì bên ngoài viết : Mỗi phần 20 điểm tín dụng .

Tất cả đồ vật tạm thời đặt ở lối đi nhỏ trên xe.

Thời điểm Giang Bạch Vũ khuân vác , thôn dân ở cùng thôn cậu chờ xe ở cửa sân nhỏ, bọn họ nhìn thấy Giang Bạch Vũ bận rộn, liền cùng Giang Bạch Vũ nói chuyện phiếm.

“Tiểu Bạch hiện tại có tiền bán sỉ a? Nhớ rõ đừng bán quá rẻ a, đồ của chúng ta ở đây không rẻ.”

“Đáng tiếc Tiểu Bạch chỉ có thể bán ở trên xe , này nếu bán chỗ khác, kia giá cả là có thể bay lên trời.”

“Ta nói, nên làm những cái người xứ khác đói chết đi, bọn họ tới chỗ này của chúng ta, mỗi năm bao nhiêu người chết mất a.”

“Nhưng không cho bọn họ ăn, người xứ khác liền nổi điên, ai.”

“Người xứ khác thực đáng sợ a, bọn họ không ăn không uống, thời gian dài cũng không có việc gì, hơn nữa chỉ cần cho một chút đồ, bọn họ liền cực kì liều mạng, đánh cho ngươi chết ta sống, một chút đều không sợ chết, thật giống kẻ điên.”

“Hy vọng Tiểu Bạch không gặp phải mấy kẻ điên đó……”

Thừa dịp thời điểm Giang Bạch Vũ khuân vác , ngẫu nhiên cùng này  thôn dân tán gẫu vài câu, thông tin cá nhân rất đúng, cùng thôn dân thế giới vô hạn luân hồi  xây dựng quan hệ tốt, hắn xác thật có thể lấy được không ít tin tức hữu dụng .

Sau khi khuân vác xong tất cả thức ăn nước uống, Giang Bạch Vũ liền mở cửa sân nhỏ, khởi động xe, chờ thôn dân nối đuôi nhau lên xe, hôm nay có bốn người cùng thôn ngồi xe cậu.

Lên xe xoát thẻ, tích một tiếng, một điểm tín dụng  liền vào.

Xe chậm rãi chạy đến cửa thôn, đợi vài phút, cửa thôn xuất hiện đoàn bạch quang ,  một đám cả trai lẫn gái chui ra, Giang Bạch Vũ ánh mắt vô thần, khống chế suy nghĩ, cải trang mình thành một người không có cảm xúc.

Ngày hôm qua khấu trừ  quá nhiều điểm tín dụng l, cậu phải kiên cường, tránh bất luận cảm xúc dao động nào, khấu trừ ít điểm tín dụng hơn.

Dùng dư quang quan sát luân hồi giả lên xe ,gương mặt luân hồi giả đều thực xa lạ, bất quá, Giang Bạch Vũ còn ở trong đám người, phát hiện một gương mặt quen thuộc .

Người đàn ông cao lớn tuấn tú kia vẫn mang theo nụ cười như gió xuân, khi lên xe, Giang Bạch Ngư cảm thấy anh ta cười với cậu một cách có chủ đích, gật đầu chào hỏi.

Giang Bạch Vũ: “……”

Chao ôi, đây là nhược điểm khi làm NPC, nếu là người bình thường, bây giờ cậu sẽ chào hỏi vị đại lão này..

Đây chính là người thân thiện đối với cậu.

Mà chính mình, không thể không làm bộ mặt than, hoàn toàn không biết gì cả, giống một NPC không có cảm xúc.

Mấy ngày ở trạm, không có người nhập cư trái phép.

Cái này làm cho Giang Bạch Vũ trong lòng có điểm điểm mất mát, khoản thu nhập thêm đột nhiên liền biến mất,  cảm giác thiếu cái gì đó.

“Bánh mì, bánh quy, bình nước đều là, mỗi loại 20 điểm tín dụng ?” sau khi luân hồi giả đều lên xe, Giang Bạch Vũ nghe được tiếng gọi hồn đến từ đại lão..

Giang Bạch Vũ quả thực muốn rớt nước mắt.

Ôi chúa ơi ~

Thật là một cái tát vào mặt.

Thật là một sự hỗ trợ hoàn hảo..

Đại lão như thế nào làm người tốt như vậy đây, ngày hôm qua chính là bởi vì đại lão đi đầu, nói muốn mua  bữa sáng cùng nước, kéo luân hồi giả khác trên xe  sôi nổi mua nước của cậu, làm cậu kiếm lời một đợt. Không nghĩ tới hôm nay, đại lão lại dò hỏi lên đầu tiên,  một câu hỏi chuyện, quả thực chính là chạm vào điểm nhạy cảm của Giang Bạch Vũ.

Thông tin cá nhân nhắc nhở:  Cảm xúc NPC dao động quá lớn,quản lý cảm xúc thất bại, khấu trừ điểm tín dụng  -2-2-2……

Giang Bạch Vũ: “……”

Cậu thậm chí còn bị tước đoạt quyền được hạnh phúc?

Giang Bạch Vũ mặt gỗ, dùng ngữ khí bình tĩnh nói: “Đúng vậy, mỗi phần đều là 20 điểm tín dụng . Ngươi muốn mua nhiều hay ít?”

Người đàn ông mỉm cười, anh ta nhìn lướt qua tất cả các thùng hàng trong xe , sau đó đi tới chỗ Giang Bạch Ngư: "Mỗi phần một ít, đến đi, tôi sẽ chuyển tiền cho cậu.”

Vui vẻ ~

Đại lão chính là có tiền, Giang Bạch Vũ trong lòng vui vẻ đến bay lên, cố tình trên mặt như cũ giống mặt liệt, cậu vươn tay, đưa tới nam nhân trước mặt, xác định thu được 500 điểm tín dụng  .

Thông tin cá nhân Giang Bạch Vũ nhắc nhở:  cảm xúc  NPC dao động quá lớn, quản lý cảm xúc  thất bại, khấu trừ điểm tín dụng  -2-2-2……

Tính, trừ đi trừ đi, để cậu vui vẻ trong chốc lát.

Dù sao có tiền đại lão chuyển khoản cho cậu, đủ để cậu trừ một ngày.

“Luân hồi giả Vương Thánh Chi, trợ giúp tài xế xe buýt giải quyết vấn đề hàng tồn kho, trao phần thưởng đặc biệt  nhận độ hảo cảm NPC  +1 và tặng khoang hạng nhất của mỗi chuyến xe buýt  .”

Vừa mới cất những thứ đã mua , nam nhân vừa ngồi vào chỗ của mình, bỗng nhiên nghe thấy âm thanh máy móc thế giới luân hồi vô hạn thông báo.

Hắn hơi ngây người.

Khoang hạng nhất của mỗi chuyến xe buýt nghĩa là sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro