29. Lần nữa tiến vào phó bản kinh dị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit by : llgonir

Không khí trong xe nháy mắt cứng lại, luân hồi giả xem vui có cảm giác bị vả mặt, muốn cười lại sợ chọc giận hồng danh luân hồi giả, vì thế đều gắt gao nhịn cười.

Hồng danh luân hồi giả sao không cảm nhận được không khí trong xe, hắn tới nơi này, chính là tới chất vấn Vương Thánh Chi, muốn cho đối phương trả giá vì sự việc năm đó, để Vương Thánh Chi biết, cũng có người giống như hắn.

Nhưng hiện thực tàn khốc, đối phương căn bản không quen biết hắn.

Không, hẳn là không nhớ rõ hắn.

Loại tình huống này làm nam nhân trung niên không thể tiếp thu được, hắn chỉ vào Vương Thánh Chi, ngón tay đều phát run, trong ánh mắt như muốn khóc ra máu: "Được lắm,Vương Thánh Chi! Ngươi làm loại chuyện táng tận lương tâm này, hại ta nhiệm vụ cũng chưa hoàn thành, làm cho ta vài chục năm không thể thỏi khỏi cái danh hồng danh, ngươi thế nhưng nói không quen ta?"

Vương Thánh Chi lại nhìn thoáng qua nam nhân này, cố gắng lục lại trí nhớ, phát hiện trong trí nhớ của hắn không hề có một người như vậy, Vương Thánh Chi có chút khó hiểu, chẳng lẽ ký ức của hắn có vấn đề?

"Vậy anh nói cho tôi biết, tôi đã làm gì trong phó bản kia?"

Nam nhân đỏ con mắt, hung tợn quát: "Mặt nạ Hà Thần!"

Trong xe, luân hồi giả khác dựng lỗ tai muốn nghe ân oán tình thù giữa các đại lão.

Giang Bạch Vũ cũng rất muốn biết, cậu đối với thế giới đó rất mù mịt, nếu có thể từ đó có được một ít tin tức hữu dụng , chắc chắn rất hữu ích cho nhiệm vụ bắt quỷ của cậu.

Cho nên, Giang Bạch Vũ cũng dựng lỗ tai nghe lén.

Vương Thánh Chi hồi tưởng một chút,  trong trí nhớ hắn, đúng thật có đi qua thế giới này, nhưng mà trong trí nhớ lại không có thấy gương mặt nam nhân này.

"Tôi từng qua phó bản này, nhưng mà trong đám luân hồi giả đó không có anh, hơn nữa cái phó bản kia chỉ là một nhiệm vụ cấp thấp,  nếu anh thất bại đó là vấn đề của anh."

Người này rõ ràng chính là khinh thường ta!

Nam nhân tức đến mức gân xanh trên cổ nhảy dựng, hắn giống như dã thú bị mắc bẫy, rống lên với Vương Thánh Chi , thậm chí muốn nhào lên xé xác.

"Tôi là hà đồng bên trong phó bản đó! Hà đồng anh có biết hay không, tôi là sứ giả Hà Thần,  nhiệm vụ của tôi không hoàn thành đều tại anh, chẳng những đem tôi từ trong sông vớt ra, còn đem tôi bắt lại, hại nhiệm vụ tôi thất bại!" Nam nhân nói đến đây, hai mắt như muốn chảy máu.

Thời điểm nam nhân trung niên phẫn nộ gào lên, mọi nội dung hắn nói đều dừng ở trong xe, luân hồi giả dựng lỗ tai nghe lén đều tự động bị tiêu trừ, giống như im bặt,vì thế, luân hồi giả chỉ nhìn thấy nam nhân trung niên này không tiếng động gào rống, không nghe được tin tức mọi người nhìn nhau, phát hiện mọi người đều giống nhau, cũng bình thường trở lại.

Vô hạn luân hồi thật đúng là không cho luân hồi giả họ khoan thủng một lỗ hổng nào.

Nhưng Giang Bạch Vũ lại phát hiện, hắn nghe trộm được, ô, cậu thế mà nghe được tin tức hữu dụng, vẫn là về bên trong phó bản nhiệm vụ, thật tốt quá, nếu vào phó bản này, nhất định sẽ tránh được rất nhiều nguy hiểm.

Giang Bạch Vũ trong lòng nghĩ như vậy.

Nhưng cậu không biết, giờ phút này, trong xe, ngoại trừ cậu còn có Vương Thánh Chi, người khác đều không nghe được nội dung nam nhân trung niên nói.

Sau đó, cậu nghe được đại lão dùng giọng điệu rất chắc chắn,nói: "Không ấn tượng."

Nam nhân trung niên kia tức đến điên rồi, nói thật, tình cảnh này, không riêng gì người trên xe như bọn họ vây xem cảm thấy hít thở không thông, xấu hổ không có lỗ để chui đâu, không chừng đương sự tức muốn nổ tung rồi.

"Sao có thể?! Anh đem tôi từ trong sông vớt ra, đầu tiên là nướng tôi, sau đó dã man chặt đứt, bởi vì vảy của tôi quá cứng, nên anh không thể giết được, cuối cùng anh phong ấn tôi với đạo cụ ,tôi đã nói rõ ràng như vậy, hiện tại có ấn tượng gì không!"

Nam nhân trung niên tuy rằng rất phẫn nộ, nhưng khi gào lên, vẫn nói  rõ ràng, bởi vậy Vương Thánh Chi nghe hiểu rõ, sau khi nghe nam nhân trung niên nói chi tiết, hắn nhớ ra rồi.

Nhưng mà hà đồng trong trí nhớ hắn,  giống như đứa bé, nhiều lắm cũng chỉ cao tới 1 mét, hơn nữa gương mặt như hổ, trên người bao trùm vảy, dưới chân còn có màng, ngoại trừ miệng giống miệng người, toàn thân kia hoàn toàn không tìm thấy điểm nào giống người bình thường.

Mà nam nhân trước mặt, cao đến 1 mét 8, ngũ quan bình thường, cơ thể cũng cường tráng, hoàn toàn không giống hà đồng cao 1 mét kia, cái này làm cho Vương Thánh Chi thấy người này giống quỷ vậy.

"Lúc đó ngươi không khác gì quỷ, tôi chưa giết anh đã xem như may mắn rồi." Kỳ thật, đó chính là quỷ quái.

Vương Thánh Chi ở trong lòng nói.

Luân hồi giả ở trong phó bản giết quỷ , sẽ được khen thưởng, đồng thời họ cũng sẽ đẩy nhanh tiến độ thực hiện nhiệm vụ, điều này cho thấy vô hạn luân hồi đồng ý với cách làm này.

Nam nhân trung niên hoàn toàn không thể tiếp thu,  rống lên: "Nhưng nhiệm vụ của ta còn chưa bắt đầu, ngươi đã vi phạm quy tắc......"

"Đâu có chuyện gì liên quan tới tôi?" Vương Thánh Chi cảm thấy người này không nói lý.

"Tôi làm nhiệm vụ tôi, anh làm phần anh, không liên quan với nhau, vô hạn luân hồi không có trừng phạt tôi, điều đó có nghĩa là nó hợp với quy tắc, lợi ích lúc đó. Chính kỹ năng anh không bằng người khác, còn đem thất bại của mình lên đầu người khác." Vương Thánh Chi nhàn nhạt liếc người này một cái, nhẹ giọng cảnh cáo: "Anh hiện tại là hồng danh, đừng ở trước mặt tôi khiêu khích, anh không phải đối thủ của tôi."

Đại lão, người này rõ ràng chính là kích thích người này động thủ với mình a.

Giang Bạch Vũ nghe thích thú, đối với cách đại lão kéo thù hận rất bội phục.

Nam nhân trung niên đang định lấy đạo cụ ăn miếng trả miếng, đối với lời Vương Thánh Chi nói, nam nhân trung niên biết rõ, hắn xác thực không phải là đối thủ của Vương Thánh Chi .

Năm đó, hắn làm nhiệm vụ, lấy danh nghĩa luân hồi giả  tiến vào phó bản , sau đó lấy hình dạng quỷ làm nhiệm vụ, hắn cũng coi như là BOSS nhỏ trong thế giới kia, theo đạo lý mà nói, trước mặt luân hồi giả hắn bất khả chiến bại..

Đáng tiếc, hắn gặp Vương Thánh Chi, hắn còn chưa kịp gặm cắn tế phẩm cung phụng, đã bị Vương Thánh Chi phát hiện, cuối cùng bị phong ấn, mãi cho đến khi nhiệm vụ kết thúc, hắn đều không lộ mặt, cuối cùng hắn bị vô hạn luân hồi giới nhận trừng phạt.

Đối với chuyện này, nam nhân trung niên vẫn luôn canh cánh trong lòng, hắn vào nhiều phó bản như vậy, chưa từng chịu ủy khuất như thế, cho nên sau này hắn cực kỳ thận trọng trong phó bản, đồng thời hắn cũng muốn tìm được Vương Thánh Chi, hắn muốn thanh toán xong mối hận này.

"Vương Thánh Chi! Anh đừng quá vênh váo đắc ý ,hiện tại rất nhiều người bên ngoài đang nhìn chằm chằm vào anh, tôi nói cho anh biết, tôi chỉ là người tìm đường, trong tương lai sẽ càng có nhiều người giống như tôi..."

Vương Thánh Chi khẽ hừ một tiếng, căn bản không có đem uy hiếp này để vào mắt, hắn chỉ vào chỗ trống trong xe , nói: "Bây giờ, ngồi xuống cho tôi, hoặc cút khỏi đây!"

"Ngươi nói nhảm quá nhiều. Hiện tại ngươi là một tên đỏ. Ta không chỉ giết ngươi không trừng phạt mà còn nhận được phần thưởng."

(Cáu rồi nên xưng ta ngươi nhe)

Nam nhân trung niên lần này cười ha hả, phát hiện những diêud trong diễn đàn đó là thật, Vương Thánh Chi lúc này thật sự đang ở trong chiếc xe này, hộ tống một NPC.

Một đại lão sắp mãn cấp, ở đây để duy trì trật tự trên xe buýt. Điều này cho thấy người này đang làm nhiệm vụ. Nếu nhiệm vụ bị kết thúc hoặc bị phá hủy ,NPC đã đưa nhiệm vụ chết, điều gì sẽ xảy ra?

Nam nhân trung niên càng nghĩ càng hưng phấn, hắn là hồng danh, trước khi tiến vào, đã cùng một ít người làm giao dịch, gia đình và bạn bè hắn đã an bài tốt, cho nên hắn không cần lo lắng.

Hắn đem ánh mắt nhìn tài xế ngồi ở phòng điều khiển, Giang Bạch Vũ nháy mắt cảm thấy lạnh cả người, nguy hiểm đang ập đến, cậu nhạy cảm đến mức quay đầu lại trong tiềm thức, khi quay lại, hồng danh luân hồi giả duy nhất trên xe đang dùng ánh mắt thâm trầm nhìn chằm chằm cậu.

Giang Bạch Vũ chỉ cảm thấy lông tơ đều dựng lên.

"!!!"

Cậu hoảng a!

Người này không phải đang cùng đại lão nói chuyện sao? Như thế nào nói một hồi liền đem nồi nhắm ngay cậu? Giang Bạch Vũ nghĩ không ra, nhưng hiện tại không phải lúc cậu đoán , bây giờ có người muốn giết chết cậu.

Xu vải, cậu là tài xế phụ trách lái xe, tại sao những tên hồng danh luân hồi giả này lại luôn nhìn chằm chằm vào cậu?

Chẳng lẽ là bởi vì cậu yếu, dễ khi dễ?

Yên lặng lấy vũ khí bao tay cấp B, hoa lê nhằm vào chuẩn hồng danh luân hồi giả này,  vũ khí trong tay chỉ có thể gây trí mạng đối với luân hồi giả dưới cấp 10, Giang Bạch Vũ trong lòng nghĩ, nếu một châm không được, vậy cậu bổ thêm mấy châm giống như đối phó quỷ trong phó bản.

Nam tử trung niên nhướng mày: "NPC sẽ chủ động công kích luân hồi giả? Ta thật đúng là không có gặp qua......"

Đấy là do ngươi thiếu kiến thức.

Giang Bạch Vũ phát động vũ khí trên tay, hoa lê châm nháy mắt phóng ra, nam nhân trung niên lảo đảo lui về sau hai bước, che ngực lại, độc châm ngay lập tức có tác dụng, chỉ thấy khuôn mặt nam nhân trung niên từ tím biến thành màu đen, nước bọt màu trắng trào ra từ khóe miệng.

Nhưng dù vậy, nam nhân trung niên này cũng không lập tức ngã xuống, hắn từ không gian móc ra một viên thuốc, nhanh chóng nuốt xuống, sắc mặt đen lại khôi phục bình thường.

Giang Bạch Vũ thấy một màn như vậy, liền hiểu rõ, đối phương là luân hồi giả hơn cấp 10, cho nên cậu nhân lúc đối phương uống viên thuốc, lại bổ hai châm......

Hết lần này đến lần khác, tổng cộng chỉ diễn ra trong hai giây, không riêng nhóm luân hồi giả vây xem kịch vui không phát hiện dị thường, ngay cả nam nhân trung niên đững giữa Giang Bạch Vũ và Vương Thánh Chi, cũng không đoán được NPC sẽ đột nhiên ra tay.

Quá đột ngột.

Tất cả luân hồi giả, bao gồm Vương Thánh Chi đều cho rằng, nam nhân trung niên này sẽ động thủ với Vương Thánh Chi , nhưng không đoán được NPC trên xe này sẽ động thủ trước, thật sự nằm ngoài dự đoán của bọn họ .

Hơn nữa, hết châm này đến châm khác bổ xuống, khi nam nhân trung niên bị bổ ba phát, rốt cuộc không còn lảo đảo nữa, mà nặng nề mà ngã mạnh xuống lối đi xe buýt, nhưng không chết, hắn ta thở hổn hển, mũi, mắt và tai chảy máu đen, bộ dạng giống như nhiễm độc rất nghiêm trọng.

Trong xe buýt, ngoại trừ tiếng hít thở trầm trọng, không còn thanh âm khác.

Luân hồi giả cực kỳ an tĩnh.

Cũng cực kỳ sợ hãi.

NPC thật đáng sợ a.

Bọn họ đơn thuần cho rằng ngồi xe liền xong rồi a, hiện tại NPC đều bắt đầu động thủ với hành khách, vậy về sau bọn họ còn có thể an toàn ngồi xe sao?

Sau khi nam nhân trung niên thở hổn hển một hồi, lại móc ra một viên thước giải độc , sau khi nuốt, lúc này mới bò dậy, hắn thấy Giang Bạch Vũ tựa hồ còn muốn dùng châm độc công kích hắn, lập tức giơ bàn tay lên , tỏ vẻ đầu hàng.

"Được rồi, tôi sai rồi, đừng tấn công tôi nữa, ta không đối nghịch cùng Vương Thánh Chi nữa." Nam nhân trung niên cho rằng Giang Bạch Vũ đột nhiên chủ động công kích hắn, còn tưởng rằng  NPC này đang bảo vệ Vương Thánh Chi.

Giang Bạch Vũ không muốn giữ lại hậu họa trên xe, cậu không có thu hồi hành động công kích , vẫn như cũ nhắm ngay cổ tay nam nhân trung niên.

"Hiện tại, xuống xe, xe ta không chơ hồng danh luân hồi giả gây sự......"

Nam nhân trung niên không nghĩ tới, hắn đã ở trong vòng luân hồi giả cấp cao, chẳng những bị Vương Thánh Chi khinh thường, hiện tại ngay cả một NPC nho nhỏ đều không để hắn vào mắt.

Lúc này hắn không can lòng, trực tiếp lấy ra đạo cụ, nhắm ngay NPC này, thời điểm hắn tiến vào vô hạn luân hồi, đã sớm cùng luân hồi giả khác làm ký thỏa thuận, lần này hắn tiến vào, bất luận như thế nào đều phải làm Vương Thánh Chi bị thương một chút. Hắn biết mình khẳng định không phải là đối thủ của Vương Thánh Chi , cho nên đành phải tìm biện pháp khác.

Mà lúc nam nhân làm ra động tác này, Vương Thánh Chi lúc nào cũng nhìn chăm chăm hắn, để ngừa hắn phản công , bởi vậy nam nhân còn chưa lấy đạo cụ ra, hắn trực tiếp bị người vặn gãy tay, sau đó bị Giang Bạch Vũ bắn một phát......

Tiếng kêu thảm thiết của nam nhân trung niên vang vọng trong xe, thanh âm kia thật sự rất thảm, làm người không rét mà run, nhưng mà không có một luân hồi giả trong xe tiến lên, cũng không có bất kỳ đồng tình gì, giữa luân hồi giả với hồng danh luân hồi giả, có một ranh giới rất lớn, luân hồi giả đều trải qua thế giới rất tàn khốc đáng sợ, tâm lý đã sớm thành thục, sẽ không đồng tình một người đối địch.

Tiếng la hét không kéo dài, Giang Bạch Vũ nói còn 3 giây sẽ xuất phát, Vương Thánh Chi liền một tay xách theo trung niên nam nhân, trước một giây ném hắn ra xe, đem một điểm tín dụng  tiền xe chuyển cho hắn , giống như vứt rác, đem hắn ném vào khe hở vô hạn luân hồi giới......

Hắn khẳng định là xong đời rồi.

Trong xe, những luân hồi giả khác đã chứng kiến ​​tất cả đều nghĩ như vậy.

Khe hở vô hạn luân hồi, là kẻ hở giữa phó bản và vô hạn luân hồi, nơi này thuộc về nơi mà vô hạn luân hồi không quản lý, bên trong sẽ có nhiều loại quỷ đáng sợ, một ít NPC cùng với luân hồi giả, hồng danh luân hồi giả, người nhập cư trái phép thoát khỏi khống chế của vô hạn luân hồi.

Gặp phải những thứ này vẫn còn tính là tốt, điều đáng sợ nhất của lỗ hổng trong vô hạn luân hồi chính là không gian ở đây cực kỳ không ổn định, một khi không cẩn thận, liền sẽ bị khe hở nghiền nát thành bột phấn, hoàn toàn biến mất,  cơ hội sống lại cũng không có.

Bởi vì như thế, rất nhiều luân hồi giả sợ bị lưu đày đến khe hở vô hạn luân hồi.

Giang Bạch Vũ vốn nghĩ rằng mình thấy một màn như vậy , ít nhiều tâm lý sẽ có chút không khoẻ, sau đó chờ cậu lại lần nữa khởi động xe , cậu liền phát hiện tâm lý mình ổn định như chó già, xử lý cảnh này giống như đang xem một cảnh phim vậy, từ trong đầu chợt lóe mà qua, không có xúc động quá lớn.

Có thể là cậu trời sinh thích hợp ăn chén cơm này?

Giang Bạch Vũ còn nhớ rõ, mấy ngày hôm trước, thời điểm cậu gặp phải hồng danh luân hồi giả gây sự,  còn bị dọa phát run, cổ vũ cho chính mình , không ngừng cho bản thân mình an ủi, hiện tại cậu thế mà có thể thấy tình thế không đúng, liền chủ động công kích đối phương, Giang Bạch Vũ cũng không phát hiện có chỗ nào không đúng.

Xe buýt Vong Xuyên lao qua khe hở trong vô hạn luân hồi cho đến khi đến trạm tiếp theo, trong xe có luân hồi giả tới sân ga chỉ định, từng người xuống xe, luân hồi giả khác chở trên sân ga lục tục lên xe, đợt lên xe này có hồng danh luân hồi giả, cũng có người nhập cư trái phép .

Bất quá số lượng không phải rất nhiều, chỉ có ba người.

Có vẻ như sau khi những người này biết tài xế xe buýt lấy phí hối lộ cao, xe buýt sẽ ngẫu nhiên ném vài người nhập cư trái phép vào khe hở của vô hạn luân hồi, liền thu liễm không ít.

Bất quá loại này thu liễm cũng chỉ duy trì một ngày, đối với Giang Bạch Vũ mà nói là một ngày, đối với đám luân hồi giả đó mà nói, chính là một tuần, bọn họ lại giẫm lên vết xe đổ, lại lần nữa đưa người nhập cư trái phép vào vô hạn luân hồi.

Đương nhiên, số lượng so với ban đầu giảm không ít.

Giang Bạch Vũ đang nhìn hành khách lên xe, cũng dần dần phát hiện một cái thú vị, những hành khách đợi bên trong nhà ga, lên xe có trật tự, đầu tiên lên xe là luân hồi giả, tiếp theo là hồng danh luân hồi giả, cuối là người nhập cư trái phép, tại đây họ không có quyền lên tiếng , bọn họ chỉ có thể dùng ánh mắt hâm mộ nhìn trong xe, ngay sau đó bị an bài bên ngoài xe.

Một đường đều rất thuận lợi, các hành khách ngoan ngoãn xoát điểm tín dụng .

Duy nhất làm người tiếc nuối là, không ai trong số hành khách trên chuyến này muốn mua thức ăn và nước uống .......

Giang Bạch Vũ còn nhớ thương chuyện này, mà Vương Thánh Chi còn lại là phiền não, hắn không xoát được hảo cảm, chờ tất cả hành khách đều xuống xe, trong xe cũng chỉ dư lại một NPC cùng một luân hồi giả.

Dựa theo quy định vô hạn luân hồi , liền lái xe trống, hắn cũng ở trạm chỉ định dừng lại 5 phút, Giang Bạch Vũ yên lặng ngồi ở phòng điều khiển, không biết vô hạn luân hồi sẽ cho cậu cái phó bản đáng sợ nào.

Hy vọng không đáng sợ như vậy, cậu không muốn nghĩ bởi vì cảm xúc rất dao động, sẽ bị trừ điểm tín dụng , trừ quá nhiều cậu có chút nghẹn khuất. Cậu nghĩ không ra, cậu mặc dù chỉ là một NPC lái xe buýt, nhưng theo lý mà nói, cậu phải cao cấp hơn một chút so với NPC trong phó bản nhiệm vụ, không nhất thiết cậu phải khuôn mẫu như vậy đâu?

Người thôn Vong Xuyên có thể cười hì hì nói chuyện với cậu, có đôi khi còn làm mặt quỷ, Giang Bạch Vũ có đôi khi quên quản lý biểu tình, thời điểm bị người khác ở thôn Vong Xuyên phát hiện, cũng không có bị trừ điểm tín dụng .

Việc trừ điểm tín dụng này, khẳng định là có quy luật, chỉ cần chờ cậu chậm rãi đem quy luật thăm dò rõ ràng, về sau sẽ tránh được rất nhiều lần bị trừ điểm tín dụng.

Thời điểm Giang Bạch Vũ làm tổng kết tâm lý,  bên tai lại nghe một âm thanh máy móc quen thuộc, đó là thông báo đến từ thế giới luân hồi: "NPC Giang Bạch Vũ biết được quá nhiều tin tức từ thế giới bên ngoài, đã đến lúc phải thực hiện chức trách của tài xế, vì hưởng ứng nhiều luân hồi giả kêu gọi, từ hôm nay trở đi, yêu cầu NPC tích cực phối hợp với nhiệm vụ vô hạn luân hồi, mỗi ngày ít nhất tiến vào phó bản nhiệm vụ một lần , mang theo quỷ đến từng phó bản chỉ định."

"Khen thưởng: Mỗi nhiệm vụ 1000 điểm tín dụng , xe buýt sẽ được tân trang tương ứng. Liên tục hoàn thành 3 nhiệm vụ, khen thưởng liên tiếp, một bộ quần áo bảo hộ cấp B, một mũ cấp B. Liên tục hoàn thành 10 nhiệm vụ,điểm tín dụng nhân với số lẻ tương ứng , một bộ đồ bảo hộ cấp A, mũ cấp A, một chiếc xe buýt siêu cấp xa hoa ......"

"Hoàn thành 15 lần, khen thưởng cực lớn, khoing gian lớn, một chiếc xe hạng sang, có thể mở khóa thế giới thực và vô hạn luân hồi ......"

"Hoàn thành 20 lần, khen thưởng một chiếc siêu xe, NPC có thể du hành tới hiện thực,sống giữa vô hạn luân hồi , đồng thời có thể tuyên bố nhiệm vụ cho phó bản , có thể lấy thân phận luân hồi giả tham dự trò chơi, có thể sống như một NPC trong vô hạn luân hồi......"

"Trong mỗi nhiệm vụ, số lượng quỷ được gửi đi ít nhất là 5,số lượng không giới hạn, Mỗi lần bắt thành công và đưa vào phó bản, phần thưởng sẽ được nhân lên."

"Nhiệm vụ thất bại, khấu trừ điểm tín dụng tương ứng , xóa bỏ một số phúc lợi, yêu cầu NPC tích cực phối hợp."

Giang Bạch Vũ: "......"

Cho nên, cậu không chỉ không thể nhận được tin tức về hiện thực từ những luân hồi giả này, mà thậm chí còn không thể nghe thấy tin tức trong phó bản nhiệm vụ?

Nhưng những luân hồi giả này đang nói chuyện trong xe của cậu, cho dù không muốn nghe, cậu vẫn có thể nghe thấy.

Muốn giao nhiệm vụ cho cậu thì cứ trực tiếp gửi đi, còn cần tìm cái lý do mới có thể tuyên bố nhiệm vụ sao?

Giang Bạch Vũ không tin.

Trước mắt thông báo tới, chính là nói cho cậu,  hôm nay phải nhận nhiệm vụ này, đây là muốn thúc giục cậu đây.

Thời điểm Giang Bạch Vũ nhận được thông báo vô hạn luân hồi, bên này, Vương Thánh Chi làm hỗ trợ lâu dài cho Giang Bạch Vũ bắt quỷ, cũng nhận được thông báo.

“Tài xế Vong Xuyên mời luân hồi giả Vương Thánh Chi lên xe buýt, lần này tuyến xe có thể để đến trạm cuối. Nhân đây thông báo luân hồi giả,  cùng NPC bảo trì phạm vi trong vòng 3 mét , vượt qua phạm vi, luân hồi giả sẽ lọt vào mắt NPC khác bị quỷ quái căm thù, phát sinh tử vong ngoài ý muốn.”

"Nhiệm vụ lần này tài xế Vong Xuyên nhận được là: mặt nạ Hà Thần."

"Yêu cầu luân hồi giả Vương Thánh Chi hỗ trợ NPC bắt quỷ , hoàn thành nhiệm vụ hỗ trợ bắt quỷ."

"Tiến độ nhiệm vụ: 1/20"

"NPC xe buýt Vong Xuyên đối với bạn hảo cảm +2"

Mặt nạ Hà Thần a......

Vương Thánh Chi ánh mắt có chút sâu xa, cái phó bản này hắn trải qua, lúc đầu quan điểm của hắn là hoàn thành nhiệm vụ với tư cách là một người dân trong làng, nhưng bây giờ hắn bước vào phó bản bằng cách hỗ trợ bắt quỷ, rất nhiều việc hắn cũng không rõ ràng lắm.

Tỷ như, quỷ thật, rốt cuộc là ai.

Năm phút sau, xe buýt lại lần nữa khởi động, Giang Bạch Vũ đem xe trống chạy đến trạm cuối.

Vẫn như trước, trước tiên đổ đầy xe, sau đó mới đậu xe, Giang Bạch Vũ đến phòng chờ, lần này tâm lý của Giang Bạch Vũ đã ổn định hơn rất nhiều khi nhìn thấy nụ cười như cũ. Cậu không cố ý nhếch khóe miệng lên cùng một vòng cung, mà là đi tới nơi nhận cơm với vẻ mặt như thường , sau khi nhận cơm, lại đi vào cửa hàng nhỏ, yêu cầu mua một ít đạo cụ vào phó bản.

Vương Thánh Chi gắt gao đi theo cậu, đảm bảo rằng hắn đang ở trong phạm vi an toàn, sẽ không bị tấn công bởi NPC có biểu hiện lạ trong sảnh này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro