20.NPC này quá hố

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit by : llgonir

Lúc này, Giang Bạch Vũ làm bộ không nghe thấy, cậu dùng Khổn Tiên trói chắc con quỷ vừa tìm được ở bãi rác, vì tránh để con quỷ phản kháng, cậu trước đem Bạch Cốt Phiên thu lại , lại lấy ra móng vuốt sinh mệnh, trực tiếp móc đầu con quỷ lôi nó vào xe buýt.

Dưới sự trợ giúp của đại lão, con quỷ thành công bị trói chặt trên chỗ ngồi xe buýt .

Giang Bạch Vũ lại tranh thủ thời gian liếc mắt nhìn tiến độ nhiệm vụ lên 2/5, thật tốt quá, lại thành công bắt một con quỷ, mắt thấy tiến độ tăng lên, đối với việc bắt quỷ càng thêm thuận buồm xuôi gió, Giang Bạch Vũ tự tin đến bùng cháy.

“Chúng ta cũng đem con quỷ kia bắt luôn.”

Đại lão gật đầu, trả lời: “Không thành vấn đề.” NPC có một ít đạo cụ chuyên môn bắt quỷ, nam nhân cảm thấy nhiệm vụ lần này đơn giản đến không thể tưởng tượng.

Bất quá, nhiệm vụ này không phải quan trọng nhất, quan trọng nhất vẫn là hảo cảm NPC này.

Nam nhân đợi trong chốc lát, lại lần nữa nghe được thông báo cá nhân nhắc nhở: “NPC xe buýt Vong Xuyên đối với bạn hảo cảm +2.”

Như thế nào ít như vậy?

Bắt con quỷ đầu tiên, đều có 5 điểm hảo cảm……

Nam nhân thần sắc  phức tạp nhìn về Giang Bạch Vũ, NPC này thoạt nhìn còn rất vui vẻ, rõ ràng so với bắt con quỷ đầu vui vẻ nhiều, theo logic mà nói, hắn cũng coi như là làm vừa lòng cậu ta, như thế nào ngược lại cho hắn hảo cảm thấp đến như vậy?

Chẳng lẽ bắt quỷ, cũng giống như thứ khác, không thể lặp lại để xoát hảo cảm?

Nhưng nếu không cố gắng ra lực, thậm chí chèo thuyền bắt quỷ, nam nhân tin tưởng, mười mấy độ hảo cảm hắn xoát sẽ lập tức bị xóa hết, thậm chí là số âm……

Giang Bạch Vũ mang theo thần sắc phức tạp cùng đại lão xuống xe, ba luân hồi giả kia bị quỷ tập kích, trừ bỏ trong đó có một luân hồi giả bị thương rất nghiêm trọng, còn lại hai luân hồi giả kịp thời phản ứng lại, sôi nổi lấy ra đạo cụ cùng vũ khí cùng quỷ đánh nhau, đáng tiếc bốn phía tối mù mịt, hai luân hồi giả này liền ở thế hạ phong, bọn họ vừa thấy Giang Bạch Vũ cùng Vương Thánh Chi đến, lập tức lớn tiếng kêu cứu.

Giang Bạch Vũ lấy ra Khổn Tiên Thằng, Vương Thánh Chi bước lên phía trước.

“Các ngươi trước tiên lui ra ngoài, chúng ta tới bắt con quỷ này.”

Hai luân hồi giả nhanh chóng rút lui về sau,  đại lão vừa xuất hiện, trực tiếp tấn công con quỷ, rất mau liền không chế được con quỷ, Giang Bạch Vũ thấy thế, đem Khổn Tiên Thằng lấy ra, lúc Giang Bạch Vũ tính toán đem con quỷ trói lại, đột nhiên bên cạnh truyền đến một tiếng kinh hô.

Giang Bạch Vũ quay đầu lại, liền nhìn thấy luân hồi giả ban đầu bị quỷ tập kích, bởi vì thương thế quá nặng, liền vừa đi đời nhà ma, thân thể hắn biến thành một mảnh hư vô.

Hai luân hồi giả khác hẳn là hắn đồng bạn, thấy một màn như vậy nhịn không được hét lên một tiếng.

Giang Bạch Vũ cũng ngẩn ra, cậu không nghĩ tới, trong chốc lát liền có một luân hồi giả bỏ mạng, nếu cậu mạnh một chút, có năng lực đối phố quỷ , kịp thời ra tay,  luân hồi giả này hẳn là sẽ không như vậy liền chết.

“Tài xế xe buýt! Nhanh đem nó trói chặt lại, tôi không giữ được nữa!” Ngay lúc Giang Bạch Vũ ngây người, một bên truyền đến tiếng rống dồn dập của nam nhân, Bạch Vũ quay đầu liền nhìn thấy con quỷ bị nam nhân chế trụ, đột nhiên đầy máu sống lại, chẳng những miệng vết thương trên người khép lại, kích thước của nó cũng lớn hơn gấp 2 lần trước đó.

Nếu trước đó con quỷ chỉ là một con cá lớn, vậy thì giờ phút này con quỷ chính là một con cá sấu hung dữ, mỗi một lần nó phản công, nam nhân cần dùng hết lực để áp chế, cảnh này khiến gân tay trên cánh tay nam nhân bại lộ, bộ mặt có chút hung ác.

Giang Bạch Vũ thấy một màn như vậy, trong lòng luống cuống, cậu cảm giác đại lão dường như không áp chế được con quỷ này, cậu cuống quít đem Khổn Tiên Thằng trong tay tròng lên con quỷ, trong miệng nôn nóng dò hỏi: “Nó như thế nào đột nhiên trở nên lợi hại?”

“Hẳn là con quỷ này giết luân hồi giả, nên nó thăng cấp.”

Quỷ cũng có thể thăng cấp?

“Hẳn là do nhiệm vụ thăng cấp.” Nam nhân phỏng đoán nói.

Này sợ là xong đời, Giang Bạch Vũ ở trong lòng nói thầm, hơn nữa Khổn Tiên Thằng này tựa hồ không rắn chắc lắm, con quỷ có thể thoát ra bất cứ lúc nào, Giang Bạch Vũ không dừng lại, lại đem móng vuốt lấy ra, trực tiếp lấy đầu con quỷ này.

So với con quỷ trước không thể động đậy, con này vẫn còn như cũ liều mạng giãy giụa, Giang Bạch Vũ bị dọa chảy mồ hôi lạnh.

“Tôi tới giúp các người.” Một trong hai luân hồi giả bước tới, đạo cụ của hắn tương tự như dây thừng, nhưng là dụng cụ bằng sắt, cậu thấy tay hắn run lên, sợi dây bay về phía cổ của Giang Bạch Vũ bay tới.

Giang Bạch Vũ nháy mắt cảm giác được một cổ lạnh lẽo, chờ cậu phản ứng lại, sợi dây đã đến trước mặt cậu, cậu nghĩ phản kháng đã không kịp, hơn nữa một tay cậu đang nắm đầu con quỷ.

Chẳng lẽ hôm nay cậu sẽ thua tại nơi này?

Còn có, luân hồi giả này vì sao lại tập kích cậu? Rõ ràng cậu còn giúp bọn họ giải vây ,trước khi cái chết ập đến, Giang Bạch Vũ trong đầu tràn đầy nghi hoặc.

Đúng vào thời khắc mấu chốt này, một cánh tay chặn trước mặt Giang Bạch Vũ, dây thừng của dụng cụ sắt đang siết chặt cánh tay, chỉ vang lên một tiếng giòn tan, cùng một tiếng đóng sắt rất lớn, âm thanh tương tự như còng tay đang bị vênh, Giang Bạch Vũ nhìn thấy cánh tay trước mặt chảy đầy máu từ dây sắt, có xu hướng rằng cánh tay này có thể bị gãy bất cứ lúc nào.

Giờ khắc này, Giang Bạch Vũ nơi nào còn không rõ, ngoài miệng nói giúp bọn họ, trên thực tế là muốn mạng cậu, hắn chính là muốn mạng của cậu.

Một đầu sợi dây của loại vũ khí sắt này, thứ giống như giọt máu, trực tiếp lấy đầu của người đó, nếu không phải đại lão ra tay tương trợ, như vậy giờ phút này, đầu của cậu đã rớt xuống dưới!

Giờ phút này, Giang Bạch Vũ không còn chút cảm tình nào.

Ngay lập tức Giang Bạch Vũ mặc kệ con quỷ dưới móng vuốt, trực tiếp rút ​​móng vuốt sắc bén ra khỏi đầu con quỷ, vươn bàn tay đã hóa thành xương nhắm thẳng vào người luân hồi giả ném đạo cụ về phía mình.

“Trước tiên không bắt con quỷ này!” Nhìn thấy nam nhân còn muốn chặn quỷ, Giang Bạch Vũ nhịn không được rống to.

Nam nhân đã sớm không kiên trì được, nghe lời này của Giang Bạch Vũ , trong lòng tức khắc buông lỏng, cổ tay của hắn bị đạo cụ chế trụ, nếu không kịp thời cởi bỏ, tay chỉ có thể bị phế bỏ.

Đạo cụ của luân hồi giả quá mức đẫm máu tàn bạo, nhìn như một loại đọa cụ giống như dây thừng , nhưng sau khi tấn công, nó có thể khóa mục tiêu dưới dạng một chiếc khóa, đồng thời có vô số con dao nhỏ và sắc bén trong chiếc khóa đó.

Móng Vuốt Sinh Mệnh đặc biệt dùng cho linh hồn của quỷ, nó cũng có tác dụng nhất định đối với linh hồn của luân hồi giả, luân hồi giả tung một đòn, phát hiện bị đại lão ngăn lại, còn không phải trọng thương, tâm tình liền không xong, bị Giang Bạch Vũ lấy móng vuốt sinh mệnh thu lấy hồn phách, chỉ cảm thấy thần hồn lập tức liền bị rút ra, chột dạ sợ hãi, hắn hốt hoảng vứt bỏ đạo cụ, móng vuốt của Giang Bạch Vũ chưa kịp chạm vào, hắn đã nhanh chóng cùng đồng bọn bỏ trốn khỏi hiện trường.

Đến nỗi con quỷ kia đã thăng cấp lúc Giang Bạch Vũ rút ra móng vuốt liền chạy.

Hai luân hồi giả kia chạy mất, Giang Bạch Vũ cũng không đuổi theo mà kéo nam nhân bị thương ở cổ tay lên xe buýt mình, hiện tại cậu đối với phó bản này đầy khủng hoảng, cậu nguyên bản cho rằng chỉ cần phòng bị quỷ là được, không nghĩ tới sẽ đột nhiên bị luân hồi giả đánh lén.

Giang Bạch Vũ trăm triệu không nghĩ tới đây.

Nhưng bây giờ không phải lúc cậu nghĩ đến chuyện này, xe buýt chính là nơi an toàn của cậu, từ trước đến nay, quỷ và luân hồi giả trong phó bản kinh dị đều không dám lên xe cậu, vì vậy cậu đang ở trên xe với đại lão là an toàn.

“Anh kiên nhẫn một chút, tôi trước đem đạo cụ trên cổ tay anh mở ra.” Giang Bạch Vũ thử mở ra, nhưng bên trong đạo cụ dày đặc hàm răng giống như đao nhọn, đao nhọn còn mang theo nhiều gai nhỏ, hơi chút dùng sức liền sẽ đổ máu, nếu cậy mạnh, không chỉ tay phế đi, phỏng chừng người cũng sống sờ sờ bị đau chết.

Phát hiện mở không ra, Giang Bạch Vũ liền hỏi thế giới luân hồi, xem hay không có thể được mở bằng cách đổi điểm tín dụng lấy đạo cụ hay không.

Lúc này Giang Bạch Vũ không quan tâm đến đạo cụ đắt tiền, đem đạo cụ lấy ra, lại lấy đạo cụ ra phun thuốc, thấy tay nam nhân khôi phục như cũ, Giang Bạch Vũ thở phào nhẹ nhõm.

Còn tốt, tay đại lão khôi phục như lúc ban đầu, điểm tín dụng này vẫn đáng giá.

Vào lúc này, Vương Thánh Chi nhận được thông báo nhắc nhở: “NPC xe buýt Vong Xuyên đối với bạn hảo cảm +50!”

Bất ngờ đến quá đột ngột khiến Vương Thánh Chi không kịp phản ứng, trong tình huống đó hắn chỉ là hành động theo bản năng , gần như cho rằng đó chỉ là một công kích bình thường, nơi nào lường trước được cư nhiên có luân hồi giả đánh lén NPC.

Không, hẳn là ám sát NPC.

Có thể được nhiều hảo cảm như vậy, làm đại lão luân hồi giả , nam nhân cũng rất ngoài ý muốn.

Giang Bạch Vũ còn lại là không nghĩ ra: “ Luân hồi giả kia tại sao muốn giết tôi?”

Đã không còn Bạch Cốt Phiên, bầu trời đã lui đen, trong xanh trở lại, không có gì bất ngờ xảy ra, nhiệm vụ ngày thứ ba đã đến.

Hai luân hồi giả cuống quít chạy trốn tiếp tục chạy, khi chạy đủ xa thì dừng lại, sau khi thấy xung quanh tương đối an toàn, một trong số luân hồi giả không khỏi chỉ vào người bạn đồng hành bên cạnh: "Cậu điên rồi, cậu làm sao vậy? Đột nhiên tấn công NPC? Vậy thì, NPC không giết ngươi, cậu vẫn sẽ bị NPC truy nã... ".

Luân hồi giả kia vẫn tràn đầy phẫn nộ, kích động hét lên: "Vậy thì tại sao khi gặp quỷ hắn lại không ra tay? Hắn rõ ràng có khả năng cứu chúng ta, nếu không có hắn, Tiểu Trí làm sao có thể chết được? Hắn đều nói, hắn là tới bắt quỷ, vì cái gì hắn không bắt?”

Luân hồi giả còn lại hết chỗ nói.

"Lúc đó cậu ta đang bắt một con quỷ khác,  tôi cảm thấy rằng chúng ra có thể đã thực sự theo nhầm NPC, có một ngoại lực đã gây ra cái chết. Theo cốt truyện nhiệm vụ bình thường, mỗi ngày chỉ có một nạn nhân, nhưng hôm qua đã có hai nạn nhân.… ”

Cái kia luân hồi giả cắn răng: “Cho nên hắn đáng chết, khiến chúng ta thoát ra khỏi cốt truyện làm độ khó của nhiệm vụ tăng lên. Nguyên bản chỉ có hai nạn nhân, cộng với Tiểu Trí, còn có ba nạn nhân..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro