Chương 5: Khiêu vũ đỉnh vào cô

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tiểu Muội

Vũ khúc nhẹ nhàng thong thả, dàn nhạc giao hưởng diễn tấu, du dương lại kéo dài, giống như cơn gió đêm nay, giống như tình yêu dâng lên trong nội tâm cô.

Cô không giỏi khiêu vũ, nhưng Hầu Mặc là một người dẫn dắt tốt, nắm tay cô, ôm eo cô, dẫn cô tới lui có quy luật.

Sau một hồi trầm mặc, Hầu Mặc mở miệng trước hỏi cô: "Bạn học cũ, chúng ta cũng đã lâu không gặp, không nghĩ tới, hôm nay lại nhìn thấy cô ở chỗ này."

Hạ Dao: "Đúng vậy, thật trùng hợp, nghe nói sau khi anh tốt nghiệp liền xuất ngoại, anh ở nước ngoài có khỏe không?"

Giọng nói của Hạ Dao khinh khinh nhu nhu, lay động tâm anh, trên người có mùi sữa nhẹ nhàng, xen lẫn mùi nước hoa hoa hồng, thấm vào ruột gan.

Hầu Mặc: "A? Thì ra cô biết tôi xuất ngoại? Tôi còn tưởng rằng cô không liên lạc với bạn họ cũ." Lại ngừng lại một chút, nghĩ đến đã nhiều năm như vậy, hơn nữa Hạ Dao có lẽ cũng không có quan hệ tốt với những người phụ nữ nhiều chuyện đó, nên anh đổi đề tài. "Gần đây tôi mới về nước. Sau này tính trở về thành phố H định cư. Cô thì sao?"

Hạ Dao!!! Cơ hội của cô có phải tới rồi không?

Hạ Dao: "Tôi cũng đang làm việc ở thành phố H."

Nếu có thể, hãy để cô dũng cảm một lần nữa được không, ở trong biển người có một vạn cơ hội để cô gặp lại lần nữa.

Quan trọng là cô vẫn thích Hầu Mặc.

Người đàn ông anh khí trước mắt này, cùng thiếu niên thanh tuấn trong trí nhớ kia, chồng chéo lên trong đầu, không hề có gì khác biệt.

Trước kia cô là một con đà điểu,

Bị tổn thương, không chịu nổi bị khi dễ liền vùi đầu xuống đất.

Học cùng anh ba năm, rõ ràng rất thích, cho dù chưa tỏ tình, nhưng cũng không dám nói gì.

Nếu lúc ấy cô nói ra thì sao?

Hạ Dao: "Hầu Mặc, anh, anh kết hôn rồi sao?"

Anh nhìn cô, đôi môi mềm mại đang bất lực run rẩy, cô muốn che giấu sự sợ hãi cùng khẩn trương, cũng lộ ra cái đuôi hồ ly nhỏ.

Như là cố ý muốn trêu chọc cô.

Anh không đáp mà hỏi lại: "Vậy còn cô? Hôm nay sao lại nóng lòng muốn đoạt hoa cưới vậy? Nóng lòng muốn kết hôn với bạn trai sao?"

Hạ Dao: "Tôi, tôi không có muốn kết hôn, tôi còn chưa có bạn trai."

Trước đây nhiều nhất anh chỉ có hảo cảm với Hạ Dao, nhưng bất đắc dĩ, nam sinh trong tuổi dậy thì, có người thông suốt sớm có người thông suốt chậm. Trước kia anh chỉ cảm thấy cặp cự nhũ trưởng thành sớm kia của Hạ Dao đặc biệt dụ hoặc, khi ở bên nữ sinh thậm chí là trở thành người yêu anh cũng không có chút hứng thú nào, loại sinh vật nhão nhão dính dính này, còn không bằng anh chơi mô hình.

Nhưng hôm nay, sau khi gặp lại Hạ Dao, giống như phản ứng hoá học vi diệu mà chậm rãi, những sự kiện trong quá khứ lần lượt hiện lên trong đầu anh.

Hầu Mặc: "Vậy thật ngại quá, còn đoạt hoa cưới của em."

Trong lòng Hạ Dao nhảy nhót, nhất thời lớn mật muốn vui đùa với anh: "Vậy không bằng anh bồi thường cho em một cái."

Đem chính anh bồi thường cho cô là được.

Hầu Mặc cười, tiểu đà điểu này hiện tại đã mọc đủ lông, càng giống như một con tiểu khổng tước kiêu ngạo.

Hạ Dao nói đùa cong cũng cảm thấy khẩn trương, xong rồi xong rồi, ở trước mặt nam thần nói ra lời này, mất mặt muốn chết, không biết anh lại thấy cô thế nào.

Khẩn trương lên bước chân trở nên rối loạn.

Lảo đảo một cái, cô vọt một bước nhỏ về phía trước, hung hăng đụng vào lồng ngực cứng rắn của Hầu Mặc.

Tuyết nhũ nhìn mềm mại, nhưng va chạm như vậy, vú cũng có cảm giác, một cơn đau đớn âm ỉ sau đó lại là một tia khoái cảm gần như không thể phát hiện, đầu vú cô cũng cứng lên.

"Ô." Đau!

Hơn nữa va chạm như vậy, thân thể cô dán chặt vào Hầu Mặc.

Phát hiện chỗ phía dưới kia của anh, hung mãnh cứng lên, đỉnh vào bụng dưới của cô, dị thường lại rõ ràng.

Anh có phản ứng với cô, giữa vũ hội nhiều người như vậy, anh ôm cô, cương cứng.

Mặt cô lập tức đỏ bừng, không xong, càng ngày càng không xong.

Hoảng loạn vội vàng xin lỗi, nhưng lại không dám nhìn anh.

"A, thực xin lỗi. Em không phải cố ý."

Hầu Mặc lại giống như không có việc gì, ôm cô tiếp tục khiêu vũ, tình huống vừa rồi của bọn họ dẫn tới những người khác ở đây hơi ghé mắt qua.

Một lát sau, ngay khi đà điểu Hạ Dao cho rằng mọi chuyện đã trôi qua.

Người đàn ông phúc hắc lại dùng giọng nói trầm thấp hừ nhẹ bên tai cô, giống như cố ý lại giống như không cẩn thận dùng môi chạm vào vành tai mẫn cảm của cô: "Ngại quá, tôi cũng không phải cố ý, dù sao tôi cũng là một người đàn ông bình thường."

Mặt Hạ Dao càng đỏ hơn.

---------

Truyện được cập nhật sớm nhất tại:

https://truyenhdt.com/truyen/sau-khi-ngu-voi-doi-tuong-tham-men

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro