#26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

            Hành động nào của họ khiến bạn mãi không quên?

1. Lúc cười lộ lên chiếc lúm đồng tiền nhỏ bên má trái.  

2. Mỗi lần ngồi cạnh là cậu ấy lại đưa tay lên sờ tóc tôi, còn khen tóc thơm. Mẹ luôn thắc mắc tại sao một con bé lười như tôi ngày nào tôi cũng gội đầu.

3. Luôn nắm hờ bắp tay tôi khi cả hai qua đường. Hành động vô tri vô giác nhưng cũng đủ làm tôi cảm thấy ấm áp.

4. Cậu ấy tiện tay xoay ngược mũ ra sau. Nhìn rất ngầu, rất cool.

5. Cúi xuống thắt dây giày cho tôi.

6. Hồi cấp 2 đứng trên lầu lén nhìn cậu ấy chơi bóng. Cậu ấy chơi xong người đầy mồ hôi, lúc uống nước ngẩng đầu đầu lên thấy tôi lập tức mỉm cười.

7. Nói chuyện với đám bạn nhưng vẫn nắm chặt tay tôi.

8. Đưa tôi mượn áo khoác. Mùi nước xả vải thoang thoảng của cậu ấy làm tôi xao xuyến mãi.

9. Hôn lén tôi xong ngại ngùng xin lỗi, tôi định trả lời không sao đâu thì cậu ấy đã ôm mặt chạy mất.

10. "Anh đây."
"Anh nhớ em."
"Anh đợi em."
Không biết mấy má sao chứ không cần hành động, với tui đây là giết người không cần dao đó. Hiccc.

11. Lúc thi đấu. Cậu ấy mệt đến mức suýt ngất, bạn bè phải đưa vào phòng nghỉ. Tôi đứng kế bên sốt ruột đến chảy nước mắt. Luôn miệng hỏi "phải làm sao đây, phải làm sao đây?" Cậu ấy thấy vậy dùng hết sức còn lại kéo tôi xuống, dựa hẳn vào người tôi "ở yên đây với anh là được rồi."

12. Nhắn tin chúc ngủ ngon với tôi mỗi buổi tối. Đến lúc cậu ấy rời đi, tối nào tôi cũng bất giác nhìn vào điện thoại. Ừm, nói sao nhỉ, có chút mất mát..

13. Lấy chữ cái đầu của tên tôi làm màn hình mở khóa điện thoại. Lấy ngày tháng năm sinh của tôi làm mật khẩu các tài khoản xã hội.

14. Lén lấy trộm điện thoại cậu ấy, mở lên phát hiện hình nền là tôi.

15. Âm thầm hỏi bạn bè về sở thích của tôi và bắt chúng nó hứa không được kể lại. Chúng nó không kể thật, chỉ nhẹ nhàng cap màn hình gửi qua.

16. Lấy mũ của cậu ấy đội lên đầu tôi. Sợ tôi bị cảm.

17. Lúc ghen. Anh ấy im lặng cắm đầu cắm cổ đi trước. Thi thoảng lại ngoái đầu nhìn xem tôi có chạy theo kịp hay không.

18. Đèo tôi về nhà. Ngồi sau tôi cứ chăm chú nhìn lưng cậu ấy. Tấm lưng rất rộng, rất thẳng. Cậu ấy quay lại phát hiện ra, cười nói "đủ để cậu dựa dẫm suốt đời chưa?"

19. Hai đứa bị gọi lên bảng làm bài. Cậu ấy xong trước, trước khi xuống chỗ ngồi nhân lúc giáo viên không chú ý thì nhoài người qua sửa lỗi sai cho tôi.

  20. Đợt đó kiểm tra liên miên, dù cố gắng nhưng điểm vẫn thấp áp chót lớp. Tôi mệt mỏi cập nhật story trên Messenger "mình đúng là đồ bỏ." Cậu ấy nhanh chóng reply "Cậu là đồ bỏ. Bỏ vào ♥ tôi". 

P/S:  Các m thì sao? Na thì allヽ(͡◕ ͜ʖ ͡◕)ノ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro