Đoản??

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

H +++ , HIỆN ĐẠI

Trích : Bảo bối háo sắc làm bảo mẫu

Thấy cô hoàn toàn không biết tỉnh lại, còn muốn chạy, anh nổi giận đùng đùng dùng tay bắt cô trở về, đặt ở trên giường, cắn răng mắng.

_ Quả thật là muốn bị dạy dỗ.

_ A - buông -

Bị anh đặt ở dưới thân, cô muốn giãy dụa nhưng hai tay lại bị anh bắt lấy, chỉ có thể hổn hển loạn rống.

_ Biến thái, sắc lang, buông, tránh ra - cứu mạng a -"

_ Tôi biến thái? Sắc lang?

Anh hí mắt cắn răng.

_ Chứ còn gì nữa? À còn có anh là đầu heo!

Alex vừa nghe, quả thực tức giận đến trên đỉnh điểm, nói anh là sắc lang? Anh sẽ làm sắc lang siêu cấp cho cô xem. Không suy nghĩ nhiều hơn, anh cúi đầu, dùng miệng ngăn chặn tiếng thét chói tai của cô. Cô cả người cứng đờ, còn chưa kịp phản ứng, đã nhận thấy đầu lưỡi tham lam của anh đi vào bên trong miệng cô. Cô trừng lớn mắt, thất thần nhìn anh. Đôi mắt sâu ánh màu cà phê, cô bối rối muốn đẩy ra anh nhưng tay bị anh bắt lấy. Giãy dụa vặn vẹo chỉ làm gia tăng ma sát thân thể hai người. Cô rất nhanh liền cảm giác vật cứng rắn của anh trên bụng cô, sợ tới mức không dám động dù chỉ một chút. Đột nhiên, lời nói thô lỗ cường ngạnh bắt đầu trở nên hòa hoãn, thêm một chút dịu dàng, khiêu khích từng nơi lưỡi anh chiếm qua. Trong khoảng thời gian ngắn, áp lực giống như lửa nóng cháy lan ra đồng cỏ, càng không thể vãn hồi, lời lẽ của anh, thân thể của anh, tay của anh giống có ma lực khiêu khích cô, có mặt khắp nơi vây quanh lấy cô. Từ đầu tới đuôi, đôi mắt nóng như lửa luôn tỏa sáng nhìn chằm chằm cô. Cô không tự chủ được rên rỉ ra tiếng, cả người run rẩy. Cảm giác là hương vị ngọt ngào mềm mại như thế, chính là hương vị của cô, Alex thiếu chút nữa cầm giữ không được. Anh thử hai lầ, thật vất vả mới có biện pháp bắt mình rời khỏi môi cô. Đôi môi cô ẩm ướt ửng hồng, có chút mờ mịt mê say nhìn anh, dường như không biết đã xảy ra chuyện gì.

_ Ông trời......

_ Đừng nhìn tôi như thế!

Anh nghèn nghẹn mở miệng.

_ Gì?

Cô ngơ ngác, làn môi hé mở, thở gấp.

_ Giống như cô muốn tôi tiếp tục.

Anh hai mắt u ám, có chút cam chịu hôn lên trán cô. Cô phục hồi tinh thần lại, hai gò má phiếm hồng, vịt con mạnh miệng nói.

_ Tôi không có! Là anh bắt buộc tôi! Buông ra!

_ Đúng! Là tôi bắt buộc cô.

Anh nghe vậy nhíu mày lại, để ý mắng.

_ Cô còn không hiểu sao? Hình thể đàn ông so với cô lớn hơn, dáng người so với cô lớn hơn. Cho dù cô có công phu này nọ, chỉ cần đem cô đè nặng như vậy, cô còn có thể làm gì?

_ Đó là do tôi nhất thời thất thủ, hơn nữa anh cũng học võ...

Cô không cam lòng mở miệng phản bác.

_ Chỉ có quyền anh! Vẫn kém nhất trong số các anh em chúng tôi!

Anh nổi gân xanh gầm nhẹ.

_ Cô làm sao biết người cô gặp có luyện võ hả?

Cô nghẹn lời, tìm không được cách đáp trả, lại thấy vạn phần ủy khuất, nhất thời, một làn hơi nóng bay lên hốc mắt, cô liền rống lên.

_ Đúng! Đúng! Tôi chính là không ngực, không mông cũng không có đầu! Tôi làm gì cũng không suy nghĩ trước. Cho dù như thế thì sao? Liên quan đến anh à? Nói tôi không đầu, anh tốt hơn sao? Vừa thấy đến ngực người ta liền nước miếng chảy ròng ròng, suốt ngày Isha này, Isha nọ. Hai mắt nhìn chằm chằm ngực của người ta. Anh kiếm vợ chứ có phải kiếm vũ nữ thoát y đâu hả?

_ Cô ấy là bác sĩ tâm lí, không phải vũ nữ thoát y!

Anh căm tức chỉnh lại cô.

_ Bác sĩ tâm lí thì giỏi lắm sao?

Vừa nghe thấy anh lên tiếng bên vực cô gái kia, Oa Oa càng thêm khó chịu, tức giận đến đỏ mặt tía tai.

_ Người như thế trong phim thì có đến chín trên mười là biến thái.

_ Cô...

Alex vừa muốn mắng nhưng trong đầu nháy mắt linh quang chợt lóe lên. Nhíu mày, anh nhìn chằm chằm gương mặt nhỏ nhắn đang giận dữ của cô, sau đó bừng tỉnh bật thốt lên.

_ Cô ghen sao?

Oa nhi cứng đờ, nhất thời vẻ mặt đỏ bừng, lắp bắp nói.

_ Không có! Không có! Quỷ quỷ quỷ......tôi không có ghen.

Nhìn cô xấu hổ, bối rối, anh bạc môi khẽ nhếch, nở ra nụ cười, nói như đinh đóng cột.

_ Cô đang ghen!

_ Tôi... tôi... tôi... không có!

Cô đỏ mặt tía tai cãi lại.

_ Đừng chối nữa!

Anh tới gần cô, đắc chí ý mãn ép hỏi.

_ Nói thật ra, cô có thành kiến vối Isha và vì cô muốn lấy tôi có phải không?

_ Không có! Anh... đừng tưởng trên mặt anh gắn vàng chứ?

Ở anh trong mắt thấy chính mình chột dạ, cô tâm hoảng ý loạn bỏ qua một bên mặt, quẫn bách nhắm mắt hét lên.

_ Anh là đại sắc lang, đừng dựa vào tôi gần như vậy, buông!

Ai ngờ anh lại không buông tay ngược lại dán bên tai cô, nhẹ giọng dụ dỗ.

_ Cô xác định?

Cô vừa ngứa vừa thẹn, mới vừa muốn mở miệng, liền cảm giác được anh dám dùng đùi tách hai chân của cô ra. Phần nam tính của anh cách quần đùi chạm vào hai chân mềm mại của anh, cô thở dốc, cả kinh mở mắt.

_ Anh đang làm cái gì vậy?

_ Không có làm cái gì.

Anh cười đến vô tội lại tà ác, cố ý đong đưa phần eo một chút, đè ép cô.

_ Cô chẳng phải kêu tôi là sắc lang hay sao? Đây chính là phản ứng bình thường.

Cảm giác được sự mờ ám của anh, cô nuốt nước miếng cái ực, mặt càng thêm nóng, xấu hổ nói.

_ Đừng như vậy......

_ Đừng như thế nào?

Anh liếm hôn vành tai của cô, nửa người chậm rãi di động khiêu khích cô.

_ Như vậy sao?

_ Anh...

Cô đỏ mặt, cắn môi dưới, nhịn không được rên rỉ.

_ Đáng ghét!

_ Đáng ghét?

Anh nhíu mày, dùng một bàn tay trói hai tay cô đỉnh đầu. Sau đó đưa tay tham lam tiến vào T-shirt của cô, cách Bra xoa nắn âu yếm nơi mềm mại của cô. Cô không thể khắc chế thở gấp ra tiếng, cả người không thể khống chế run rẩy.

_ Thừa nhận đi, cô đang ghen...

Anh tiếp tục dùng nửa người dưới khiêu khích cô.

_ Tôi sẽ dừng lại.

_ Tôi không có!

Cô xấu hổ chống đỡ, không chịu nhận thua.

_ Không có?

Sớm đoán được cô sẽ không dễ dàng nhận thua, anh mỉm cười, bàn tay lui xuống phía dưới cởi bỏ quần đùi cùng quần trong của cô. Chậm rãi dò xét đi vào, lấy tay âu yếm nơi mẫn cảm mềm mại nóng ẩm giữa hai chân cô.

_ Không cần......

Cô phấn môi run rẩy, chỉ cảm thấy xấu hổ, tưởng tránh nhưng không tránh được. Sau đó anh bắt đầu di động ngón tay, khiêu khích dục vọng của cô, nháy mắt, cô chỉ cảm thấy một trận lửa nóng thiêu đốt não cô.

_ Nha, trời ạ......

_ Thật mẫn cảm...

Anh cúi người trở lại cô bên môi.

_ Vừa ẩm ướt... vừa nóng...

_ Đừng nói nữa......

Cô lắc đầu, thở mạnh, hai mắt thất thần nhìn anh, căn bản không thể tự hỏi. Dáng vẻ mê say của cô khiến anh thiếu chút nữa cầm giữ không được. Thái dương chảy ra nhiều mồ hôi, anh giọng nói thô dát, ý xấu sửa lời nói.

_ Chỉ cần thừa nhận cô ghen, tôi sẽ dừng lại.

_ Tôi!

Cô cắn môi dưới, hốc mắt đỏ lên, thiếu chút nữa khóc ra.

_ Nói!

Anh ở cô bên môi khàn khàn dụ dỗ.

_ Tôi...

Cô nói còn chưa dứt lời, anh liền ngừng lại, cô nhịn không được muốn đứng dậy, anh lại nắm chặt thắt lưng của cô, không chịu thỏa mãn cô. Cô thất bại khẽ nấc ra tiếng, thậm chí không chú ý tới anh sớm buông lỏng tay cô ra.

_ Hư...... Đừng khóc...

Anh dịu dàng hôn lên nước mắt cô, vuốt ve làn môi đỏ mọng của cô.

_ Làm ơn......

Cô nghẹn ngào, bởi vì anh bức bách cũng bởi vì dục vọng mà run run. Nhìn biểu tình yếu ớt của cô, tuy rằng đau lòng thương tiếc nhưng vẫn muốn nghe cô thừa nhận cảm tình với anh, anh cố dụ dỗ cô mở miệng.

_ Nói cho tôi biết.

_ Tôi...

Nhìn đôi mắt màu cà phê lộ ra vẻ kiên quyết, cô dưới sự bức cung của anh, nước mắt lưng tròng, run giọng hé mở miệng.

_ Anh biết rồi còn hỏi...

_ Tôi muốn nghe cô nói!

Anh chấp nhất yêu cầu. Thấy anh cưỡng bức chính mình, cô rơi lệ đầy mặt vừa giận lại quẫn nói.

_ Tôi ghen tị cô ta có dáng người mê hồn! Tôi ghen tị cô ta xinh đẹp như thế! Tôi còn ghen tị cô ta hấp dẫn anh. Như vậy đủ chưa?

_ Không đủ.

Trái tim trong lòng bắt đầu nhảy nhót, hai mắt anh đồng tỏa sáng, vẫn là không chịu thả lỏng, muốn nghe bí mật sâu nhất trong lòng cô.

_ Anh đừng có một bước muốn tiến thêm một thước...

Cô khóc thành tiếng.

_ Tôi nghĩ mình còn muốn nhiều hơn.

Anh hôn trán của cô, nói giọng khàn khàn.

_ Càng nhiều, càng nhiều...

Anh là kiêu ngạo như thế lại dịu dàng như thế, rất quá đáng, rất quá đáng, lại không công bằng.

_ Nói đi! Làm ơn!

Anh ngóng nhìn cô, bốc đồng yêu cầu. Cô nhìn anh, trong lòng run lên, trong nháy mắt như binh bại trận.

_ Em yêu anh!

Cô bất đắc dĩ buồn bực mở miệng, đem chính bí mật của mình nói ra trước mặt anh, khóc đến khản giọng, lần nữa lặp lại nói.

_ Em yêu anh! Em yêu anh! Em yêu anh. Anh thật quá đáng...... Quá đáng, quá đáng, quá đáng....

Không thể ngăn cản đóa hoa trong lồng ngực nổ tung, anh nguyên bản đoán cô có cảm tình với anh, nhưng cô lại luôn đem anh ra mà mắng, con vịt mạnh miệng không chịu thừa nhận. Nghe được những lời này của, trong lòng anh căn bản không tự tin như thế cho nên mới bức cô, muốn nghe chính miệng cô thừa nhận, không nghĩ tới đáp án ấy lại làm cho tim như gặp phải chấn động.

Nhìn cô gái nhỏ nhắn trước mặt khóc như mưa, anh cúi người hôn cô, không hề áp chế dục vọng, nhiệt tình đòi lấy ngọt ngào của cô, âu yếm cơ thể non mịn mềm nhẵn run nhè nhẹ của cô. Cô yêu kiều rên ra tiếng, dưới sự âu yếm của bàn tay anh bắt đầu nóng lên. Anh rút bỏ quần áo hai người, tôn sùng thân thể mềm mại như ngọc của cô, liếm láp nụ hoa dưới sự trêu đùa của anh mà cứng rắn lên. Cô phát ra rên rỉ nhỏ vụn, đôi tay nhỏ bé ôm lấy cổ anh, khát vọng đến gần càng nhiều. Cô mềm mại lại hương vị ngọt ngào, nhiệt tình, ướt át, mê người...... Hơn nữa còn yêu anh......

_ Em yêu anh.

Lồng ngực bị lời nói kia lấp đầy, anh nhìn chăm chú vào cô, dịu dàng nắm thắt lưng của cô, chậm rãi tiến vào cô. Cô quá nhỏ, cơ hồ không thể cất chứa anh, sau đó cảm giác được tầng ngăn cản trong cơ thể cô anh dừng lại, lưng chảy ra một tầng mồ hôi, hơi thở ồ ồ mở miệng.

_ Em muốn anh dừng lại không?

_ Anh mà dám dừng lại...

Cô cắn môi lắc đầu, nắm chặt gáy anh, mắt trừng trừng, cảnh cáo anh.

_ Em thề sẽ làm thịt anh.

Anh bạc môi giương lên, dùng tay khơi gợi dục vọng, làm cho cô càng dễ dàng nhận anh. Cô rên rỉ run run, anh yêu thương hôn cô, sau đó xuyên thấu cô kia tầng lá mỏng, cô đau đến nhíu mày. Anh chôn ở trong thân thể cô, cơ bắp buộc chặt, cố nén dục vọng, dịu dàng hôn cô, làm cho cô thích ứng anh. Cô thở gấp, đau đớn dần dần bình ổn, dục hỏa lại nhiên càng dâng lên, cô nhịn không được nhẹ nhàng thẳng lưng, anh thét lớn một tiếng.

_ Đừng...... Đừng nhúc nhích!

Phản ứng của anh làm cho cô kinh ngạc, cô không khỏi lại thử một chút, anh liền nổi lên gân xanh, lại hừ một tiếng nhưng lần này quả thật nhịn không được nữa, gay cấn dục vọng như sóng vỗ vào bãi biển, anh cầm thắt lưng của cô, bắt đầu đong đưa. Cô hô nhỏ ra tiếng, theo tiết tấu càng ngày càng mãnh liệt của thẳng lưng nghênh đón.

_ Nói lại lần nữa xem....

Anh mở miệng yêu cầu. Trong cơ thể lửa nóng áp khiến cô không thể chịu đựng được, cô run run rên rỉ.

_ Alex...

_ Anh muốn nghe... nói cho anh biết!

Anh đẩy nhanh tốc độ, đòi lấy cơ thể cô.

_ Em yêu anh!

Cô không thể khống chế chính mình chôn trong lồng ngực anh hét lớn.

_ Trời ạ, em yêu anh!

Một cỗ cảm xúc thỏa mãn cảm nhét đầy trong lòng, anh một lần lại một lần chôn sâu vào cơ thể cô mang cô đến đỉnh cảm xúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro