Cùng Cố Gắng.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong hành lang dài ở trong khu cách ly. Một nam bác sĩ mặc quần áo bảo hộ bước nhanh ra khỏi đó. Anh bước vào nơi nghỉ dành riêng cho bác sĩ ở trong bệnh viện. Anh bước vào phòng tắm,sao đó đi vào bếp tìm gì đó lót dạ. Xong xui mọi việc thì đã gần 1h sáng, anh dùng tay xoa xoa thái dương đau nhứt. Bỗng điện thoại vang lên... Anh bắt máy và lên tiếng hỏi:
-"Alo?! Xin hỏi ai vậy?'
Bên kia điện thoại vang lên giọng nam,hơi khàn:
-"Cục cưng,lâu quá quên anh rồi đúng không?"
Anh nghe giọng nói đó,quen thuộc đến lạ, hốc mắt anh đỏ lên,nghẹn ngào lên tiếng:
-"Anh à! Em làm sao quên anh được. Do anh dùng số lạ nên em không biết! Anh khỏe không?..."
-"Cục cưng em khóc đấy à? Ngoan không khóc,anh vẫn khỏe,hôm nay anh thay ca trực nên gọi em,em khỏe không?"
-"Em vẫn khỏe,anh nhớ chú ý sức khỏe của mình nha,đừng để bị thương em xót."
-"Hì hì, anh biết rồi,em cũng vậy đừng để bị nhiễm bệnh,em có gì anh sống không nổi."
-"Vâng,em biết, em phải vì anh,vì gia đình nhỏ mà hai ta mơ ước mà cố gắng cũng vì tính mạng bao người nhiễm bệnh nữa. Anh cũng chú ý an toàn đừng liều mạng quá,bọn vượt biên nguy hiểm lắm,anh mà có chuyện chắc em chết theo anh."
-"Anh nhớ mà,em thì vì người nhiễm bệnh,còn anh vì chủ quyền quốc gia,không để bọn vượt biên xâm chiến Tổ Quốc Việt Nam. Anh và em cùng cố gắng nhé.!"
-"Vâng,anh nghỉ sớm đi nhé,em cũng nghỉ mai còn làm việc.'
-"Ừ,em ngủ ngon,anh yêu em,cùng nhau cố gắng nhé."
-"Em cũng yêu anh,anh ngủ ngon,moa"
...
Đến khi anh lên giừơng thì hắn còn chưa cúp điện thoại,cả hai ôm điện thoại lên giừơng ngủ như đang ôm nhau vậy. Cả  hai đều cùng cố gắng vì đối phương,vì Tổ Quốc.

Lời của tác giả:Mọi người nhớ giữ gìn sức khỏe,đừng để bị bệnh nhé. Yêu mọi người:3.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro