chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô giáo có thể đối học trò mà phóng điện loạn xạ sao?
Đáp án là, có thể.

Học trò bị biến thành tâm loạn như ma, làm sao bây giờ?

Đáp án là, không thể làm sao bây giờ.
Một thời gian kế tiếp tuy rằng bình an vô sự, nhưng sau khi Tiểu Đường nói những lời này, lại luôn cuồn cuộn ở trong lòng Thư Hân.

Nàng lại không thể nói cùng Tiểu Trạch, bởi vì nàng rất rõ ràng Lâm Tiểu Trạch kia sẽ không vui cỡ nào.

Bất quá, may mắn đã đổi học cô giáo khác, Thư Hân trừ bỏ mỗi lần từ cửa lớn đến phòng học một đoạn này đều lộ ra bất an không yên, sợ hội ngộ ở bên ngoài, không cần tiếp tục nhìn đến Tiểu Đường.

Khóa Thư Hân đều có đến, báo cáo cũng thật sự tiến hành, kì kiểm tra giữa kì cũng không tệ lắm, không có điểm để cho Tiểu Trạch có thể uy hiếp, cho nên……

Cho nên, chỉ cần ráng chờ đến học kỳ chấm dứt, đem báo cáo nộp là sẽ kết thúc đi? Sẽ lại không có chuyện xảy ra đi?

Không nghĩ tới đến cuối học kỳ, thật đúng là lại xảy ra chuyện.

Vốn bọn họ đâu có phân công, Tiểu Trạch phụ trách định đề mục, tìm tư liệu, nàng phụ trách sửa sang lại, viết báo cáo. Kết quả, Tiểu Trạch đem phần công tác của mình hoàn thành sau, liền chuyên tâm chuẩn bị kì thi cuối kỳ của khoa, Thư Hân vào thời điểm cuối cùng lại phát hiện trong nhà mình mạng hỏng rồi!

Mắt thấy kỳ hạn nộp báo cáo tới gần, nành cấp tốc gọi điện thoại hỏi nhân viên công ty mạng phục vụ khách, lại được tin sét đánh ngang tai – nhanh nhất, cũng muốn đến ba ngày sau, mới có thể đến sửa chữa.

Xong đời!

Ngu Thư Hân nếu trước hôm nay không đem báo cáo gửi e-mail đến hộp thư của cô, thành tích học kỳ của nàng cùng Tiểu Trạch sẽ thiếu mất 50%!

Đùa giỡn cái gì! Nàng cũng không nghĩ lại mất đi một năm, còn thuận tiện bị bạn tốt kiêm đàn em Tiểu Trạch đánh chết!

Tới chạng vạng kỳ hạn hôm đó, Thư Hân cắn răng đem báo cáo ấn ra, sau đó, ngay cả quần áo đều không kịp đổi, mang đôi giày chơi bóng liền hướng bên ngoài, ngồi tắc xi, thẳng đến trường học.

Mặc kệ! Cái gì đều trước để qua sau đầu, e-mail không thể thực hiện được, cô ít nhất có thể giao bản báo cáo giấy!

Khi nàng chạy vọt vào trong trường, một hơi chạy lên lầu 3, chạy qua mấy phòng hình như đều còn có người đang làm việc phòng nghiên cứu.

“…… Dù sao cậu nghe theo là được rồi, không cần ý kiến nhiều như vậy!”

Âm thanh lớn giọng trách cứ, từ một phòng nghiên cứu nào đó truyền ra.
Thư Hân không có nhiều thời gian để ý, nàng một đường đi vào gian phòng nghiên cứu lầu 3 phía trước, thở hồng hộc muốn đẩy cửa ra, cửa lại không chút động đậy.

Thật giận! Vì sao gian phòng này lại không có người!

“…… Loại chuyện này cậu ra mặt thì tốt rồi, tôi không có thời gian để ý đâu! Cậu cùng Tuyết Nhi phối hợp đi, trước ngày mai cho tôi đáp án, cứ như vậy đi!”
Giọng đang lớn tiếng trách mắng kia, sau khi mắng xong vẻ mặt hung hăng từ phòng bên cạnh đi ra.

Là một người đàn ông thân sơ mi trắng tức giận bừng bừng rời khỏi.

Ngu Thư Hân đầu đầy mồ hôi, nghĩ biện pháp đem tập báo cáo dày kia từ dưới khe cửa nhét vào đi. Nàng ngồi xổm ở cửa, vất vả nửa ngày, mới nhét vào một nửa.

Sau đó, nàng phát hiện bên cạnh có một đôi giày cao gót xuất hiện.

Thuận nhìn qua. Chiếc quần tây màu đen…… Áo sơmi trắng…… dáng người hoàn hảo, lại vẫn như cũ có ý cười thản nhiên trên mặt…….

Ngu Thư Hân ngồi xổm, ngửa đầu nhìn cô.

“Giao báo cáo?” Tiểu Đường  cúi đầu mỉm cười, tiếng nói có chút khàn khàn.“Như thế nào không dùng e-mail.”

“Mạng bị hỏng rồi.” Thư Hân  tức giận nói.

“Giao cho tôi đi, dù sao cũng giống như vậy, chúng ta đều có thể nhận.” Tiểu Đường vừa nói vừa ngồi xổm xuống, đem báo cáo mà nàng nhét nửa ngày loát một chút liền rút ra.
Cô lập tức đứng lên đem báo cáo phóng tới phòng nghiên cứu của mình, sau đó lại đi ra.

“Được rồi, giao xong rồi.” Tiểu Đường tay đút trong túi quần, nhàn nhàn nói:

“Chúng ta đi tản bộ đi.”

“A?” Thư Hân m sững sờ “Tản bộ? Với cô?”

“Đúng vậy” Cô nhún nhún vai,“Em vừa mới không có nghe thấy tôi bị thầy giáo huấn sao? Lớn tiếng như vậy, phủ tổng thống đều nghe được. Đến, đi cùng với tôi đi.”

“Tôi vì sao……”

“Đừng hỏi nhiều như vậy, đi thôi, tôi vừa mới còn giúp em giao báo cáo nha.”

Cứ như vậy, nàng bị bắt cùng Triệu khó ưa đi tản bộ.

Ngu Thư Hân một thân T-shirt, quần đùi vận động, trên chân đôi giày thể thao, lộ ra một cặp đùi đẹp cân xứng. Chân bóng loáng mà thon dài, làm hại Tiểu Đường đi ở bên người nàng, đi đường có chút không chuyên tâm.

Làm gương người tốt…… Làm gương người tốt……Cô ở trong lòng mặc niệm.

Bọn họ đi một đoạn đường thật dài, đều không có người mở miệng.

“Phải đi nơi nào?” Đi đi, rốt cục, Thư Hân tức giận mở miệng hỏi.

“A? Liền đi dạo a” Tiểu Đường giống như một người đang trong mộng, bị nàng hỏi mới hoàn hồn.

“Đã đi dạo một đoạn đường rất dài rồi, lại đi, tôi không cùng đi nữa.”

Ngu Thư Hân ngẩng đầu nhìn đường cái xe đối diện, tính đi qua ngồi xe.
Kết quả, mới bước ra một bước trước mặt liền có một chiếc xe máy chạy ngang qua như đang gào thét.

Thiếu chút nữa nàng bị đụng vào, lảo đảo hai bước, cổ tay phải bị một bàn tay mềm mại nóng rực chặt chẽ nắm lấy.

“Cẩn thận!” Tiểu Đường trên khuôn mặt mỹ lệ kia luôn có ý cười hoàn toàn biến mất, cô còn thật sự bảo,“Em đừng có không tập trung như vậy chứ.”

“Tôi……”

Bị chặt chẽ bắt được, đôi mắt sáng ngời kia lại đang nhìn nàng, Thư Hân chỉ cảm thấy toàn thân máu bắt đầu hướng trên mặt.

Nàng bắt đầu mơ hồ nhận ra thời gian gần đây, khi nàng nhìn Tiểu Đường cảm giác toàn thân không thoải mái, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

Không hiểu để ý, không hiểu xấu hổ không được tự nhiên……
Chạy trốn gần một học kỳ, rõ ràng vẫn là phải đối mặt……

______________________________________

Happy Birthday Triệu Tiểu Đường vương tử mặt ngáo ngơ sinh nhật vui vẻ 🎉🎉🎉🎉🎉

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro