chương 125

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Diêm Hàn vốn đã cộc tính, còn bướng.

Cách đặt quy tắc của cậu cũng vô cùng gọn gàng dứt khoát.

Cậu nói "Sau này tới hỏi bài cũng được, nhớ kỹ, cậu đến là để hỏi bài, chứ không phải thử ai, xin chú ý lên bài học. Không cần biết là tôi hay cậu ấy, giảng bài cho cậu cũng không ép cậu phải cảm ơn, nhưng đừng nói mấy lời vô nghĩa đó với chúng tôi, nếu để tôi nghe thấy cậu nói chuyện kiểu âm dương quái khí như vậy thì đừng trách..."

Trách gì? Diêm Hàn chưa nói.

Nhưng nắm đấm của cậu đã chứng minh hết thảy.

Nhiễm Quan Quân lặng thinh cùng những người khác "..."

Tuy nói trong lớp này đa số đều là học bá, nhưng bọn họ cũng không ngu, nếu là người khác giơ nắm đấm uy hiếp, chưa chắc bọn họ đã xem là sự thật.

Nhưng mà tới lượt Diêm Hàn, chỉ cần cậu lộ ra một mặt hung hãn, không cần biết là động tác vẻ mặt hay là cách nói chuyện của cậu, đều không nghi ngờ mà truyền đạt một thông tin ——

Cậu cục súc cực, không dễ chọc.

Hơn nữa cậu rất nghiêm túc.

......

Thế nên tại sao tính cách với bề ngoài của giáo hoa lại trái ngược nhau như vậy?!

Buổi sáng còn bình thường lắm mà, giáo hoa chỉ biết vùi đầu học bài, rất an tĩnh, không nói cái gì...

Tại sao bây giờ lại thành hoa bá vương rồi?!

Nhìn giáo hoa đầy mặt sát khí với học bá đáy mắt không giấu được ý cười bên cạnh, lúc này mọi người mới kịp phản ứng, hình như lúc giáo hoa chưa quá nổi tiếng đã rất... cuồng bạo rồi thì phải? ...

Người có thể tay không vật lộn với kẻ bắt cóc quả nhiên không mảnh mai như vẻ bề ngoài, bọn họ bị giao diện che mất con mắt rồi!

Không chỉ thái độ thẳng thắn, mà nói chuyện còn đánh thẳng vào điểm yếu.

Những chuyện người khác lá mặt lá trái chưa bao giờ nói ra, lại bị Diêm Hàn nói thẳng, Nhiễm Quan Quân bị mắng đến máu chó đầy mặt xám xịt rời đi, mọi người cũng phần phật giải tán, không dám đứng đó lâu thêm phút giây nào nữa.

Có chuyện hôm nay, bọn họ nào dám tùy tiện thử đại học bá nữa?

Thật ra nói thử cũng chỉ là không phục trên đời thật sự có người lợi hại như vậy.

Ngày thường thì không sao, nhưng lúc người như vậy đến lớp bọn họ, khiến cho bọn họ tự so sánh với mình, cảm giác không phục lại tăng lên, cho nên Nhiễm Quan Quân mới tranh thủ lúc học bá mới chuyển sang ban tự nhiên, có lẽ chưa giỏi Lý Hóa Sinh lắm, chạy tới hỏi một câu Vật Lý khó khăn để "kiểm tra" hắn.

Nhưng không ngờ không chỉ đề Vật Lý không thể kiểm tra được hắn, ngay cả vị bên cạnh hắn cũng không làm khó được...

Ánh mắt bọn họ nhìn cái bàn cuối cùng này đã thay đổi hẳn!

Thế nhưng nên sao thì sao, chuyện lần này vẫn truyền cho những học sinh trong khối một thông tin ——

Thứ nhất, không cần biết là học bá hay giáo hoa, năng lực đều không thể khinh thường, học bá thì không nói, chỉ nói người thậm chí từng chưa lên nổi bảng thành tích nổi bật là giáo hoa cũng có thể giải đề mà bọn họ không biết...

Có thể leo từ lớp kém áp chót lên đến đây, quả nhiên không chỉ có may mắn, mà còn phải có chút tài năng.

Trên thực tế trừ học sinh năng khiếu, có thể dùng hai học kỳ ngắn ngủn để nhảy từ lớp mười bảy lên lớp mười, tính huống như vậy không phải chưa từng xuất hiện ở cao trung Lộc Trạch, nhưng chỉ có số ít thiên tài là làm được.

Đầu tiên học sinh ở cao trung Lộc Trạch vốn đã rất ưu tú, học sinh trúng tuyển đều có thành tích nổi bật của tỉnh, mà ngay cả học sinh ở những lớp chót không phải học sinh năng khiếu thì cũng là loại trong nhà có tiền, học sinh dở hoàn toàn dùng tiền để vào hoc, trong những người này cũng có người đột nhiên bắt đầu hăng hái học tập, nhưng những học sinh lớp trên cũng đang học tập, như sói như hổ.

Trong khoảng thời gian ngắn như vậy mà lọt vào những lớp như lớp mười hai, mười ba còn có thể nói là kiểm tra tốt, cộng thêm may mắn, nhưng trực tiếp vọt vào lớp mười... Người này không phải vô cùng thông minh, thì cũng phải trả giá hơn người bình thường gấp mấy lần.

Huống chi bây giờ xem ra, kho kiến thức của giáo hoa không chỉ giới hạn trong kiến thức năm nhất.

Vậy chẳng lẻ chỉ số thông minh của giáo hoa vốn đã cực kỳ cao?!

Hay là thành tích vốn đã tốt, chẳng qua là do chán đời nên mới cố ý đến lớp kém trải nghiệm cuộc sống?

......

Ánh mắt bạn học lớp mười nhìn Diêm Hàn tràn ngập kinh ngạc cùng nghi ngờ.

Đương nhiên cũng có một khả năng khác... Đây cũng là điểm thứ hai mà bọn họ cùng phát hiện ra...

Lần kiểm tra xếp lớp trước giáo hoa không tiến bộ nhiều như vậy, chỉ vào lớp mười bốn mà thôi.

Mà theo quan sát kết hợp với nghe ngóng của bọn họ, hình như từ học kỳ 2 năm nhất hai người trở thành bạn cùng bàn, học bá vẫn luôn giúp đỡ giáo hoa học tập.

Cho nên rất rõ ràng, có thể dùng thời gian nửa năm để tiến bộ khác người như vậy, hoàn toàn là nhớ ánh sáng của Lâm Kiến Lộc!

Sau khi phân tích được điều này các bạn học sôi trào.

Đặc biệt là, giáo hoa nói bọn họ cũng nghe hiểu... Học bá không ngại người khác hỏi bài!

Không phải đã nói rồi hay sao, chỉ cần thiệt tình tới hỏi bài bọn họ sẽ trả lời, tuy rằng cái này là thật hay giả thì còn chưa biết, nhưng nếu thật sự gặp phải chỗ nào không biết, có thể thử đến xem sao...

Người có suy nghĩ này không chỉ có một hai, trong đó luôn có người sẽ dũng cảm thử, lấy câu hỏi mình thật sự không hiểu đến thỉnh giáo.

Mà người đầu tiên được giảng bài thành công lấy được đáp án vừa lòng, những người khác lúc này cũng bất chấp không thèm rụt rè nữa!

Bọn họ rất nhanh đã vứt bỏ niềm tự hào khi mình là học sinh trong lớp mười, nhiệt huyết sôi trào mà mang những thứ mình thật sự không biết, không hiểu mà nhờ Lâm Kiến Lộc chỉ phương hướng.

Diêm Hàn cũng không ngờ một câu của mình lại tạo thành hiệu quả như vậy, không khỏi há hốc mồm, lại cảm thấy rất có lỗi với Lâm Kiến Lộc, hình như mình vô ý rước thêm vài phiền phức cho hắn rồi.

Thế nhưng Lâm Kiến Lộc lại không để ý.

Thậm chí trông hắn còn rất hoan nghênh.

Chỉ thấy đến hỏi bài hắn, hắn đều sẽ đọc đề trước, sau đó lại sàng lọc những câu hỏi này ra.

Nếu đó là một vài điểm kiến thức quan trọng hay là đề điển hình, hắn sẽ để Diêm Hàn giảng.

Đề không có ý nghĩa, hoặc là kiểu vô cùng khó, hoàn toàn không cần Diêm Hàn phải tiếp xúc lãng phí thời gian hắn mới tự giải đáp.

Theo cách nói của Lâm Kiến Lộc thì là "Giúp người khác giải đáp nghi vấn cũng là một lần khảo nghiệm bản thân, đồng thời còn có thể củng cố kiến thức."

"Ừm." Diêm Hàn gật đầu, này cậu cũng rất đồng ý.

Đặc biệt là loại tốc độ tiếp thu kiến thức quá mức đột ngột như cậu, rất nhiều lúc tuy rằng hiểu, nhớ rõ kiến thức này, nhưng tới lúc cần vận dụng tổng hợp lại ngỏm củ tỏi, không thể vận dụng linh hoạt.

Lúc giải đáp nghi vấn giúp người khác thật ra có thể cải thiện tình trạng này rất tốt.

Dù sao những câu hỏi mà bạn học lớp mười đến hỏi cậu đều có độ khó nhất định, mà sau khi được Lâm Kiến Lộc sàng lọc, những câu hỏi đến tay cậu cũng trở nên có giá trị.

Lúc Diêm Hàn nghiên cứu giải đề không chỉ đang tìm kiến thức củng cố cơ sở, mà lúc tự hỏi để giải đề còn đang bồi dưỡng năng lực thông hiểu dùng để vận dụng tổng hợp.

Giải những câu hỏi đó có khi còn có lợi hơn tự giải một bộ bài thi nhiều, lại còn tiết kiệm thời gian.

Lúc trước cũng không từ chối giảng bài cho người khác, bây giờ đạt được chỗ tốt đại ca lại càng vén tay áo mãnh liệt giảng bài, mà lúc Diêm Hàn vùi đầu giải đề, mọi người nghe thấy Lâm Kiến Lộc nói như thế thì "..."

Thì ra ai tới hỏi bài cũng không từ chối là vì lý do này đây!

Học bá giải đáp nghi vấn cho họ cũng không phải là để trợ giúp bọn họ, mà là để bồi dưỡng vị bên cạnh cơ...

Thật ra cũng chẳng giận làm gì, chỉ là bên nào nặng bên nào nhẹ chỉ cần liếc mắt là nhận ra, đều là bạn học cả mà, sao mà chênh lệch quá vậy!

Mọi người rít gào trong lòng!

Nhưng không phục cảm thấy học bá bất công cũng hết cách, dù sao quan hệ của hai người này... Bọn họ có cưỡi ngựa cũng dí không kịp, hâm mộ không nổi.

Đương nhiên, mấy bạn học này cũng không rảnh mà đi ghen tỵ.

Bởi vì nhóm đầu tiên tới hỏi bài dần dần phát hiện vấn đề của họ không chỉ được giải đáp, mà còn thường xuyên xuất hiện phương pháp giải mà bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới, mà còn rất đơn giản!

Có một vài kiến thức tự học hoặc là đi học quên nghe giảng, lúc Diêm Hàn biến đổi cách giảng giải sẽ trở nên đơn giản, gần gủi dễ hiểu hơn.

Hơn nữa lúc giáo hoa giảng đề quá nghiêm túc, làm cho người ta ấn tượng cực kỳ, dù kiến thức lâu ngày không ôn tập quên sạch sành sanh, chỉ cần là kiến thức giáo hoa giảng cho thì mãi khắc sâu trong đầu.

Những bạn học này cảm thấy thần kỳ, còn không khỏi cảm thấy lúc trước mình từ chối giảng bài cho người khác đúng là keo kiệt.

Sau này có thêm vài lần kiểm tra, nói rõ cho họ biết —— Dành ít thời gian giảng bài cho người khác không chỉ không ảnh hưởng đến việc học của mình, ngược lại còn giúp thành tích tiến bộ vượt bậc.

Không phải Nhan Hàm chính là ví dụ điển hình hay sao.

Bởi vì đề được đem tới hỏi thường có lượng kiến thức rất nặng, ban đầu Diêm Hàn cũng có rất nhiều lúc không biết giải.

Thế nhưng được Lâm Kiến Lộc lọc ra mà, đề anh Đại Lâm cho cậu đều có độ khó vừa phải có ích cho cậu... Căn cứ vào niềm tin vững chãi này, Diêm Hàn luôn nghĩ mọi biện pháp để thăm dò đáp án của những câu hỏi này.

Quá trình thăm dò giúp cậu củng cố kiến thức, cũng xúc tiến hành vi tự hỏi, cộng thêm cơ sở đã xây chắc trước đó của cậu...

Ngày đầu tiên giảng bài cho người ta, bản thân Diêm Hàn cũng không ý thức được trong khoảng thời gian này mình sẽ thay đổi như thế nào.

Rõ ràng nhất chính là, cứ việc sau này có một đoạn thời gian cậu đặt trọng tâm chú ý lên cuộc thi Olympic Toán, thời gian cùng năng lượng cậu dùng cho chương trình học bình thường đều ít lại, nhưng thành tích cậu không hề bị ảnh hưởng chút nào, vững vàng mà tiến bộ.

......

Đương nhiên những bạn học khác cũng biết, ngoài việc giảng bài cho bọn họ giáo hoa cũng đang dành lượng lớn thời gian cùng sức lực cho việc học của mình.

Chỉ cần xem trạng thái học tập thường ngày cùng livestream mỗi tối của Diêm Hàn là có thể nhận ra.

Trong số bọn họ thật ra có một ít người biết Diêm Hàn livestream mỗi tối, chẳng qua khi đó Diêm Hàn chỉ học lớp trung bình, thách tích kém xa bọn họ, rất nhiều người chỉ nghe một chút rồi thôi, cảm thấy đây chỉ là xem học tập như trò đùa, không có gì đáng xem cả.

Nhưng theo thành tích lần lượt tiến bộ vượt bậc của Diêm Hàn, livestream của cậu cũng càng ngày càng nổi tiếng, chỉ tính bạn học lớp mười đã có hơn phân nửa là đang đi theo học cùng với anh Nhan, có đôi khi mọi người còn giao lưu hỏi bài ở khu bình luận nặc danh, nhiệt độ phòng stream cũng càng ngày càng tăng.

Mà có tiền lệ, mọi người cùng nhau thảo luận bài, bầu không khí học tập tích cực này cũng dần nồng nàn hơn.

Những cái đó đều là chuyện sau này, tạm thời không đề cập.

Mà ngày hôm sau, người tới hỏi bài đã hình thành quy mô, đội ngũ cùng tổ chức, rất nhiều người dù không hỏi bài cũng sẽ thò qua nghe giảng, thành ra vừa mới tan tiết xung quanh bàn bọn họ đã vây đầy người.

Nhiều người khó tránh khỏi sẽ có đụng chạm, Diêm Hàn sợ Lâm Kiến Lộc ngồi gần vòng người không quen, nên đề nghị đổi chỗ với hắn.

"Hay cậu ngồi bên trong đi?"

Cậu chỉ nghĩ đơn giản thôi, trước mắt phần lớn các câu hỏi đều là cậu tự hiểu rồi phụ trách giảng giải, bộ phận cần đích thân Lâm Kiến Lộc giải không nhiều lắm, dẫn tới những lúc Lâm Kiến Lộc tiếp xúc với người khác còn không nhiều bằng cậu.

Xét thấy không chỉ có mối nguy hiểm anh Đại Lâm có thể bị đụng chạm bất cứ lúc nào, mà những người khác muốn nghe cậu giảng cũng phải nhón chân nghểnh cổ để nhìn, còn phải cẩn thận để không đụng phải Lâm Kiến Lộc cũng vất vả lắm, không bằng hai người bọn họ đổi chỗ cho nhau.

Dù sao loại cục súc như cậu không sợ bị người ta va phải, cũng không sợ bị sờ mó.

Nhưng không ngờ vừa đề nghị đã bị anh Đại Lâm bác bỏ, phủ quyết thằng thừng, không chút nghĩ ngợi.

Lâm Kiến Lộc nói "Không được."

Diêm Hàn "Sao vậy?"

"Bởi vì chuyện tôi kiêng kị đã khác rồi."

"Hở?"

Lâm Kiến Lộc ngừng một chút, cẩn thận hình dung "Nếu có người chạm vào cậu lại càng khó chịu hơn."

"..."

Anh Đại Lâm nghiêm trang mà nói chuyện tâm đắc mình mới phát hiện ra, trông không giống nói giỡn.

Lâm Kiến Lộc tuy rằng học hư, nhưng chưa bao giờ nói giỡn mấy chuyện này.

Diêm Hàn "..."

Tác giả có lời muốn nói:

Tiểu kịch trường vô trách nhiệm, trên diễn đàn ——

#Đột nhiên tui thành động vật hi hữu cần bảo vệ phải làm sao đây, online chờ, gấp lắm! #

Người qua đường Giáp: Ý của ad là tự nhiên ngủ dậy biến thành gấu trúc á hả?

Admin: Không phải, bạn trai tui không thể chấp nhận người khác đụng chạm tui [Sống không còn gì luyến tiếc.jpg]

Người qua đường Ất: Giản tán đi, thì ra là phát cơm chó.

Admin: Không! Không chấp nhận được thật mà! Về mặt tinh thần ấy! Chạm vào là bị bắt đi tắm đó! QAQ

Người qua đường Bính: Xía, bị bắt đi tắm nữa chứ, không chỉ phát cơm chó mà còn nói chuyện đen tối, báo cáo.

Admin: ??? ....... QAAAAAQ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro