Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 10: Trò chơi của người mới:Côn thịt treo thăng bằng cầu? Hoa huyệt nhét thăng bằng cầu, kìm nén sự cao trào

Khi toàn bộ diễn viên song tính mới của công ty hoàn thành phim,công ty B&B quyết định tổ chức một buổi hơ khô thẻ tre cho mọi người.

Ở đại sảnh sang trong treo lên hơn mười tấm áp phích, chính giữa là ba tấm áp phích bắt mắt nhất, tờ thứ nhất lấy bối cảnh là một thiếu niên bị treo lên trong không gian đêm đen, hắn hơi cúi đầu, mái tóc đen che khuất mắt hắn, chỉ lộ ra cánh mũi nhã nhặn cùng đôi môi xinh đẹp, thân thể thanh mảnh đầy những vết đỏ, hai đùi trắng nõn khép lại, như một gốc cây thần thánh giữa u cốc. Nhìn kỹ về phía sau hắn là một nam nhân mặc quân phục màu đen, trong tay là cây roi, trên roi đã ươn ướt, ở trên sàn nhà là một vũng nước nhỏ, hai mắt hắn sâu thẳm, môi mím lại, khuôn mặt cùng thân thể như được chăm chút điêu khắc tạo thành.

Áp phích thứ hai là một giáo sư xinh đẹp ngồi ở trên bục giảng, đầu lưỡi đỏ tươi liếm môi đầy quyến rũ, phong tình vạn chủng nhìn về phía trước, cúc áo sơ mi đã bị mở ra toàn bộ, một bàn tay đang vân vi đầu vú sưng đỏ của hắn, một cái tay khác thì cầm lấy quyển sách giáo khoa, hai chân rộng mở, hoa huyệt dâm đãng bị quần dán sát vào, phơi bày ở trước mắt mọi người. Một nam sinh cường tráng ngồi ở trước mặt hắn, ánh mắt sâu xa nhìn chằm chằm giáo sư phía trước, trên mặt không biểu tình cắn chặt bắp thịt, hầu kết động đậy cùng cánh tay đầy gân xanh đã bán đứng hắn.

Áp phích thứ ba là một thiếu niên nằm trên bàn ăn, nghiêng khuôn mặt hướng về phía ống kính, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú đỏ bừng vô cùng mê người, ánh mắt mê ly cùng gương mặt phấn nhuận, hai mắt khép lại còn hàng mi thì đang run rẩy, đôi môi hơi hé mở dường như có thể nghe thấy tiếng rên rỉ, thân thể trần truồng được tỉ mỉ trang trí bởi những nguyên liệu khác nhau, một người nam nhân đang ngồi bàn ăn, tay trái cầm dĩa ăn đẩy ra khe chân của thiếu niên, tay trái cầm lấy một trái hoa quả ưu nhã bỏ vào miệng.

Khi Trầm Thu, Hi Nhĩ và Lâm Khê đi vào hội trường thì không ngừng nhận được lời khen từ các tiền bối, rất nhiều người nhân cơ hội này chạy đến thể hiện sự ngưỡng mộ cùng xin chữ kí, bầu không khí rất nhanh trở lên náo nhiệt.

Tiêu Đồng đại diện cao tầng của công ty đọc diễn văn, nói đến sự cố gắng của mọi người, bưng lên ly rượu vừa hướng về phía các diễn viên câu lên khóe miệng, vừa hướng về phía Đoan Mộc Dã nói: "Uy, lão đại, thật vất vả mới thư giãn một chút, khuôn mặt đừng căng chặt như vậy" .

Không biết có phải vì khí tràng của Đoan Mộ Dã quá nghiêm túc hay không, những người đến chào hỏi hắn đều ít hơn Tiêu Đồng.

Đoan Mộc Dã hừ một tiếng, năm ngoái loại hoạt động này đều do Tiêu Đồng đại diện, năm nay bởi vì hắn cũng là diễn viên chính trong một bộ nên bị Tiêu Đồng cưỡng chế kéo sang đây.

"Tôi còn có việc, đi trước, nơi này giao cho cậu", Đoan Mộc Dã nghĩ đến còn có còn một công việc cần hắn giải quyết, để chén rượu xuống rồi rời đi.

"Đừng nha, tiết mục hay còn ở phía sau", Tiêu Đồng nhanh chóng ngăn cản hắn: "Boss, chớ đem bản thân trở thành một tên cuồng công việc, có đôi khi cuộc sống cần có lạc thú, ví dụ như", Tiêu Đồng liếc mắt nhìn về tấm áp phích xa xa, cười vẻ mặt bí hiểm.

Đoan Mộc nhìn hắn một cái, còn chưa kịp mở miệng, người chủ trì đã mang vẻ mặt tươi cười tuyên bố hoạt động đầu tiên: "Bây giờ xin mời các các diễn viên mới của chúng ta lên sân khấu, bắt đầu một trò chơi vô cùng thú vị" .

Những người mới đều mờ mịt bước lên sân khấu nhìn người chủ trì lấy ra một đạo cụ kì quái.

Đoan Mộc Dã nhìn thoáng qua người chủ trì, dời ánh mắt liếc về phía Tiêu Đồng, Tiêu Đồng nhún vai một cái cười nói: "đây là truyền thống của B&B, hàng năm đều sẽ làm như vậy" .

"Cái này gọi là thăng bằng cầu, chính là cần dùng nó để chứng minh năng lực của chính mình", người chủ trì giải thích: "Đặt dây xích lên phía trên dương vật, đi qua đi lại ở trên sân khấu, phải cam đoan rằng thăng bằng cầu sẽ không hạ xuống, ai tới đích trước thì người ấy thắng" .

Toàn bộ công quân bị yêu cầu cởi hết quần áo, tự mình tuốt dương vật cương lên, buộc thăng bằng cầu ở phía trên, thăng bằng cầu này khá nặng, chính là một thử thách độ cứng rắn cùng năng lực của tiểu công, hơn nữa trong quá trình di động quả cầu rất dễ bị kích thích mà rơi xuống đất, đây cũng là một yêu cầu đối với sự khống chế cùng thăng bằng của dương vật.

Các công quân đều thật cẩn thận đặt thăng bằng cầu lên trên dương vậy, có cái đặt không cẩn thận, mới vừa đi vài bước liền rớt, có người không giữ được thăng bằng đi đến giữa đường thì rơi xuống.

Có một người mới vô cùng bắt mắt, vóc người hắn rắn chắc, cao to, trên bụng là cơ bắp đều đặc, dương vật thẳng tắp to dài, tràn ngập mĩ cảm của giống đực, hắn khống chế thăng bằng cầu rất tốt, tiêu sái đi qua đi lại, trở lại đích.

"Lôi Âu thật quá tuyệt vời, dùng thời gian ngắn nhất đi tới đích", người chủ trì cười giơ lên cánh tay của Lôi Ấu: "Các thụ quân phía dưới hình như rất nôn nóng được so tài", người chủ trì vừa đưa qua một thăng bằng cầu nhỏ hơn vừa nói: "Đem bỏ vào bên trong tiểu huyệt, đi qua đi lại, không có để rơi ra, ai có tốc độ nhanh nhất cùng nhiều nước nhất thì thắng" .

Thụ quân xấu hổ cởi bỏ y phục, đem thăng bằng cầu bỏ vào tiểu huyệt .

"A",mới vừa bỏ vào, Lâm Khê liền kêu lên, thăng bằng cầu này vậy mà di chuyển.

Trọng lượng của hai viên thăng bằng cầu thật sự không nhẹ, nhất định phải co lại nhục đạo dùng sức kẹp lấy, nhưng mà kẹp càng chặt, thăng bằng cầu di chuyển càng lợi hại, nó dọc theo vách hang lăn lên lăn xuống, dùng sức va chạm tao tâm, còn nhô ra vô số giác hút hút lấy vách tường.

"Ân ~ a ~" thụ quân từng người đều kẹp chặt chân, thừa nhận sự va chạm cùng mút vào của thăng bằng cầu, đi lại từng bước không ổn định.

"A ~ tao tâm bị đỉnh tới", Hi Nhĩ rên rỉ, vách tường của hắn co chặt, kết quả là viên cầu đánh về phía tao tâm.

"Ngô ~ hút vào", Hi Nhĩ đích mềm nhũn thắt lưng, phía trên thăng bằng cầu nhô ra vô số giác hút, bám vào tao tâm cùng tường thịt, thăng bằng cầu thì lại đang không ngừng lăn qua lại, đem vách thịt ma sát đến nhễ nhại nước, dâm thủy theo khe hở chảy ra ngoài, phần dư thừa theo bắp đùi chảy xuống.

Do tao huyệt đầy nước nên thăng bằng di chuyển càng dễ dàng, vách tường trơn trượt khó khăn mà kẹp lấy, có mấy thụ quân đi phân nửa, thăng bằng cầu liền trượt ra ngoài, Hi Nhĩ càng cố sức kẹp chặt hoa huyệt, khiến cho thăng bằng cầu càng kịch liệt di chuyển cùng hút vào.

"A ~ lại bị đụng vào ~ "

"Đừng nhúc nhích , kẹp không được ~ "

"Không thể hút nữa, muốn văng a ~ "

Các thụ quân trên đài bị thăng bằng cầu hành hạ đến nhễ nhại nước, rên rỉ không ngừng, bước chân đã sớm mất trật, có mấy thụ quân đã đạt tới cao trào, kẹp chân lại miễn cưỡng đi về phía trước, dâm thủy chảy xuống sàn tích thành từng bãi nước.

Đáng thương cho Lâm Khê bị thăng bằng cầu hành hạ, rơi xuống cuối cùng, nửa quỳ ở trên thảm, thít chặt vách thịt, dâm thủy theo bắp đùi chảy xuống.

"Nga, tiểu thụ quân Trầm Thu có tốc độ nhanh nhất", người chủ trì kinh ngạc nói: "Cậu ấy dường như không bị cái gì ảnh hưởng, một đường vượt lên đầu" .

Trầm Thu phi thường thuận lời mà đi qua, trên mặt gần như không có biểu tình, chỉ là khi đem thăng bằng cầu lấy ra, cắn môi, chân mày nhíu lên.

Trầm Thu đem thăng bằng cầu đưa tới, người chủ trì liền tiếp nhận, trên mặt lộ biểu tình kì quái, thằng bằng cầu trong tay hắn giống hệt lúc trước không hề có vệt nước, người chủ trì lập tức điều chỉnh biểu tình cười nói: "Bây giờ chúng ta nhìn xem bên trong có bao nhiêu nước" .

Mở ra quả cầu thứ nhất, bên trong không có gì đến khi mở ra quả thứ hai cũng không có gì.

Trên mặt người chủ trì lộ ra thần sắc khó xử,nguyên lai thụ quân này không hề ướt, một đường khô ráo kẹp thăng bằng cầu đi tới, có thể nghĩ, hoa huyệt sẽ rất khó chịu.

May là người thứ hai đã đến, người chủ trì vội vàng nói: "Thật tốt quá, Hi Nhĩ là thụ quân thứ hai về đến đích" .

Hi Nhĩ cố nén cao trào do thăng bằng cầu mang lại, từ trong huyệt lấy ra thăng bằng cầu, cuối cùng chịu đựng không nổi mà cao trào , dâm thủy phun ra ngoài .

"Tốt lắm, chúng ta nhìn dâm thủy của Hi Nhĩ,oa, thật là giỏi, thật nhiều nước", người chủ trì mở ra hai cái thăng bằng cầu đem nước bên trong đổ vào một cái ống đo.

Hi Nhĩ tựa vào Trầm Thu, một bên vừa thở dốc vừa hướng hắn giơ ngón tay cái lên: "Cậu lợi hại, cậu biết không tớ nín rất khó chịu, nếu không phải vì cướp danh hiệu đệ nhất, tớ sớm đã cao trào nhiều lần" .

Các thụ quân tốp năm tốp ba lần lượt tới đích, nhưng thời gian sử dụng nhiều, hầu như không có sức cạnh tranh.

Lâm Khê là người đến cuối cùng, thời điểm đến nơi khuôn mặt đã đỏ bừng, Trầm Thu vội vàng ôm lấy hắn, Hi Nhĩ giúp hắn đem thăng bằng cầu lấy ra, dịch thể theo tay hắn trượt xuống.

"Hắc, tiểu huyệt vừa mềm vừa trượt, nước chảy nhiều, trách không được công quân của cậu thích ăn", Hi Nhĩ cười đùa nói, đem Lâm Khê làm cho mặt mũi ửng đỏ.

Cuối cùng người chủ trì căn cứ tốc độ cùng lượng nước xử Hi Nhĩ về giải nhất.

"Vậy người thắng cuộc của chúng ta chính là Lôi Âu và Hi Nhĩ, hai vị yêu cầu phần thưởng gì?" Người chủ trì đứng ở trên sân khấu hỏi hai người.

"Muốn cái gì đều có thể?" Hi Nhĩ hỏi.

"Đúng, cái gì cũng đều có thể, cái cả đại sảnh này đều là vật sở hữu của cậu, bao gồm cả con người", người chủ trì ý vị thâm trường nở nụ cười nói.

"Tôi đây liền liền muốn thăng bằng cầu này, tôi còn chưa chơi đủ, lấy về hảo hảo chơi", Hi Nhĩ không khách khí từ trên đài lấy thăng bằng cầu của mình.

Ha ha, người trong đại sảnh đều cười ra tiếng.

". . ." Nụ cười của người chủ trì cứng lại, hắn ho khan hai tiếng, lại hỏi đến Lôi Âu.

Lôi Âu: "Tôi cũng phải muốn lấy thăng bằng cầu về luyện tập" .

Người chủ trì: . . .

Này là sao a? Mấy năm qua hầu như đều là đòi thần tượng hôn, yêu cầu cùng thần tượng hợp tác, nào có ai đòi đạo cụ.

"Cái kia, Lôi Âu, cậu có thể giải thích vì sao lại chọn một món đồ chơi hay không, cậu hoàn toàn có thể lựa chọn một diễn viên mà mình yêu thích, sau đó đối với người đó yêu thương", người chủ trì nỗ lực giảng giải cho hắn.

"Không cần", Lôi Âu lắc đầu, tầm mắt đang dừng ở trên người người chủ trì, rơi vào cánh tay đang tò mò nghiên cứu của Hi Nhĩ: "Tôi cảm thấy năng lực của tôi chưa thực sự thỏa mãn được thụ quân của tôi, cần phải tiếp tục nâng cao kĩ năng" .

Người chủ trì sửng sốt một chút rồi phản ứng :"Người mới của chúng ta rất chuyên nghiệp, quá tuyệt vời, tiểu tử, tôi coi trọng cậu" .

Hết phần 10.

Hôm nay mình thật giỏi edit chương này trong vòng một tiếng haha. 

Mình đang có đẩy nhanh tốc độ hoàn truyện.

Hơn nữa sắp được nghỉ hè (khoảng gần 2 tháng nữa) sẽ có nhiều thời gian edit hơn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro