Hào môn kinh mộng II - Ân Tầm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

• Chúng ta đều đã từng bị thời gian phụ bạc, giây trước còn ôm nhau, giây sau bỗng hoá người dưng, thật ra, em vẫn đứng tại đây chờ anh, chẵng qua là anh đã quên mình từng đến nơi này.

"Trên weibo có một câu nói rất kinh điển, khi một phụ nữ phơi bày hết tấc cả bộ mặt mà mình có trước một người đàn ông, trừ khi cô gả cho người đó nếu không cũng chỉ có thể giết người diệt khẩu".

"Trong tình yêu, thật ra không có cái gì gọi là nỗi khổ cả, tất cả chẳng qua chỉ là viện cớ để trốn tránh sự thật mà thôi".

"Trên đời này sẽ không có loại tình yêu nào làm em cảm thấy ấm ức và muốn vứt bỏ đi, chỉ cần em yêu chân thành".

"Trang Noãn Thần, anh chỉ biết, nếu như em là người phụ nữ của anh, dù là cùng trời cuối đất anh cũng sẽ không vứt bỏ em".

• Bỏ qua, chúng ta đều có lỗi lầm. Ở một góc cạnh của hạnh phúc còn muốn cầu mong điều gì xa xỉ hơn. Cho đến một ngày đoá hoa tiếc nuối nở rộ, người nào sẽ hiểu được trước kia mới là hạnh phúc nhất. Bỏ qua, ông trời cũng mắc sai lầm, sáng tạo ra thăng trầm và bắt chúng ta gánh vác kết quả. Mỗi người là cảnh sắc của một người khác, từng cập bến qua cũng rất đáng giá.

"Nếu chúng ta thật sự sai, vậy sai ở chỗ chúng ta chọn nhầm đối tượng, người đàn ông đó không đủ yêu em, không đủ tin tưởng em, càng không đủ nhẫn nại để chờ đợi em".

"Tình yêu là một thứ cao cả, trong tình yêu thì tôn nghiêm cũng trở nên vô cùng hèn mọn không đáng một đồng. Nhưng so với tình yêu cao xa ấy, chị thà sống trong cái tôn nghiêm hèn mọn của mình".

"Em phải nhớ rằng, trên đời này ngoại trừ ba mẹ em ra thì em không cần sợ bất cứ ai thất vọng về mình, bởi vì một khi em làm không tốt, người duy nhất em có lỗi chính là bản thân em".

• Thật giống như, số liên lạc trong danh bạ điện thoại của bạn nhiều thất đấy, nhưng khi bạn thật sự cô độc, không ngừng lật dỡ danh bạ điện thoại mới phát hiện ra không tìm thấy người nào có thể nói chuyện phiếm với bạn.
Loại cô tịch này rất đáng sợ, còn hơn đứng lặng trong giá rét mùa đông.

• Phụ nữ rất giỏi nói dối, chỉ vì để bảo vệ cái tôn nghiêm rẻ rúng nhưng không thể vứt bỏ trước mặt bạn bè. Khoe mẽ, có lẽ đã không còn đơn thuần cố ý nữa, mà đã là một thứ tập mãi thành quen, một cuộc chiến hư vinh tôn nghiêm không muốn người khác bì kịp với mình.

Tình yêu là thứ đáng tin tưởng, chỉ là đừng đánh mất vốn liếng của chính mình. Tôi mang tất cả vốn liếng ra để yêu một người, cuối cùng mới phát hiện, chỉ trái tim này có người ấy thôi là chưa đủ, người mà ngay cả trái tim cũng đánh mất thì không đáng có được tình yêu.

• Thời điểm người phụ nữ đi vào chỗ bế tắc là đáng sợ nhất, ghen tị cũng sẽ thiêu đốt lý trí hầu như không còn.

• Người ta thường nói, nếu bạn muốn tuỳ hứng, vậy trước tiên hãy học cách chấp nhận, có thể chấp nhận được kết quả thì mới tuỳ hứng được. Nếu bạn muốn độc lập, vậy trước tiên hãy học cách kiên cường, có thể chịu đựng đau đớn, mới có thể độc lập. Nếu bạn muốn yêu hết mình, vậy trước tiên hãy học cách quên đi, quên đi nỗi đau thất tình, mới có thể dũng cảm để yêu. Bạn có thể làm tất cả mọi chuyện, nhưng điều kiện tiên quyết là sẽ không đau khổ vì kết quả. Một người thật sự mạnh mẽ, không phải nhìn người đó có thể làm gì, mà là nhìn người đó có thể gánh vác được gì.

• Bên trong tủ đồ của bạn có thể có một trăm bộ bán ở lề đường nhưng nhất định phải có một chiếc váy và áo khoác cao cấp; bạn có thể mua vô số túi xách, mỗi ngày đổi một túi cũng chẵng ai quản bạn, nhưng trong tay ít nhất phải có một món chính hãng; bạn có thể mang dép lê đi siêu thị, nhưng nhất định phải có một đôi giày cao gót để đi dụ tiệc, mà đôi giày cao gót đó nhất định phải sang trọng.

• Đừng thử huỷ diệt một chút chờ mong yêu thương cuối cùng của phụ nữ, một khi hoàn toàn bị huỷ, lòng dạ phụ nữ sẽ cứng rắn như tảng đá dưới đáy biển, sẽ nhẫn tâm đến cực điểm.

"Thực ra có một loại yêu bởi vì đau mà khắc cốt ghi tâm".

• Hiện thực như lưỡi dao sắc bén, sẽ gọt mài góc cạnh của bạn, khi bạn ung dung tự đắc thì có thể lưỡi dao này đã sớm cắt qua trở nên trơn tru rồi. Khi đủ loại sinh tồn, cạnh tranh, áp lực chực chờ dưới hiện thực xã hội, người cao ngạo đến đâu cũng không thể không cuối đầu.

• Đời người chính là như vậy, bạn có buồn khổ có bi thương thì cũng vừa phải thôi, phải để tâm hoàn thành những việc mình phải hoàn thành, bởi vì cho dù bạn bè thân thiết đến đâu cũng chỉ làm được việc an ủi bạn thấu hiển bạn, bạn không có quyền yêu cầu người khác phải đến chia sẻ nỗi buồn cùng bạn, mà người khác cũng không có nghĩa vụ phải dung túng bạn khi bạn chưa vực dậy nỗi mình.

• Người bốc đồng vĩnh viễn luôn muốn người khác đến nuông chiều mình.

"Trang Noãn Thần, cô và tôi vĩnh viễn không thể trở thành kẻ thù vì cô là người Giang Mạc Viễn yêu thương sâu sắc. Nhưng cũng chính vì cô là người phụ nữ của anh ấy nên chúng ta mãi mãi không thể trở thành bạn bè được".

• Có người nhìn thấy ánh mặt trời mỗi ngày đều giống nhau, không có gì khác, nhưng có người có thể nhìn thấy ánh mặt trời mỗi ngày mỗi khác. Người ở vế trước hoặc là quá bận hoặc là cuộc sống mất đi mục tiêu cho nên chết lặng; còn người vế sau là trong lòng tràn ngập hy vọng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro