Chap 23: Thực đơn mới của Evolt (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một ngày sau khi quay clip Micchi và Kouta ân ái với nhau, Evolt lấy clip ra từ camera rồi mà vẫn chẳng thèm đá động gì đến nó. Hắn đã chẳng còn thích những mỹ thụ tươi xanh đẹp đẽ nữa, hay có thể là hắn đang ăn chay đổi khẩu vị.

"Giờ mấy nhóc thụ này chẳng đáng làm ta ngon miệng. Cái gì cũng vậy, ăn hoài cũng ngán." Hắn ngồi ăn một dĩa thịt bò nướng trên bàn ăn dưới bếp.

Rồi hắn trầm ngâm suy nghĩ: "Phải chăng ta nên bắt về một đứa con gái? Mà chúng nó có làm gì ta đâu mà ta lại bắt chúng nó về làm gì nhỉ?"

Thế là Evolt ăn hết đồ ăn rồi đi xuống tầng hầm đứng suy tư một mình. Mắt hắn nhìn chăm chăm vào những thứ máy móc trong phòng, rồi chợt nảy ra sáng kiến mới.

"Không bắt mấy đứa thụ, thì mấy đứa công sẽ là mục tiêu của ta." Evolt cười nhẹ.

Và thế là hắn lẻn vào nhà của Ian và Souji. Họ vẫn không hay biết hắn đã xuất hiện, và lại không ở cùng nhau cùng một chỗ. Ian thì ngủ trong phòng, Souji thì xuống bếp làm bánh crepe.

"Rồi kỳ này Ian tiêu rồi." Evolt vào phòng của Ian bằng cách đi xuyên qua cửa.

Vào phòng thấy Ian đang ngủ, Evolt liền dùng năng lực siêu nhiên nhấc anh dậy và cùng hắn biến mất.

Tới khi Ian tỉnh dậy, anh mới nhận ra chỗ nằm của mình. Anh thấy mình bị trói chặt vào cái ghế chữ X, toàn thân thì không mảnh vải che thân. Hai cổ tay anh bị khoá chặt vào hai thành trên cái ghế với những cái còng kim loại và hai cổ chân thì bị tương tự. Xung quanh anh là không gian của khu tầng hầm căn biệt thự trên đồi của Evolt, mà thực ra trông nó gần giống một cái phòng thí nghiệm trá hình hơn. Trong phòng chỉ còn lại một mình anh với Evolt.

"Tỉnh rồi à?" Evolt hỏi Ian.

Lúc này Ian đã hoàn toàn tỉnh giấc. Anh không những bị giữ lại trong tư thế nằm ngửa mà còn lại trong trạng thái không mặc gì cả.

"Sẽ không đau lắm đâu." Anh nghe hắn nói với anh.   

Chưa kịp định thần, Ian bị một quả trứng rung từ trong tay Evolt dọng thẳng vào cúc huyệt. Hai đầu nhũ cũng bị dán trứng rung lên, và ngay cả miệng cũng bị một quả bóng nhựa nhét vào cho khỏi kêu la.

"Vậy đi cho đỡ phải kêu la um sùm." Evolt nói.

Những cơn khoái cảm kỳ lạ do Evolt mang lại làm cơ thể Ian co giật liên tục. Anh không thể nào chịu nổi từng cái co giật kia, nhưng đây mới là lần đầu tiên có một kẻ thứ ba ngoài Souji đã ban lại cho mình.

"Thoải mái đi nào em." Lại một lần nữa tiếng nói ma mị kia vang lên.

Ian làm sao có thể thoải mái cho được khi chỗ nằm của anh bị theo dõi liên tục, với lại anh còn bị rung ngay tận tiền liệt tuyến thì làm sao mà chịu nổi.

"Ngứa lắm rồi..." Ian cựa quậy người.

"Em không chỉ có một mình đâu. Nhìn bên trái và bên phải em đi." Evolt nói.

Ian mới té ngửa ra là hai bên thành ghế của anh không có gì khác ngoài hai tấm rèn màu xanh xám che hết tầm nhìn, ngay cả ở phía trước mặt nhìn thẳng lên và nhìn xuống dưới cũng vậy.

"Đây là phòng riêng dành cho những chàng công trong team của mấy em." Evolt nói.

Tiếng nói của Evolt đủ lớn khiến cả phòng đều nghe, nhưng hắn chẳng buồn nói lớn làm gì. Và Ian cũng chẳng biết mình đang làm gì, vì anh còn đang trong trạng thái mê man vừa tỉnh dậy.

"Mình bị bỏ thuốc rồi hả?" Ian nghĩ.

Đột nhiên bên kia chiếc rèm bên phải có một tiếng rên khó chịu: "Dừng lại ngay đi mà~" 

"Cái tiếng này không lẽ là Stinger sao?" Ian ngạc nhiên.

"Hic~ Hic~ Tui không muốn chết đâu, tui còn trẻ lắm a~" Một tiếng khác lại vang lên.

"Kinji cũng ở trong đó hả?" Ian còn ngạc nhiên hơn nữa.

"Chẳng có đứa nào cứu mấy cưng ra cả." Evolt nói.

Rồi Evolt lấy hết trứng rung của Ian, Stinger và Kinji. Hắn chỉ thấy họ thở dốc nặng nhọc.

"Ngột ngạt lắm à? Thôi ta phải đi rồi." Evolt bỏ đi ra ngoài.

Vì vừa bị khoá tay chân vừa bị che khuất tầm nhìn bằng những cái rèm, Ian chẳng thấy gì cả ngoài màu sắc của chiếc rèm và trần nhà.

"Ai đó làm ơn cứu tôi... Làm ơn..." Tim Ian đập dữ dội.

Vẫn chỉ có sự im lặng. Rồi Ian bị một cái máy thọc dưa nhựa vào cúc huyệt, nó cũng di chuyển ra vào rất chậm, cứ thế đi đều đều chẳng nhanh lên cũng chẳng chậm lại.

"Cái gì đây?" Stinger thấy cúc huyệt cũng bị thọc tương tự lấy làm ngạc.

Nhưng rồi anh cũng nghĩ ra cách để thoát thân. Anh cọ quậy toàn thân để cái khoá lắc lư.

"Nếu cái ghế này có thể đổ được..." Chàng bọ cạp nghĩ.

Nhưng cái ghế rất chắc, không thể xô ngã được. Còn cái máy thì cứ tiếp tục làm thật đều.

"Thôi mình nằm ngủ vậy." Stinger nhắm mắt.

Còn Kinji thì toàn thân đổ mồ hôi vì quá sợ khi cái máy cứ đâm cự vật bằng nhựa vào hậu huyệt mình liên tục với tốc độ rất chậm, hầu như chỉ chực chờ một ngày nào đó sẽ đâm thủng ruột chàng ta.

"Tui chưa muốn chết mà~~~" Chàng ta rên rỉ.

"Đứa nào vừa to mồm kêu réo um sùm vậy?" Một con cáo màu vàng mặt trắng mặc kimono màu vàng xuất hiện trước mặt Kinji.

Hầu như khắp mình mẩy Kinji run rẩy dữ dội.

"Thì ra chàng trai này chính là anh chàng bảo mẫu nhà trẻ." Con cáo màu vàng nói.

"Đây là..." Kinji chớp mắt. 

"Ta chính là Kibaoni Kyuuemon Shingetsu, một trong những quái vật của liên quân Blood Tộc do Evolt cầm đầu. Ta chính là trưởng thái tử của tộc Kibaoni." Con cáo nói tiếp.

"Ai vậy nhỉ?" Kinji trố mắt khó hiểu.

"Mà sao ta lại vào đây?" Kyuuemon tự hỏi.

Rồi một lát sau, Kyuuemon mới lòi đuôi ra: "Ta đến để dạo chơi. Tại thấy ngươi đẹp trai hàng khủng nên ta mới lén vào đây xem chùa đó."

Rồi Kyuuemon làm cho cái máy rút ra khỏi người Kinji.

"Nó ngừng chạy rồi." Kinji thở phào nhẹ nhõm.

"Đâu có phải có nhiêu thôi đâu." Kyuuemon thò ngón tay màu vàng của y vào cúc huyệt đang co giãn của Kinji khiến anh khó chịu.

"Nè, dừng lại ngay. Ta bảo dừng lại đi mà." Kinji nói.

Rồi Kyuuemon vuốt ve hai nhũ hoa của Kinji đến mức tiểu đệ anh cương lên.

"Ước gì ta có thể chiếm lấy ngươi, hỡi phàm nhân. Thân thể này là của ta." Y trầm trồ. 

Rồi Kyuuemon lấy một cái vồ (một loại búa nhỏ có đầu hình trụ tròn ngắn và hai đầu dài bằng nhau) màu vàng kim rồi gắn một phi tiêu màu vàng kim lên trên một đầu. Y nói lầm bầm cái gì đó mà Kinji nghe không rõ, rồi giáng cái vồ xuống bụng anh nhưng không trúng.

"Hay lắm đó Izayoi Kyuuemon, hay ta nên gọi là Kibaoni Kyuuemon Shingetsu nhỉ. Cuối cùng ngươi cũng đã thể hiện năng lực của mình." Evolt bước vào chỗ của Kinji.

Kyuuemon nói với Evolt: "Có vẻ như tôi không biết kẻ phàm nhân này là ai, nhưng xin người nên xem tôi đã làm gì hắn này."

Evolt chạm vào bụng của Kinji, liền thấy một cảm giác rất khác hẳn. Anh đã không còn động đậy nữa.

"Ngươi vừa làm gì Kinji vậy hả?" Evolt hỏi.

"Tôi chỉ cho kẻ phàm nhân này ngủ thôi. Tôi còn muốn làm một nghi lễ kết hôn với hắn nữa." Kyuuemon nói.

"Hắn có người tình rồi. Đó là Katou Yakumo." Evolt trả lời.

"Ai vậy nhỉ?" Kyuuemon ngơ ngác.

"Igasaki Takaharu, Matsuo Nagi, Katou Yakumo là anh em họ của nhau. Ta đã đọc ký ức của chúng rồi. Bây giờ ta chẳng muốn đưa Nagi với Yakumo về." Evolt trả lời.

"Ồ, tôi cũng đã có làm chuyện chăn gối với hai đứa nó rồi. Hai đứa đó là thụ." Kyuuemon phân trần.

"Cũng ngon nhỉ. Mà ta cũng biết rằng Kinji là công của Yakumo, nhưng nhìn cũng khá thụ khi đứng cạnh Takaharu." Evolt nói tiếp.

"Thế tại sao chúng ta lại không giữ Kinji ở lại nhỉ? Nhìn cũng dễ thương lắm chứ." Kyuuemon cười khẽ.

Rồi Evolt và Kyuuemon qua chỗ của Stinger thấy anh đang ngủ.

"Chội ôi, cái đuôi dễ cưng quá dọ~~~" Evolt nắm đuôi Stinger vuốt ve. 

Stinger vẫn còn ngủ không hay biết, và Evolt liền hôn trộm một cái vào môi anh. Stinger tỉnh dậy thấy Evolt đứng kế bên liền hoảng sợ đến mức cái đuôi anh cong lên.

"Há há, giờ cưng tiêu đời với chuỵ rồi." Evolt đặt tay trái quanh cổ Stinger và định bóp cổ anh để bắt anh hôn hắn trong khi tay phải hắn thì vuốt ngực anh.

Vừa bị bóp cổ vừa bị cưỡng bức, Stinger phản xạ lại rất nhanh bằng cách chích đuôi tới tấp vào người Evolt. Nhưng da của Evolt rất dày đến mức bao nhiêu cú chích của Stinger hoàn toàn vô hiệu, còn tay hắn thì bóp rất mạnh. Nếu như cái máy thông cúc huyệt của Evolt dừng lại thì Stinger sẽ còn dư sức phá vỡ vòng vây để trốn thoát.

"Thật không biết có thể biến công thành thụ được hay không, còn thụ thành công thì như thế nào. Nhưng nó cũng thú vị đấy." Evolt bóp cậu nhỏ của Stinger liên tục đến mức nó rỉ nước.

"Buông ra ngay, tên biến thái này." Hai mắt Stinger đỏ rực.

Cái máy đang đập cúc của Stinger bị Evolt tắt nguồn rồi rút ra khỏi mông anh. Nhưng một cơn ác mộng tồi tệ hơn đã đến. Một cái xúc tu chui ra từ tay hắn thọc vào cúc của Stinger rồi ngọ nguậy khiến anh rất ngứa. Dịch nhờn của xúc tu làm thành hậu huyệt của anh có cảm giác trơn tuột nhưng nóng rát.

"Không được, dừng lại ngay!" Stinger hét lớn.

Cái xúc tu của Evolt liền rút ra ngoài và Evolt thả Stinger ra ngay trước khi cho anh ngủ mê.

"Cũng vừa đủ xài." Hắn nói.

Rồi Evolt qua chỗ Ian đang nằm rồi tắt máy để khám cúc động của Ian. Lúc này Ian đã ngủ say.

"Thật đáng thất vọng, nhưng cũng mừng là nó đã co giãn." Hắn trầm trồ.

Nhưng nhìn thân hình của Ian, Evolt cảm thấy rất có lỗi vì đã bắt anh. Thế là hắn thả anh ra rồi mở hố đen để đưa anh về nhà. Hắn để anh nằm trên sofa, lúc này Souji cũng đang sắp xong dĩa bánh crepe.

"Thôi chào cưng, anh về nha." Evolt vụt biến.

Đến lúc Souji làm bánh xong, Ian mới tỉnh dậy cảm thấy lúng túng: "Mình đang mơ sao?" 

"Ta-da, có bánh crepe rồi nè." Souji mang dĩa bánh ra ngoài phòng khách để cho Ian.

"Sao mình lại về đây rồi?" Ian ngơ ngác.

"Anh ngủ say quá mà." Souji trêu.

Cả hai đều không biết chuyện gì đã xảy ra, và Evolt đã che giấu hết mọi chuyện.

Còn Stinger và Kinji thì đã ngủ say không biết gì. Nhưng Yakumo và Lucky thì đang ở nhà rất lo khi họ đi ra ngoài không thấy về.

"Lúc Kinji đi qua nhà trẻ, nó đã gặp một đứa trẻ đi lạc, nhưng không ngờ rằng đó là do một con Jukkarage giả dạng để làm mồi nhử cho ta đột kích từ phía sau chích thuốc mê vào người nó. Yakumo chẳng biết gì cả. Stinger thì đi ra quán ăn sau ca làm việc buổi trưa, và ta đã rình trong phòng studio chờ nó tới. Sau cùng, ta đã xuất hiện và xịt thuốc ngủ vào mặt nó cho nó bất tỉnh. Hai đứa nó chẳng đứa nào hay biết cả." Evolt kể cho Kyuuemon nghe.

"Ngài thật giỏi." Kyuuemon nói.

"Giờ thì chuẩn bị đi." Evolt trả lời.

Kinji và Stinger được đem ra khỏi tầng hầm rồi để trong một cái phòng ngủ. Yakumo và Lucky vẫn không hay biết gì, nhưng họ rất lo cho sự an nguy của hai người đàn ông của đời mình.

"Chỉ ngược mỗi mấy đứa thụ thì cổ lỗ sĩ lắm rồi, với lại mấy chàng công sẽ nổi điên lên. Ngược thân công thì thụ cũng bị ngược tâm lây, vậy mới giỏi." Evolt khoe khoang.

"Có cái gì đó sai sai ở đây. Bồ của Stinger với Kinji tới rồi đó." Kyuuemon nói.

"Thôi bắt hai đứa nó luôn đi cho rồi." Evolt trả lời.

"Nhưng như vậy không tốt chút nào." Kyuuemon quả quyết.

"Thôi ta sẽ thả một trong hai đứa công ra. Ta sẽ thả Stinger." Evolt gật gù.

"Stinger kháng cự mạnh lắm, với lại nó rất lì. Thả ra là hay nhất." Kyuuemon nói.

Và rồi quả nhiên đã đúng như vậy. Lucky và Yakumo đã chạy lên đồi vào căn biệt thự của Evolt, rồi chỉ có Lucky và Stinger trở về an toàn, trong khi Kinji và Yakumo thì không quay ra nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro