Chương 173: Cà phê buổi tối (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 27 tháng 11 năm 2020, 19 giờ 30 phút, GMT + 9, giờ Nhật Bản và Hàn Quốc. Tương đương với ngày 27 tháng 11 năm 2020, 18 giờ 30 phút, GMT + 8, giờ Trung Hoa Đại Lục. Tương đương với ngày 27 tháng 11 năm 2020, 17 giờ 30 phút, GMT + 7, giờ Việt Nam và Thái Lan.

"Cập nhật tình hình Covid-19 ở toàn thế giới theo nguồn Worldometers.info lúc ngày 27 tháng 11 năm 2020, 17 giờ 30 phút, GMT + 7, giờ Đông Nam Á, đã có 61,398,528 ca nhiễm toàn thế giới, 1,439,587 ca tử vong, 42,477,179 ca hồi phục. Tình hình virus corona tại Hoa Kỳ (Mỹ), đã ghi nhận 13,249,447 ca nhiễm, 269,597 ca tử vong, 7,849,718 ca hồi phục. Ấn Độ có 9,308,751 ca nhiễm, 135,752 ca tử vong, 8,718,517 ca hồi phục. Brazil có 6,204,570 ca nhiễm, 171,497 ca tử vong, 5,528,599 ca hồi phục. Nga có 2,215,533 ca nhiễm, 38,558 ca tử vong, 1,712,174 ca hồi phục. Pháp có 2,183,660 ca nhiễm, 50,957 ca tử vong, 158,236 ca hồi phục. Nhật Bản có 137,261 ca nhiễm, 2,022 ca tử vong, 116,378 ca hồi phục. Trung Quốc có 86,495 ca nhiễm, 4,634 ca tử vong, 81,558 ca hồi phục. Singapore có 58,199 ca nhiễm, 28 ca tử vong, 58,104 ca hồi phục. Hàn Quốc có 32,887 ca nhiễm, 516 ca tử vong, 27,103 ca hồi phục. Thái Lan có 3,961 ca nhiễm, 60 ca tử vong, 3,790 ca hồi phục. Việt Nam có 1,331 ca nhiễm, 35 ca tử vong, 1,166 ca hồi phục. Các thông số có thể thay đổi trong các cập nhật kế tiếp." Bản tin cập nhật tình hình Covid-19 quốc tế ngày 27 tháng 11 năm 2020 vang lên những thông số.

Chơi đùa tại quán trà sữa xong, Touma dắt bạn bè đi chơi tại trung tâm thương mại, vì quán trà sữa tại đó nằm ngay cửa chính. Họ cùng nhau cười đùa dưới ánh đèn lấp lánh sáng rực về đêm của khu trung tâm. Những bước chân cứ rảo bước thanh thoát nhẹ nhàng trên các hành lang lác đác vài chục người.

"Ha ha ha... Ha ha ha... Ha ha ha..." Ren cười ầm ĩ như một con khỉ, đôi chân nhảy chân sáo ríu rít như một con chim họa mi.

Nhìn vào sự yêu đời đến mức hơi tăng động của Ren, Tetsuo nhìn cậu ta với ánh mắt khó hiểu. Nhớ tới bữa Halloween vừa qua, y phát giác ra một chuyện là Ren đã đội một bộ tóc giả màu xanh lục lên đầu và đánh phấn trắng hết cả mặt, còn hai bên mép thì bôi một màu đỏ rực như lửa cùng với đôi môi cũng đỏ rực không kém. Theo như hồi tưởng của Tetsuo, thì trông Ren y chang Joker bản trẻ trâu khi cậu ta cười toe toét trước gương.

"Ơ này, Touma nhà mình sao cười nhăn răng tít mắt không nhìn thấy cả tổ quốc thế kia?" Rintaro ngượng ngùng nhìn Touma đang cười nhăn răng tít mắt một cách khó hiểu.

"Ờ, thì cậu ấy vui chứ sao." Kento đáp.

Kento là người có chiều cao ấn tượng nhất cả hội, từng bước chân của y trông như thể y đang tốc biến với vận tốc bàn thờ. Đôi chân dài miên man khiến bao người phải vứt hết liêm sỉ để tán tỉnh y, từ nữ tới nam ai cũng có triệu chứng nghẹt phổi nghẽn tim mỗi lần liếc nhẹ vào nét mặt đẹp trai như nam thần điện ảnh của y và cặp chân hươu cao cổ quyến rũ.

"Uống cà phê buổi tối cho tỉnh ngủ nè." Quán cà phê ờ lầu 2 trong trung tâm thương mại, gần chỗ thang cuốn, có tiếng nói của một tiểu mỹ thụ dễ thương.

Tiểu mỹ thụ này không ai khác chính là Aruto, cậu ta nốc cạn một ly cà phê cold brew có đá viên và đang say đứ đừ vì nồng độ caffeine khá cao bên trong ly nước vừa uống. Ngồi kế bên Aruto là Fuwa, anh chàng đó còn tỉnh queo vì chưa nhậu ly cà phê nào, suốt buổi đó chỉ gặm bánh kem với một dĩa xúc xích waffle dog cho vui miệng thôi. Người duy nhất uống cà phê ngoài Aruto chính là Horobi, anh ta là một tay bợm nhậu khét tiếng, một mình anh ta uống ừng ực hết một lượt ba ly frappuccino chocolate.

Một nhà hàng thịt nướng vang lên một bộ tạp âm hỗn loạn gồm hàng chục tiếng nhai nhồm nhoàm lẫn hàng trăm tiếng kêu chóp chép. Nhà hàng này ở đối diện quán cà phê, không theo một đường thẳng mà lại xệch một góc 20 độ. Câu hỏi đặt ra, ai mà tham ăn tới mức thần thánh phải cười ra nước mắt vậy? Câu trả lời, chính là cậu Banjou đang ăn với cậu Sento. Banjou đã vứt đi hình tượng mỹ thụ cục bông hiền lành trước đống đồ ăn to khủng, rồi từ đó hóa thân thành một con sư tử háu đói mà liên tục đánh chén các món ăn như một cơn gió lốc cấp độ 7 Richter.

Ngày 27 tháng 11 năm 2020, 22 giờ 05 phút, GMT + 9, giờ Nhật Bản và Hàn Quốc. Tương đương với ngày 27 tháng 11 năm 2020, 21 giờ 05 phút, GMT + 8, giờ Trung Hoa Đại Lục. Tương đương với ngày 27 tháng 11 năm 2020, 20 giờ 05 phút, GMT + 7, giờ Việt Nam và Thái Lan.

"Cập nhật tình hình Covid-19 ở toàn thế giới theo nguồn Worldometers.info lúc ngày 27 tháng 11 năm 2020, 20 giờ 05 phút, GMT + 7, giờ Đông Nam Á, đã có 61,452,584 ca nhiễm toàn thế giới, 1,440,629 ca tử vong, 42,528,943 ca hồi phục. Tình hình virus corona tại Hoa Kỳ (Mỹ), đã ghi nhận 13,249,447 ca nhiễm, 269,597 ca tử vong, 7,849,718 ca hồi phục. Ấn Độ có 9,308,751 ca nhiễm, 135,752 ca tử vong, 8,718,517 ca hồi phục. Brazil có 6,204,570 ca nhiễm, 171,497 ca tử vong, 5,528,599 ca hồi phục. Nga có 2,215,533 ca nhiễm, 38,558 ca tử vong, 1,712,174 ca hồi phục. Pháp có 2,183,660 ca nhiễm, 50,957 ca tử vong, 158,236 ca hồi phục. Nhật Bản có 137,261 ca nhiễm, 2,022 ca tử vong, 116,378 ca hồi phục. Trung Quốc có 86,495 ca nhiễm, 4,634 ca tử vong, 81,558 ca hồi phục. Singapore có 58,199 ca nhiễm, 28 ca tử vong, 58,104 ca hồi phục. Hàn Quốc có 32,887 ca nhiễm, 516 ca tử vong, 27,103 ca hồi phục. Thái Lan có 3,961 ca nhiễm, 60 ca tử vong, 3,790 ca hồi phục. Việt Nam có 1,339 ca nhiễm, 35 ca tử vong, 1,170 ca hồi phục. Các thông số có thể thay đổi trong các cập nhật kế tiếp." Bản tin cập nhật tình hình Covid-19 quốc tế ngày 27 tháng 11 năm 2020 vang lên những thông số.

Mọi người đã về nhà sau những chuyến đi chơi đêm, và họ đã ngủ một giấc nồng. Cũng ngay cái lúc đó, ở nhà của Tametomo, Tametomo và Juru đang cùng vui vẻ với nhau. Sau khi lên giường tại phòng ngủ của Tametomo, hai chàng Juru và Tametomo cởi hết quần áo ra và trao nhau những nụ hôn say đắm.

"Anh yêu em, bé bông." Tametomo thủ thỉ vào tai Juru rồi hôn nhẹ lên môi cậu.

Juru đứng yên cho anh khoá môi, hai mắt nhắm lại.

"Tametomo, em yêu anh." Juru câu cổ Tametomo hôn một cái thật ngọt.

"Phù, đêm nay là đêm chỉ có hai đứa mình đấu kiếm thôi, chả có một ai hết." Tametomo vuốt tóc Juru.

"Để em diễn." Juru nói.

Sau khi Juru đã nằm xuống giường, Tametomo nằm chống tay ngang qua vai cậu và cọ xát phần hạ bộ vào hạ bộ cậu. Rồi Tametomo cọ xát phần ngực mình vào ngực Juru, khiến cho mọi bộ phận trên hai bộ ngực ma sát vào nhau đến mức toả nhiệt. Khi núm nhũ hai người cọ xát vào nhau cũng là lúc Tametomo đưa lưỡi vào đôi môi đang mở của Juru. Hơi thở của Juru giống như có một ngọn lửa sưởi ấm nhiệt huyết và hy vọng. Hai chàng trai không áo không quần trao duyên bằng lưỡi cho nhau với một nụ hôn nồng cháy, từng chuyển động của hai chiếc lưỡi trong hai đôi môi kia cứ khiến bầu không khí trong căn phòng xanh nhạt vốn đã sáng lãng mạn với những chiếc đèn có mặt kính màu che bên ngoài càng thêm lãng mạn. Thân thể của Juru run bần bật với những cử động vặn vẹo vì những cái mút liếm đầy khoái cảm của Tametomo lên da thịt trên cổ và vai, còn miệng thì khẽ rên rỉ từng tiếng gợi tình với đôi mắt ngây thơ trông câu dẫn đến kỳ lạ.

"Anh lạnh lắm em ạ. Anh cần một ai đó để yêu thương." Tametomo dúi đầu vào bụng của Juru.

"Có em ở đây mà." Juru đáp.

Thế là có tiếng rên rỉ vui sướng của Juru khi hai đầu nhũ bị Tametomo liếm yêu đến mức cương lên thành hai hòn bi đỏ hồng.

"Juru nè..." Tametomo hôn bụng Juru.

Juru được một phen thăng hoa đến mức chỉ 'ư' lên một tiếng đầy thích thú. Cậu nằm yên cho anh yêu Tametomo vuốt ve cục cưng của cậu đến mức nó ngóc đầu dậy. Cái đầu đỏ ửng của cậu bé chưa kịp mở mắt thức dậy đã được môi của Tametomo hôn nhẹ và được khoang họng và lưỡi của anh ấp ủ bên trong.

"Ấm quá, Tametomo ơi~" Juru tươi cười.

Từng cái mút, từng cái liếm ngang dọc khắp cậu nhỏ khiến Juru khoan khoái, và ngay cả hai quả bi cũng được ông xã nâng niu cưng chiều không kém. Xong xuôi, hai mắt cậu lim dim lại và miệng cậu bắt đầu kêu ư a liên tục, dù không đến mức chẳng nghe được gì nhưng cũng không quá nhức óc. Không một chỗ nào trên người cậu không được ông xã hôn.

"Đau lắm không, bé bông?" Tametomo hỏi thăm.

"Dạ không." Juru trả lời ngọt ngào.

Tametomo đút cây xúc xích vào miệng Juru. Khúc xúc xích của anh bò vào môi cậu lọt xuống tới vòm họng, còn cái quy đầu hồng tròn của nó thì chạm đầu lưỡi cậu.

"Ư..." Juru cảm nhận được cái mùi đặc trưng của Tametomo trong cái vật bỏ vào miệng mình.

Juru cũng không phải đụng tay đụng chân gì, và Tametomo cũng chẳng thèm nhúc nhích. Những điều Juru đã biết làm chỉ có thể là mút với liếm nhẹ nhàng thôi. Vì đây là lần đầu tiên làm bằng miệng, cậu cảm thấy mùi của anh rất hôi và bẩn dù cậu biết rằng anh đã vệ sinh thân thể sạch sẽ hơn 6 tiếng trước khi lên giường, và lại còn bị sặc dù cả hai người không hề làm gì mạnh bạo. Rồi những lần sau đó, Tametomo làm mạnh bạo hơn nhưng Juru vẫn bị sặc, đến mức cậu khóc sụt sùi cả lên vì không chịu nổi những cơn ho sặc sụa.

"Anh không hiểu nổi tại sao em nhõng nhẽo như vậy, nhưng chắc gì em sẽ mãi như thế này. Từ từ em cũng quen mùi thôi." Tametomo dỗ dành Juru.

Rồi khi biết được thì Tametomo mới nhận ra rằng Juru đã nuốt quá sâu.

"Này, lần đầu làm đừng nuốt quá sâu, cũng đừng tham nuốt quá cỡ." Tametomo vuốt tóc Juru.

"Dạ." Juru cúi đầu.

Rồi Tametomo nhìn Juru làm rất chậm rãi và từ từ.

"Thế tốt hơn rồi đó." Tametomo vui mừng khi biết Juru không bị sặc.

Sau đó, anh hỏi cậu: "Nhanh hơn chút được không nhỉ?"

Juru vẫn lặng thinh và cắm cúi làm cho đến khi trong vòm họng cậu dính toàn là một chất lỏng sánh màu trắng đục phóng ra từ cậu nhóc của Tametomo. Lưỡi của cậu như bị dán lại nên không nói được.

"Sao? Hay là em chê rồi?" Tametomo chớp mắt nhìn Juru.

Rồi Tametomo bảo Juru mở miệng ra.

"Hừm, cũng được đấy. Mà nhả ra đi." Tametomo nói với Juru.

Juru lấy một cái thau nhỏ nhả dịch của Tametomo vào trong.

"Giờ em thấy trong miệng khó chịu không?" Tametomo hỏi.

Juru đỏ hết cả mặt liền rụt cổ lại.

"Ngon hay dở vậy?" Tametomo hỏi.

Juru chỉ gật đầu trong thinh lặng, nhưng Tametomo biết chắc rằng cậu đã hài lòng.

"Giờ để anh chăm sóc cho em." Tametomo vuốt đầu Juru.

Rồi hai ngón tay của Tametomo bò tới cúc động của Juru thọc ra thọc vào.

"Có đau nhớ nói anh nha." Anh nói với cậu.

Mấy ngón tay của Tametomo cứ đâm tới tấp đến mức hậu huyệt Juru nảy lên nảy xuống hết lần này tới lần khác, nhưng cậu chỉ thấy sướng ít mà đau nhiều.

"Đau hả em?" Tametomo hỏi Juru.

"Đau thật mà." Juru nhăn mặt.

"Lạ đời nhỉ." Tametomo lúng túng.

Nhưng Tametomo cũng đành bôi gel vào tiểu cúc Juru cho bớt khô và mang 'áo mưa' cho cậu nhỏ của mình. Anh vừa vào trong cúc động cậu, cậu khóc ré lên: "Ui da~ Khó chịu lắm~~~ Đau lắm... hic hic hic~~ Hu hu hu... Đau mà anh~"

Tametomo sững sờ vì chưa bao giờ Juru lại la đau như vậy. Nhưng dù gì anh cũng đã quen với cái nết trẻ con của cậu và lại còn rất sủng cậu nên chẳng nề hà gì.

"Juru, mới có đâm chút xíu mà la hét ong ỏng là sao?" Tametomo hỏi.

"Anh ơi~ Đừng~... Dừng ngay đi... Ahhhhh... Đừng... dừng lại..." Juru níu chặt vai Tametomo.

"Em thật sự muốn anh tiếp tục sao? Để anh chăm sóc em nha, bé cưng." Tametomo mỉm cười.

Càng làm mạnh, Juru càng rên la to tiếng hơn. Cậu biết rằng cậu sẽ không chịu nổi cái cảnh bị toạc cúc dưới tay ông xã, và cậu rất sợ. Nhưng một lát sau, cậu cầu khẩn: "Dạ... Em van anh~ ahh~ ... anh đâm đại dưa... hít hà~ hít hà~ ... anh thao em nát cúc đi anh~"

"Em ngộ ngĩnh nhỉ. Hồi trước thì la đau, giờ thì đòi cầu hoan. Nghĩ đi nghĩ lại thì em chỉ nhõng nhẽo chứ thực ra thì em cường thụ dữ lắm. Em rất dễ khóc, nhưng em cũng rất dễ cười. Em cười cũng đẹp, mà khóc cũng dễ thương." Tametomo trêu.

"Thế anh muốn em khóc hay em cười?!" Juru đỏ mặt.

"Anh có nói anh thích làm em khóc bao giờ đâu, hỏi gì ngộ vậy?!" Tametomo càng đâm mạnh hơn.

"Em biết anh... ah~... nhưng mà... ah~... anh rất thích em cười lắm... ah~..." Juru thở dốc.

"Anh đâu có bảo em tự nói ra đâu mà em cũng tự khai. Giờ chỉ còn anh với em bên nhau thôi, trước đây vẫn thế mà sau này vẫn vậy. Anh thích nụ cười của em hơn, nhưng nếu em muốn khóc thì cứ khóc bên cạnh anh đi, việc gì phải làm mặt cười giả tạo chứ. Em hay khóc nhiều mỗi khi buồn, anh thấy có khi em hơi trẻ con nhưng anh vẫn yêu em, vì đó chính là con người xinh đẹp nhất và chân thật nhất của em." Tametomo vuốt tóc cậu.

Sau khi gần chạm mốc của đỉnh cao khoái cảm, chỉ có những tiếng từ cặp tân hôn đêm giường chiếu.

"Dạ... mạnh lên... đi... anh.... em... chịu không nổi... ah... ah... em sắp ra... anh... ông xã ơi... bắn vào... trong đây... ahhhh!!!..." Juru rên rỉ.

"Em rên làm anh phê không chịu được. Ân~~ Bé bông của anh bị đâm cúc mà rên dữ dội vậy đó. Lắm lúc anh chẳng còn biết là em đau hay em phê nữa nà... Bối rối quá em ơi~~~" Tametomo thở dài.

"Ah... cảm ơn anh... Tametomo... em... sướng quá... thao cúc... mạnh lên..." Juru càng rên to hơn.

"Oh yeah... anh... đang ra.... bà xã... từ từ thôi... anh cũng... không... kìm lại được... anh... sắp..." Tametomo không kìm được cơn cực khoái.

"Em bị đâm thì em đau em khóc vậy thôi, chứ đau vì bị anh đâm em thấy sướng hơn nhiều~" Juru vẫn cố lấy ra một câu nói đùa.

"Giờ hỏi lại nè, em đau hay em sướng?" Tametomo ngồi dậy đỡ Juru lên, mặt đối mặt.

"Bị anh đâm... mạnh thế.... ah~~... em khùng lên thật rồi... em chỉ có anh thôi... hít hà... ư... ngượng quá... sướng quá... thương quá... ân... em là một tiểu dâm đãng chỉ thèm hơi anh thôi... A~ Sướng~ Sướng như tiên luôn. Sướng không gì bằng. Lên quá anh ơi~ Anh ơi làm sao em xuống bây giờ~ Trấn an em bằng khúc thịt của anh đi mà..." Juru bị thao nát cúc đến mức cậu gào lên rất to.

Tametomo nựng hai bên má cậu, rồ nắm tay quanh tiểu đệ cậu vuốt lên vuốt xuống.

"Anh đưa xuống giùm em đi~ ah hah~ ư hư hư~ quá cao rồi..." Từng tiếng nói của Juru cứ nhói lên từ buồng phổi lên tận cuống họng khi sắp hết màn.

Hai tấm thân đã đạt đến cực khoái của ái tình.

"Anh hah~ Em sắp ra..." Juru thở không ra hơi.

"Mình cùng ra đi em." Tametomo thì thầm.

"Chúng ta... nơi này có nhau... trăm năm không rời..." Juru bắn ra một dòng tinh khí.

"...Anh yêu em... suốt cả cuộc đời... Juru..." Tametomo cũng xuất trong tao huyệt của Juru.

Hai mỹ nam cùng bắn ra những dòng tinh dịch ướt khắp phần hạ bộ của nhau, riêng Juru thì hoa cúc đầy ắp toàn là nước sữa của Tametomo.

"Cảm ơn anh..." Juru thở một hơi ngắn đầy thần thái vui vẻ.

Rồi mười giây sau, Juru ngáp một hơi rất dài.

"Trễ lắm rồi hả anh?" Juru hỏi.

"Ừ, trễ lắm rồi." Tametomo trả lời.

Hai chàng không rời nhau ra một giây phút nào cả. Juru ngượng chín mặt vì không biết Tametomo đang khao khát mình thật sự hay là do một quái vật đã giả dạng làm Tametomo để chọc phá cậu. Nhưng ít ra Juru đỡ ngứa mông hơn sau khi quan hệ với Tametomo vì lúc này cậu đang dao động rất nặng. Và rồi, Juru và Tametomo vác hai thân thể trần trụi của mình đánh một giấc ngon tới sáng hôm sau, chẳng buồn thay đồ hay tắm rửa kì cọ gì cả.

Nhưng, đối với nhà Yodonheim và Megiddo, đám này vẫn còn thức để rao giảng đạo lý.

Galza bên Yodonheim, Calibur bên Megiddo, tất cả đều lanh lảnh những lời này trên mạng:

"Nhà soạn kịch người Nga Anton Chekhov từng nói: Mọi thứ của một con người từ mặt mũi, quần áo cho đến tâm hồn, tư tưởng đều phải thật sạch sẽ. Sạch sẽ là trạng thái thoải mái và dễ chịu nhất. Một người ăn mặc quần áo giản dị và lịch sự. Nơi ăn chốn ở ngăn nắp gọn gàng. Cử chỉ đoan trang nho nhã. Khí chất thanh lịch nhẹ nhàng. Đó được coi là một người sạch sẽ điển hình. Họ không chỉ có một vẻ ngoài sạch sẽ mà thế giới tâm hồn của họ cũng thật trong sạch. Người có nội tâm trong sạch thường nói không với những thú vui bất thiện. Lúc nhàn rỗi, họ thích thưởng trà, ngắm hoa, chơi cờ hay hội họa. Họ có những thú vui lành mạnh để giải tỏa căng thẳng cho bản thân. Ngay cả khi bận bịu, họ cũng luôn duy trì trật tự nề nếp của mình. Người sạch sẽ còn cho người khác cảm giác thoải mái khi ở cạnh. Vì thế, họ càng dễ thu hút được nhiều nguồn năng lượng tích cực và gặp được nhiều may mắn."

"Đời người tựa như một con số bao gồm nhiều chữ số. Trong đó, sức khỏe là số 1. Tiền tài, địa vị, sự nghiệp, tình yêu, gia đình,.. đều là những số 0 đứng đằng sau số 1 kia. Sức khỏe là nền tảng để thực hiện mọi ước mơ. Nếu như không có sức khỏe thì tiền nhiều, địa vị cao, vợ đẹp con khôn cũng chẳng có ý nghĩa gì. Người quan tâm đến sức khỏe sẽ luôn biết chừng mực. Họ cũng không bao giờ đánh đổi sức khỏe để lấy bất cứ điều gì. Vì luôn biết quý trọng sức khỏe nên họ sẽ khỏe mạnh hơn những người đồng trang lứa. Chỉ khi bạn khỏe mạnh, bạn mới có thể tận hưởng những hạnh phúc của tương lai. Đời người giống như đường chạy việt dã. Tiêu chí để quyết định người chiến thắng không phải là tốc độ mà là sức bền. Người khỏe mạnh mới là người bền bỉ và tiến xa hơn trên đường đời."

"Người nông cạn thích đem nhan sắc để so bì. Người trưởng thành dựa vào vốn hiểu biết để phân cao thấp. Người có hiểu biết thường được người khác tôn trọng. Họ nhìn một sự vật, sự việc luôn sâu sắc và đa chiều hơn người khác. Người thích đọc sách sẽ không ngừng tự tích lũy kiến thức và nâng tầm vốn hiểu biết của mình qua từng trang giấy. Từ đó, họ dường như đã đi xa hơn rất nhiều so với những người bằng tuổi mình. Trang sách dù đã khép lại, nhưng những kiến thức đã in sâu vào trong trí óc. Để rồi một ngày nào đó, bạn sẽ có dịp phải động đến những kiến thức này. Người đọc sách mỗi năm mỗi khác. Vốn hiểu biết của họ cứ tăng dần theo năm tháng. Nhờ vậy, họ có thể đưa ra những quyết định chính xác và gặt hái được nhiều thành công."

"Tục ngữ có câu: Một điều nhịn bằng chín điều lành. Mọi cuộc tranh cãi trên thế gian đều xuất phát từ việc không ai chịu nhường ai. Chỉ có biết nhẫn nhịn mới có thể tránh được những tai họa này. Trong cuộc sống, ai rồi cũng gặp phải những chuyện không như ý muốn. Nếu như lúc nào cũng chăm chăm đi tìm ai đúng ai sai, thì cả đời sẽ phải luôn ganh đua với người khác. Không những thế, bạn cũng gây thù chuốc oán với vô số người. Đôi khi, bạn cần phải lùi một bước để tiến thêm ba bước. Lùi bước để tạo tiền đề cho sự tiến bộ sau này. Nhẫn nhịn giúp ta tránh được các cuộc cãi vã. Phúc có thể chưa tới, nhưng họa thì đều đã được hóa giải chỉ bằng một chữ 'nhẫn'."

"Hãy vui cho thành công của người khác. Hãy biết ơn khi gặp được người tốt. Người xưa có câu: Có đi có lại, mới toại lòng nhau. Mối quan hệ giữa người với người là sự tương tác hai chiều. Ở đó, lòng biết ơn chính là cơ sở để đảm bảo mọi điều cho đi đều sẽ nhận lại sự đền đáp xứng đáng. Chỉ khi bạn có lòng biết ơn, người khác mới sẵn sàng tin tưởng và giúp đỡ bạn vô điều kiện. Trên đường đời, bạn sẽ luôn gặp được quý nhân phù trợ. Hãy tìm cho mình một hướng đi rõ ràng, nhưng xin đừng quên nơi ta đã xuất phát. Lòng biết ơn quý hơn vàng. Người có lòng biết ơn cũng sẽ đáng trân trọng hơn những kẻ giàu có mà vô ơn. Uống nước nhớ nguồn là một truyền thống đạo đức tốt đẹp của dân tộc. Câu cảm ơn cũng là một trong những câu từ ấm áp nhất trên thế gian. Người có lòng biết ơn thường là người ít bị ghét nhất trên đời. Trên đầu ba thước có thần linh. Hãy nuôi dưỡng lòng biết ơn, vũ trụ này sẽ che chở cho bạn."

"5 kiểu người trên vận số tốt, ắt có phúc lớn. Chỉ cần có 1 trong 5 đặc điểm trên cũng đủ để hưởng phúc cả đời. Tính cách tốt, thói quen tốt có thể thay đổi cả một đời. Vì vậy, hãy luôn duy trì và nuôi dưỡng những thói quen đó nhé."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro