Chương 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 26: Anh vợ bú liếm dương vật nguyên vị, sói nhỏ tỏ tình gay gắt, thẳng thắn thừa nhận tâm ý tự nguyện làm bồn chứa tinh của riêng niên hạ, cặc bự chơi lỗ cuồng nhiệt, bắn nước bắn tinh bên trong

Lệ Tinh sớm đã chú ý đến loạt đạo cụ chói lọi gắn trên vách tường trong phòng, chỉ riêng dương vật giả thôi mà đã có khoảng bảy tám cái, còn có mấy món đồ chơi y biết hoặc không biết. Mặc dù y không thích chơi sex toy nhưng Lệ Tinh cũng không thấy sợ, y thở dốc nói: "Anh không thích mấy thứ đồ lạnh lẽo đó..." Y dang rộng hai chân, bởi vì thở gấp nên khuôn ngực cũng trập trùng lên xuống, trông y mê người vô cùng, y cười khẽ nói: "So với mấy thứ đồ lạnh ngắt đó, An Du, anh thích em tự trừng phạt anh hơn nhiều... A ha... Được không?"

Y liếm môi, trong mắt hiện lên nét quyến rũ, "Đến trừng phạt anh đi..." Bàn chân y vuốt ve trêu đùa cái thứ cứng ngắc dưới háng cậu, nghịch ngợm dương vật thô dài cách lớp quần, "Dùng con cặc bự này nè... Được không?"

Gương mặt đầy thèm thuồng của mỹ nhân quả thực dụ người khác phạm tội, trong khoảng thời gian này, An Du cũng không biết mình đã mơ thấy Lệ Tinh bao nhiêu lần, đại mỹ nhân trong mơ vừa dịu dàng vừa thân mật với cậu, thân hình hoàn mỹ quỳ dưới người cậu, dùng chiếc lưỡi dâm đãng liếm láp dương vật của cậu, khiến cậu ngo ngoe rục rịch đến độ giật mình thức dậy. Nhưng trong hiện thực cậu không thấy Lệ Tinh đâu, mọi thứ về đối phương cứ như là giả tạo, cậu gần như phát điên, cuối cùng cậu dành dụm số tiền tiêu vặt mình có được tìm một thám tử tư, cuối cùng kết quả nhận được khiến cậu không thể tin nổi, nhưng cậu cũng thấy rất hợp lý.

Đối phương chỉ muốn hẹn chịch với cậu, mất hứng thì cắt đứt toàn bộ liên lạc, từ đó đến nay người luôn đắm chìm trong đó chỉ có một mình cậu mà thôi.

Kết quả này khiến An Du không thể chấp nhận được, cho nên cậu mới dùng trăm phương nghìn kế lừa Lệ Tinh xuất hiện, vốn dĩ muốn trừng phạt y thật nặng, nhưng hiển nhiên là cậu không làm được.

Bàn chân của người đẹp cọ vào háng cậu, cho dù cách hai lớp vải cũng khiến cậu hưng phấn vô cùng. Trông Lệ Tinh cũng phấn khích không thôi, trong mắt hiện lên vẻ mập mờ, "Ngoan quá... A... Trời lạnh vậy... Mà em mặc đồ bóng rổ anh thích nhất thật này... Ưm... Tập xong rồi mới tới hả?" Y thè lưỡi liếm lên cánh môi, lộ ra dáng vẻ khao khát, "Cho anh ngửi mùi mồ hôi của em đi... Anh thích mùi cơ thể của em nhất đó..."

An Du thừa biết Lệ Tinh đang mê hoặc mình, nhưng phong thái của người đẹp khiến cậu không thể chịu đựng thêm nữa, không chỉ có dương vật bự ra cực kỳ, mà cậu còn ngoan ngoãn cúi người xuống gần, cần cổ đúng lúc dừng lại trên môi y. Lệ Tinh cong môi, thè lưỡi liếm lên cổ cậu, sau đó liếm đến yết hầu của cậu.

Cái miệng mấp máy trên cổ cậu, đầu lưỡi vừa ướt vừa mềm, lúc quấn lấy yết hầu của cậu làm An Du hưng phấn khôn cùng, miệng nhỏ của Lệ Tinh còn cắn nhẹ một cái lên yết hầu cậu, cậu có cảm giác giống như mình mới là con mồi của y. Lệ Tinh liếm lên da thịt của cậu, lại thở nhẹ nói: "Ngoan, cởi đồ ra đi, anh muốn nếm cơ bụng của em, muốn ăn cặc lớn của em..."

Lời nói mê hoặc khiến An Du không kiềm chế được, cậu cởi áo ra, nhanh chóng trấn tĩnh lại, "Không được, anh xảo lắm, em không thả anh ra đâu."

"Không cần thả anh ra đâu... Ưm... Cứ đút cặc bự cho anh là được rồi..." Lệ Tinh cười dịu dàng với cậu, y lại há miệng thè lưỡi ra, dùng môi bao hàm răng lại, lộ ra một cái động giống như lỗ thịt hoàn chỉnh, bên trong vừa đỏ vừa sâu, vừa nhìn thì giống như có thể quấn dương vật của đàn ông rất chặt. An Du nhìn miệng y, hô hấp trở nên gấp gáp, ký ức trên thể xác làm cậu nhớ đến cảm giác sung sướng khi dương vật của mình được khoang miệng ướt nóng đó bao bọc bú mút, dưới háng chợt vừa cứng vừa sưng. Cậu giống như một tên trai tân cởi quần ngoài cả quần lót xuống, con cặc dưới háng liền bật ra ngoài, một cây hàng to chảng trông kinh hãi làm sao.

"Ưm... 21cm... Thích quá trời luôn... Cho anh ăn đi... Anh thích cặc bự của An Du nhất đó..." Đôi mắt Lệ Tinh dán chặt vào cây hàng, cổ họng tràn ra tiếng rên rỉ êm tai, giờ phút này trông y dâm đãng hết biết, kể cả có là ông giời nhìn thấy thì cũng sẽ không nhịn được mà đút cặc vào miệng cho y ăn.

An Du cố gắng muốn nắm quyền chủ động, nhưng rốt cuộc không làm được, cậu ngồi quỳ lên người Lệ Tinh, hai chân kẹp lấy thân thể y, cặp vú bự dường như cản đường cậu, dương vật thô to liền cạ mạnh vào giữa hai bầu vú của y, bầu ngực trắng nõn bị cọ ra vệt đỏ tươi. Lệ Tinh rên rỉ, "Ưm... Sướng quá... Đút cho anh... Anh muốn ăn cặc bự..."

An Du kích động đưa cặc đến bên môi Lệ Tinh, nhìn y thè lưỡi mềm giống như lưỡi rắn liếm lên dương vật của mình, cảnh tượng vừa dâm đãng vừa khiêu gợi, khiến cậu không khỏi thốt lên, "Anh trai đĩ điếm chỉ cần có cặc là muốn liếm ngay phải không?"

"A ha... Anh chỉ thích của em..." Đầu lưỡi Lệ Tinh liếm lên bề mặt dương vật nóng hổi vừa thổi vừa ăn, sương nước trong mắt càng dày đặc, mùi vị nồng đậm khiến dục vọng trong người y không ngừng trào ra, đầu lưỡi liếm lên đầu khấc của cậu, quét sạch chất dịch nóng hổi bên trong, nuốt vào trong cái miệng đang thèm thuồng, "Ngon quá à... Nóng hừng hực luôn... Anh thích ăn con cặc nguyên vị nhất đó... Ôi... Muốn nữa cơ..." Lưỡi y liếm lên từng tấc dương vật của cậu, lượng nước bọt dồi dào chảy xuôi xuống lưỡi thấm đẫm cây hàng, y cố tình liếm thành tiếng, dụ dỗ cậu càng thêm hưng phấn, y mở to hai mắt, chăm chú dõi theo động tác của cậu.

Lệ Tinh vừa liếm mút vừa nhìn cậu, tuy rằng y bị khống chế, nhưng xem ra y mới là người dẫn đường, y cười khẽ nói: "Có bao giờ nằm mơ thấy anh không?"

An Du nhìn y chăm chú, giọng điệu khá là tủi thân, "Hầu như ngày nào cũng mơ thấy!"

"Hưm... Vậy trong mơ anh với em làm gì vậy?" Đầu lưỡi Lệ Tinh không ngừng cọ vào gân xanh của cậu, cái lưỡi đỏ hồng cùng với con cặc màu đỏ tím tạo thành một sự tương phản mãnh liệt, làm người ta chỉ mới nhìn thôi cũng tuôn trào dục vọng.

An Du nhớ đến những giấc mơ dâm dục của mình, mặt mày đỏ rần, cậu ngại trả lời nên dứt khoát mím chặt môi. Lệ Tinh lại liếm lên thân cặc của cậu, cười nói sung sướng: "Có mơ thấy anh thổi kèn cho em không? Hưm... Giống như giờ nè... A ha... Đầu lưỡi liếm từng tấc trên con cặc bự ngon miệng của em... Ôi... Liếm cho cặc bự ướt nhẹp... Cương cứng ngắc... Ưm ha... Có không?"

Lời y nói quá mức dâm đãng, hình ảnh cũng dâm khôn tả, gợi hình gấp mấy lần so với những gì cậu mơ thấy, An Du bị y kích thích đến độ mặt đỏ lựng, hồi lâu sau mới nhỏ giọng nói: "Có..."

"Đúng là một cậu bé thành thật... Ư... Anh cũng mơ thấy em nữa đó..." Cái miệng nhỏ của Lệ Tinh liếm dương vật cho cậu, thay vì bảo là đang thổi kèn thì bảo y đang trêu chọc cậu thì đúng hơn.

Đột nhiên An Du thấy hứng thú hẳn, trái tim đập loạn nhịp, cậu nhìn chằm chằm vào Lệ Tinh, hơi vội vàng hỏi anh: "Anh mơ thấy gì về em?"

"Hưm... Mơ thấy em tập luyện xong... A ha... Rồi anh đưa lưỡi liếm khắp người em... Hưm... An Du ngoan quá... Còn đút cho anh ăn tinh dịch nóng hổi... A ha... Ngon quá trời quá đất..." Lệ Tinh thở hổn hển, đôi môi đỏ mọng, đuôi mắt cũng đỏ hoe, cả gương mặt trông lộng lẫy vô cùng.

An Du vừa tưởng tượng đến hình ảnh đó thì cả người liền hưng phấn muốn chết, nhưng rất nhanh cậu liền hoàn hồn trở lại, lắc đầu nguầy nguậy, "Anh gạt em! Anh không muốn liên lạc với em nữa, thì sao có thể, sao có thể mơ thấy em..." Trong giọng điệu của cậu chứa nỗi mất mát cùng tức giận, nhưng cũng trộn lẫn một tia mong đợi.

"Mơ thấy thật đó... Anh không lừa em đâu... Hưm... Ngon quá..." Lệ Tinh cười dịu dàng với cậu, giọng điệu ôn nhu vô cùng, y đưa lưỡi liếm đầu khấc thô to trước mặt, dạo chơi một vòng quanh đầu khấc, trong lỗ sáo đang mở to không ngừng chảy nước nhờn nhớp nháp, được y chu đôi môi đỏ mọng hút hết vào miệng, y lại mang theo chút oán giận nói: "Lần nào anh thức dậy... Hưm... Thì lồn dâm cũng ướt nhẹp... Còn thêm lỗ đít cũng rất muốn được chịch... A ha... Sáng nào anh cũng phải thay quần lót hết á..."

An Du bị ngôn từ của y mê hoặc, trong lòng vừa mừng rỡ, vừa có chút không tin, "Anh mơ thấy em thật, thật hả?"

"Thật chứ." Ánh mắt Lệ Tinh rất chân thành, lại liếm láp lên con cặc bự trước mặt này, "Bởi vì con cặc bự này chính là con cặc bự ngon nhất anh từng được ăn đó..." Thật ra Lệ Tinh không hề nói dối cậu, y từng mơ thấy thằng nhóc trước mặt mình, cũng thực sự cảm thấy làm tình với cậu là thoải mái nhất.

"Anh ơi..." Ánh mắt An Du hiện lên vẻ cảm động.

Lệ Tinh thở hổn hển, hơi nhíu mày lại, "Vậy nên An Du thả anh ra được không? Anh hứa sẽ không chạy đâu... Được không?"

An Du nhìn thấy cổ tay y bị cà đỏ lên, rốt cuộc cậu cũng không đành lòng, lấy chìa khoá trên tủ đầu giường cởi còng tay ra cho Lệ Tinh.

Sau khi cởi còng ra, Lệ Tinh thở phào nhẹ nhõm, y không thích bị trói khi làm tình chút nào. Y xoa xoa cổ tay hơi đau, oán trách nói: "Lần sau không được làm vậy nữa... Nếu còn có lần sau, anh sẽ giận thật đó..."

Trông An Du rất chi là hoảng loạn, "Em, em xin lỗi, em sẽ không vậy nữa."

"Không sao hết, lần này anh không trách em." Lệ Tinh cười nhẹ, "Nào, đổi tư thế khác đi."

An Du đỏ mặt bị Lệ Tinh đè dưới thân, thật ra cậu cũng biết Lệ Tinh có vẻ thích vị trí bên trên, thích làm người chủ đạo hơn. Lệ Tinh đè một tay cậu trên đỉnh đầu của cậu, ngồi dạng hai chân trên cơ bụng của cậu, cả khuôn mặt tiến lại gần, phả một hơi vào môi cậu, "Ngoan, nhắm mắt lại, anh muốn hôn em."

Giọng điệu của y rất quyến rũ, An Du không tự chủ được nghe theo lời y nói, cậu có chút ngượng ngùng nhắm hai mắt lại. Lệ Tinh dán môi lên, hơi thở nóng rực làm máu cả người cậu chảy nhanh hơn, tim đập "bình bịch" dữ dội, lúc y đưa lưỡi vào trong thì cậu liền ngoan ngoãn há miệng ra, quấn quýt với lưỡi của Lệ Tinh. Nụ hôn ướt nóng khiến tâm trí cậu rối bời, cậu không thể nhận thức được bất cứ thứ gì ngoại trừ người trước mặt mình, cho nên đến khi Lệ Tinh tách khỏi môi cậu, cậu mới nhận ra một tay của mình đã bị còng lại, cậu hoàn toàn chết lặng.

Lệ Tinh đứng dậy, lui về chỗ mà cậu không thể với tới được, lòng bàn tay nắm chặt chìa khoá của cái còng, trên mặt nở nụ cười nhàn nhạt, "Xin lỗi, An Du."

An Du trợn to hai mắt, bấy giờ cậu mới phát hiện ra Lệ Tinh thực sự còng tay cậu vào đầu giường, "Anh gạt em!"

Giọng điệu của cậu chàng chứa đầy thất vọng cùng tức giận, còn có cảm giác đau buồn cùng với tủi thân sau khi bị lừa dối, thực ra Lệ Tinh cảm thấy có chút áy náy trong lòng, nhưng y vẫn cố kìm lại, nở một nụ cười hoàn mỹ, "Anh không muốn làm vậy với em, chỉ là chúng ta không cùng một loại người, anh chỉ thích chơi qua đường, cho dù anh có muốn ổn định thì chắc chắn người đó không phải là em, dù sao thì anh cũng không ra tay với trẻ vị thành niên." Y mặc áo xong xuôi rồi đi lụm quần mình tròng vào.

An Du nhìn y với vẻ khó tin, trong mắt hiện lên vẻ tổn thương, "Không... Không, anh đã chọc phải em rồi, anh cho rằng cứ bỏ qua vậy là được hả? Lệ Tinh, Lệ Tinh anh đừng đi."

Lệ Tinh cười khổ, "Không phải anh xin lỗi em rồi sao? Em đã điều tra anh rồi đó, cũng biết quá khứ của anh tồi tệ cỡ nào, anh từng kết hôn, tất nhiên bây giờ đã ly hôn rồi, anh đã ngủ với rất nhiều đàn ông, em thích anh cũng chỉ vì anh là... Người đàn ông hay là phụ nữ đầu tiên của em? Tóm lại chỉ vì anh là người đầu tiên ngủ với em cho nên em mới cố chấp như vậy. Sau này em lên đại học, có nhiều thời gian, cũng có rất nhiều người cho em lựa chọn, lúc đó em sẽ biết anh không đáng được nhắc tới." Lệ Tinh phớt lờ sự đấu tranh của cậu, y mặc lại tất cả quần áo của mình, kể cả áo khoác.

An Du trừng mắt nhìn y, "Em không ngại, anh ơi, em không ngại gì hết, chỉ cần sau này anh thuộc về em! Em cầu xin anh, em sắp đủ 18 tuổi rồi, em có thể chịu trách nhiệm, anh ơi..." Cậu trợn to hai mắt, trừng đến nỗi làm như muốn lóc Lệ Tinh ra thành bộ xương khô, "Cho dù anh bỏ đi thì em cũng có thể tìm được anh, em sẽ đi tìm anh khắp nơi trên thế giới, anh đừng mơ trốn được em! Đừng có mơ!"

Khuôn mặt vốn đẹp trai của cậu lúc này trở nên thật dữ tợn, bởi vì cổ tay muốn thoát ra khỏi chiếc còng mà tiếng "rầm rầm" cứ vang lên mãi, cậu chỉ bị còng lại một tay, nhưng dù vậy, cậu vẫn không thể chạm vào Lệ Tinh. Lệ Tinh cười nhẹ, "Em thật đáng sợ, vậy anh càng phải đi, em chắc chắn em có thể tìm ra anh hả? Vậy thì em không cần phải cố gắng nữa, anh sẽ đổi công việc khác, rời khỏi thành phố này, dù gì anh cũng đã ly hôn nên không còn vướng bận gì khác nữa."

"Không! Không! Đừng đi!" An Du thấy y quyết tâm, lòng dạ cậu quặn đau, cậu liều mạng thoát ra khỏi cái còng tay tình thú, nhưng vì dùng lực quá mạnh nên cổ tay bị siết ra vệt đỏ, nước mắt cũng bắt đầu rơi ra khỏi mắt cậu, "Em sai rồi, anh ơi, em sai rồi, em xin anh ở lại đi mà, anh ơi..."

Tiếng kêu của cậu xé ruột xé gan, may mà chỗ này là phòng tình thú, cách âm rất tốt, cậu có gọi cỡ nào thì người khác cũng không nghe thấy. Lệ Tinh nhìn mặt cậu, chợt nghĩ đến lần đầu tiên nhìn thấy cậu, thằng nhóc ngoan ngoãn lại hơi ngượng ngùng, không điên cuồng giống như bây giờ, nghĩ đến chính mình biến cậu thành cái dạng này, trong lòng y càng thấy tội lỗi hơn nữa. Lệ Tinh thu lại nụ cười tươi, dịu giọng nói: "Xin lỗi, em không sai, là anh sai, là anh hại em thành như vậy. Anh sẽ đưa chìa khoá cho lễ tân, bảo họ hai tiếng nữa lên mở khoá cho em. An Du, tạm biệt."

Y xoay người rời đi, An Du ở đằng sau vẫn gào khàn cả giọng, trong lòng Lệ Tinh cứng lại, lúc đi đến cửa, đột nhiên sau lưng vang lên tiếng động ầm ĩ, tiếng động lớn đến mức y phải quay đầu lại nhìn. Đến khi y quay đầu lại nhìn thấy cảnh tượng trước mặt thì quả tim của y lập tức nhảy lên mãnh liệt.

An Du đã nhảy xuống giường, cậu kéo theo chiếc giường sắt không biết nặng bao cân bước đi vài bước, gân xanh nổi đầy trên trán, cơ bắp khắp người căng cứng, bên khoé miệng đã chảy ra một đường tơ máu, mà cổ tay bị còng lại của cậu cũng đổ máu, cánh tay của cậu gần như tái xanh, trông cậu hệt như dù bàn tay có bị cắt đứt thì cũng phải đi đến túm y ở lại.

Lệ Tinh sững sờ, An Du vẫn đi về phía y, chiếc giường cồng kềnh bị cậu kéo lôi về phía trước, vết thương trên cổ tay càng lúc càng lan rộng hơn, hai mắt đỏ hoe, bên trong như cất giấu ngọn lửa có thể thiêu rụi mọi thứ.

Bộ dạng của đối phương quá kinh hãi, chân Lệ Tinh không thể động đậy nổi, tiếng tim đập của y vượt qua hết mọi thứ, khiến tay chân xương cốt của y tê dại cả đi. Ánh mắt của An Du vô cùng kiên định nhìn y chăm chú, "Đừng đi, em yêu anh, Lệ Tinh, em yêu anh!"

Lệ Tinh cũng không biết mình đã sững sờ hết bao lâu, chờ đến khi An Du đi đến trước mặt y thì y mới chợt tỉnh táo trở lại, chân y như bị bén rễ, trong tim cũng dâng lên tiếng gầm rú thật lớn. Cuối cùng cậu cũng đi đến trước mặt y, dang tay ôm y vào lòng, cậu loạng choạng kéo y lại, cả hai cùng ngã xuống sàn. Cánh tay của An Du ôm chặt eo y, lực của cậu mạnh đến mức như muốn khảm y vào trong cơ thể mình, giọng nói đã khàn đặc, "Đừng đi, anh ơi, đừng đi mà, em yêu anh..."

Bên má Lệ Tinh chạm phải chất lỏng ấm áp của đối phương, thằng nhóc vừa buồn bã vừa đau khổ, còn có sự cố chấp mãnh liệt, cậu cố gắng dùng một cánh tay của mình ôm chặt Lệ Tinh trong lòng, cho dù cậu có phải trả cái giá đắt cỡ nào thì cũng không thành vấn đề. Thứ tình yêu cuồng nhiệt nhưng cũng bất chấp như vậy đã làm Lệ Tinh rung động, thậm chí y có thể đắm chìm trong đó mà không thể kiểm soát được.

Vết đứt trên cổ tay An Du không chỉ vừa sâu vừa dài, mà cậu còn bị trật khớp tay, Lệ Tinh đưa cậu đến bệnh viện, bác sĩ nhìn thấy tình trạng thảm thương ở cổ tay của cậu cũng phải nhíu mày, tò mò hỏi sao cậu lại bị thương thế này.

Mặt Lệ Tinh đỏ bừng, còn An Du chỉ cười hì hì, chỉ là bên bàn tay nguyên vẹn có thế nào thì cũng phải nắm tay Lệ Tinh cho bằng được, giống như sợ mình lơ là một xíu thôi là y sẽ chạy đi mất. Ở bệnh viện băng bó một hồi, bác sĩ bảo cậu mấy ngày tới đừng cử động gì nhiều, ba ngày sau đến tái khám.

Lệ Tinh vốn tưởng rằng còn phải nhập viện, nhưng bác sĩ nói: "Không sao đâu, sức khoẻ cậu nhóc rất tốt, quá lắm là một tuần sẽ khỏi, đi lấy chút thuốc tiêu viêm thôi, nhớ phải thay băng vết thương hằng ngày, đừng để dính nước."

Lệ Tinh cầm đơn thuốc định đi lấy thuốc, nhưng An Du vẫn không chịu buông y ra, mặt Lệ Tinh đỏ lên, nói nhỏ: "Anh đi rồi về liền."

An Du không chịu, đứng dậy, "Em đi chung với anh."

Hai người giống như hai đứa trẻ liền thân, Lệ Tinh đi đâu là An Du đi theo đó, thậm chí lúc về nhà thì cậu cũng ngoan ngoãn đi theo Lệ Tinh, Lệ Tinh không còn cách nào khác, đành phải đưa cậu về nhà. Y đột nhiên cảm thấy may vì đã ly hôn với Quý Văn Bân rồi, nếu không y dẫn cậu về nhà thì cũng không biết ăn nói sao.

Về đến nhà đã là buổi tối, Lệ Tinh nấu hai tô mì, tay An Du không thể động đậy được nên Lệ Tinh đành phải đút cho cậu ăn. Trong lúc cho ăn, An Du vẫn luôn dùng ánh mắt sáng ngời nhìn y, nụ cười trên miệng không thể che giấu được, thỉnh thoảng lại lộ ra vẻ đáng thương hỏi: "Chắc không phải do anh miễn cưỡng chấp nhận em đúng không?"

Lệ Tinh bất lực, An Du cứ hỏi câu này miết suốt dọc đường, nhưng lần nào y cũng chỉ có thể nghiêm túc trả lời: "Không có, anh không miễn cưỡng."

An Du thấy vẫn không yên lòng, cậu dụi vào cổ y, nhỏ giọng hỏi: "Vậy anh đồng ý hẹn hò với em là vì thương hại em thôi hả?"

Lệ Tinh có chút bất lực, đúng vậy, lúc ở khách sạn y đã đồng ý hẹn hò với cậu, đồng ý sẽ không đi ra ngoài hẹn chịch nữa, cũng đồng ý không chạy trốn nữa. Y hôn cái chốc lên môi cậu, cười tủm tỉm nói: "Em có chỗ nào để anh thương hại chứ, ăn nhanh lên đi, anh cũng đói rồi."

Bấy giờ An Du mới không lộn xộn nữa, ăn hết mì y đút cho, Lệ Tinh cũng gắp ăn vài đũa, lúc rửa chén xong thì hình như An Du cũng mới nói chuyện điện thoại xong, nhìn thấy Lệ Tinh cậu liền mừng rỡ chạy tới, "Em đã nói với nhà là mấy hôm nữa em sẽ không về."

"Ừm... Anh cũng xin ngày mai nghỉ rồi." Lệ Tinh phải chịu trách nhiệm chăm cậu, hên là y không nghỉ hết mấy ngày phép hàng năm, nên y liền xin nghỉ vài ngày.

An Du nghe thấy y nói vậy, hai mắt liền sáng rực lên.

Nhà của Quý Văn Bân không được coi là quá lớn, nhưng nhờ có Lệ Tinh sửa sang lại cho nên trông rất ấm áp. An Du đi một vòng quanh nhà, nghĩ đây chính là tổ ấm tình yêu của Lệ Tinh với chồng trước, ít nhiều gì trong lòng cậu cũng thấy hơi không thoải mái. Cậu trở lại phòng ngủ, vừa hay nhìn thấy Lệ Tinh đang lục tung tủ đồ, lục một hồi lâu mới tìm ra được một bộ đồ chắc An Du có thể miễn cưỡng mặc vừa. Lệ Tinh nói: "Xíu nữa tắm xong rồi mặc bộ này trước đi, tối anh giặt sạch quần áo của em rồi phơi khô, mai là em có thể mặc tiếp được rồi."

An Du nghe theo y hết, cánh tay của cậu không thuận tiện cử động nên đi tắm cũng cần Lệ Tinh giúp đỡ. Lệ Tinh dùng màng bọc thực phẩm quấn quanh cánh tay của An Du, xong xuôi rồi mới dẫn cậu vào phòng tắm, An Du đỏ mặt nói: "Anh tắm chung với em đi." Cậu lại nói nhỏ: "Đừng cởi quần lót."

Lệ Tinh vẫn còn mặc chiếc quần lót ngọc trai đó, sớm giờ vì lo lắng cho cậu nên y cũng không có cảm giác kích thích gì khi được cọ xát, bây giờ cậu nhắc tới, dục vọng trong y liền bộc phát. Lệ Tinh thở hổn hển, y chậm rãi cởi bỏ quần áo ở trước mặt cậu, cởi luôn đôi tất chân, chỉ chừa lại mỗi quần lót ngọc trai trên người.

Lệ Tinh không nhớ hồi đó mình đã từng cởi đồ trước mặt bao nhiêu tên đàn ông, nhưng y chưa bao giờ căng thẳng, bây giờ không hiểu sao khi bị An Du nhìn chăm chú, trong lòng y lại thấy hơi căng thẳng, ngay cả hô hấp cũng trở nên dồn dập. Vừa mới cởi ra, An Du liền sấn tới, dán người vào cơ thể trần trụi của y, cậu lại thè lưỡi ra liếm lên làn da sau gáy y, thầm thì khen ngợi y, "Anh đẹp quá..."

Lệ Tinh có chút hưng phấn, dục vọng chưa được xoa dịu đã bị khơi dậy hoàn toàn, giữa đùi cũng bắt đầu tiết ra nước dâm, y cố gắng tĩnh tâm, nói: "Đi tắm trước đã." Y mới vừa nhúc nhích thì đột nhiên An Du bóp eo y đẩy y ngã xuống giường, Lệ Tinh la lên nhào xuống giường, đúng lúc hai chân tách ra, cậu tìm được khe hở liền chui đầu vào giữa đùi y, thè lưỡi ra liếm láp, "Làm trước rồi tắm sau."

"Không... A ha..." Lệ Tinh rên rỉ, lưỡi của An Du liếm lên âm hộ của y, hột le mẫn cảm lại bị hạt ngọc cọ xát, mài cho hột le của y sưng to lên, rồi lại bị lưỡi cậu liếm qua một cái, khoái cảm liên miên không dứt từ chỗ được liếm lan rộng ra. Lệ Tinh đã tắm từ mấy tiếng trước rồi, sớm giờ còn đi nhiều chỗ như vậy, y cảm thấy cái mùi giữa đùi mình không hề thơm chút nào, sắc mặt ửng hồng, "Hưm... Tắm trước đi rồi làm... Người anh dơ lắm..."

"Không dơ chút nào, em cũng thích bào ngư nguyên vị của anh, ăn ngon lắm." Một tay An Du ôm chân y, đầu lưỡi cuồng nhiệt liếm mút lồn dâm của y, khi nhìn đến mép lồn bị dây ngọc tách ra, dương vật dưới háng cậu liền cương cứng hết cỡ, cậu há miệng ra, ngậm mút một bên mép lồn thèm khát.

"A ha... Hưm... Sướng quá..." Lệ Tinh không dám lộn xộn, sợ đụng phải cánh tay bị thương của cậu, y còn dang hai chân ra xa hơn chút. Y há miệng thở gấp tận hưởng cơn sướng, trước kia làm tình với mấy người đàn ông khác, đối phương cũng có liếm lồn cho y, rõ ràng miệng lưỡi giỏi hơn cậu nhiều nhưng y lại không được thoải mái như bây giờ. Môi lưỡi An Du cọ xát vào âm hộ của y, côn thịt của y cũng được liếm cho cương cứng nhanh chóng, trong lỗ sáo bắt đầu ứa ra nước nhờn, "A ha... Liếm lồn anh đi... An Du... Lỗ nhỏ phía dưới muốn được liếm... Ưm..."

"Anh chảy nước dâm nhiều quá nè, ngọc trai ướt hết rồi." An Du mê mẩn ngắm con bào ngư xinh xắn của người mình thích, màu sắc nhu hoà lại mọng nước, làm cậu thích đến mức không dừng đầu lưỡi của mình lại được.

"A... A... Tại sướng quá đó... Ôi... Anh ướt từ lúc thổi kèn cho em rồi... Ưm... Đã quá à... Không muốn hạt ngọc đâu... Liếm anh trực tiếp đi... Liếm lồn dâm của anh... A a a..." Lệ Tinh không chịu nổi muốn cởi quần lót của mình ra, mà An Du lại không chịu, cậu dùng cái tay vẫn có thể hoạt động bình thường nắm kéo chuỗi ngọc cọ xát vào âm hộ Lệ Tinh, trong giọng điệu đầy hưng phấn, "Không muốn, anh đẹp quá trời, dâm hết biết, em thích lắm."

Miệng lồn đỏ tươi bị hạt ngọc cọ xát nên hé mở, mở ra cái động tròn to cỡ ngón tay út, mị thịt dâm đãng bên trong đang trằn trọc vì đói khát, trên bề mặt phủ một lớp nước dâm dục. An Du nhịn không được thè lưỡi liếm nó, theo tiếng hét chói tai của Lệ Tinh, một đống nước dâm bắn ra tung toé vì được liếm, đáp xuống lưỡi cậu. Thứ nước tanh ngọt khiến An Du hưng phấn vô cùng, cậu hút mạnh chất dịch bên trong, nhưng lại không muốn thọc lưỡi vào trong, chỉ dùng miệng mút mát.

"A a a... Liếm vào trong đi mà... Thọc cái lưỡi bự của em vào đi... Chịch lồn anh mạnh lên... Ư... Lồn anh ngứa quá... A ha..." Lệ Tinh muốn cậu đút lưỡi vào, y thèm khát đến mức các ngón chân đều banh ra, thậm chí còn dùng ngón tay trắng nõn vạch cửa lồn của mình.

"Không được, lồn anh sau này chỉ có thể bị cặc bự của em chịch thôi, không được nhét mấy thứ khác vào trong." Giọng An Du khàn đặc, hiển nhiên là cậu đang hưng phấn cực kỳ rồi.

Lệ Tinh mở to hai mắt, thở hổn hển nói: "Vậy dùng cặc bự của em chịch anh đi... Ưm... Lồn dâm ngứa muốn chết... An Du, cho anh ăn cặc bự đi..."

Một cánh tay của An Du không thể cử động, Lệ Tinh thì thích vị trí bên trên nhất, nhưng An Du lại không chịu. Cậu ngồi quỳ giữa háng Lệ Tinh, cây gậy khổng lồ cọ vào bắp đùi của y, ngón tay đẩy chiếc quần lót ngọc trai sang một bên, đầu khấc áp vào lồn thịt ướt mềm, "Anh dâm quá đi, miệng lồn bắt đầu liếm mút rồi này, anh muốn ăn cặc đến thế hả?"

"Muốn... Anh muốn lắm... Ư..." Lệ Tinh cấm dục lâu như vậy, giữa chừng có một lần duy nhất gọi là làm tình thật sự nhưng không mang lại cho y quá nhiều khoái cảm nên đương nhiên giờ phút này y rất muốn làm tình với cậu. Y vòng hai chân mình quanh vòng eo rắn rỏi của cậu, cố hết sức áp lồn thịt của mình vào háng cậu, chờ mong cậu đút vào.

An Du nhìn y chăm chú, hai mắt phát sáng, "Anh chỉ muốn ăn cặc của em thôi hả?"

Lệ Tinh đối diện với tầm mắt của cậu, tim đập bình bịch, cái cảm giác ngay cả máu cũng tăng tốc độ chảy khiến y hiểu được tâm ý của chính mình, y đã hoàn toàn đắm chìm, y nhìn An Du chăm chú, nghiêm túc nói: "Anh chỉ muốn ăn dương vật của em thôi, cho anh đi."

Lời y nói kích thích An Du hưng phấn cực kỳ, rốt cuộc dương vật thô dài không kìm nén được nữa, cậu đút mạnh vào cái lỗ mềm mại ướt át, con đường mềm mại mọng nước đã bị đâm cho mở ra, ngay cả âm hộ cũng phồng lên, gậy thịt to tướng tiến từng tấc vào trong, cọ xát với thịt dâm đói khát bên trong, "Cho anh, sau này em sẽ thoả mãn anh, em nhất định sẽ cho anh ăn no, làm cho anh không bao giờ muốn làm tình với mấy người đàn ông khác nữa." Trán cậu lấm tấm mồ hôi, dáng vẻ nghiêm túc trông đẹp trai vô cùng, dưới háng thọc thẳng vào trong, trực tiếp thúc vào chỗ sâu tít trong lỗ lồn, để hai người hoàn toàn kết hợp với nhau.

"Sướng quá... Ư... Bự thật ấy... Nhanh lên đi... Chịch anh mạnh lên... Lồn anh ngứa quá à... A a a..." Lệ Tinh rên rỉ sung sướng, nước mắt chảy ra khỏi khoé mi, cả người như sắp điên cuồng trong cơn dâm tột đỉnh, lỗ thịt co rút kịch liệt kẹp chặt cây gậy nóng hổi của cậu.

"Em sẽ chịch anh thật mạnh, em muốn chịch cho lồn anh biến thành bao dương vật của em, em cũng muốn chịch lỗ đít của anh thành hình cặc của em, sau này ngày nào em cũng sẽ thoả mãn anh. Hưm, bên trong nóng quá, lồn anh chảy nước nhiều ghê, sướng quá." An Du hưng phấn hết biết, tay cậu đè lên vùng bụng phẳng lì của Lệ Tinh, mỗi lần thọc vào rút ra cậu đều có thể cảm nhận được dương vật của mình phịch người dưới thân sâu đến mức nào, niềm vui khi được kết hợp vào nhau làm cho tất cả các cơ trên người cậu căng cứng, ngay cả tấm lưng của cậu cũng bắt đầu đổ mồ hôi.

"A a a... Mạnh nữa đi... Làm cho lồn anh chảy nước dâm nhiều lên... Rất thích, rất thích được cặc bự chịch... Ưm..." Lệ Tinh bị phịch đến mức ướt cả đôi mắt, sướng đến hai tay bắt đầu bóp vú của mình nhằm tăng thêm khoái cảm, cặp vú khủng bị bàn tay y nhào nặn đến biến dạng, rơi vào trong tầm mắt của cậu, cậu không nhịn được bắt đầu nhấp hông ngày càng kịch liệt.

"Anh dâm quá, hưm, bên trong nóng ghê, anh chính là đĩ dâm không thể sống thiếu cặc bự à? Sau này em nhất định sẽ thoả mãn anh." An Du không hề lăn tăn chuyện đã có bao nhiêu người từng chơi Lệ Tinh, cậu chỉ nghĩ sau này chỉ có một mình cậu ngủ với anh, chịch anh mạnh bạo, "Em sẽ thoả mãn lồn thịt của anh bằng cặc bự của em, cũng sẽ bắn đầy tinh dịch vào bụng anh, để người anh nhiễm mùi của em, để cho người khác vừa tới gần anh liền biết anh là hoa đã có chủ."

"Ưm... Được... A a a a a... Mai mốt anh sẽ ngậm tinh dịch của em đi ra ngoài... A ha... Sướng quá... Ôi... Đi vào trong tử cung của anh đi... Anh muốn ăn nguyên cây gậy bự của em... A a..." Lệ Tinh sung sướng vô cùng, chỗ kết hợp vang lên tiếng nước lép nhép, tiếng hai cơ thể va vào nhau trong phòng ngủ đặc biệt rõ ràng, y sướng đến độ bên khoé miệng chảy một hàng nước dãi, gương mặt vốn đã xinh đẹp càng tăng thêm vài phần lộng lẫy, toàn thân đắm chìm trong dục vọng dâm đãng, y đói khát nài nỉ hắn phịch mình.

An Du nghe y nói xong liền ra sức dập mạnh vào tử cung của y, sau một hồi đâm rút thì cuối cùng đầu khấc cũng đâm cổ tử cung hé ra một khe hở, nguyên dương vật đột nhiên tiến quân thần tốc, đầu khấc tiến vào trong tử cung, toàn bộ dương vật đều được lỗ thịt của Lệ Tinh quấn chặt lại, kín mít, không để thừa một miếng nào.

Tử cung của Lệ Tinh vừa khít vừa biết cách mút, mút cho đầu khấc của An Du hơi tê dại, cậu thoáng dừng lại, nhìn lỗ thịt ngậm mút dương vật của mình, mê mẩn nói: "Anh đẹp quá, căng ra hết rồi này, mút chặt quá trời, cặc bự có ngon không?"

Lệ Tinh thì thào: "Ngon... Muốn nữa..." Y ngậm mút con cặc khổng lồ trong cơ thể, gậy thịt thô to mang đến cho y khoái cảm sung sướng, y sướng đến hai mắt mơ màng, nhìn chăm chú cậu trai tuấn tú trước mặt, không những cơ thể mà trái tim y cũng dâng lên một cảm giác tê dại sung sướng, "Chịch anh đi... Ưm... Chịch lồn anh tiếp đi... Chịch cho anh bắn ra... Chịch anh đến khi anh bắn nước... Lồn anh cũng muốn cặc bự bắn vào trong... A ha..."

Y muốn thì tất nhiên An Du rất sẵn lòng làm theo y, An Du rút dương vật thô dài ra, nhìn lỗ dâm dâm đãng ướt mềm không khép miệng lại được, cây hàng của cậu kích động rung lên vài cái, chất giọng khàn đặc, cậu nói: "Anh ơi, xoay người lại đi, em chịch anh từ phía sau."

"Được..." Lệ Tinh vội vàng lật người lại, tứ chi quỳ xuống giường, chỉ có cái mông thịt trắng như tuyết của y là nâng lên cao, hai lỗ dâm đều đói khát, miệng lỗ ướt nhẹp chờ đợi cậu yêu thương. Lệ Tinh quay đầu lại, cố tách hai chân ra, thở hổn hển nói: "Em vào đi... Vào chịch anh đi..." Côn thịt của y đã trong trạng thái chực chờ bùng nổ, cậu chàng cao to tiến lại gần, dương vật thô dài đâm mạnh vào cái lồn thịt chưa kịp khép kín, đâm sâu vào trong tử cung, Lệ Tinh hét chói tai đầy sung sướng.

"Sướng quá, lồn của anh sướng quá, cặc bự muốn phịch anh hỏng luôn, phịch anh để ngày nào anh cũng chứa tinh dịch của em, hưm, bắn đi anh, tối nay em sẽ chịch anh đến khi anh không ra được nữa." An Du cố tình cọ vào điểm sướng của y, cố gắng cho Lệ Tinh trèo lên cái đỉnh đầu tiên.

"Á... Bắn... A a a a a... Sướng quá... Bị cặc bự chịch sướng quá..." Lệ Tinh mở to mắt ra nhìn, bởi vì làm tình quá sướng nên thè cả lưỡi ra ngoài, côn thịt run rẩy bắn ra tinh dịch, mà con cặc đó vẫn cứ đâm rút trong lỗ thịt.

Mị thịt dâm đãng bị cặc bự phịch riết chỉ còn biết phun ra nuốt vào theo bản năng, đường hầm bị cọ xát mãnh liệt, dưới những cú đâm ngày càng mạnh bạo, Lệ Tinh nhanh chóng chào đón cơn cao trào mạnh mẽ nhất, lồn thịt co rúm lại bắn nước dâm, và tiếng thét chói tai cũng phát ra từ trong cổ họng y, "Muốn bắn nước... A a a a... Muốn bắn... Cặc bự ngon quá à... Ưm... Cho anh... Anh muốn em bắn bên trong... Á... Muốn ăn tinh dịch nóng hổi..."

Nước dâm của y lần lượt được phun ra ngoài, dương vật to tướng cũng không thể chặn được đống nước dâm trong suốt nhiều đến thế, một tay An Du nắm chặt eo y, đôi mắt nhìn chằm chằm vào lỗ thịt dâm đãng chứa đựng dương vật của mình, khi đầu khấc bị mút mạnh, cậu nhịn không được rên lên một tiếng, lượng lớn tinh dịch bắn nhanh về phía vách thịt của Lệ Tinh, "Bắn, bị lồn dâm của anh kẹp bắn rồi này, sướng phết."

"Ưm... Nhiều tinh dịch quá... A ha... Đã quá à..." Tinh dịch nóng bỏng bắn vào vách trong, hun nóng Lệ Tinh phải run lên bần bật, bên trong lại phun ra vài dòng nước.

An Du bắn liên tiếp hơn chục luồng tinh, sau khí rút cặc ra, cậu nhìn vào cái lỗ to tròn, trên mị thịt đều được bao phủ một lớp dịch trắng, cậu nóng lòng muốn cương cứng lại ngay tức thì, phịch người đẹp dưới thân mình thêm vài nháy nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro