Chương 116 : Ưu thế

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Biên dịch : Yên Hy

Cổ họng Thẩm Ngôn duỗi thành một đường thẳng, đầu ngón tay trắng dùng lực như muốn xá rách drap giường, cắn răng khắc chế tiếng rên rỉ sắp tuột khỏi miệng.

Khoái cảm nổ tung trong đầu như thủy triều mãnh liệt bao phủ lấy cậu, thân hình mảnh khảnh đang run rẩy, cứ như linh hồn đều đang trôi nổi.

Đây là cảm giác chưa từng trải nghiệm.

Pheromone lượng cao cấp dọc theo cần cổ phía sau cường thế rót vào cơ thể cậu, hơi thở gỗ tùng lẫn băng tuyết quá rõ ràng, mang theo một chút lạnh lẽo tùy ý lan trong cơ thể, theo mạch máu chạy khắp người, hoàn toàn thẩm thấu toàn thân cậu, không chừa một ngóc ngách.

Hơi thở giao nhau, chảy xuôi trong máu, mỗi một tấc thân thể, đều lây dính hơi thở đối phương.

Pheromone Hương Gỗ Mùa Đông cũng mạnh mẽ như cấp bậc của nó, giống tơ nhện dính dính ngọt ngọt bao vây cậu lại, dù có giãy dụa như thế nào đều không thành công, chỉ có thể tiếp thu hơi thở đầy chiếm lĩnh của đối phương xâm nhập lãnh địa của mình, một chỗ nhỏ cũng không buông tha.

Thẩm Ngôn cảm giác chính mình giống như chú cá mất nước bên bờ, bức thiết khát vọng dòng nước dễ chịu.

Vào giây phút đối phương đâm thủng tuyến thể, cảm giác khát khô rốt cuộc được lấp đầy, thể xác và tinh thần được đến thỏa mãn không thể miêu tả.

Nhưng mà cơn rùng mình lại đánh thẳng vào linh hồn, một cảm giác nào đó hiện lên càng thêm rõ ràng.

Cậu bị đánh dấu.

Giống như khắc lên dấu vết thuộc về Alpha, rốt cuộc không thể chạy thoát.

Dưới ánh đèn, một sợi máu đỏ thắm chảy xuống từ cổ thon dài của Omega, như vẽ lên một bó hồng mai lên trên bức tranh vải trắng tựa tuyết, lại bị mút nhẹ nhàng đi ngay giây sau.

Động tác Hạ Lăng rất nhẹ, miễn cưỡng khắc chế bản năng hung hăng đoạt lấy của Alpha đỉnh cấp, đáy mắt lại cất giấu sắc tối sâu không thấy đáy.

Biểu cảm thanh lãnh xa cách không còn, Alpha đầy lưu luyến lặp lại việc phả hơi thở nóng bỏng của mình lên khối da nhỏ kia, như muốn nuốt nó vào trong bụng, tê dại cảm vẫn luôn khuếch tán đến thần kinh, kích khởi từng đợt nổi da gà đánh thẳng vào linh hồn.

Trong không khí chứa Pheromone nồng đậm tới cực hạn, hô hấp dồn dập đan chéo lẫn nhau, nhiệt độ cơ thể giống sốt cao dường như vẫn chưa theo đánh dấu hoàn thành mà hạ thấp.

"... Ổn chứ?" Thời gian một phút lúc này bỗng chốc thật dài, Thẩm Ngôn có chút khó nhịn mở miệng, khi nói chuyện không kiềm chế tràn ra một tiếng thở dốc ngọt ngào.

Cảm giác tuyến thể bị đụng vào quá mức rõ ràng, vòng eo xinh đẹp của thanh niên căng chặt, phác họa ra từng đường cong trơn tru, hương bạc hà chứ như dụ dỗ bay khắp bốn phía, làm người rất khó khống chế.

"Ừ." Hạ Lăng thấp giọng đáp lại.

Thanh tuyến trầm thấp gợi cảm quanh quẩn bên tai, làm hàng mi dài của Thẩm Ngôn run rẩy, chợt sinh ra xúc động muốn thoát đi.

Alpha rũ mắt, tầm mắt mang theo nhiệt độ dừng thật lâu trên vết cắn mình để lại, đầu ngón tay lành lạnh không tự chủ phủ lên.

......

Ngày hôm sau, ánh mắt mọi người nhìn về phía Thẩm Ngôn đều có chút kỳ lạ, hơn nữa không dấu vết mà trốn xa một ít.

Tuy rằng vị trí sau cổ Omega bị đồ tác chiến che khuất, cái gì cũng không nhìn tới, nhưng mà hương gỗ tùng lạnh vẫn luôn quẩn quanh cậu, như rồng lớn bảo vệ kho báu của nó, không có phép kẻ nào mơ ước.

Người có chút kinh nghiệm đều hiểu ngày hôm qua đã xảy ra chuyện gì.

Pheromone lượng cấp cao phát huy đầy đủ ưu thế của nó, hương vị sau khi đánh dấu thật lâu không tiêu tan, chói lọi chứng tỏ sự tồn tại.

Cảm giác áp bách mạnh mẽ như bão tuyết từ rừng thông thổi tới, khiến các Alpha sôi nổi rời xa, ngay cả một bước đến gần cũng không dám.

Thiệu Tinh Lan cùng Lục Vân Thiên lúc ngửi được mùi Pheromone này, sắc mặt lập tức thay đổi.

Tầm mắt Thiệu Tinh Lan âm lãnh hung hăng trừng đối phương, biểu tình Lục Vân Thiên ủ dột, sắc mặt âm trầm như có thể nhỏ nước.

Nếu không phải còn có một chút lý trí, biết lập tức phải thi đấu, bọn họ tuyệt đối sẽ tranh người sống ta chết với Hạ Lăng.

Pheromone của Thẩm Ngôn là thứ bọn họ khát vọng nhất, Lục Vân Thiên đến nay vẫn giữ lại dụng cụ thu thập tin tức tố, đáng tiếc hạt ngọc có Pheromone đã bị anh dùng hết khi chống lại Thiên Định.

Nhưng mà Hạ Lăng không chỉ có được đồ vật bọn họ tha thiết ước mơ, còn cắn thủng tuyến thể mẫn cảm nhất của Omega, rót Pheromone bản thân vào trong cơ thể, để lại dấu vết hoàn thành đánh dấu.

Sự thật này quả thực làm cho bọn họ ghen ghét đến phát cuồng.

Hàn Duệ lòng tràn đầy ảm đạm, hoảng hốt nhìn đối phương một hồi lâu, hận không thể khiến ngũ cảm lập tức không nhạy, để không ngửi được mùi hương Pheromone.

Như vậy, cậu ta sẽ không cảm nhận được rõ ràng rằng, bản thân không có cơ hội.

Nhưng mà lòng tự trọng cùng dục vọng chiếm hữu thuộc về Alpha đỉnh cấp làm nội tâm cậu ta đầy không cam lòng, đồng thời sinh ra địch ý mãnh liệt với Hạ Lăng.

Nếu có thể ở trên sân thi đấu thắng hắn, Thẩm Ngôn có thể liếc nhìn mình nhiều hơn một lần không?

"Hàn Duệ, đi thôi."

"Ừm." Alpha rủ đầu từ nơi không xa đi qua, đôi tay để bên người nắm thành quyền.

*

Kế tiếp đội trinh sát gió êm sóng lặng.

Lê Toàn ở ngày sau, vừa bổ sung con đường cho đội ngũ hai, vừa cảnh giác xem có ai tiếp tục đuổi theo không.

Khi xác nhận không có nguy hiểm, ba người gặp mặt.

Mục Thư Văn chia tay cơ giáp của Quản Diệu, bước lên cơ giáp chính mình.

Trước mắt bọn họ trừ bỏ vật tư cơ bản, còn có hai khối nguồn năng lượng cao cấp khối hai lồng bảo vệ đặc biệt, hơn nữa thực lực bản thân cũng đủ chống cự nguy hiểm, cho dù gặp gỡ người năm tiểu đội xếp hạng đầu cũng có lực chiến một trận.

Chỉ có điều, bọn họ lo lắng rõ ràng là dư thừa.

Trải qua một trận chiến ngày hôm qua, không có trường quân đội nào dám không có mắt cản Trường Quân Đội Đế Quốc, hận không thể đi đường vòng.

Ngày cuối cùng, chùm sáng tại điểm đích lại lần nữa được bắn lên cao, cách mỗi tiếng bắn một lần, cung cấp rõ phương hướng cho các tiểu đội.

Mục Thư Văn nhanh chóng ấn vị trí xác định trên máy định vị, Lê Toàn cùng Quản Diệu dùng dây an toàn bước lên thân cây, để có tầm nhìn trống trải hơn, tiến hành phán đoán chuẩn xác điểm kết.

"Độ lệch tổng thể là khoảng 10 độ, trong phạm vi dự kiến, được điều chỉnh 30KM về phía tây bắc."

Lộ tuyến là do hai đội ghép vào, trên đường còn vòng qua một đầm lầy không nhỏ, có chếch đi là hiện tượng bình thường.

Mà có vài tiểu đội lại khóc không ra nước mắt.

Trải qua liên tục bốn ngày tiến lên không gián đoạn, bọn họ sớm đã bị lạc trong rừng mưa diện tích rộng lớn, cách xa điểm kết tận vạn dặm.

Thân gỗ to xung quanh che trời càng làm khó việc tìm kiếm phương hướng, khắp nơi tràn ngập sương mù càng gia tăng khó khăn, còn lúc bị Thú Tinh truy đuổi hỗn loạn hướng, vòng qua đầm lầy, vòng qua vòng lại, dẫn tới tình huống làm người ta đau đầu này.

"Xong rồi, chúng ta đi đi ngược hướng rồi!"

"Làm sao bây giờ, chỉ còn một ngày cuối cùng......"

"Không có biện pháp, hiện giờ chỉ có thể làm lại từ đầu, có thể đánh dấu được bao nhiêu thì làm."

"Đ*."

"Toàn CMN uổng phí sức lực!"

"Còn không bằng đi giết Tinh Thú kiếm điểm."

Lúc này quan trọng nhất chính là tâm thái.

Nếu là có thể kịp thời điều chỉnh lại, hơn nữa có vị trí từ chùm sáng chung kết, ít nhất có thể mang đến ít trợ lực cho đội chủ lực tiếp theo.

Nếu tâm thái đóng băng rồi, thi đấu kế tiếp sẽ càng thêm gian nan.

Buổi sáng ngày thứ sáu ( ngày thứ năm ), ánh mặt trời xuyên qua màn đêm, tia nắng ban mai chiếu qua bóng cây loang lổ, điểm đích đã gần ngay trước mắt.

Đám người Mục Thư Văn vì tránh lãng phí vật tư, tới gần điểm đích dùng sức mạnh kính hỏa lực đánh chết một vài đàn Thú Tinh nhỏ, thành công nhận được 500+ điểm.

Vào lúc này, ba Trường Quân Đội lớn khác lục tục tới đích.

【 chúc mừng Trường Quân Đội Tinh Hà tới đích. 】

【 chúc mừng Trường Quân Đội Cửu Châu tới đích. 】

【 chúc mừng Trường Quân Đội Lạc Hải tới đích. 】

Quản Diệu điều khiển ' Hải Dạ ' bay lên trời, mang tâm tình kích động bay tới vị trí kết.

Khi nhận được lá cờ quân sự đại diện cho Học viện Quân sự Đế quốc, mắt Alpha lập tức đỏ hoe.

【 chúc mừng Trường Quân Đội Đế Quốc tới đích. 】

Nghe tới âm thanh thông báo kia, không còn ngôn ngữ nào có thể miêu tả được tâm tình của họ, kích động, vui sướng, thoải mái...... Đủ loại cảm xúc phức tạp quanh quẩn trong lòng, máu trong lồng ngực đều đang sôi trào.

Bọn họ đã làm được!

Không chỉ có hoàn thành nhiệm vụ Trường Quân Đội giao, còn hoàn thành cao hơn mong đợi, cho bản thân một công đạo hoàn mỹ.

Học viện Quân sự Đế quốc, chắc chắn giành thắng được thắng lợi.

Tứ đại trường quân đội theo thứ tự tới đích, còn lại mười mấy đội ngũ theo sát sau đó, các đội chủ lực tương ứng sẽ tiến vào địa điểm sớm, để có thêm thời gian.

Còn những người bị loại giữa chừng, sẽ không về đích, thống nhất vào địa điểm lúc 12h30 trưa.

Bình luận viên Trần Đào: "Giai đoạn một vòng đào thải sắp kết thúc, chúng ta tới xem thành quả của các đội.

Người đến đích đầu tiên là đội trinh sát Trường Quân Đội Tinh Hà, 7:35 sáng.

Kế tiếp là trường quân đội Cửu Châu và Lạc Hải, thời gian hai đội không chênh nhiều, 8:11 và 8:19; sau đó là Trường Quân Đội Đế Quốc, 8:47 tới điểm kết."

"Đội chủ lực của Tinh Hà đã tiến vào sân lúc 8 giờ, đang hướng đến điểm tập trung Thú Tinh đầu tiên, ba học viện quân sự còn lại sẽ tiến vào đấu trường lúc 9 giờ, điều đó có nghĩa là họ có lợi hơn ba đội khác

Đồng thời chúc mừng Học viện Quân sự Đế quốc, đây là lần đầu tiên trong năm năm qua đội trinh sát của họ đến điểm kết, xin chúc mừng!"

Trần Đào: "Chúng ta lại đến xem thể bảng xếp hạng điểm của các đội."

Hạng nhất: Trường Quân Đội Đế Quốc 4180 điểm.

Hạng nhì: Trường Quân Đội Tinh Hà 2550 điểm.

Hạng ba: Trường Quân Đội Cửu Châu 2270 điểm.

Hạng tư: Trường Quân Đội Lạc Hải 2040 điểm.

Hạng năm: Trường Quân Đội An Lai 1890 điểm.

Hạng sáu: Trường Quân Đội Liệt Hỏa 1740 điểm.

......

Trần Đào kích động nói: "Trường Quân Đội Đế Quốc trước mắt đã kéo ra khoảng cách 1600 điểm, điều này gây áp lực rất lớn lên đội chủ lực các trường khác, họ cần phải ra sức đuổi theo mới được !"

Thần sắc Thời Hiên lại không thoải mái: "Không sai. Lần này biểu hiện đội trinh sát cực kỳ xuất sắc, lộ tuyến đồ và tích phân một cái không thấp, góp ưu thế cực lớn cho đội chủ lực."

Ông im lặng một chốc, "Mà ngược lại, Trường Quân Đội Đế Quốc tạo sự uy hiếp càng lớn hơn với các trường khác, có lẽ sẽ tăng tốc sự liên hợp của họ."

*

Buổi sáng 7:35.

Đội trinh sát Trường Quân Đội Tinh Hà vừa tới đích, bất chấp nghỉ ngơi cùng xử lý miệng vết thương, tiếp nhận máy liên lạc quân dụng của nhân viên công tác, lập tức liên hệ đội trưởng đội chủ lực Bạch Thiệu.

Đội chủ lực Tinh Hà đã vào sân lúc tám giờ, dựa theo quy định, bọn trước khi vào sân có thể liên hệ đội chủ lực để báo cáo tình huống.

Năm ngày đi qua, đội viên trên tinh hạm bị phong bế Quang Não, phát sóng trực tiếp, máy liên lạc lẫn toàn bộ con đường có thể tiếp thu tin tức, một mực không biết tình huống của đội trinh sát, vẫn luôn ở trạng thái vạn phần nôn nóng.

Tuy trấn định như Bạch Thiệu cũng có chút tâm thần không yên.

Đã trải qua đội trưởng 'đổi mới ' của Trường Quân Đội Đế Quốc, cởi xuống phụ trọng trước mặt mọi người khiêu khích, cùng với sự kiện bị ban tổ chức xử phạt cho dù là anh ta cũng khó tránh khỏi sinh ra một tia tức giận.

Đối phương thật sự khinh người quá đáng, nhưng cố tình không có biện pháp.

Trạng thái Tông Diễm đã hoàn toàn vặn vẹo, hận không thể làm Trường Quân Đội Đế Quốc bị loại trừ ngay lập tức.

Dưới tình huống như thế, bọn họ nhận được thông tin từ đội trinh sát, hơn nữa trước tiên được ban tổ chức báo, đội trinh sát Tinh Hà đến đích đầu tiên.

Tảng đá lớn trong lòng mọi người rốt cuộc rơi xuống đất, đồng thời có khoái cảm hòa vào nhau.

Tông Diễm chuyển được trước một giây còn cười lạnh: "Trường Quân Đội Đế Quốc lần này chắc chắn lại bị đào thải, mang cái phụ trọng mà tưởng thắng? Thật buồn cười."

Có hai vị 'chim săn khắc tinh của các Tinh thần thể khác' của Cốc Hạo cùng Hâm Vinh, hơn nữa có sự giúp đỡ của Trường Quân Đội Liệt Hỏa và những bên khác, có thể chạy thoát khỏi cuộc vây công lớn này mới là lạ.

Lần này biết đâu còn chưa kiên trì nổi hai ngày đâu? Chậc.

Anh ta đã gấp không chờ nổi mà muốn nghe được thảm trạng của Trường Quân Đội Đế Quốc, tốt nhất nên nói càng kỹ càng, chỉ có như vậy mới có thể chải thuận cổ tức giận trong lòng anh ta.

Tưởng tượng đến rõ ràng là đối phương khiêu khích lại làm hại mình, liên đới đến đội viên khác bị phạt, ngực anh ta đã xuất hiện một cổ hỏa khí, liên tục mấy ngày đều tức giận đến mức không ngủ được.

Trường, Quân, Đội, Đế, Quốc, lần này anh ra phải hung hăng đạp Trường Quân Đội Đế Quốc dưới chân!

Bởi vì thời gian cấp bách, mấy ngày nay lại xảy ra nhiều chuyện ngoài dự đoán, đội trinh sát Tinh Hà vừa mở miệng đã là bạo kích: "Bạch thần, lần này tình huống cực kỳ không ổn với chúng ta.

Cốc Hạo cùng Hâm Vinh ngày hôm qua đã bị đào thải, Trường Quân Đội Đế Quốc đã bắt được bản đồ lộ tuyến hoàn chỉnh, hẳn rất mau sẽ tới đích."

Vài phút trước anh ta đã nghe được thông báo Trường Quân Đội Đế Quốc đánh chết Thú Tinh, tọa độ hiện lên đã cách điểm chung kết rất gần.

"Cái gì??!" Tông Diễm hoài nghi chính mình nghe lầm, anh ta thậm chí hỏi một nói ngu xuẩn, "Ai đào thải Cốc Hạo và Hâm Vinh?"

Hoắc Diệu Cấm từ khiếp sợ hoàn hồn, cạn lời nhìn anh ta một cái, "Cậu nói đi?"

Cả người Tông Diễm cứng đờ đóng đinh tại chỗ, cả người giống như bị tia chớp bổ trúng, đầu rung lên ầm ầm.

Anh ta dường như đã hiểu, lại không thể hiểu nổi.

Cốc Hạo cùng Hâm Vinh bị đào thải?

Trường Quân Đội Đế Quốc rất nhanh sẽ tới đích?

Bọn họ vậy mà không bị đào thải?

Sao có thể?!

Việc này còn không chân thật hơn giấc mơ của anh ta.

Đội trinh sát Tinh Hà dừng một chút, bắt đầu lần thứ hai bạo kích: "Không chỉ có hai người chúng ta bị đào thải, toàn thành viên Trường Quân Đội Servais bị đào thải, Trường Quân Đội Liệt Hỏa bị loại hai người, Thanh Hà bị mất toàn bộ. Tóm lại, lần này Trường Quân Đội Đế Quốc trường quân đội tuyệt đối có chuẩn bị mà đến."

Hoắc Diệu Cấm hít hà một hơi, Bạch Thiệu cũng nhíu chặt, anh ta dù có thế nào cũng không thể tưởng tượng đối phương dùng cách nào để đào thải nhiều người đến thế.

Là chiến thuật của Đỗ Nguyên Châu, hay ai khác?

Nếu bọn họ lên sân, hay không cũng sẽ gặp nguy hiểm tương tự?

Điểm này cần phải làm rõ ràng.

Chờ bọn họ ổn định lại, đội trinh sát Tinh Hà tiếp tục bạo kích: "Còn có một tin tức cực kỳ quan trọng, điểm đối phương cao hơn chúng ta tầm 1600 điểm."

Tuy rằng sẽ không thông báo, nhưng bọn họ lúc này cũng chú ý đối thủ cạnh tranh, toàn bộ đều có ghi lại.

Tông Diễm rốt cuộc nhịn không được, táo bạo gầm nhẹ: "1600 điểm?! Sao có thể làm được, mấy người không giết Thú Tinh à?"

Vì cái gì chênh lệch sẽ lớn như vậy, lúc này mới qua mấy ngày?

Bao gồm 200 điểm bị trừ, 1800 điểm, ít nhất cần phải giết chết sáu Thú Tinh cấp S, hoặc 18 Thú Tinh cấp A+ mới có thể bù đắp!

Đội chủ lực Trường Quân Đội Đế Quốc cũng không phải ăn chay, sao có thể làm để họ lật ngược?

Tưởng tượng đến nơi đây, huyệt Thái Dương Tông Diễm nhảy thình thịch, một quyền nện trên tường, tâm thái hoàn toàn băng rồi.

Bị chất vấn như vậy, trong lòng đội trinh sát Tinh Hà cũng có chút không thoải mái, thanh âm lãnh đạm xuống: "Trước mắt điểm của chúng ta là 2550 điểm, cao hơn năm ngoái 400 điểm, mà Trường Quân Đội Đế Quốc là hơn 4100."

Con số này đối với đội trinh sát mà nói, đã phá kỷ lục.

Hơn nữa Trường Quân Đội Đế Quốc bị bao vây loại trừ, đồng thời giết Thú Tinh sẽ bị lộ định vị, xem kiểu gì cũng là chuyện không có khả năng.

Tâm tình Bạch Thiệu lúc này phá lệ trầm trọng, giơ tay xoa thái dương, "Mọi người vất vả, phiền toái nói quá trình cụ thể mấy người Đỗ Nguyên Châu đào thải đội viên khác."

15 phút sau, sắc mặt trường quân đội Tinh Hà đi ra khỏi phòng liên lạc cực kỳ khó coi, thời điểm Bạch Thiệu đi ngang qua Cửu Châu cùng Lạc Hải, thấp giọng nói một câu, "Liên thủ."

Vương bài Cửu Châu-Lạc Y cùng vương bài Lạc Hải-Dương Lưu Thanh nhíu mày nhìn thân ảnh đám người Bạch Thiệu rời đi, tự hỏi đây có phải chiến thuật của Tinh Hà.

Dù sao trong vòng đào thải đối phương vẫn luôn có ưu thế đầu, lần này người đầu tiên đến đích cũng là họ.

Thẳng đến nửa giờ sau, sắc mặt Cửu Châu lãn Lạc Hải cũng xanh mét mà ra, hoàn toàn hiểu ý đối phương, hơn nữa đạt thành nhận thức chung: Liên thủ đối phó Trường Quân Đội Đế Quốc.

Lúc này Thẩm Ngôn cũng nhận được thông tin.

Quản Diệu: "May mắn không làm nhục mệnh, chúng tôi bắt được toàn bộ bản đồ."

Mắt tím Thẩm Ngôn mang y cười: "Tôi biết mọi người có thể."

Lúc ấy cùng thảo luận kế hoạch với đám người Đỗ Nguyên Châu, cậu biết sẽ thành công. Ngoài chiến thuật, còn có sự tín nhiệm với đội viên.

"Nên đến phiên chúng ta." Omega hoạt động cơ thể linh hoạt hơn sau khi tháo phụ trọng xuống, nợ cười rực rỡ như nắng gắt, "Không thể cô phụ ưu thế do đội trinh sát mang đến."

Cánh tay thon dài vươn ra, năm bàn tay nhau điệp bên nhau, lòng bàn tay truyền đến độ ấm làm người phấn chấn: "Trường Quân Đội Đế Quốc, tất thắng!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro