10. Lo sợ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nayeon nhọc nhằn xoay người . Cả người cô mềm nhũn ra . Quả thật đã lâu rồi cô chưa ngủ đã giấc như vầy . Cô uể oải ngồi dậy nhìn quanh . Bên ngoài trời đã tối đen như mực . Nhìn thì chắc đã quá khuya rồi . Lúc này thì bụng cô đã bắt đầu réo lên liên tục . Vì chiều cô đã nôn hết sạch đồ ăn và cũng chưa có gì bỏ bụng sau đó nên giờ khá đói còn hơi đau bụng nữa
Cô có đảo mắt nhìn quanh phòng để xem Taehyung có còn ở đây không . Nhưng căn phòng chỉ còn mình cô . Thế là Nayeon vén chăn rời giường đi xuống dưới nhà .
Lúc này cả căn nhà đều chìm vào yên lặng . Cô lần đường đi vào bếp . Mở tủ lạnh ra xem . Bên trong tủ cũng không có quá nhiều thực phẩm
Vì ăn cơm ở nhà chỉ có cô . Taehyung thì chẳng mấy khi ăn .Mà thực phẩm thì ngày nào cũng có người làm mua tươi ngày đấy .
Nayeon nhìn từ trên xuống dưới . Cô ôm đống đồ có thể làm được một món mì ý vừa đủ .
Cô bật đèn bếp lên , rồi đeo tạp dề bắt đầu nấu .
Khoảng một lúc sau thì món ăn đã hoàn tất . Một đĩa mì ý sương sương được hoàn thiện . Cô xu dọn sạch sẽ rồi . An vị vào bàn ăn thưởng thức từng cuộn mì .
Nhưng vừa mới ăn được hai ba miếng thì cô có một cảm giác có người đang nhìn mình chăm chăm . Nhưng chẳng cần nói cô cũng biết đó là ai . Cô cố nhai nốt đồ ăn đang giở trong miệng rồi nhẹ nhàng bỏ dĩa xuống . Cô quay lại nhìn lướt qua phía bên cạnh thì thấy Taehyung đang ngồi trên ghế sofa . Anh mặc một bộ đồ màu đen bằng lụa . Nói chung anh ngồi trong tối . Điểm nhận ra anh đang ngồi đấy chỉ có đôi mắt sáng như cú vọ của anh . Cô chỉ muốn ăn bình thường thôi mà . Sao ngay cả vậy anh cũng soi mói .
\- Sao ? - Giọng nói cô vang lên phá vỡ khoảng im lặng
Nhưng sau đó lại một khoảng im lặng bao trùm lấy không gian xung quanh .
\-Sao ? -Được một lúc thì giọng nói trầm trầm đầy nam tính của anh vang lên .
\- Rốt cuộc anh muốn gì hả ? chưa thấy con người ăn khuya bao giờ sao ! mà cứ nhìn chằm chằm vậy ?
Cô khó chịu nói .
\-...........không !. - một câu trả lời chung chung nói cũng như không
Cô ngồi nhìn đĩa đồ ăn của mình rồi quyết định đứng dậy không ăn nữa . Cô xu dọn đĩa đồ ăn đi . Vừa mới quay lưng định đi lên tầng thì bụng cô chuyền lại cái cảm giác đau âm ỉ như muốn khuỵnh xuống . Tay cô theo phản xạ đưa lên ấn vào vùng bụng bị đau . Những hạt mồ hôi lạnh bắt đầu lăn tăn trên trán với sống lưng của cô . Nhưng bản thân cô không cho cô yếu đuối trước mặt anh lên cô đành cắn răng đứng thẳng dậy cố tỏ ra bình tĩnh đi lên lầu . Vì Nayeon biết từ nãy tới giờ Taehyung đang nhìn cô không dời mắt .
\- " Làm ơn ! cố lên " - cô nói lí nhí trong miệng như nhắc bản thân .
Cơn đau từ bụng đấy làm mắt cô bắt đầu hoa hết cả lên . Trời đất bắt đầu quay mòng mòng xung quanh .
Thấy Nayeon đi khuất bóng , Taehyung liền nhích cơ thể thả lỏng ra . Thực ra ban nãy anh vẫn ở lì trong phòng Nayeon nhìn cô ngủ . Nhưng thấy hơi khát nên đành rời ghế đi xuống dưới nhà . Nhưng vừa uống xong cốc nước thì thấy tiếng dép đi xuống nghĩ chắc là cô . Nên nhanh trí đi ra ngoài phòng khách ngồi đấy .
Rầm ....tiếng động lớn vang lên . Tiếp sau đó là một thân hình mảnh khảnh của Nayeon lăn xuống . Cô ngã cầu thang .....vì đau quá ngất đi .
Taehyung giật mình đứng phắt dậy chạy vù tới bên cô . Đầu cô bị thương đến nỗi máu chảy từa lưa ra . Vì trời tối lên những vết thương nhỏ khác không thấy rõ
\- Này...này ! Im Nayeon ! Im Nayeon ! - Anh nhấc vai cô lên lay .
Biết là nguy kịch anh liền vơ bừa chìa khóa ô tô rồi bế cô đi cấp cứu .
Vừa đi anh vừa nhìn cô đang nằm ở ghế sau qua kính xe vừa run sợ một điều gì đó . Hàng lông mày của cô vì đau mà nhíu lại . Cứ mỗi lần liếc mắt nhìn sang cô thì lần ấy anh lại nhấn ga tăng tốc thêm . Vượt đèn đỏ mặc xác mọi thứ xung quanh . Khi tới bệnh viện anh dừng ngay trước cửa chính của bệnh viện . Anh ôm cô chạy vào
\- Cấp cứu ! cô ấy đang chảy máu ! nhanh lên !
Taehyung hét lớn đến khàn cổ mặt nổi gân ai nhìn vào cũng thấy đáng sợ . Trên người anh vẫn còn mặc bộ đồ ngủ ở nhà . Tuy màu đen , nhưng người ta nhìn vào thấy luôn rằng nó dính khá nhiều máu
Các bác sĩ và y tá ngay lập tức chạy tới đưa cô lên giường đẩy vào phòng cấp cứu
Taehyung lo sợ ngồi sụp xuống , hai tay đang đỏ máu đan vào nhau . Anh còn không biết mình đang lo sợ cái gì . Không phải anh ghét cô lắm sao . Không phải lúc chiều còn dẫn tình nhân về nhà để chêu ngươi cô sao . Vậy mà bây giờ ... .....
Taehyung đứng thẫn thờ nhìn cửa phòng cấp cứu đang hiện nút đỏ . Hai tay anh đan vào nhau .
\- Này Taehyung! cậu làm gì ở đây vậy ! - Đột nhiên từ xa một giọng nam vang lên là Seojun .
Taehyung như không nghe thấy người kia nói gì . Chỉ nhìn chăm chăm vào khoảng không trước mắt mình . Thấy Taehyung không trả lời Seojun liền đi tới vỗ vai anh , lúc này anh mới giật mình quay qua nhìn người vừa vỗ vai mình .
\- Cậu !. - Anh nhìn để xác định người vừa vỗ vai mình là ai rồi lại lập tức một tay đứng chống nạnh , tay kia thì tạo thành nắm đấm đưa lên miệng suy nghĩ tiếp .
\- Gì đây ! Quần áo thì xộc xệch , tay có máu ! lại đăm chiêu suy nghĩ ! lại em tình nhân nào của cậu bị thương hả ? .
Seojun đứng chống nạnh nhìn Taehyung từ trên xuống dưới . Rồi chốt một cậu chắc nịch .
\- Im Nayeon ngã cầu thang ! - Taehyung vẫn dữ tư thế ban nãy chỉ vô hồn nói .
\- Vợ cậu á ! Nayeon á ! là cậu làm cô ấy ngã sao ? - Seojun hơi ngạc nhiên .
\- Tự ngã ! .
\- Tự cậu đích thân đưa cô ấy tới đây ?.
\- Ừm !.
\- Và bây giờ cậu đang lo lắng cho Nayeon ?
\- ....... ! - im lặng .
Tâm trạng anh lúc này không biết nên giải thích làm sao . Anh rất sợ , lo lắng , rất rối .
\- Được rồi ! Để mình tiếp nhận ca phẫu thuật này ! .
Seojun quay bước đi, chuẩn bị đồ để tiếp phẫu thuật .
Sau 1 tiếng đồng hồ phẫu thuật cuối cùng ca phẫu thuật cũng kết thúc . Đèn đỏ đã tắt . Cánh cửa phòng mổ vừa mở ra thì Taehyung liền quay lại đi tới . Seojun đi ra trước , mấy y tá theo sau ủi giường bệnh Nayeon đang nằm trên . Khuân mặt nhợt nhạt , băng quấn đầu .
\- Sao ? - Taehyung sốt ruột nói .
\- Trước tiên ...! cậu đang lo lắng cho vợ mình sao ? - Sau ca phẫu thuật dài , nhưng cái tên Seojun kia vẫn thoải mái đùa cợt được .
\- Tính kiên nhẫn có giới hạn ! .
\- Vết thương ngã cầu thang không nhẹ , nhưng cũng không nặng . Nói chung là ổn . Các vết thương khác thì chỉ bị bầm thôi lên không sao .
\- Còn nữa ...! mình nghĩ là cô ấy ngất lên mới ngã cầu thang ! Vì dạ dày cô ấy bị loét rất nặng ! chắc là do ăn uống không điều độ và uống rượu nhiều . Phải ở lại bệnh viện theo dõi dài dài ! Seojun nói một mạch .
Trong đầu Taehyung chợt nghĩ
" Cô ta còn kinh khủng hơn mình sao ? " .
\- Được rồi ! - Taehyung như chút gánh nặng quay bước đi .
\- Này ! Không vào thăm vợ cậu sao ? .
\- Phiền phức ! - Thái độ của anh thay đổi 360 độ . Cảm thấy mọi chuyện rất phiền phức .
\- Thái độ vậy là sao ? Không phải cậu vừa nãy đang lo lắng cho vợ cậu sao ?
Taehyung không quay lại chỉ cất bước đi thẳng ra khỏi bệnh viện . Tới khi anh đã ngồi trên xe thì tinh thần của anh lúc này rất khó chịu . Taehyung ngồi thẫn nhìn bàn tay dính máu của cô đang nắm lấy vô lăng .
Anh không biết cái cảm giác này là gì ! Bình thường anh còn chẳng muốn nhìn thấy cô . Những lúc cô xảy ra chuyện thì anh thấy mình rất lạ như sợ mất cô . Khi cô ngã cầu thang anh sợ như sắp khóc , nhưng khi nghe Seojun nói cô ổn thì nhẹ lòng rồi lại ghét bỏ cô .
Sau một hồi thẫn thờ nhìn chăm chăm vào vô lăng thì anh mới khởi động xe , và về nhà . Về đến nhà anh ngay lập tức đi tắm rửa thay bộ đồ ngủ khác , rồi đi qua phòng làm việc ngồi vào bàn , định phê duyệt hết đống tài liệu nhưng hình ảnh đầu bê bết máu của Nayeon cứ in rõ trong đầu làm anh không tài nào tập trung được . Cuối cùng anh đành bỏ cuộc , vứt bút xuống bàn rồi đứng dậy đi thay quần áo rồi lấy xe đi tới bệnh viện .
Xe đã đậu ở bãi đỗ xe . Lúc này chắc đã 3 hay 4 giờ sáng rồi . Xung quanh vẫn chìm trong yên lặng . Anh mở cửa xe cất bước đi vào trong bệnh viện .
\- Phòng của bệnh nhân Im Nayeon ! - Anh đi tới quầy lễ tân . Có mấy cô y tá đang trực ở đấy .
\- À...! - Sự xuất hiện của anh làm họ từ giật mình đến ngơ ra vì anh quá đẹp .
\- Nhanh lên ! - Anh mất kiên nhẫn gõ bàn .
\- À !! vâng ! ngài đợi tôi tí ! - một trong số mấy cô y tá giật mình thoát ra khỏi sự u mê ấy liền nhanh tay gõ máy tính tìm phòng .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro

#taenayeon