Chương 2.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lục Ly nắm chân của Ngoan Ngoãn đặt lên eo của chính mình, sau đó bắt đầu càng thêm sâu nặng đỉnh lộng.

"Ha... Ân a! Ca ca, ca ca! Lại muốn, muốn... Ha a!" Ngoan Ngoãn lại bị Lục Ly trên đỉnh cao trào, bụng vẫn còn run rẩy, hai cái đùi cũng run lên lên.

Nhưng là Lục Ly đã không nghĩ buông tha cậu, còn dùng ngón tay chọc vào cúc huyệt của Ngoan Ngoãn.

"Ngô! Lục Ly...! Anh... Em..." Ngoan Ngoãn mở to hai mắt, cảm thụ được ngón tay dò xét đi vào mà không ngừng sờ soạng.

"Ngoan Ngoãn không nghĩ bị ca ca chiếm hữu toàn bộ sao?" Lục Ly ở bên tai cậu mê hoặc.

"Tưởng..." Ngoan Ngoãn ngoan đến căn bản sẽ không cự tuyệt bất luận yêu cầu gì của Lục Ly.

Dương vật từ bướm dâm phía trước rút ra liền cắm vào cúc huyệt.

"Ngô a... Ca ca tiến hảo thâm..." Đã không có tử cung ngăn cản, Lục Ly cắm vào càng sâu.

"Ha a... Ân... Như thế nào còn ở... Hướng vào trong..." Ngoan Ngoãn có chút sợ hãi muốn bò ra sau, nhưng lập tức bị Lục Ly đè lại đinh ở dương vật thượng.

"Ca ca...?" Ngoan Ngoãn sợ hãi lôi kéo tay của Lục Ly.

An ủi hôn hôn Ngoan Ngoãn, nhưng hạ thân động tác bắt đầu thọc vào rút ra lên.

"Ngô! Hảo sâu... Ca ca... Quá bên trong!" Ngoan Ngoãn như thế nào kêu Lục Ly cũng không chịu dừng lại.

"Gọi anh."

"Ca ca? Ngô! Không đúng sao... A Ly? Ha a~... Đó là cái gì nha, ô..."

"Nghĩ lại ột lần nữa."

Lục Ly đột nhiên trở nên thật là khủng khiếp, Ngoan Ngoãn có chút sợ hãi, một bên bị thao một bên nỗ lực nghĩ xưng hô.

"Ô... Lão công..." Rốt cuộc nghĩ tới.

"Ngoan, bảo bối, lão công thương em." Dưới háng Lục Ly càng ngày càng tàn nhẫn, đâm cho cái mông nhỏ của Ngoan Ngoãn đều đỏ, "Ô... Ca ca khi dễ người... Đau nha~..."

Lục Ly ngừng lại một giây quan sát Ngoan Ngoãn phản ứng, thoạt nhìn không khó chịu, đó chính là ở lừa dối anh, không ngoan, muốn phạt.

"Ân a! Ca ca! Hảo thâm, a! Không cần, không cần đỉnh kia..."

Là một cái rất sâu ao hãm, tựa hồ còn phi thường bóng loáng.

"Ách... Ca ca...!" Ngoan Ngoãn cảm thụ được điểm mẫn cảm kia không ngừng bị va chạm, kích thích đến nước mắt đều chảy xuống dưới.

Lục Ly chỉ cảm thấy độ cung ao hãm vào kia hình như là dựa theo độ cung quy đầu của chính mình lớn lên, kín kẽ.

"A! Không được... Không được! Muốn... Ha a~..."

Ngoan Ngoãn tràng đạo cư nhiên cũng tưới ra một ít chất lỏng, trong nháy mắt tràng đạo co chặt, kẹp chặt làm cho Lục Ly kêu rên ra tiếng.

"Ca ca... Ca ca bắn cho em... Cầu xin ca ca..." Ngoan Ngoãn nức nở khẩn cầu.

"Sai rồi."

"Ô! Lão công! Lão công bắn, bắn vào tới~..."

"Bắn ở phía trước vẫn là mặt sau?" Lục Ly thở phì phò cười hỏi cậu.

"Trước, ha a~... Phía trước! Phải cho ca ca sinh nhãi con! Ngô!"

Dương vật vừa rút ra lại trực tiếp cắm vào bướm dâm phía trước, nhất cử tiến công thẳng vào tử cung, từng luồng tinh dịch đánh vào trên vách tử cung.

Ngoan Ngoãn ánh mắt đều tan rã, ha~... Nóng quá... Nhưng là cậu một chữ đều nói không nên lời.

Hạ thân không ngừng co rút.

"Ngoan Ngoãn? Mau buông ra, ca ca muốn đi WC." Lục Ly lúc trước uống lên không ít thủy, hiện tại đặc biệt muốn đi WC bắn ra ào ạt.

"Không... Ca ca nước tiểu tiến vào..."

"Như vậy sao được?" Chính mình đặt ở đầu quả tim sủng mèo con như thế nào có thể...

"Lão công... Cầu xin anh..." Ngoan Ngoãn vô lực lôi kéo tay của Lục Ly, câu lấy hắn sờ vào cậu.

"Em xác định?" Lục Ly cuối cùng dò hỏi lại ý kiến mèo con một lần nữa.

"Lão công mau..."

"Ách!!" Ngoan Ngoãn duỗi dài cổ phát ra một tiếng cất cao rên rỉ, cơ hồ là thét chói tai, cậu cảm thụ được tử cung bị một lực đánh so với tinh dịch đánh sâu vào mang đến khoái cảm càng lớn hơn nữa, "Năng... Ô..." So với độ ấm của tinh dịch càng cao hơn nước tiểu từng đợt nóng bỏng vách tường tử cung của Ngoan Ngoãn, bên trong run rẩy quấn chặt lại chỉ có thể vô lực buông ra.

Mắt thấy bụng của Ngoan Ngoãn bụng đều cong lên một cái độ cung, nhưng là mèo nhỏ dưới thân thật lâu chưa hồi thần lại.

Lục Ly mang Ngoan Ngoãn cùng chính mình tắm rửa một cái, lại thay đổi khăn trải giường, mới thật cẩn thận ôm Ngoan Ngoãn oa ở trong ngực của chính mình ngủ.

Ngoan Ngoãn lúc này hai mắt mới thanh minh lên, "Ca ca ngày mai có phải hay không muốn đi làm nha."

"Chuẩn xác tới nói là hôm nay." Một bên trả lời anh một bên xoa eo giúp cậu, miễn cho buổi sáng tỉnh lại cậu lại muốn kiều khí.

"Kia... Em đây có thể hay không cùng ca ca đi làm?" Ngoan Ngoãn vẫn luôn muốn cùng Lục Ly ở bên nhau.

"Có thể suy xét, nếu bé mèo lười buổi sáng thức dậy được thì tính."

Sau đó Ngoan Ngoãn liền ngoan ngoãn oa vào ngực anh ngủ rồi, nhìn cậu hô hấp đều đều ngẫu nhiên còn có một tiếng nho nhỏ khò khè, "Ân... Còn hảo đem em mang về tới."

Ngoan Ngoãn trong mộng còn ở cùng ca ca cùng nhau chơi đâu, cao hứng đến không biết, cho nên, buổi sáng khi rời giường vừa mở mắt ra liền đối thượng ánh mắt của Lục Ly, cậu lập tức xấu hổ muốn chui vào trong chăn.

"Rời giường, đi làm."

"Hảo!" Ngoan Ngoãn nhanh chóng rời khỏi giường.

Có người yêu đúng năng lực chữa trị phải nói chính là quá tuyệt vời, Ngoan Ngoãn nỗ lực xem nhẹ toàn thân cảm giác không thoải mái này.

Chính là vừa đến cửa hàng thú cưng trước cửa thì lục Ly liền choáng váng, chạy nhanh che lại đôi mắt của Ngoan Ngoãn.

Ở cửa nằm một con đã hôn mê mèo nhỏ, là Tạp Tạp, trước kia cùng với Ngoan Ngoãn quan hệ tốt nhất, hiện tại lại nằm trơn bóng trên mặt đất, toàn thân đều là thương, liền ruột đều kéo ra tới một khúc!!!

"Ngoan Ngoãn đi vào trước, đừng nhìn."

"Hảo..." Cậu chưa kịp nhìn được cái gì hết, chỉ ngửi ra được một cổ mùi máu tươi, nhưng là ca ca không cho xem, cậu liền nghe lời.

Lục Ly bế Tạp Tạp lên, lập tức từ cửa sau vòng vào phòng khám thú cưng, đuổi đi sở hữu bác sĩ, Tạp Tạp nhất định không muốn để cho người khác thấy, là một mèo con cao ngọa như vậy, nhưng anh nghĩ vẫn là trước thông báo một chút cho Tần Viễn đi.

Tần Viễn là Lục Ly bạn tốt nhiều năm, đã từng phi thường thích Tạp Tạp, nhưng là Tạp Tạp lúc đó giống như không quá thích hắn, bởi vì Tần Viễn luôn là trêu cợt cậu, thêm nữa bộ dạng của hắn thoạt nhìn giống như là một cái hoa hoa công tử, nên Tạp Tạp liền lựa chọn một nam nhân hào hoa phong nhã khác, ngược lại hiện giờ biến thành như vậy.

"Làm sao vậy?" Tần Viễn không đàng hoàng thanh âm vang lên.

"Tạp Tạp đã xảy ra chuyện." Lục Ly lời ít mà ý nhiều miêu tả một chút tình huống vừa rồi.

"..." Tần Viễn cái gì cũng chưa nói, cúp điện thoại, không tới năm phút đồng hồ liền xuất hiện ở cửa.

Cách cửa kính thấy được Lục Ly đang giúp Tạp Tạp xử lý miệng vết thương, hắn mãn tâm mãn nhãn đều là lo lắng cho cậu, nào còn bộ dáng thành thạo đào hoa ngày xưa?

【 tác gia tưởng lời nói: 】

Nghiêm trọng hoài nghi lúc sau này một thiên sẽ càng ngày càng hoàng? ( mị mị nhãn )

‎═══ ๖ۣۜTruyện được convert bởi ═══

‎꧁༺𝐨𝟎𝐨𝐤𝐚𝐧𝐚𝐤𝐚𝐨𝟎𝐨 & 𝐂𝐚𝐜𝐭𝐲 𝐂𝐚𝐭༻꧂

‎ ═════ ︻╦╤── ҉ ➻❥ ═════

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro