CHƯƠNG 54

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  "Còn có người dám bắt nạt cô a?"

Thẩm Mộng Dao đang nằm trên ghế sô pha xem ti vi, nhận được điện thoại của Viên Nhất Kỳ, lập tức tắt TV, sau đó bắt đầu thu dọn đồ đạc, chuẩn bị đi ra ngoài.

Lúc nào Thẩm Mộng Dao cũng nói với Dương tỷ rằng, chính mình là dùng tám đời phúc phận, mới có thể đụng tới loại khách hàng như Trương Nhị tiểu thư. Khách hàng như vậy không quan tâm là không được, nhất định phải tại mọi thời khắc đặt cô ấy lên đầu tiên.

Viên Nhất Kỳ có thể nói là nguồn kinh tế chủ yếu của Thẩm Mộng Dao, trên căn bản mỗi một lần cô chia tay nàng đều sẽ là người chứng kiến. Nói không khoa trương chứ một tháng vị tiểu thư này liền chia tay với ba người bạn trai, bất quá cuộc sống riêng tư của khách hàng nàng sẽ không quan tâm. Viên Nhất Kỳ cần an ủi, chính mình vừa vặn có thể cung cấp cho cô ấy, cung cầu cân bằng, này thuộc về ngành nghề phục vụ đường hoàng.

  "Xú hồ ly tinh, dám bắt nạt ta. . ." Viên Nhất Kỳ khó chịu ngồi uống rượu, một bên uống một bên mắng Hứa Dương Ngọc Trác. Cô nổi giận như vậy cũng rất bình thường, từ nhỏ đến lớn, người khác đối với cô đều là chiều theo cô, bởi vì cô là Trương gia Nhị tiểu thư, không có một người nào dám nói chuyện lớn tiếng với cô. Thế nhưng ngày hôm nay đụng tới Hứa Dương Ngọc Trác, lại còn bị nàng chê cười, Viên Nhất Kỳ vốn dĩ là đến mắng cho hả giận, hiện tại ngược lại còn bị tức một bụng hỏa!

Lúc Thẩm Mộng Dao chạy tới quán bar, Trương Nhị tiểu thư đã nằm trong trạng thái say chếnh choáng mơ hồ, "Dao tỷ. . . Cô cuối cùng cũng đến. . ."

Viên Nhất Kỳ như vậy là chuyện bình thường, Thẩm Mộng Dao đã quen rồi. Nàng đỡ cô ngồi vững vàng ở trên ghế chân cao, sau đó lấy di động ra, theo quy tắc cũ, bắt đầu tính giờ.

  "Nhị tiểu thư, hiện tại là chín giờ".

Cô khinh thường chặn tay nàng lại, lớn tiếng ồn ào, "Cô không cần tính giờ, tối nay tôi bao cô, không cho phép cô tìm người khác, chỉ được theo tôi. . ."

Lời này vừa nói ra, hai người qua đường quăng một ánh mắt ý tứ sâu xa hướng tới Thẩm Mộng Dao, cho nàng tám cái miệng cũng giải thích không rõ được, "Cô nhỏ giọng một chút".

Viên Nhất Kỳ cũng tính là chơi thân với nàng, khả năng là bởi vì nghiệp vụ bồi tán gẫu của nàng rất chuyên nghiệp đi, mặc kệ là cái gì cũng có thể nói với nàng, dù sao nàng chỉ quan tâm thu tiền thôi. "Ngày hôm nay tôi đi tìm nữ nhân kia, cô ta lại dám bắt nạt tôi. . ."

  "Nữ nhân nào?" Thẩm Mộng Dao thích uống rượu, cùng Nhị tiểu thư ở nơi này, đều là tùy tiện uống, cuối cùng lúc nào cũng có người trả tiền. Nàng rất yêu thích nhận đơn hàng từ cô, phần lớn thời gian chính là cùng cô uống rượu nghe chuyện bát quái, mỗi giờ còn được phần thù lao kha khá.

  "Nữ nhân tỷ tôi dưỡng. . ." Viên Nhất Kỳ nắm quyền mạnh mẽ nện ở trên quầy bar, "Cô ta. . . cô ta làm tôi tức chết!"

Viên Nhất Kỳ lại đi tìm Hứa Dương Ngọc Trác? Còn bị chọc tức thành như vậy?? Dao Dao liền nổi lên hứng thú: "Cô ấy như thế nào trêu cô chọc giận cô?"

  "Cô ta. . ."

Viên Nhất Kỳ đem lời nói của Hứa Dương thêm mắm dặm muối thuật lại cho Thẩm Mộng Dao nghe. Nàng nhờ có tu dưỡng nghề nghiệp cao mới không có lập tức cười ra tiếng, thế nhưng ở trong lòng lại nghẹn đến nội thương, tình cảnh đó nhất định rất đặc sắc, không có tận mắt nhìn thấy thực sự là đáng tiếc. Dao Dao nghĩ thầm, Dương tỷ chị đối phó với tiểu cô tử tương lai nhà chị thật là không khách khí a.

  "Nữ nhân kia quá không ra gì. . ." Vào lúc này Dao Dao đương nhiên phải giúp đỡ khách hàng nói chuyện, chỉ có thể tạm thời oan ức Hứa Dương Ngọc Trác một trận, nếu không phải vì chị ấy, nàng sẽ không tiếp được đơn hàng này.

Thẩm Mộng Dao muốn gọi điện thoại cho chị, làm cho chị cùng tiểu cô tử nhao nhao nói nhiều một chút, có điều tỉ mỉ nghĩ lại, thật giống như có chút không tử tế.

  "Đúng vậy! Cô ta cho rằng mình là ai chứ. . . Lại bắt nạt đến trên đầu chị ruột tôi. . . Chờ chị tôi trở về. . . Tôi nhất định để chị ấy chia tay với cô ta!" Viên Nhất Kỳ lại uống cạn một chén rượu, hô loạn, "Ném!! Nàng!!!"

"Được được được, quăng nàng quăng nàng. . ." Mỗi lần Viên Nhất Kỳ uống rượu say, Thẩm Mộng Dao cảm giác mình giống như đang hống hài tử vậy. Kỳ thực Nhị tiểu thư người này rất đơn thuần, không có ý đồ gì xấu, chính là tình thương có điểm thấp.

Viên Nhất Kỳ cũng là người có lối suy nghĩ cố chấp, hơn nữa lại ngang ngược không biết lý lẽ. Chỉ cần là người cô yêu thích, cho dù làm cái gì cô cũng có thể tha thứ, nhưng phàm là kẻ cô ghét, ngay cả hô hấp cũng là sai.

Nhan Âm giận hờn xuất ngoại, cô liền đem tất cả nguyên nhân quy kết hết lên trên người Hứa Dương Ngọc Trác. Cô yêu thích Nhan Âm, cũng yêu thích tỷ tỷ, vì lẽ đó ở trong mắt Viên Nhất Kỳ, Nhan Âm không sai, tỷ tỷ cũng không sai, nếu có sai liền sai ở Hứa Dương Ngọc Trác, là cô ta không biết xấu hổ câu dẫn tỷ tỷ, mới tạo thành cục diện như hiện tại.

  "Tại sao lại khóc?" Dao Dao thấy Trương Nhị tiểu thư hấp háy đôi mắt, viền mắt lập tức trở nên hồng hồng, tiến lên vuốt đầu cô ấy, sau đó ôm lấy cô ấy an ủi: "Đừng khóc a, chút chuyện này cũng khóc, được rồi được rồi, đừng khóc. . ."

Vì Viên Nhất Kỳ là nữ nhân, cho nên Thẩm Mộng Dao mới cung cấp phục vụ tri kỷ như thế.

Lấy thân cao của Nhị tiểu thư so với bất kỳ người nào cũng chiếm ưu thế, so với Dao Dao hiển nhiên cao hơn một đoạn.

  "Tôi không có khóc. . ." Nói xong, Viên Nhất Kỳ cư nhiên lại đem sự chú ý chuyển đến trên ngực ngạo ưỡn của Thẩm Mộng Dao, lúc nàng ôm cô, hai cái đám mềm mại liền đè lên trên ngực mình.

Hết cách rồi, ai biểu vóc người của Thẩm tiểu thư quá nóng bỏng làm chi!!!

Đây cũng không phải là lần đầu tiên Thẩm Mộng Dao ôm cô, thế nhưng ngày hôm nay lúc Viên Nhất Kỳ bị nàng ôm một cái, tim lại đập đến lợi hại. Từ đêm hôm đó sau khi Nhan Âm ôm mình, đem cô đặt ở trên tường nhiệt liệt hôn môi, cô đột nhiên phát hiện, chỉ cần bản thân mình cùng nữ nhân khác hơi hơi thân mật một chút, đầu óc liền bắt đầu suy nghĩ linh tinh.

Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng cùng nữ nhân ôm hôn thật sự... Rất thoải mái...

  "Mắt tôi bị đau, có lông mi rơi vào. . ." Trương Nhị tiểu thư cô mới không vì chút chuyện nhỏ này mà khóc.

Thẩm Mộng Dao một tay nâng mặt cô, một cái tay khác lật con mắt của cô, đều đỏ. Nơi này quá ồn, nàng lôi kéo Viên Nhất Kỳ đi toilet, vừa đóng cửa lại, toàn bộ thế giới đều yên tĩnh xuống.

  "Còn đau không?" Dao Dao thấy mắt trái của cô híp lại, bộ dạng tựa hồ rất khó chịu.

  "Ừm. . . Ngứa. . ." Đừng nhìn Viên Nhất Kỳ ở trên sàn nhảy uy vũ như vậy, kỳ thực sau lưng chính là một thiên kim tiểu thư được nuông chiều từ bé, nửa điểm oan ức cũng không chịu được.

  "Tôi giúp cô thổi thổi. . ." Thẩm Mộng Dao cúi đầu đến gần, nhẹ nhàng thổi mắt cho cô. Nếu Nhị tiểu thư không phải là khách hàng VIP chí tôn của nàng, tuyệt đối sẽ không có loại đãi ngộ này. Dao Dao phục vụ, cũng là căn cứ theo đẳng cấp của khách hàng để cung cấp dịch vụ.

Viên Nhất Kỳ bị nàng nâng mặt, phải ngẩng đầu lên để cho nàng thổi, nhìn chằm chằm khuôn mặt yêu tinh trước mắt, bất giác thốt lên: ". . . Dao tỷ. . . Dung mạo của cô thật là đẹp mắt. . ."

Thẩm Mộng Dao tuyệt đối là thuộc về loại hình đẹp tự nhiên, chỉ có điều vóc người của nàng càng thêm cướp danh tiếng mà thôi.

Uống nhiều rồi bắt đầu nói hươu nói vượn, nàng cũng không cảm thấy kinh ngạc, lại hướng về con mắt của Viên Nhất Kỳ thổi hai lần, "Giờ cô mới phát hiện a~ Tốt hơn chút nào không?"

Viên Nhất Kỳ chớp chớp con mắt ửng hồng, đã thoải mái hơn rất nhiều, chỉ là hiện tại đầu có hơi choáng váng, chân cũng có chút phiêu. ". . . Tôi còn muốn uống rượu. . . Cô bồi tôi. . ."

  "Cô vẫn còn dự định uống cả một buổi tối sao?"

  "Tôi trả tiền. . . Ngược lại cô phải bồi tôi. . ."

Bởi vì cùng Nhan Âm làm căng việc này, tâm tình của Viên Nhất Kỳ rất không tốt. Nhan Âm là bằng hữu chơi đùa từ nhỏ đến lớn của cô, là bằng hữu tâm giao của cô, coi như buổi tối ngày hôm ấy cùng Nhan Âm có phát sinh loại chuyện lúng túng như vậy, Viên Nhất Kỳ vẫn là cố gắng duy trì quan hệ giữa các nàng. Nhưng hiện tại Nhan Âm bởi vì tỷ tỷ có bạn gái, ngay cả bản thân mình nàng ấy cũng không muốn phản ứng, cô nhớ tới trong lòng liền buồn khổ.

Viên Nhất Kỳ uống thật nhiều, vẫn luôn uống đến qua nửa đêm, uống đến mức Thẩm Mộng Dao cũng không nhìn nổi nữa. Thiên kim đại tiểu thư tuổi còn nhỏ, từ nhỏ đã ở trong bình mật mà lớn lên, có tâm sự gì có thể sầu đến thế?!?

  "Đi, tôi đưa cô trở về." Đã hơn hai giờ khuya, Thẩm Mộng Dao kéo Viên Nhất Kỳ, đỡ cô, hai người xiêu xiêu vẹo vẹo ra khỏi quán bar, ở trên đường gọi một chiếc taxi. Cô đã uống đến mức mơ mơ hồ hồ, bất quá nàng vẫn còn tỉnh táo. Đây cũng không phải là lần đầu tiên Dao Dao đưa cô về nhà, giống như quay về nhà mình vậy, nàng trực tiếp báo địa chỉ với tài xế.

Viên Nhất Kỳ không quen ở trong trường học, cho nên ở phụ cận Z đại thuê một tầng khu nhà ở.

  "Thật là nặng. . ." Thẩm Mộng Dao nhìn nàng rất nhỏ gầy, uống rượu say liền giống như một bãi bùn nhão. Hơn nữa khí trời lại nóng, kéo Nhị tiểu thư lên lầu liền mệt mỏi đổ mồ hôi hột, không nghĩ tới hiện tại làm nghề phục vụ, cũng rất cần thể lực a! "Đến đến. . . Rốt cục đến. . ."

Lại phí đi sức của chín trâu hai hổ, Dao Dao đem cô kéo tới trên giường ở trong phòng ngủ. Vừa định đem Viên Nhất Kỳ đẩy ngã, thế nào lại thành hai người cùng nhau ngã vào trên giường, Trương Nhị tiểu thư còn không chút nào khách khí mà ép ở trên người nàng.

'Nóng chết ta. . .' 

Dao Dao trước tiên không vội đẩy cô ra, mà đưa tay lấy điều khiển điều hòa ở một bên, mở máy điều hòa không khí, đem nhiệt độ điều đến 20, mới cảm thấy thoải mái hơn không ít.

  "Nhị tiểu thư?" Nàng nằm ở trên giường, lắc vai Viên Nhất Kỳ, ngủ sao? Thật không còn gì để nói!!

Thẩm Mộng Dao muốn đẩy cô ra, lúc này vị kia lại đột nhiên mở mắt, "Cô cho tôi ôm một lúc!"

Hóa ra là vẫn còn tỉnh, nàng bất đắc dĩ đáp ứng: "Được. . ."

  ". . . Dao tỷ. . . Vẫn là cô tốt với tôi. . ." Viên Nhất Kỳ nằm nhoài trên người Thẩm Mộng Dao, mềm mại nói.

Nàng vuốt đầu của cô, cắt tóc ngắn đúng là đáng yêu hơn rất nhiều, kẻ ngu si này, cô trả thù lao dĩ nhiên phải đối tốt với cô rồi. Nàng lẳng lặng nằm hưởng hơi lạnh, mồ hôi nơi thái dương dần dần tản đi, có điều Viên Nhất Kỳ tựa hồ vẫn còn muốn cùng với nàng tán gẫu thêm một chút.

  "Tôi cảm giác sau một giấc ngủ tỉnh lại, người ở bên cạnh đều cong, ngay cả tỷ tỷ tôi cũng bắt đầu yêu thích nữ nhân. . ." Cô tiếp tục nằm nhoài trên người nàng, phun tào.

  "Đó là ảo giác của cô thôi. . ." Dao Dao giải thích.

Cô vẫn méo xệch đầu, "Cô có nghĩ rằng nữ nhân cùng một chỗ chơi vui không?"

  "Tôi làm sao biết." Thẩm Mộng Dao vội vàng cho thấy lập trường, như thế nào cảm giác đề tài tán gẫu có chút đi chệch đường ray?! Nàng đẩy đẩy Viên Nhất Kỳ, "Cô trước tiên đứng lên, tôi đi rót chén nước cho cô".

Viên Nhất Kỳ nhớ tới ngày đó ở nhà để xe dưới hầm, Trương Hân cùng Hứa Dương Ngọc Trác ở trong xe hôn môi, cùng nữ nhân hôn môi thật sự rất thoải mái a, bằng không làm sao ngay cả tỷ tỷ cũng không kiềm lòng được? Hơn nữa ngày đó Nhan Âm cũng cưỡng hôn cô, này xem như là khai sáng, về sau Viên Nhất Kỳ lúc nào cũng nhớ tới loại cảm giác mĩ hảo này.

  "Dao tỷ, tôi nói với cô một cái bí mật. . ." Cô hoàn toàn bò lên trên người nàng, đem nàng đè xuống, "Chỉ nói với một mình cô. . ."

Cô rõ ràng là say rồi, nàng đưa tay vỗ vỗ cái trán của chính mình, tiền này thật sự là không dễ kiếm! Nhị tiểu thư có thể hay không yên tĩnh một chút, thiệt dính người quá nha!!!

Viên Nhất Kỳ tiến đến bên tai Thẩm Mộng Dao, 'lặng lẽ' nói với nàng, "Cùng nữ nhân hôn môi đặc biệt thoải mái. . ."

  ". . ." 

Đây chính là bí mật cô muốn nói?!? Dao Dao bắt đầu đổ mồ hôi, thời điểm nàng nhận ra được cô bắt đầu đối với mình động thủ động cước, nàng liền biết không ổn...

  "Thật sự. . ." Viên Nhất Kỳ dùng ngón tay vuốt ve môi của người dưới thân, mang theo mùi rượu nói, "Cô theo tôi thử một chút thì biết~~"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro