11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

chap này có văn xuôi í mọi người, và đã được chirs beta lại xíu xiu đôi chút nha, tất nhiên là đã hỏi qua ý kiến và có sự đồng ý của kqin_ <3

.

.

.

parkb0gum

helloooo

thv

chào ạaa

parkb0gum

lâu quá không nhắn tin với em

cũng cả lâu rồi ta chưa gặp nhau

thv

vừa gặp lúc chiều đấy anh

parkb0gum

nhưng cũng chả nói gì

thv

...

anh muốn em nói gì cơ?

parkb0gum

dạo này em thân với jeon jungkook nhỉ?

thv

không có

em với anh ấy chỉ nói chuyện một chút với nhau thôi

parkb0gum

anh thấy hai người hay đi chung lắm mà

thv

tiện đường thôi ạ

parkb0gum

thế à?

thv

...

anh đừng gây sự với anh ấy nữa

được không?

parkb0gum

gì?

thv

điều đó không tốt mà

không tốt cho anh

cho em

và cả anh ấy nữa

parkb0gum

em quan tâm đến cậu ta nhỉ?

thv

em cũng quan tâm đến anh mà?

sao anh cứ phải đi gây sự với người khác thế?

em không phải lúc nào cũng cứu anh được đâu

parkb0gum

...

thv

em không biết bản thân mình như thế nào

mà lại đi thích anh nữa

parkb0gum

anh có bắt em thích anh đâu

là do em tự thích mà?

thv

à em ngu thật nhỉ

phải chi ngày đó gặp anh

em đã xoay lưng bỏ về

chẳng ở đó làm gì

thế thì không có chuyện gì rồi...

.
.

kết thúc tiết học cuối cùng của ngày, taehyung đi bộ chừng mười phút đồng hồ từ trường đến quán ăn quen, nó nằm ngay trong góc ngõ nhỏ yên tĩnh. giá cả đồ ăn ở đó khá đắt so với các quán ăn dành cho học sinh, sinh viên bình thường. nhưng taehyung thích nó, thích cách bày trí, thích cái không giang mang đến cảm giác ấm cúng của quán, với cả vì ở đó em có thể thư giãn được, và đương nhiên là quán có mấy món mà em thích nữa, ví dụ trứng lòng đào và salad trộn.

em lựa chọn chỗ ngồi cạnh cửa sổ, vừa gọi món xong thì có một đám học sinh đi vào, taehyung nhận ra chúng, là đám người cùng trường với em. họ ngồi gần cửa ra vào, xem thực đơn rất lâu cho đến khi có một người to tiếng gọi món cho cả đám.

taehyung để ý thấy có một trong những chàng trai đó cứ liếc mắt về phía em, em vốn dĩ không biết anh ta là ai và cũng chẳng có ý muốn quan tâm đến nên vẫn cứ tiếp tục ăn, nhưng lát sau anh ta đi ra khỏi bàn và bước đến phía em đang ngồi, mở lời chủ động bắt chuyện:

"cậu là kim taehyung đúng không?"

lúc này taehyung mới ngước lên nhìn người đối diện, cố nhìn cho kĩ vẫn không nhớ mình đã gặp người này ở đâu, học chung trường nhưng chẳng biết đã gặp nhau khi nào, chỉ thấy có gì đó quen mắt, hình như đã gặp qua đâu đó.

"chúng ta quen nhau sao?"

rất dứt khoát anh ấy đã kéo ghế ngồi đối diện em, nhìn em chằm chằm rồi liếc xuống đĩa thức ăn.

"ngon nhỉ?"

"ừ, là trứng lòng đào với salad trộn, tôi đã ăn nhiều chỗ nhưng vẫn thấy chỗ này ngon nhất"

chàng trai trước mặt bật cười, hoàng hôn chiếu rọi cả một vùng trời, anh ta nghiêng đầu, taehyung nhìn rõ từng góc cạnh của người đối diện, sóng mũi cao, đôi môi mỏng, còn đôi mắt như bị che phủ bởi một màn sương mờ đục

"cậu bị đục thủy tinh thể à?"

"mắt tôi không đẹp sao?"

"à không, mắt cậu trông đẹp đấy chứ"

vừa nghe câu nói đó cặp mắt của anh ta chuyển động như một cá thể độc lập với niềm vui, tiếng cười, giận dữ, tuyệt vọng. đã lâu rồi chưa thấy gương mặt nào linh hoạt đến thế, taehyung đã ngẩn ngơ ngồi đấy ngắm nhìn người đối diện, rất lâu.

"nghe bảo cậu vừa được phân công chức sao đỏ ở trường?"

"tin tức lan truyền nhanh nhỉ?"

"chào! tôi là bogum, 12D2, mong sau này được cậu chiếu cố!"

vừa nói bogum vừa đưa tay ra, taehyung cũng đang đưa tay ra định bắt thì ngoài cửa bỗng có một tiếng rất lớn, em giật mình rụt tay lại. một đám học sinh khác xông vào quán, nhắm đến đám bạn của bogum đang ngồi mà đánh, bogum rời khỏi chỗ, nhanh chóng đến đánh trả đám người kia. taehyung kinh ngạc ngồi chứng kiến hết mọi thứ, cả thế giới như bị rút đi mọi âm thanh, chỉ còn lại những ống kính giống như bộ phim vô âm chiếu ngay trước mắt em.

"mẹ nó lại là đám thằng Jungkook" đó là câu cuối cùng em nghe được từ bogum sau khi anh rời đi.

từ lúc đó, cái tên jungkook được in sâu vào đầu của em, chính bản thân em cũng không biết tại sao.

ngoài cửa sổ một đàn chim bay qua cùng với đó là mấy tiếng hót huyên náo, nhưng taehyung không nghe thấy, trong đầu cậu lúc này chỉ nghe tiếng cộng hưởng vang ong ong. bao giờ mùa hạ mới kết thúc nhỉ? mùa hạ lê thê và mơ hồ.

.

.

.

@kquin_
_25.11.22_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro