Chương 41: Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoàng đế làm sao lại biết cậu chưa trả lời tin nhắn của Kim Thái Hanh?

Điền Chính Quốc trong lòng thoáng kinh ngạc, sau đó lập tức ý thức được Hoàng đế e trước khi đi đến căn phòng này đã bắt đầu thử thách cậu, mà biểu hiện của cậu có khiến vị "thiên tử" này thỏa mãn hay không, lại nhất thời không có cách nào nhận biết, vì vậy trái tim cậu không tự chủ mà đập mạnh.

Quỳ một chân trên đất, cung kính nói, "Bệ hạ trước đây cũng chưa từng gặp thần, nếu như muốn để cho Thái Hanh biết chuyện này, chắc chắn sẽ không đơn độc truyền một mình thần tiến cung, càng sẽ không để cho Thái Hanh rời đi, cho nên thần không thể trả lời tin nhắn của Thái Hanh."

Hoàng đế nghe xong lời này nhất thời nở nụ cười, ánh mắt nhìn Điền Chính Quốc cũng lộ ra thần sắc hài lòng, "Thằng nhóc cậu quả thực lanh lợi, nhưng cậu có biết tự ý phỏng đoán thánh ý là tối kỵ hay không."

Điền Chính Quốc nghe xong lời này, không nhịn được cười một tiếng, ngoắc ngoắc khóe miệng, "Thần chỉ cho là bệ hạ thích nghe lời nói thật, hơn nữa nếu như thần quả thực lanh lợi như lời bệ hạ nói, có thể lập tức đoán được tâm tư của ngài, cũng không cần ở đây thấp thỏm bất an."

Hoàng đế mỉm cười, "Thấp thỏm bất an? Làm sao, lẽ nào cậu rất sợ trẫm?"

Điền Chính Quốc thật thà gật gật đầu, hoàng đế rất có hứng thú nhìn cậu, "Tại sao? Chẳng lẽ trẫm rất hung tàn giống như con Liệt Long ngày hôm qua sao?"

Điền Chính Quốc nghe xong lời này, cậu theo thói quen sờ chóp mũi, do dự một hồi lâu mới mở miệng nói, "Ngài không phải là Liệt Long hung tàn, mà là cậu ruột của Thái Hanh."

Nói xong lời này, bản thân Điền Chính Quốc cũng cảm thấy có chút lúng túng, trên mặt hơi có chút toả nhiệt, Hoàng đế đứng đối diện lại trực tiếp cười ha hả.

"Cho nên ở trong mắt cậu, cậu ruột của Thái Hanh còn đáng sợ hơn Liệt Long sao? Đứa nhỏ này cũng thật là thú vị, chẳng trách tiểu tử thối Thái Hanh lại vừa mắt với cậu, thế nhưng cậu yên tâm đi, mặc dù trẫm là cậu ruột của Thái Hanh, ngày hôm qua cậu cũng cứu trẫm một mạng, hiện tại cậu chính là ân nhân cứu mạng của trẫm cùng không ít người quân bộ đấy."

Mấy chữ cuối cùng Hoàng đế nói tới ý tứ sâu xa, đôi mắt thâm thúy híp lại kia cực kỳ giống Kim Thái Hanh, khóe mắt già nua tụ lại cùng nhau, lộ ra thần sắc hiền hòa, so với vương giả quyết đoán nổ súng bắn người lúc trước khác nhau một trời một vực.

Nhưng Hoàng đế càng như vậy càng khiến Điền Chính Quốc cảm thấy bất an, không dám buông lỏng cảnh giác, gương mặt cậu tái mét vì lo sợ, "Ngày hôm qua chuyện đột nhiên xảy ra, vừa vặn bên cạnh thần có cơ giáp, cho nên mới kịp thời cứu bệ hạ, kỳ thực coi như không có thần, ở đấy nhiều huynh đệ như vậy nhất định sẽ che chở bệ hạ chu toàn, thần chỉ là tình cờ cướp được cơ hội mà thôi."

"Cũng không thể nói như vậy, người khác làm thế nào là chuyện của người khác, mà trẫm cùng nhiều người ở đó chỉ có thấy một mình cậu là ân nhân cứu mạng."

Hoàng đế nói xong chỉ chỗ bên cạnh mình, cười nói, "Có chuyện ngồi xuống trước nói sau đi, cậu không cần căng thẳng, ngày hôm nay trẫm truyền cậu vào cung, chỉ là muốn nhìn thấy đối tượng của cháu trai, thuận tiên tâm sự với cậu một ít chuyện mà thôi."

Nếu như chỉ là vì gặp mặt một mình cậu, thì tại sao muốn tránh Kim Thái Hanh?

"Thuận tiện tâm sự" bốn chữ này rốt cuộc là ý gì thật là quá khó phán đoán...

Điền Chính Quốc không nói gì nữa, đè xuống tâm tình phức tạp trong lòng, ngồi xuống, hoàng đế quả thật không có ý tứ làm khó cậu, thoải mái cùng cậu tán gẫu việc nhà, hỏi mấy chuyện không liên quan, Điền Chính Quốc sau khi trả lời, lại thấy Hoàng đế bưng lên một chén trà nóng, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, tùy ý hỏi, "Nghe nói cậu và Thái Hanh là bạn học trong trường quân đội?"

Điền Chính Quốc gật gật đầu, "Đúng, chúng thần là bạn học."

"Nói như vậy lúc đó hai người đã ở cùng nhau? Vậy tính toán thời gian cũng không ngắn, ít nhất năm, sáu năm đi."

Điền Chính Quốc bị lời này mạnh mẽ sặc một trận, nhất thời mặt đỏ lên, mặc dù bây giờ cậu đã theo đuổi được Thái Hanh, thế nhưng cũng không thể nào tưởng tượng được năm, sáu năm trước hai người dưới tình huống như nước với lửa như vậy, nếu như yêu nhau sẽ là cái hình ảnh gì, huống chi trước mặt một "trưởng bối" thân phận tôn quý như thế thảo luận chuyện như vậy, thật sự quá lúng túng.

Nghĩ tới đây cậu theo bản năng khoát tay một cái, "Không, không có, chúng thần mới đăng ký ba tháng trước, trước đó chỉ là đồng nghiệp thôi."

"Ồ?"

Hoàng đế hơi nheo mắt lại, "Dĩ nhiên chỉ có ngắn thời gian ngắn như vậy sao, xem hai người ở bên ngoài sôi sùng sục huyên náo lớn như vậy, ta cho là hai người đã ở bên nhau rất lâu rồi."

Lời này Hoàng đế nói ý tứ sâu xa, tuy rằng trên mặt vẫn mang theo ý cười, lại làm cho tâm lý Điền Chính Quốc đột nhiên căng thẳng, biết chuyện gì không nên tới rốt cục cũng phải tới.

Thấy cậu trầm mặc, Hoàng đế nhíu nhíu mày, "Làm sao đột nhiên không nói, lẽ nào trẫm nói không đúng?"

"Mấy ngày nay cho dù là ở trong hoàng cung, trẫm cũng có thể ở khắp nơi nghe thấy tên của hai người, bây giờ hai người cũng coi như là người nổi tiếng, dù cho có một số người không chú ý đến lĩnh vực quân sự, chỉ sợ cũng biết đến quân bộ có hai sĩ quan yêu nhau, Điền Chính Quốc, mấy ngày nay tiếng tăm của cậu thật đúng là ảnh hưởng rất nhiều đến quân bộ, đối với chuyện này cậu có giải thích gì không?"

Trong nháy mắt mấy chữ cuối cùng nói ra khỏi miệng, con mắt Hoàng đế đột nhiên trở nên âm trầm, Điền Chính Quốc không khỏi âm thầm cười khổ một tiếng, tảng đá lớn lơ lửng trong lòng rốt cục cũng rơi xuống.

Cậu biết Hoàng đế dấu Kim Thái Hanh gọi một mình cậu tới đây, còn để cho cậu ở sau tấm màn chiếu nhìn thấy một màn biểu diễn lâu như vậy, tuyệt đối sẽ không chỉ đơn giản là muốn cùng cậu tâm sự việc nhà.

Điền Chính Quốc đứng dậy, quỳ một chân trên đất hành đại lễ, cúi đầu nói, "Thần không có lời nào để nói, cũng không có gì có thể giải thích, bởi vì việc cá nhân của thần ảnh hưởng đến quân bộ, quả thật là sự thực, thần nguyện ý một mình gánh chịu."

"Một mình gánh chịu? Danh tiếng quân bộ đã bị phá huỷ cậu muốn gánh chịu như thế nào?"

Hoàng đế cười như không cười liếc nhìn cậu một cái, không nhanh không chậm trầm giọng nói, "Bởi vì thân phận phục tùng giả của cậu, quân bộ lại phải chịu đựng nghi vấn của dân chúng lớn như vậy, nếu để cho bọn họ biết Thái Hanh vì cậu thậm chí không tiếc lạm dụng chức quyền, tạo thành hậu quả năm người chết ba người bị thương, cậu nói dân chúng sẽ nghĩ quân bộ như thế nào, nghĩ hoàng đế là trẫm như thế nào?"

Lồng ngực Điền Chính Quốc chập trùng mấy lần, lông mi hơi run rẩy, trong lúc dư luận nhấc lên sóng lớn mênh mông cậu cũng đã ngờ tới bản thân sớm muộn chạy không thoát tai nạn này, cho nên đã sớm chuẩn bị xong tâm lý, chờ lệnh xử phạt của quân bộ, nhưng cậu không nghĩ tới người chân chính xử phạt cậu lại biến thành hoàng đế, điều này làm trong lòng cậu dù sao cũng có chút hơi khó chịu.

Khó chịu không phải vì bản thân sắp đối mặt xử phạt, mà là không thể cùng người nhà Kim Thái Hanh hòa thuận ở chung, lại mang đến nhiều phiền phức như vậy.

Nhắm mắt lại, cậu hít sâu một hơi, "Thần nguyện ý tự động xin nghỉ, vĩnh viễn rời khỏi quân bộ, nếu như vậy còn không đủ, bệ hạ còn có thể đem thần đưa vào ngục giam hoặc là... Hoặc là trực tiếp chém đầu thần"

Hoàng đế híp lại một đôi mắt đen kịt, nhướng mày lên nói, "Không thừa dịp hiện tại trẫm còn chưa có hạ lệnh lên tiếng đòi lại công quyền sao? Dù sao ngày hôm qua cậu cứu trẫm một mạng, cậu có thỉnh cầu gì trước tiên cứ nói ra, trẫm sẽ hoàn thành giúp cậu."

Lời này khiến Điền Chính Quốc câu lên khóe miệng một chút, "Thần chỉ làm chuyện nên làm, đối tượng là ai không có quan hệ, coi như ngày hôm qua bị Liệt Long công kích là bình dân bách tính, thần cũng sẽ không chút do dự đứng ra, nếu như chỉ vì người cứu là Hoàng đế sẽ nhận được công lao, vậy vừa nãy thần cũng không cần sợ ngài, trực tiếp tranh công cầu thưởng rồi ạ."

Sau khi thả xuống tảng đá lớn trong lòng, cậu trái lại trở nên thản nhiên, lúc cười lên, một đôi mắt sáng lấp lánh, thậm chí mang theo chút trẻ con.

Hoàng đế nhìn Điền Chính Quốc một lúc lâu, từ từ đứng lên, từng bước từng bước đi tới trước mặt cậu, ở trên cao nhìn xuống móc ra cây súng bên hông.

Một khắc kia nòng súng lạnh lẽo kề sát trên đầu Điền Chính Quốc, cảm xúc lạnh lẽo khiến người ta theo bản năng cảm thấy da đầu tê dại một hồi.

Điền Chính Quốc đã rất lâu rồi không có bị người nào dùng súng chỉ vào đầu, coi như trước đây từng có, nhưng cuối cùng cũng tất cả đều tắt thở rồi, mà hiện tại chỉ sợ đây chính lần cuối cùng bị chĩa súng vào đầu, mà cậu lại vĩnh viễn không thể phản kháng.

Tâm lý bất ngờ bình tĩnh, ngay cả chính bản thân cậu cũng hơi kinh ngạc.

Hoàng đế theo dõi thần sắc bình tĩnh vẫn như lúc trước của Điền Chính Quốc, hơi híp mắt lại lộ ra nụ cười nguy hiểm, "Vừa nãy cậu ở trong căn phòng này chắc chắn đã thấy, chính là cây súng này bắn nát vai Vương Trọng Sơn, hiện tại chỉ cần trẫm ấn cò súng xuống, cậu cũng sẽ giống ông ta, chỉ là ông ta bị bắn ở vai, còn cậu lại bị bắn vào đầu."

Điền Chính Quốc vào lúc này mới hiểu được, hoàng đế sở dĩ để cho mình lưu lại trong phòng này, ngoại trừ để cho cậu tận mắt xem kết cục của Vương Trọng Sơn, kỳ thực cũng đang dùng phương pháp đồng dạng làm cho cậu kinh sợ.

Nhưng là cậu có chút không rõ, tại sao hoàng đế muốn giết mình? Tuy rằng quân tâm khó dò, hoàng đế làm bất kỳ quyết định gì đều rất bình thường, nhưng lẽ nào thật sự chỉ vì cậu phá hoại hình tượng quân bộ, liền muốn giết cậu cho dân chúng một câu trả lời hay sao?

Chốt súng kêu lên một tiếng "xoạt" mở ra, âm thanh khiến người ta nổi da gà, lúc này chỉ cần hoàng đế nhẹ nhàng uốn cong ngón tay trỏ, cái mạng nhỏ này của cậu sẽ không có.

"Vốn là trẫm không nghĩ muốn giết cậu, chỉ là hôm nay nghe đến một chuyện rất có ý tứ, nghe nói cậu là phục tùng giả bị biến dị, bây giờ còn là vật thí nghiệm Á Hi quốc muốn mà không được."

Lời này vừa nói, trong lòng Điền Chính Quốc đã có đáp án, khóe miệng lộ ra một vệt cười khổ, thì ra là như vậy...

Á Hi quốc tự nhiên có thể ra tay với cậu một lần, khẳng định còn có hậu chiêu, so với ngày ngày nguy hiểm bị quân địch hãm hại lấy đi gien, không bằng tiên hạ thủ vi cường làm thịt cậu, cũng tránh được tai họa cho Thương Kiếm, lúc đó thi thể cũng bị hủy, coi như khoa học kỹ thuật cao cấp đến mấy cũng không thể lấy đi toàn bộ gien của cậu.

Mà hoàng đế mới vừa xử lý xong Vương Trọng Sơn, cho dù là Kim Thái Hanh cũng sẽ không hoài nghi cậu ruột của mình, lúc đó đó chỉ cần truy cứu trách nhiệm, không chỉ có thể cho quân bộ một câu trả lời, còn vĩnh viễn trừ bỏ được hoạn nạn, thực sự là một mũi tên trúng hai đích, nhất lao vĩnh dật*, một kế sách quá hay.

*Nhất lao vĩnh dật: một lần vất vả cả đời nhàn nhã.

Nghĩ thông suốt chuyện này, Điền Chính Quốc biết mình hôm nay là tuyệt đối không thể sống mà đi ra, chỉ là đáng tiếc chết đến nơi rồi, cũng không thể gửi cho Kim Thái Hanh một tin nhắn cuối cùng.

Trong lòng cậu nổi lên một trận đau đớn, theo bản năng nắm chặt ngón tay đeo nhẫn, không nói thêm một câu, gian nan nhắm hai mắt lại.

Nhìn chằm chằm biểu tình giống như đang làm vật hiến tế của Điền Chính Quốc, hoàng đế trầm mặc hồi lâu mới thấp giọng mở miệng, "Điền Chính Quốc, trẫm cho cậu một cơ hội, chỉ cần cậu mở miệng cầu xin, ngày hôm nay trẫm sẽ không muốn mạng của cậu. Quân vương không nói hai lời."

Điền Chính Quốc nhắm hai mắt ngoắc ngoắc khóe môi, cuối cùng không có nói thêm một chữ nào nữa.

Nếu như Hoàng đế đã hạ xuống sát tâm, dù có nói gì cũng chỉ có một đường chết, huống hồ nếu như cậu là người tranh công cầu thưởng, sẽ không đi tới bước đường ngày hôm nay.

Trong lúc ngón tay trỏ ma sát cò súng phát ra âm thanh vào đúng lúc này đột một tiếng ầm chói tai đột nhiên vang lên.

Điền Chính Quốc lập tức ngã xuống đất, nòng súng của Hoàng đế bốc lên từng sợi khói.

________________________________


Happy wedding day to Taekook
🐯23/11/2014 - 23/11/2021🐰

otp phải thật hạnh phúc á, tín ngưỡng của em, gửi lần lời chúc yêu thương đến hai anh, mà hum nay hai anh nhớ live nha 😍🌹.

thấy ảnh đẹp quá nên mình up cho mọi người xem chung
cre: on pic

otp nắm tay nè huhu

sương sương vài cúp

chúc mừng 7 chồng iu nhận tận 3 giải thưởng tại AMAs 2021
- Artists of the Year
- Favorite Pop Duo or Group
- Favorite Pop Song (Butter)

đặc biệt 7 chàng trai bangtanie còn là nghệ sĩ Châu Á đầu tiên thắng giải AOTY tại American Music Awards.

coi video ở page BTS Fanpage Vietsub - HBVS Team trên fb nha mình sẽ để link bài trong cmt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro