12. Khoảng thời gian đủ để tôi hiểu được

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ㅤ ㅤ"Mưa rào, không hung hãn với những rạch chớp chia đôi trời đất, mưa hôm nay hiền, nhưng cớ gì vẫn dội ào ào vào lòng những hoài niệm về một thời, chưa hẳn là xa, nhưng đã mất hẳn.!"

| Mưa-Lê Ngọc Minh |

____________________

✎Mấy ngày rồi..trời rơi rất nhiều hạt mưa, rơi rất nhiều lần.

✎Có một thằng ranh đang ám một cô bé thích vẽ vời. Cái ám ấy mang trong mình thể hiện tại tiếp diễn-6 tháng 2 tuần.!

ㅤ ㅤGần đây đi học lại, trở về cuộc sống trước hè với mái trường mưa phùn nắng gắt. Tớ không có nhiều thời gian ngồi thổi nhẹ cốc cafe và đánh từng con chữ văn vẻ nữa. Những bài kiểm tra toán thật sự làm tớ cảm thấy khó khăn, trong khi nó từng là môn tớ rất tự tin ở năm ngoái. Ở chỗ tớ ngồi các bạn nói chuyện rất nhiều làm tớ thấy bực bội. Hôm trực nhật vài ngày trước, cuối giờ khi nhóm bạn của cậu rời đi, tớ đã rảnh rỗi ngồi đế inm khoảng cách bàn mình với bàn cậu, thực sự rất rảnh. Cậu đã khác, Cậu đã thoát đi vẻ mờ nhạt lạnh lùng đặc trưng, cậu đã bắt đầu đùa giỡn nhiều hơn, "làm mình làm mẩy làm này làm kia" nhiều hơn. Tớ rất vui, và cũng buồn. ㅤ🥀

ㅤ ㅤ🔅
ㅤ ㅤ ㅤ ㅤ ㅤ ㅤ ㅤ ㅤ ㅤ ㅤ ㅤ ㅤ ㅤ💫

ㅤ ㅤĐi học được 6 tuần mà cậu đã giận cạch tớ được 13 ngày. Cậu biết không, khoảng thời gian đó là gấp đôi năm ngoái đấy? Ngày hôm ấy, tớ nhờ cô bạn có cùng chiều cao với người tớ thích, nhờ ấy gửi tớ thêm hình, chính xác là chân dung của c-ậu đó. Tâm lý những cậu bé mới lớn mà, thích được ngắm người mình thương. Dòng tin nhắn rất bông đùa "ê gửi hình mẻ đê m", tớ thật sự nghĩ ấy sẽ không hồi đáp đâu, nhưng không có gì đi theo hướng tớ nghĩ cả. Cậu ấy gửi cho tớ 5 tấm hình, từng sự vật trong đó đều rất đáng iu, đắm say nhất là nụ cười của cậu. Rồi cậu cũng biết hết đó, cậu block tớ trên messenger, xóa đi chiếc acc ins mà ta đều chờ đợi mong ngóng. Thú thật tớ khá là tức bực một chút, cậu bơ tớ ngay sau đó và không thèm nhắn tin. Tối hôm đó tớ chủ động hòa giải, nhắn rất nhiều..mà biết rồi đó, sao mà tha thứ cho thằng này nhanh vậy chứ🤷‍♂️. Đặt mục tiêu ngày hôm sau phải thành tâm hơn, phải chờ đợi một tin nhắn hai ba chữ từ cậu, phải cố gắng trong mong người con gái ấy tha thứ. Thế nhưng ra về khi tớ định đứng dưới cầu thang chờ và xin lỗi cậu bằng một "món quà", mẻ chị em đáng ghéc của m gửi cho tớ tin nhắn thoại cậu muốn chuyển. "Đừng nhắn nữa, -hl- nó chặn mày rồi!". Đầu tớ đã không có tí suy nghĩ hay rung động thần kinh trong suốt 10 giây đó cậu biết không? Lời nói ấy làm cho một chút vui vẻ hi vọng cuối ngày tan đi, tan đi miên man, thật sự rất nhói, nhói như chấp vá màn tối đen thêm cồn cực. Cậu là chiếc đồng hồ treo tường cổ, rất vitage, còn tớ là cậu nhóc ngồi mơ màng nhìn cây kim chuyển bước. Đồng hồ cổ rồi sẽ hư và dừng không còn bước nữa, nhưng cậu nhóc mơ màng ấy sẽ cứ chờ đợi, sẽ cứ trông ngóng cho cây kim "chuyển động vì mình".
🌠
ㅤ ㅤ ㅤ ☄
ㅤ ㅤ ㅤ ㅤ⚡

ㅤ ㅤ Một cô bạn rất dễ thương đã cho tớ mượn cuốn truyện của cô ấy. Trong thời gian cậu không muốn nói chuyện với tớ, tớ có thể đọc cuốn truyện ngắn bi tình này để chiêm nghiệm lại những việc không nên của bản thân. Nhưng phải trách cô bạn ấy, "Chỉ là Vô Tình ánh mắt Ta Chạm Nhau-Sương Mai" quá hợp gu tớ, nhưng lại không hợp hoàn cảnh. Từng phần truyện trong đó làm tớ nghĩ về cậu, cứ qua tập khác thì bản thân lại ngẫm được rất nhiều chuyện buồn, rất nhiều chuyện mình hối tiếc. Nó quá hay và buồn, đạp lên sự buồn bã của tớ để càng thêm nhói đau nhưng ngược lại làm tớ muốn tiếp tục chuyện trò với cậu hơn bao giờ hết. Viết tới giờ này làm tớ đói quá, dừng nhé ♡

-wz!-
authorweezer
| 091022 |

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro